1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hà Nội ngày qua ngày ...

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi QuyenTieuMuoi, 31/12/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ky_si_khong_dau_yeuem

    ky_si_khong_dau_yeuem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2003
    Bài viết:
    497
    Đã được thích:
    2
    Tháng nào bình yên nhất trong năm nhỉ? Với tôi có lẽ là tháng 4. Trời không quá nóng mà chẳng hề lạnh. Với những trái tim luôn rực cháy yêu thương thì tháng 4 có lẽ cũng đã đủ để bình yên. 14-2 ; 8-3... Những run rẩy đầu tiên trong vòng tay nguời mình yêu đã lắng bớt để cùng yêu nhau trong một tình yêu dịu dàng hơn. Những nỗi buồn cũng đã vơi bớt, để tháng 4 về cho một trái tim, một tâm hồn thanh thản hơn. Với bạn bè thì đây quả là thời gian để đến bên nhau, quây quần bên nhau,thăm hỏi nhau trước kỳ thi sắp tới , hoặc những công viẹc dồn dập trước một kỳ nghỉ hè. Các chàng trai tối tối tụ tập nhau chè chén, những cô gái hồ hởi rủ nhau shoping cho mùa hè đã về. Những gương trên phố hân hoan vì sau một thời gian dài bầu trời xám xịt vì mùa đông, xuân, Mùa hạ rực rỡ đã ùa về.
    Đông vui nhất có lẽ là ở các hàng kem, các bạn nhỉ? Dù rằng trời lạnh vẫn có nguời ăn kem, nhưng trời nóng ăn vẫn tuyệt hơn nhiều. Kem tràng tiền đông nghịt những nguời, chen chúc để mua kem. Thế mới thấm: Không hạnh phúc nào không phải trả giá :) . Cửa hàng kem NZ cũng đông hơn, dù lúc nào cũng vậy vì các cậu học trò năng họp nhau hơn truớc một mùa chia xa.
    Phố cũng đông vui hơn. Tình nhân, bạn bè... Chiều chiều kéo nhau dạo phố khiến các đuờng phố đẹp của Hà Nội không mấy khi được yên tĩnh. Dạo phố, luợn hồ đã trở thành một thói quen không thể bỏ của nguời Hà Nội. Khu vực đi bộ đẹp nhất có lẽ là quanh hồ Gươm. Trong ngọn gió mát của chiều, dòng nguời ngược xuôi đi bộ quanh hồ, Ngắm trời đất, ngắm cây cối xanh tươi, ngắm những cô gái đẹp trên đường... Trên đường Thanh Niên lúc nào cũng lộng gió, xe máy xếp nhau san sát trên vỉa hè. Mặt trời chiều phủ xuống hồ tây một lớp vàng kỳ ảo. Những đôi tình nhân ngồi tâm sự cùng nhau ngay trên xe, hoặc măy mắn hơn thì rủ rỉ cùng nhau trên ghế đã. Các nhóm bạn bè hoặc ngồi trên cỏ, hoặc thuê chiếu ngồi ăn uống, hát hò và hàn huyên cùng nhau... Ôi tháng 4- tháng bình yên.
  2. ky_si_khong_dau_yeuem

