1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hà Nội ơi, ta nhớ không quên.... - Nơi dành cho những tâm hồn,những cảm xúc những bài viết,hình ảnh

Chủ đề trong '1981 Gà -Hà Nội' bởi sutubienbong, 04/04/2006.

  1. 3 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 3)
  1. tinhbien1911

    tinhbien1911 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/03/2002
    Bài viết:
    2.761
    Đã được thích:
    0
    Nhớ cái tiếng tàu điện và xe điện ra phết,mặc dù nó gây ra khá nhiều rắc rối trên đường. Cái đường ray tàu điện thì làm ối bác lăn quay ra đường khi trượt vào nó.Nói chung ngày trước tàu điện thì nhìn thấy ít,thi thoảng được lăng quăng ra Trại Găng đi tàu điện lên Bờ Hồ chợ Đồng Xuân chơi.còn xe điện thì nhìn thấy thường kì hơn,còn nhớ có mấy chú đứng cầm cái que chọc chọc lên đường dây điệnn trần nhìn mà phát ớn, mỗi lần qua chỗ giao nhau của dây điện nó lại nảy lên một phát,nổ toẹt toẹt văng cả cái tia lửa điện ra,gớm quá. Nhưng công nhận cái tiếng leng keng của nó thì chả thể nào mà quên được,cứ nghe thấy nó là mình biết đang được lên phố chơi rồi,lại được nhìn cái toé toé điện như pháo hoa rồi....chà ........xưa quá rồi. Giờ nhìn cái dự án xe điện mặt đất của HCM mà thèm,giao thông Hà Nộigiờ ngày càng chuối,tắc nghẽn và nghẹt thở.hơi đâu mà nhớ đến tiếng leng keng nữa cơ chứ [​IMG]
  2. tinhbien1911

