1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Harper Lee- Giết chết 1 con chim Mocking

Chủ đề trong 'Tác phẩm Văn học' bởi ngungonmuadong, 23/06/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Satori

    Satori Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/03/2004
    Bài viết:
    143
    Đã được thích:
    0
    Vô trả lời giúp bạn ngungonmuadong cho bạn phongdiepthuhan: cuốn này bản tiếng Anh tựa là To Kill a Mockingbird bạn ạ
    Cảm ơn bạn ngungonmuadong đã post truyện lên Chúc bạn vui!!
    Được Satori sửa chữa / chuyển vào 12:57 ngày 15/07/2006
  2. ngungonmuadong

    ngungonmuadong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2006
    Bài viết:
    23
    Đã được thích:
    0
    Cô Alexandra không thích lúc đi đây đi đó tôi lại mặc quần. Cô Alexandra cho rằng nếu tôi mặc quần thì không thể nào trở thành một bà quí phái được . Khi tôi nói rằng mặc váy thì tôi chẳng còn làm được việc gì cả , cô Alexandra bảo là mặc quần thì tôi cũng chẳng phải làm gì cơ mà . Cô tôi nghĩ rằng tôi chỉ được chơi với những bộ đồ chè , những cái lò tí xíu. Cô Alexandra bảo rằng tôi là một ánh mặt trời rọi vào cuộc sống đơn độc của cha tôi . Tôi nói : người ta mặc quần thì cũng có thể là một ánh mặt trời được . Cô Alexandra làm tôi rất bực bôi ; nhưng khi tôi kể lại cho cha tôi nghe thì ông bảo rằng trong gia đình đã có đủ những tia nắng mặt trời rồi, và tôi có thể tiếp tục sống theo cách của tôi, cha tôi chẳng nói gì về cách sống đó của tôi.
    Khi ăn bữa tiệc Noel , tôi phải ngồi riêng ở một chiếc bàn con , Jem và Francis ngồi ở cái ban ăn lớn cùng với mọi người. Jem và Francis được phép ngồi với người lớn đã lâu rồi , thế mà cô Alexandra vẫn cứ tiếp tục để tôi ngồi riêng. Tôi thường tự hỏi : chắc cô ấy nghĩ rằng tôi sẽ nghịch ngợm , đứng lên, ngồi xuống , ném các thứ ở bàn ăn đi chăng ? Đôi khi , tôi cũng nghĩ đến việc xin phép cô Alexandra cho tôi ngồi ăn cùng bàn với tất cả mọi người , tôi muốn tỏ cho cô ấy biết là tôi cũng " lịch sự " như những người khác , hơn nữa, trong các bữa ăn thường ngày ở nhà , tôi vẫn ngồi chung bàn với cả nhà. Tôi bảo cha tôi nói chuyện đó với cô Alexandra , cha tôi đáp rằng ông không thể làm như thế được . Chúng tôi là khách , chúng tôi phải ngồi ở chỗ do chủ nhà sắp xếp. Cha tôi cũng nói rằng cô Alexandra không hiểu bọn con gái nhiều lắm, cô ấy không có con gái.
    Sau bữa ăn, tất cả mọi người đều ra phòng ngoài , Jem nằm trên sàn nhà , tôi đi ra sân sau .
    -Con mặc áo ngoài vào - cha tôi nói như trong giấc mơ, nên tôi chẳng để ý.
    Francis ngồi với tôi ở bậc thềm sau nhà .
    -Bà là một đâù bếp tuyệt diệu - nó nói - Bà sắp sửa dạy tớ.
    -Con giai ai lại đi học nấu bếp - Tôi cười thầm khi nghĩ tới chuyện Jem đeo một cái tạp dề.
    -Bà bảo rằng tất cả đàn ông đều phải học nấu bếp, đàn ông phải chăm sóc , hầu hạ vợ , khi vợ ốm đau.
    -Tớ không muốn Dill hầu hạ tớ. Tớ thích hầu hạ Dill cơ .
    -Dill à ?
    -Phải . Không được nói gì về chuyện ấy nhé. Khi nào lớn lên là chúng tớ lâý nhau luôn. Vụ hè vừa rồi , Dill đã hỏi lấy tớ.
    Francis cười .
    -Có chuyện gì thế, sao đằng ấy lại cười ? - Tôi hỏi.
    -Đằng ấy định nói đến cái thằng bé mà bà kể là mùa hè nào nó cũng đến ở với cô Rachel , có phải không ?
    -Đúng là Dill ấy.
    -Tớ biết tất cả moị chuyện về thằng ấy .
    -Những chuyện gì nào ?
    -Bà bảo rằng nó không có gia đình ...
    -Dill có gia đình chứ. Dill sống ở Meridian.
    -... Nó chỉ đi sống nhờ hết người họ hàng này đến người bà con khác.Hè nào cô Rachel cũng nuôi nó.
    -Francis , không đúng thế !
