1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hắn...........................

Chủ đề trong 'Nha Trang' bởi El_Flaco, 14/10/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. El_Flaco

    El_Flaco Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/11/2002
    Bài viết:
    1.194
    Đã được thích:
    1
    Hắn...........................

    2h sáng!

    Cả thành phố đã chìm vào giấc ngủ. Chút ồn ào náo nhiệt cuối cùng của một ngày đã lùi xa từ lâu, nhường chỗ cho cái vẻ yên ả bình lặng vốn có của ĐÊM . Trời không trăng không sao, chỉ có những chùm sáng nhẹ màu vàng nhạt hắt ra từ dãy đèn cao áp trên cao, soi rõ những làn mưa dày đặc đang hắt chéo mờ mờ vào khoảng không tĩnh mịch . Thành phố đêm mưa mang một vẻ huyền bí dịu dàng .

    Hắn dụi điếu thuốc, vươn người hít căng ***g ngực mùi hương dạ lan dìu dịu. Hắn đã đứng đây - trước cổng nhà nàng - từ rất lâu rồi! Để được cảm nhận một chút gì thân thuộc của cái không gian nơi nàng sống, để xoa dịu đi nỗi nhớ nàng đến cồn cào trong ba ngày xa Hà Nội . Vừa nãy khi cùng thằng chiến hữu rong ruổi trên đường - mưa và lạnh - hắn đã định về nhà ngay, nhưng rồi hắn chợt nhận ra rằng hắn đang nhớ nàng khủng khiếp . Thả thằng bạn ở đầu con dốc vào nhà, hắn quay xe, phóng như điên về phía nhà nàng, sau khi đã ném cho nó một cái nháy mắt đầy ẩn ý .

    Và bây giờ, hắn đứng đây, bên con chiến mã lấm lem bùn đất, dưới bóng tối của giàn dạ lan hương dìu dịu, điếu thuốc cháy nửa chừng trên môi và miên man nghĩ về nàng. Giờ này chắc nàng đã ngủ từ lâu rồi, chắc nàng đang cuộn tròn trong chiếc chăn ấm quen thuộc, có khi nàng còn đang mơ và khẽ mỉm cười nữa. Nghĩ đến đây, hắn chợt bật cười, không hiểu sao hắn luôn có những ý nghĩ hết sức ngộ nghĩnh về nàng, về cái vẻ đáng yêu mỗi khi nàng cười . Phải rồi, hắn yêu nhất là những khi nàng cười - nụ cười trong sáng và tươi tắn . Những lúc ấy, cả khuôn mặt nàng bừng sáng, trong đôi mắt lấp lánh những tia nhìn long lanh . Hắn đã nhớ và mong gặp nàng biết bao, chỉ để được ngắm nhìn nàng cười . Khi ấy, hắn tự tìm cho mình một chỗ khuất cách không xa chỗ nàng ngồi, từ tốn châm điếu thuốc và lặng lẽ ngắm nàng vui vẻ cùng lũ bạn. Cuộc sống của hắn đã bị đảo lộn kể từ khi gặp nàng, không chỉ còn là PC, rock và những cuộc chơi dài bất tận. Không biết từ bao giờ hắn bỗng thích được chìm mình trong bóng tối và tiếng nhạc du dương nơi góc quán, một mình trầm ngâm nghĩ về nàng... Hắn yêu những đêm lang thang dọc đường Nguyễn Du, trong cái rét cắt da của mùa đông Hà Nội, khẽ tung chân đá bay những hòn sỏi nằm lăn lóc, hít hà chút hương nồng nàn của hoa sữa ... Hắn nhớ những buổi tối hiếm hoi được cùng nàng rong ruổi trên những con đường ngập tràn hương hoa sữa, những chiều đông lộng gió phủ Tây Hồ, cùng nàng nhâm nhi ly nước cam, bình yên ngắm nhìn những sợi tóc loà xoà trên khuôn mặt và lắng nghe tiếng cười trong trẻo của nàng. Hắn biết, hắn sẵn sàng đánh đổi tất cả để có được những giờ phút bên nàng, được nàng hát và đọc cho hắn nghe những vần thơ mà vì nó, hắn đã phải mất gần một tuần lục lọi trên khắp các hiệu sách Hà nội để tìm cho ra quyển thơ mà hắn bíêt chắc rằng nàng sẽ rất thích. Ôi! giá như hắn có thể nói cho nàng biết hắn yêu nàng đến thế nào, mong muốn được đem đến cho nàng những niềm vui bất ngờ như thế nào. Thế mà khi gặp nàng, hắn lại im lặng. Cũng như đêm nay, hắn lại một mình nơi đây, một mình nhâm nhi cái cảm giác lâng lâng khi nghĩ đến nàng. Chỉ chút nữa thôi, hắn sẽ ra về, sau khi nhẹ nhàng gài lên cổng nhà nàng bông hồng đỏ thắm được bọc gói cẩn thận từ hồi chiều... Từ khi quen nàng, đôi khi hắn hình dung ra hình ảnh một gia đình êm ấm, nơi hắn có thể là một chỗ dựa bình yên vững chắc cho nàng . Hắn vẫn biết, đằng sau cái vẻ ngoài kiêu hãnh và bướng bỉnh vốn có, nàng yếu đuối và dễ tổn thương lắm! Hắn vẫn luôn mong muốn, giá như hắn có thể làm được nhiều hơn cho nàng, giá như hắn có thể nói với nàng về những nỗi nhớ đến cồn cào mỗi khi cách xa, giá như ngay lúc này, hắn có thể trông thấy nụ cười trong trẻo của nàng, được cùng nàng lặng im đứng dưới giàn dạ lan dìu dịu hương thơm này ... Đã bao giờ, dù chỉ là thoáng qua trong giây lát, nàng khẽ mỉm cười trong giấc mơ về hắn chưa nhỉ ?

