1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hành trình thiếu một ngón nến... Đường còn dài rất dài nhưng không lẻ loi....

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi kieuanh2008, 06/08/2009.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. mhtn

    mhtn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/11/2004
    Bài viết:
    2.494
    Đã được thích:
    0
    Tớ chỉ ước mơ về tình thôi, vì có tình tớ khắc có động lực make money. Khi mà yêu vào tớ mạnh mẽ, can đảm và thông minh cực, giải quyết mọi cái đâu ra đấy. Còn nếu chỉ có tiền thôi thì tớ cứ bình bình, không làm được trò trống gì. Nhưng mà có cả hai cùng lúc là tốt nhất.
  2. beobeo2005

    beobeo2005 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/03/2009
    Bài viết:
    1.542
    Đã được thích:
    0
    hihi, công nhựn là có cả 2là tốt nhất dưng mà khó chị ạ
  3. muademroi

    muademroi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/03/2009
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0
    Đêm... trời trở lạnh... cái lạnh mang đến cho con người ta sự cô đơn... Thèm 1 bờ vai để dựa, 1 bờ môi ấm để có chút nồng nàn...
    1 mình đi trên các con phố Hà Nội trong đêm thu, hít mùi hương hoa sữa nồng nàn... Các bạn có cảm giác gì không? Còn mình tự nhiên muốn được chia sẻ, muốn được khóc ... Lâu lắm rồi mình chưa khóc. Cái đau nó thấm vào đáy con tim, nó dập tắt mọi khao khát được yêu, được cháy hết mình vì ai đó.
  4. muademroi