    Francis nhăn mặt với tôi:
    -Có những chuyện đằng ấy không hiểu đâu , Jean Louise ạ , nhưng tớ cho đó không phải lỗi của đằng ấy. Tớ nghĩ rằng đó không phải là lỗi của đằng ấy , bởi vì ông Atticus là một người yêu dân da đen , nhưng tớ bảo cha đằng ấy biết là chuyện ấy đang làm cho cả gia đình buồn bực lắm đấy .
    -Mày nó cái *** gì thế hả thằng Francis kia ?
    -Tớ nói có thế thôi. Bà bảo rằng việc ông Atticus để đằng ấy chạy nhảy như con điên là một việc tồi tệ , nhưng bây giờ ông Atticus còn trở thành một người yêu dân da đen , mọi người trong họ nhà ta không thể nào vác mặt qua phố xá Maycomb được nữa. Những việc ông Atticus làm là bôi nhọ gia đình , họ hàng.
    Francis đứng dậy , chạy về phía gian bếp cũ , đứng ở khoảng cách an toàn nóp kêu lên :
    -Bố đằng ấy chính cống là một người yêu dân da đen !
    -Bố tao không phải thế ! - Tôi gầm lên - tao không thèm chấp mày, nhưng muốn sống thì thôi ngay lập tức !
    Tôi đuổi theo nó , nhưng nó đã chui vào trong bếp .
    -Người yêu dân da đen ! - Nó lại hét.
    Tôi quay lại chỗ bậc thềm, kiên nhẫn đợi . Tôi ngồi ở đó có lẽ được năm phút thì nghe thấy tiếng cô Alexandra hỏi :
    -Francis đâu ?
    -Nó ở trong bếp đấy ạ.
    -Đã bảo nó không được chơi ở đấy cơ mà.
    Francis đi đến gần cửa và kêu lên :
    -Bà ơi , cô Jean Louise đã đuổi cháu vào đấy , không cho cháu ra.
    -Thế là thế nào , hả Jean Louise ?
    Tôi ngước nhìn cô Alexandra :
    -Cháu không đuổi nó vào đó , cháu cũng chẳng bắt nó đứng ở trong đấy.
    -Cô ấy đuổi cháu đấy ! - Francis lại kêu lên - Cô ấy không cho cháu ra ! Jean Louise tức cháu.
    -Francis , ra đây ngay ! Jean Louise , nếu cô còn nghe thấy một chuyện gì liên quan đến cháu , cô sẽ mách cha cháy . Lúc nãy , cô đã chẳng nghe thấy cháu nói "*** " là gì đấy ? Cô không muốn lần sau còn nghe thấy thế nữa.
    Cô Alexandra vừa đi khuất , thằng Francis lại vênh mặt lên , nhăn nhở. Nó chạy ra sân, đứng cách xa tôi , thỉnh thoảng nó lại cười khiêu khích . Jem lại gần cổng , nhìn tôi và thằng Francis , rồi bỏ đi. Thằng Francis trèo lên cây trinh nữ, rồi lại leo xuống. Nó đút hai tay vào túi , đi vòng quanh sân . Nó nghĩ là lúc này tôi đã sợ không dám xông vào , Francis khe khẽ hát :
    -Người yêu dân da đen ...
    Lần này , tôi vả vào mồm nó. Tay trái bị đau , tôi chuyển sang dùng tay phải , nhưng không đánh nó được lâu. Chú Jack đã giữ hai tay tôi ép vào sườn và quát : Đứng im !
    Cô Alexandra đứng gần thằng Francis , đang dùng khăn mùi soa lâu nước mắt cho nó. vuốt má nó. Lúc thằng Francis bắt đầu khóc nhè, cha tôi, Jem và chú Jimi liền chạy ngay ra cổng sau.
    -Đứng nào gây chuyện trước ? - chú Jack hỏi .
    Thằng Francis và tôi cùng giơ hai tay chỉ vào nhau .
    -Bà ơi - thằng Francis khóc - Cô ấy bảo cháu là một con đĩ và xông vào đánh cháu.
    -Có đúng thế không , Sói con ? - Chú Jack hỏi.
    -Vâng , đúng thế- tôi đáp.
    -Chú Jack đưa mắt xuống nhìn tôi .
    -Cháu có nhơ chú đã bảo cháu còn dùng những chữ như thế thì sẽ gặp những chuyện chẳng hay không ?
    -Vâng, đúng thế , nhưng ...
    -Được , cháu đã gây chuyện đấy. Đứng im.
    Tôi đang nghĩ là nên đứng im một chỗ hay chạy đi, tôi phân vân một lúc khá lâu , rồi tôi quay người bỏ chạy , nhưng chú Jack tóm được, liền đánh tôi .
    -Còn sống trên đời này , cháu không bao giờ thèm nói chuyện với chú nữa ! Cháu ghét chú , cháu khinh bỉ chú , cháu cầu cho ngày mai chú chết luôn đi ! - Tôi chạy lại phía cha tôi để mong được an ủi, nhưng cha tôi bảo rằng tôi đã gây ra chuyện và đã đến giờ chúng tôi phải quay về nhà rôi. Tôi trèo vào hàng ghế sau trong ô tô , không chào một ai cả. Về tới nhà , tôi chạy ngay vào buồng riêng , đóng sầm cửa lại . Jem cố nói với tôi một vài lời thật dịu dàng, nhưng tôi không để cho Jem nói.