    tinhbien1911 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/03/2002
    Bài viết:
    2.761
    Đã được thích:
    0
    Tản mạn giao mùa ​
    (Sưu tầm)
    Bắt đầu là gió heo may về, trời se se lạnh. Nắng cuối thu vàng thanh và trong vắt như mạch nha rải trên vạn vật, không gian như được phủ một tấm voan vàng nhạt lung linh. Trời cao và xanh vời vợi. Ngoài đường, có người đã mặc những chiếc áo khoác nhẹ, áo len mỏng, lại có người vẫn phong phanh áo sơ mi. Gió vẫn thổi se se trên đường phố mang theo mùi hoa sữa thoang thoảng.
    Bỗng trong đêm có tiếng gió ào ào đập hối hả vào ô cửa sổ. Trời chuyển gió mùa đông bắc. Mùa đông đã về.
    Buổi sáng tỉnh dậy, nhìn ra ngoài trời thấy bàng bạc một màu trắng, gió thổi những chiếc lá bàng tím thẫm lăn hối hả trên đường, dòng người đi lại có vẻ vội vã hơn như để chạy trốn cái lạnh luồn qua lần áo chưa thật dày, ấm.
    Những ngày mưa phùn, bầu trời ảm đạm, cả không gian như nấp dưới một cái giây khổng lồ, ở đó bụi nước lây rây mờ ảo, bụi nước đọng trên tóc, trên áo như những hạt sương muối - cái lạnh cũng theo đó mà ngấm vào da thịt. Phía Hồ Tây sương khói bảng lảng trôi trong mênh mông mặt hồ, cây lá ven đường Thanh niên xanh thẫm lại dưới làn mưa bụi. Đâu đó giữa nhịp sống hối hả vẫn thấp thoáng khiêm nhường những quán cóc bán chén trà nóng, kẹo gừng, kẹo lạc....như một nét riêng của mùa đông Hà Nội vậy. Cảm giác sẽ thật dễ chịu khi sau những ngày mưa rét bỗng đất trời bừng nắng. ánh nắng mùa đông hanh hao như thể màu hoa cải - nó nhuộm mọi thứ trở nên tươi mới, ánh nắng mơn man trên những tán cây hoa sữa, cây xà cừ, nắng nhảy nhót trong ánh mắt lấp lánh của người thiếu nữ, nhà ai đó mang chăn ra sân thượng phơi cho mùi nắng ***g vào trong chăn. Trên đê Nhật Tân, những cây đào sắc thắm, đào phai với những nụ, những hoa...e ấp trong tiết đông lạnh giá làm xao xuyến, bồi hồi lòng người. Phía ngoại thành, nắng trải dài trên những luống đất để ải, nắng làm sáng rực lên bức tranh quê với những mảng màu xanh nõn nà của ruộng rau xà lách, xanh đậm của luống hành, vàng tươi của vạt hoa cải, đỏ rực của cà chua, ớt...Tâm trạng nhẹ nhàng khoan khoái, ta thấy yêu đời hơn và bất giác muốn hát nho nhỏ một giai điệu rộn ràng...mới hay đất trời quả là có tác động rõ rệt lên cảm xúc mỗi người.
    Mùa hè, người ta nằm trong phòng có máy điều hoà, lăn trên sàn đá hoa, nằm gần những chiếc quạt chạy vù vù... vẫn không xua đi được cảm giác bức bối, ngột ngạt. Còn mùa đông, đóng các cửa sổ, bật những bóng điện vàng sáng rực lên và cả nhà chui vào tấm chăn - một không khí ấm áp của gia đình bao trùm, cái lạnh dường như không còn hiện diện. Trong những suy nghĩ miên man về hạnh phúc tôi thấy chẳng phải trong thời đại của nền kinh tế thị trường hạnh phúc gia đình mong manh như có người vẫn nghĩ, hạnh phúc là ở trong tay ta, hạnh phúc chẳng phải là cái ǵ mơ hồ trừu tượng mà nhiều khi lại là những chuyện nhỏ nhặt rất cụ thể, nó cũng cần được nuôi nấng và nâng niu một cách tinh tế, bền bỉ và có lẽ cũng rất cần một chút suy tư theo kiểu nhân quả của đạo Phật - ấy là khi ta làm điều gì hãy cân nhắc bởi ?oGieo gì gặt nấy?, ?oPhúc đức để lại cho con?, làm điều gì không phải sẽ phải trả giá... Nhớ những mùa đông của chục năm về trước, trong cái lạnh cắt da cắt thịt, mấy chị em tôi rúc ra rúc rích trong cái giường được bố tôi trải thêm mấy lượt rơm nếp, chia nhau những củ khoai nướng thơm phức, vừa cắn dè tí một vừa lắng nghe tiếng gió bấc xào xạc từng cơn và trong đêm khuya thanh vắng có cả tiếng những giọt sương nhè nhẹ rơi trên lá. Năm tháng cứ lặng lẽ đi qua, đời người cũng theo đó mà trôi nhanh hơn ta tưởng rất nhiều. Mới hôm nào còn mơ rét, thoắt cái đã mưa phùn, gió bấc. Có ai đó thông báo rằng trên đỉnh Mẫu Sơn có tuyết, đám bạn bè rủ nhau đi xem tuyết với lỉnh kỉnh những mũ, những áo, túi nước nóng..., năm trước cũng một chuyến du lịch thú vị như vậy, mới đó mà đã một năm rồi... Rồi những chồi biếc trên cây bàng trơ trụi bung ra báo hiệu mùa xuân đến... Mùa xuân với tôi là bắt đầu từ những ngày giáp tết nguyên đán, cả năm lúc nào cũng gấp gáp, trôi cuồn cuộn trong dòng chảy vô tận của những lo toan, những công việc bộn bề, bỗng một ngày nhận ra rằng Tết đến nơi rồi. Phải xếp mọi việc lại để lo sắm tết. Bao nhiêu lo toan bận rộn bỗng dưng dịu lại. Nhà cửa trang hoàng lại, đèn bật sáng trưng khắp trong nhà, ngoài ban công, cặp bánh chưng xanh và khói hương vấn vít trên bàn thờ, cành đào giành một chỗ đáng kể trong nhà như khẳng định vị thế quý phái, rất riêng biệt của nó, trong nhà không thể thiếu lọ hoa violet cắm với thược dược, hoa laydơn - thứ hoa rất đặc trưng của ngày tết mà không hoa nào thay thế được, những hộp mứt sặc sỡ... Đêm giao thừa năm nào cũng mênh mang và bồi hồi lạ thường. Ti vi phát chương trình thơ xuân, ngoài đường đã có những người đi hái lộc và chờ để về xông đất, phút giao thừa đã điểm, thắp nén hương trên bàn thờ lẩm nhẩm xin tống tiễn mọi vận hạn, xin một năm mới tốt lành... Rót chén rượu vang vợ chồng chạm chén chúc nhau, mừng tuổi các con những đồng tiền mới và cả nhà cầu chúc nhau những lời ngọt ngào. Niềm tin về tương lai năm mới sẽ làm ăn thịnh vượng, may mắn khiến lòng ai nấy đều lâng lâng xúc cảm.... cứ thế mùa đông này tới mùa đông khác, bao nhiêu mùa đông đi qua đời người, và mùa đông nào cũng vẫn là cái lạnh thấm đẫm mọi cảnh vật con người như vậy thôi, đông qua xuân đến...cứ luân hồi như vậy nhưng dường như mỗi năm ta lại cảm nhận buổi giao mùa một khác và tôi lại nghĩ đến câu bà hay đọc:
    ?oChớ than phận khó ai ơi
    Còn da lông mọc, còn chồi nảy cây...?.

