1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hàng Không 100 năm 1 cái nhìn, Part I

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi Antey2500, 06/12/2002.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. BALOO2000

    BALOO2000 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/06/2003
    Bài viết:
    491
    Đã được thích:
    0
    The Archer therefore had the turn rate performance to allow its user to exploit engagement geometries which were unavailable to earlier third generation missiles such as the AIM-9L/M, as well its seeker allowed its user to fire the missile in geometries which were unusable by earlier missiles. Because the missile had such high aerodynamic and seeker agility, the opponent would have little chance of defeating the missile through aggressive manoeuvre.
    Both the Su-27 and the MiG-29 were equipped with Helmet Mounted Sights (HMS) which allowed the pilot to lock the missile on to a target well before the fighter''s nose was "swung" to a position where the Air Intercept (AI) radar could lock up the target. A third generation missile such as the AIM-9L/M has an all-aspect seeker which is slaved to the fighter''s radar, and therefore can only be locked on to what the radar can geometrically "see". The Su-27 and MiG-29 would therefore get many and earlier firing opportunities if well flown.
    This however was only one side of the equation, as the Russians also evolved the Su-27 to achieve what is termed today "super-manoeuvrability", which is the ability to maintain controlled flight at extreme angles of attack. This gave the late model Flanker a better ability *****rvive an attack from an established third generation AAM, by aggressively manoeuvring the aircraft to force the inbound AAM''s seeker to break lock. The thrust vectoring Su-30MKI, 40 of which were recently purchased by India (see AA 1/97), further extends the superlative agility of the basic aircraft.
    To clarify this evolutionary path it is useful to take a brief look at the evolutionary steps we have seen in AAM design over the last four decades. First generation AAMs such as the AIM-9B and the AA-2 Atoll had short wavelength (usually Zinc Sulfide or Germanium) tail aspect seekers with a narrow field of view and limited field of view and tracking rates. A successful engagement required that you position your fighter into a narrow 30 degree cone behind the target, and hope the victim would not jink or turn as this would most often cause your missile to break lock (see AA 7/87). The following second generation AAMs, typified by the AIM-9D/G and H (see AA 4/94) or Israeli Shafrir 2, only slightly improved this situation, by providing a wider 45 degree aspect angle, and slightly larger seeker field of view and tracking rates. Again a successful engagement required that you assume a tailchase geometry, shot your missile and hope that the bad guy doesn''t initiate a hard turn. An interesting statistic is that typical dogfights using first and second generation AAMs required up to 5 to 7 minutes of aggressive manoeuvre until one or the other party acquired enough positional advantage to get a shot. Needless to say if you are preoccupied with outmanoeuvring your opponent, you are vulnerable to a third player getting up your six and doing it to you first.
    The teen series fighters were designed for energy manoeuvrability and sustained turn rate performance primarily to provide earlier firing opportunities with such missiles, and a better ability to dodge such missiles. While the first of these fighters were entering service, the third generation of dogfight AAMs emerged. These are typified by the use of a 4 micron band (Indium Antimonide) seeker, capable of locking on to a target from any aspect, and are thus termed "all-aspect" AAMs.
    Two Sidewinder derivatives were developed during this period, the AIM-9L and German BGT ALASCA, both of which involved fitting a new 4 micron band optical system to the established AIM-9H airframe and controls. The "Lima" was a star performer in the Falklands air battles. The ALASCA died a quiet political death, with BGT licencing the "Lima".
    Được BALOO2000 sửa chữa / chuyển vào 21:31 ngày 19/07/2003
  2. BALOO2000

    BALOO2000 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/06/2003
    Bài viết:
    491
    Đã được thích:
    0
    The third generation AAM brought with it another paradigm shift in air combat doctrine. As the missile could be locked from any target aspect, and allowed off boresight engagements to angles between 15 and 30 degrees, the issue became one of getting the nose on to the target as quickly as possible. Instantaneous turn rate became a critical performance issue in fighters, indeed the enlarged horizontal tail of the F-16C/D and the digital flight control systems of the F-16C/D and F/A-18 had much to do with this basic requirement. The MiG-29 and Su-27, conceived in the early seventies and deployed in the early eighties, were aerodynamically optimised for this model of air combat, with instantaneous turn rates in excess of 20 degrees per second at dogfight speeds. A typical dogfight duration for such aircraft and missiles would be 3 minutes per engagement.
    The exploitable weakness of the third generation AAMs lay in the need to get the nose within 15-30 degrees of the target during an engagement (ie off boresight angle), and the aerodynamic and seeker tracking rate limitations which could allow a highly manoeuvrable fighter type target to force the missile to break lock. Since this generation of missiles typically used short burn high impulse motors, their manoeuvre performance declined in the "end-game" phase of the engagement as they are essentially coasting on inertia, further exacerbating these basic weaknesses.
    The Soviet deployment of the Archer and the Flanker/Fulcrum provided a combination of missile capability and airframe manoeuvrability which would allow a competent pilot to get earlier firing opportunities, higher missile kill rates and better survivability against a teen series fighter shooting a third generation missile. The importance of this paradigm shift did not become fully apparent or appreciated in the West until the Luftwaffe absorbed the defunct GDR Air Force and its Fulcrum/Archer air defence squadrons. Lengthy evaluation and air combat exercises by the highly competent Luftwaffe quickly revealed that while the Fulcrum was next to useless for the US favoured Beyond Visual Range (BVR) combat, the aircraft was a superb dogfighter and the combination of Archer and HMS provided a revolutionary capability in the close in dogfight (incidently the first operational HMS was used in the seventies and eighties by the USN on late model F-4N carrying the AIM-9H - it was phased out with the "Hotel").
    The recently announced development of the evolved R-73M Archer with a 60 degree off boresight capability and range performance improvement from 16 to 22 NM underscored the growing imbalance between Western and Russian WVR missile capabilities (Vympel have also stated that a gimballed rocket exhaust nozzle is under development, to increase manoeuvre performance against the existing deflector vane based scheme used in the missile).
    This very recently produced a panic reaction in the US, as the Americans had invested enormous effort in to the AIM-120 AMRAAM while backing out of the previous agreement to acquire the European AIM-132 ASRAAM, currently planned for deployment next year with RAF squadrons. Indeed the US are at this time still in the throws of deciding ultimately what to do about this state of affairs. An evolved Sidewinder with a 5" motor is their currently favoured alternative, the US having rejected the UK ASRAAM. Industry sources suggest that the US decision is driven by the need to fit a maximum weapon load into the internal bays of the F-22, while the IOC for the new missile is still unclear.
    Closer to home, air superiority remains central to RAAF air power doctrine. The RAAF has always maintained a very high standard of operational proficiency and a technological advantage in the regional air superiority game. When the F/A-18A was acquired, regional capabilities were limited to the Flogger, Fishbed and Farmer, equipped with second generation AAMs. Such aircraft were no match for an F/A-18A shooting the AIM-9 Lima or Mike. The RAAF now faces a regional air combat environment where several players have deployed a range of Flanker variants equipped with a range of AAMs. The Flanker has twice the combat radius of the Hornet, better energy manoeuvrability, high angle of attack manoeuvrability, instantaneous turn rate, and equipped with the Archer and a HMS, a much better dogfight weapon system.
  3. BALOO2000

