1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Gửi ..............Xa Xôi.........

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi sea_nymph, 08/04/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. sea_nymph

    sea_nymph Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/12/2002
    Bài viết:
    614
    Đã được thích:
    0
    Một tuần quá dài, thật đáng sợ khi mà mình thành vô cảm, ko nhớ nhung nhiều, ko mong đợi gì, chỉ đôi lúc chợt thấy mình đáng sợ............Muốn online nhiều cũng không được, bao nhiêu việc đang chờ và rồi ổn định để make a new life, rồi khi trở về , mình liệu sẽ thế nào nhỉ.... 1 câu hỏi thường trực. Mình đã hỏi không biết bao nhiều lần....
    Anh bảo em bướng, tính em như vậy
    Em hay cười,em hay chọc tức anh
    Em ghét anh đâu phải như vậy
    Vì yêu anh, em muốn thấy nụ cười...
  2. sea_nymph

    sea_nymph Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/12/2002
    Bài viết:
    614
    Đã được thích:
    0
    Xa Hà Nội đã được 1 tuần, hơn chứ nhỉ, 1 tuần 1 ngày. Từ khi ở đây, mình đã thấy hơi đáng sợ khi mà nỗi nhớ ko ào về, ko ập đến....ko phải vì có quá nhiều việc phải làm mà vì mình sợ nỗi nhớ làm con người ta yếu mềm. Net cũng không dùng được nhiều như ở nhà nữa. Những ngày đầu chẳng có gì để làm. Gọi đt về nhà được một lần....nghe , yên tâm khi cả nhà đều tốt.
    Ngày đi, mình đã cố gắng ko khóc, sợ rằng khóc sẽ níu bước chân, dù sao cũng là con gái chứ đâu phải con trai mạnh mẽ....sợ khóc rồi tất cả sẽ khóc.....sợ phải nhìn người thân yêu trào nước mắt nhớ thương...nhưng cuối cùng thì vẫn phải tuôn trào.....sau rồi lại ráo hoảnh.
    Nỗi nhớ ko đến ồn ào....chỉ đôi khi chợt nhìn xung quanh những mới lạ, lại nhớ những khung cảnh ở nhà.
    Rồi một ngày mệt mỏi, tự dưng thấy nhức đầu ghê gớm, có cảm tưởng như cơn ốm bất chợt nếu ở nhà. Nằm trong phòng chợt nhớ những lần mình cảm thấy mệt như vậy ở nhà, lại ước sao có thể đang nằm ở nhà, nghe nhạc du dương từ radio, từ những cuộn băng mình tự thu lấy trên FM, hay nhìn mưa rơi bên cửa, nghe những âm thanh của con phố sát ngay cửa nhà, nghe những âm thanh của quán nước trước cửa, ngửi thấy mùi thức ăn nấu trong con ngõ nhỏ bao người chen chúc, nghe tiếng nói cười, thậm chí cả mùi than khó thở đến ngột ngạt......ước mong được ở nhà trở nên da diết. Vì thế mình tự hứa sẽ không để mình phải mệt hay thấy ốm một lần nữa. Chỉ thêm đau lòng.....
    Và cả nỗi nhớ đó, những khuôn mặt thân yêu đó lại có hình ảnh của anh..... em phải biết làm sao vậy anh ? Có người nói rằng yêu mà bị từ chối thì buồn đau vô cùng nhưng yêu mà ko dám nói thì còn đau gấp nhiều......Món quà đó em đã không đủ can đảm đưa tận tay cho anh......nhưng giờ có thể nó sẽ chẳng đến tận tay anh nữa..... khi nghĩ đến anh lại thấy nhiều điều đáng tiếc, tiếc vì em quá nhút nhát, tiếc vì chưa một lần bày tỏ với anh mọi điều, mọi nghĩ suy......và rồi 2-3 năm nữa, liệu anh trở nên thế nào nhỉ ? chắc em sẽ không còn được thấy anh thường xuyên như trước, cũng không thể nghĩ và dành 1 chỗ trong suy nghĩ rằng anh vẫn chưa thuộc về ai. Em sẽ cố ko nghĩ đến anh nhiều.....khi nỗi nhớ tràn về mỗi buổi chiều cô độc trên con đường dài dù đi nhiều vẫn thấy nó lạ lẫm ở xứ sở xa xôi này......
    Được sea_nymph sửa chữa / chuyển vào 17:51 ngày 11/07/2003
  3. sea_nymph