  3. ngungonmuadong

    ngungonmuadong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2006
    Bài viết:
    23
    Đã được thích:
    0
    Ngay sau đó, có tiếng gõ cửa. Tôi hỏi xem là ai , có tiếng chú Jack trả lời.
    -Chú biến đi !
    Chú jack bảo nếu tôi còn nói như thế nữa, chú ấy sẽ đánh tôi, thế là tôi bèn im lặng . Chú Jack bước vào , tôi liền chạy vào một góc, quay lưng về phía chú ấy.
    -Sói con này , cháu vẫn còn ghét chú chứ ? Ờ, chú không nghĩ là cháu ghét chú mãi đâu . Cháu đã làm cho chú thất vọng , ... cháu đã gây ra chuyện , cháu biết đấy .
    -Không phải .
    -Cháu bé này , cháu không thể đến chơi nhà người khác mà lại cứ rủa xả ...
    -Chú không công bằng . Chú bất công.
    Hai hàng lông mày của chú Jack rướn lên :
    -Không công bằng ? Bất công như thế nào ?
    -Chú rất tốt , chú Jack ạ . Sau khi chú đánh cháu thì cháu nghĩ rằng mình vẫn yêu chú, nhưng chú không hiểu trẻ con nhiều lắm đâu.
    Chú Jack chống hai tay vào mạng sườn , đưa mắt nhìn tôi.
    -Tại sao chú lại không hiểu trẻ con , Jean Louise nhỉ ? Hành động của cháu chỉ cần nhìn qua cũng biết thôi.
    -Cháu chưa kể lại cho chú nghe đầu đuôi câu chuyện cơ mà ? Cháu kể nhé.
    Chú Jack ngồi xuống giường , lông mày nhíu lại . Chú Jack đưa cặp mắt dưới hàng lông mày nhíu ấy nhìn tôi :
    -Bắt đầu kể đi cháu .
    Tôi thở thật sâu :
    -Điều thứ nhất là chú không được ngắt lời , không cho cháu kể cái phần phải của cháu ... Khi anh Jem và cháu xích mích , bố cháu không chỉ nghe lời phân bua của anh Jem mà còn nghe cả cháu nữa. Điểm thứ hai là chú đã bảo cháu không bao giờ được dùng những tiếng rủa xả như thế trừ những lúc khi bị khiêu khích quá đáng , mà thằng Francis nó khiêu khích cháu quá đến mức cần bổ vỡ đầu nó ra ...
    Chú Jack gãi đầu :
    -Thế cái phần phải của cháu như thế nào nào ?
    -Thằng Francis đem bố cháu ra giễu cợt.
    -Thằng Francis đem bố cháu ra giễu cợt như thế nào ?
    -Nó bảo bố cháu là người yêu bọn mọi đen. Cháu không hiểu rõ là gì , nhưng theo cách nói của thằng Francis ... cháu sẽ kể ngay cho chú nghe,chú Jack ạ , cháu sẽ ... cháu thề là cháu không chịu ngồi yên để nghe nó chế giễu bố cháu .
    -Nó nói như thế à ?
    -Vâng ạ , nó còn nói nhiều nữa . Nó bảo bố cháu bôi nhọ họ hàng , và để anh Jem và cháu chạy nhạy như lũ điên khùng ...
    -Chúng ta sẽ làm rõ việc này ! Nhất định chú sẽ quay lại đó tối nay .
    -Chú bỏ qua chuyện đó đi , chú Jack ạ .
    -Chú không có ý định cho chuyện này qua đâu . Cô Alexandra phải biết mới được .
    -Chú Jack ơi , chú hứa với cháu một điều này nhé, chú hứa nhé ... Chú hãy hữa là đừng kể cho bố cháu chuyện này nhé. Bố cháu ... bố cháu một lần đã yêu cầu cháu không được tức giận vì nghe thấy người ta nói xấu bố cháu . Cháu muốn rằng bố cháu nghĩ là chúng cháu đánh nhau vì một lý do nào khác thì hơn . Chú hứa đi ...
    -Nhưng chú không muốn thằng Francis không bị trừng phạt vì những lời như thế ...
    -Nó sẽ không nói nữa đâu . Chú băng lại tay cho cháu nhé ? Vẫn còn hơi chảy máu đấy .
    -Tất nhiên chú sẽ băng cho , Sói con ạ . Chú thích băng tay cho cháu hơn băng tay cho bất cứ ai khác. Cháu đi theo lối này nhé ?
    Chú Jack dẫn tôi vào buồng tắm . Trong khi rửa sạch và băng ngón tay cho tôi , chú kể cho tôi nghe một chuyện ngộ nghĩnh về một ông già cận thị có con mèo tên là Hodge.
    -Tốt rồi - chú Jack nói khi băng tay xong cho tôi .
    -Cảm ơn chú . Chú Jack này ?
    -Gì thế cháu ?
    -Con đĩ là như thế nào hả chú ?
    Chú Jack lại bắt đầu kể một câu chuyện dài về một thủ tướng già. Tôi đoán là chú ấy đang cố trả lời câu hỏi của tôi , nhưng dù sao thì chú ấy cũng chẳng giải thích gì cả.