    BALOO2000 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/06/2003
    Bài viết:
    491
    Đã được thích:
    0
    Since the Flanker''s Phazotron Zhuk AI radar outranges the Hornet''s APG-65, and the 50 NM Vympel R-77 / AA-12 Adder (Amraamski) outranges the BVR AIM-7M Sparrow, the F/A-18 has been clearly outclassed both in BVR and WVR combat, and outclassed in combat radius / combat persistance by a factor of two. The Flanker is now deployed regionally by India, China and Vietnam. The PRC is currently planning the licence production of the Su-27, and possibly later Flanker variants.
    There are four things the RAAF can do to offset this imbalance, since the alternative of replacing the F/A-18 with the F-15 is not an option. The first is to acquire a new AAM suite for BVR and WVR combat, the second is to acquire a new AI radar, the third is to apply radar cross section reduction measures to the airframe, and the fourth is to acquire an operational AAR tanker force with the numbers *****pport the 81 WG TFW to twice its existing combat radius. All of these measures are now imperative if we wish to maintain the RAAF''s credibility as the region''s most capable air force, and thus benefit from its deterrent value.
    The acquisition of new AAMs is now being acted upon, with the announcement of AIR 5400 which will see the purchase of a new WVR and a new BVR missile for the Hornet. This indeed brings us to our central topic, the Israeli fourth generation AAM.
    The Rafael Python 4
    Israel has had the unenviable experience of being surrounded by much larger neighbours most of whom, since 1948, have had an openly declared intention to destroy the Jewish state. Since 1948, the Israelis have fought a number of wars in order to initially survive, and later to secure their borders. In every single instance, air superiority proved to be the decisive factor in achieving both tactical and strategic victories on the battlefield. Current Israeli military doctrine accords the maintenance of air superiority the highest priority.
    One of the consequences of Israel''s military experience since the sixties has been to develop a strong domestic capability to design and manufacture modern military equipment and weapons. Indeed their experience in the sixties, when France unilaterally withdrew all support for French equipment in Israeli service, and more recently US ***hering over the supply of aircraft has led the Israelis to source as many "consumables" as possible from domestic manufacture. Since the WVR AAM is such a critical component of the air superiority game, the Israelis have been building their own since the early sixties.
    The first Israeli AAM to see production was the Rafael Shafrir (Dragonfly) I in the early sixties, a contemporary of the AIM-9B. It was followed by the improved Shafrir II, in production between 1968 and 1980 and cre***ed with over 100 kills, mainly during the 1973 Yom Kippur war. The third generation Python 3, a contemporary of the AIM-9L/M, was introduced during the late seventies and is cre***ed with over 35 Syrian aircraft kills during the Bekaa Valley air battle in 1982. Both the Shafrir and the Python 3 utilise a similar aerodynamic and control configuration to the AIM-9, but are unique missile designs.
    The fourth generation Python 4 was developed during the late eighties and early nineties, deploying on Israeli F-15 and F-16 fighters during the early nineties. The missile and its associated Elbit DASH (Display And Sight Helmet) third generation HMS were developed specifically to outperform the Soviet Archer/HMS and MiG-29, both of which deployed in the Middle East by the early nineties.
    The Python 4 is a true fourth generation missile, designed from the ground up for the demanding requirements of this style of air combat. It employs an all aspect gimballed seeker designed for large off boresight acquisition and tracking angles, and a high tracking rate. It also employs a new powerplant, and unique aerodynamics specifically optimised for high agility.
  4. BALOO2000

