1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hải Phòng - Những điều bạn chưa biết

Chủ đề trong 'Hải Phòng' bởi gianghobenbinh, 10/06/2003.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. thankiemvdk

    thankiemvdk Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    14/11/2002
    Bài viết:
    10.532
    Đã được thích:
    372
    thế thì về đi chứ còn gì nữa ... mình cũng vừa về song đây ... trên đó buồn lắm ... về quê mình để ngày ngày được gặp người quê mình thì còn hay phải bít ... hihi ....
  2. gianghobenbinh

    gianghobenbinh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    350
    Đã được thích:
    0
    Casino Đồ Sơn: Huyền thoại và sự thật
    Chon von nằm ở mỏm cuối cùng của dãy núi 9 ngọn, được ví như 9 con rồng chầu ra biển của bán đảo Đồ Sơn, toà lâu đài Vạn Hoa, nay là Casino Đồ Sơn, mang trong mình những huyền thoại khiến ta tò mò.
    Huyền thoại casino
    [​IMG]


    Kiến trúc mang phong cách lâu đài Âu châu thời Phục hưng với hai chóp nhọn ấy là công trình của một cô gái Hải Phòng quê mùa hồi những năm 20 của thế kỷ trước. Không có nhiều tài liệu lưu trữ về công trình này, người ta nói rằng cô gái ấy trúng xổ số Đông Dương do chính quyền thuộc Pháp phát hành. Món tiền quá lớn không biết để làm gì, cô mua đất và xây lên toà nhà đẹp đẽ này.
    Năm 1992, Nhà nước Việt Nam giao lâu đài này cho Công ty liên doanh du lịch quốc tế Hải Phòng. Trung tâm của dự án liên doanh trị giá 34 triệu USD này, ngoài các dịch vụ du lịch, có việc được mở một sòng bạc tại Đồ Sơn. Một thời gian ngắn nữa, sòng bạc sẽ chuyển xuống khu khách sạn mới xây rất đẹp dưới chân thung lũng xanh. Khi ấy, hình ảnh về casino Đồ Sơn sẽ không còn gắn với toà nhà có hai chóp nhọn đẹp đẽ như thế này...
    Hoạt động từ năm 1995, casino Đồ Sơn đã để lại trong dân gian nhiều giai thoại. Một trong những giai thoại ấy mang tên Tăng Phát Bảo. Quốc tịch Mỹ, gốc Hoa, con người ngày nay tên tuổi gắn liền với một vụ buôn bán quota hàng dệt may và đang bị tạm giam này, từng tham gia hội đồng quản trị của một casino tận đế chế cờ bạc Las Vegas trước khi là ông chủ của Casino Đồ Sơn. Vụ án quota vỡ ra cuối năm 2004, nhưng trước đó gần chục năm thì ở Hải Phòng, nếu nói ai lắm tiền, mà là lắm tiền theo nghĩa bất chính, thì người ta ví kẻ đó với Tăng Phát Bảo!
    Trước năm 2000, khi quốc lộ 5 mới chưa hoàn thành, việc khách nước ngoài thuê máy bay trực thăng từ Hà Nội xuống Đồ Sơn đánh bài không phải là hiếm. Hoặc từ Sài Gòn, khách chơi gọi điện để casino đưa xe ra đón tận sân bay... Thực tế chuyện đón đưa khách đến chơi, thắng hoặc thua bạc trở về không phải là chuyện lạ, ?ođó chẳng phải là quy định quốc tế gì đâu, đơn giản chỉ là một thứ văn hoá doanh nghiệp của chúng tôi?, ông Trần Phương An, phó tổng giám đốc người Việt Nam nói.
    Cách đây vài năm, người viết bài trong một chuyến đi Đồ Sơn đã thử đột nhập vào casino theo cách nhập vào một nhóm khách du lịch Trung Quốc. Qua được lần cửa thứ nhất, đến mục trình giấy tờ, bảo vệ phát hiện thấy thừa ra một người so với tập giấy tờ. Thế là a lê hấp, mời bác ra. Bác không phải là người ngoại quốc, không được vào. Ở Hải Phòng, sự cẩn mật của casino có lẽ chỉ còn kém có trại tạm giam của ngành công an. Ngay từ lối đi vào, các trạm gác đã mọc lên rải rác. Không cần đếm, cũng thấy ngay có đến ba lớp bảo vệ cho đến trước cửa kiểm soát. Tại đây, có những tấm biển rất dễ thấy: không nhận người dưới 18 tuổi, không mang theo máy ảnh, máy quay phim, không mang theo túi xách hoặc các vật lạ.