    Mải suy nghĩ, hắn chợt rùng mình khi chợt nhận ra rằng mình đã ướt đẫm nước mưa. Trời đang sáng dần, những ngọn đèn đường cuối cùng đã phụt tắt, thành phố thi thoảng lại khẽ giật mình bởi tiếng động cơ một chiếc xe máy nào đó rồ ga rồi mất hút vào khoảng không xa xa . Hắn cẩn thận đặt bông hồng lên cửa, căng người hít sâu vào ***g ngực một lần nữa mùi hương dạ lan dìu dịu, rồi hì hục đẩy con xe ra đến đầu ngõ mới chịu lên xe nổ máy. Giờ này chắc nàng vẫn còn đang ngon giấc, không thể để nàng phải thức giấc vì tiếng bất kì một tiếng động nào hết. Rồi sáng mai khi thức dậy, chắc nàng sẽ vui lắm khi nhận được một bông hồng còn ướt đẫm sương đêm, nàng sẽ lại khẽ mỉm cười khi cố đoán xem ai là chủ nhân của món quà . Phút chốc, hắn thấy cả người mình nhẹ bỗng như đang ở trên mây . Một lúc nào đó, hắn sẽ nói cho nàng biết về tình yêu của mình, về những dự định thầm kín mà hắn vẫn ấp ủ từ lâu giành cho nàng. Bao giờ nhỉ ??? Mà thôi! Có lẽ là chẳng bao giờ, chẳng phải cứ như thế này đã là rất hạnh phúc rồi sao? Hắn yêu nàng cơ mà, chỉ cần được lặng lẽ ở bên nàng, âm thầm được mang đến cho nàng những niềm vui và thấy lòng mình chợt dịu dàng mỗi khi nàng cười... có lẽ thế cũng là đủ . Phải! Hắn sẽ mãi và vẫn còn yêu nàng, cho dù tình cảm ấy có được đền đáp hay không!

    Hắn nhấn ga, gió lạnh thổi vun vút hai bên đường, những làn mưa nặng hạt quất vào mặt hắn giá buốt, thế mà ngay lúc này, hắn lại thấy lòng mình ấm hơn bao giờ hết!

