1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hàn Mặc Tử, nhà thơ của máu và trăng

Chủ đề trong 'Văn học' bởi 035, 09/02/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. 035

    035 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/04/2002
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    Hàn Mặc Tử, nhà thơ của máu và trăng

    Ko hiểu sao tôi vẫn cứ thích thơ Hàn. Mọi người bảo thơ tình Xuân Diệu trong sáng và hay hơn nhiều. Nhưng trong văn chương thì không thể so sánh thơ ai hay hơn. Nhưng với tôi thì thơ Hàn có một sức hấp dẫn nào đó rất riêng. Đó chính là máu và trăng.
    Nhiều người đã nói về thơ ông. Trong box này cũng đã có một vài lần nhắc đến thơ ông. Nhưng tôi vẫn cứ muốn mở lại một lần nữa chủ đề này.
    Đọc thơ Hàn và hiểu được thơ Hàn ko phải là dễ. Tôi đã thử, và càng đọc càng say. Nhiều khi vừa đọc vừa rợn tóc gáy. Để hôm nào tôi post một vài bài lên cho bà con xem. Nhưng đọc xong thấy bần thần luôn.
    Tôi thích nhất là câu:
    "Sao bông phượng nở trong màu huyết
    Nhỏ xuống lòng tôi những giọt châu"
  2. meocon_g1983

    meocon_g1983 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/06/2002
    Bài viết:
    1.715
    Đã được thích:
    0
    Nói đến HMT điều mà làm tôi nhớ nhất là nhũng vần thơ say,Thơ của Tử đó là những vần thơ của tinh huyết của máu và lệ của một tâm hồn đau,Chính vì thế người ta không thể "cưa đứt đục" suốt những ngôn từ trong thơ Tử.Trong thực có ảo ảo và thực đan xen hoà quyện.Đọc những vần thơ của Tử ta thoất khỏi thực tại đến với những bóng ma đến với một thế giới đau với những giọt lệ với máu và tràn trong những cơn say.Tôi cũng không phải là người hâm mộ thơ của Tử nhưng đọc thơ Tử người ta luôn tự thoát mình cung lạc vào thế giwói của ông để cảm nhận nó .Có lẽ đấy là điều hấp dẫn trong tho Tử
    to live is to fight
  3. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0

    trùi ui, cứ gọi là thơ họ Hàn hoặc Hàn mạc tử thì có chết ai đâu. Cứ một thơ Tử, hai thơ Tử nghe khiếp bỏ cha được ...

    Mềm mại miên man, thế sự như dòng nước chảy
    Lững lờ lặng lẽ, ái tình tựa áng mây trôi
  4. thisi_ngheo

    thisi_ngheo Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/05/2002
    Bài viết:
    161
    Đã được thích:
    0
    Nếu nói đến thơ HMT đề nghị bà con chia làm 2 giai đoạn, tôi tạm gọi giai đoạn trên giường bệnh và còn lại thì tất nhiên là giai đoạn trước đó .
    Chỉ khi nằm điều trị bệnh phong thì HMT mới sáng tác những vần "thơ điên" thôi (trừ bài Đây thôn Vĩ Dạ), còn trước thời kì đó là những bài có màu sắc trong sáng. Đâu phải cứ Tử là chết với tróc đâu ,bài Mùa xuân chín tôi kết nhất cũng đâu có mấy cái các bác nói.
    Còn câu mà tôi phê nhất ...he ..he :
    Ô kìa bóng nguyệt trần truồng tắm
    Lộ cái khuôn vàng dưới đáy khe
    Đỉnh cao của nghệ thuật đấy,
    Chính vì ngược gió mà những cánh diều bay cao
  5. tranhanam

