Унылая пора... Унылая пора! Очей очарованье! Приятна мне твоя прощальная краса Люблю я пышное природы увяданье В багрец и в золото одетые леса, В их сенях ветра шум и свежее дыханье, И мглой волнистою покрыты небеса, И редкий солнца луч, и первые морозы, И отдаленные седой зимы угрозы. A. Puskin 1833 MÙA BUỒN Mùa buồn! Đôi mắt đắm say! Yêu sao vẻ đẹp em ngày chia li Héo tàn mà vẫn diệu kì Rừng mang áo tía, rực khi Thu về Ồn ào gió thở lạnh se Màn sương sóng gợn phủ che khuôn trời Rét đầu mùa, nắng hiếm hoi Nàng Đông xa đã dọa đòi không gian. БУРЯ Ты видел деву на скале В одежде белой над волнами Когда, бушуя в бурной мгле, Играло море с берегами, Когда луч молний озарял Ее всечасно блеском алым И ветер бился и летал С ее летучим покрывалом? Прекрасно море в бурной мгле И небо в блесках без лазури; Но верь мне: дева на скале Прекрасней волн, небес и бури. (1825) – Puskin Dông tố Nàng áo trắng, anh thấy chăng Đứng trên ghềnh đá, sóng quăng biển gầm Khi trời giông bão tối sầm Biển cợt đùa với bờ câm trải dài Lúc tia chớp lóe sáng ngời Phủ nàng rực đỏ khắp người hào quang Gió đang tung giật phũ phàng Tấm khăn che phủ thân nàng cuộn bay? Biển giông mờ tuyệt vời thay Với màu xanh khuất sau mây chớp lòe Nhưng nàng trên mỏm đá chìa Đẹp hơn sóng, bão, trời kia anh à. Sưu tầm
pushkin có bài mùa buồn mình cũng xin góp bài Mùa Thu Buồn với tâm trạng thất tình nè Mùa Thu Buồn Thu về cảnh sắc lá vàng rơi Ngắm cảnh trời mây tìm đôi bạn Cảnh người vắng bóng sao vui được Uyên ương không thành thấy buồn ghê