1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Gửi ..............Xa Xôi.........

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi sea_nymph, 08/04/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    ...Có một người cứ mãi loay hoay đi tìm một phụ âm đầu, rồi nguyên âm kế tiếp... để định hình cho giọt mưa đêm. Mưa đêm. Ừ, phải rồi. Mưa đêm. Mưa như trùm chiếc áo xám đen, giá lạnh. Cọ quậy trong chăn ấm để hưởng một cảm giác dễ chịu, êm êm. Chợt giật mình khi nghĩ về cái lạnh... Mưa đêm, người ta làm thơ. Mưa đêm đem đến cho văn chương nét êm mơ và đầy bí hiểm. Nhưng mưa đêm nay sao đáng ghét lạ! Mưa làm ướt sũng giọng rao "Ai bánh chưng bánh giò không...". Giọng không ngân. Tiếng rao đẫm nước. Giọng một người đàn bà. Chốc nữa đây, sẽ có thêm giọng một người đàn ông. Ðó là lúc nửa đêm về sáng. Tiếng xe đạp kẽo cọt trong mưa đêm. Bộ đồ sắt cũ kỹ ấy cọ mãi vào nhau, để chiếc xe vẫn lăn trên những con đường, những hẻm nhỏ, sâu, lạnh, với tiếng rao đêm.
    Ðịnh hình được chưa? Phụ âm hay nguyên âm nào để kể tiếng mưa đêm....?
    Có một đêm mưa chợt về bên cửa
    Thổi hạt buồn xuyên lớp phổi nhăn nheo
    Lòng đã cạn chuyện đời . Đêm thức dậy
    Mộng em cầm. Chưa hết kiếp trả vay
    Con đường cũ theo mưa gầy chân đất
    Gõ nhịp đời âm điệu thuở xuân xanh
    Ta vội vã kéo tình xưa trở lại
    Mưa dỗi hờn từng hạt xuống đôi vai
    Trời tháng mười tóc em vàng như lá
    Tình yêu xanh treo dọc góc trời xa
    Chiếc môi hôn. Lạ ngôn từ cắn vội
    Suốt niềm đau khóc mãi vẫn chưa già
    Anh sẽ vẽ nắng vàng thành kỷ niệm
    Chút hư hao, chút son phấn im lìm
    Dù đã mất mộng đời như hơi thở
    Lòng cào đau ôm vết nhọn chân chim
    Căn gác nhỏ mưa đâu về gõ cửa
    Đêm ướt gầy ngã xuống cánh tay anh
    Mười năm cũ tóc rụng đầy theo mộng
    Với gió mưa tàn phế tuổi xuân xanh
  2. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    .....Đêm nay buồn quá.Sao cái cảm giác này thật là đáng sợ.Mọi khi buồn ta đâu có cái cảm giác này?mà sao giờ nó lại rõ thế này?Trời đã khuya, lạnh,gió thổi?sao ta cảm thấy mình cô đơn,lạc lõng đến vậy.Chẳng có ai?xung quanh chỉ một màn đêm với cái PC bật sáng.Ta cảm giác như một mình giữa bao nhiêu cô đơn?bao nhiêu câu hỏi trong đầu ta?sau này ta sẽ đi đâu,làm gì??Sao chưa bao giờ ta thấy tương lai mịt mùng thế này?sao đây??????.Sắp ra trường,làm gì với tấm bằng trên tay????Tìm một công việc ư?sao tự nhiên ta thấy ta mơ hồ quá?Ta đang sống hay đang tồn tại ??Sao nhiều dấu hỏi quá,ta biết phải gỡ từ đâu đây???? Cuộc sống phải chăng quá vô vị, quá nhàm chán,hay ta quá đơn độc?hay chỉ là do ta nghĩ ngợi linh tinh nhiều quá?đau đầu quá?Sao không để cái gì đến sẽ đến?,nếu như thế có phải là sống vô trách nhiệm quá hay không?,có phải như thế là quá buông thả với bản thân hay không,như thế thì rồi đây tất cả sẽ ra sao,chả nhẽ tất cả chỉ là một dấu chấm hỏi hay sao.Tương lai trong tay ta nhưng sao ta mịt mùng quá?Cảm giác đơn độc?Online,chát chít,viết bài chỉ mong sao có thể giải toả bớt nỗi buồn nhưng sao ta thấy trong lòng hình như càng buồn hơn?đêm đã khuya,thật khuya?hình như ngoài kia có tiếng mưa rơi??.
  3. sea_nymph

