1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hà Giang - đỉnh đầu Tổ Quốc 02/9/2006: những option, những Supplement và thành công tiếp nối thành c

Chủ đề trong 'Du lịch' bởi kienxanh, 22/06/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. btn8010

    btn8010 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2006
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Đồng Văn-"Cổng trời"

    Đồng Văn là một huyện vùng cao biên giới của Hà Giang. Độ cao vùng này khoảng 1.000 m so với mặt biển, địa hình hầu như chỉ thấy núi đá. Huyện lỵ cách thị xã Hà Giang 146 km nhưng giao thông rất khó khăn. Huyện có 19 xã thì 9 xã có đường biên giới với Trung Quốc. Mùa đông nhiệt độ có lúc xuống đến 1 oC, nhưng mùa hè nóng nhất chỉ khoảng 24 oC. Bầu trời hầu như quanh năm mưa và mù nên ở đây người dân có câu: "thấy nhau trong tầm mắt, gặp nhau mất nửa ngày" và "đất không ba bước bằng, trời không ba ngày nắng". Đồng Văn có điểm cực Bắc của Việt Nam tại Lũng Cú. Người ta nói rằng nếu chưa lên Lũng Cú thì coi như chưa đến Đồng Văn, bởi Lũng Cú là "nóc nhà của Việt Nam" nơi mà "cúi mặt sát đất, ngẩng mặt đụng trời".
    Đồng Văn nổi tiếng về trái ngon: đào, mận, lê, táo, hồng... về cây dược liệu quý: tam thất, thục địa, hồi, quế... Đồng Văn còn nổi tiếng về phong cảnh như núi non, hang động, những rừng hoa đủ sắc màu... Chính nơi đây đã tạo cho các nghệ sỹ nguồn cảm hứng sáng tác nên những tác phẩm hội họa, nhiếp ảnh có một không hai trên thế giới về thiên nhiên: núi rừng, ruộng bậc thang...
    Đến với Đồng Văn là dịp để thử lòng can đảm của bạn bởi đèo cao vực thẳm, nhiều khi phải đi bộ. Nhưng đổi lại, bạn được những ngày đắm mình với thiên nhiên hùng vĩ, sống bên những con người còn nghèo khó nhưng vẫn tràn đầy niềm vui và hạnh phúc trong cuộc sống. Bạn cũng sẽ được thả hồn trong tiếng khèn, tiếng sáo. Biết đâu nó sẽ làm bạn phải ngẩn ngơ khi rời chốn xa xôi này.
    Cổng trời Quan Bạ
    Cách thị xã Hà Giang khoảng 40 km về phía Bắc. Đây là một vùng núi non trùng điệp, có truyền thuyết về núi Cô Tiên đầy thơ mộng. Khí hậu mát mẻ quanh năm rất tốt cho việc nghỉ dưỡng.
    Lũng Cú - vẻ đẹp cực bắc Tổ quốc

