1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hàn gắn lại những trái tim tan vỡ!

Chủ đề trong 'Phú Thọ' bởi traitimthamlanglove, 03/04/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. linh_kotex

    linh_kotex Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2004
    Bài viết:
    1.330
    Đã được thích:
    0
    Đúng rùi,cái gì nhanh đến cũng nhanh đi,trong tình yêu có duyên may và sự chọn lựa.
    Duyên may là khi ta gặp 1 ai đó trong 1 hoàn cảnh nào đó mà ta đã cảm thấy có 1 tiếng sét nổ bên tai và đó là 1 tình yêu sét đánh.Nhưng có ai chắc chắn được rằng khi bạn gặp 1 cô gái khác xinh đẹp hơn,hoàn hảo hơn người cũ ,1 tiếng sét nữa lại không thể nổ ra.Và cứ như thế,không biết đến tiếng sét thứ bao nhiêu,bạn mới tìm thấy người mà bạn có thể có 1 tình cảm lâu dài....
    Sự lựa chọn là khi bạn biết cách chấp nhận những mặt tốt,mặt xấu của người bạn yêu.Đó chính là học cách yêu những điều không hoàn hảo,trên đời này không có ai là không hoàn hảo cả,đến cả Bác Hồ còn hút thuốc ( dù bác biết "Hút thuốc lá có hại cho sức khoẻ " ) và Bác không lấy vợ.Chúng ta : " Sống,lao động,học tập theo gương Bác Hồ vĩ đại "....thì mai sau nòi giống Việt Nam không còn ai nữa à......?Khi bạn không biết rằng mình đang có tình cảm với ai khi quanh bạn,cô gái nào cũng xinh đẹp và hoàn hảo cả thì bạn hãy nghĩ tới lúc bạn vui và lúc bạn buồn,bạn muốn chia sẻ với ai đầu tiên.Thật may mắn là người mà khi bạn vui,bạn buồn bạn muốn chia sẻ đầu tiên là cùng 1 người,nếu là 2 người khác nhau thì bạn nên chọn người mà bạn muốn nói chuyện khi buồn vì trong cuộc sống,nỗi buồn nhiều hơn niềm vui.
  2. traitimthamlanglove

    traitimthamlanglove Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/03/2005
    Bài viết:
    227
    Đã được thích:
    0
    Thank anh T. Cái gì đến mau thì cũng đi nhanh thật nhưng em không cố níu kéo gì cả, cái gì của mình thì nó sẽ là của mình, còn cái gì không phải của mình thì mình có cố mãi nó cũng sẽ thuộc về người khác không sớm thì muộn. Hãy để thời gian trả lời tất cả.
  3. traitimthamlanglove

    traitimthamlanglove Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/03/2005
    Bài viết:
    227
    Đã được thích:
    0
    Để đi tới tình yêu có nhiều cách, có thể có những mối tình phải trải qua hàng ngàn thử thách mới nói lên được lời trái tim của mình, nhưng cũng có những mối tình chỉ như một cơn gió thoảng qua, đó là duyên may, hay đó là tiếng sét ái tình.
    Dù có là gì đi nữa thì những mối tình sét đánh vẫn có thể tồn tại lâu dài nếu ta biết gìn giữ nâng niu nó.
    Đối với nhiều người có thể khi đang trong một mối tình này vẫn nghe thấy tiếng sét của một mối tình khác nhưng riêng em, tiếng sét thứ nhất phải là quá khứ thì tương lai mới có tiếng sét thứ 2. ( Không bao giờ bắt cá hai tay, mỗi tay bắt 2 con thích hơn).
    To linh_kotex: Nếu muốn không bị sét đánh nhiều thì nên chuyển sang học khoa điện như tao nè.
  4. khue_yeu