    Hắn ngó côngtơmét, chiếc kim run run chạy dần đến vạch 140km/h. Hắn nhếch mép, tiếp tục vặn chặt tay ga. Chiếc LS ré lên kêu ằng ặc như bị chọc tiết, từng cụm khói trắng phớ tuột ra khỏi ông bô như hút thuốc lào. Chiếc xe chồm lên, bọt thẳng về phía trước, bỏ lại đằng sau cả đám nhâu nhâu ngơ ngác.
    .....................
    Một bóng người qua đường, hắn cười khẩy, không thèm gảm ga. Khi khoảng cách còn hơn 10m, hắn nghĩ thầm kẻ qua đường chắc sẽ phải hốt hoảng mà nhảy lên vỉa hè và khiếp sợ khi biết đã dối diện với lãng tử áo đen. Bất chợt, trong giây lát, khuôn mặt người qua đường đạp vào mắt hắn. Như một con dao chọc thẳng vào trái tim nơi vết thương đã thành sẹo.
    Là em ...............? Có phải là em đó chăng? Trước mắt hắn là bóng hình của người con gái ngày nào. Là em, vãn dáng người, vẫn nhụ cười, vẫn mái tóc. Hắn quặt vội tay lái sang trái, cả chiếc xe lao thẳng vào vỉa batoa, bắn tung lên, văng xa cả thước. Hắn lịm đi sau khi thốt lên " có phải em đã trở về với anh? "
    ....................
    Khi cả lũ phóng đến nơi, hắn chỉ còn là một cái xác và giữa đường là bức ảnh một người con gái đang bị gió cuốn bay vào vệ đường. ......................
    Hắn thấy mình nhẹ nhõm đến kì lạ...Hắn ngó xuống vỉa hè..Trời ơi đó là mình đây mà..Một thân hình nằm cong keo trong vũng máu..Đôi mắt nhắm nghiền. Trên khuôn mắt hắn..nụ cươì nhếch mép quen thuộc vẫn còn hiển hiện...Bên cạnh hắn là một cô gái..đôi mắt đang hoản loạn sợ hãi. Người con gái đó có mái tóc dài giống em...Ôi khuôn mặt đó quen thuộc quá nhưng chỉ có đôi mắt đó là không phải.Em khác cơ..em có đôi mắt buồn thăm thẳm. Mỗi lần em nhìn hắn là hắn có cảm giác con tim mình run lên từng nhịp ,còn đôi mắt cô gái này vô hồn quá...Không phải là em....không phải..
    .......................................................................................................................
    Cô gái gần như hoảng loạn thật sự..Tiếng còi xe cấp cứu vang lên thống thiết..Bức ảnh của em nhuốm đầy máu chỉ trừ có đôi mắt..Em vẫn nhìn hắn..một cái nhìn thăm thẳm buồn bã......
  2. zesman

    zesman Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/03/2002
    Bài viết:
    1.052
    Đã được thích:
    0
    Một lời tự sự? hay là sản phẩm của công nghệ cồn-trôl-xê-cồn-trôn-vê? Mà là cái gì mà chẳng được. Chỉ cần một chút xao xuyến là đủ rồi. Hay lắm. Đừng nói về xuất xứ của nó nhé. Cứ để nó mãi huyền bí như bản thân câu chuyện vậy.
    Don''t say anything ,man. Cause U have the rights to remain silent but anything u say can be used to against you at the court of law...!!!!
  3. tina17

    tina17 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/03/2002
    Bài viết:
    2.503
    Đã được thích:
    0
    Choáng ... chạy đến 140 mà chưa dừng thì die là việc đương nhiên rùi ...( mình chỉ chạy tối đa 100 là hết số dách - vậy mà lúc nào cũng đi đầu .. )
    Hay thiệt , đọc thấy khoái khoái -- nói chung ko biết cách diễn tả hí hí ....Thỉnh thoảng có vài câu chuyện thế này mới hứng thú chứ ?? mà sao ngoài bác Z ra thì chả có ai í kiến í cò gì vậy nhỉ ???
    to bác El: lần sau bác " Dạ " tina thêm 1 lần nữa là bác chuẩn bị tinh thần ăn đạp đấy nhé .. grum ...bác muốn ăn lựu đạn cỡ nào hử ???hay muốn die lun ???? em trẻ thế này mà bác ... hix hix ... buồn suốt 1 ngày đấy
    Được tina17 sửa chữa / chuyển vào 08:56 ngày 16/10/2005
  4. El_Flaco

