1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hà Nội và tôi

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi TramTuThieng, 04/05/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0

    HÀ NỘI VÀ TÔI
    Với tôi Hà nội thật là kỳ lạ. Nhiều khi tôi tự cười mình tại sao mình lại có thể yêu đến thế một nơi mà mình chẳng sinh ra, cũng chẳng lớn lên ở đó? Tôi thật sự không hiểu nổi lòng mình, chỉ biết rằng trong tôi, Hà nội luôn như một cô thiếu nữ bước ra từ cái thời cổ tích rất xa xua, vừa dịu dàng, thanh tao, vừa quyến ru đến mê hoặc lòng nguời?
    Không phải chỉ khi dã xa rồi, tôi mới yêu Hà nội.Từ rất lâu rồi, khi tôi còn là cậu sinh viên năm thứ nhất ngu ngơ đặt chân lên mảnh đất ngàn năm văn hiến ấy, tôi đã ?othầm yêu trộm nhớ? Hà nội rồi. Bây giờ tôi cung không thể lý giải được tại sao một cậu bé sinh viên trong túi chỉ có vài đồng với một cái xe đạp lóc cóc mà vẫn có một nhu cầu rất sang trọng là đạp xe dọc đường Nguyễn Du trong tiết cuối thu dể sống trong cái thứ hương thơm ngọt ngào thăm thẳm của hoa sữa, để nghe hơi gió lạnh đầu đông tràn qua hồ Thuyền Quang trong ánh chiều tà?Khi đã ra truờng, đi làm, tôi vẫn không từ bỏ thói quen ấy. Chẳng thể đếm được đã bao nhiêu buổi chiều tôi thả hồn mình lang thang vô định trên những con phố nhỏ của Hà nội, đã bao nhiêu lần ngồi một mình bên hồ Thủ Lệ ngắm nhìn dòng nguời nguợc xuôi qua lại, đã bao nhiêu lần mơ màng bởi tiếng nhạc dìu dặt trong cái quán nhỏ ven đuờng Nguyễn Du để nghe phảng phất trong gió lời tự tình dịu ngọt của hương sữa ven hồ?và cũng đã không ít lần tôi thầm cám ơn cuộc sống kỳ diệu đã cho tôi được gắn bó với mảnh đất này?
    Nhưng rồi tôi cũng phải chia tay Hà nội. Ngay trong cái đêm đầu tiên xa Hà nội để đến mảnh đất Bắc Mỹ phồn hoa này, tôi đã không ngăn được nuớc mắt khi nghe ?o?Hà nội ơi, mỗi khi lòng xác xơ, tôi vội vã trở về, lấy cho mình dù chỉ là chút bóng đêm trên duờng phố quen, dù chỉ là một chiều sương giăng lối cũ??, và tôi chợt thấy như quanh quẩn đâu đây, gần dến nỗi như có thể nắm bắt được những hình ảnh thân quen của những con đường tôi đã đi qua, của những con nguời mà tôi đã gặp, tất cả những điều bình dị dó bỗng nhiên trở nên thiêng liêng quá, và bỗng nhiên tôi hiểu thế nào là Tổ quốc. Tổ quốc đối với tôi bây giờ không còn xa vời như trong những bài học thời thơ ấu nữa, Tổ quốc giờ dây đơn giản chỉ là những con đường, những gương mặt, những ánh mắt ai nhìn thăm thẳm gió hồ Tây, là tiếng hát Quốc ca của hơn hai mươi ngàn con nguời trên sân Hàng Ðẫy rực màu cờ dỏ, là những đêm xuống đường trong men say chiến thắng bất tận?Và Tổ quốc đã hiện hữu trong tôi qua trái tim Nguời - Hà nội.
    Cuộc sống khắc nghiệt luôn đòi hỏi con nguời ta phải nhìn về phía truớc, nhớ nhung rồi cũng bị phủ mờ theo tháng năm dài của những đòi hỏi gần như vô tận, mình như trở thành kẻ nô lệ cho chính những uớc mơ của mình, như phải chui sâu hon vào trong cái vỏ của mình để mà tồn tại?Nhưng hôm nay, vô tình tôi lại được ?ovề? Hà nội, được cảm nhận cái mùa đông dịu ngọt với ?o..màn sương giăng phố vắng?, với ?onhững hàng cây lặng câm, tháp cổ mặc trầm..?. Tôi lại gặp hình ảnh Hà nộI thân quen trong album ảnh của IIE Family, những hình ảnh của mùa đông Hà nội, và bỗng nhiên cảm thấy như mùa đông đang về mặc dù cái nóng 35 độ C của miền Viễn Tây nuớc Mỹ vẫn dang cháy bỏng. Hơn bao giờ hết, tôi hiểu rằng vuợt qua tất cả những khoảng cách về không gian, thời gian, vuợt lên trên những giấc mơ đôi khi dã trở thành quá nặng nề, vẫn còn một điều, một điều không gì có thể làm lu mờ đuợc: sâu thẳm tận cùng trong tâm hồn tôi, Hà nội vẫn nguyên vẹn, em vẫn còn trong tôi?