    khue_yeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2004
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    Trong Toán học, chúng ta vẫn thường thay số để giải các phương trình, hệ phương trình... Khi một nhân viên nghỉ việc, người quản lý chỉ việc chọn một người khác có năng lực để thay thế là được, dù có thể hiệu quả công việc của người thay thế không cao bằng người cũ. Một chi tiết máy gặp sự cố hư hỏng, ta cũng có thể ngay lập tức thay bằng chi tiết khác tương đương. Những chuyện thay thế như vậy trong cuộc sống vốn rất nhiều và chúng giúp cho xã hội tiếp tục vận động trong tiến trình phát triển. Song, trong tình cảm nói chung, cụ thể là chuyện tình yêu, thì khái niệm thay thế lại là cái gì đó gần như cấm kỵ mà trong mọi hoàn cảnh ta đều không nên áp dụng dù với lý do nào.
    Chuyện hợp tan trong tình yêu từ ngàn vạn năm xưa đến muôn triệu năm sau vẫn thế - không thể cưỡng cầu. Nếu có một lúc nào đó phải nói tiếng chia tay thì dẫu vui, dẫu buồn ta vẫn phải thừa nhận rằng đó là một phần tất yếu của cuộc sống và ta chẳng thể làm gì hơn là chấp nhận sự thật ấy để rồi cố gắng đi tiếp quãng đường đời còn lại của mình. Cố gắng níu kéo, cầm giữ một tình yêu, trong một chừng mực nào đó, cũng tốt thôi, miễn là cái cách mà người ta dùng để giữ nhau không "nhuốm màu... tà đạo" - không bạo lực hay phải vận dụng kỳ mưu. Nếu không thể giữ được nhau, một sự "giải thoát" cho cả hai là điều cần thiết để cả hai bên đối tác có thể thảnh thơi kiếm tìm hạnh phúc mới cho riêng mình.
    Thế nhưng kiếm tìm hạnh phúc mới trong trường hợp này lại không đồng nghĩa với việc ta ngay lập tức có một người yêu mới. Trái tim con người không giống bộ nhớ của một chiếc máy vi tính nơi ta có thể tha hồ sử dụng các lệnh sao chép, điều chỉnh, xoá... đơn giản như vài động tác nhấn chuột. Thậm chí cả đối với chiếc máy vi tính không có linh hồn thì sau khi đã xóa một tập tin, nội dung tập tin vẫn còn nằm trong Recycle Bin kia mà, để lúc nào đó tình cờ lục lại, bạn sẽ bắt gặp "ngày xưa" vẹn nguyên như mới, bất cứ lúc nào cũng có thể quay về chỉ với một lệnh restore.
    Đã có không ít bạn trẻ mang theo mình cái ý nghĩ kỳ lạ ấy - có ngay một người yêu mới để trêu tức, để trả thù người cũ, để người ấy biết rằng ta cũng "đắt giá" như ai. Bạn mong muốn người ấy phải hối hận vì đã bỏ rơi bạn mà quay lai van xin một chút tình để bạn có cơ hội trút cơn hờn dỗi? Thế bạn có chắc rằng người ấy sẽ "tức", sẽ hối hận như bạn mong đợi không?
    Khi không còn yêu nhau thì dù bạn có yêu 100 hay 1000 người đi nữa, với người ta phỏng có khác biệt gì đâu. Thậm chí biết đâu người ấy sẽ chẳng cảm thấy vui vì đã "thoát" khỏi bạn. Ngược lại, nếu như người ta vẫn còn yêu bạn thì nào có hay chi trong việc làm tổn thương người? Chắc bạn chưa quên rằng người ấy, mới đây, vẫn còn là người bạn hết lòng yêu. Và cũng xin bạn đừng quên rằng trong trường hợp này bạn cũng đã đồng thời làm tổn thương luôn cả cái người đang ở ngay bên cạnh bạn. Làm sao ai có thể không buồn khi biết mình chỉ là một "diễn viên" đóng thế vai, một casscadeur trong vở kịch tình yêu của người khác. Nên chăng?
    Lại nói, đến với một người mà trong tim lúc nào cũng là hình ảnh của một người khác thì liệu bạn có thể nào toàn tâm toàn ý với cái mà lúc này bạn đang gọi là tình yêu? Mà, một khi đã không thể sống trọn vẹn cho tình yêu, bạn làm sao lấp được những khoảng trống, những chông chênh luôn có giữa hai người để giúp tình yêu ấy đơm hoa kết trái? Hạnh phúc làm sao có thể tạo dựng chỉ bằng sự cố gắng của chỉ một người? Kết cục đổ vỡ của những chuyện tình thay thế rồi cũng sẽ đến. Nghĩ mà xem! Theo đuổi một tình cảm mà bạn biết chắc là không có đoạn kết phải chăng là sự phí phạm thời gian, công sức, và xa hơn là làm chai lỳ đi cảm xúc của chính mình? Có đáng không, hỡi bạn tôi?
    Hẳn nhiên, khi chia tay một mối tình, cái khoảng trống mà người ra đi để lại trong bạn là rất lớn và cảm giác hụt hẫng, chới với ấy sẽ ném bạn vào những khoảng tối mênh mông. Buồn, đau, và biết bao nhiêu trạng thái tiêu cực khác sẽ đến với bạn. Khó chịu lắm và cũng quá xót xa, nhưng ngoài duy nhất cách chịu đựng và chống lại chúng mong một ngày chúng tự giác rời khỏi bạn, bạn không còn giải pháp nào tốt hơn. Mang một người khác lấp đầy những khoảng trống kia có thể tạm giúp bạn xoa dịu được những cơn đau nhưng tiếc thay đấy chỉ như một liều thuốc giảm đau tức thời chứ không trường cửu. Một ngày nào đó, khi thuốc mất tác dụng, bạn sẽ lại tiếp tục đau, và lần này sẽ còn đau hơn nữa bởi lúc này bạn phải gánh thêm cả những "tác dụng phụ" của liều thuốc mà chính bạn đã uống vào. Mọi thứ đều có cái giá của nó cả nên nếu không muốn trả giá, đừng đa mang để mà chi.
    Chuyện tình yêu muôn đời vẫn thế: đến, không ai cản được; đi, chẳng thể cưỡng cầu. Hãy cứ thuận theo tự nhiên, với những gì mà cuộc sống mang đến. Hãy cho mình một khoảng lặng để có thể nhìn lại những ngày tháng đã đi qua và chuẩn bị cho mình một ngày mai khác. Không ai có thể xây dựng một lâu đài tình ái trên đống hoang tàn, đổ nát của một mối tình thì bạn ơi đừng cố gắng thay thế tức thời một tình yêu, một người yêu. Cái giá phải trả sẽ lớn hơn nhiều đấy!
    Người bạn thân yêu của tôi à !!!
  5. khue_yeu