  3. businessman1

    businessman1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/12/2004
    Bài viết:
    1.410
    Đã được thích:
    0
    To Tinhbiển: Bài này hay lắm..thanks you...Nhiều cảm xúc dâng trào quá...
  4. boy_no_smoking

    boy_no_smoking Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/09/2002
    Bài viết:
    87
    Đã được thích:
    0
    mấy bạn viết bài hay quá.Mình thì thấy hà nội càng ngày càng khác.đường bây h nhiều bụi quá,chắc do ảnh huong của phát triển đô thị nhanh đến chóng mặt. ^_^
  5. phanlongnt1981

    phanlongnt1981 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/04/2006
    Bài viết:
    128
    Đã được thích:
    0
    Thanks TB, chỉ khi đi xa ta mới cảm nhận được đầy đủ và trọn vẹn những gì gần gũi, thân thuộc và gắn bó quanh ta. Những ngày này có người nhớ lắm những cơn gió lạnh đầu mùa...
  6. tinhbien1911

    tinhbien1911 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/03/2002
    Bài viết:
    2.761
    Đã được thích:
    0
    Có ai biết nguyên gốc của bài "Em ơi - Hà Nội phố" thế nào không, thử thưởng thức phát nhá
    HA? NỘI PHỐ
    Phan Vuf
    Gửi những người Hà Nội đi xa...
    1.
    Em ơi ! Hà Nội - phố !
    Ta còn em mùi hoàng lan
    Còn em hoa sữa.
    Tiếng giày gọi đường khuya
    Thang gác cọt kẹt thời gian
    Thân gỗ ...
    Ta còn em màu xanh thật đêm
    Ngôi sao lẻ
    Xào xạc chùm cây gió
    Chiếc lá lạc vào căn xép nhỏ
    Lá thư quên địa chỉ.
    Quay về ...
    2.
    Ta co?n em một gốc cây,
    Một cột đe?n
    Ai đó chơ? ai ?
    Tóc cắt ngang xofa xofa bơ? vai?
    Ta co?n em một ngaf ba vội vaf,
    Chiếc khăn qua?ng tím đo? thoáng qua,
    Khuôn mặt chưa quen
    Bôfng xôn xao nôfi khô??
    Môfi góc phố một trang ti?nh sư??
    3.
    Ta co?n em con đươ?ng vắng
    Ri? ra?o cơn mưa nho?.
    Trên vo?m cao
    Đô? xuống chuông hô?i.
    Nha? thơ? Cư?a Bắc
    Tan chiê?u lêf
    Kinh câ?u co?n mafi ngân nga?
    4.
    Ta co?n em đôi mắt buô?n
    Dofi cánh chim xa.
    Tháng năm dư?ng lại
    Một ngôi nha?.
    Gaf Trương Chi ôm ghita
    Tư?ng đêm
    Hóa đá?
    Ta co?n em chuyến ta?u đêm
    Vê? muộn
    Qua câ?u
    Một ngươ?i na?o lạc giưfa sân ga...
    5.
    Em ơi ! Ha? Nội ?" phố !
    Ta co?n em nhưfng hố sâu
    Trước cư?a
    Cơn mưa đâ?y
    Chiếc thuyê?n giấy lang thang
    Không bến đôf...
    Ta co?n em qua? bóng lăn
    Một mi?nh trên sân co?.
    Thă?ng bé thâfn thơ?.
    Tuô?i thơ qua cuộc chơi,
    Vội vaf...
    Ta co?n em cánh cư?a sắt
    Lâu nga?y không mơ?.
    Nha? ai ?
    Qua đó bâng khuâng,
    Nhớ tuô?i học tro?...
    6.
    Ta co?n em gia?n thiên lý,
    Năm xưa
    Thơm mu?i ho? hẹn
    Cuộc ti?nh đâ?u ngọt lịm.
    Nhưfng nụ hôn xanh ngắt trên ca?nh...
    Ta co?n em chuôfi cươ?i vư?a dứt.
    Nắng chiê?u va?ng ngọn co?
    Vươ?n hoang
    Nga?y cuf vui ta?n theo mu?a hạ...
    Ta co?n em tiếng ghita
    Bập bu?ng tự sự
    Đêm kinh ky? một thuơ?