    Lũng Cú, mảnh đất địa đầu cực bắc Tổ quốc, là vùng đất của chè Shan, rượu mật ong và thắng cố, của những nét văn hóa truyền thống đặc sắc các dân tộc Mông, Lô Lô, Giáy.
    Từ trung tâm thị xã Hà Giang vượt qua gần 200km, du khách sẽ tới Lũng Cú thuộc xã Lũng Cú, huyện Ðồng Văn, vùng đất địa đầu cực bắc của Tổ quốc.
    Các chàng trai Mông ở Hà Giang biểu diễn khèn Phụ nữ Lô Lô Hoa - thêu hoa văn truyền thống Thiếu nữ dân tộc Mông xe sợi dệt lanh
    Tên gọi Lũng Cú có nhiều giả thiết: Long Cư (Rồng ở, động rồng), Lũng Ngô (bởi cánh đồng Thèn Pả trồng nhiều ngô), lại có giả thiết: Lũng Cú là tên người đứng đầu một dòng họ dân tộc Lô Lô, có công khẩn hoang, gìn giữ và phát triển vùng đất. Nhưng nhiều người cho rằng: Lũng Cú có lẽ bắt đầu từ chữ: Long Cổ (Long: rồng; cổ: trống) nghĩa là trống rồng. Thời phong kiến rồng tượng trưng cho Vua, trống rồng là trống của nhà Vua. Theo lời kể của các cụ cao tuổi ở Lũng Cú, trước đây đồng bào Lô Lô có phong tục may sắm quần áo đúng kiểu của dân tộc Lô Lô ở Lũng Cú để mặc cho người qua đời, như thế tổ tiên mới nhận. Hiện nay đồng bào Lô Lô ở Lũng Cú cũng như ở Mèo Vạc (Hà Giang) đều sử dụng thành thạo trống đồng trong việc tang. Trống đồng của đồng bào Lô Lô có nguồn gốc từ trống đồng Ðông Sơn, như vậy Lũng Cú còn bảo lưu được những hiện vật lịch sử, văn hóa quý giá tiêu biểu rực rỡ của thời Hùng vương. Theo sử sách vào thời Tây Sơn, Hoàng đế Quang Trung đã cho đặt ở nơi biên ải hiểm trở này một chiếc trống lớn, thời đó tiếng trống là phương tiện thông tin nhanh nhất, vị trí đặt trống của nhà vua, có lẽ là trạm biên phòng tiền tiêu Lũng Cú bây giờ...
    Xã Lũng Cú bao gồm chín thôn, bản: Lô Lô Chải, Séo Lủng, Tả Giá Khâu, Cẳn Tằng, Thèn Ván, Thèn Pả, Sì Mần Khan, Sán Chồ, Sán Sà Phìn, tất cả ở độ cao trung bình từ 1.600 - 1.800 mét so với mặt nước biển, ở những địa danh này vào mùa đông, gần đây nhất vào đầu tháng 1-2003 thời tiết rất lạnh và có cả tuyết rơi. Trong số chín thôn, bản của Lũng Cú thì Séo Lủng thuộc phần đất thượng cùng cực bắc nhưng phải đi bộ mất 15 phút mới tới cột mốc 17 đoạn 3 (Hà Giang - Vân Nam phân chia từ đời Mãn Thanh năm 1887), đây mới chính là mỏm đất tột bắc. Phía trái thung lũng Thèn Ván thăm thẳm, rộng khoảng 50 ha, bên phải là đầu nguồn sông Nho Quế, bắt nguồn từ Mù Cảng - Vân Nam - Trung Quốc đổ về Ðồng Văn, Mèo Vạc, núi non trùng điệp hùng vĩ vào bậc nhất đất nước... Khi nói về nước Việt Nam liền một dải, người ta hay nêu từ Trà Cổ (Quảng Ninh) đến Cà Mau (nếu tính theo bờ biển), hoặc từ Mục Nam Quan (Lạng Sơn) đến Cà Mau (nếu tính theo trục đường quốc lộ), hoặc từ Lũng Cú đến Cà Mau (nếu tính theo giới hạn của vĩ độ), nếu kể đến địa danh hẹp. Chi li hơn phải nói từ xóm Séo Lủng đến xóm mũi Rạch Tàu...