    ky_si_khong_dau_yeuem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2003
    Bài viết:
    497
    Đã được thích:
    2
    Một buổi sáng đầu hè. Có một người nằm trong một căn phòng màu trắng, cùng giấc mơ trắng của nắng và mây. Căn phòng sạch sẽ và vắng lặng (Người đó thấy vậy trước khi chìm vào giấc mơ trắng). Tường trắng cùng những chiếc rèm cửa trắng tinh, tấm ga trải giường cũng cùng màu với căn phòng. Có nhiều cách để cảm nhận cuộc sống xung quanh, bằng thị giác, bằng khứu giác, bằng vị giác... Nguời đó nằm lặng im, lặng im cảm nhận mùa hè .Tâm hồn bồng bềnh trôi theo cảm xúc mùa hè. Trong vô thức , không gian đuợc cảm nhận thật rõ ràng... Tấm rèm cửa tung bay theo những cơn gió ùa vào phòng. Mùi thơm của nắng, của mùa hè theo gió tràn ngập trong căn phòng trắng...Ở bên ngoài cuộc sống sôi động ...sức sống của mùa hè... Lác đác đâu đây đã có tiếng ve. Nguời đó vẫn nằm yên. Cảm giác của một mùa hè chờ chết đang quay về. Một bàn tay dịu mát đặt lên trán. Dường như có một nụ hôn rất nhẹ thoảng qua, phớt lên đôi môi như nụ hôn của gió...Trong giấc mơ bồng bềnh của căn phòng trắng thời gian nhẹ nhàng trôi, cơ thể nhẹ bẫng. Ký ức như một đoạn phim quay chậm và ngược dần dần hiện lên. Những mùa hè trong ký ức quay trở lại, hiện lên trong đầu người đó như một bộ phim. Đó là một mùa hè hừng hực không khí thi cử xa xưa, của những ước mơ và khát vọng tuổi trẻ, là sự tự tin đến mức cảm thấy mình có thể xoay chuyển đất trời. Là một mùa hè đỏ rực, đỏ một cách ngạo nghễ và nông nổi, là một tấm chăn màu đỏ phủ lên người, chứ không như tấm chăn màu trắng bây giờ. Trong giấc mơ màu đỏ của tấm chăn đỏ xa xưa, có những cô bé rất xinh đẹp vây quanh, là một cảnh chỉ tưởng tượng được qua một lời kể. Một mùa hè của tấm chăn hoa phượng đỏ rực.
    Là một mùa hè chờ chết, khi cái chết đến từng ngày. Bạn sống thêm một ngày, nghĩa là bạn đang gần cái chết thêm một ngày. Bạn đang làm gì khi cái chết dần dần tiến đến? Mùa hè đó cây phượng nhìn từ ban công quán Đinh , đỏ rực như một lời ước hẹn. Không hiểu từ bao giờ tôi đã ví cây phượng đó đỏ rực như một lời hứa hẹn. Có lẽ vì cây có sức sống mãnh liệt quá. Màu đỏ của hoa ngạo nghễ truớc nền xanh trên cao và một nền xanh khác trước mặt . Sức sống của cây mãnh liệt đến mức khi ngắm nó người ta sẽ tự cười mình vì mình đã yếu đuối. Có lẽ lời hứa hẹn của cây là cây vẫn sẽ sống mãnh liệt, sống bằng tất cả tình yêu cuộc sống của mình. Từ đó trở đi, cây phượng đó trở thành cây của lời hẹn ước tình yêu cuộc sống... Căn phòng trắng vẫn lặng im trong giấc mơ ngày xưa
    Mùa hè về cùng nắng. Mùa hè về cùng mưa. Những cơn mưa mùa hè như một tình yêu mãnh liệt. Dành hết những gì tốt đẹp nhất có thể, đem hết một lần cho nguời mình yêu cho dù sau đó không còn tồn tại. Mưa xối xả, mưa thách thức những cái đầu ương bướng vẫn cố phi đi trong mưa bằng những cú đập rát mặt. Mưa rủ rỉ cùng những đôi tình nhân bên mái hiên trú mưa. Mưa ngân nga trong khúc hạ cùng trái tim nghệ sĩ. Mưa ngạo nghễ cùng anh lãng tử lang thang trên đỉnh núi với con xế nổ của mình. Mưa thì thầm cùng anh khi anh gọi cho người con gái của anh... Có một cơn mưa trong đêm mùa hạ, có một nguời lang thang cùng mưa, có một người ngồi thu vào một góc để nghe mưa, để cảm nhận mưa, để tưởng tượng trên một con đường có một người đang đến, duới một mái hiên có một tiếng huýt sáo trộn lẫn cùng tiếng mưa... Còn là những cơn mưa dồn dập trong giai điệu metal, tiếng nước chảy từ trên mái nhà xuống róc rách như đệm cùng tiếng lead của cây ghi ta điện, là những giây phút thăng hoa cùng rock... là nhưng khi muốn nổ tung ra và tan biến cùng đất trời...
    Có một người đã nói, khi những kí ức quay trở về, đó là khi bạn sắp đi xa. Người đó mỉm cười trong giấc mơ và chào mình của những ngày thơ ấu. Mùa hè ngày xưa trong ký ức là những buổi trốn ngủ đi chơi. Là những lúc trèo lên ngọn cây cao nhất và thấy mình thật vĩ đại. Cả một Hà Nội nằm trong tầm nhìn , không còn gì cao hơn ngoài những cây cao , rất cao ở đằng xa. Nắng ở dưới và gió cũng ở dưới. Hà Nội là một bình nguyên xanh.Ngôi trường thân quen ở phía kia, kia là cây bàng mình không dám trèo vì sợ sâu róm, kia là cây xà cừ mà mình đã trèo lên bằng cái thang của bác bảo vệ... Tuổi thơ êm đềm ,và người đó đã mỉm cười trong giấc mơ của ngày xưa...
    ..................
    Mệt! Khi nào khoẻ gõ tiếp!
  3. ky_si_khong_dau_yeuem