    sea_nymph Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/12/2002
    Bài viết:
    614
    Đã được thích:
    0
    Gửi chị thân yêu !
    Em sang đây đã được hơn 1 tuần, cuộc sống cũng tạm ổn, mọi việc đều cần có thời gian chị nhỉ, để cân bằng mọi thứ và tìm cho mình một cách sống đúng......
    Đọc những dòng của chị viết cho vào ngày đầu tiên sờ vào bàn phím ở nơi xa xôi này. Cảm giác thật gần gũi, muốn viết cảm ơn chị ngay, muốn viết reply chỉ đơn giản để chị biết rằng em đã đọc nhưng khả năng không cho phép.....đến hôm nay mới ngồi tĩnh lặng, phòng máy rộng thênh thang với bao nhiêu máy móc này, đọc, rồi viết, rồi nghĩ ngợi.......giờ em chỉ mong thời gian ngừng lại để có thể làm được thêm nhiều viêc. Chỉ một tiếng nữa thôi lại phải vào lớp học.....nghe chỉ toàn tiếng Anh , rồi bài tập sẽ nhiều nhiều lên theo từng ngày.
    Em hạnh phúc khi đọc những dòng của chị, cũng là một người chị, một người mang nhiều trách nhiệm và tình thương trong cả một gia đình lớn. Chị à , khi viết bài, em thường viết những gì yếu mềm nhất và những gì mạnh mẽ nhất trong con người mình. Em cũng như chị , tuy rằng những trăn trở lo lắng là khác biệt nhưng lại chẳng cách xa và dễ thấu hiểu rất nhiều. Em cũng băn khoăn về mình, về con người mà em đang trưởng thành, trở thành.....đổi thay mỗi ngày để rồi mình vẫn là con nít với bao điều lạ lẫm mà mỗi ngày em lại phát hiện ra. Cũng nghĩ đến tình yêu với những gì sâu lắng nhất trong sâu thẳm trái tim chỉ khác là em chưa thể cho phép mình bước qua chữ YÊU đến một lần vì sợ sẽ làm mình tan vỡ hoặc làm người khác phải đau lòng bởi mình đã không chân thật. Cũng phải nghĩ về gia đình như một người con, mong muốn thoát ra nhưng luôn tự níu kéo bởi sự yêu thương nồng ấm mà mình không tìm thấy được ở đâu khác ngoài nơi thân thương đó ra. Và em biết rằng sẽ còn phải gặp nhiều điều trắc trở, em sẽ còn hay viết những triết lý dù nó sáo rỗng nhưng nó sẽ nhắc em về tất cả, tình yêu thương, lòng can đảm để bước tiếp dù biết trước mắt chỉ toàn gai.....nhưng đó lại là gai của hoa hồng.....gai đau vậy nhưng lại đẹp đẽ và đầy hương thơm.....
    Chị thân yêu, sang đây em cũng không chat được vì net này nó cấm, hì, thế nên đành viết bài để chị biết, còn viết mail chắc không nhiều thời gian vì em còn viết về nhà nữa nhưng thỉnh thoảng chắc sẽ gửi mail cho chị và "cào cào" nhà chị sau.
    Love
    Anh quá gần và anh quá xa
    Em bề bộn trong ngàn lời câm lặng
    .....Lẽ nào em lại nhớ anh đến thế
    Đôi mắt ấy đừng về trong nỗi buồn sắp vỡ
  4. sea_nymph