    Là vùng quê lâu đời của đồng bào dân tộc Mông và Lô Lô, Lũng Cú có diện tích tự nhiên: 3.460 ha có 503 hộ với 3.051 nhân khẩu, Lũng Cú có đường biên giáp với nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa hơn 16km. Bà con dân tộc ở Lũng Cú canh tác chủ yếu là nương rẫy và làm ruộng bậc thang, nổi bật là đồng bào dân tộc Mông, Lô Lô vẫn bảo tồn nghề dệt truyền thống, với các công đoạn làm sợi lanh, dệt vải. Những năm trước đây, mỗi khi nhắc tới Lũng Cú - Ðồng Văn, hình ảnh mà du khách nhớ nhiều nhất là đường giao thông xuyên qua những dãy núi cheo leo, phương tiện đi lại khó khăn, mùa đông trời lạnh buốt và cuộc sống còn khó khăn của bà con dân tộc. Ngày nay, dưới ánh sáng đường lối đổi mới, với những chính sách, sự đầu tư kịp thời của Ðảng, Nhà nước đối với đồng bào các dân tộc ít người vùng cao nói chung và bà con dân tộc ít người ở Lũng Cú nói riêng, Lũng Cú đã có nhiều đổi thay. Từ năm 2001, con đường từ Ðồng Văn lên Lũng Cú đã được nâng cấp, trải nhựa phẳng phiu, dòng điện quốc gia đã thắp sáng mảnh đất địa đầu Lũng Cú và cột cờ Tổ quốc được dựng lên trên đỉnh núi Rồng (ảnh trên), trông xa như một ngọn tháp, có hình dáng cột cờ Hà Nội, cao gần 20 mét, chân bệ có sáu mặt phù điêu mang nét hoa văn của trống đồng Ðông Sơn, lá cờ Tổ quốc tung bay, kiêu hãnh giữ bầu trời biên cương, như ngọn lửa bất diệt, in bóng xuống mặt hồ Lô Lô xanh biếc, lưng chừng núi Rồng có hang Sì Mần Khan rộng đẹp, hấp dẫn, hàng triệu năm tạo sơn, hay chính bàn tay nghệ nhân thời tiền sử tạo nên những đường nét mê hồn như chính Lũng Cú thu nhỏ vào từng vân đá...
    Mùa xuân đến, mời du khách lên Hà Giang, tới thăm Lũng Cú, vượt qua 500km từ Hà Nội theo quốc lộ số 2 và quốc lộ 4C, qua cao nguyên đá Ðồng Văn với thời gian hai ngày là du khách có thể đến với Lũng Cú, mảnh đất địa đầu cực bắc của Tổ quốc, nơi vẫn bảo tồn những nét văn hóa truyền thống, vùng đất có chè Shan, rượu mật ong và thắng cố, xứ sở của đào phai, hoa lê, tuyết trắng và náo nhiệt trong buổi chợ phiên. Du khách sẽ được tận hưởng không khí trong lành, lắng nghe tiếng đàn môi tâm tình gọi bạn, tiếng khèn Mông say quyến rũ tình người, tiếng trống đồng âm vang bên bếp lửa nồng đượm men say của rượu ngô... du khách dễ gì quên, dẫu chỉ một lần đến... (ND)
    Lễ hội nhảy lửa thần bí của người Pà Thẻn