    Trần Anh Tuấn
  2. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    Không hiểu sao khi ở Hà Nội, tôi muốn đi thật xa, tôi đã tự vẽ ra truớc mặt mình cả một chân trời mới, đầy hào quang chói sáng, mới lạ, hấp dẫn?Hà nội ư, có gì đâu ? Một thành phố nhỏ bé, chạy vài vòng xe máy là đã hết, cái thành phố nắng gió cát bụi, lạnh đến cắt da cắt thịt vào mùa dông nhưng lại nóng đến gay gắt vào mùa hè, cái thành phố nhà cửa mọc san sát, xen kẽ, lô nhô, cao thấp, cái thành phố chẳng mang một chút nào phong cách hiện đại phương Tây, chỉ có một vài rạp chiếu phim nho nhỏ, một vài quán cóc sinh viên, một cái công viên nước mới xây bé tẹo?Nhưng chỉ di xa Hà nội rồi, tôi mới chợt nhận ra là tôi yêu Hà nội lúc nào không biết, Hà nội đã chiếm trọn vẹn một phần trái tim tôi.
    Tôi nhớ Hà nội nhiều, nhiều, nhiều lắm. Tôi đã gắn bó với Hà nội 18 nam trời, một khoảng thời gian đủ dài để những hình ảnh về Hà nội đậm sâu trong trí nhớ. Tôi nhớ mùi hoa sữa, nhờ những con đuờng nhỏ, nhớ nắng gió cát bụi. Nhiều lúc ở bên Mỹ, thấy nguời như muốn nổ tung, đâu rồi cái mùi hoa sữa ấy, đâu rồi tiếng xe cộ ồn ào đi lại như mắc cửi, đâu rồi cái không khí bụi bặm ??? Tôi muốn được một mình dạo xe vòng quanh hết phố này dến phố khác duới trời mua Hà nội, tôi muốn được ăn bánh rán nóng, bánh gối giữa mùa đông Hà nội, tôi muốn ngồi bên bếp than hồng bập bung ở phố Tràng tiền, nhâm nhi bắp ngô nuớng. Tôi muốn được an Tết. Ôi nhớ da diết làm sao hương vị Tết đậm đà với đào, quất, bánh chưng, dưa hành, tiền mừng tuổi?Tôi muốn được đắm mình trong tiết trời xuân Hà nội, muốn đi chợ hoa ngày Tết để lắng nghe câu hát lúc gần lúc xa ?ođôi lứa, tình yêu mùa xuân - Làng lúa, làng hoa, mùa xuân..?, tôi muốn nhìn thấy đào, quất ở làng hoa Nghi Tàm, Nhật Tân, muốn nhìn thấy muôn hoa đua nở, vạn vật đâm chồi nảy lộc. Tôi uớc được đạp xe trên phố, trời xe lạnh, mưa lâm thâm, được hít thở không khí của dất trời, thấy lòng mình thanh thản lạ?
    Cuộc sống ở bên Mỹ như một vòng xoáy mạnh. Mặc dù tôi biết rằng tôi bị cuốn vào cái vòng xoáy ấy đến chóng mặt, lao đao, học tập, làm việc liên tục, chỉ dành được năm tiếng một ngày để ngủ, ăn uống cũng rất thất thuờng, nhiều khi chỉ vẻn vẹn một bữa một ngày.., thế nhưng tôi chẳng thể nào sống khác được. Thật khó làm sao khi muốn tìm cho mình một khoảng riêng trong tâm hồn, không phải suy nghi, âu lo cho những bộn bề của cuộc sống. Sống ở Mỹ, nhiều lúc tôi thấy tâm hồn mình như băng giá và con người hầu như vô cảm?
    Mong rằng có một ngày nào đó tôi được về Hà nội để trở lại với những ký ức đã gắn bó, thân quen đến độ gần như máu thịt, để lại được thầm đọc câu thơ: ?oKhi ta ở đất là nơi ta ở - Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn..?. Hà nội ơi!!!
  3. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0