    Xanh lơ...
    7.
    Ta co?n em chiếc đô?ng hô? qua? lắc
    Gia? nua,
    Đếm thơ?i gian
    Theo nhịp đong đưa
    Trước ngof phố
    Sót cây hoa gạo.
    Buô?i chợ chiê?u họp giưfa kinh đô...
    8.
    Ta co?n em nhưfng ngọn đe?n mơ?.
    Trên nóc phố,
    Mu?a trăng không to?.
    Tiếng rao đêm
    Lạc giọng
    Thơ? ơ...
    Ta co?n em ba?y nốt cu? cưa,
    Lafo Mozart ha?ng xóm
    Tư?ng đêm quên ngu?.
    Cô gái mặc áo đo? venise
    Tiếng dương câ?m trong căn nha? đô?
    Nhưfng ma?nh vơf trên thê?m ?"
    Beethoven va? Sonate Ánh Trăng ?"
    Nốt nhạc thiên ta?i bay la? ta?.
    Một kiếp ngươ?i,
    Một phím đa?n long?
    9.
    Ta co?n em khuya phố,
    Mênh mông,
    Vu?ng sáng nho?.
    Ba? quán ê a chuyện na?ng Kiê?u.
    Rượu la?ng Vân lung linh men ngọt.
    Mắt cô na?ng lúng liếng,
    Đong đưa,
    Nhưfng cha?ng trai say suốt ca? mu?a?
    10.
    Ta co?n em tiếng ha?ng nga?y
    Vang âm đươ?ng phố.
    Tia hô? quang chớp xanh.
    Toa xe điện cuối nga?y,
    Ngươ?i soát vé
    Áo ba?nh tô cuf nát?
    Lanh canh ! Lanh canh !
    Tiếng chuông reo hay lơ?i kêu khô? ?
    Bó gạo, mớ rau
    Mẹ vê? buô?i chợ
    Lanh canh ! Lanh canh !
    Lá bánh, cu? khoai.
    Đa?n con trên bến đợi
    Cuối nga?y?
    11.
    Em ơi ! Ha? Nội ?" phố
    Ta co?n em con đê lộng gió.
    Do?ng sông cha?y mang theo hi?nh phố.
    Cô gái dựa lưng bên gốc me gia?,
    Ngọn đe?n đươ?ng lặng thinh
    Soi bơ? đá?
    Ta co?n em một con ta?u
    Giaf biệt bến sông.
    Ma?nh trăng vơf
    Tiêfn ngươ?i bo? xứ.
    Dafy phố buô?n..
    Nghi?n năm mắt nhớ...
    12.
    Ta co?n em ráng đo? chiê?u hôm,
    Dôi chim khuyên gọi nhau trong bụi co?.
    Đôi guốc bo? quên bên ghế đá.
    Gaf đâ?u trâ?n đi ngược trơ?i mưa...
    Ta co?n em con đươ?ng tên cuf
    Cô? Ngư,
    Ca?nh phượng vif la? đa?.
    Chiê?u phai nắng,
    Bông hoa muộn in hi?nh ngọn lư?a...
    Ta co?n em chiếc lá rụng
    Khơ?i đâ?u nguô?n gió.
    Lao xao con sóng biếc
    Gió Tây Hô?.
    Hoa?ng hôn xa đến tự bao giơ? ?
    Nhưfng bước chân ti?m nhau vội vội.
    Cuộc ti?nh hơ? bôfng chốc nghiêm trang...
    13.
    Ta co?n em ngọn gió Nghi Ta?m
    Thoáng mu?i sen nơ? muộn
    Gió Nhật Tân
    Gợi
    Mu?a hoa năm ấy
    Cánh đa?o phai?
    14.
    Ta co?n em cơn mưa ra?o
    Đi nhanh qua phố.
    Chiếc lá ba?ng đâ?u tiên nhuộm đo?.
    Cô gái băng qua đươ?ng
    Chợt hô?ng đôi má.
    Một chút xanh hơn,
    Trơ?i Ha? Nội hôm qua...
    Ta co?n em cô ha?ng hoa
    Gánh mu?a thu qua cô?ng chợ.
    Nhưfng chu?m hoa tím
    Ngát mu?a thu...
    15.
    Em ơi ! Ha? Nội ?" phố
    Ta co?n em một Ha?ng Đa?o,
    Không bán đa?o.
    Một Ha?ng Bạc,
    Không co?n thợ bạc.
    Đươ?ng Trươ?ng Thi
    Không chofng, không lê?u
    Không ông nghe? bái tô? vinh quy...
    Ta co?n em tiếng gọi trong đêm,
    Ngươ?i đi xa trơ? vê?.
    Căn nha? không biê?n số.
    Nga?y đi mo?i mo?n nôfi nhớ.
    Nga?y vê? phố cuf quên tên...
    16.