    Thầy mo cúng thần linh trong lễ hội nhảy lửa
    Suốt từ chiều, ông thầy mo đã ngồi trên một chiếc ghế dài để cúng thần linh. Tiếng gõ từ hai vật bằng sắt mà tôi không định hình được chính xác là gì, phát ra những âm thanh gấp gáp, liên tục. Ông ngồi gõ liên tục từ năm đến bảy giờ đồng hồ như vậy. Theo những người dân Pà Thẻn, trước mỗi buổi lễ, thầy mo phải cúng thần linh, để cho phép người Pà Thẻn có được sức mạnh phi thường để nhảy vào đống lửa.
    Thông thường, việc cúng phải bắt đầu trước lễ nhảy lửa khoảng bốn giờ đồng hồ. Lễ nhảy lửa thường được tổ chức vào cuối năm, khi thời tiết đang bước vào thời kỳ khắc nghiệt nhất của mùa đông. Ðống lửa sẽ giúp mang lại sự ấp áp, mừng cho một vụ thu hoạch hoa màu vừa kết thúc và cầu thần linh phù hộ cho an khang thịnh vượng cũng như xua đuổi tà ma, bệnh tật. Song để phục vụ khách du lịch, người ta vẫn tổ chức trái mùa như hiện nay và thầy mo phải cúng rất lâu.
    Sau khi ăn tối và trở lại vào lúc bảy giờ, chúng tôi đã thấy một vòng người trên chiếc sân rộng. Ðống lửa đang cháy rừng rực ở giữa sân. Bên cạnh đó, tiếng gõ của ông thầy mo vẫn vang lên mỗi lúc một gấp gáp hơn. Ban tổ chức đã tắt điện và yêu cầu mọi người tắt hết đèn pin, đề nghị các phóng viên không được dùng đèn Flash trong buổi lễ. Nhiều thanh niên Pà Thẻn bắt đầu tụ tập xung quanh thầy mo và lần lượt thay nhau ngồi lên chiếc ghế dài. Trong phút chốc, họ rung bần bật, người cúi xuống và bắt đầu nhảy lên từng lần một, cùng lúc bằng cả hai chân. Trong khi đó, một người khác thì chạy vòng xung quanh sân, thỉnh thoảng lại bốc lên tay một viên than hồng cho vào miệng nhai, nuốt cứ như là đang nhấm nháp một món quả nào đó. Một người đứng cạnh tôi giải thích: trong các lễ nhảy lửa, người này luôn ăn than và khi đã đến một độ nào đó, mới nhảy và luôn là người nhảy ác liệt nhất.
    Những thanh niên Pà Thẻn cúi gập người, nhảy lò cò bằng cả hai chân trên cát xung quanh đống lửa. Họ bắt đầu từ việc đưa tay vào bới đống lửa. Bất ngờ hơn nữa, họ đã nhảy hẳn vào đống lửa và lại nhảy ra trong tiếng hò reo cuồng nhiệt của mọi người. Than đỏ văng tứ tung ra chung quanh. Ngọn lửa như lại bốc cao hơn, ngùn ngụt bởi những tàn than đỏ đang bay lên. Cứ như thế liên tục, những thanh niên Pà Thẻn, trong tiếng gõ của thầy mo nhảy vào lửa như đang nhảy trên bãi biển và có người còn nằm hẳn trên đống lửa rồi mới nhảy ra ngoài. Một cô gái Pà Thẻn cho biết: bất cứ người dân Pà Thẻn nào cũng có thể nhảy vào lửa miễn là thầy mo đã cúng và nhập cho họ một sức mạnh nào đó. Sức mạnh của thần linh sẽ che chở và bảo vệ họ không bị bỏng. Lễ hội nhảy lửa đạt đến độ vui nhất khi mà tất cả những người đứng xem đều bị cuốn theo, tự nhiên cảm thấy mình có sức mạnh và cứ thế, nhảy vào đống lửa mà không hề cảm thấy cái nóng, cô gái giải thích thêm.(TBKTVN)
    Hát hiếu ở Lũng Giang-Tam Sơn