    ky_si_khong_dau_yeuem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2003
    Bài viết:
    497
    Đã được thích:
    2
    Một buổi sáng đầu hè. Có một người nằm trong một căn phòng màu trắng, cùng giấc mơ trắng của nắng và mây. Căn phòng sạch sẽ và vắng lặng (Người đó thấy vậy trước khi chìm vào giấc mơ trắng). Tường trắng cùng những chiếc rèm cửa trắng tinh, tấm ga trải giường cũng cùng màu với căn phòng. Có nhiều cách để cảm nhận cuộc sống xung quanh, bằng thị giác, bằng khứu giác, bằng vị giác... Nguời đó nằm lặng im, lặng im cảm nhận mùa hè .Tâm hồn bồng bềnh trôi theo cảm xúc mùa hè. Trong vô thức , không gian đuợc cảm nhận thật rõ ràng... Tấm rèm cửa tung bay theo những cơn gió ùa vào phòng. Mùi thơm của nắng, của mùa hè theo gió tràn ngập trong căn phòng trắng...Ở bên ngoài cuộc sống sôi động ...sức sống của mùa hè... Lác đác đâu đây đã có tiếng ve. Nguời đó vẫn nằm yên. Cảm giác của một mùa hè chờ chết đang quay về. Một bàn tay dịu mát đặt lên trán. Dường như có một nụ hôn rất nhẹ thoảng qua, phớt lên đôi môi như nụ hôn của gió...Trong giấc mơ bồng bềnh của căn phòng trắng thời gian nhẹ nhàng trôi, cơ thể nhẹ bẫng. Ký ức như một đoạn phim quay chậm và ngược dần dần hiện lên. Những mùa hè trong ký ức quay trở lại, hiện lên trong đầu người đó như một bộ phim. Đó là một mùa hè hừng hực không khí thi cử xa xưa, của những ước mơ và khát vọng tuổi trẻ, là sự tự tin đến mức cảm thấy mình có thể xoay chuyển đất trời. Là một mùa hè đỏ rực, đỏ một cách ngạo nghễ và nông nổi, là một tấm chăn màu đỏ phủ lên người, chứ không như tấm chăn màu trắng bây giờ. Trong giấc mơ màu đỏ của tấm chăn đỏ xa xưa, có những cô bé rất xinh đẹp vây quanh, là một cảnh chỉ tưởng tượng được qua một lời kể. Một mùa hè của tấm chăn hoa phượng đỏ rực.
    Là một mùa hè chờ chết, khi cái chết đến từng ngày. Bạn sống thêm một ngày, nghĩa là bạn đang gần cái chết thêm một ngày. Bạn đang làm gì khi cái chết dần dần tiến đến? Mùa hè đó cây phượng nhìn từ ban công quán Đinh , đỏ rực như một lời ước hẹn. Không hiểu từ bao giờ tôi đã ví cây phượng đó đỏ rực như một lời hứa hẹn. Có lẽ vì cây có sức sống mãnh liệt quá. Màu đỏ của hoa ngạo nghễ truớc nền xanh trên cao và một nền xanh khác trước mặt . Sức sống của cây mãnh liệt đến mức khi ngắm nó người ta sẽ tự cười mình vì mình đã yếu đuối. Có lẽ lời hứa hẹn của cây là cây vẫn sẽ sống mãnh liệt, sống bằng tất cả tình yêu cuộc sống của mình. Từ đó trở đi, cây phượng đó trở thành cây của lời hẹn ước tình yêu cuộc sống... Căn phòng trắng vẫn lặng im trong giấc mơ ngày xưa
    Mùa hè về cùng nắng. Mùa hè về cùng mưa. Những cơn mưa mùa hè như một tình yêu mãnh liệt. Dành hết những gì tốt đẹp nhất có thể, đem hết một lần cho nguời mình yêu cho dù sau đó không còn tồn tại. Mưa xối xả, mưa thách thức những cái đầu ương bướng vẫn cố phi đi trong mưa bằng những cú đập rát mặt. Mưa rủ rỉ cùng những đôi tình nhân bên mái hiên trú mưa. Mưa ngân nga trong khúc hạ cùng trái tim nghệ sĩ. Mưa ngạo nghễ cùng anh lãng tử lang thang trên đỉnh núi với con xế nổ của mình. Mưa thì thầm cùng anh khi anh gọi cho người con gái của anh... Có một cơn mưa trong đêm mùa hạ, có một nguời lang thang cùng mưa, có một người ngồi thu vào một góc để nghe mưa, để cảm nhận mưa, để tưởng tượng trên một con đường có một người đang đến, duới một mái hiên có một tiếng huýt sáo trộn lẫn cùng tiếng mưa... Còn là những cơn mưa dồn dập trong giai điệu metal, tiếng nước chảy từ trên mái nhà xuống róc rách như đệm cùng tiếng lead của cây ghi ta điện, là những giây phút thăng hoa cùng rock... là nhưng khi muốn nổ tung ra và tan biến cùng đất trời...
    Có một người đã nói, khi những kí ức quay trở về, đó là khi bạn sắp đi xa. Người đó mỉm cười trong giấc mơ và chào mình của những ngày thơ ấu. Mùa hè ngày xưa trong ký ức là những buổi trốn ngủ đi chơi. Là những lúc trèo lên ngọn cây cao nhất và thấy mình thật vĩ đại. Cả một Hà Nội nằm trong tầm nhìn , không còn gì cao hơn ngoài những cây cao , rất cao ở đằng xa. Nắng ở dưới và gió cũng ở dưới. Hà Nội là một bình nguyên xanh.Ngôi trường thân quen ở phía kia, kia là cây bàng mình không dám trèo vì sợ sâu róm, kia là cây xà cừ mà mình đã trèo lên bằng cái thang của bác bảo vệ... Tuổi thơ êm đềm ,và người đó đã mỉm cười trong giấc mơ của ngày xưa...
    ..................
    Mệt! Khi nào khoẻ gõ tiếp!
  4. Augustan