    Ta co?n em chiếc xe hoa
    Qua ha?ng liêfu ruf,
    Điệp va?ng rực rơf.
    Cánh tay trâ?n trên gác cao khép cư?a.
    Nhưfng gót son dập di?u đại lộ.
    Bơ? môi ai đậm đo? bích đa?o...
    Ta co?n em ta? áo nhung huyết dụ.
    Đất nghi?n năm co?n mafi dáng kiêu sa,
    Phươ?ng cuf lưu danh ngươ?i đẹp lụa.
    Ngof phố na?o in dấu ha?i hoa... ?
    17.
    Ta co?n em đươ?ng lượn mái cong
    Ngôi chu?a cô?.
    Năm tháng buô?n xô lệch ngói âm dương.
    Ai đó ngô?i bên gốc đại,
    Chợt quên ai kia bên đươ?ng đứng đợi.
    Cuộc đơ?i, có lef na?o,
    La? một thoáng
    Bâng quơ...
    Ta co?n em nhưfng cuộc ti?nh
    Như một ba?i thơ.
    Nhưfng nôfi đau gặm mo?n phận số.
    Nhật ký sang trang
    Ghi thêm nôfi khô?...
    18.
    Ta co?n em đống kim ngân
    Đô? đâ?y Ha?ng Maf.
    Ngựa, xe, vofng, lọng,
    Nhưfng hi?nh nhân nuối tiếc va?ng son.
    Khi phố phươ?ng la? miê?n loạn gió
    La?m sao ti?m được mớ tro than... ?
    19.
    Ta co?n em nóc phố lô xô,
    Ma?u ngói cuf
    Ngôi nha? co?n tiếng khóc oa oa.
    Con đươ?ng đá lát bao niên ky? ?
    Qua sông nhớ mẹ tuô?i gia?...
    20.
    Em ơi ! Ha? Nội ?" phố
    Ta co?n em ma?nh đại bác
    Ghim trên tha?nh cuf.
    Một thơ?i thịnh,
    Một thơ?i suy,
    Hưng vong lef thươ?ng.
    Ngươ?i qua đó,
    Hưfng hơ? ba?i học sư?..
    Ta co?n em dafy bia đá
    Nhân hi?nh hội tụ.
    Rêu phong gi?n giưf nét ta?i hoa.
    Ly rượu đâ?y xin rót cúng cha.
    Nghi?n lạy cúi đâ?u thương đất tô?.
    Bến nước na?o đaf neo thuyê?n ngự ?
    Đám mây a?o in bóng rô?ng bay ?...
    21.
    Ta co?n em tháng chạp,
    Nhưfng ha?ng cây óng a? sợi hô?ng
    Tháng chạp
    Trên giươ?ng tra?i chiếu hoa
    Tháng chạp,
    Mu?i hương da?i theo phố.
    Một tháng chạp
    Mẹ
    Nư?a đêm thức
    Hóa va?ng?
    22.
    Em ơi ! Ha? Nội ?" phố
    Ta co?n em năm cư?a ô ?"
    Năm cư?a gió
    Cơn bafo thươ?ng niên qua đó ?"
    Ba mươi sáu phố,
    Bao nhiêu ma?nh vơf ?
    Ta co?n em một ma?u xanh thơ?i gian.
    Một ma?u xám hư vô,
    Chợt nho?e,
    Chợt hiện.
    Chợt lung linh ngọn nến,
    Chợt mong manh một dáng,
    Một hi?nh,
    Nhợt nhạt va?ng son,
    Đậm đâ?y cay đắng?
    23.
    Ta co?n em nhưfng ngof cụt bất ngơ?,
    Ô cư?a ngâ?n ngơ
    Ngôi nha? không ngươ?i ơ?
    Khung trơ?i cu?a nôfi buô?n
    Vô cớ?
    Ngươ?i nghệ sif lang thang
    Hoa?i,
    Trên phố.
    Bống thấy mi?nh không nhớ nô?i con đươ?ng.
    Tha hương ngay trước cô?ng nha? mẹ cha?
    24.
    Ta co?n em nhưfng giọt sương,
    Nho?e nho?e bóng điện.
    Mặt nước Hô? Gươm,
    Một đêm trơ? lạnh.
    Tháp Ru?a nga? bóng lung linh.
    Cánh nhạn chao nghiêng chiê?u cuối
    Ngươ?i ra đi mang theo buốt giá,
    Áo choa?ng không ấm thân gâ?y,
    Câ?m bă?ng như cánh chim bay?
    25.
    Em ơi ! Ha? Nội ?" phố !
    Ta co?n em cây ba?ng
    Mô? côi mu?a đông.
    Ta co?n em nóc phố
    Mô? côi mu?a đông.
    Ta co?n em ma?nh trăng
    Mô? côi mu?a đông? ​
  7. ndh12A96_99