    muademroi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/03/2009
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0
    C ái hạnh phúc đó hiện giờ đang ở đâu?
    Nàng đã bước sang tuổi băm, như nhiều người gọi là lỡ thì, ở cơ quan mấy đứa thanh niên ác ý còn liệt nàng vào những người cao tuổi trong phòng.
    Nàng không sắc nước hương trời. Nàng nhỏ nhắn, xinh xắn một cách dễ thương. Hơi thẳng tính một chút, nhưng là người sống nội tâm. Nói về ?oCông, dung, ngôn, hạnh? thì nàng đủ cả. Nàng rất tự hào về điều đó, tự hào vì nàng được sinh trong một gia đình gốc Hà Nội, êm ấm, hạnh phúc. Chỉ mỗi tội đến giờ nàng vẫn mơ một "chiếc thuyền hoa". Nàng chờ một người đàn ông to lớn có thể bế bổng nàng lên, ôm gọn nàng trong vòng tay rộng lớn. Một người đàn ông cho nàng những đứa con khoẻ mạnh, xinh xắn. Một người đàn ông là cả bầu trời của nàng.
    Người thì bảo nàng khó tính. Người thì bảo nàng kén chọn. Có thể, nhưng đó là khi nàng mới tốt ngiệp đại học ra trường, còn giờ thì nàng nghĩ do nàng vô duyên quá thôi. Đứa bạn thân nàng, gặp người nó lấy làm chồng bây giờ là người đầu tiên là cưới luôn. Nhiều đứa khác chỉ tìm hiểu một hai đám rồi cũng yên bề. Vậy mà nàng... Tính đi tính lại nàng được làm quen với không ít đàn ông. Dở nhật ký xem lại, nàng thở dài?
    Ngày? tháng? năm
    Chuông cửa reo lên, nàng vẫn biết đó là người được cô bạn dẫn đến giới thiệu mà tim cứ nhảy nhót. ?oCơ hội cho mày. Được lắm đấy!?. Anh T. trông dáng vẻ hoạt bát, nói năng lưu loát, trôi chảy. Những người được giới thiệu trước đây toàn hơn nàng cả chục tuổi, trong khi anh T. hơn nàng có 4 tuổi. Lần đầu gặp mặt, nàng đã có thiện cảm. Lần sau thì anh đến đón nàng ra ngoài đi uống nước. Trong lúc chờ nàng thay quần áo, anh đã kịp cho cả hai chân lên ghế ngồi chồm hỗm, tư thế rất khó coi. Bước từ cầu thang xuống, nàng cau mày, mất hết cảm giác, không muốn đi đâu nữa cả. Nhưng giữ sĩ diện cho người giới thiệu, nàng vẫn đi. Mọi chuyện trở nên nhạt nhẽo. Được cái, đến tìm hiểu vài bữa, anh đã đưa bố mẹ anh qua nói chuyện với bố mẹ nàng luôn. Bố mẹ nàng mừng lắm, nhưng nàng thì không thấy thế. Cứ nghĩ tới điệu bộ ngồi của anh trên salon hôm nào, nàng thấy không ổn. Chưa hết, đi đâu anh này cũng nhắc nhở nàng phải khoá xe cẩn thận, dù chỉ ghé vào mua hộp thuốc anh cũng cằn nhằn khi thấy nàng không khoá càng. Rồi, một lần, cô ruột anh bị ốm, anh rủ nàng đến thăm, tiện thể ra mắt. Nàng bảo để nàng mua quà, anh nói nhà có sẵn rồi. Khi nhìn những thứ anh mang bày biếu cô, nàng thật xấu hổ, vì nàng nghĩ rằng người ta thường nghĩ người phụ nữ đi cùng người đàn ông mua quà chứ đâu có nghĩ món quà đó do anh chuẩn bị. Trên đường về, nàng trách anh, anh xổ toẹt một câu ?oThế là tốt rồi! Cô ấy chẳng bao giờ biếu gì bố mẹ anh cả!?. Và nàng để anh ra đi.
    Ngày? tháng? năm
    ?oMùa hè mình tìm hiểu, mùa đông thì tổ chức, em thấy có được không?? Anh Q. rất chu đáo, chỉ tội hơi già. Mẹ nàng ốm, đến thăm hỏi thường xuyên, chủ động làm những việc cần thiết, xứng đáng là ông chủ gia đình. Ai chẳng mong thế, nhưng anh chàng này cũng có lý lịch là đi nước ngoài, mà bố mẹ nàng bảo ?oNgười đã đi nước ngoài là cần phải tìm hiểu kỹ. Có khi nó đã có vợ ở bên kia rồi bỏ về đây??. Đồng ý các cụ cẩn thận nhưng nàng cũng phải suy nghĩ, cân nhắc. Chỉ mỗi tội, mỗi lần đến nhà nàng anh cứ nói oang oang, đến người ngoài cổng cũng nghe rõ. Và còn một điều nữa, mỗi lần đọc nhắn tin của anh thì nàng mất hết thiện cảm. Tin nhắn của anh đầy lỗi chính tả, câu cú sai bét ngữ pháp. Mà một người như nàng, được sinh ra trong gia đình có giáo dục, chữ nghĩa như nàng, không thể nhắm mắt làm ngơ.
    Ngày? tháng? năm