    Sau đó, lúc sắp sửa đi ngủ, tôi ra hành lang để uống nước thì nghe thấy cha tôi và chú Jack đang trò chuyện trong phòng ngoài.
    -Em sẽ chẳng bao giờ lấy vợ đâu, anh Atticus ạ .
    -Tại sao ?
    -Em sẽ có con .
    -Chú sẽ có một lô việc để mà học hỏi, Jack ạ .
    -Em biết thế. Chiều nay , con gái anh đã dạy em bài học đầu tiên. Cháu nó bảo em không hiểu trẻ con nhiều lắm . và đã nói cho em biết lý do. Con bé nói rất đúng. Anh Atticus ạ , nó bảo cho em hay rằng nên đối xử với nó ra sao ... trời ơi , em rất tiếc đã không đối xử với nó thật ngọt ngào.
    Cha tôi cười :
    -Nó chinh phục được chú rồi đấy, đừng có băn khoăn về chuyện ấy nữa.
    Tôi đợi nghe chú Jack kể ra lý do đánh nhau của tôi . Nhưng chú ấy không nói gì, chỉ lẩm bẩm :
    -Con bé ấy không nghĩa đến một nửa nhưng câu nó nói ... nó đã hỏi em một con đĩ nghĩa là gì ?
    -Chú giải thích cho nó chứ.
    -Không . Em kể cho nó nghe một câu chuyên về một ông thủ tướng.
    -Chú Jack này ! Khi một đứa trẻ hỏi chú một điều gì thì vì Thượng đế, xin chú hãy trả lời cho nó nhé. Trẻ con bao giờ cũng vẫn là trẻ con , nhưng chúng có thể nhận ra việc nói né tránh nhanh hơn người lớn đấy. Trẻ con thường thích nói bậy , nhưng sẽ thôi không nói khi thấy những lời đó hết vẻ hấp dẫn . Nóng nảy , vội vã thì không được . Sói con đang cần học được cách bình tĩnh , và sẽ học nhanh thôi. Chỉ trong mấy tháng nữa nó sẽ là một người điềm tĩnh.
    -Anh Atticus , anh chẳng bao giờ trừng phạt nó.
    -Hiện nay, anh đang bị đe doạ . Chú Jack này , con bé ấy nó rất quan tâm đến anh đấy. Anh chỉ băn khoăn là nó và Jem đã phải nghe những lời thối tha hơi sớm một chút . Anh không lo gì về Jem , thằng bé ấy rất điềm tĩnh, nhưng còn Sói con : hễ thấy nói động đến mình là xông vào đánh nhau ngay ...
    Tôi đợi chú Jack không giữ lời hứa , sẽ nói ra lí do tôi đánh thằng Francis. Nhưng chú ấy vẫn không nói .
    -Anh Atticus này, chuyện đó đang gay go lắm, phải không anh ? Chúng ta chưa có thì giờ trờ chuyện .
    -Không thể tồi tệ hơn được nữa, chú Jack ạ . Việc duy nhất bọn anh đạt được là lời khai của một người da đen bác lại lời của những người trong nhà Ewell. Toà án đã không thể hi vọng thu được lời khai của Tom Robinson bác lại lời khai của những người trong nhà Ewell ... chú biết gia đình Ewell chứ ?
    Chú Jack trả lời là có và đã nhớ ra.
    -Vậy thì anh sẽ làm gì ?
    -Ở vào tình trạng này ,anh thực sự chưa biết nói thế nào . Chú có biết không , anh đã hy vọng trong suốt cuộc đời không phải gặp một trường hợp như thế này , nhưng ông John Taylor lại cử anh và bảo " Chính ông phải là người đảm nhậm nhiệm vụ này".
    -Anh có thể không nhận chú ?
    -Đúng thế. Nhưng chú thấy như thế anh còn có thể nào nhìn thẳng vào mắt hai đứa con của anh nữa ? Chú cũng như anh đều hiểu rõ những điều sẽ xảy ra, anh hi vọng và cầu mong rằng anh sẽ làm cho Jem và Sói con sẽ trải qua được tình trạng này mà không phải chịu cay đắng , nhất là không mắc vào cái căn bệnh phổ biến ở thị trấn Maycomb này . Tại sao những người hiểu lẽ phải lại phát điên lên khi thấy có chuyện về một người da đen, đó là điều anh không sao hiểu được ... Anh chỉ mong Jem và Sói con có những nhận thức riêng của chúng , chứ không nghe theo dư luận . Anh hi vọng chúng tin vào anh ... Jean Louise ?
    Tôi chúi đầu vào một góc.
    -Dạ ?
    -Đi về giường ngủ .
    Tôi vội vã về buồng ngủ , trèo lên giường . Chú Jack là một người bạn rất tuyệt, không phụ lòng tin tưởng của tôi . Nhưng tôi không bao giờ đoán được là tại sao cha tôi lại biết tôi đứng nghe ở bên ngoài , phải sau nhiều năm , tôi mới nhận ra là cha tôi muốn để cho tôi nghe thấy tất cả những lời cha tôi nói với chú Jack tối đó.
