1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hắn...........................

Chủ đề trong 'Nha Trang' bởi El_Flaco, 14/10/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Có những lúc mệt mỏi lắm, chỉ muốn anh ở bên để em "thuê " bờ vai mà dựa vào tìm chốn bình yên (nhưng không phải vì thế mà anh cũng học đòi dựa vào em nhé anh dựa vào em thì em dựa vào ai? ).Có những khi em lại tự hỏi lòng mình rằng : Chúng mình là gì của nhau nhỉ?Anh trả lời được không?
    Anh không thể biết được đêm qua em đã lo lắng cho anh như thế nào, em biết mình là người không bao giờ được hưởng niềm hạnh phúc trọn vẹn, anh vô tình làm tim em nhói đau !Không hờn giận hay trách móc gì anh, em vẫn mang theo bên mình 1 chữ Nhẫn
    Thôi xí xoá nhá
  2. nuquainhatrang

    nuquainhatrang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/06/2005
    Bài viết:
    1.596
    Đã được thích:
    0
    Lâu lắm rồi em mới có một ngày cúôi tuần dài dường vậy. Nắng rất đẹp. Trời rất trong. Vỉa hè đầy lá vàng . Một cơn gió thoảng qua......
    Em rơi........
    Em yêu cuộc sống này dù đôi lúc nó không mang lại cho em nhiều niềm vui. Không đủ trải nghiệm để nói đắng. Không đủ già để nói cay. Không đủ sâu để nói nhiều hơn nữa.... Nhưng dù sao cuộc sống cũng cho em nhìn thấy sự yên bình trong từng làn gió, rực rỡ trong từng tia nắng và tươi đẹp trong từng cánh hoa....
    Bước ra khỏi rạp với tâm trạng không mấy vui, dù bộ film Vua Kungfu đủ để gây cười nức nẻ cho khán giả.
    Em những múôn dừng xe lại, ngồi trước biển và mặc cho thời gian trôi đi.
    Em cũng muốn ghé vào một quán cafe cóc vỉa hè.
    Và ...
    Em cũng muốn gọi cho anh nữa, ngay lúc ấy, dù nỗi buồn chưa kịp tan...
    Nhưng em đã không gọi. Dù em biết anh luôn sẵn sàng bên em...
    Em ghé vào nhà sách vừa khai trương. Những khi thế này em lại thường lang thang nhà sách. Đứng thật lâu trước quầy truỵên trẻ em, cố nở nụ cười thật tươi trên từng trang Đoremon - cuốn truyện được mình đánh giá cao nhất cho thiếu nhi từ trước đến nay. Rồi lại ngẩn ngơ trước những tập "Hạt giống tâm hồn". Say mê với những cuốn "Khám phá thế giới quanh em". Điểm dừng chân cuối cùng là quầy trò chơi trẻ em. Như một đứa con nít nghịch phá từng món đồ một, Lần nào đi nhà sách em cũng bước theo trình tự này. Thói quen...
    Một cánh phượng rơi trên tóc. Em giật mình. Mùa thi qua rồi mà em vẫn không nhận ra. Một tiếng ve làm em lạc lại. Em đánh mất mình thật rồi. Mọi thứ qua đi trong sự quên lãng của em....
    Luôn là một thứ gì đó vừa gần gũi vừa xa cách.
    Luôn là một thứ gì đó vừa hy vọng vừa nuối tiếc.
    Luôn là một thứ gì đó vừa rõ ràng vừa nửa vời
    Luôn là một thứ gì đó ...........
    Là em....... và .........thời gian
    Rơi..........
    Em lại rơi........
  3. Changes_of_my_life

    Changes_of_my_life Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/10/2005
    Bài viết:
    1.867
    Đã được thích:
    0
    Hihi...người già "bỏ nhỏ" cho em rằng: rồi sẽ biết thế nào là đắng khi đc trải nghiệm nhiều hả? Và...."càng già càng cay" hả? Hehhe....hèn chi có nhiều ngừoi lớn cứ thích và ước trở về tuổi thơ! Ra là thế...
    "Yên bình trong từng làn gió, rực rỡ trong từng tia nắng và tươi đẹp trong từng cánh hoa..."
  4. liutju

    liutju Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/01/2008
    Bài viết:
    292
    Đã được thích:
    0
    Hắn ...
    Luôn đối đầu với tôi.
    Hắn ...
    Không bao giờ chịu khuất phục tôi.
    Hắn ...
    Luôn quan tâm và lo lắng cho tôi.
    Hắn ...
    Là ai