    ?oAnh này là công an. Mày yên tâm rồi chứ. Có một đời vợ, có con nhưng đứa trẻ ở với mẹ nó!?. Bà chị họ giới thiệu. Ngày đầu tiên anh đến chơi, rất chủ động, không cần bà chị dẫn đến. Trông cao lớn, đúng tuýp người trong mộng của nàng. Anh ôm một bó hoa ly trắng rất lớn, rất trịnh trọng ?oTặng em nhân ngày chúng ta làm quen với nhau?. Có vẻ suôn sẻ, nàng mừng thầm. Cũng ngồi nói chuyện ở nhà nàng vài tối thứ bảy, cũng đi uống nước vài lần, rồi anh đưa nàng về nhà anh như anh nói ?oCho biết nhà biết cửa?. Rồi anh chủ động đề nghị chuyện đó, nàng sợ quá, đòi về bằng được. Về nhà mình rồi, tĩnh tâm, hoàn hồn, nàng mới nghĩ, chắc tại anh có vợ rồi, lại xa vợ lâu ngày nên mới thế? Nàng cố bao biện cho anh, nhưng nàng vốn nghĩ rằng điều đó chỉ dành cho đêm tân hôn. Thế là nàng nói lời chia tay với anh. Nàng cũng nuối tiếc, vì anh là người gần với ?ogiấc mơ? của nàng nhất, nhưng nàng vốn cổ mà. Sau đó ít lâu, một người bạn mới nói cho nàng biết, nàng quyết thế là đúng, anh chẳng ?othơm tho? gì. Nàng được an ủi phần nào.
    Ngày? tháng? năm
    Người đàn ông có tên K., lái xe ở Bộ tư pháp, anh trai của một cô bạn đồng nghiệp cùng cơ quan. Vì quý mến nàng nên gia sức vun vào ?oAnh trai em mà gặp chị bảo đảm sẽ mết chị ngay. Chị thế này mà sao bao nhiêu người bỏ quên nhỉ. Cứ để đấy em lo.? Đúng là gạt những ?omôn đăng hậu đối? sang một bên nàng đã có những ngày tháng hạnh phúc. Anh chàng này nhan sắc bình thường, thậm chí có thể xếp loại dưới trung bình, nhưng chỉ hơn nàng có một tuổi. Người như thế mà chịu tìm hiểu cô gái cỡ băm như nàng là chuyện hiếm. Lúc đầu nàng cũng có băn khoăn, tại sao anh lại chịu tìm hiểu nàng. Dần dần thì nàng biết nguyên do tại sao. Anh chỉ kiếm đủ tiền cho cuộc sống hiện tại mà không dành dụm cho tương lai được. Không sao, nàng sẽ vượt qua những khó khăn đó cùng anh. Anh biết cách làm nàng vui, thế là nàng thấy hạnh phúc rồi. Nàng đến nhà anh tham gia những bữa ăn gia đình, anh cũng vậy, mỗi lần đi công tác đều về thăm nàng ngay, mua quà biếu bố mẹ nàng. Cứ tưởng mọi chuyện sẽ yên ổn. Cả hai đã tính đến chuyện cưới hỏi. Anh lúc đầu cũng sốt sắng, nhưng vài ngày sau khi bảo đưa bố mẹ đến nói chuyện, anh cứ ầm ừ, lần lữa. Dùng dằng mãi, nàng mới quyết định thôi, nhưng còn số tiền anh vay lâu lâu rồi thì nàng không biết tính sao. Anh bảo anh cần một ít tiền đi công tác, mua sắm đồ. Anh hỏi vay nàng 10 triệu, nàng không có đủ và đã đưa anh 5 triệu. Chuyện đó đã gần năm rồi. Anh cũng không nói gì đến chuyện trả tiền khi nàng nói chia tay. Nàng nói đùa với cô bạn thân ?oĐó là cái giá cho những ngày êm đềm đấy! Quá rẻ!?
    Ngày? tháng? năm
    Cũng có người đàn ông nàng ưng ý, nàng chào đón. Anh H. trông rất thư sinh, có học hành chỉn chu. "Số anh lận đận, nên giờ vẫn chưa lấy vợ." Nghe anh tâm sự mà nàng thấy đồng cảm. Gặp lần thứ hai, anh đã mang hoa hồng đỏ tặng ngày Valentin làm nàng xúc động mất ngủ. Nàng chắc mẩm ?ongười mình cần tới rồi đây?. Nhưng đến mồng 8-3, cũng là lần thứ ba thì anh chàng không bao giờ quay lại. Nàng không hiểu vì sao, chủ động hỏi thăm thì lúc nào anh cũng kêu bận việc. Nàng cầu cứu đến ông mối, bà mối, nhưng rốt cuộc họ chẳng giúp được gì. Rồi nàng nghe người ta nói lại, anh chê nàng bé nhỏ, sợ nàng thiếu sức khỏe, nàng nhiều tuổi, sợ không đẻ được. Chưa gì đã tính chuyện đó!
    Thế đấy, chẳng lẽ cơ hội của nàng đã hết?
    Ngày? tháng? năm
    Anh G. là giáo viên dạy toán tại trung tâm. Hơi già so với nàng. Không phải nàng có ý chê bai mà nàng cứ nghĩ tới cảnh đeo kính lão quấy bột cho con là nàng thấy cứ sao ấy. Anh này rất dễ chiều, chỉ cần một ấm trà là có thể ngồi chuyện hàng giờ. Có lẽ chính vì ?ocao tuổi? nên anh hơi bị máy móc, chỉ đến vào tối thứ bảy, và tuần này thì ngồi uống nước ở nhà, tuần sau sẽ đi xem phin, vì biết nàng rất thích xem phim hoặc kịch ở rạp. Gọi điện vào các tối thứ hai, tư, sáu. Không sai lệch. Không thay đổi, không có phát sinh gì cả.