    Nếu không được phép của lãnh đạo liên doanh, đừng có nói chuyện vào! Tiển Chí Kiên, chủ nhiệm hành chính cao cấp, trợ lý đặc biệt của tổng giám đốc casino nói như vậy. Xin cho chiếc thẻ khách, Kiên dẫn tôi đi qua năm bảy tầng kiểm soát với máy scaner và không quên nhắc tôi gửi lại đồ đạc, nhất là máy ảnh trước khi bước vào phòng đánh bạc. ?oCác ông có tính đến chuyện sòng bài bị cướp không??, tôi hỏi. ?oKhông loại trừ. Nhưng các bạn biết là tội phạm ở Việt Nam chưa thể có những phương tiện hiện đại như máy bay hay tàu ngầm để có thể tấn công sòng bạc. Cộng với sự trợ giúp của công an, không lo chuyện bị cướp như kiểu trong phim Hollyood. Mười năm hoạt động, chưa có sự cố mất an ninh nào. Trừ vài trường hợp hướng dẫn viên du lịch người Việt Nam dẫn khách vào cũng cao hứng đổi tiền và đánh bạc bị bảo vệ phát hiện!?, ông An nói.
    Đánh bạc trong casino Đồ Sơn như thế nào? Ông An có vẻ không rõ lắm vì ông mới về làm việc một thời gian ngắn. Nhưng Tiển Chí Kiên thì thành thạo lắm. Người Việt gốc Hoa, Kiên là công thần của casino từ ngày đầu thành lập, anh kể về các trò đỏ đen. Đây là slot machine. Người đánh với máy. Bỏ các đồng xèng vào khe này, giật cái tay quay kia là xong. Các loại hình khác thì dùng chíp. Chíp là những miếng nhựa tròn đặc biệt in hoa văn và có mệnh giá khác nhau. Trong casino không dùng tiền mặt, tiền phải đổi ra xèng hoặc chíp. Thắng bạc hoặc đánh không hết, khách đổi xèng, chíp để lấy lại tiền mặt. Mệnh giá lớn nhất của các đồng chíp trong casino Đồ Sơn lên đến 5.000 USD, nhỏ nhất thì chỉ 1 USD. Không có chuyện khách sát phạt nhau, mà là khách đánh bạc với công ty.
    Trong căn phòng rộng có đến cả sào Bắc bộ, có tám chiếc bàn màu xanh. Đó là các môn chơi Baccarat, Black jack, Roullet, Big - Small... Có bàn chơi bằng các con bài tây, có bàn lại dùng một chiếc nón kỳ diệu như của... anh Long Vũ. Thay vì chiếc kim chỉ số, một viên nhựa tròn như quả bóng bàn nảy công cốc trên hai mâm xoay ngược chiều nhau quyết định vận đỏ hay đen. ?oTất cả là trên nguyên tắc may mắn hoặc không may mắn. Không thể có chuyện lừa bịp ở đây?, Tiển Chí Kiên nói. Cầm càng các bàn chơi là chủ cái, họ là các chàng trai, cô gái người Việt Nam đang thoăn thoắt cầm những chiếc xẻng như chiếc bay của thợ nề để hót chíp. Tài năng và tay nghề của chủ cái có thể nhận biết được một phần qua cách chia bài, thu tiền của họ. ?oTuyệt đối không được gian lận, không được sai hỏng. Casino có camera theo dõi tất cả các bàn, ngoài ra, chúng tôi có các floor man là các ông người nước ngoài mặc áo đỏ ngồi trên các ghế cao kia kiểm soát?.
    Hơi tiếc, chúng tôi không được gặp bà Clara Chan, tổng giám đốc. Nhiều người nói rằng đó là một phụ nữ tài năng, có phong cách làm việc quyết đoán nhưng độ lượng và rất nhiều tình người. Bà chủ gốc Hoa này còn là một phụ nữ xuân sắc và rất... kén chồng.
    Casino hơi vắng. Chỉ có khoảng dăm chục người châu Á trung tuổi, có vẻ như là những người gốc Việt đang chơi mấy trò Roullet, Baccarat... và làm tôi hơi ngỡ ngàng về các chương trình làm từ thiện một cách rất vô tư như tặng quà Giáng sinh cho trẻ em nghèo, tài trợ tiền tỉ cho đội bóng đá Hải Phòng và nhất là số tiền nộp thuế đến gần 30 tỉ đồng/năm của casino!
    Theo Lưu Quang Phổ
  3. vequelamdong

    vequelamdong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/05/2006
    Bài viết:
    162
    Đã được thích:
    0
    Úi chao,
    Nghe giọng đúng là Giang hồ bến Bính có khác. Này, đố giang hồ tìm được cho chị cái nào hay hay về Cát Dài, Cát Cụt, rồi cả Cát Bà nữa, sao nhiều cát quá vậy???? Cầu Rào, cầu Đất??? Rồi lại còn Kiến nữa, Kiến An, Kiến Thuỵ, khè khè...
    Ừa, khoái ghê cái vụ Bạch Đằng Giang này nghe, từ hồi nghía lại cái bản đồ HP tới giờ cứ tiếc hùi hụi cái mấy cái đợt Hp vừa rồi chẳng có lần nào ra được tới, lần nào cũng qua được phà Bính, thậm chí nửa đường từ Thuỷ Nguyên tới phà Rừng rồi còn phải quay lại vì đe doạ hết giờ, tàu chạy thì bỏ xừ...
    Chắc lúc nào phải tranh thủ làm cái vai Trương Hán Siêu mới được
    " Biển lùa gió bấc thổi băng băng
    Nhẹ kéo buồn thơ vượt Bạch Đằng..."
    Chúi ui, tới đây thôi là nghe hào khí cháy đầu rồi, hek.
  4. thankiemvdk