    sea_nymph Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/12/2002
    Bài viết:
    614
    Đã được thích:
    0
    Chiều đến lớp, được nghỉ, đi một vòng qua chợ, mua một vài thứ đồ, trời, sao mà nặng thế không bít, chút nữa chắc phải đi xe bus về chứ không thể đi bộ như mọi ngày, keo kiệt một tý thì hôm sau không biết là cái tay xách đồ của mình sẽ thế nào, có nấu nướng được gì nữa không .......Sau một hồi đi thì lại về trường, lại chui vào phòng máy ngồi làm tiếp bao nhiêu việc cần, ước chi có ai đó online để gửi mail và nhận mail của mình lúc này, chat bằng mail cũng thú vị lắm nhưng đáng tiếc là chẳng có ai hết....... trống rỗng và cũng đầy ắp bao nhiêu thứ......
    Anh Hùng thân mến !!!
    Không biết khi nào thì anh sẽ đọc được những dòng này, giờ này chắc anh còn đang làm việc hay là đã về nhà sớm rồi vậy, em chợt thấy băn khoăn khi nghĩ là bao giờ anh mới đọc những dòng viết của em. Định viết cho anh từ rất lâu rồi, từ cái hồi em nói về topic này cho anh biết, ngay khi đó đã muốn viết những suy nghĩ của em, viết về những suy nghĩ của anh mà em biết đến........vậy mà cứ lần lữa mãi, áy náy, .......
    Quen anh với em biết đã tìm thấy một sự tình cờ nhất từ trước đến giờ, khi add nick của anh trên yahoo, em đã ko thể ngờ rằng mình sẽ nói chuyện nhiều với anh, chỉ nghĩ là anh là một thành viên của box EC trong danh sách, khi đó đã mong có thể khắc phục, liên kết box đó khi em mới tham gia mà cảm thấy nó trùng quá..... Và ngày đầu tiên chat với anh, anh đã bảo, anh ko thể tham gia offline chỉ vì anh hiện ko có ở HN. Rồi các buổi chiều khi anh ko có giờ học hoặc có thể chat thì đều gặp em online, anh hay hỏi, sao em online nhiều vậy.....khi đó, ngồi trước bàn phím em chỉ biết lắc đầu và cười vì không hiểu nên trả lời anh thế nào..........Lý do tại sao có lẽ em cũng chẳng nói làm gì nữa vì nó cũng không còn quan trọng.
    Em cũng không nhớ hết những gì anh và em đã nói, chuyện học hành, chuyện bạn bè, chuyện tình cảm.....toàn những vấn đề tế nhị anh nhỉ Những lúc em buồn thường hay lên net và rồi lại gặp anh, chính vì thế mà anh thấy em lúc nào cũng chình ình nick trên net.....nhưng những khi đó, em đã tìm cách khoả lấp nỗi buồn và lo lắng bằng cách chat thật nhiều, nói chuyện thật nhiều, nhiều khi không thể tập trung nói chuyện với anh nữa.....nhưng có những hôm em buồn và gặp anh, anh cũng buồn, vậy là em lại muốn chia sẻ, muốn giúp anh vượt qua nỗi buồn của anh hay cũng là vì tò mò và cái thói quen muốn giúp người khác khi mà mình không thể tự giúp mình....... có những lúc em đã giận anh ghê gớm vì anh cứ dặn dò chuyện học hành, khi đọc anh đừng áy náy nha, những khi muốn tranh cãi gì đó với anh thì em lại tự kìm mình lại, em sợ anh quá nhạy cảm sẽ hiểu lầm những giận dữ của em..............
    Và cả những ngày cuối cùng đó, khi em cứ nói đến chuyện gặp gỡ, em đã mong anh sẽ không từ chối, em đã nghĩ anh sẽ có cơ hội để vượt qua được những bức tường cũ của lần trước cũng như em đã từng cố bao nhiêu lần để vượt qua những e ngại của các cuộc gặp, để rồi không chai sạn nhưng các cuộc gặp cũng không khiến em quá hồi hộp như trước, em ko còn coi mọi thứ là to tát quá để cuộc sống trở nên dễ dàng hơn.
    Em đã biết khi anh không trả lời câu hỏi thì anh sẽ phải áy náy cho đến ngày em đi và thực sự đúng là thế....đến ngày cuối cùng em có thể lên mạng, anh gặp, anh đã định gặp nhưng đến khi đó em đã quá buồn, quá thất vọng, đã vứt cái cơ hội em định dành cho anh nên em đã không thể gặp anh nữa...........
    Em đã ước mình ko đoán đúng mọi điều, em đã mong mình không suy đoán mọi việc đúng thế để rồi phải thất vọng và buồn biết bao......
    Em phải xin lỗi anh nhiều vì những điều em viết, em muốn viết để anh hiểu em đã nghĩ gì.....em muốn viết để kết thúc cho mọi việc về anh ít nhất là trong lúc này........Em biết anh sẽ gặp những cảm giác gì khi đọc bài viết này nhưng em vẫn phải viết. Anh có thể hiện tại anh đã đỡ buồn hơn trước nhưng em nghĩ anh cần mở lòng hơn, dù sống thuộc về nội tâm nhưng có những lúc không nên nghĩ để ít nhất anh không phải buồn lòng, làm chính mình đau thì còn khổ hơn là làm đau người khác....
    Anh quá gần và anh quá xa
    Em bề bộn trong ngàn lời câm lặng
    .....Lẽ nào em lại nhớ anh đến thế
    Đôi mắt ấy đừng về trong nỗi buồn sắp vỡ
  5. ThienDuongKhongTimThay