    BALOO2000 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/06/2003
    Bài viết:
    491
    Đã được thích:
    0
    The intent of the designers was to produce a missile which can not only be shot from a wider range of angles than earlier missiles, but which can also maintain track on a highly manoeuvrable high G target engaged during the merge or opening phase of an engagement. A passing target on a reciprocal heading can be engaged in most of the forward hemisphere, if the Python fails its first opportunity to hit, it will maintain track on the target and continue a tail chase geometry pursuit on a reciprocal heading to the launch aircraft, running down the target for a tail-aspect hit. The missile is claimed to have sufficient turning performance to defeat high G evasive manoeuvre by any existing fighter aircraft. Existing ACM experience with the missile suggests a typical engagement duration of much less than 30 seconds.
    This capability was achieved by carefully optimising seeker, aerodynamic and powerplant performance.
    The seeker was incorrectly reported by US sources to be a cooled two colour rotating reticle design, Israeli sources will only acknowledge that the missile usesa multiple detector array seeker, which has an IRCCM (ie IR ECCM) capability and the ability to reject background IR radiation. Typical two colour seekers (eg FIM-92C Stinger) use an Argon cooled InSb 4 micron IR detector and a Si or GaAs UV detector. Valid aircraft targets have a low UV signature and a high IR signature and this enables the Stinger to easily reject spurious targets such as flares. The Python 4 seeker has been cre***ed with significantly better acquisition range than that of the AIM-9M, which is consistent with the sensitivity improvement produced by a multiple element seeker.
    The Python 4 is known to employ digital signal processing techniques in the seeker, as well as a microprocessor based digital flight control system. The use of DSP (Digital Signal Processing) techniques will provide the seeker with better acquisition range than analogue seekers by exploiting the multiple detector elements to full advantage, as well as providing further IRCCM capability and the ability to intelligently manage fluctuating target signatures. A digital flight control system will allow the missile to optimise its flight control laws for the regime of flight, while also selectively choosing the most suitable homing algorithm parameters for the geometry of the engagement. The Python 4 missile employs a unique tailored proportional navigation homing algorithm. As a result of these design features, the Python 4 seeker is cre***ed with the capability to engage and track targets throughout most of the forward hemisphere (the exact figure has not been disclosed, UK sources suggest in excess of 60 degrees off-boresight capability), with a high but undisclosed tracking rate.
    The missile employs a blast fragmentation warhead which is triggered by an active laser proximity fuse with a backup impact fuse, a design feature in common in the AIM-9, but different from the Archer which employs a radio proximity fuse. The warhead size has not been disclosed.
    The Python 4 employs a 6 in diameter rocket motor, a feature it shares with the Archer and the ASRAAM. The long burn motor has a tailored thrust profile to achieve optimal acceleration for close-in closing engagements and high energy for terminal phase homing or end-game engagement. Thrust vectoring is not employed, the missile instead utilises aerodynamic design to achieve a high turn rate throughout the its flight envelope.
    The aerodynamic design of the Python is by any standard the most complex in any existing AAM, and is evidently intended to provide the best possible lift throughout the flight profile of the weapon. A cruciform fixed canard is mounted on the nose to stabilise high angle of attack airflow over the cruciform canard control surfaces, which are used for pitch and yaw control, a technique used by a number of existing WVR AAMs. Roll control is achieved by a small pair of "paddle" vanes aft of the controls. The missile employs highly swept strakes along the fuselage which are intended to improve airflow characteristics over the tail surfaces. The swept tail surfaces are designed to swivel about the fuselage, this is designed to minimise lift induced rolling moments at high angles of attack in high G turns.
    The combination of a long burn motor and complex aerodynamic design will provide the Python 4 with a high sustained turn rate at all speeds, and this will in turn translate into an ability to follow a high G target throughout any manoeuvre. The missile is cre***ed with much better range performance than the AIM-9M, and better maximum G capability than any existing AAM.
    The Python 4 is compatible with all standard AIM-9 capable launchers, and has been tested and cleared for use on the F-15, F-16, F/A-18 and F-5. The only integration requirement for the basic missile is the replacement of the launcher internal electronic unit with a Python capable design, which retains compatibility with the AIM-9. To fully exploit the missile''s capability, a Helmet Mounted Sight is required, which will necessitate the fitting of ****pit transducers and supporting electronics. The DASH HMS supports either an analogue or digital interface. Aircraft such as the F/A-18 will also require some changes to the fire control software, to enable selection of the HMS or radar for missile boresight control. The F/A-18 could carry up to six rounds on wingtip and pylon stations.
    The Python 4 is currently being bid for the AIR 5400 requirement, and the RAAF have acknowledged that captive carry tests were flown by ARDU late last year. No further details have been disclosed at this time.
  5. BALOO2000

    BALOO2000 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/06/2003
    Bài viết:
    491
    Đã được thích:
    0
    Summary
    The introduction of fourth generation WVR AAMs such as the Python 4 will require a fundamental revision of many aspects of existing close-in air combat doctrine. Missiles in this class pose potential operational hazards, as a clumsy user could easily shoot down his wingman (done by an Iraqi MiG-29 pilot in early 1991). More importantly, dogfighting a competent opponent who uses such missiles imposes much pressure to get the first round off. Whoever shoots first is likely to win. This will in turn increase the need for early acquisition and identification of targets, as well a significant improvement in onboard IR countermeasures (ie jammer) capability will be required.
    Unless Rules of Engagement allow the shooting of BVR missiles without positive visual ID of the target, a close in visual dogfight will follow. Under these con***ions, the capability of the WVR missile used and its supporting HMS weapon system could well be decisive factors in the engagement. The importance of a pilot''s manoeuvring skills and aircraft manoeuvre performance is likely to decline.
    Until such time as the RAAF deploys a fourth generation WVR AAM, the technological edge in close in combat will not lie with the RAAF. We can hope that the missiles selected under AIR 5400 will be deployed at the earliest possible date.
  6. BALOO2000

    BALOO2000 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/06/2003
    Bài viết:
    491
    Đã được thích:
    0
    A Flanker or Fulcrum firing the AA-11 Archer and AA-12 Adder outguns the F/A-18A firing the AIM-9M and the AIM-7M by a significant margin. The Vympel R-73 Adder is a true fourth generation WVR AAM with thrust vectoring and a significant off-boresight acquisition capability using the helmet mounted sight, the follow-on R-73M will have a 20+ NM range and an even greater off-boresight capability. This 232 lb (105 kg) AAM carries a 16 lb (7.5 kg) warhead, and has a useful envelope between 300 metres and 16.2 NM (30 km). The Vympel R-77 (Amraamski) is an active radar guided BVR AAM and is designed to engage 12 G targets, using unique "grid" control surfaces to achieve ad***ional control force at high AoA. The R-77 weighs in at 386 lb (175 kg), and has a useful range at altitude of up to 48.6 NM (90 km). This missile, like the Amraam, uses datalink midcourse guidance and active terminal homing, supports an LOBL off-the-rail active launch mode and has a home-on-jam (HOJ) capability. Carried by the Flanker and Fulcrum, the missile requires the APU-170 pylon adaptor, and a late model AI radar such as the Phazotron Zhuk (Author).
    South East Asia''s worst nightmare come true ? The Indian Air Force expects to deploy the potent Su-30MKI thrust vectoring canard Flanker by the year 2000, equipped with the Archer and Adder AAMs. A number of sources suggest that the PRC would like this aircraft as well, going beyond the currently purchased 103 units of the standard Su-27SK and the planned 200 unit licence build. The Flanker has twice the combat radius of the F/A-18A+, higher energy manoeuvrability, higher sustained and instantaneous turn rate, a longer ranging radar and substantially larger missile load. Advanced variants such as the Su-30MKI/Su-35/37 have unsurpassed manoeuvre performance, especially in the demanding high AoA, high G regime of flight (Author).
    The Rafael Python 4 is the first fourth generation dogfight missile to be operationally deployed in the West, in use on the F-15C and F-16C of the Israeli Air Force. Unlike its thrust vectoring CIS counterpart, the Python relies upon clever aerodynamic design and a profiled long burn rocket motor to achieve a very wide high G performance envelope. Equipped with a gimballed all aspect seeker which has a off-boresight capability covering most of the forward hemisphere with a very high angular tracking rate, this missile is specifically designed to counter late model CIS fighters equipped with the AA-11 Archer. Note the fixed forward canards, movable control canards, roll control vanes and swivelling tail surfaces (Author).
    This diagram illustrates an example engagement using the Python 4, which has the capability to track a high G target and continue the engagement even should the first hit opportunity not be exploited. In this instance the target aircraft evades the missile''s first pass, but is subsequently run down and destroyed. The "no escape zone" of the Python is vastly greater than that of third generation missiles, while almost any target in the forward hemisphere can be engaged using the Elbit DASH Helmet Mounted Sight (Author).
  7. kien2476