    Augustan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/09/2003
    Bài viết:
    3.037
    Đã được thích:
    0
    Hoa loa kèn và tháng Tư Hà Nội
    Sau một ngày nắng chói chang oi ả, tiếng mưa đêm rả rích như an ủi vỗ về, lại như kéo nỗi buồn không tên vào lòng người. Để rồi sáng tỉnh giấc, bước ra đường chợt ngơ ngẩn, dưới mặt đường lấp loáng, bầu trời vẫn trong xanh lạ! Và hoa loa kèn bỗng đâu ùa về khắp mọi ngả đường, duyên dáng khép mình sau những giỏ hoa rung rinh theo nhịp xe chầm chậm trên phố, khiến ai cũng phải ngẩn ngơ vì cái màu trắng tinh khôi và hương thơm thoang thoảng thanh khiết!
    Phải mua vội vì sợ hoa hết mùa. Cái loài hoa đến lạ! Chỉ rộ lên rồi chợt biến mất đúng một tháng trong năm khiến bao người tiếc nuối. E ấp, nhẹ nhàng, duyên dáng... nói thế nào nhỉ! Hoa loa kèn là loài "nữ tính" và dễ làm mềm lòng người nhất. Lâu rồi, người ta không còn gọi nó là hoa huệ tây như những ngày mới du nhập vào Hà Nội hồi đầu thế kỷ 20. Giữa muôn sắc rực rỡ của bao loài hoa khác, loa kèn vẫn là loài nổi bật. Có mặt trong hầu như mọi ngôi nhà, loa kèn ban phát cho không gian vẻ sang trọng, lãng mạn và thật thanh tao. Không biết có phải "tại" bức tranh "Thiếu nữ bên hoa huệ" của Tô Ngọc Vân hay không mà mỗi cành hoa loa kèn đều khiến ta liên tưởng tới bóng hình của một người con gái kiêu sa, hiền thục đang cúi đầu e ấp. Cầm trên tay là những búp hoa xanh dịu, lá xanh mảnh khảnh, từng nụ hoa khum khum, he hé một mầu trắng dịu dàng như còn ngần ngại! Có ai đó đã nói rằng: "Năm tháng qua đi, bao hình sắc nhạt nhòa, nhưng những nụ hoa loa kèn thì cứ trắng tin khôi, vẻ tinh khôi không thể che giấu hay bôi xóa...". Đẹp nhưng đến và đi nhanh như một cuộc tình lãng mạn, dịu êm nhưng vô cùng chóng vánh...
    Chợt nhớ những câu thơ của Ngô Quân Miện:
    Bàn tay trắng muốt em cầm
    Một cành hoa nối mùa xuân - mùa hè
    Mưa phùn vừa dứt, tiếng ve
    Cháy ran lên giữa trưa nhòe bóng cây
    Em đi, áo mỏng phô bày
    Da thơm dịu thoáng giữa ngày dịu xanh
    Mùa hoa đi vụt qua nhanh
    Mùi hoa chưa kịp cho anh được cầm.