    sea_nymph Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/12/2002
    Bài viết:
    614
    Đã được thích:
    0
    Tiết trời trở lạnh, cái cảm giác mọi thứ mong manh hư ảo lại về. Tương lai biết trước nhưng nó u tối và cũng nhiều mảng hồng ấm vì có anh. Không rõ những dự định khi nào sẽ làm được và thành công hay lại một năm nữa trôi qua vô định để cuối năm lại chán nản và bế tắc, cảm giác con đường mình đi nó cứ dài mãi mà hai bên chẳng trồng nổi một cây xanh hay cây hoa nào rực rỡ ghi dấu cả.
    Hà Nội cũng sắp trở đông rồi, sinh nhật mẹ rồi lại sang sinh nhật mình.......cái mùa đông giá buốt mà nồng nàn trong ánh mắt những người yêu thương nhau sắp tới, chạm khẽ vào cửa một sớm mai và thổi lùa gió lạnh. Ở đây thu rồi nhưng hình như mang dáng vẻ mùa đông nơi xa ấy, lại càng nôn nao, lại càng buồn.......Cảm giác mình thừa thãi vô dụng bao nhiêu năm qua, chưa có gì trọn vẹn, liệu đến khi nào con sẽ làm mẹ thật sự mỉm cười sau tất cả vất vả nặng vai. Con xin lỗi, con yêu bố mẹ thật nhiều , con ít nói điều này phải không mẹ ? con sẽ nói thôi, nhưng là khi nào con đạt được điều một đứa con cần đạt để bố mẹ an tâm giao cuộc sống của con cho chính bản thân con hoàn toàn.
  4. Thinkahead

    Thinkahead Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/11/2003
    Bài viết:
    798
    Đã được thích:
    0
    Yêu ơi,
    Mình xa nhau từ lâu lắm lắm rồi nhỉ? Hình như từ mấy kiếp rồi mình chưa được đầu thai để đến với nhau. Em thèm được nhìn thấy anh, được ôm anh và được nói với anh rằng em rất cần anh.
    Em thấy mình bị khủng hoảng về tình yêu này, nhưng em vẫn bám diết lấy nó vì nó là sự cứu cánh cuối cùng của em giữa bề bộn của cuộc sống...
    Nhớ nhé yêu, dù thế nào thì mình vẫn phải nhớ đến nhau để còn tìm thấy nhau ở một kiếp nào đó đấy...
    521
  5. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    ....Mệt mỏi quá.Lại một đêm khó ngủ.Cái đầu cứ quay quay sao ý.Cuộc sống sao cứ bế tắc thế nhỉ.Muốn ốm quá.....Sắp ra trường,sao mà lo quá,khéo lại thất nghiệp mất.
  6. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    õ?Ư.Chiỏằu chỏằ>m lỏĂnh trong lòng Hà NỏằTiõ?Ư
    Gió mạa 'ông bỏc vỏằõ?Ư'ỏằÊt lỏĂnh 'ỏĐu tiên cỏằĐa mỏằTt mạa 'ông 'ang 'ỏn gỏĐn.Vỏằ 'êm,nhỏằng cặĂn gió lỏĂnh lạa qua khung cỏằưa..run runõ?ƯLÂu lỏm mỏằ>i có cĂi cỏÊm giĂc nàyõ?Ưthỏưt dỏằ. chỏằ có mỏằTt lỏĐn gỏĐn 'Ây nhỏƠt, 'i qua Nguyỏằ.n Du chặa thỏƠy gơ,thỏ mà sao ỏằY nặĂi 'Ây hoa sỏằa lỏĂi thặĂm 'ỏn vỏưyõ?ƯHặặĂng thặĂm cỏằĐa nó thỏưt mê hỏằ"n làm sao.Mại thặĂm cỏằĐa nó luôn thỏưt tinh khiỏt, thỏưt 'ặĂn sặĂ,mỏằTc mỏĂc giỏằa cuỏằTc sỏằ'ng xô bỏằ",nĂo nhiỏằ?t nàyõ?Ư
    õ?ƯThỏằi gian trôi qua nhanh quĂ. Vỏưy là sỏp ra trặỏằng rỏằ"i.Buỏằ"n có,vui câng cóõ?Ưcó rỏƠt nhiỏằu kỏằã niỏằ?mõ?ƯGiỏằ 'Ây mỏằ>i thỏƠy thỏằi gian qua mơnh còn có nhiỏằu viỏằ?c chặa làm 'ặỏằÊc quĂ. Có nhiỏằu lúc mỏằ?t mỏằi,muỏằ'n quên tỏƠt cỏÊ 'i,nhặng mỏằTt phỏĐn trĂch nhiỏằ?m trong ta không cho phâp ta làm thỏõ?ƯPhỏÊi cỏằ' gỏng thôiõ?Ư
    õ?ƯNhỏằng ngày 'ỏạp trỏằi thỏ này mà 'ặỏằÊc ỏằY mỏằTt nặĂi mà ỏằY 'ó trĂnh xa 'ặỏằÊc sỏằ ỏằ"n ào,nĂo nhiỏằ?t,mỏằTt nặĂi thỏưt yên tânh,mỏằTt nặĂi chỏằ? có mỏằTt mơnh ta thôi thơ tuỏằàêt biỏt mỏƠyõ?Ư.
    õ?ƯĐêm qua lên sÂn thặỏằÊng ngỏằ"iõ?ƯhặĂi lỏĂnh nhặng yên tânh.Trặỏằ>c mỏãt ta là mỏằTt màn 'êmõ?Ưsau thfm thỏmõ?ƯmỏằTt cặĂn gió nhỏạ thoỏÊng quaõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ư..
  7. sea_nymph