    Ngày? tháng? năm
    Anh X. người cùng nghề với nàng, khác cơ quan, có địa vị tương đương với sếp nàng. Giờ hiện đã lấy vợ, nhưng khi anh gặp nàng, vợ anh bỏ đi nước ngoài được vài năm. Anh nói với nàng ?oAnh cần một người vợ, đúng là vợ, chỉ lo việc gia đình và chăm sóc con trai anh?, dù con trai anh đã đủ tuổi chịu trách nhiệm trước pháp luật! Kèm theođiều kiện cưới hỏi là bắt nàng bỏ việc. Cũng được, nàng chấp nhận. Gia đình là trên hết, nàng cũng nghĩ vậy. Lịch lãm, từng trải, rất cuốn hút, nàng đồng ý đi chơi với anh xa xa một chút. Anh không đưa nàng đi chơi đâu cả mà chở tuột vào một nhà nghỉ. Nàng sợ quá, nằng nặc đòi bỏ về. Nàng thấy bị xúc phạm ghê gớm. Và có lẽ lúc đó trông nàng thảm thiết lắm nên anh ta đã trả nàng về cho bố mẹ nàng nguyên trạng. Sau này có dịp gặp lại, anh mắng nàng lạc hậu và cổ hủ khi vẫn còn giữ trinh tiết đến tận giờ.
    Ngày? tháng? năm
    Anh cùng cơ quan thì chăm chút nàng từng tí, mọi người ai cũng vun vào, bảo ?oCái thằng đấy được đấy, chịu khó như nó hiếm lắm, mày còn chê nó ở điểm gì!? Nàng đâu có chê mà chỉ là mỗi lần nghe thấy cái giọng xứ Nghệ của anh là nàng không chịu được. Nó cứ làm nàng nghĩ tới từ ?odân cá gỗ?. Đến chơi nhà nàng, bắt gặp anh K., anh xứ Nghệ cũng cứ ngồi lì, rất ra vẻ, rất có ý khẳng định chủ quyền, nhưng không một lần mời nàng đi uống nước hay đi chơi. Trái tim của nàng mách bảo ?oAnh nhiệt tình với nàng vậy thôi, chứ hình như anh có ý gì đó mà nàng chưa thể đoán ra được!?. Cuối cùng thì anh cũng lộ rõ ý định, anh cần nàng vì nàng có nhà cửa đàng hoàng, anh tính ở rể. Sau khi nàng từ chối, chỉ năm tháng sau, anh lấy ngày một cô nhan sắc không mặn mà cho lắm, nhưng được bố mẹ cho căn nhà rất to trên phố. Từ đó, mọi người trong phòng nhìn nàng bằng con mắt thương hại hơn.
    Giờ ngồi đếm lại nàng thấy những người đàn ông đến tìm hiểu nàng trong những năm qua giờ đã lấy vợ, có con gần hết.
    Oái ăm thay, lúc thì không có ai đến tìmn hiểu, lúc thì mấy anh một lúc. Đang đi uống nước với anh này thì có điện thoại của anh khác, làm nàng rối trí. Tất cả đều là cơ hội của nàng, nàng không thể bỏ lỡ cơ hội nào, cũng chưa có gì là khẳng định, là rõ ràng nên nàng nhiều lúc rơi vào tình trạng khó xử.
    Anh C. được bố nàng chấm điểm vì ?oNó có chí tiến thủ, ngoan ngoãn? Mày không lấy nó thì còn lấy ai?? Rất nhiều lý do ông đưa ra để thuyết phục nàng, nhưng nàng thì biết anh này quá rõ. Mỗi lần đến chơi, anh ta đều có chủ ý, mục đích, xu nịnh bố nàng quá mức, vì bố nàng là sếp của anh ta. Anh ta trở thành khách thường xuyên của nhà nàng, đến nỗi, mỗi lần anh ta đến, nàng không cần phải xuống tiếp. Tết năm đó, anh ta mang ba con gà đến nhà nàng, tự đun nước sôi làm thịt. Sau đó, bảo biếu nhà nàng một con, còn mang hai con đi đâu không biết. Thật ngán ngẩm!
    Hiện giờ thì nàng đang được tìm hiểu bởi một người đàn ông cũng từng trải, có hiểu biết, nhưng không chịu tổ chức đám cưới theo nghi lễ bình thường mà bảo chỉ về chung sống, với lý do bố mẹ anh không hòa hợp, sẽ cản trở. Và nhất định không có người đến thưa chuyện với bố mẹ nàng, nếu có thì là bố mẹ một người bạn do anh nhờ. Bố mẹ nàng không cầu kỳ, nhưng không đồng ý với cách làm vậy. Gì thì gì, gả con gái cũng phải đàng hoàng chứ. Nàng thật điên đầu, cơ hội thì cứ ngày một ít ỏi. Nàng là người cổ nên không đủ dũng khí như nhiều cô gái trẻ hiện nay, không cần chồng mà chỉ cần có con. Nàng muốn có một thứ hạnh phúc trọn vẹn. Nhưng cái hạnh phúc đó hiện giờ đang ở đâu?
    Cauvongsaubao''blog
  5. mhtn

