1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hạnh phúc gia đình_Tư vấn online miễn phí.

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi phaohoa, 04/07/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. TCM

    TCM Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/08/2002
    Bài viết:
    467
    Đã được thích:
    0
    Thế thì chỉ còn cách làm bằng tay hoặc bằng OS thôi
    u?c mrvitdoi s?a vo 23:02 ngy 12/02/2006
  2. buon_cuoi

    buon_cuoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/01/2006
    Bài viết:
    163
    Đã được thích:
    0
    Em chưa lập gia đình đâu ạ. Nhưng em muốn hỏi cho gia đình tương lai của em! hì. Được chứ ạ?
    Em có dự định sẽ đến làm việc ở 1 vùng xa xôi, hẻo lánh. Đây là sự lựa chọn của em, tất nhiên còn có thể còn có lựa chọn khác. Em không ngại khó, không ngại khổ khi sống ở vùng đó. Em hiểu rõ là cuộc sống và điều kiện sống, làm việc ở vùng đó như nào. Em xác định được. (Có lẽ không ít người cười em vì cái "lí tưởng" rất Bôn ấy! ) Nhưng có 2 điều làm cho em băn khoăn và nhiều lúc nhũn hết ý chí là: 1. Làm việc ở đó, ít có khả năng để gặp được một người phù hợp ; 2. Điều kiện học tập ở đó rất khó khăn, nếu thế những đứa con em sẽ phải xa nhà từ sớm để đi học. Điều này thì em không hề muốn! Em muốn ở bên cạnh chúng, chăm sóc và dạy bảo cẩn thận. Hoặc ít ra thì nhà cũng fải gần chỗ học để khi nào cần, chúng có thể về ngay được, chứ cái chỗ em dự định ở nó xa quá mức lại còn lạc hậu và đi lại khó khăn nữa chứ, con em mà chúng nó còn bị say xe nữa thì ...huhu!
    Em không hỏi ai điều này cả vì em ít nhận được sự ủng hộ cho cái quyết định được coi là "botay" này!
    Có lúc em nghĩ là thôi kệ, cứ để cho chúng nó lớn lên một cách tự nhiên nhưng không được, xã hội ngày xưa, ngày nay thì còn gọi là được chứ xã hội sau này thì không ổn đâu. Hỏng hết cơm cháo! Mà cái quan trọng nhất là em không chịu ở xa con đâu! hehe, chả biết sau này có được như này không?????
    Trả lời cho em với ạ! Em cảm ơn!
  3. MrVitdoi

    MrVitdoi Thành viên quen thuộc Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    06/07/2001
    Bài viết:
    254
    Đã được thích:
    0
    Bạn buon_cuoi thân mến!
    Bạn đã phân tích rất rõ ràng những cái được và không đuợc khi sống và công tác ở "vùng sâu vùng xa".
    Tuy nhiên bạn chưa nói rõ về công việc của bạn là gì?.. chỉ mới kết luận là " lý tưỏng rất bôn". ....
    Tôi đã từng đi công tác ở các vùng hẻo lánh và có chứng kiến giáo viên tại những vùng đó sống thế nào, có nhiều giáo viên tình nguyện từ các vùng thành thị lên đó, cũng có những trường hợp vì lý do nào đó.. nhưng cho dù là gì thì cũng có 1 vấn đề chung. Đó là họ không thể tìm được gnười bạn đời phù hợp. Nếu giáo viên trong trường không lấy nhau thì các cô giáo chỉ có thể lấy các anh lái xe... 1 thực tế là mặt bằng tri thức của những vùng đó khá thấp, tạo ra 1 khoảng cách lớn giũa giáo viên và dân địa phương.....và còn nhiều bất cập khác. Vậy nên tôi rất ngưỡng mộ những giáo viên tình nguyện đó, họ thật cao cả.
    Lan man quá nhỉ?.... Tất cả câu chuyện của tôi cũng chỉ muốn ủng hộ tinh thần của bạn thôi, còn chẳng biết gì mà " tư vấn"cả
  4. find_me

    find_me Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/10/2005
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    To : MrVitdoi
    Anh là đàn ông anh có thể tư vấn cho em vấn đề này đuợc không ạ :
    Số là em mới lập gia đình một năm nay và hiện giờ có bé bi rồi. Hồi yêu nhau thì anh ấy rất tế nhị và chu đáo (tụi em yêu nhau 3 năm và anh ấy hơn em 9 tuổi) ; ông xã em là con út nên đuợc cả nhà quan tâm và chiều chuộng (chẳng biết làm việc gì hết đến đặt nồi cơm điện cũng ko biết luôn). Truóc khi có con khi đi làm về là ông xã em chui vô ngồi máy tính chơi game hoặc lang thang internet, lúc đầu em không nói năng gì kệ cho anh ấy muốn làm gì thì làm. Tất cả việc nhà anh ấy trút hết cho em, thậm chí đến việc cho quần áo vào máy giặt cũng không làm vứt bừa ra (nói ra thì xấu chàng hổ ai nhưng mà em tủi thân quá ạ) đến giờ khi em sinh cháu rồi vẫn vậy - em chẳng đuợc kiêng cữ gì về đến nhà là bao việc đổ lên đầu; anh ấy vẫn chỉ ngồi chơi game đôi khi con khóc thảm thiết mà em đang bận việc ko ra đuợc cũng cứ mặc kệ.
    Em không dám nói chồng vì sợ mẹ chồng em mặt nặng mày nhẹ chỉ biết chui vào tolet khóc...
    Anh cho em lời khuyên phải làm thế nào cải thiện đuợc tình hình này với ạ... Chứ giờ em bức xúc quá mà ko biết trút vào đâu.
  5. oh_yeah_20andlife