    kien2476 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    11/07/2002
    Bài viết:
    6.180
    Đã được thích:
    12.822
    Nhân các bác nói về Rada, xin copy mấy bài trên báo QDND:

    Ra-đa điều khiển hoả lực đa chức năng trên máy bay được coi là một trong những thiết bị then chốt, quyết định tính năng tác chiến của máy bay. Ra-đa có nhiệm vụ chủ yếu là cung cấp thông tin về máy bay đối phương như vị trí; vận tốc máy bay; quy mô tốp máy bay; đặc điểm về mục tiêu khi máy bay thực hành công kích. Chính vì có vị trí quan trọng như vậy nên ra-đa điều khiển hoả lực trên máy bay còn được gọi là ''''con mắt thần kỳ diệu''''.
    Theo các chuyên gia quân sự nước ngoài, chiến tranh tương lai sẽ là cuộc chiến tranh công nghệ cao, đặc trưng bởi các cuộc tập kích đường không với các loại máy bay chiến đấu hiện đại, máy bay tàng hình, vũ khí điều khiển chính xác, cường độ chiến tranh lớn, chiến trường không phân tuyến. Vì vậy, để đáp ứng yêu cầu của chiến tranh tương lai, ra-đa điều khiển hoả lực trên máy bay phải có khả năng phát hiện mục tiêu ''''tàng hình'''' từ xa, có khả năng bắt bám và điều khiển tiến công nhiều mục tiêu cùng một lúc, có khả năng chống nhiễu và khả năng ''''tàng hình''''.
    Hiện nay, quân đội nhiều nước đã đưa vào trang bị các loại tên lửa không đối không, tầm bắn từ 50 đến 150 km. Do vậy, để bảo đảm phát hiện mục tiêu ở cự ly ngoài tầm hoả lực của máy bay đối phương, la-đa điều khiển hoả lực phải đạt được cự ly tương ứng. Hơn nữa, các máy bay chiến đấu hiện nay và trong tương lai phải đối phó với nhiều chủng loại mục tiêu, kể cả máy bay tàng hình với dấu hiệu ra-đa rất thấp từ 10 đến 20 dB(đề-xi-ben). Trong môi trường tác chiến hiện đại, các máy bay chiến đấu phải hoạt động trong không gian chiến trường phức tạp với sự xuất hiện của nhiều loại mục tiêu khác nhau (bao gồm mục tiêu của ta và địch). Vì vậy, ra-đa điều khiển hoả lực trên máy bay phải có khả năng phát hiện, nhận biết, bắt bám, đồng thời điều khiển vũ khí tiêu diệt nhiều mục tiêu cùng một lúc. Chiến tranh tương lai cũng là cuộc đối đầu về tác chiến điện tử. Các bên tham chiến sẽ tiến hành tác chiến điện tử ngay từ đầu và trong suốt cuộc chiến tranh với nhiều thủ đoạn đối kháng điện tử khác nhau. Vì vậy, để nâng cao hiệu quả tác chiến của các hệ thống vũ khí trên máy bay, ra-đa điều khiển hoả lực còn phải có khả năng chống nhiễu tốt. Ngoài ra, để nâng cao khả năng sống sót cao, ra-đa điều khiển hoả lực phải có khả năng bộc lộ dấu hiệu ra-đa nhỏ, giảm xác suất bị phát hiện và chặn bắt, làm cho máy bay có thể tiếp cận mục tiêu một cách bí mật, giành quyền chủ động trong không chiến.
    Cùng với sự ra đời của nhiều loại máy bay tiêm kích, cường kích, tên lửa hành trình với nhiều tính năng ưu việt hoạt động ở tầng thấp và việc áp dụng rộng rãi chiến thuật đột phòng tầng thấp, ra-đa điều khiển hoả lực trên máy bay làm việc theo chế độ xung đốp-lơ, ra-đa mạng pha, ra-đa có độ mở tổng hợp đã được nghiên cứu phát triển. Ra-đa xung đốp-lơ trên máy bay được thiết kế chế tạo theo nguyên lý hiệu ứng đốp-lơ, có thể phát hiện tín hiệu trở về rất yếu từ mục tiêu trong môi trường phức tạp. Ra-đa xung đốp-lơ có thể thực hiện nhiều chức năng, có khả năng nhìn xuống và bắt bám đồng thời nhiều loại mục tiêu. Điển hình cho ra-đa loại này là ra-đa RDY trang bị cho máy bay Mirage 2000-5 của Pháp. RDY có cự ly nhìn lên 130 km, cự ly nhìn xuống: 80 km, có khả năng bắt bám 10 mục tiêu và điều khiển tiến công 4 mục tiêu cùng một lúc. Nhờ thành tựu của khoa học và công nghệ hiện đại, đặc biệt là công nghệ mạch tích hợp quy mô lớn và cực lớn, công nghệ vi điện tử? thể khối của ra-đa điều khiển hoả lực trên máy bay giảm đi rất nhiều, trong khi đó, độ tin cậy không ngừng tăng lên. Việc chế tạo ra-đa điều khiển hoả lực thể khối nhỏ cũng được quân đội nhiều nước quan tâm, ví dụ I-xra-en đang phát triển ra-đa EL/M 2032; Nga phát triển ra-đa Lance, I-ta-li-a có ra-đa Grifo...
    Ngoài các hệ thống ra-đa xung đốp-lơ, quân đội các nước còn tích cực nghiên cứu chế tạo ra-đa điều khiển hoả lực hoạt động theo nguyên lý mới, Nga là nước đầu tiên đưa vào trang bị ra-đa mạng pha SBI-16 lắp trên máy bay MiG-31. SBI không chỉ có khả năng quét điện tử mà còn có khả năng hoạt động ở chế độ xung đốp-lơ, khả năng chống nhiễu và tàng hình tốt. Ra-đa mạng pha được chia thành 2 loại: có nguồn và không có nguồn. Loại có nguồn sử dụng máy thu-phát bán dẫn phân tán, tính năng tốt hơn so với loại không nguồn, song công nghệ chế tạo phức tạp, giá thành cao hơn. Tiêu biểu cho loại ra-đa không nguồn là ra-đa SBI-16 trang bị cho máy bay MiG-31 của Nga, APQ- 164 trên máy bay B-1B của Mỹ. Ngoài Nga, Mỹ, quân đội các nước Anh, Pháp, Đức cũng đang thực hiện các chương trình nghiên cứu chế tạo các hệ thống ra-đa điều khiển hoả lực trên máy bay, đáp ứng yêu cầu của chiến tranh hiện đại