    Được ngungonmuadong sửa chữa / chuyển vào 21:39 ngày 16/07/2006
  4. ngungonmuadong

    ngungonmuadong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2006
    Bài viết:
    23
    Đã được thích:
    0
    Cha tôi đã gần 50 tuổi. Ông già hơn nhiều so với cha mẹ mà các đứa học cùng trường chúng tôi. Khi chúng nó kể : "Bố tớ..." thì hai anh em tôi không có chuyện gì để mà kể về cha chúng tôi cả.
    Cha chúng tôi không làm việc gì đặc biệt. Ông làm việc tại một văn phòng chứ không phải ở một cửa hàng giải khát . Cha tôi không làm nghề lái xe ở miền quê, ông không phải là cảnh sát trưởng , ông không làm việc ở đồng ruộng , ở garage , cha tôi chẳng việc gì đáng để người ta chú ý.
    ngoài điều đó ra , cha tôi thường đeo kính. Mắt trái của ông hầu như không trông thấy gì , cha tôi bảo rằng những người trong họ nhà Finch đều kém mắt bên trái . Khi nào muốn nhìn rõ vật gì , cha tôi thường nghiêng đầu để nhìn bằng mắt phải.
    Cha tôi không tham gia những việc mà bố của những bạn học của chúng tôi thường tham gia . Ông không bao giờ đi săn , không bao giờ chơi bìa poker , không uống rượu , không hút thuốc. Cha tôi chỉ hay ngồi đọc sách trong phòng ngoài.
    Khi đưa cho chúng tôi hai khẩu súng hơi , cha tôi không dạy chúng tôi bắn. Chú Jack đã dạy chúng tôi, chú ấy bảo cha tôi không để ý đến súng ống . Một hôm , cha tôi bảo Jem :
    -Bố muốn con chỉ bắn những cái thùng cũ ở sân sau. nhưng bố biết là con thích bắn chim. Nếu bắn trúng được , con hãy bắn tất cả những con chim cà cưỡng , nhưng con hãy nhớ rằng giết chết một con chim mocking là một tội lỗi đấy .
    Đó là một lần duy nhất tôi nghe thấy cha tôi nói về một việc làm phạm tội. Tôi đi hỏi cô Maudie.
    Cô Maudie trả lời :
    -Bố cháu nói đúng đấy . Con chim mocking chỉ làm một việc duy nhất ... là cất tiếng hót cho cuộc đời chúng ta vui tươi . Nó không phá hại vườn cây , không làm tổ ở kho thóc , nó chỉ gắng sức hót cho chúng ta vui . Chính vì thế mà việc giết một chim mocking là phạm một tội lỗi .
    -Cô Maudie , khu phố này là một khu phố cổ kính, đúng không ạ ? Cháu thấy tất cả mọi người ở trong khu phố của chúng ta đều già hết. Chỉ có cháu và anh Jem là hai đứa trẻ duy nhất . Cụ Dubose đã gần một trăm tuổi , cô Rachel cũng già , cả cô và bố cháu cũng thế.
    -Cô không thể nào gọi một người năm mươi tuổi là già cả được - Cô Maudie trả lời một cách sâu sắc - Cô không còn quay vòng tròn được nữa phải không ? Bố cháu cũng thế . Nhưng nhờ bố cháu nhiều tuổi mà các cháu có lợi đấy . Nếu bố cháu 30 tuổi, cháu sẽ thấy cuộc sống khác hẳn .
    -Cháu tin chắc như vây . Bố cháu không làm một việc gì cả ...
    -Cháu sẽ ngạc nhiên. Trong con người của bố cháu còn tràn đầy sức sống.
    -Cô Maudie ơi, bố cháu làm được những việc gì ?
    -Bố cháu lập di chúc rất giỏi, không kẻ nào có thể xoay xở được . Cháu có biết không , bố cháu là người đánh cờ giỏi nhất thị trấn này đấy ? Này , hồi cô đến chơi khu Bến tàu , bố cháu đánh bại tất cả mọi người ở cả hai miền ven bờ sông.
    -Trời ơi , Jem và cháu bao giờ cũng thắng bố cháu , cô Maudie ạ .
    -Sẽ đến lúc cháu hiểu là bố cháu muốn để cho các cháu thắng đấy. Cháu có biết là bố cháu chơi được cả loại đàn Jew''s Harp không ?
    Cái tài tầm thường này chỉ làm tôi ngượng thay cho cha tôi thôi.
    -Này ... - cô Maudie nói .
    -Cô bảo gì thế, cô Maudie ?
    -Không có gì cả . Cháu có thể tự hào về bố cháu . không phải là tất cả mọi người đều chơi được đàn Jew''s Harp đâu nhé. Này, cháu tránh đường cho các bác phó mộc . Cháu nên về nhà đi, cô ra xem chỗ đỗ quyên của cô , cô không để mắt được đến cháu đâu. Một tấm ván có thể rơi vào đầu cháu đấy.