    thankiemvdk Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    14/11/2002
    Bài viết:
    10.532
    Đã được thích:
    372
    1. Cầu Tre
    Cầu Tre vốn là cây cầu thô sơ, nhỏ, lúc đầu làm bằng tre, sau này có thay bằng sắt, bắc qua lạch thoát triều ngăn cách xã Lạc Viên với xã VạnMỹ, Phương Lưu... Khi làm đường Đà Nẵng (đoạn kéo dài từ Ngã Năm đến Vạn Mỹ) đã thay bằng cầu bê tông rộng.
    Tên cầu Tre bây giờ chỉ còn lưu lại qua tên một đơn vị hành chính cấp cơ sở của quận Ngô Quyền: phường Cầu Tre

    2. Cầu treo Tam Bạc
    Cầu treo Tam Bạc bắc qua sông Tam Bạc từ sau ngày giải phóng thành phố. Cầu chỉ dành cho người đi bộ và xe thô sơ. Cầu thẳng với đầu phố Trạng Trình và ngõ 99 phố Hạ Lý.
    Nhu cầu đi lại của nhân dân qua cầu treo Tam Bạc rất lớn, nhưng vì sông này còn phục vụ đắc lực tuyến vận tải thuỷ nên cầu Treo vấn tạm ở gần hạ lưu sông. Năm 1991, thành phố đã quyết định sau khi làm xong cầu Lạc Long mới sẽ dỡ cầu cũ và cầu treo, phá bỏ đập Nguyễn Tri Phương, đồng thời nạo vét sông Tam Bạc để khôi phục tuyến giao thông thuỷ của đoạn sông này.

    3. Cầu Rào
    Cầu Rào bắc qua sông Lạch Tray, trên đường Hải Phòng đi Đồ Sơn có tên là đường 14, đường 353, nay mới được đổi tên là Phạm Văn Đồng. Vì vị trí cầu thuộc địa phận làng Rào, tên nôm của làng An Khê, nên được gọi như vậy.
    Vào những năm cuối của thế kỷ XIX, đầu thế kỷ XX, Pháp làm đường Hải Phòng - Đồ Sơn, dẫn đến nơi nghỉ mát và xây pháo đài quân sự ở mỏm núi. Nhưng còn sông Rào rộng chưa bắc cầu nên cản trở đi lại, mặc dù đã có phà kéo bằng dây cáp.
    Nhưng do nhiều ý kiến khác nhau về việc nên làm cây cầu này hay đắp đập trong Hội đông thành phố và công luận, mặt khác cũng do khó khăn về tài chính nên tháng 2/1907, Thống sứ Bắc Kỳ mới quyết định chuyển số tiền 8000đ tài trợ cho Hải Phòng xây một khách sạn để làm cầu Rào. Tuy nhiên, việc triển khai khá chậm.
    Lúc đầu, cầu Rào đặt ở gần cổng khách sạn Chuyên gia hiện nay, làm bằng sắt, dài 174m. Tháng 12/1946, thực hiện chủ trương tiêu thổ kháng chiến, quân ta đã lột hết ván lát mặt cầu và phá một số thanh giằng ngang.
    Năm 1947, Pháp đã sửa lại và đặt lô cốt ở hai đầu cầu để bảo vệ. Năm 1960, ta đã sửa chữa lớn, nhưng ngày 2-9-1969 bom Mỹ đã phá sập cầu. Ta đã phải đặt cầu phao để thay cầu cứng. Suốt thời kỳ chiến tranh, cầu bị đánh phá ác liệt.
    Sau hoà bình, tháng 8-1976, cầu Rào được làm lại ở vị trí hiện nay, bằng phương pháp lắp hẫng dùng bê - tông cốt thép ứng xuất trước. Ngày 28-1-1980, cầu được khánh thành. Cầu mới dài 174m, rộng 12m. Ngày 16-7-1987, cầu lại bị sập nhịp mố phía Bắc. Vì vậy phải dỡ bỏ và được làm lại bằng sắt kiên cố với hai làn xe như hiện nay.