    Ra-đa thế hệ 5 của Nga
    Ra-đa ''''PRO TRIV NHIK - GE'''' là ra-đa định vị không gian ba chiều, đa năng, cơ động nhanh thuộc thế hệ thứ 5. Nó có thể phát hiện và bám sát được 150 mục tiêu: Đồng thời thông báo chính xác tọa độ các mục tiêu (độ cao, cự ly, phương vị) ở độ cao từ 50m đến 200km và xa 400 km cho các đơn vị cao xạ, tên lửa và không quân bất chấp mọi điều kiện gây nhiễu tích cực dày đặc của đối phương.
    Rađa ''''PRO TRIV - GE'''' có an-ten hình chữ nhật kích cỡ 5,5 x 8,5 m. Tốc độ quay của an-ten là 6 vòng/phút hoặc 12 vòng phút vì thế thời gian ẩn hiện các mục tiêu trong vòng 10 giây hoặc 5 giây.
    Như vậy vừa đủ thời gian cho các trắc thủ ra-đa có thể phát hiện và bám sát được các mục tiêu đang bay với tốc độ lớn và cơ động nhanh như các loại máy bay thuộc thế hệ thứ 5. An-ten được cấu tạo thành 10 khối với 20 tia giống nhau và góc quét là 0-45 độ. Nếu một khối của an-ten có sự cố thì 9 khối an-ten còn lại vẫn hoạt động bình thường và bán kính sục sạo mục tiêu vẫn không thay đổi. Khi đó ra-đa sục sạo mục tiêu không phải bằng 20 tia mà là 18 tia, vì thế độ chính xác bị giảm đôi chút. Ngoài ra nó còn dễ dàng phát hiện và phân biệt được các mục tiêu giả.
    Ra-đa ''''PRO TRIV NHIK - GE'''' còn được trang bị một máy phụ định vị để chỉ huy và dẫn đường cho các máy bay đang bay ở trên không như: dùng máy hỏi (ấn mật mã) để phân biệt máy bay của ta hay của địch, thông báo mức nhiên liệu, thông báo các sự cố trục trặc kỹ thuật và nhiều thông tin cần thiết khác. Ra-đa ''''PRO TRIV NHIK ?" GE? được bố trí trên hai xe (1 xe máy móc và 1 xe an-ten) với hai trắc thủ/1kíp trực chiến. Ra-đa này được sản xuất hàng loạt vào năm 1999 để trang bị cho các lực lượng phòng không - không quân, các lực lượng phản ứng nhanh chiến lược và các đài dẫn đường hàng không dân dụng. Ra-đa ''''PRO TRIV NHIK - GE'''' sử dụng dải tần quốc tế, có tính năng kỹ chiến thuật hơn hẳn ra-đa cùng loại của Mỹ FPS 117 V, ra-đa S753 của Anh và ra-đa VLs - 2 của Trung Quốc.
    Những năm gần đây, không quân Nga đã triển khai hàng loạt các chương trình nâng cấp hệ thông thiết bị, điện tử hàng không trên máy bay tiêm kích thế hệ 4, đặc biệt là nâng cấp các loại ra-đa ngắm bắn trên máy bay, bảo đảm cho máy bay tiêu diệt mục tiêu chính xác.
    Việc nâng cấp hệ thống ra-đa ngắm bắn cho máy bay của Nga tập trung vào các nội dung: Vận dụng, chế độ không đối đất để vận hành đa chức năng cho máy bay chiến đấu; mở rộng chủng loại vũ khí điều khiển bằng ra-đa trên máy bay; phối hợp tác chiến với các đài chỉ huy và hệ thống phòng không mặt đất; tạo khả năng theo dõi đồng thời với bắt bám nhiều mục tiêu bằng điều khiển búp sóng.
    Theo các nhà quân sự Nga thì việc hiện đại hoá các ra-đa sẵn có trên máy bay đạt được các ưu điểm là tiết kiệm chi phí, rút ngắn thời gian thử nghiệm, giữ được các tính năng ưu việt của ra-đa và khả năng gặp rủi ro ít hơn...Các trang bị điện tử mới của Nga sẽ được lắp các thiết bị điều khiển bằng máy tính và tích hợp với ra-đa thông qua bộ chuyển mạch. Đồng thời kết nối giữa ra-đa tự hoạt với ra-đa mạng pha nhằm làm tăng hiệu quả chiến đấu của máy bay.
    Không quân Nga đã phối hợp với Viện kỹ thuật hàng không Ti-khô-mi-rốp, nhà máy chế tạo cơ khí Ri-a-dan, Liên hiệp chế tạo máy bay I-rơ-cuớc-xcơ triển khai chương trình nghiên cứu chế tạo ra-đa thế hệ mới, sử dụng an-ten chấn tử mạng pha và cải tiến các loại ra-đa lắp trên các loại máy bay thế hệ thứ 4 như MIG-29, MIG-29UBTlSMT, Su-27/27K, Su-27 UB/UBK, Su-30/30K, Su-33... Việc lắp ra-đa có an-ten chấn tử mạng pha cho phép máy bay Nga có tính năng chiến đấu nổi trội hơn hẳn các nước khác về hiệu suất tiêu diệt mục tiêu một cách chính xác. Giá cả và chi phí công lao động để chế tạo, lắp ráp ra-đa sử dụng an-ten chấn tử mạng pha cũng thấp hơn 1,5 lần so với các loại ra-đa sử dụng trên máy bay trước đây. Ra-đa mạng pha cũng đã được ứng dụng lắp trên các máy bay chiến đấu thế hệ 5 của Nga.
    Hiện nay, Vìện kỹ thuật Ti-khô-mi-rốp đã hoàn tất mẫu thiết kế ra-đa lắp an-ten chấn tử mạng pha và chuyển giao cho nhà máy Ri-a-dan và Liên hợp chế tạo I-rơ-cuốc-xcơ chế tạo, thử nghiệm trên máy bay Su-30KN. Qua hơn 30 cuộc thử nghiệm ra-đa mới, máy bay Su-30KN đều thực hiện bắn vũ khí tiêu diệt mục tiêu chính xác. Những vấn đề kỹ thuật liên quan giữa an-ten chấn tử mạng pha với hệ thống ra-đa ngắm bắn ở chế độ theo dõi-bắt bám đa mục tiêu đều được giải quyết, tạo cho máy bay khả năng chiến đấu hoàn hảo.
    Kiên
  8. Antey2500