  5. Nikita

    Nikita Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/01/2002
    Bài viết:
    51
    Đã được thích:
    0
    Cuốn này ai dịch hả bác? Và dịch lâu rồi đúng không ạ? Em chỉ nghĩ không biết có nên gọi mockingbird là chim Họa mi hay chim sáo hay đại khái thế cho gần gũi và dễ hiểu hơn. Cũng là những loại chim lành, hót hay và biết hót nhiều giọng.
    Và truyện này đúng là "Giết chết một con chim Mocking"? Nghe cứ ghê ghê nhỉ? Không biết có thể gọi cách nào khác được không?
    Em chỉ trộm nghĩ và nghĩ trộm thế thôi ạ! Mong các bác chỉ giáo.
    Truyện này rất hay. Cám ơn bác đã post lên.
    Được Nikita sửa chữa / chuyển vào 20:02 ngày 17/07/2006
    Được Nikita sửa chữa / chuyển vào 20:03 ngày 17/07/2006
  6. maseo

    maseo GDQP - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    22/12/2004
    Bài viết:
    3.125
    Đã được thích:
    320
    nếu tôi nhớ không nhầm thì đã có 1 bản dịch lấy tên là Ai đã giết con chim nhại tiếng
  7. ngungonmuadong

    ngungonmuadong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2006
    Bài viết:
    23
    Đã được thích:
    0
    Cuốn này vốn tên tiếng Anh là To kill a mocking bird , dịch thành như vậy là hay rồi bởi nó phản ánh tội ác của tệ phân biệt chủng tộc , mà bạn sẽ được biết ở nửa sau của câu chuyện .
    Bản dịch này là của Lương Minh Tâm- Phương Hiên. Mình nghĩ tác phẩm này tương lai không xa sẽ được dịch lại và phát hành b ản mới thôi.
  8. ngungonmuadong

    ngungonmuadong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2006
    Bài viết:
    23
    Đã được thích:
    0
    Vào một ngày thứ bảy , hai anh em tôi mang súng hơi đu chơi để xem có bắn đươcj một con thỏ hay một con sói không. Chưa qua nhà ông Radley , tôi bỗng thấy jem đang ngó cái gì ở đường . Jem quay đầu sang một bên , liếc mắt nhìn . Tôi hỏi :
    -Abh đang nhìn cái gì thế ?
    -Chỗ kia có một con chó già.
    -Đó là con Tim Johnson , có phải không nhỉ ?
    Tim Johnson là con chó của ông Harry Jonhson . Đó là một con vật được cả thị trấn yêu quí .
    -Nó đang làm gì thế.?
    -Anh không hiểu, Sói con ạ. Chúng ta nên quay về nhà thì hơn .
    Chúng tôi chạy về nhà, lao luôn vào bếp .
    -Chị Cal ơi -Jem gọi -Chị ra hè phố với em một phút thôi.
    -Để làm gì thế , chú Jem ?
    -Con chó goà pwr ngoài đó nó làm sao ấy . Nó ốm, chị Cal ạ . Nó làm sao ấy .
    -Chú đang kể chuyện cổ tích cho tôi nghe đấy à,. chú Jem Finch ? -Giọng chị Calpurnia nghiêm lại .
    -Chị Cal ơi , không phải đâu ?
    -Nó đang chạy à ?
    -Không phải ,. nó chỉ lừ đừ thôi , đi chậm ghê lắm , chị có thể nhìn thấy rất rõ . Nó đi theo lối này này.
    Chị Calpurnia ra sân cùng với Jem ..
    -Chị chẳng thấy con chó nào cả - chịi Calpurnia nói .
  9. ngungonmuadong

    ngungonmuadong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2006
    Bài viết:
    23
    Đã được thích:
    0
    Chị Cal đi với chúng tôi ra ngoài hè phố , chị nhìn vào chỗ Jem chỉ. Con Tim Jonhson đang lừ đừ đi ở phía xa. Nó bước khập khiễng tựa như chân bên phải ngắn hơn chân bên trái .
    Chị Calpurnia nhìn nó , rồi lấy vai hai anh em chúng tôi, kéo chạy về nhà . Chúng tôi vào tới nhà, chị bén đóng cửa lại, chạy ra máy điện thoại, hét to:
    -Cho tôi nói chuyện với ông Finch !
    Chị hét lên :
    -Ông Finch , tôi là Cal đây . ở phố nhà ta có một con chó dại . Nó đang đi trên phố , vâng , đó là con chó già Tim Jonhson , vâng, vâng ...
    Chị lại quay máy :
    -Cô Eula May này , tôi vừa mới nói chuyện với ông Finch xong, cô đừng nối với máy của ông ấy nữa. Hãy nghe tôi nói cô Eula May nhé. Cô hãy gọi cho cô Rachel , cô Stephanie Crawford và tất cả những người có điện thoại trong khu phố này , báo cho họ biết trong phố có một con chó dại . Cô làm ơn báo hộ nhé.
    Chị Calpurnia hỏi Jem :
    -nhà ông Radley có máy điện thoại không nhỉ ?
    Jem tra quyển danh bạ điện thoại , trả lời là không rồi nói thêm :
    -Nhưng dù sao , họ cũng chẳng hề bước ra phố, chị Cal ạ .
