Hàn M?c T? và trang Nói đến thơ Hàn Mặc Tử ta luôn phải nói đến trăng. - Lộ liễu và ... "Ô kìa bóng nguyệt trần truồng tắm lộ cái khuôn vàng du*ới đáy khe" - Trăng của thế tục "Bóng nguyệt leo song sờ sẫm gối Gió thu lọt cửa cọ mài chân" Đến đây có ngu*ời bảo trăng của Tử nhuốm màu thế tục nhiều quá, đâu có phải, trăng trong văn thơ của Tử đẹp lắm " Trăng nằm sóng soải trên càng liễu" "Phải ngươi chăng đồi cao đang hoảng hốt Bọc trăng vàng trong áo ngủ quên đi" Với "Thao thức" Tử có một trăng lạnh, với "Say trăng" Tử có một chút điên cuồng, "Rượt trăng" có một chút tự cao, "Trăng tự tử" hay "Chơi trên trăng" và "Trăng vàng trăng ngọc" thì quả là quá đẹp thoát khỏi hẳn sự tầm thường của thế tục "Tôi nhập hồn tôi trong khúc hát Để nhờ không khí đẩy lên trăng Để nghe tiếng nhạc Nghê Thường trỗi Để hớp tinh anh của Nguyệt cầu Và để thoát ly ngoài thế giới Để cười, để nhớ, để yêu nhau" - Đấy là thơ, còn văn thì sao, nếu ai đã đọc "Chơi giữa mùa trăng" thì có lẽ sẽ thấy trăng trong văn của Tử cũng tuyệt không kém trong thơ. Có sách nói do Tử bị phong mà người phong hay khó chịu vào mùa trăng nên trong thơ Tử có nhiều trăng nhu* vậy, ILH nghĩ rằng điều ấy không đúng bởi Tử đã viết về trăng trước khi bị bệnh, có bạn nào giúp ILH lý giải được tại sao Tử hay viết về trăng thế không? Không thì cùng ILH bàn một chút về thơ của Tử, nào mới các bạn yêu thích thơ ca. ILH
Không dám bàn nhiều ..chỉ xin góp vài lời cho vui vẻ thôi -coi nhu* mù chu* mà đọc sách nhé . Có thể : --Thu* 1:HMT cũng nhu* đa phần các nhà thơ "mới-( xin dùng tạm là mới-mặc dù thu*c ra đó chu*a phải là thơ mới ) -ảnh hu*ởng phong cách lãng mạn và quái đản,kỳ quặc ,điên rồ của các bậc tiền bối tiên phong trong thơ hiện đại ngu*ời Pháp nhu* Baudelaire ,Mallarme,Rimbaud.. --Thu* 2 :đối với Tu*-trăng ,gió, mây là ba vật hoá đẹp nhất ,lãng mạn nhất và mơ màng nhất cho su* thể hiện su* bay bổng của hắn. --Thu* 3 :có liên quan tu* hai điểm trên cộng thêm ảnh hu*ởng của văn hoá truyền thống VN-mà trong đó hình ảnh của trăng luôn có một vị trí rất đặc biệt .( thật ra thì hầu nhu* với bất cu* dân tộc nào..) --Thu* 4 :các hình ảnh nhu* trăng ,mây ,nu*ớc..thời đó đang đu*ợc u*a chuộng.Điều này chúng ta có thể so sánh với thơ VN hiện nay-do cuộc sống công nghiệp-mọi thu* đều trở nên thu*c dụng ,nhanh gọn,quằn quại ,trần truồng,..mà trong thơ ngày nay -các hình ảnh lãng mạn nhu* trăng gió,mây nu*ớc hầu nhu* không tồn tại nu*a-mà thay vào đó là tâm tu* ,tình cảm đu*ợc bộc lộ một cách gãy gọn hơn,kỳ quặc hơn -và nhiều khi là trần truồng hơn ..
Tuyệt, hai điểm sau tui không bàn, nhu*ng hai điểm đầu bác nói rất hay, cái phong cách lãng mạn, kỳ quái và điên rồ thể hiện cực kỳ rõ nét trong "Thơ điên" của Tửư, ở đó ngoài mây gió trăng còn có máu và chết.... Tôi biết có ngu*ời sợ đọc thơ của HMT vì cho rằng thơ HMT kinh quá. Còn trăng có lẽ đúng thế, chúng ta ai cũng thích, ngay từ ngày còn bé đã háo hức đợi 15/8 để ru*ớc đèn ông sao và phá cỗ trông trăng. Mù chu* đọc sách nhu* bác thì tui đây lấy làm nể lắm. ILH