    khue_yeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2004
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    "Giết chết tình yêu chính là siết chặt nó, và cách giữ tình yêu tốt nhất chính là cho nó tự do".
    Nhưng tôi thấy, trong tình cảm cứ buông ra, nếu nó là của mình thì sẽ không ai giành được, còn nếu mất thì đừng tiếc, hãy vui, vì nó đi sớm hơn mình nghĩ.
  6. traitimthamlanglove

    traitimthamlanglove Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/03/2005
    Bài viết:
    227
    Đã được thích:
    0
    Bạn khuê yêu nhiều cảm xúc quá làm anh em đọc đau hết cả mắt, chắc mối tình của bạn phải đẹp lắm đúng không, nếu ta để cho tình yêu tự do bay nhẩy lập tức nó sẽ ra đi xa bạn, không tin bạn cứ thử mà xem. Ta không giữ chặt nó nhưng cũng đừng buông lỏng nó, nó sẽ mãi mãi thuộc về ta.
    Cứ tin mình đi.
  7. khue_yeu

    khue_yeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2004
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    Chuyện tình buồn của tôi .
    nói cho các bạn biết nhé chuyên tình hồi tôi còn đi học dó
    các ban đoc song rùi cho y kiến nhé!
    Để bắt đầu một bức thư thật là khó, nhất là bức thư viết dành cho em, anh không biết phải bắt đầu từ đâu và như thế nào?Có lẽ, trước em anh vốn đã nhút nhát lại càng nhút nhát hơn phải không em?Thôi thì có gì nói vậy nha, nếu bức thư này có lủng củng thì em cũng đừng có giận nha!^-^
    Chúng mình đã học cùng nhau một thời gian dài phải ko nhỉ?Có lẽ đến bây giờ em cũng ko nhớ là chúng mình đã quen nhau ra sao, học cùng nhau như thế nào!Còn anh thì vẫn luôn nhớ tất cả, tất cả những điều đó, vì trong đó có hình ảnh của em mà!Như vậy thì làm sao anh có thể quên được chứ!
    Lần đầu tiên chúng mình gặp nhau là năm lớp 5.Hồi đó anh học lớp 5D, còn em thì học lớp 5A, lúc đó chúng mình chỉ học cùng trường thế thôi chứ chưa quen biết gì cả, đến cái tên còn ko biết cơ mà!Vào gần cuối học kì II của năm đó, hôm đó lớp anh tan sớm...chẳng hiểu thế nào lại đi ra chỗ lớp em đang học.Lúc ấy em ngồi ngay sát cửa sổ!Anh đã gặp em ngày hôm ấy, em tóc ngắn, mắt đen tròn...và nhất là hai chiếc răng khểnh vô cùng xinh xắn và dễ thương nữa chứ.Người ta thường nói ấn tượng ban đầu rất quan trọng, và quả thực, ấn tượng của anh về em hôm đó rất sâu sắc và khó quên.Dường như mỗi lần nhắc lại chuyện này, anh lại có cảm giác đôi mắt đen đó đang nhìn anh với vẻ ngạc nhiên!Nhưng lúc đó chúng mình còn quá trẻ con để nghĩ đến một điều gì đó xa hơn nữa, hơn nữa, anh nhát lắm, nhất là với con gái!
    Nhưng thật may là sang cấp II, chúng mình lại học cùng lớp.Em có còn nhớ điều đó không nhỉ?Hai năm đầu cấp II trôi qua, chúng mình vẫn chỉ là bạn.Song ấn tượng của anh về em đã khác đi rất nhiều!Em quậy quá, gần như là nhất lớp luôn, còn anh thì vẫn hiền lắm, hì hì...Cho nên trong hai năm đó chúng mình gần như là không nói chuyện với nhau một câu nào cả.Nhưng hai năm lớp 8 và 9, đó thực sự là một bước ngoặt lớn trong mối quan hệ của anh và em.Chúng mình đã nói chuyện được với nhau, song em lại bắt anh gọi em là "chị" mới đau khổ chứ, nhưng anh vẫn chấp nhận vì lúc ấy anh lại đang để ý một người khác trong lớp!Em chắc là phải biết rõ người ấy là ai chứ đúng ko nhỉ?Vì em đã cố vấn cho anh rất nhiều trong chuyện đó mà.Nhưng mà mọi chuyện cũng chẳng đi đến đâu cả, tất cả vẫn thế, vẫn chỉ coi nhau như bạn mà thôi!