    Antey2500 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/07/2002
    Bài viết:
    2.764
    Đã được thích:
    6
    Bác không nhất thiết phải hạ nhẹ trọng lượng lý luận của em bằng cách lôi các lổi chính tả hay gì đó từ xó xỉnh nào ra mà nói đâu .Còn việc em nói với Quynhle84 có gì là không lể độ nào .Đây là nick của nử sinh năm 84 em đặt chút nghi vấn thôi mà ,và mục đích của em là muốn ai đó đang mược nick cô bé vào post bài lên tiếng thôi mà .
    Quay về chuyện Radar của Mig31 và khả năng của nó thì bác có thể tìm tài liệu nào trên mạng đi xem nó có nói rỏ không chứ theo em biết thì 1 thằng bay ngay dưới bụng của Mig31 nó vẩn hiện lên trên màn hình radar .Nó chỉ bị mù 1 góc khoảng 20 độ về cả trước lẩn sau ở phía trên lưng mà thôi .Còn radar Mig31 vô địch như thế nào thì bác cứ tìm đại tài liệu nào nó cũng nói thế thôi chả ai dám viết con phượng hoàng thành gà chết đâu .
    Và nhờ cái radar như thế mà AA9 miển nhiểm với ECM và 1 khi kết hợp dẩn đường tốt còn cách chừng 1-2 Km địch mới phát hiện ra thì đã quá muộn.
    Bác muốn bác bỏ cái lý luận thì này thì tìm thử tài liệu nói rỏ ràng ECM của 1 chiếc máy bay nào đó chống nổi AA9 dẩn đường bằng radar của Mig31 đi.
    Còn cái này nửa cái vụ bác nói là hoả tiển tầm xa hay tầm trung bay 1 hồi thì tắt mất cái động cơ đẩy rắn chỉ bay theo quán tính là rất lạ vụ này bác chế ra hay sao nhỉ.

    With these advanced weapon the WW3 will be fought ,but in the WW4 they will fight with sticks and stones (Albert Einstein)
  9. bulubuloa

    bulubuloa Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    16/06/2003
    Bài viết:
    4.225
    Đã được thích:
    5.464
    lúc đầu nhìn hai chú "dẫm" nhau còn vui, còn bổ ích, vì nó mang tính tranh luận về kỹ thuật, bây giờ chú voi hơi có vẻ đi vào việc bới móc rồi nhé. Nếu không thích về việc chú Ăn hành tây pro Nga thì cháu đề nghị, một là chú kiếm thông tin chính xác có xác minh online hoặc offline đem ra để chứng minh chú Ăn hành tây sai , mấy cái máy bay này kô thể so sánh với việc "khoa học viễn tưởng" như plasma mà cãi kiểu cảm tính được! Thứ hai , chú có thể trả đũa bằng các tư liệu về máy bay Mỹ, tên lửa Mỹ , như thế chúng cháu càng được mở mang đầu óc!
    Để mở đầu , cháu "bụp" chú Ăn hành tây cái tội "mồm hôi" (ặc ặc, ăn nhiều hành quá - cẩn thận kô ế vợ) trước này : hôm qua xem kênh lịch sử, có sự kiện F14 tomcat của bọn Mỹ bắt rơi Su 27, Mig loạn cả lên, cái này là có thật, có kiểm chứng, cả 2 vụ là 2 Tomcat vs 2 Mig và 2 tomcat vs 2 Su 27 chứ kô có thằng nào đông hơn thằng nào, thế mà F14 bắn cho rụng le te, 1 quả 1 thằng, trong khi bọn nó kô dính phát nào cả! Có lẽ về máy bay bọn Nga hơn nhưng về tên lửa AA thì sao, mà bị bắn rụng thảm hại thế!
  10. Quynhle84