    ThienDuongKhongTimThay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2003
    Bài viết:
    47
    Đã được thích:
    0
    ...........Heartofsteel81...........
    sea_nymph thân....yêu!( mình dùng từ này không biết có đúng không nhỉ)
    Anh đã đọc những gì em viết rồi! Những bài viết cua em rất hay đấy! Mặc dù sau khi đọc xong anh rất buồn nhưng mà thôi không sao anh vẫn gửi nhưng dòng này lên mong em nhận được....
    Anh cảm ơn em vì món quà sinh nhật em đã tặng anh....Cảm ơn nhiều nhé! Em sang đó cũng được hơn một tuần rồi nhỉ ? Đọc những gi em viết anh cũng biết được phần nào cuộc sống cua em bên đó........anh thương em lắm..........xa gia đình, xa bạn bè, mà đặc biệt xa người mình yêu một mình noi đất khách quê người nếu là anh thì anh chắc cũng rất khó khăn để có thể thích nghi đc với điều đó....... nhưng dù sao em cũng phải cố gắng lên để vượt qua nhé em! Anh luôn tin tưởng rằng em sẽ vượt qua được tất cả em của anh mạnh mẽ lắm mà....Hãy cố gắng giữ gìn sức khoẻ nhé! Ốm ra đấy thì không ai chăm sóc em được đâu ( trừ Bác sĩ) ....
    Thôi muộn rồi anh phải về thôi... không viết dài được ( mà nếu có thời gian thi anh cũng không biết viết gi nữa.....<-------học dốt văn mà.... chỉ có thể viết được mỗi một câu là : ANH "KHÔNG" NHỚ EM ĐÂU!!!!! (hix... tại sao mình lại phải nói dối nhỉ ...)
    mattroinho nhớ em nhiều lắm đấy! Nó bảo gửi lời hỏi thăm em..... Có gi em gửi mail cho nó nhé em! Còn anh thì cũng muốn em gửi mail cho nhưng bây giờ sau khi đọc những gì em viết thì anh thấy ko cần thiết nữa rồi......( buồn quá....).
    Thôi anh đi về nơi xa đây ........
    Chú ý: Các bác làm ơn đừng del bài em đi nhé! Plzzzzzzzzz help me..... thank
    "Trèo cao ngã đau"<--------Các cụ nói thế nhưng minh cứ trèo đấy làm gi được nhau nào.......
  6. dodomummim