    4. Cầu Niệm
    Cầu Niệm bắc qua sông Lạch Tray trên trục quốc lộ số 10, thay cầu Lãm Hà. Năm 1952, trong âm mưu bình định đồng bằng Bắc Bộ, tăng cường phòng thủ khu tứ giác Lạng Sơn - Tiên yên - Hải Phòng - Hà Nội, được Mỹ chi viện, Pháp củng cố căn cứ quân sự vùng Hải Phòng - thị xã Kiến An. Do đó, cầu Niệm được xây dựng mới bằng sắt kiên cố và rộng hơn, không chỉ cho ô tô qua lại mà còn phục vụ cho tuyến đường xe lửa Hải Phòng - sân bay Kiến An. Nền đường xe lửa cũng được đắp, nhưng khi cầu Niệm mới căn bản hoàn thành thì chiến dịch Đông - Xuân 1953-1954 quân ta thắng lớn nên kế hoạch làm đường xe lửa phải đình lại.
    Sau tiếp quản, ta tháo hai nhịp cầu sắt ở hai đầu cầu thay bẳng nền đất và đưa cầu Niệm vào khai thác. Ngày 2-9-1967 Mỹ đánh hỏng cầu này và liên tiếp bắn phá nhiều lần khiến cầu bị hỏng hoàn toàn. Sau hoà bình, ngày 19-5-1980, nhân kỷ niệm 90 năm ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh, cầu Niệm được khởi công xây dựng lại bằng bê - tông cốt thép ứng xuất trước và phương pháp hẫng. Sau 20 tháng thi công, ngày 31-12-1981, cầu đã được chính thức khánh thành. Cầu dài 174m, rộng 15m.

    5. Cầu Lạc Long
    Cầu Lạc Long bắc qua sông Tam Bạc, nối phố Điện Biên Phủ với phố Bạch Đằng, dài 92m. Cầu có vai trò đặc biệt quan trọng vì nằm trên trục đường giao đường bộ của thành phố với quốc lộ số 5.
    Cầu được xây dựng vào loại sớm nhất thành phố, gần như đồng thời với hai cầy nay đã không còn là cầu Pôn Đume (Paul Doumer) và cầu La nhiên (Laniel). Lúc đầu mang tên cầu Giốp (Joffre). Giốp nguyên là đại uý công binh đã tham gia xâm lược Bắc Kỳ lần thứ hai, sau thế chiến thứ hai được phong thống chế. Sau cách mạng tháng Tám đổi gọi là cầu Ngô Quyền, từ năm 1954 đổi mang tên Lạc Long
    Vì nằm trong mạch máu giao thông quan trọng của thành phố Hải Phòng nên cầu Lạc Long là mục tiêu đánh phá của nhiều cuộc chiến tranh, bị phá hoại nhiều lần. Chính vì vậy trong thời gian này ta phải đắp đập Nguyễn Tri Phương ngăn sông Tam Bạc để giải quyết giao thông. Do yêu cầu phát triển của thành phố, năm 1991, Uỷ ban nhân dân thành phố đã quyết định xây dựng cầu Lạc Long mới, dài 146,6m, rộng 15m, mố trụ bằng xi - măng cốt thép, dầm bằng bê-tông ứng xuất trước. Đầu cầu hai bên đều được mở rộng; đập Nguyễn Tri Phương, cầu Lạc Long cũ và cầu treo Tam Bạc đều được dỡ bỏ để thông tuyến đường thuỷ của sông Tam Bạc.
    Cầu Lạc Long mới được khởi công ngày 13-9-1992 và khánh thành vào ngày 2-9-1993.

    6. Cầu Hạ Lý
    Cầu Hạ Lý bắc qua sông đào Hạ Lý, thuộc địa bàn xã Hạ Lý cũ. Cầu lúc đầu mang tên Hạ Lý, dân quen gọi là cầu Xi - măng vì ở gần nhà máy Xi - măng Hải Phòng. Sau cách mạng tháng Tám đổi mang tên Tô Hiệu.
    Sông đào Hạ Lý đã chia đôi làng Hạ Lý. Làng Hạ Lý xưa địa giới tận ngã ba Xi - măng hiện nay (ngã ba Bạch Đằng - Hùng Vương).
    Việc đào sông Hạ Lý đã giải quyết nhu cầu giao thông đường thuỷ nhưng lại gây khó khăn cho giao thông đường bộ. Chính vì vậy từ năm 1923, người ta đã đòi hỏi phải xây cầu, bàn về kiến trúc của cầu rẩt nhiều sao cho cầu không gây cản trở cho việc đi lại của thuyền bè trên sông. Cuối cùng, Hội đồng thành phố phải mời các kỹ sư cầu đường, các nhà vận tải thuỷ hội thảo. Ngày 3-12-1926, Toàn quyền Đông Dương đã ký nghị định xây ở cửa sông đào Hạ Lý tạm một chiếc cầu treo để tiếp thông đường 5, sau đó chiếc cầu kiên cố mới được xây dựng. Về vị trí đặt cầu mới, lúc đầu có người bàn nên làm thêm một cầu nữa cho ô tô và người đi bộ ở vị trí cầu xe lửa (cầu Quay), mở đường nhựa song song với đường sắt nhưng vì quá tốn kém nên không được Hội đồng thành phố chấp nhận. Sau người ta thống nhất làm cầu cất ở vị trí hiện nay.
    Dầm giữa hai đầu cầu đặt cột cao, có hai tảng bê-tông nặng, dùng tời để nâng nhịp giữa lên cho thuyền qua lại vào giờ qui định (khi nhịp nâng lên thì hai tảng bê tông hạ xuống và ngược lại, khi nhịp giữa hạ thì chúng ở đỉnh hai cột cao). Cầu xây dưng năm 1934. Trong chiến tranh bị hư hỏng nhiều lần, đặc biệt là bị bom Mỹ đánh sập từ năm 1969. Sau khi Mỹ phải ngừng ném bom miền Bắc và ký Hiệp định đình chiến Pari, cầu Hạ Lý được sửa chữa nhiều lần. Đầu năm 1988 cầu được xây kiên cố và cố định các nhịp như hiện nay.