    HOA SỮA
    Hoa sữa không biết được du nhập vào Hà Nội từ bao giờ, cây cao, dáng đẹp, thân mốc thếch, cao tới gần 20m, cành đan xen khúc khuỷu. Khác với nhiều loại cây, lá cây hoa sữa phát triển từng đốt, mỗi đốt thường xoè ra từ 6-7 lá, giống như lá cây ngũ gia bì nhưng to hơn. Từ những đốt cành nảy ra những nhánh nhỏ vươn về mọi phía, làm cho tán cây luôn xanh mướt, bấm vào cành non thấy chảy ra chất nhựa có màu trắng như sữa, phải chăng vì thế mà dân gian gọi là cây sữa. Cùng với hoa dạ lan, nhài, trà mi, nguyệt quế... hương hoa sữa chỉ thơm về đêm.
    Cây hoa sữa không có mùa trút lá, chỉ lác đác rụng lá vàng, nên suốt năm cây luôn xanh tốt. Hoa sữa nở vào độ cuối thu đầu đông, những cụm hoa nhỏ xíu chen chúc từng đám mầu trắng phớt. Ðộ hoa nở, những ngày lặng gió, không gian xung quanh như được ướp bằng mùi hương hắc thơm ngào ngạt, một mùi hương như mơ như thực, bởi hoa nở trên cao không nhìn thấy, còn cái mùi hương nồng nàn quyến rũ ấy cứ lan xa, dưới gốc cây rơi rắc những chấm hoa nho nhỏ, như tấm voan mỏng mịn màng còn phảng phất mùi hương.
    Nhưng không hiểu sao, hễ nói về hoa sữa, người ta vẫn nhớ về con đường Nguyễn Du, nơi ấy có không gian tĩnh lặng, có hồ nước lung linh khiêm nhường mà thơ mộng. Những đêm đầu đông, trong sương giăng lành lạnh, ngồi bên bồ Thiền Quang dù ở bờ bên kia, vẫn ngửi thấy mùi hoa sữa. Nhiều lứa đôi thường đến đây dạo bước dưới hàng cây sữa, phải chăng bởi hoa sữa thơ mộng dễ khắc vào nỗi nhớ kỷ niệm tình yêu?
    Ngược đường Thuỵ Khê theo tàu điện về chợ Bưởi ngày xưa cũng có nhiều cây hoa sữa. Mới cách đây gần 30 năm, ngồi trên toa xe điện vào những đêm đông, suốt đoạn đường vẫn ngửi thấy hương sữa, giờ đây đoạn đường này chỉ còn lại 5 cây, dọc đường hầu hết được trồng dâu da xoan. Kể ra, cây dâu da xoan cũng đẹp, rất dễ trồng, lá xanh mướt, mùa xuân, mùa hè hoa nở trắng có mùi thơm dịu nhẹ, dưới nắng vàng những chùm quả cũng lung linh đỏ rực. Nhưng cây rất thấp, không thể nào sánh được với hoa sữa. Vì sao cây hoa sữa ở đoạn này lại ít đi? Tìm hiểu thì được biết một số người thiếu ý thức thấy cây sữa mọc trước nhà, hoa toả hương họ chê là hắc, nên tìm cách hạ đi.
    Mấy năm gần đây, chừng như người ta cũng bắt đầu thấy được giá trị của hình tượng hương hoa sữa với phố phường Hà Nội, nên một số phố được trồng thêm rất nhiều cây sữa.
    Hoa sữa trên đường phố Hà Nội từ lâu đã đi vào kỷ niệm của người Thủ đô và những khách xa về thăm Hà Nội. Hoa sữa cũng đi vào nhạc, vào thơ, đã làm xốn xang bao tâm hồn trẻ, ai không khỏi bâng khuâng khi nghe câu hát "Em ơi Hà Nội phó, ta còn em mùi hoàng lan, ta còn em mùi hoa sữa"... Hương hoa sữa ở đây như gắn với tình yêu và phố phường Hà Nội. Rồi "hoa sữa thôi rơi, em bên tôi những chiều tan lớp" như nỗi niềm luyến tiếc mùa hoa sữa đã qua gợi bao kỷ niệm. Và nhiều lắm, có biết bao bài văn, bài thơ viết về hoa sữa, cây hoa sữa đã tôn thêm biết bao thơ mộng cho Hà Nội những mùa đông.
    Tôi yêu Hà Nội, tôi yêu những đêm đầu đông không gian lành lạnh sực nức mùi hoa sữa, tôi ước mong có nhiều đường phố Hà Nội được trồng thêm nhiều cây sữa, một loại hoa không đẹp nhưng ngát hương, và chẳng thể nào quên với những người đi xa. Hoa sữa quả là một món quà quý giá mà thiên nhiên ban tặng cho Hà Nội, Thủ đô yêu dấu của chúng ta
    ST
  4. sea_nymph