  5. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Em gọi cho anh lúc đó đã đến giờ nhủ của anh rồi nhỉ?Nhưng buổi tối hôm qua thực sự em đã rất vui & hạnh phúc. Hắn đã quan tâm đến em, hắn bảo ấy phải rửa sạch vết thương bằng oxy già rồi rắc thuốc bột vào nó mới nhanh khỏi, khi nó bong vẩy ra thì bôi nghệ vào nhé.Diễn tả chưa đủ, lúc đi qua hiệu thuốc còn kéo tay em vào, mua ngay mấy thứ thuốc ấy cho em.Anh ngạc nhiên hỏi : Thế hắn là ai mà quan tâm đến em quá ta?Anh ạ : Hắn là bạn thân của em đó, cậu ấy thật tuyệt
  6. nuquainhatrang

    nuquainhatrang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/06/2005
    Bài viết:
    1.596
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Đêm nay thật lạnh.........
    Co ro trong góc tối.
    Cố nép người thật chặt vào vách tường .
    Người uể oải mệt mỏi, tinh thần suy sụp. Dằn vặt, dày vò bởi những suy tư vu vơ cho là cần thiết.
    Vẫn thức....
    Mắt vẫn mở, đảo một vòng vô thức .
    Đêm và những khoảng lặng.......
    Tự hỏi : đã bao giờ "lặng" thế này chưa?
    Sống nội tâm quá chăng?
    Nực cười....chỉ là một chút ....."loạn nhịp" thôi.
    Cứ thế, cảm thấy bản thân thật gò bó, bức rức, tự giam mình trong một mớ bòng bong không đầu không cuối......
    Trở mình........
    Không đến nỗi đơn độc giữa đêm tối.
    Siết chặt vòng tay mong tìm điểm tựa.
    Cái lưng rộng không đủ làm nó ấm hơn lên.
    Có lẽ tình cảm là vậy.
    Hời hợt và phong phanh với nó thì bản thân sẽ chịu "lạnh" thôi.
    Cười nhạt.
    Xoay người.
    Lại nép vào tường....
    Thấu xương...
    Càng nghĩ càng nóng tiết, ngột ngạt.
    Cái thứ này đúng là hành xác, khó hiểu. Cái thứ mà nó cố " học " đối diện và vượt qua mãi mà chẳng bao giờ nắm bắt được nó. Cái thứ mà chẳng ai biết phải nên làm gì với nó.
    Tay bâng quơ rờ rẫm mong túm được một thứ gì đó siết chặt.
    Rũ rượi.... mãi một câu hỏi không trả lời được do chính mình đặt ra......
    Được nuquainhatrang sửa chữa / chuyển vào 16:54 ngày 04/06/2008
  7. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Em vâfn luôn như thế môfi lúc ra?nh rôfi tự cho phép mi?nh rơ?i công việc thi? em lại viết cho anh như một thói quen tốt, như một nơi ma? mi?nh có thê? trút bo? mọi ra?o ca?n cu?a ngôn ngưf cufng như sự e thẹn thông thươ?ng cu?a một ngươ?i con gái (ma? hi?nh như dây thâ?n kinh xấu hô? cu?a em đaf bị liệt). Em nhớ ră?ng đaf có lâ?n mọi ngươ?i trêu la? dây thâ?n kinh xấu hô? ma? đứt thi? co?n may ra nối lại được chứ đaf liệt rô?i thi? khó rung lắm. Thế ma? em cufng biết ngượng đo? mặt (không pha?i nhơ? nín thơ? đâu nhé) khi có ai đó nói nhưfng gi? ma? mi?nh co?n giấu giếm hay phát hiện ra điê?u gi? đó thâ?m kín. Em luôn vậy ma? chi? ?otrấn áp? được nhưfng ai yếu thế ma? xét cho cu?ng nhưfng ai co?n cho em la? tre? con thi? em bắt nạt tất khiến cho mọi ngươ?i nhiê?u khi pha?i ?ophát sốt phát rét? vi? nhưfng tro? nghịch ngợm cu?a em.
    Thế nhưng anh đư?ng lo gi? ca? nhé, em chi? có thê? la?m tre? con trong khi đu?a vui ma? thôi chứ bi?nh thươ?ng thi? trong mọi việc em vô cu?ng nghiêm túc, em luôn tâm niệm ră?ng cái gi? cufng pha?i học, các cụ nga?y xưa có câu ?ohọc ăn, học nói, học gói, học mơ?? co?n em thi? cho ră?ng ngươ?i ta khi sinh ra đaf pha?i học tư? nhưfng điê?u nho? nhất kê? ca? ti?nh yêu.Đối với em thi? ai cufng có điê?u gi? đó đê? học, hay thi? học đê? ma? mi?nh có thê? như họ, dơ? thi? học đê? mi?nh không vấp va?o nhưfng điê?u dơ? đó. Nhưng em lại la? đứa cố chấp chính vi? thế ma? bao nhiêu điê?u dơ? mọi ngươ?i chi? ra cho ba?n thân em thi? em lại chưa (chứ không pha?i la? never đâu nhé!) va? luôn ?ohafnh diện với khâ?u hiệu? ?onếu la? một con lư?a thi? cufng cố gắng la?m một con lư?a có cá tính, một con lư?a có một không hai?.