    dodomummim Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2003
    Bài viết:
    313
    Đã được thích:
    0
    Bè yĂu cù?a chì!!!
    Weekend chì khĂng cò mày 'Ă? viẮt cho em vì? PC vĂfn â?otư? trẶn tìt ngòmâ? thĂm nưfa chì quay cuĂng với bao nhiĂu viẶc nhà? cư?a. BẮ mè chì 'i vf́ng chì mới hiĂ?u 'ược hẮt nĂfi khĂ? cù?a mẶt 'ứa con gài quay quĂ?n với viẶc gia 'ì?nh. Tuy thẮ chì cùfng trẮn 'ược buĂ?i chiĂ?u chù? nhẶt 'Ă? 'i fn thìt â?ocùnâ? với hai ngươ?i bàn nhò? tuĂ?i. Đư?ng nòi cho "cà?o cà?o" 'ò nhè vì? nò ghèt nhẮt nhưfng ai fn thìt chò mà? chì thì? khĂng thĂ? bò? 'ược. Chì chì? buĂ?n cươ?i là? lùf nhòc 'àf gòi chì là? 99.9% là? 'à?n Ăng rĂ?i. Nòi thẮ chứ 0.1% cò?n lài vĂfn tuyẶt 'Ắi là? phù nưf 'ùng khĂng em???
    VA yĂu quỳ!!!
    Chf?ng hiĂ?u hơn chùc ngà?y em ơ? UK thì? nhà?y mùfi mẮy lĂ?n nhưng chì chf́c là? cùfng cò vì? nhiĂ?u ngươ?i nhớ em lf́m 'Ắy. Chì biẮt em 'ang bơf ngơf với cuẶc sẮng tự lẶp ơ? bĂn 'ò cò?n chì thì? cùfng chf?ng khà khĂ?m gì? hơn em khi mẶt mì?nh càng 'àng mòi viẶc, chì vư?a mư?ng và? vư?a lo khi mì?nh 'ược là?m chù? mẶt gia 'ì?nh. Chì khĂng biẮt chia sè? cù?ng ai ngoà?i em và? "cà?o cà?o" viẶc 'ò. Nò và? bẮ mè chì cùfng 'àf tư?ng lo lf́ng cho chì khi chì 'àf và?o tuĂ?i lẶp gia 'ì?nh mà? tình tì?nh thì? trè? con, cĂng viẶc nhà? thì? bĂ trĂf, suy nghìf thì? "dơ? Ăng dơ? thf?ng". ThẶm chì mòi ngươ?i cò?n sợ rf?ng nẮu lẶp gia 'ì?nh thì? chì sèf suẮt ngà?y bì fn mf́ng mẮt. Nhưng chì nghiẶm ra rĂ?i khi bì vứt và?o mẶt mĂi trươ?ng khàc thì? chì sèf cò thĂ? thìch nghi 'ược. Chì hy vòng em cùfng vẶy, cùfng sèf dĂ?n thìch nghi với cuẶc sẮng ơ? UK. Xa gia 'ì?nh, bàn bè? vĂ? mf̣t khoà?ng càch 'ìa lỳ, vĂ? mùi giơ? chĂnh lẶch nhưng chì lài hy vòng em cò thĂ? cà?m nhẶn hẮt tì?nh thương yĂu cù?a mòi ngươ?i gư?i gf́m nơi em. CẮ gf́ng lĂn em gài nhè, tương lai nf?m trong tay cù?a em 'ò. Chì cùfng luĂn cẮ gf́ng nhưng chf́c chf́n rf?ng chì? cĂ?n sau 2 nfm nưfa thì? cà? em và? "cà?o cà?o" sèf vượt qua chì rẮt nhiĂ?u bơ?i vì? 'ơn già?n càc em cò tuĂ?i trè?, càc em sèf khĂng bì vẮp ngàf bơ?i nhưfng kinh nghiẶm 'au thương mà? chì cẮ gf́ng truyĂ?n 'àt cho hai 'ứa.
    Nhưng mẶt lĂ?n nưfa chì mong em hiĂ?u mẶt 'iĂ?u rf?ng khĂng ai sẮng hẶ cho ta, khĂng ai yĂu thương ta bf?ng chình mì?nh; 'iĂ?u 'ò cò?n cò ỳ nghìfa hơn khi em ơ? xa nhà?, hàfy tin và?o khà? nfng cù?a bà?n thĂn và? trĂn tròng nhưfng gì? mì?nh cò. Đòc bà?i cù?a em chì hiĂ?u rf?ng VA cù?a chì 'àf biẮt phĂn biẶt tẮt, xẮu, biẮt 'Ău là? cài quỳ già cĂ?n nĂng niu 'Ă? cho nò tĂ?n tài và? phàt triĂ?n. Em sèf cò mẶt tương lai ràng rơf hơn chì và? chì cùfng cĂ?u mong "cà?o cà?o" cùfng thẮ bơ?i vì? 'ơn già?n luĂn cò nhưfng ngươ?i sffn sà?ng hy sinh tẮt cà? vì? càc em như gia 'ì?nh và? bè? bàn. Cò gì? thì? cứ viẮt cho chì trong topic cù?a em, chì sffn sà?ng chia sè? mòi niĂ?m vui và? nĂfi buĂ?n cù?a em.
    YĂu em nhiĂ?u!!!
    Chì