    Rồi anh cũng quên đi cái chuyện trẻ con và ngu ngơ đó.Chúng mình lên cấp III, thật tình cờ ( cũng ko biết là có phải là chúng mình có duyên với nhau ko nữa?), anh và em lại học cùng một lớp.Trong ba năm đó đã có thật là nhiều chuyện xảy ra phải ko em?Năm lớp 10, mới vào, cả anh và em đều cảm thấy thật là lạ nên chúng mình đã nhanh chóng chơi thân với nhau hơn chút chút, tức là chỉ hơn những thằng con trai khác một tí mà thui!Nhưng điều đó cũng làm cho tình cảm của anh dành cho em khác hơn hồi trước, nó ko trẻ con nữa...Anh hay nhớ đến em hơn, nhớ khuôn mặt em, nhớ giọng nói em, nhớ nụ cười của em, và nhớ cả hai chiếc răng khểnh của ngày xưa ấy, cái ngày mà chúng mình lần đầu gặp nhau.Đến hết học kì I của lớp 10. chúng mình vẫn chỉ là những người bạn thôi, anh vẫn gọi em là "chị", nhưng tình cảm của anh lúc đó dành cho em đã rất nhiều rồi em có biết không?Cuối năm lớp 10, cuối cùng anh cũng đã viết cho em một lá thư, một lá thư thật vụng về nhưng cũng đủ để nói lên rằng anh mên em biết bao!Song sao lúc đó em lại nghĩ là anh đùa em cơ chứ, em vô tình hay là cố tình ko hiểu vậy?Anh làm sao có thể đùa cợt được với điều đó hả em?
    Sau lần ấy, chúng mình tránh nhau, anh ko dám lại gần bên em, cho dù anh rất muốn được nói chuyện với em, được cùng em đi học...như ngày xưa, cái ngày mà em vẫn còn ở bên cạnh anh.Đến năm lớp 11, chúng mình thậm chí còn xem nhau như những người xa lạ, có gặp nhau trên đường cũng cứ dửng dưng như ko!Anh ko muốn mối quan hệ của chúng mình lại như thế, Noel năm ấy, anh làm tặng cho em một tấm thiệp.Nó ko đẹp lắm, nhưng đó là tình cảm anh dành cho em.Không biết là em có còn giữ nó ko nhỉ?Lại một lần nữa, anh nói với em rằng anh thích em, anh rất thích...Em đã suy nghĩ về câu ngỏ lời của anh.Trong thời gian chờ đợi câu trả lời của em, anh đã rất vui!Cũng ko hiểu vì sao nữa, anh đã nghĩ là chuyện của chúng mình sẽ khác đi cơ.Nhưng mà câu trả lời của em làm cho anh thất vọng quá!Em đã nói chúng mình chỉ có thể là bạn...Anh quá chán nản đến nỗi chẳng thể nào mà tình táo được, anh tránh em, anh tránh em còn nhiều hơn lần trước.Những chỗ nào có em thì không có anh, và ngược lại, những chỗ nào có anh thì không có em!
    Rồi em có người yêu, hàng ngày nhìn người đó đưa đón em mà anh thấy xót xa trong lòng quá, ngày xưa, có một thời chúng mình cũng đã từng như thế!Anh cũng từng qua rủ em đi học...nhưng giờ đây, con đường mà chúng mình hay đi qua chỉ còn lại mình anh!
    Thi đại học xong, mỗi đứa mỗi phương, cứ ngỡ rằng sẽ chẳng thể nào gặp được em nữa thì anh lại biết chúng mình học cùng trường, nhưng khác khoa.Vậy là anh sẽ vẫn còn cơ hội để gặp em!
    Bây giờ, em đang ở bên ai, có biết rằng vẫn luôn có một người yêu em không?Anh sẽ chờ em, tất nhiên rồi, tình yêu của anh dành cho em luôn luôn như vậy!Em có hiểu không?Anh vẫn chờ em...
    Rồi một ngày nào đó, chúng mình sẽ gặp lại nhau phải không em!Rồi em sẽ biết rằng anh vẫn còn yêu em, và yêu em nhiều hơn thế!
    hiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii`
  8. changconai