    Lũng Giang-Tam Sơn là một cặp kết chạ, cặp chạ Lũng Giang-Tam Sơn hàng năm đều đến thăn nhau, hát quan họ vào ngày hội. Ngoài ra mỗi làng đều có những đội hát chèo Hải hê, một lối hát tang lễ.Các đội con giúp đỡ nhau khi nhà có tang lễ. Thí dụ: Tam Sơn có người mất báo tin cho Lũng Giang ngay. Đoàn chèo Hải Hê của Lũng Giang cùng anh Hai, chị Ba" Quan họ thôn mình vào Tam Sơn giúp đám. Cùng đi với đoàn có các cụ thượng là người cao tuổi và một vài chức dịch Cả đoàn đi gọi chung là đoàn quan họ Lim.
    Trên đường đi vào Tam Sơn cả đoàn ăn mặc đẹp như đi hội. Quan họ Tam Sơn ra tận đầu làng đón bạn.
    Quan họ Lim vào đến Tam Sơn bắt đầu hát chúc: Chúc cho đồng lúa tốt, cho hàng cây xanh, cho nước giếng trong, cho cây đa cổ thụ sống lâu.... Quan họ Tam Sơn hát chúc lại hai bên đối đáp và cùng nhau đến nhà có đám hiếu. Quan họ Lim sau khi mời trầu xong bọn trai đoàn chèo Chải Hê đưa linh hồn người đã khuất về nơi tổ tiên. Các cô Quan họTam Sơn chia nhau ra đứng cạnh các anh quạt cho các anh múa hát.
    Vở chèo chia làm 3 phần:
    Phần I: khảo về những người con có hiếu tích rút trong "Nhị thập tứ hiếu", những động tác diễn xuất, thì lại là những động tác lao động đi săn cá, hái rau...
    Phần II: Hát về quá trình làm thuyền kể từ khi chặt cây, kéo gỗ rồi xẻ ván cho đến khi làm xong thuyền đuổi mộc trừ tà......
    Phần III: Huê tình hay giao duyên.
    Cả ba phần hợp lại thành quan họ Hiếu. Sang phần III, các cô quan họ Tam Sơn bắt đầu hát đối với các diễn viên đoàn chèo Hải Hê, sau đó chuyển sang đối đáp với người ngoài và sau là với các chàng chai đến dự tang lễ. Chặng hát này vẫn nằm trong phạm vi quan họ Hiếu.(Theo Internet)
    Chợ Tình Khâu Vai