    sea_nymph Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/12/2002
    Bài viết:
    614
    Đã được thích:
    0
    Chợt nhớ cái sân ngày xưa.....nay chẳng còn nữa. Những mảnh kỷ niệm chợt về, ẩn hiện, một miền ký ức tưởng như lãng quên, một dáng hình ai...........chút gì tiếc nuối
  8. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    ....Mùa đông đang về. Cứ cái thời tiết này làm mình thấy khó chịu quá.Cứ ngạt mũi,hắt hơi...hình như mình bị ốm thì phải....Cũng vui,cũng buồn...thời gian cứ trôi đi,mùa đông đến ta thật vui mừng.Nhưng nghĩ cũng lạ,sao trong ta lại có cái cảm giác buồn man mác nhỉ.Cái cảm giác như đang hối tiếc một cái gì đó sắp qua.Mùa thu năm nay trôi qua nhanh thật,nhanh đến nỗi mới chỉ cảm thấy mùi hoa sữa thì đã chuẩn bị sang đông rồi...một mùa đông đến,ta lại lớn thêm một tuổi.Không biết nên vui vì trưởng thành hơn hay buồn vì thời gian qua mà mình chẳng để lại được điều gì...có chăng chỉ là một chấm nhỏ...rồi cũng tan biến....
  9. SHaNoiS

    SHaNoiS Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/10/2004
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    0
    Em chẳng còn nhớ gì về anh nữa ư? Cuộc sống và những dự định luôn trói em vào một thứ nguyên tắc vô hình, nên vô tình em luôn là người có lỗi với anh. Em chẳng biết nói gì với anh ngoài một lời xin lỗi.
    Hãy thông cảm cho em anh nhé! Em vẫn như vậy thôi, một cô bé giản đơn và quý trọng anh vô cùng! Còn những thứ anh dành cho em, thì giờ đây em chưa thể trả lại anh đầy đủ nhất.
  10. vitbup

    vitbup Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    19/06/2002
    Bài viết:
    303
    Đã được thích:
    0
    Điều gì đến sẽ phải đến,nó biết nó sẽ phải đón nhận tất cả..chỉ 1 mình, nó sẽ vượt qua được ko?Có những lúc nó cảm thấy rất mạnh mẽ tưởng chừng như mọi chuyện đều có thể dễ dàng vượt qua nhưng nó đã lầm...mất niềm tin vào 1 người nó yêu thương làm nó chới với...hụt hẫng...có những vết thương ko bao giờ lành miệng,có những nỗi đau mãi mãi in sâu vào tận tâm khảm...quên...có thể ko?...

Chia sẻ trang này