    7. Cầu An Dương
    Cầu An Dương bắc qua sông đào Lạch Tray, nằm trên tuyến đường Tôn Đức Thắng qua đạp Cái Tắt ra quốc lộ số 5. Cầu An Dương cùng đường Tôn Đức Thắng góp phần quan trọng để giải toả giao thông, giãn bớt mật độ xe cộ cho tuyến đường Bạch Đằng, cầu Lạc Long và cầu Hạ Lý.
    Việc xây dựng cầu được khởi công ngày 1-1-1983 và khánh thành ngày 2-9-1984. Cầu dài 222m, rộng 12m. Vật liệu và phương pháp xây lắp cũng như cầu Rào, cầu Niệm nhưng có cải tiến kỹ thuật về bố trí các bó thép có cường độ chịu lực cao, thay đổi công nghệ đúc dầm hộp (trước kia đúc liền, nay đúc rời bốn mảng riêng rồi ghép lại thành hộp) nâng cao công nghệ lắp ráp và dây chuyền sản xuất các khối dầm hộp.

    Để tiện cho các bạn theo dõi luôn, mình xin phép được lấy thông tin từ trang web TP Hải Phòng ( http://www.haiphong.gov.vn ) về đây cho các bạn thưởng lãm ...
  5. vequelamdong

    vequelamdong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/05/2006
    Bài viết:
    162
    Đã được thích:
    0
    Thanh kìu bác Kiếm than nhớ
    Tớ dân Hải Phòng mờ dốt đặc cán mai về đất mình, may nhờ bác pốt cho ít thông tin.
    Trong những cây cầu, cầu tớ qua nhiều nhất là cầu An Dương, cây cầu " ngày hai buổi đến trừờng" hồi bé nửa vời của tớ. Cây cầu này cũng có 1 kỷ niệm rất dễ thương!
    Cầu tớ cũng theo mẹ lẵng nhẵng qua mỗi tuần thời bé tẹo là cầu Niệm, nhà ở Kiến An, qua Hải Phòng thăm bà con chú bác.
    Cầu Hạ Lý đi với bạn sau này,
    Cây cầu mà tớ khá thú vị của Hải Phòng mình, là cây cầu Quay, ở dất An Hải, ghé đầu sang mé Tam Bạc. ( mà bác cũnng giới thiệu rồi nhỉ)- HỒi đó lang thang thế nào quay vù từ AH sang TB, nhớ thế!
    Còn ở Kiến An tớ thì có cây cầu Treo bắc qua An Hải, ngay bến sông chợ sáng. ( Giờ thì hết treo rùi, chứ ngày xưa thì đảm bảo bác là
    Về thăm Kiến An nơi đây có đồi Thiên Văn
    Qua ngã năm như bàn tay xoè
    Em đến trường tung bay khăn quàng
    Lên Cống Đôi nhớ về cầu Treo- )
    Kiến An ơi, Hải Phòng ơi, ngày xưa ơi!!!!
  6. thankiemvdk

    thankiemvdk Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    14/11/2002
    Bài viết:
    10.532
    Đã được thích:
    372
    8. Cầu Quay ( Cầu Xe Lửa )
    Cái này mình ở mấy trang trước rồi
    9. Cầu Kiền
    Ở mấy trang đầu các đại ca đi trước cũng nói rồi
    10. Cầu Vượt Lạch Tray
    Ko bắc qua sông mà là cây cầu vượt bắc ngang Phố Lạch Tray đoạn cách ĐH HH 100m về phía TT Thành Phố. Cầu kéo dài từ đường 5 mới về phía Cảng Chùa Vẽ và Đình Vũ.
    11. Cầu Bính
    Được hoàn thành thông xe ngày 13/5/2005 nhân kỉ niệm 50 năm Giải phóng TP. Cầu xây với mục đích giúp người dân giao thông nối liền Các quận trong TP với Huyện Thuỷ Nguyên được dễ hơn thay cho phải đi qua Phà Bính .... Là cây cầu đẹp nhất TP Hải Phòng và miền Bắc đến thời điểm này ( nhưng nghe nói cầu Bãi Cháy - Quảng Ninh sẽ đẹp hơn nếu xây song )
    Múa may chút ... còn thiếu nhiều thông tin nhưng có lẽ cũng tạm đủ để các bạn biết HP có những cây cầu như vậy.
  7. vietblood