    El_Flaco Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/11/2002
    Bài viết:
    1.194
    Đã được thích:
    1
    Tối hôm nay , khối hắn tổ chức lễ bẻ bút chia tay mái trường của hắn .Có lẽ buổi biểu diễn của lớp hắn là thành công nhất , hay nhất , đó là những gì mà hắn cố gắng nhất cho lớp hắn (1 tập thể lớp què quặt và lộm nhộm ) , hắn làm bằng tâm huyết cao nhất của hắn để tặng cho người bạn đặc biệt nhất của hắn , Sắp đến giờ bắt đầu , hắn nhận được tin người đó không đến được vì bận , hắn lặng đi (Người đó đã hứa sẽ đến với hắn từ lâu rồi ) . Kết thúc tiết mục của hắn , hắn vẫn hi vọng người bạn của hắn sẽ đến . Lớp hắn dủ hắn đi chơi , nhưng hắn không muốn đi , hắn muốn lán lại một chút để tìm bạn hắn trong đám người hỗn độn kia ....Chẳng thấy người đó đâu , thất vọng chán nản , hắn lang thang , hình như theo thói quen hắn đi , hắn chợt nhận thấy mình đã đến quán cafe mà hắn vẫn hay ngồi khi hắn buồn , hắn lục túi quần của mình ... À ... vẫn còn đủ 1 cú phone , một tách cafe đen và 2 điếu thuốc Vina .... chỉ phone để nói chuyện với bạn hắn vài câu rồi cụp máy ...
    Ngồi trong cái quán nhỏ trên đường Hàng Da , hắn thấy mình cô đơn thật , Khói thuốc lá bốc lên nghi ngút....Ánh đèn nhờ nhờ hắt lên , trộn với màu của khói thuốc lá tạo nên một không khí lạnh lẽo , ảm đạm....Hắn chợt cười cợt .Ban đầu chỉ là cái nhếch mép quen thuộc...rồi hắn cười to hơn..và cuối cùng..nụ cười đó bật ra khỏi miệng cùng với khói thuốc lá....Hắn không thể khóc..vì chưa bao giờ hắn khóc mà...Cho nên hắn phải cười..cười cho khỏi thấy đau ..cười cho quên đi mọi thứ...Hắn đã quen cái cảm giác được chiến thắng..nhưng giờ đây chính em lại cho hắn cái cảm giác thất bại..một sự thất bại nghiệt ngã..Thất bại ở chỗ..hắn đã chót yêu em mất rồi..Thất bại ở chỗ hắn đã đánh mất cái điều mà đang chuẩn bị đến với cuộc đời mình..đó là em..
    "ôi đau khổ xót xa trống trải
    em để lại cho tôi cái hiện tại hôm nay...""" những lúc khác điều đó là quá quen với hắn , nhưng sao lúc này hắn muốn có ai đó bên cạch hắn thế , vang vang đâu xa bài hát mà lâu lắm rồi hắn mới nghe " Vắng em giọt mồ hôi tóc mai ..... gió sương mòn cả hai vai ... đêm đêm liêu xiêu con đường nhỏ cô đơn cùng với tôi về ..." Nghĩ thấy buồn cười thật đang lúc này lại nghe thấy bài hát " Một minh" ...Hắn nhếch môi cười nhạt ....Thế đấy ... Cô chủ quán đã đến bảo hắn về vì quán sắp đóng của ... hắn mới nhận thấy đã gần nửa đêm ....
    Hắn nhớ máy vi tinh nhớ Mạng qúa , hắn tự nhủ đêm nay mình sẽ online chat chit với hi vọng gặp một ai đó tán gẫu chuyện linh tinh cho vui ..... Sau giấc ngủ đêm nay , ngày mai cái cảm giác này sẽ trôi tuột đi , và một ngày mới tươi sáng lại mở ra trước hắn ....
  5. lang_tu_co_don86

    lang_tu_co_don86 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/09/2004
    Bài viết:
    482
    Đã được thích:
    0
    hay thật ! mò vào box này , tình cờ đọc được câu chuyện xúc động quá .
  6. hazeem

    hazeem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/08/2003
    Bài viết:
    877
    Đã được thích:
    0
    Bài viết của El@ có nhiều cái hay và nhiều cái mới
    Nhưng, cái hay thì ko mới...
    Còn cái mới thì ko hay........
    Hì, tớ đùa thôi, chứ thật ra tớ chưa đọc chữ nào
    Chỉ pót bài ủng hộ El@, vì thấy có nhiều người khen hay.
    Mậc dù hazeem hắn ít khi chạy theo số đông, nhưng nếu số đông là tốt thì hắn sẽ đi theo. Vậy, hắn hưởng ứng số đông, El@ viết thêm vài bài nữa cho pà con nhá ! Thanks ( thay mặt pà con)
  7. zesman