    oh_yeah_20andlife Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/05/2004
    Bài viết:
    622
    Đã được thích:
    0
    Em muốn tư vấn 1 chút.Em k thể lục tung cái box HPGĐ này lên được,Anh chị nào có thể or gửi Link cho Em những topic liên quan đến chuyện của Em.
    Em 22 tuổi , Đang là SV Sư phạm(Quê Bắc Kạn).Người yêu của Em 28 tuổi (Người HN).
    Em và Anh ấy yêu nhau 2 năm rùi.và xác định rất rõ ràng chuyện tương lai, đợi Em 1 năm nữa ra trường và cưới.
    Nhưng Em có nhiều cái còn thật sự chưa chính chắn trong chuyện về nhà Anh ấy.Thực ra Anh ấy cũng bảo giới thiệu Em nhiều lần với gia đình, nhưng do Em muốn học hành đến nơi đến chốn rồi mới nói chuyện về nhà Anh ấy chơi sau.
    Em sống thật lòng, không khéo lắm, nhưng nếu để sống lâu dài có lẽ Ai cũng quý Em, chính vì thế về tính tình Em cũng không lo lắm.
    Cái hơi lo lắng là Em hơi tự ti là k p người Hn ,chưa đi làm, Việc đến nhà Anh ấy , để vừa lòng mọi người nhà Anh ấy Em làm thế này để k ai chê được câu nào?E mong Anh chị có kình nghiệm chia sẻ với Em .
    Khâu đầu ra mắt nên như thế nào ah?Em rất đảm đang, nấu ăn ngon, hiền lành(hì hì tự tin lắm đấy),Và tuy ở tỉnh xa nhưng nhà Em có Đk ko thua ai.Em yêu Anh ấy chẳng vì 1 vụ lợi nào,cả 2 đến với nhau bằng tình yêu chân chính.Em luôn cố gắng hoàn thiện mình để Anh ấy tự hào về Em.
    Em mong sớm nhận được lời góp ý chân thành từ Anh Chị.Em cảm ơn nhiều nhé.
  6. MrVitdoi

    MrVitdoi Thành viên quen thuộc Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    06/07/2001
    Bài viết:
    254
    Đã được thích:
    0
    Em cứ làm những gì tự nhiên nhất, quan trọng là em phải thật chân thành... vì nếu sau này em về làm dâu thì em cũng sẽ sống với bản chất của mình thôi. Tự tin lên và hãy thể hiện những gì là của mình.
  7. MrVitdoi

    MrVitdoi Thành viên quen thuộc Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    06/07/2001
    Bài viết:
    254
    Đã được thích:
    0
    Trời! Chồng em giống anh qua, mải chơi game nhiều lúc quên vợ con... Nhưng vợ anh lại có cách giải quyết khác em. Vợ anh không chui vào toilet khóc mà gọi anh ra để nói chuyện rồi 1 ngày đẹp trời vợ anh đi công tác.. lúc đó anh phải lo việc nhà và cảm thấy vợ mình thật vĩ đại.....
    Còn em, nếu chỉ vì lý do sợ mẹ chồng mà em cam chịu thì hoàn taòn không xứng đáng... suốt đời này em sẽ còn phải chịu đựng nữa.. và đến lúc không chịu nổi thì ai mà biét chuyện gì sẽ xảy ra. Vậy nên em cần phải chia sẻ với chồng những cảm xúc của mình, những trạng thái tâm lý mà em phải chịu.. Lúc đó chồng em sẽ hiểu thôi.. Chứ em cứ im thin thít thì muôn đời anh ta cũng không thay đổi.
    Em có thể chấp nhận nhưng không thể cam chịu!
  8. bttt

    bttt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/04/2006
    Bài viết:
    35
    Đã được thích:
    0
  9. nhgiang2006

    nhgiang2006 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2006
    Bài viết:
    9
    Đã được thích:
    0
    hoặc là uống thuốc tránh thai hàng tháng hoặc là dùng viên tránh thai khẩn cấp
  10. nhgiang2006

    nhgiang2006 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2006
    Bài viết:
    9
    Đã được thích:
    0
    [/quote]
    Trời! Chồng em giống anh qua, mải chơi game nhiều lúc quên vợ con... Nhưng vợ anh lại có cách giải quyết khác em. Vợ anh không chui vào toilet khóc mà gọi anh ra để nói chuyện rồi 1 ngày đẹp trời vợ anh đi công tác.. lúc đó anh phải lo việc nhà và cảm thấy vợ mình thật vĩ đại.....
    Còn em, nếu chỉ vì lý do sợ mẹ chồng mà em cam chịu thì hoàn taòn không xứng đáng... suốt đời này em sẽ còn phải chịu đựng nữa.. và đến lúc không chịu nổi thì ai mà biét chuyện gì sẽ xảy ra. Vậy nên em cần phải chia sẻ với chồng những cảm xúc của mình, những trạng thái tâm lý mà em phải chịu.. Lúc đó chồng em sẽ hiểu thôi.. Chứ em cứ im thin thít thì muôn đời anh ta cũng không thay đổi.
    Em có thể chấp nhận nhưng không thể cam chịu!
    [/quote]
    anh Vịt trời ơi, nếu mà đã tâm sự hết nhẽ mà ông xã vẫn "chứng nào tật nấy" thì sao ạ? đó kô phải là câu trả lời của anh đâu đấy nhé! mong anh giải đáp

Chia sẻ trang này