    DODOMUMMIM
  7. ThienDuongKhongTimThay

    ThienDuongKhongTimThay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2003
    Bài viết:
    47
    Đã được thích:
    0
    sea_nymph chắc là đang phải học hành rất vất vả nhỉ! Thảo nào ko thấy lên mạng gì cả! Anh biết thế nhưng nhớ em quá nên hôm nay lại ngồi post bài lên mạng cho em vậy! ( hình như mình đang biến cái box này thành hộp thư cá nhân thì phải! rất mong các anh chị thông cảm cho tình cảm cua em nhé!)
    Mình học dốt văn <-----------đã nói từ bài trươc rùi nên cac anh chị ko sợ em chiếm nhiều diện tích đâu! Em chỉ có hai chuyện để nói thôi :
    Thứ nhất : ( phần này dành cho doanhdoanh )
    ANH NHỚ EM NHIỀU LẮM ĐẤY! ( ngày nào mình cũng phải gào lên câu này để mong rằng nối nhớ sẽ vơi đi phần nào nhưng thật sự là khó làm nó vơi đi quá..........) Thế là xong việc thứ nhất <-----------mình đúng là năng động thiệt làm gì cũng nhanh....
    Thứ hai : (dành cho sis mummim)
    EM MUỐN LÀM QUEN VỚI CHỊ! ( kiểu gì sis cũng nghĩ là mình có ý đồ, hay nhờ vả gi đây! Mà cũng đúng minh vì minh cung có ý dịnh dó!) Em muốn chị động viên doanhdoanh cho em nhé! nhờ vả thế thôi hi hi....) Xong luôn cả 2 việc rồi! Việc tiếp theo là..........
    ................Send bài!!!!!!!!! let go!
    Buồn wá!-----------buồn wá!
    "Trèo cao ngã đau"<--------Các cụ nói thế nhưng minh cứ trèo đấy làm gi được nhau nào.......
  8. modeler22

    modeler22 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/05/2003
    Bài viết:
    114
    Đã được thích:
    0
    Ngồi lại đây, viết những dòng này, nó biết rằng nó chưa làm điều gì cho cha mẹ nó vui lòng và tự hào. Đầu óc nó trống rỗng, còn chăng là những cảm giác nuốc tiếc, tại sao nó lại như thế này ? Một người giỏi nhất ? cũng không, một người dỡ nhất ? cũng không. Nó cảm thấy bản thân nó thật đáng ghét vì nó không thích sống một cuộc sống bình lặng thế này. Nó chưa làm được gì nhiều để giúp những người thân yêu, nó tồn tại để làm chi nhi? Đã bao lần nó tìm câu trả lời bằng cách lao vào công việc, tâm trạng nó lúc này rối bời, mâu thuẫn.....
    Cuộc đời ta cứ rong chơi
    Vui thêm bước nữa
    Buồn thôi lại về
  9. sea_nymph

    sea_nymph Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/12/2002
    Bài viết:
    614
    Đã được thích:
    0