    zesman Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/03/2002
    Bài viết:
    1.052
    Đã được thích:
    0
    Chú Ha. cứ vớ va vớ vẩn, tưởng chú mời anh em xơi một bài độc đáo, nào ngờ chú chơi kiểu này.
    Dạo này El. chắc có tâm trạng, viết bài có cảm xúc lắm. Mong bác El. cứ buồn vớ buồn vẩn dài dài để anh em đã con mắt.
    Ha. này, chừng nào mày cũng chơi một loạt bài "hắn" đi nhỉ. Tao nghĩ mày mà viết "hắn" chắc sẽ hay lắm. hờ, hờ,... tha thiết đợi chờ...
  8. hazeem

    hazeem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/08/2003
    Bài viết:
    877
    Đã được thích:
    0
    Chắc chắn là sẽ có nhìu cái hay và nhìu cái mới rồi,
    Giờ tớ chưa có tâm trạng ngồi viết văn, khi nào có thì viết, mà cái khi nào nó cũng hơi lâu đó, nếu mà Zes@ tính chờ hắn viết thì......
    thấy zes@ dạo này viết bài tình cảm lắm mà, văn cũng lên tay, làm một bài thử đi, hắn ở bên đó cảm thấy thế nào, so với hắn hồi còn ở bên này chắc chắn trưởng thành lên nhiều nhỉ, làm phát nhá...Tớ ủng hộ tất cả các chi, chờ bài của Zes@
  9. tina17

    tina17 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/03/2002
    Bài viết:
    2.503
    Đã được thích:
    0
    hè hè ... hồi sáng có đọc bài của El rùi . nhưng đến giờ mới trả lời nè ... Bác El .. shock vì tina chưa vậy ????
    Dù sao thì hồi sáng tina đã khen thẳng miệng rùi nên bây giờ muh khen nữa hình như bị dư rùi phải hông cưng ????
    Mọi người phải ủng hộ tinh thần viết văn của bé El đấy ....1 nhà văn đã bị zvùi zdập lâu nay muh .... Bác đánh thức tài văn của mình lại đi .. đừng để nó ngủ nữa nhá
  10. El_Flaco

    El_Flaco Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/11/2002
    Bài viết:
    1.194
    Đã được thích:
    1
    Hắn vẫn ngồi lặng lẽ bên tách cà fê đã nguội ngắt, gói thuốc Vina đã vơi đi quá nửa. Hắn đã ngồi vậy từ chập tối đến giờ. Với tay lấy thêm điếu thuốc, đặt lên môi, hắn châm lửa, phả khói. Ánh mắt lại xa xăm như muốn vạch màn mưa dày đặc đêm hè Nha Trang để tìm về một chốn xa xôi nào đó.
    ....................................
    Bản Believe của Savatage vẫn rền rĩ bên tai. Mắt hắn bỗng nhoà đi, quá khứ trở về với hắn thoáng qua như làn khói. Hắn nhìn thấy và nhận ra. Một người con gái với dáng quen thuộc. Một nụ cười khẽ nở trên đôi môi như ban phát. Một dáng di nhẹ nhàng thanh thoát. Mái tóc dày đen như lụa quấn quanh. Và rồi, hắn chợt giật mình tỉnh dậy để trở về với hiện tại
    "Đúng vậy ! hắn phải quen với sự thất bại ,cũng như phải biết chấp nhận chờ đợi để có bình minh thì phải qua một dêm dài lạnh lẽo . Có thể rồi một ngày hắn sẽ không để cho nước mắt của minh chảy vào trái tim trống trải vốn đã tưởng chừng như vô cảm trước cuộc đời -vốn đã có nhiều bất trắc . Kí ức lại chập chờn đến rồi đi như làn khói . Lại cái nụ cưòi nhếch mép ,hắn lạnh lùng nhin vết cháy trên tay. Đã thành sẹo từ lâu rồi _ một mối tình đã qua !.
    Mưa vãn rơi , khói thuốc lá dường như cũng chẳng thể nào tan được trong làn mưa lạnh lẽo kia .Cũng như hắn vậy, chẳng thể nào quên đi được khuôn mặt ấy ,dáng hình ấy , giọng nói ấy . Tất cả đă ngừng đọng mất rồi . Có lẽ nào mãi chỉ là tình bạn .... Mưa ơi ......
    Được EL_Flaco sửa chữa / chuyển vào 00:44 ngày 17/10/2005

Chia sẻ trang này