    Quynhle84 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2003
    Bài viết:
    621
    Đã được thích:
    0
    Gởi bác Antey2500:
    Mấy thông tin mà em lấy trong diễn đàn đó là dựa trên số lượng tên lửa Nga và Ukr bắn mà tính được đó bác à, chẳng ai cãi nhau gì về mấy con số đó.
    Còn bác nói do thử nghiệm toàn những điều kiện khó khăn nên thực tế nó phải cao hơn là tại bác ít đọc các số liệu thực tế các chiến tranh cho ra về tên lửa khi dùng trong chiến tranh so với khi còn thử nghiệm. Khi thử nghiệm luôn luôn không có những tình huống bất ngờ mà phi công phải đối phó chủ quan, điều này làm ảnh hưởng đến chuyện bắn tên lửa ra. Còn nếu bác nói trong thử nghiệm cũng có thể kiểm tra tính chủ quan à, vậy thì bác có thể nghĩ xem phi công thử nghiệm có có trong đầu cái suy nghĩ là họ sẽ nổ tung lên vào bất kỳ lúc nào không. Lý luận kiểu bác là ít dùng thực tế chiến tranh đó, bác có đọc cái giòng 2 quả R-73 cho 1 máy bay không - các phi công trong xung đột đó hầu như bắn hạ địch bằng hai quả một lúc cả, em dùng thực tế xác suất R-73 trong chiến tranh đó.
    Sao bác không đi tìm xác suất thử nghiệm của R-27 về xem sao , em đọc được trước đây đó bác. Nếu như hệ thống thử nghiệm của Nga không khè, thì đã không có chuyện 24 quả R-27 mà chỉ trúng nửa quả trong thực tế. Con số thử nghiệm của R-27 là 40% - xác suất trúng, theo em biết. Nếu bác tìm ra con số nào nhỏ hơn 4% (1/24) thì hẳn nói chuyện tiếp với em về xác suất trúng trong thử nghiệm của Nga là có đáng tin cậy không. Mà quên cái quả R-27 là tên lửa thời nay đó bác, mà sao nó ẻo lã thế hả bác còn yếu thua cả xác suất trúng của thằng AIM-7F trong chiến tranh Việt Nam là 9%.
    Còn bác cứ khăng khăng là R-73 có xác suất trúng lớn hơn 70%, thì bác đi tìm xác suất thử nghiệm của AMRAAM về đây rồi ta nói chuyện tiếp ... Bác thích dogfight mà, ... xa hơn nếu bác muốn gọi em là underdog cũng được, có điều underdog này thích BVR fight hơn .
    Rồi bác bây giờ lại đổ lỗi cho ngòi nổ của R-27 nổ quá xa máy bay mục tiêu. Vì sao nó nổ cách xa mục tiêu bác, trong giai đoạn cuối của tên lửa, đầu dò dẫn đường (IR hay radio tracker hay radar antenna) của tên lửa quyết định việc đưa tên lửa đến gần bao nhiêu so với mục tiêu trước khi nổ, nó nổ xa quá là do đầu dò dở chứ gì. Đầu nổ (fuse) luôn luôn chỉ được duyệt nổ sau khi đã nhận được lệnh cho phép của bộ vi xử lý trong tổ hợp phần dẫn đường (guidance), sau khi bộ phận guidance nhận được tín hiệu xác nhận từ đầu dò là tên lửa đã vào gần máy bay mục tiêu nhất. Chính vì thế đầu nổ không bao giờ chịu trách nhiệm về chuyện nó nổ gần hay xa mục tiêu, mà chỉ đơn giản là nó sẽ nổ hay không. Thay vào đó, hai bộ phận chịu trách nhiệm cho tính chính xác là guidance và đầu dò. Fuse nổ định hướng semi-active là fuse nổ hiệu quả nhất (của Mỹ) và phụ thuộc nhiều vào tín hiệu thu được từ máy bay địch do đầu dò phát hiện ra được. Em tưởng bác nói đến chuyện nổ xa máy bay là bác đã hiểu đến mức điều gì gây ra điều đó, không ngờ bác đổ cả cho ngòi nổ.
    Rồi bác nói gì radar hổ trợ tên lửa, avionics hầm bà lằng lên thế, đâu phải tên lửa nào của dùng mấy thứ này. Mấy quả R-73 chỉ nhập thông tin từ radar máy bay trước khi bắn, sau đó là hoàn toàn IR. Bác nói chung chung thế ai mà hiểu nổi. Mà nói thật nhe, bác phải biết là nếu về chuyện dẫn đường thì tên lửa Mỹ hay hơn chứ, vì hệ thống avionics của nó
    khá hay, chẳng thế mà bọn Ấn Độ mua Su-30MKI về toàn đổi qua trang bị avionics của phương Tây là gì.