    sea_nymph chắc là đang phải học hành rất vất vả nhỉ! Thảo nào ko thấy lên mạng gì cả! <== em sẽ cố gắng post bài cho anh đọc nếu thích, còn net ở đây không chat được thế nên chẳng chat chit được với anh đâuAnh biết thế nhưng nhớ em quá nên hôm nay lại ngồi post bài lên mạng cho em vậy! ( hình như mình đang biến cái box này thành hộp thư cá nhân thì phải! rất mong các anh chị thông cảm cho tình cảm cua em nhé!)
    Mình học dốt văn <-----------đã nói từ bài trươc rùi nên cac anh chị ko sợ em chiếm nhiều diện tích đâu! <== ai nói anh chiếm diện tích, em chỉ biết là anh đã chiếm mất mấy bài viết rồi đó . Em <== em với ai thế nhì chỉ có hai chuyện để nói thôi :
    Thứ nhất : ( phần này dành cho doanhdoanh )
    ANH NHỚ EM NHIỀU LẮM ĐẤY! ( ngày nào mình cũng phải gào <==eo ui, làm khổ hàng xóm rùi lên câu này để mong rằng nối nhớ sẽ vơi đi phần nào nhưng thật sự là khó làm nó vơi đi quá..........) Thế là xong việc thứ nhất <-----------mình đúng là năng động thiệt làm gì cũng nhanh....
    Thứ hai : (dành cho sis mummim)
    EM MUỐN LÀM QUEN VỚI CHỊ! ( kiểu gì sis cũng nghĩ là mình có ý đồ, hay nhờ vả gi đây! Mà cũng đúng minh vì minh cung có ý dịnh dó!) Em muốn chị động viên doanhdoanh <== anh nói này có phải ai cũng biết đâu à cho em nhé! nhờ vả thế thôi hi hi....) ko được chị ơi, đừng có làm quen, nguy hiểm lắm (cấp 1 đó) !!! Xong luôn cả 2 việc rồi! Việc tiếp theo là..........
    ................Send bài!!!!!!!!! let go!
    Buồn wá!-----------buồn wá! <== buồn hả, sao lại buồn cơ chứ, những câu viết trên chẳng thấy ai buồn hết......
    "Trèo cao ngã đau"<--------Các cụ nói thế nhưng minh cứ trèo đấy làm gi được nhau nào.......
    Anh quá gần và anh quá xa
    Em bề bộn trong ngàn lời câm lặng
    .....Lẽ nào em lại nhớ anh đến thế
    Đôi mắt ấy đừng về trong nỗi buồn sắp vỡ
  10. sea_nymph

    sea_nymph Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/12/2002
    Bài viết:
    614
    Đã được thích:
    0
    Tự dưng nhận được lời nhắn, chẳng muốn viết gì nữa.........tại sao cái gì cũng như là tường bao bọc vậy nhỉ, mình muốn thở thôi cũng ko xong, vậy thì sống kiểu gì, có lẽ là vậy..........
    Điều mình ghét nhất không phải là sự phản bội mà là sự xâm phạm, cái ý nghĩ có một ai đó đọc và đánh giá mà mình không hề muốn , có những việc muốn theo ý mình mà đâu có hại đến ai cũng chẳng được làm, vậy là sao ? cuộc sống là của mình, chẳng lẽ mình sống cho người khác là chưa đủ, phải chết cả vì người khác, phải buồn cả vì người khác, phải vui cả vì người khác sao ? chẳng lẽ khóc cũng là khi thấy mình không còn khe hở để thở, chẳng lẽ cười cũng phải là khi mình làm cho người khác vui chứ không phải là khi bản thân mình tìm thấy điều mình cần tìm.................chẳng lẽ mọi việc nhất thiết phải vậy ? chẳng lẽ không còn cách nào khác để lựa chọn sao ?
    Anh quá gần và anh quá xa
    Em bề bộn trong ngàn lời câm lặng
    .....Lẽ nào em lại nhớ anh đến thế
    Đôi mắt ấy đừng về trong nỗi buồn sắp vỡ

Chia sẻ trang này