    sea_nymph Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/12/2002
    Bài viết:
    614
    Đã được thích:
    0
    trùi, vẫn cái bài về Hoa sữa , cuộc sống mới cũng chẳng làm anh trai quên đi những cảm xúc xa xưa , lâu lắm chẳng hỏi thăm anh được, tự dưng hôm nay quay vào Tâm sự thăm thú lại thấy bài của anh. Mong anh gặp nhiều may mắn anh nhé, em thì đang thi cử, cuộc sống cũng bận rộn và mỏi mệt quá ...... bao giờ nghỉ hè sẽ viết mail hỏi thăm anh sau vậy .
  5. lantuvien_ttt

    lantuvien_ttt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/09/2005
    Bài viết:
    984
    Đã được thích:
    0
    ơ sao thấy tên trầm tử thiêng quen quá à, gặp ở diễn đàn nào rồi nhỉ? Quen quen
  6. TramTuThieng

    TramTuThieng Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    04/05/2006
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn các bạn hai_linh, baron và một số bạn khác đã cùng chia sẽ cảm xúc với tôi tại topic này.
    -----------------------------------------------------------------------
    Sáng sớm lạnh trong lòng Hà Nội
    Những phố dài xao xác hơi may
    Người ra đi đầu không ngoảnh lại
    Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy ... (NĐT)
    Ôi Hà Nội ơi, chỉ vài tiếng nữa thôi ta phải xa người, xa cái cảm giác thân thương với tiếng rao vang đâu đây, dẫu cũng dần mang hình ảnh Miền Nam "Bánh mỳ Sài Gòn nóng giòn một ngàn một ổ", phải không đó là sự "xâm chiếm" có ý thức của Sài Gòn vào tâm hồn Hà Nội. Ta sẽ tới một miền nóng bức, không có hồ Gươm, không có Hồ Tây, không có em.
    Tạm biệt nhé, ta sẽ về khi nào em cất tiếng gọi ta.

  7. hai_linh

    hai_linh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2004
    Bài viết:
    1.102
    Đã được thích:
    0
    Hà Nội 1 chiều mưa ..................
    Mưa đầu mùa to thật , cũng dai nữa chứ . Đi học về mà ướt sũng hết cả vậy mà vẫn mò vào online vì nhớ anh , nhớ ttvn , nhớ những tâm sự , cảm xúc của mkình , nhớ những tiếng lòng mà chẳng bao giờ tỏ được cùng ai ............. rất nhiều là nhớ . Càng mưa lại chỉ càng thích chạy ra để nghich nước .... về nghe mẹ mắng cho vì cái tội " đã yếu lại thích ra gió " hì , thích thế những lúc như thế , như trở về hồi còn bé vậy , được bố mẹ đèo đi chơi , vừa đi vừa kể những câu chuyện về từng góc phố , từng con đường ........... tình yêu Hà Nội như thấm dần vào từng năm tháng qua mau ...............
  8. hai_linh