    Chợ chỉ họp mỗi năm một lần vào ngày 27 tháng 3 âm lịch tại xã Khâu Vai, huyện Mèo Vạc.
    Truyện kể rằng, ngày xưa có một đôi trai gái thuộc hai bộ lạc yêu nhau. Người con gái rất xinh đẹp, bộ lạc của cô không muốn cô lấy chồng sang bộ lạc khác; còn bộ lạc bên chàng trai lại muốn cô về làm dâu bộ lạc của mình. Chính vì vậy mà hiềm khích giữa hai bộ lạc xảy ra. Mối thù của hai bộ lạc càng nhân lên khi tình yêu của họ càng thắm thiết. Một ngày kia, khi người con trai đang ngồi với người yêu của mình trên núi thì nhìn thấy cảnh tượng hai bộ lạc đang đánh nhau rất quyết liệt ở phía dưới. Họ biết tình yêu của họ là nguyên nhân chính. Để tránh đổ máu giữa hai bộ lạc, hai người đau đớn quyết định chia tay và hẹn sẽ gặp nhau mỗi năm một lần đúng vào ngày ấy. Địa điểm gặp nhau tại nơi họ vẫn thường hò hẹn - Khâu Vai. Dần sau đó, Khâu Vai trở thành nơi hò hẹn chung cho tất cả những người yêu nhau trong vùng.
    Chợ Khâu Vai ban đầu họp không có người mua, không có người bán. Họ đến đây chỉ nhằm để nhìn bóng dáng mà lòng mình đã trao thương gửi nhớ. Nếu gặp lại người xưa thì trò chuyện cho thỏa lòng nhớ mong; nếu chưa biết thì làm quen, kết bạn. Bất kể tuổi tác, già hay trẻ. Họ mang đến đây thức ăn sẵn, khi đến bữa bỏ ra cùng ăn với nhau gói cơm nếp, củ sắn, miếng bánh... tất cả đều là sản phẩm tự làm mang đi từ nhà và những bữa ăn như vậy càng làm cho họ có thêm những giờ phút hạnh phúc bên nhau.
    Là người ở xa, người ta đến chợ từ chiều hôm trước để sáng sớm hôm sau đã có mặt ở chợ. Họ chờ đợi suốt một năm ròng cho nên tâm trạng của người đi chợ thật háo hức. Sáng sớm là lúc họ dớn dác tìm nhau. Người tìm được bạn rồi thì trò chuyện với nhau không dứt. Người chưa tìm được bạn thì bồn chồn ngóng đợi, mỏi mắt chờ mong. Còn những người mới đến lần đầu để tìm bạn thì muốn nhanh chóng tìm được một người bạn để tâm tình. Khi có bạn rồi cũng là lúc họ say đắm bên nhau...
    Buồn nhất là lúc chiều về, lúc họ phải chia tay, thật bịn rịn chẳng muốn rời nhau. Dẫu sao, sự hội ngộ đã để lại trong họ một điều gì đó rất thiêng liêng. Với đôi bạn trẻ biết đâu năm đó họ sẽ nên vợ nên chồng, hoặc có khi phải hẹn nhau chợ phiên năm tới...
    Khoảng chục năm trở lại đây, do nhu cầu cuộc sống nên ngày chợ họp ngoài việc hò hẹn, gặp gỡ, người ta mang cả hàng hóa đến bán ở chợ. Do vậy đến chợ Khâu Vai, bạn cũng có thể mua, bán, trao đổi những sản vật. Hy vọng, Khâu Vai sẽ mang lại cho bạn những hoài niệm về một địa danh gắn với câu chuyện tình đã đi vào huyền thoại...
  2. btn8010