    vietblood Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/07/2006
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0
    Ban nao co the noi cho minh biet tư đâu có địa danh như CẦU ĐẤT, QUÁN TRỮ, CHỢ ĐỔ, CHỢ, QUÁN BÀ MAU nghe những cái tên nghe rất là có tính cách
  8. thankiemvdk

    thankiemvdk Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    14/11/2002
    Bài viết:
    10.532
    Đã được thích:
    372
    1. Quán Trữ : ( đường Quán Trữ - Thuộc Phường Quán Trữ - Quận Kiến An )
    Hiện trạng rộng 5m, dài 3.200m; quy hoạch rộng 15m, nối từ đường Trường Chinh đến khu công nghiệp Đồng Hóa.
    Quán Trữ là tên một công quán của làng cổ Trữ Khê, phủ Kiến Thụy. Quán được nhiều người biết đến nó nằm trên đường cái quan (quan lộ) nhiều người qua lại. Ca dao kháng chiến cũng nhắc đến ngôi Quán cổ này:
    "Báo giờ kháng chiến bình yên
    Kiến An về dự mít tinh Hải Phòng
    Tầu xe chật kín đường sông
    Trông lên Quán Trữ cờ hồng rợp bay
    "
    Vì vậy, khi thành lập một phường mới của quận Kiến An, Hội đồng nhân dân thành phố thể theo nguyện vọng của nhân dân dã lấy tên Quán Trữ để đặt tên cho phường từ ngày 16/9/1998. Đến nay, cùng với quá trình phát triển cơ sở hạ tầng của quận, chính quyền và nhân dân địa phương mong muốn và đề nghị lấy tên Quán Trữ đặt tên đường để lưu giữ địa danh truyền thống.

    2. Phố Cầu Đất :
    Từ ngã tư Cầu Đất - Hoàng Văn Thụ - Trần Phú đến ngã tư Trần Quốc Toản - Tô Hiệu - Lê Lợi, cắt qua các phố Trần Nhật Duật - Lê chân, Lương Khánh Thiện - Cát Dài; dài 610m, rộng 11m. Vỉa hè đoạn từ ngã tư Cầu Đất, Trần Phú đến ngã tư với hai phố Trần Nhật Duật, Lê Chân bên trái dài 80m, rộng 4m, bên phải dài 90m rộng 4m; đoạn từ Trần Nhật Duật, Lê Chân đến Lương Khánh Thiện, Cát Dài bên trái dài 220m, rộng 4m, bên phải dài 217m, rộng 2,5m, đoạn còn lại đến ngã tư Thành đội, bên trái dài 230m, rộng 4m, bên phải dài 245m, rộng 4m. Hệ thống thoát nước đoạn ngã tư Cầu Đất - Lương Khánh Thiện dài 340m đặt cống hộp 500 x 600mm, đoạn tiếp đến ngã tư Thành đội bên trái dài 275m, đặt cống hộp 500 x 600mm dưới lòng đường cách bó vỉa hè trái 1,6m, bên phải dài 280m đặt cống F800mm dưới hè phải sát bó vỉa hè.
    Phố thuộc đất xã Gia Viên và An Biên cũ. Trước giải phóng thuộc khu Ga. Đây là một trong những phố có vị trí quan trọng và nhộn nhịp, sầm uất nhất của thành phố. Lúc mới mở phố được đặt tên là Pôn Đume (Avenue Paul Doumer). Tuy nhiên ngay từ lúc đó nhân dân ta đã gọi là Cầu Đất. Năm 1946, phố mang tên đại lộ Hồ Chí Minh. Năm 1954 đổi mang tên Trần Hưng Đạo. Năm 1963 gọi lại là Cầu Đất.
    Trước đây giữa hai làng An Biên và Gia Viên có con lạch nhỏ gọi là lạch Liêm Khê, vốn là nhánh phụ của sông Tam Bạc đổ vào sông Cấm. Chính con lạch này là tiền thân của kênh đào Bonnan được đào vào năm 1885. Bắc qua lạch, ở khu vực quán hoa hiện nay có một chiếc cầu nhỏ bằng tre, trên mặt đắp đất nên thường gọi là Cầu Đất. Tên phố sau này có nguồn gốc từ đó. Sau đấy Pháp thay thế cầu đất bằng cầu sắt, gọi là cầu Đume. Năm 1925, khi lấp kênh Bonnan, cầu sắt bị dỡ bỏ. Mặc dù thời gian trôi qua với nhiều đổi thay, hai làng An Biên và Gia Viên ngày càng bị cuốn vào quá trình đô thị hóa nhưng cái tên Cầu Đất không mất, nó vẫn tồn tại song song với những tên gọi chính thức khác của phố cho đến ngày nay.
    Thời Pháp thuộc đây là một phố buôn bán và có nhiều nghề thủ công chủ yếu là của người Việt như giầy da, bật bông, bánh kẹo, tiệm ăn, hiệu tạp hóa, chụp ảnh. Nói đến phố Cầu Đất không thể không nhắc đến nhà sách Mai Lĩnh (vừa là hiệu sách, vừa là nhà xuất bản), đây còn là một cơ sở cách mạng trong thời kì cách mạng dân chủ.
    Ngày nay phố Cầu Đất vẫn là một trung tâm buôn bán của thành phố. Trên phố có ba cửa hàng bách hóa lớn, một hiệu sách quốc doanh, một rạp chiếu bóng. Rạp Công Nhân dựa trên cơ sở rạp Cadinô (Casino) trước đây, đã được sửa chữa, cải tạo, nâng cấp nhiều lần. Do vị trí của một con đường trung tâm, lại dẫn ra cửa ô phía nam thành phố và khu du lịch Đồ Sơn nên lưu lượng người và xe cộ qua phố rất đông, thường bị ùn tắc giao thông mỗi khi có xe lửa chạy qua đường sắt cắt ngang phố.