    Hoa giao mùa, sao người ta không gọi như thế nhỉ?
    Trong các loại hoa di thực được du nhập vào Việt Nam, có lẽ loa kèn là loài được yêu thích nhất. Vài chục năm trước, hoa chỉ được cắm trong những bình gốm đẹp bày biện trong những gia đình khá giả, giàu sang. Người ta cho rằng, nó được đến Việt Nam vào khoảng đầu những năm 30 cùng với hoa cẩm chướng (tên gốc là oeillet de France (cẩm chướng của Pháp, sau này quen gọi tắt là hoa phăng). Hoa phải trồng bằng hạt, đem từ Pháp và trước đây chỉ ưa Ðà Lạt - mảnh đất mang khí hậu ôn đới. Khi đó, nó được gọi là hoa huệ tây, chắc cũng vì nó là loài mang màu trắng và có hương thơm nồng nàn quyến rũ. Người Pháp cho rằng hoa huệ tây là biểu hiện của sự trinh tiết. Người đàn bà đẹp là người có nước da trắng màu hoa huệ...
    Hoa loa kèn nay đã trở thành một loài hoa không thể thiếu mỗi khi nhắc về Hà Nội, nó được khoác lên mình vẻ tao nhã, thanh lịch, kín đáo như những gì người ta vẫn ngợi ca về con người Tràng An.
    Đừng xao nhãng! Hãy dành cho lòng mình chút thời gian thư thả với những bông hoa trắng muốt. Đừng chỉ nhìn theo dọc đường mà hãy mang về nhà chút hương thơm hiếm hoi, kẻo, khi chợt nhớ ra, mùa hoa đã chia tay tự bao giờ. Phút giao mùa ngắn ngủi, ngoài kia, nắng mỗi lúc một chói chang, những tiếng ve đầu tiên lại đang chuẩn bị réo rắt!
    Nhật Mai
  5. Augustan