    btn8010 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2006
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Chè Shan Tuyết

    Nằm ở vùng núi cao hơn 1.000 m và chỉ có ở một số nơi thuộc các tỉnh Yên Bái, Hà Giang, chè Shan Tuyết là thứ chè quý hiếm, nhiều người chưa từng được nếm thử. Người Yên Bái, Hà Giang đang cố gắng đưa hương vị độc đáo của thứ chè này cho những người sành chè khắp nơi thưởng thức.
    Ở miền bắc, chè (trà) ở vùng Đại Từ, Tân Cương (tỉnh Thái Nguyên) rất nổi tiếng. Loại chè này được bà cụ Từ ở phố Hàng Bồ, bà cụ Nghĩa ở Ngõ Gạch (HN) ướp sen sao tẩm qua 4 lửa, khách muốn mua với giá 1,2 - 1,5 triệu đồng/kg cũng phải chờ. Thế giới đã có loại chè bán với giá 1.000 USD/kg ở Nhật. Gần đây ở Hà Nội xuất hiện chè Shan Tuyết với giá 500.000 - 700.000 đồng/kg.
    Nói đến chè người ta thường nghĩ đến những đồi chè, nương chè trồng đại trà, trồng thành hàng thành luống. Nhưng có một loại chè không có hàng có luống mà là những cây cổ thụ hàng trăm tuổi đứng trên các đỉnh núi cao quanh năm ẩn trong sương mù. Đó là chè Shan Tuyết, chỉ có ở hai nơi, vùng suối Giàng (huyện Văn Chấn, tỉnh Yên Bái) và các vùng Sa Lì, Tùng Vài, Phìn Hồ (tỉnh Hà Giang). Chè Shan Tuyết là loại chè sạch mà người Nhật Bản rất sùng bái. Ông Hideo Onishi, chuyên gia kỹ thuật làm chè Nhật Bản từng dày công nghiên cứu cây chè Việt Nam qua các vùng Yên Bái, Hà Giang, vùng cao nguyên Mộc Châu cho biết: "Phần còn lại của đời tôi, tôi sẽ dành cho cây chè Việt Nam. Tôi sẽ tiếp thị chè Việt Nam tại Nhật Bản".
    Khi tôi theo chị A Sua và con ngựa thồ chè từ đỉnh núi xuống hợp tác xã (HTX) Sa Lì (huyện Yên Minh, cách thị xã Hà Giang 124km) mới thấy nhận xét của ông Onishi thật xác đáng. Có một cuốn Trà Điển viết vào năm 760 trong đó có nói rằng 2.700 năm trước công nguyên, ở Trung Quốc đã tìm ra cây chè làm thuốc giải độc cứu người, nhưng ông Onishi lại tin rằng cây chè ấy có ở vùng Suối Giàng (Việt Nam) từ trước đó rồi mới lan sang Trung Quốc.
    Chè từ trên đỉnh núi được ngựa thồ về bản là được đưa ngay vào sao tẩm. Không khí trong bản thơm ngát mùi chè sao. Bà con người Mông ở HTX Sa Lì vẫn sao tẩm chè hoàn toàn bằng phương pháp thủ công. Những cánh chè Shan Tuyết to và cong như lưỡi câu, bên ngoài phủ một lớp tuyết trắng đục, óng ánh tự nó đã thơm ngan ngát, ngửi một lần là muốn hít hà mãi cho đã hương thơm. Chị A Sua khoe rằng ở HTX Sa Lì, người ta còn huấn luyện được cả khỉ đi hái chè ở các đỉnh núi cao cheo leo. Loại chè ấy uống vào cả đời không lo bị bệnh ngoài da và bệnh đường ruột. Chị còn dặn tôi: Nếu bị ngứa mẩn ở chỗ nào chỉ cần lấy một nhúm bã chè Shan Tuyết xát vào là khỏi ngay.
    Nhưng chè Shan Tuyết rất kén chọn ấm chén, phải chọn loại ấm sứ nung thật già lửa, không được dính mùi bất cứ loại chè nào khác, cũng không được dính cặn, phải thật sạch và tráng nước sôi. Để có bộ ấm chén dùng cho chè Shan Tuyết, người Yên Bái, Hà Giang phải xuống Hải Dương, Bát Tràng (Hà Nội) để đặt. Có người còn sang tận Hàn Quốc mới kiếm được bộ đồ pha chè độc ẩm vừa ý. Nếu có nước giếng đá ong hoặc nước mưa đun sôi để pha chè Shan Tuyết thì mới đạt tới đỉnh cao của nghệ thuật thưởng trà. Những người sành chè ở Hà Giang, Yên Bái muốn cho người Hà Nội thưởng thức hết hương vị độc đáo của chè Shan Tuyết, thường phải kỳ công xách theo can nước từ chính vùng núi đó về để pha chè "tiếp thị", chứ dùng nước máy pha chè Shan Tuyết thì không đạt yêu cầu.
    Chè Shan Tuyết quý thế, nhưng vì chưa "công nghiệp hóa" được khâu sản xuất nên hiện còn ít người biết đến. Mãi gần đây ngành chè ở Hà Giang, Yên Bái mới tìm được đường đưa chè Shan Tuyết về xuôi. Ông Ngô Viết Thành - Giám đốc Xí nghiệp 66 (Hà Giang) cho biết: "Trong tương lai gần, chè Shan Tuyết ở vùng núi cao từ 1.050m đến 1.500m sẽ tiến vào thị trường miền trung, miền nam để những người sành trà thưởng thức".(ST)
  3. kienxanh

    kienxanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/06/2006
    Bài viết:
    762
    Đã được thích:
    0
    @btn8010:
    Chân thành cảm ơn bạn đã cugn cấp thêm những thông tin thú vị và bổ ích, theo mình nghĩ , không chỉ riêng cho Nhóm mình.
    Thân mến!

  4. Antitmap

    Antitmap Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2005
    Bài viết:
    1.266
    Đã được thích:
    0
    Chân thành cảm ơn bạn đã cugn cấp thêm những thông tin thú vị và bổ ích, theo mình nghĩ , không chỉ riêng cho Nhóm mình.
    Thân mến!
  5. hunghbb

    hunghbb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    143
    Đã được thích:
    0
    Trùi ui thế mới biết em btn tâm huyết với vụ Hà Giang này thế nào rùi! Chị kiến ơi thống nhất giành hẳn cho em này một xế chị nhỉ? Chị cho thêm em ý vào list Hà Giang chị nhé!
  6. kienxanh

    kienxanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/06/2006
    Bài viết:
    762
    Đã được thích:
    0
    Ui, nếu btn cũng muốn đi Hà Giang thì sẵn sàng chào đón thui! Hunghbb kiếm xế cho btn lun nhé!!!

  7. hunghbb

    hunghbb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    143
    Đã được thích:
    0
    Hơ, chị kiến đã quên rùi à, em btn đã ọp cùng mình hôm CN vừa rùi đấy thui, tinh thần lên cao lắm đấy! Đồng chí này xin đăng ký vào danh sách chắc chắn đi. Tội vạ đâu em chịu, chị à! Thêm vào danh sách làm thành viên 29 chị nhể!
  8. kienxanh

    kienxanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/06/2006
    Bài viết:
    762
    Đã được thích:
    0
    Ui giùi ui, quý hoá quá!!! Sao chú không có nhời thế hử??? Mang con nhà người ta đi off mà cứ lẳng lặng để con nhà người ta kè kè bên hông! Trách chi bà con hổng có bít!!!
    Mà nếu có đứng phải như vzậy thì chứ nhứt định phải kiếm xế khác cho em btn. Còn cái thân chú, chắc chắn phải để "xung công" cho MSC rùi. Nghe rõ chửa???
    [/quote]
    Hơ, chị kiến đã quên rùi à, em btn đã ọp cùng mình hôm CN vừa rùi đấy thui, tinh thần lên cao lắm đấy! Đồng chí này xin đăng ký vào danh sách chắc chắn đi. Tội vạ đâu em chịu, chị à! Thêm vào danh sách làm thành viên 29 chị nhể!
    [/quote]
    Được kienxanh sửa chữa / chuyển vào 10:04 ngày 26/07/2006
  9. vecchia_signo

    vecchia_signo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2004
    Bài viết:
    1.854
    Đã được thích:
    0
    Đoàn D&D Group đã có xong kế hoạch đi leo đỉnh Lũng Cú từ ngày 1 đến 4/9, kính mời bà con bên này ai có nhiệt tình tham gia, đặc biệt là kienxanh - "người nhà" của hội tớ.
    Sau khi cân nhắc, lựa chọn, đoàn D&D đã quyết định lấy Lũng Cũ làm điểm đến vào dịp Quốc khánh năm nay. Đây vừa là một đỉnh cao, vừa là 1điểm cực kỳ đặc biệt trong 4 điểm địa đầu trên đất liền của Tổ quốc: cực bắc xét cả trên đất liền lẫn hải đảo. Chính trị một tý, đây chính là điểm xét về tương quan, đất ta lấn sâu nhất vào đất Tàu và còn gì xúc động hơn, vinh dự hơn là được đứng nghiêm trang chào cờ, được khoác lên mình lá cờ Tổ quốc vào đúng ngày Quốc khánh trên đỉnh cao muôn trượng đó?
    Hiện nay ngày đi cụ thể đã xong, từ 1-4/9. Về phần lịch trình, các cán bộ cốt cán cùng các thành viên cháy bỏng nhiệt tình đang liên hệ lên Hà Giang để check lại lần cuối các cung đường về khoảng cách, về tình trạng điều kiện an toàn từ đó sẽ có quyết định cuối cùng về phương tiện nào sẽ được sử dụng trên cung đường nào. Tuy nhiên vì sự an toàn, tiện nghi, ô tô đã được quyết chọn trước mắt là từ HN - tx HG. Đề nghị bà con theo dõi sát sao để có thêm thông tin về chuyến đi này.
    Offline bàn về chuyến đi Hà Giang sẽ được tổ chức trên bến dưói thuyền tại Thung Nai trong 2 ngày: 5-6 tháng 8 tới. Ai có điều kiện tham gia thì rất xin mời!!!
  10. hunghbb

    hunghbb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    143
    Đã được thích:
    0
    Đoàn nhà MSC có thêm bạn đồng hành rùi, xem chừng lại giống vụ Bản Giốc nhỉ, chỉ tội là đổi vị trí nhà Moi lần này đi "khổ" còn đội bạn đi "sường". Liệu tình hình này một số thành viên nhà Moi ham thích đi "sướng" có "đào tẩu" sang đội bạn không nhỉ?
    @ chị kiến: Hôm ọp vừa rùi em giới thiệu thành viên đăng ký tham dự HG rồi đấy chứ, tại chị không để ý thôi. Em được ưu tiên làm xế "sung công" thế này e rằng thiên hạ dị nghị chết! Ưu ái quá, ưu ái quá!

Chia sẻ trang này