    3. Chợ Đổ :
    Là 1 khu chợ nhộn nhịp chủ yếu vào tầm mờ sáng, nằm ngay sau Chợ Sắt - thuộc 1 đoạn của phố Tam Bạc .. nằm sát bên bến tầu của nhánh Sông Tam Bạc. Được gọi là Chợ Đổ vì các tầu bè buôn bán sáng sớm tinh mơ đều tập kết đổ hàng lên bờ và tạo thành 1 khu chợ bán buôn rồi từ đây hàng hoá như rau, cà, hoa quả ... được mang đi bán khắp Thành Phố.
    Mô hình kiểu chợ có thể nói gần giống với Chợ Long Biên của Hà Nội vào mờ sáng.
    Nếu ai muốn một lần được đi mua những thứ như rau, quả ... thì hãy đến với Chợ Đổ vào khoảng 3h - 5h sáng hàng ngày.
    ( Vốn kiến thức hơi ít ỏi ..lên chỉ có thể mô tả được vậy ... mong nhận được sự đóng góp thêm nữa của các bạn )
    4. Quán Bà Mau Xưa và Nay : ( nguồn baohaiphong.com.vn )
    Với những người ham mê ca trù xưa, cái tên Quán Bà Mau rất quen thuộc, bởi một thời là nơi hội tụ của các đào hát, kép đàn ca trù có tiếng của Hải Phòng như kép Phượng, kép Cổn, kép Thìn, đào Khầm, đào Thắm, đào Út...Thời ấy, ngoài làng Đông Môn, Thủy Nguyên thờ tổ nghề ra, các ca quán thường tập trung tại hai khu vực chính trong nội thành là Cánh gà trong-dọc đường Dư Hàng Kênh và Cánh gà ngoài-dọc đường Lạch Tray. Muốn đi hát ở hai khu vực trên, quan viên phải trả mỗi tối 5 đồng, còn nghe hát nơi khác chỉ trả 2 - 3 đồng.
    Ca trù ở Hải Phòng rất phát triển từ 200 năm về trước, có hát cửa đình thời Lê, đến thời nhà Mạc, nhà Lê-Trịnh. Đến thế kỷ 19, thời Trịnh-Nguyễn phân tranh, phát triển thêm nhiều phường mới như phường Trà Phương (Kiến Thụy), Cung Chúc (Vĩnh Bảo) cùng nhiều các quán tên tuổi như Cam Lộ (Hồng Bàng), Quy Tức (Kiến An) và một số làn điệu mới mà sau này trở thành các điệu hát đặc trưng của ca trù.
    Vào canh hát, các đào nương mặc áo the thâm, tóc vấn cao ngồi xếp bằng đĩnh đạc giữa phản, kép đàn thì đơn giản hơn, có thể mặc áo sa hay áo the tùy ý, ôm đàn ngồi vắt chân chữ ngũ bên trái đào nương. Cho dù quan viên sang hèn gì, các canh hát cũng phải đĩnh đạc, chỉn chu và giữ được nền nếp, phong cách trong nghề. Theo các nghệ nhân ca trù, ngày xưa, ca trù có nhiều quy định khắt khe, bởi ngoài hát nhà tơ ra, ca trù còn hát nhà thờ trong các đám tế lễ nơi đình, miếu tôn nghiêm, đôi khi có cả nghệ thuật đồng thiếp, nên khi biểu diễn cần phải tinh tế, trang nghiêm, đúng nghi thức. Sau này, khi đất nước bị thực dân Pháp đô hộ, thế sự nhiễu nhương, mới có thêm các đào rượu chuyên mua vui khách, song hầu hết các đào nương, kép đàn vẫn giữ được tư chất chuẩn mực trong nghề.
    Hai biệt danh Cánh gà trong, Cánh gà ngoài ấy, ngày nay không mấy ai còn nhớ, nhưng cái tên Quán Bà Mau đã được đặt cho ngã tư đường nơi ca quán xưa từng một thời vang bóng. Các đào nương, kép đàn, quan viên xưa hiện đều ở tuổi ''xưa nay hiếm'', tay đàn đã run, hơi đã chùng và sức khỏe giảm sút.
    Trong hoàn cảnh ấy, sự ra đời của CLB ca trù Hải Phòng năm 1996 gặp không ít khó khăn. Lớp nghệ nhân xưa người còn người mất, người mai danh ẩn tích ngại nhắc đến chuyện cũ, thế hệ trẻ ngại tập luyện vì ca trù đòi hỏi người học phải dụng tâm, kiên trì khiến cho việc vận động thành lập CLB nhiều lúc tưởng như bế tắc, nhưng với lòng quyết tâm bảo tồn nghề tổ, khôi phục môn nghệ thuật qúy của dân tộc nên các nghệ nhân Trần Trọng Quế, Đào Thị Thẩm, Nguyễn Thị Chín, Nguyễn Hãn, Giang Thu, Phạm Quang Thanh, Đào Thị Bảo... cùng một số học trò tâm huyết đã lập nên CLB ca trù Hải Phòng và hoạt động bền bỉ cho tới ngày nay.