    Augustan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/09/2003
    Bài viết:
    3.037
    Đã được thích:
    0
    Hoa loa kèn và tháng Tư Hà Nội
    Sau một ngày nắng chói chang oi ả, tiếng mưa đêm rả rích như an ủi vỗ về, lại như kéo nỗi buồn không tên vào lòng người. Để rồi sáng tỉnh giấc, bước ra đường chợt ngơ ngẩn, dưới mặt đường lấp loáng, bầu trời vẫn trong xanh lạ! Và hoa loa kèn bỗng đâu ùa về khắp mọi ngả đường, duyên dáng khép mình sau những giỏ hoa rung rinh theo nhịp xe chầm chậm trên phố, khiến ai cũng phải ngẩn ngơ vì cái màu trắng tinh khôi và hương thơm thoang thoảng thanh khiết!
    Phải mua vội vì sợ hoa hết mùa. Cái loài hoa đến lạ! Chỉ rộ lên rồi chợt biến mất đúng một tháng trong năm khiến bao người tiếc nuối. E ấp, nhẹ nhàng, duyên dáng... nói thế nào nhỉ! Hoa loa kèn là loài "nữ tính" và dễ làm mềm lòng người nhất. Lâu rồi, người ta không còn gọi nó là hoa huệ tây như những ngày mới du nhập vào Hà Nội hồi đầu thế kỷ 20. Giữa muôn sắc rực rỡ của bao loài hoa khác, loa kèn vẫn là loài nổi bật. Có mặt trong hầu như mọi ngôi nhà, loa kèn ban phát cho không gian vẻ sang trọng, lãng mạn và thật thanh tao. Không biết có phải "tại" bức tranh "Thiếu nữ bên hoa huệ" của Tô Ngọc Vân hay không mà mỗi cành hoa loa kèn đều khiến ta liên tưởng tới bóng hình của một người con gái kiêu sa, hiền thục đang cúi đầu e ấp. Cầm trên tay là những búp hoa xanh dịu, lá xanh mảnh khảnh, từng nụ hoa khum khum, he hé một mầu trắng dịu dàng như còn ngần ngại! Có ai đó đã nói rằng: "Năm tháng qua đi, bao hình sắc nhạt nhòa, nhưng những nụ hoa loa kèn thì cứ trắng tin khôi, vẻ tinh khôi không thể che giấu hay bôi xóa...". Đẹp nhưng đến và đi nhanh như một cuộc tình lãng mạn, dịu êm nhưng vô cùng chóng vánh...
    Chợt nhớ những câu thơ của Ngô Quân Miện:
    Bàn tay trắng muốt em cầm
    Một cành hoa nối mùa xuân - mùa hè
    Mưa phùn vừa dứt, tiếng ve
    Cháy ran lên giữa trưa nhòe bóng cây
    Em đi, áo mỏng phô bày
    Da thơm dịu thoáng giữa ngày dịu xanh
    Mùa hoa đi vụt qua nhanh
    Mùi hoa chưa kịp cho anh được cầm.