    mhtn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/11/2004
    Bài viết:
    2.494
    Đã được thích:
    0
    Phụ nữ mà. Cứng rắn thế nào vẫn mang trái tim yếu đuối và khao khát.
    Mà có lẽ vì đi một mình bạn mới cảm nhận được Hà Nội về đêm, mới thấy nao lòng trước vẻ yêu kiều của HN, mới thấy hết những khao khát trong lòng.
    Mình thì không thể khóc được nữa rồi. Mọi cái giờ cân bằng, đã qua rồi những tháng ngày chợt khóc chợt cười. Tối nay mình cũng đi lang thang, nhưng lòng đã bằng lặng lắm rồi, thậm chí còn cười nắc nẻ khi tưởng tượng đến một ngày không xa có thể xa nhau nữa. Người ta chia tay nhau thì đau lòng, còn mình thì khác. Mình hý hửng tưởng tượng nếu xa nhau họ sẽ thay đổi như thế nào và rồi cùng mơ một ngày nào đó mình sẽ sắp xếp thời gian đến thăm họ (chắc chắn rồi, sẽ rất gần là đằng khác), thế là cả hai cùng thấy đời không tệ chút nào. Hik, chắc tại mình là người lúc nào cũng lạc quan thái quá.
  6. muademroi

    muademroi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/03/2009
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0
    mnth à, mình thèm có được cái cảm giác tự tin lạc quan yêu đời của bạn lắm.