    hai_linh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2004
    Bài viết:
    1.102
    Đã được thích:
    0
    lại mưa rồi anh !
    Hà Nội giờ có thời tiết giống HCM quá , ngày nắng nóng đến ngột ngạt , chiều tối lại mưa , mưa rào rồi lại dai dẳng , mãi mới chịu dứt , rồi mọi người lại chạy xe hết ra đường để hưởng cái mát mẻ sau 1 ngày oi ả . Những lúc mưa xong ,. chạy xe qua hồ Gươm thích cực , những tán lá xanh mướt , những hàng cây đã kịp rửa mình để sáng mai lại đón chào 1 ngày mới vui vẻ , hạnh phúc , cả những lo toan mới nữa ............
  9. ruangoc

    ruangoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/01/2005
    Bài viết:
    1.917
    Đã được thích:
    0
    Hà nội trong tôi là mùi hoa ngọc lan thơm ngát trên đường Phan Đình Phùng .Là màu tím ngắt của cây bằng lăng cổ thụ trên đường Thanh Niên .Là màu trắng của hoa sưa, mùi thơm dịu của hoa sấu,thơm mát của hoa dâu da,thơm nồng của hoa sữa .Là màu đỏ ối của lá bàng,màu vàng của hoa hoàng lan,màu xanh mướt của lá cây cơm nguội .
    Hà nội trong tôi là mùi thơm của hương cốm mới được bọc trong lá sen,màu vàng của nắng mật ong ,màu xanh của da trời ,màu của nải chuối chín trứng cuốc.
    Hà nội trong tôi là vị thơm mát của bát tào phớ hoa nhài,mùi thơm của mía ướp hoa bưởi,mùi khoai lang chín, mùi ngô nướng thơm lừng.
    Hà nội trong tôi là mùi thơm của bún chả ,vị thanh mát của bát bún riêu,sự béo ngậy của bát phở gầu,mùi cà cuống của bát bún thang ,sự mỏng tang của bánh cuốn Thanh trì ,vị chua ngọt của ô mai sấu,vị ngon của ô mai hồng bì ,vị chua của quả nhót đầu mùa ,mùi thơm ôi chao là thơm của cốc cà phê trứng .
    Và còn nhiều nữa đã tạo lên 1 Hà nội trong tôi .
    Hà nội trong tôi là những dãy phố ngoằn nghèo
    Tìm đến được nhà ai cũng phát mệt .
    Đường vào tim em đã bao giờ anh đi hết
    Cũng chỉ ngoằn nghèo như Hà nội cổ thôi.
    Hà nội ơi,sao chẳng thể rời xa.
    Bởi những kỉ niệm thân thương mà ta chưa hề tới .
  10. TramTuThieng

    TramTuThieng Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    04/05/2006
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    Hà Nội lại mưa rồi em.
    Anh lên xe khi trời còn sáng lắm, ngồi một lúc đến Giảng Võ thì gió bắt đầu nổi lên, ném từng đám lá và bụi xuống mặt đường và người đi đường. Anh sợ lắm em ạ. Thú thật với em là anh vốn nhát gan, đi lại trong không gian sâm sẩm tối và bầu trời thì tối như vậy, u ám báo trước một cơn giông, anh thấy mình quá bé nhỏ. Bật đèn lên, đi về phía Hồ Gươm. Anh muốn nhìn thấy nó trước khi cơn giông ập đến, và anh đã đến được Hồ Gươm. Gặp mấy chú cơ động ngồi xe máy lượn lờ, tự nhiên nghĩ nếu như mưa thì các chú đấy sẽ đi đâu nhỉ? Và liệu có thật sự các chú ấy giữ gìn an ninh trên đường phố hay vì những điều khác, và liệu có làm được không? Hà nội oằn mình gánh bao nhiêu năm tháng, bao nhiêu kiếp người cười khóc nơi đây.
    Anh về Lê Hồng Phong, quán bia quen bao năm chỉ để tìm cảm giác cô đơn, cô đơn giữa đám đông em ạ. Nhiều lúc Hà Nội cũng ồn ào lắm, những lúc như vậy anh cồn cào nhớ, cái thời đã xa, cái người đã xa.

Chia sẻ trang này