    Những năm đầu thành lập, CLB trực thuộc Nhà văn hóa trung tâm thành phố, rồi chuyển về hoạt động dưới sự chỉ đạo của Hội Văn nghệ dân gian Hải Phòng. Hoạt động hoàn toàn tự giác: tự tập luyện, tự túc trang bị nhạc cụ, y phục và tự liên hệ, tổ chức biểu diễn... Từ số hội viên cao tuổi ban đầu, nay CLB phát triển được hơn 20 hội viên, trong đó đa phần là lớp trẻ có trình độ văn hóa, trình độ nghệ thuật và trên hết là lòng say mê, gắn bó với nghề như ca nương Đỗ Quyên, Thu Hằng, kép đàn Hoàng Khoa...Hầu hết các hội viên công tác trên nhiều lĩnh vực khác nhau và tranh thủ tập luyện ngoài giờ. Phải chăng chính sự đoàn kết, kính trên nhường dưới, gắn bó khăng khít như người một nhà của các thế hệ hội viên CLB ca trù Hải Phòng đã tạo nên một phong thái riêng, một diện mạo mới cho ca trù đất Cảng?
    Tại Liên hoan ca trù toàn quốc lần thứ nhất-đợt 1, tổ chức tại Nghi Xuân, Hà Tĩnh, CLB ca trù Hải Phòng đã làm nên nhiều bất ngờ khi đoạt Huy chương vàng toàn đoàn cùng 3 Huy chương vàng cá nhân, 1 Huy chương bạc cá nhân, khẳng định vai trò là một trong những CLB ca trù mạnh của cả nước. Nhận xét về CLB ca trù Hải Phòng, GS Vũ Nhật Thăng-trưởng ban giám khảo nói: ''Cho dù vào thời kỳ nào, ca trù Hải Phòng cũng có những nét khác biệt về phong thái biểu diễn, về tay phách, tiếng đàn...Và đó chính là nét độc đáo của một vùng ca trù xưa mà các nghệ nhân của Hải Phòng đã lĩnh hội, sáng tạo để rồi truyền dạy cho con cháu''.
    Kế thừa những tinh hoa của các nghệ nhân xưa, đồng thời tiếp thu những sáng tạo của nghệ thuật ca trù hôm nay và làm thế nào để có được một phong cách chung như các CLB bạn vẫn giữ được sắc thái riêng của mình- đó chính là phương châm tập luyện của các nghệ nhân, ca nương, nhạc công trong CLB, bởi họ hiểu rằng, con đường để đi tới thành công trong nghệ thuật ca trù không gì khác ngoài sự nỗ lực hết mình.
    Được thankiemvdk sửa chữa / chuyển vào 15:51 ngày 31/07/2006
  9. kevin_no1

    kevin_no1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2006
    Bài viết:
    222
    Đã được thích:
    0
    Vùng: Bắc Bộ
    Diện tích: 1.503 km²
    Các quận/thị xã/huyện: 1 thị xã
    5 quận và 8 huyện
    Dân số
    Số dân: 1.711.100 người
    - Nông thôn %
    - Thành thị %
    Mật độ: người/km²
    Dân tộc: Việt (Kinh), Hoa
    Chính trị và Hành chính
    Kiểu hành chính: Thành phố trực thuộc trung ương
    Bí thư Thành ủy: Nguyễn Văn Thuận
    Chủ tịch HĐND: Nguyễn Văn Thuận
    Chủ tịch UBND: Trịnh Quang Sử
    Thông tin khác
    Mã điện thoại: 31
    Địa chỉ web: http://www.haiphong.gov.vn/
    Mã ISO 3166-2: VN-62
    Hai_Phong.png
  10. ha_kennic

    ha_kennic Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/07/2005
    Bài viết:
    1.208
    Đã được thích:
    0
    ..........ơ ơ ơ .....tưởng chào mừng trọi trâu trọi bò....sao nói về cái jì thế nhẩy
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này