    Hoa giao mùa, sao người ta không gọi như thế nhỉ?
    Trong các loại hoa di thực được du nhập vào Việt Nam, có lẽ loa kèn là loài được yêu thích nhất. Vài chục năm trước, hoa chỉ được cắm trong những bình gốm đẹp bày biện trong những gia đình khá giả, giàu sang. Người ta cho rằng, nó được đến Việt Nam vào khoảng đầu những năm 30 cùng với hoa cẩm chướng (tên gốc là oeillet de France (cẩm chướng của Pháp, sau này quen gọi tắt là hoa phăng). Hoa phải trồng bằng hạt, đem từ Pháp và trước đây chỉ ưa Ðà Lạt - mảnh đất mang khí hậu ôn đới. Khi đó, nó được gọi là hoa huệ tây, chắc cũng vì nó là loài mang màu trắng và có hương thơm nồng nàn quyến rũ. Người Pháp cho rằng hoa huệ tây là biểu hiện của sự trinh tiết. Người đàn bà đẹp là người có nước da trắng màu hoa huệ...
    Hoa loa kèn nay đã trở thành một loài hoa không thể thiếu mỗi khi nhắc về Hà Nội, nó được khoác lên mình vẻ tao nhã, thanh lịch, kín đáo như những gì người ta vẫn ngợi ca về con người Tràng An.
    Đừng xao nhãng! Hãy dành cho lòng mình chút thời gian thư thả với những bông hoa trắng muốt. Đừng chỉ nhìn theo dọc đường mà hãy mang về nhà chút hương thơm hiếm hoi, kẻo, khi chợt nhớ ra, mùa hoa đã chia tay tự bao giờ. Phút giao mùa ngắn ngủi, ngoài kia, nắng mỗi lúc một chói chang, những tiếng ve đầu tiên lại đang chuẩn bị réo rắt!
    Nhật Mai
  6. Augustan

    Augustan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/09/2003
    Bài viết:
    3.037
    Đã được thích:
    0
    Nhắc đến tháng 4 không ai không nghĩ tới hoa loa kèn. Nó còn có một tên rất đặc biệt và ... chuối nữa là "hoa mõm chó". Nói đến loài hoa này ai cũng nghĩ đến vẻ đẹp tinh khiết diệu kỳ như chính loài hoa này vậy. Thế mà tớ chỉ biết một câu thơ buồn về loài hoa đáng yêu này:
    Ta đính những ngôi sao vào những hạt mưa
    Kỷ niệm về ướt sũng
    Ta lượm lặt những cánh hoa khô sau chiều tan tác
    Lòng rưng rưng một đoá loa kèn
    Đêm ấy em thầm nhắc.

    .
  7. Augustan

    Augustan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/09/2003
    Bài viết:
    3.037
    Đã được thích:
    0
    Nhắc đến tháng 4 không ai không nghĩ tới hoa loa kèn. Nó còn có một tên rất đặc biệt và ... chuối nữa là "hoa mõm chó". Nói đến loài hoa này ai cũng nghĩ đến vẻ đẹp tinh khiết diệu kỳ như chính loài hoa này vậy. Thế mà tớ chỉ biết một câu thơ buồn về loài hoa đáng yêu này:
    Ta đính những ngôi sao vào những hạt mưa
    Kỷ niệm về ướt sũng
    Ta lượm lặt những cánh hoa khô sau chiều tan tác
    Lòng rưng rưng một đoá loa kèn
    Đêm ấy em thầm nhắc.