    ndh12A96_99 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    10/09/2006
    Bài viết:
    952
    Đã được thích:
    1
    Cảm giác vào một buổi sáng sớm mùa đông dậy thật sớm phóng xe ra vườn Hồng chạy thật thanh bình làm sao, yêu đời hơn khi chạy qua nhữg bông hồng chớm nở còn ướt sương hương thơm thoang thoảng thật tinh khiết làm sao ! Ngắm các cụ già tập thể dục thấy cuộc đời thật đáng quý ! Bản thân đượ sinh ra trên đời đã à một niềm vui rồi !
  8. ndh12A96_99

    ndh12A96_99 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    10/09/2006
    Bài viết:
    952
    Đã được thích:
    1
    Bác này hoài niệm ghê nhớ hồi trước ở phố Tôn Đức Thắng (Hàng Bột) cũng có xe điện chạy qua dùng cái cần có buộc đoạn dây thừng
  9. sutubienbong

    sutubienbong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/03/2006
    Bài viết:
    1.630
    Đã được thích:
    0
    Nó lập topic này từ mùa xuân, bây giờ đã là mùa đông rồi. Hà Nội đã đi qua gần hết bốn mùa, một năm - theo cách tính của đa số người phương Đông - cũng sắp hết. Tết năm nay, chắc nó không còn được đến các vườn đào khu Nhật Tân, Quảng Bá để đi giữa sắc hồng của bích đào. Đất trồng đào bị thu hẹp do đô thị hoá quá nhanh. Hôm nọ xem tivi, thấy người dân trồng đào héo hắt vì đào chết khô, phải mang về làm củi, nó thấy lòng mình thắt lại...

Chia sẻ trang này