    -Nhưng chị cứ chạy sang báo cho họ biết .
    Chị chạy ra phía cổng trước , Jem và tôi chạy theo ,chị hét ầm lên :
    -Hai em ở trong nhà !
    Lúc này , mọi người đều biết tin trong phố có con chó dại , mọi nhà trong phố đều đóng chặt cửa . Chúng tôi quan sát chị Calpurnia đang chạy về phía nhà ông Radley .
    -Ông Nathan ơi , bác Arthur ơi , có môt con chó dại đấy !
    Nhưng hình như không có ai trong nhà nghe thấy tiếng chị Cal .
    Khi chị Calpurnia chạy về tới cổng sau , một chiếc ô tô Ford dừng lại cạnh nhà chúng tôi. Cha tôi và ông Heck Tate và cha tôi bước tới cổng . Jem mở cửa .
    -Con phải ở trong nhà - cha tôi bảo - Con chó đó đâu , chị Cal ?
    -Nó chỉ ở đâu đấy quanh đây thôi - Chị Calpurnia trả lời và chỉ ra phố .
    -Nó không chạy nhanh , phải không chị Cal ? - Ông Tate hỏi .
    -Đúng vậy ,ông Heck Tate ạ .
    -Chúng ta chạy đi tìm nó chứ , bác Heck ? - Cha tôi nói .
    -Đợi thì hơn , bác Finch ạ . Chó dại thường hay đi theo đường thẳng , bác không tìm thấy được đâu. Nếu nó đi thẳng , nó sẽ vào sân sau nhà bác Radley ,chúng ta hãy đợi một phút.
    -Nó không ở trong sân sau nhà bác Radley đâu . Nó không chui qua được hàng rào ở đó . Chắc hẳn nó phải đi theo đường cái.
    Không có cảnh nào im lìm , chết chóc hơn là cảnh một đường phố mà mọi nhà đều đóng cửa im ỉm, đang chờ đợi một việc sắp xảy ra. Cây cối im lìm , những con chim mocking cũng im hơi lặng tiếng. Tôi nhìn ông Tate cẩm khẩu súng trong tay .
    -Nó kia kìa - cha tôi nói khẽ, con Tim Jonhson xuất hiện .
    Ông Tate đưa tay lên che mắt, và cúi về phía trước :
    -Đúng nó bị dại đấy, bác Finch ạ .
    Con Tim Jonhson lừ lừ tiến về phía chúng tôi , chúng tôi nhìn thấy nó run rẩy . Nó dừng lại trước cổng nhà ông Radley và cố quay người . Cha tôi bảo :
    -Bác Heck , tốt nhất là bác nổ súng ngay bây giờ trước khi nó chạy rẽ vào ngõ hẻm ... Có trời mới biết những ai ở đó . Vào trong nhà đi , chị Cal.
    -Bác bắn nó đi, bác Finch .
    Ông Tate đưa khẩu súng cho cha tôi. Hai anh em tôi suýt nữa ngất đi.
    -Đừng để phí thời gian, bác Heck - cha tôi nói - Bác bắn đi .
    -Bác Finch , đây là việc cần tới một phát súng thiện xạ .
    Cha tôi lắc đầu mạnh mẽ :
    -Đừng đứng đấy , bác Heck ! Nó không đứng ở đấy suốt ngày chờ bác đâu ...
    -Nhưng bác hãy nhìn lại chỗ con chó đứng ! Nếu bắn trượt , viên đạn sẽ xuyên thẳng vào nhà ông Radley ! Tôi không thể bắn thật chính xác được , bác biết rõ đấy !
    -Đã ba mươi năm nay , tôi không nổ một phát súng nào ...
    Ông Tate hầu như ném khẩu súng vào tay cha tôi và nói :
    -Nếu lúc naỳ bác nổ súng , tôi cảm thấy rất sung sướng.
    Jem và tôi quan sát cha xách khẩu súng bước ra giữa đường phố. Chị Calpurnia lẩm bẩm " Cầu chúa Jesus nhân từ phù hộ cho ông Atticus ", chị đưa hai tay lên ôm lấy má.
    Ở chỗ trước cửa nhà ông Radley , con Tim Jonhson cuối cùng đã quay được nguwòi và bắt đầu đi ngược đường phố . Nó tiến lên hai bước , rồi dừng lại và ngẩng đầu lên .
    Cha tôi đưa súng lên vai . Khẩu súng gầm lên, con Tim Jonhson lăn xuống hè . Nó không kịp nhận ra là vật gì đã trúng nó .
    Ông Tate nhảy ra khỏi cổng và chạy lại phía nhà ông Radley. ông Tate dừng lại phía trước con chó rồi nói :
    -Bác bắn hơi lệch sang bên phải một chút, bác Finch ạ .
    -Bao giờ cũng như thế- cha tôi trả lời . Ông bước lại chỗ ông Tate và đứng nhìn con Tim Jonhson . Các gia đình lần lượt mở cửa , hết nhà này đến nhà khác, khu phố dần dần trở lại hoạt động. Cô Maudie và cô Stephanie bước theo bậc thềm đi xuống.