    changconai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/01/2005
    Bài viết:
    447
    Đã được thích:
    0
    Úi trời cứ tưởng đây là xưởng cơ khí chuyên chế tạo và lắp ghép các trái tim tan vơf, hoá ra la? nơi thô? lộ vê? các mối ti?nh tan vỡ, mong ước suốt đơ?i có nhau nhưng cuối cu?ng không thê? đến với nhau được.
    Tôi ko biết nội quy đê? cho mọi ngươ?i nói ra sự tan vơf la? mối ti?nh thứ mấy nhi?, vi? mối ti?nh na?o cufng có cái lyf lef riêng cu?a nó. Thôi thế thi? tối nay pha?i nghif xem mối ti?nh na?o bi đát nhất thi? viết lên cho bà con xem vậy vi? thấy mối ti?nh cu?a mọi ngươ?i đau thương va? ti?nh ca?m quá, đúng la? ti?nh yêu có khác, trái tim đaf bị dán lại mấy lâ?n rô?i ma? vâfn chưa chư?a......cứ thích đau khô? mới chết chứ
  9. traitimthamlanglove

    traitimthamlanglove Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/03/2005
    Bài viết:
    227
    Đã được thích:
    0
    Chuyện tình của bạn dài quá, hì, nhưng rất hay đấy, vote for you 5*.
  10. changconai

    changconai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/01/2005
    Bài viết:
    447
    Đã được thích:
    0
    Trong chuyện tình yêu tôi chẳng biết nhiều lắm nhưng cũng đủ dùng, tôi vẫn thấy có một câu nói này rất hay, mong mọi người cho ý kiến nhé (Thật là đau khổ khi ta yêu người mà người ko yêu ta, nhưng càng khổ hơn khi người yêu ta mà ta lại không yêu người).
    Mỗi người đều có một hoặc là một vài mối tình cho cuộc đời mình nhưng kết lại chẳng ai hiểu được tình yêu nó là cái quái gì cả, hình như tình yêu nó là chuỗi vòng tròn mà tôi thấy ai cũng ná ná như nhau, chẳng khác biệt là mấy cả

Chia sẻ trang này