    tranhanam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/06/2003
    Bài viết:
    568
    Đã được thích:
    0
    Yêu thơ Ha?n Mặc Tư? đến độ mê đắm pha?i nói đến Phạm Xuân Tuyê?n với "Đi ti?m chân dung Ha?n Mạc Tư?" va? Bút lư?a Dzuf Kha - ngươ?i giưf lư?a thơ Ha?n ơ? đâ?u dốc Mộng Câ?m. Tôi cufng mê Ha?n Mặc Tư?, xin post tặng các bạn ba?i viết vê? "Nhưfng giọt lệ" :
    NHƯfNG GIỌT LỆ
    Ha?n Mặc Tư?
    Trơ?i hơfi bao giơ? tôi chết đi
    Bao giơ? tôi hết được yêu vi?
    Bao giơ? mặt nhật tan tha?nh máu
    Đê? khối lo?ng tôi cứng tợ si?
    Họ đaf xa rô?i khôn níu lại
    Lo?ng thương chưa đaf , mến chưa bưa
    Ngươ?i đi một nư?a hô?n tôi mất
    Một nư?a hô?n tôi bôfng dại khơ?
    Tôi vâfn co?n đây hay ơ? đâu
    Ai đem tôi bo? dưới trơ?i sâu
    Sao bông phượng nơ? trong ma?u huyết
    Nho? xuống lo?ng tôi nhưfng giọt châu?
    Tôi đaf sống mafnh liệt va? đâ?y đu?. Sống bă?ng tim, bă?ng phô?i, bă?ng máu, bă?ng lệ, bă?ng hô?n. Tôi đaf phát triê?n hết ca? ca?m giác cu?a Ti?nh Yêu. Tôi đaf vui, buô?n, giận hơ?n đến gâ?n đứt sự sống HA?N MẶC TƯ?
    Nhưfng giọt lệ thơ đaf bắt đâ?u bă?ng nhưfng lơ?i tự vấn lo?ng mi?nh trong nôfi ám a?nh cu?a sự sống bị hu?y diệt. Một lơ?i van, một nôfi hơ?n, một ca?m giác đớn đau vi? thất ti?nh đaf ho?a tan vâ?ng mặt trơ?i trong máu. ?oBao giơ?? bao giơ?? bao giơ???, tất ca? nhưfng lơ?i ấy như một cơn lốc xoáy cuộn tâm hô?n va?o chốn hư vô băng cứng. Đa?ng sau mong mo?i được chết la? khát vọng sống riết róng; đa?ng sau lơ?i chối bo? ti?nh yêu la? trái tim ngộp thơ? vi? yêu, đa?ng sau sự đóng băng xúc ca?m la? nôfi lo?ng đang tô?n thương, lột xác trơ? vê? vẹn nguyên hi?nh ha?i ban sơ yếu ớt run râ?y vi? tuyệt vọng. Ca?m giác ấy chi? có thê? va? pha?i la? Ha?n Mặc Tư? diêfn đạt thi? mới thực. Bơ?i nó được viết ra giưfa lúc thống khô? dâng tra?n.
    Ơ? đâu, cội nguô?n cu?a nhưfng tô?n thương da?y vo? ấy? La? hoa?n ca?nh ?ohọ đaf xa rô?i? ư? Nhân gian bao lâ?n nho? lệ biệt ly! Hay la? do ?okhôn níu lại?? Cufng chă?ng có gi? mới me? nhưfng nuối tiếc vê? một điê?u quí giá đaf mất đi. Sự lý gia?i nă?m ngay trong â?n số cu?a tâm hô?n :
    Lo?ng thương chưa đaf , mến chưa bưa
    Đó la? khát vọng mafnh liệt nhất đaf tan tha?nh mây khói, lưfng lơ? trong nhưfng chưf ?ochưa? đau đáu khát khao. Nếu du?ng chưf ?okhông? đê? tăng thêm ca?m giác tuyệt vọng thi? thực chất ba?i thơ sef bị ho?ng hoa?n toa?n. Có lef Ha?n Mặc Tư? cufng chă?ng pha?i đắn đo nhưfng chưf ?okhông? ?" ?ochưa? như một thi sif mới học nghê? muốn cươ?ng điệu hóa ca?m xúc. Bơ?i trong giơ? phút ấy, chi? có tấm lo?ng tha?nh thực nhất mới tự nhiên kết tha?nh chưf ?ochưa? đâ?y nước mắt, ám a?nh cu?a nhưfng hạnh phúc đaf tra?i qua va? nôfi bất hạnh thực tại. Thơ?i gian ngưng đọng trong khoa?nh khắc đê? nha? thơ ý thức rất rof khoa?ng trống chân không vô trọng lực cu?a lo?ng mi?nh. Tất ca? quay cuô?ng, đa?o lộn, la? ca?m nhận :
    Tôi điên tôi nói như ngươ?i dại
    Van lạy không gian xóa nhưfng nga?y
    La? sự ho?a trộn:
    Xin dâng na?y máu đang tươi
    Na?y đây tiếng khóc giọng cươ?i chen nhau
    La? nư?a mê, nư?a ti?nh, nư?a chết nư?a tô?n tại :
    Ngươ?i đi một nư?a hô?n tôi mất
    Một nư?a hô?n tôi bôfng dại khơ?
    Trong tiếng lo?ng cu?a thi nhân, ta nghe một nôfi niê?m thiết tha cu?ng cuộc sống, với con ngươ?i. Ti?nh Yêu ấy đâu chi? la? ti?nh ca?m lứa đôi ma? co?n la? ti?nh yêu lớn thi nhân da?nh cho đơ?i. Vậy nên, trong giơ? phút biệt ly thống khô?, nha? thơ đaf bộc lộ niê?m đau dâng lên đi?nh điê?m.
    Khô? thơ cuối la? sự diêfn ta? chi tiết cu?a trạng thái thất ti?nh, tư? nhận thức đến vô thức, trong cái nhi?n chập chơ?n a?o a?nh. Sef chă?ng có gi? đáng nói ơ? khô? thơ na?y ngoại trư? nhưfng dâfn chứng tuyệt đối chính xác cho một bác sif tâm thâ?n học, nếu như không có ?onhưfng giọt châu? khép lại ba?i thơ. Đó la? phâ?m chất cu?a ?onhưfng giọt lệ? ti?nh. Đê? gọi vê? một Ti?nh Yêu sống trọn với một ?olo?ng thương? đang nức nơ?.
    1998 - 2002
    Thiên hạ mang mang ai ngươ?i tri ky? - Lại đây cu?ng ta cạn một hô? trươ?ng

Chia sẻ trang này