    Như em đã từng tâm sự với bạn bè rằng em sợ sự thừa thãi, em hãi cái gì cũng thừa mứa thậm chí đó là tình yêu, cái gì cũng vừa đủ thì sẽ biết quý và trân trọng nó. Em không muốn anh yêu em dạt dào, không muốn một tình yêu như núi lửa hùng hực cháy mà hãy yêu em bình yên và sâu lắng. Em cũng vậy mà thôi sẽ không yêu anh như các cô bé 17,18 yêu rực cháy con tim mà em sẽ yêu anh ngay cả khi anh chán chường, anh cảm thấy anh là người thất bại nhất trên đời vì dù anh thế nào thì trong mắt em, anh vẫn là một người đáng quý để em dành cả cuộc đời để yêu và sống. Em cũng muốn nhìn thấy những giọt nước mắt hiếm hoi của anh, hãy sống thật với em, anh nhé; anh cũng hãy là người nhất chứ đừng thần thánh hoá trong mắt em. Em cũng là đứa nhiều vết lắm đó nên chỉ yêu được người nào cũng bình dị và có các khoảng đen trắng như mình mà thôi. Em sợ phải gánh một trách nhiệm lớn lao là yêu phải vĩ nhân lắm đó, anh có biết không?
    Em viết cho anh đê? thuyết phục mi?nh ră?ng đơ?i co?n nhiê?u điê?u tuyệt vơ?i ma? mi?nh chưa khám phá hết, đê? co?n một lo?ng tin tương đối vê? cuộc sống chứ nếu nhi?n xuyên suốt va? mơ? to mắt ra nhi?n nhưfng ngươ?i xung quanh em thi? sao ma? ma?u đen nhiê?u hơn trắng, cuộc sống hâ?u hết la? chịu đựng chứ không ho?a hợp, sao ai cufng cho la? mi?nh đúng co?n ngươ?i kia sai. Cuộc đơ?i đâu có trắng ?" đen, đúng ?" sai rof ra?ng như ba?i toán lớp 1 đúng không anh? Có lef nhiê?u cô gái sef cươ?i ngất lên khi em nói ră?ng em rất ghét ?obị? (hay được) ai đó tán ti?nh, cưa câ?m hay ?otrô?ng cây si?, em chi? muốn mi?nh cufng có ca?m giác đi ti?m va? ti?m ra ngươ?i mi?nh yêu thương hay nói đúng hơn la? chúng ta ti?m nhau trong hơn 8 ty? ngươ?i trên trái đất na?y, chúng ta hút nhau như hai cực nam châm trái dấu chứ thật sự em chán ca?nh ma? ngươ?i ta thươ?ng ví ?ocon ga? mái chạy đă?ng trước cứ vư?a chạy vư?a thâ?m nghif mi?nh chạy thế có qúa nhanh nếu so với anh ga? trống đă?ng sau chưa nhi???.
  8. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Thấy người ta hạnh phúc lại chạnh lòng nghĩ đến mình, anh ở trong quân đội mỗi năm chỉ gặp nhau có 2 lần (thường là dịp hè & Tết ).Người lính với muôn vàn vất vả gian lao, cuộc sống cứ trôi qua cho sự chờ đợi nhớ nhung trong xa cách, nhưng không thể làm tan biến đi tình yêu, nó vẫn luôn hoà quyện, thắm nồng như cổ tích muôn đời có hậu
    Thư tay vẫn viết & gửi đều đặn mỗi ngày & mọi ngày, anh yêu em lắm bởi anh có hậu phương vững chắc cho anh yên tâm hoàn thành nhiệm vụ. Còn em dù xa anh nhưng vẫn luôn sống vui vẻ, lạc quan & trên hết là 1 tình yêu thuỷ chung với người em gắn bó trọn đời mình
    Hỡi những người bạn đã yêu & đang yêu, hãy biết trân trọng những giây phút hạnh phúc bên nhau. Bởi các bạn ít ra là cũng hơn khối người khi họ khao khát bên nhau dù chỉ là được nhìn thấy một ánh mắt, một nụ cười hiển hiện nhưng cũng khó bởi hoàn cảnh & điều kiện mà họ không thể có được điều đó ngay...........chờ đợi & chỉ biết chờ đợi mà thôi.Người ta nói không có tình yêu vĩnh cửa mà chỉ có những giây phút vĩnh cửu của tình yêu.
  9. shoaphi