    Rồi bác biết gì đâu về look-down and shoot-down, look down mà bác dám dịch là khóa chặt, còn shoot down là bắn hạ. Có shoot down mà không trúng thì sao gọi là bắn hạ, shoot down chỉ có nghĩa là máy bay đang bay theo một phương nào đó nhưng vẫn bắn được máy bay bay thấp hơn vì khả track máy bay thấp hơn ra khỏi clutter từ mặt đất nhờ dùng pulse Doppler radar, nghĩa là look down. Nhưng mặt khác cũng có thể gọi là look-up and shoot-up vậy. Mà có bác nào ở đây còn khè như thể pulse Doppler radar chỉ có MiG-31 của Nga có, máy bay đầu tiên của Nga có khả năng này là MiG-31, sản suất năm 1979. F-15 là máy bay đầu tiên của Mỹ có khả năng này và được sản xuất vào năm 1976, sau khi thành công trong thử nghiệm từ những năm 1972, 1973. Dĩ nhiên em không phủ nhận radar của MiG-31 là mạnh nhất của fighters, nhưng khi bắn cái gì cũng phải illuminate cái mục tiêu lên, fighters hộ tống bombers chẳng bắn hạ MiG-31 khi nó hiện rõ lên màn hình radar của nó à.
    Rồi bác Antey còn nói gì về dẫn đường bí mật nữa chứ, có ba cách dẫn đường thôi bác à: pure pursuit, lead pursuit, và lead collision theo thứ tự từ hiệu quả ít nhất cho đến hiệu quả cao nhất. Bác đi mà đọc mấy thứ đó, giải thích thêm tốn thời gian. Cái gọi là dẫn đường bí mật đơn giản là lúc bắn tên lửa ra, vùng chiến đấu cũng bị jamming khá nhiều, khiến cho máy bay địch không nhìn thấy tên lửa bay trên màn hình radar. Quả tên lửa bay đến Mach 4 và không trong điều kiện jamming mà radar máy bay địch không phát hiện ra thì mới lạ, chưa kể cái lũ E-3 Sentry track vùng chiến đấu. F-14 hay nhờ jamming của EA-6B là thế khi bắn tên lửa của nó để có cái bác mới trả lời bác BALOO2000 đó, còn MiG-31 thì em không biết thế nào, chưa bao giờ tham chiến gì, nói gì cho nó mệt. Dĩ nhiên là em không phủ nhận giai đoạn inertial của tên lửa thì khá là khó track ra tên lửa. Nhưng sau đó, đặc biệt là mấy cái Semi-Active Radar missiles thì máy bay tấn công luôn phải illuminate mục tiêu. Phi công máy bay mục tiêu họa hằng lắm không biết tên lửa đang nhắm vào mình thì vẫn biết mình bị radar của địch locked, thể nào mà chẳng nhào lộn dữ dội.
    Còn bác nói như em không biết đánh chặn mục tiêu chủ yếu là bombers chứ gì. Nhưng bác cũng biết, hồi đánh Việt Nam ném bomb cũng có F-4, sau này thì có F-15, F-16, F/A-18, toàn ném bom laser-guided không đó bác. Mấy bọn đó nó nhào lộn dữ lắm đó bác mà nó còn độp lại MiG-31 chứ chẳng nằm yên chờ chết. Còn nữa strike formation của Mỹ bao giờ cũng có E-3 và KC-135 (đổ xăng) bay theo, nên bọn tiêm kích của chúng có thể bay theo hổ trợ những bombers cỡ lớn đến mọi nơi đó bác. Cũng nói luôn, sai lầm của người Nga là họ tập trung vào những máy bay chiến đấu chỉ chuyên về một mảng như đánh chặn, cường kích, ném bom. Dĩ nhiên những máy bay ném bom cỡ bự thì nguyên tắc đó là hợp lý. Nhưng những máy bay như MiG-21, MiG-23, MiG-29A/B, Su-27, MiG-31 chỉ có khả năng đánh chặn hay không chiến mà hoàn toàn không thể ném bom chính xác. Chẳng thế mà sau này MiG-29SMT, Su-30, MiG-31BM mới ra đời để lấp khoảng trống đó à, mà chỉ rất gần đây thôi; Su-27 của Việt Nam lúc mới mua cũng chỉ là không chiến thuần túy. Trong khi nguyên tắc multi-role fighter đã được áp dụng ở Mỹ từ rất lâu rồi, F-4 các thứ. Chuyện này nghĩ cho cùng chẳng khác gì đào tạo gà chọi trong khi người ta cần một học sinh toàn diện hơn.
    Để em trả lời thế bác BALOO2000 luôn, quả tên lửa tầm trung mà cháy hết động cơ vẫn còn bay ví dụ là R-27 đó bác. Bác vào fas.org mà đọc, nó là động cơ solid-propellant rocket motor, thêm vào đó nó hoạt động theo nguyên tắc aerodynamics, bác đi mà đọc cái nguyên tắc đó nó hoạt động ra sao. Sau khi tên lửa cháy hết, cũng thường là lúc tên lửa gần mục tiêu nhất, tên lửa sẽ có tốc độ cao nhất, cơ động nhất do khối lượng tên lửa giảm đi rất nhiều sau khi động cơ cháy hết. Họ gọi là Aero-dynamic là thế đó, bay theo khí động lực, còn gọi là "gliding". Thường rocket motor được dùng cho những tên lửa tầm ngắn vì tốc độ acceleration của nó là cao nhất, nhưng cũng không tồn lâu bao nhiêu sau khi cháy hết. Nga áp dụng khá thành công vào R-73, và áp dụng cho cả tên lửa tầm trung R-27 như các bác có thể tra ở bất kỳ nơi nào. Loại động cơ thường được dùng cho tên lửa tầm xa là thrush vector hoặc jet các loại, hiện đại nhất là ramjet.
    Còn muốn em khè R-73 nghe để giúp vui không. Quả R-73 từ chuyện guidance, đầu dò cho đến cái fuse toàn là all aspect IR. Nó là fire and forget không liên quan gì đến máy bay bắn ra nó nữa sau khi nó rời bệ phóng. Cái hay của R-73 là hoàn toàn dựa trên điểm mạnh của Nga đó là khí động lực và động cơ tên lửa. Missile propulsion của nó là solid-propellant rocket motor, nhưng động cơ này Nga làm cho tốc độ tăng liên tục của tên lửa là lớn hơn cực so với tên lửa phương tây, R-73 đạt đến tốc độ Mach 2.5 trong một thời gian cực kỳ ngắn (đâu 7s). Missile control của nó là aero-gas-dynamic, gas control chuyển dịch tên lửa bằng gas exhaust trong thời kỳ đầu qua đuôi tên lửa, còn aerodynamics control thì thay đổi hướng của tên lên theo tracking của đầu dò, theo phương pháp gliding, nghĩa là khi rocket motor đã cháy hết, như em đã nói - tốc độ tên lửa là cao nhất, khả năng cơ động là cao nhất khi gliding. Hai cái vây xê qua xê lại ở đầu đầu R-73 để chuyển hướng. Điểm cuối là khi bay, R-73 còn có một hóa chất ở đầu IR luôn làm nguội đầu dẫn (cryogenical cooling), nên nó có thể phát hiện cả những mục tiêu nhiệt nhỏ nhất. Kết hợp với IRST kèm theo Helmet Mounted Sight là tuyệt vời, dĩ nhiên là hy vọng bác Nga tiếp tục nâng tầm hoạt động của R-73 để đỡ bớt điểm yếu BVR của tên lửa không đối không của Nga. R-73 vẫn có thể bị mồi nhiệt đánh lừa. Công nghệ IIR (Imaging Infra-Red) nó có một bộ phận optic hình thành hình ảnh mục tiêu luôn nên đụng mồi lửa nhưng không hề phát nổ. R-73 của Nga đang cố gắn cái này vào, chắc sẽ được qua quan hệ với Israel, các bác không nhớ có tin đồn Python 4 là mô phỏng R-73 à, học qua thì phải cho qua học lại chứ.
    Gởi Bulubuloa: Ai nói về tên lửa không đối không Mỹ ở đây làm gì bác, nói cũng chưa chắc đã ai tin, mất công tội bác voi, bác ơi.
    Bác Antey à, em chưa bao giờ nói bậy gì nha.
    Được Quynhle84 sửa chữa / chuyển vào 07:10 ngày 21/07/2003
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này