    .
  8. Augustan

    Augustan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/09/2003
    Bài viết:
    3.037
    Đã được thích:
    0
    Thàng 5 - Sinh nhẶt cù HĂ?. Hì? hì?.
    Bà? con ơi, 'Ă? 'Ă?... 'àf rơ?m lài cò?n ... f̣c f̣c... kiĂ?u nà?y thì? 'ứt roà?i. Ai fn hoa quà? tà?u thì? chuĂ?n bì tinh thĂ?n 'òn nhẶn... hẶu quà? 'i. Hic hic, toà?n chẮt 'Ặc dioxin trong hà?ng tà?u thĂi. Ngà?y xưa nghe kĂ? cò ngươ?i ngàf xuẮng bĂ? nước ngĂm chứa dung dìch bà?o quà?n hoa quà? bì chẮt mà? khĂng tin. Giơ? thì?... 'àf 'ược mơ? mang tĂ?m mf́t. ChẮt 'Ặc mà?u orange. Càc chù VN cùfng tẶp toè dù?ng mẮy thứ 'ò nưfa. ChẮt chf́c rĂ?i. MẮy nfm nưfa khĂng bìt mì?nh cò 'è? ra thf?ng nà?o ngùf chi 'Ặc nhàfn khĂng nưfa. Oè oè... trù?i ui, buĂ?n wĂ.
    Lài cò?n vù mòc cẮp xe nưfa chứ. Chù Long nghe vù nà?y chưa. ThĂ?n 'iĂu 'ài hiẶp mà? thẶt trfm phĂ?n trfm. Chù mà? 'f con N8910 trong cẮp thĂi thì? cò ngà?y chù chì? kìp nhày mf́t 'ưa tì?nh với em nà?o 'ò là? 'i tong 'Ắy. 10 giĂy lùf chùng nò 'àf lĂi gòn 'Ă? trong 'ò ra. Cài nhưfng 'Ă?... 'Ă?... tẮ nhì chùng cùfng khĂng tha nưfa. Hic hic...
    Hà? NẶi... nhưfng ngà?y cuẮi. Bù?ng lĂn 'Ă? rĂ?i... màfi ra 'i
  9. Augustan

    Augustan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/09/2003
    Bài viết:
    3.037
    Đã được thích:
    0
    Thàng 5 - Sinh nhẶt cù HĂ?. Hì? hì?.
    Bà? con ơi, 'Ă? 'Ă?... 'àf rơ?m lài cò?n ... f̣c f̣c... kiĂ?u nà?y thì? 'ứt roà?i. Ai fn hoa quà? tà?u thì? chuĂ?n bì tinh thĂ?n 'òn nhẶn... hẶu quà? 'i. Hic hic, toà?n chẮt 'Ặc dioxin trong hà?ng tà?u thĂi. Ngà?y xưa nghe kĂ? cò ngươ?i ngàf xuẮng bĂ? nước ngĂm chứa dung dìch bà?o quà?n hoa quà? bì chẮt mà? khĂng tin. Giơ? thì?... 'àf 'ược mơ? mang tĂ?m mf́t. ChẮt 'Ặc mà?u orange. Càc chù VN cùfng tẶp toè dù?ng mẮy thứ 'ò nưfa. ChẮt chf́c rĂ?i. MẮy nfm nưfa khĂng bìt mì?nh cò 'è? ra thf?ng nà?o ngùf chi 'Ặc nhàfn khĂng nưfa. Oè oè... trù?i ui, buĂ?n wĂ.
    Lài cò?n vù mòc cẮp xe nưfa chứ. Chù Long nghe vù nà?y chưa. ThĂ?n 'iĂu 'ài hiẶp mà? thẶt trfm phĂ?n trfm. Chù mà? 'f con N8910 trong cẮp thĂi thì? cò ngà?y chù chì? kìp nhày mf́t 'ưa tì?nh với em nà?o 'ò là? 'i tong 'Ắy. 10 giĂy lùf chùng nò 'àf lĂi gòn 'Ă? trong 'ò ra. Cài nhưfng 'Ă?... 'Ă?... tẮ nhì chùng cùfng khĂng tha nưfa. Hic hic...
    Hà? NẶi... nhưfng ngà?y cuẮi. Bù?ng lĂn 'Ă? rĂ?i... màfi ra 'i
  10. LongKing

    LongKing Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/02/2002
    Bài viết:
    777
    Đã được thích:
    0
    Quả này có lẽ phải phang hoa quả thật lực nhể, còn vụ cốp xe thì iem chả sợ, iem đã kịp móc 1 con N6230 trong cốp 1 xe Dylan rồi hè hè
    Ghi chú: các Mods ơi, nếu bài này mà là spam (mà chắc là đúng đấy) thì các Mods cứ giải quyết theo luật định.

Chia sẻ trang này