    shoaphi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/05/2008
    Bài viết:
    97
    Đã được thích:
    0
    Hắn lại xuất hiện sau hơn 2 năm biệt tăm, từ 1 lần vô tình gặp trước cửa nhà mình (cũng cách lần cuối cùng trước hơn 2 năm).
    Thì ra lâu nay hắn đang du học ở Sin, về lần này tiện thể hỏi cưới mình, choáng!
    Nhưng tỉnh lại rồi! Hắn nói dối mình biết bao lần rồi, vậy mà ngày đó mình vẫn tin và tha thứ, để cho vết thương lòng thêm sâu sắc, để bây giờ cứ nghĩ đến hắn là thấy như muốn tan chảy ra, một nỗi sợ hãi xâm chiếm, không giám nghĩ đến chuyện gặp mặt hắn.
    Cái lần đầu tiên hắn làm tổn thương mình đó, mình sẽ không bao giờ quên được, mình đã lặng lẽ đứng đợi hắn nơi góc phố quen cả 1 buổi tối để sau này biết được hắn thì đang đi hẹn hò năn nỉ với con nhỏ khác.! Nếu có ai hỏi dấu ấn kinh khủng nhất trong tình yêu của mình là gì, mình sẽ trả lời là tối đó. Một cảm giác suy sụp, nhấn chìm mình xuống, không còn sức sống nữa, giống như bị bọn cai ngục trong truyện Harry Porter "hun" vậy.
    Phải công nhận sau này hắn dối xử với mình rất tốt, nhưng vết thương lòng quá lớn, và sự trưởng thành trong tình yêu, suy nghĩ, đã giúp mình dứt ra khỏi hắn.
    Vậy mà sau bao nhiêu năm vẫn còn cảm thấy sợ hắn, sợ lại bị tổn thương lần nữa.
    Người ta nói mối tình đầu và tình cuối là 2 mối tình sẽ không bao giờ quên được.
    Hắn là mối tình đầu của mình.
    Mình hận hắn đã để lại những ổ gà trên đường tình thơ mộng của mình!
  10. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Hắn là cậu bạn học suốt 9 năm với mình.
    Hắn là 1 người hiền lành, học khá & sống rất tình cảm.
    Hắn là cậu bạn mà mỗi dịp hè về hai đứa sáng nào cũng í ới đi tập thể dục cùng nhau.
    Hắn là cậu bạn đã làm mình sock thật sự, mình đã không được nhìn thấy mặt lần cuối.
    Hắn là nỗi đau khôn nguôi mỗi lần mình ngước lên di ảnh thấy cậu thư sinh trường ĐH Hàng Hải ngày nào.
    Hắn ra đi cũng 3 năm rồi mà sao tim mình vẫn nhói đau như mới vừa hôm qua thôi.
    Hắn là cậu bạn bạn thân nhất của mình

Chia sẻ trang này