    Jem đang sững sờ. Ông Tate và cha tôi quay vào sân, ông Tate mỉm cười :
    -Tôi sẽ bảo bác Zeebo đến mang xác con chó đi. Bác Finch này , bác vẫn không hề quên cái tài đó . Người ta bảo rằng bắn súng chẳng bao giờ rời bỏ bác được .
    Cha tôi im lặng .
    -Bố ơi ? - Jem gọi .
    -Gì thế con ?
    -... Không ạ .
    -Tôi đã nhìn thấy ôm Finch bách phát bách trúng !
    Cha tôi quay người lại thì đối diện với cô Maudie . Hai người nhìn nhau , không hề nói gì cả . Cha tôi trèo vào chiếc xe của ông cảnh sát trưởng .
    -Lại đây con - cha tôi gọi Jem - Con đừng lại gần con chó đó, con có hiểu không ? Đừng lại gần nó nhé, tuy chết rồi , nhưng nó vẫn nguy hiểm như lúc sống đấy.
    -Vâng ạ . Bố ơi ...
    -Gì thế con ?
    -...không ạ .
    -Cháu có chuyện gì thế, sao cháu lại không nói ?- ông Tate vừa hỏi vừa mỉm cười với Jem - Chắc cháu không biết ba cháu là ...
    -Thôi bác Heck - cha tôi nói . Chúng ta phải đi thôi.
    Khi xe ô tô đã chạy xa, anh em tôi chạy lại bậc thềm trước cửa nhà cô Stephanie . Chúng tôi ngồi đợi bác Zeebo lái xe đến.
    Cuối cùng, Jem nói :
    -Sói con này , em đã nhìn thấy bố bắn chứ ? Em có thấy bố đứng ở đó không ? ... Thật là đột ngột , khẩu súng tựa hồ là một bộ phận trong cơ thể của bố ... bố bắn nhanh quá , như ...
    Cô Maudie mỉm cười :
    -Thấy chưa , Jean Louise , cháu còn nghĩ là bố cháu không thể làm được một việc gì không ? Cháu còn ngượng về bố cháu không ?
    -Không ạ .
    Hôm nọ cô đã quên không kể cho cháu nghe . Ngoài việc biết chơi đàn Jew''s Harp , ngày trước bố cháu còn là một người bắn súng giỏi nhất quận Maycomb đấy.
    -Một người bắn súng giỏi ... - Jem lắp lại .
    -Thật đúng như lời cô nói đấy , Jem Finch ạ. Cháu có biết không , hồi bố cháu còn trẻ, mọi người đều gọi là Nhà thiện xạ bách phát bách trúng. Này , ở khu Bến tàu , vào hồi bố cháu còn nhỏ , bố cháu đã bắn mười lăm viên đạn hạ được mười bốn con chim , thế mà bố cháu vẫn chưa hài lòng.
    -Bố cháu không bao giờ kể một ly gì về các chuyện đó - Jem lẩm bẩm.
    -Bố cháu không bao giờ kể về các chuyện đó à ?
    -Vâng ạ .
    -Tại sao hiện nay bố cháu không bao giờ đi săn ? - Tôi hỏi.
    -Cô có thể kể cho cháu biết - cô Maudie nói - Điểm chủ yếu là bố cháu rất giàu lòng bác ái . Bố cháu coi việc săn bắn chỉ là một tài vặt thôi. Cô cho rằng có lẽ bố cháu đã rời bỏ khẩu súng khi nhận thấy trong tay mình có sức mạnh lớn lao đè bẹp được hầu hết các loại sinh vật. Cô đoán rằng bố cháu đã quyết định không dùng súng nữa cho đến khi nào buộc phải cầm súng , và hôm nay bố cháu đã phải cầm súng đấy.
    Lúc về nhà ,tôi bảo Jem chúng tôi đã thực sự có chuyện để đem ra kể ở trường vào ngày thứ hai , Jem sừng sộ với tôi :
    -Không được nói gì đấy, nhớ không , Sói con .
    -Sao cơ ? Em nhất định kể chứ . Mọi người chẳng bảo bố là người bắn súng giỏi nhất quận Maycomb là gì ?
    -Anh nghĩ rằng nếu bố muốn chúng ta biết chuyện đó, bố đã kể cho chúng ta nghe rồi .
    -Có lẽ bố đã quên đấy.
    -Không phải đâu Sói con ạ .Có những chuyện mà em không hiểu đâu. Bố đã nhiều tuổi rồi , nhưng giá mà bố không thể làm việc gì thì anh cũng không lo lắng.
    Jem vừa chạy ra phía sau nhà để xe vừa nói với lại :
    -Bố là một người chính trực , anh cũng thế.
  10. kayleesocool

    kayleesocool Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/04/2007
    Bài viết:
    1
    Đã được thích:
    0
    Mình đang cần gấp truyện "To kill a Mockingbird" để làm đề tài về chuyện này, nên mình rất cần bản dịch của truyện này. Nhờ mấy bạn giúp dùm. Có thì gửi email cho mình nhé : kaylee_socool@yahoo.com
    Thx nhìu.

Chia sẻ trang này