    Chỉ có điều cuộc sống và những con người mà mình gặp sao chán quá. Họ chẳng đem lại cho mình niềm vui mà chỉ là thất vọng thôi.
    Bạn Spicegiirl à, bạn nói đúng lắm... Đúng là những người tưởng như không thể hư thì lại rất dễ hư... Và mình đừng tưởng người ta đang đau khổ vì thiếu mình, người ta đã chuẩn bị cho mình những "em út" để thế chân khoảng trống mới được tạo nên. Sợ quá đi. Ngày mai tớ sẽ rời xa tất cả để đi tìm cho mình 1 niềm vui mới, tìm cho mình sự bình yên trong lòng. Lối rẽ ngược. Mọi người hãy chúc tớ có thêm tự tin để bước đi những bước mới ấm áp khi có bạn bè ở bên đi nhé.
  7. mhtn

    mhtn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/11/2004
    Bài viết:
    2.494
    Đã được thích:
    0

    Mình nghĩ thoáng hơn bạn bạn ạ, có lẽ thế nên mình thấy cuộc sống không quá tệ. Mình cũng đã từng nói với thuytien rằng sự lạc quan của mình do nhiều yếu tố quanh mình đem lại nhưng cái quan trọng nhất là mình tin vào bản thân mình. Mình không tán thành chuyện mọi người cứ đặt lòng tin vào người khác để rồi sụp đổ khi thấy mọi chuyện không giống như họ suy nghĩ.
    Đọc những gì bạn viết trên thì mình cũng có những suy nghĩ hơi khác bạn. Cuộc sống mỗi người vẫn phải tiếp tục và khi kết thúc cũng là lúc một chặng đường mới mở ra và người ta buộc phải cân nhắc lựa chọn để tiếp tục tồn tại, phát triển. Nếu đã xác định chia tay nhau thì dù có thương có nhớ vẫn phải gạt sang một bên và lập những kế hoạch cụ thể cho tương lai, không thể nào cứ chìm ngập trong những mớ bòng bong đó để đánh mất cả những cơ hội của cuộc đời.
    Bản thân mình cũng vậy. Hoàn cảnh của mình bây giờ có thể nói là chẳng giống ai cả nhưng mình không tuyệt vọng, không buông xuôi và kể cả tình huống xấu nhất xảy ra mình vẫn tiếp tục cuộc sống, tiếp tục những dự án của đời mình, kể cả một ngày mình phải xác định đến việc bắt đầu một quan hệ mới. Cũng như vậy, nếu mình và ngưòi ta đã xác định thì chuyện người ta có một quan hệ khác là đương nhiên dù có thể trong lòng họ mình vẫn là một dấu ấn không bao giờ phai, miễn là trong khi quan hệ 2 đứa chưa đến hồi kết thì không được làm gì không phải với nhau và phải giải quyết dứt điểm mọi chuyện với nhau, không để ai phải ấm ức sau khi chia tay, để kể cả chia tay rồi vẫn có những ấn tượng tốt đẹp về nhau.
    Cố gắng lên nào. Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi.
  8. muademroi

    muademroi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/03/2009
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0

    Bạn mthn thân mến ơi! Tớ cũng k bi quan như bạn nghĩ đâu. Vì tớ chia tay người đàn ông của tớ vì hai người sống không hợp nhau thôi và người ta có quyền đi tìm cho mình 1 chân trời mới chứ. Mình là phụ nữ sức chịu đụng và nhu cầu được yêu dường như chưa phải là vấn đề lớn. Việc người đàn ông của tớ hay của bạn hay ai đó vội vã đi tìm ngay cho mình người thế chân và nắm bắt lấy cơ hội cho anh ta để giải quyết nhu cầu tình cảm thì cũng dễ hiểu thôi vì họ là đàn ông mà. Còn để người đàn bà yêu có lẽ cần phải có một thời gian dài, và có lẽ có thể là mình, cậu hay ai đó sẽ không thể tìm nổi ra 1 nửa đích thực đi tới cuối đường đời. Nhưng như thế không có nghĩa là không có đàn ông thì chúng mình đều chết phải không? Nhưng với mình, mình vẫn thấy nhiều đàn ông đáng yêu lắm chỉ mỗi tội là họ sinh ra không phải để cho mình thôi Mình chậm chân hoặc đi qua cái nửa của mình mà đâu có biết bạn nhỉ? Tặng các bạn bài thơ mình vừa sưu tầm được nhé.
    Lối rẽ

    Biết trách ai khi đường mình chia hai lối
    Em thẫn thờ đếm từng bước anh đi
    Chia ly nhau mình đi về hai hướng
    Anh đường anh!em đường em ta bước đi
    Đi anh nhé!đừng quay đầu nhìn lại
    Chẳng cần nhớ thương,cũng không cần luyến tiếc
    Ngày hôm qua xin mình em cất giữ
    Cho bước chân anh,thanh thản rộng con đường!

  9. mhtn

    mhtn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/11/2004
    Bài viết:
    2.494
    Đã được thích:
    0
    Mình là người cực kỳ dễ bắt đầu lại từ đầu . Yêu hết lòng, sống hết lòng, nhưng khi đã có vấn đề thì mình quên nhanh lắm chứ không đắm đuối con cá chuối.
  10. beobeo2005

    beobeo2005 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/03/2009
    Bài viết:
    1.542
    Đã được thích:
    0
    lạc quan đó là điều của nhiều ng trong hoàn cảnh như chị em mình thường ước ao, em cũng vậy, chỉ mong mình luôn như bây jờ, ko nghĩ gì, cảm thấy mọi việc đều happy với mình. Sau bao thăng trầm con ng đã trưởng thành hơn rất nhiều

Chia sẻ trang này