1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Harry Potter 7: Harry Potter and the deathly hallows đã có (ebook)

Chủ đề trong 'Truyện tranh (ACC)' bởi txy8x, 16/07/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. CAT-GIRL

    CAT-GIRL Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/06/2002
    Bài viết:
    131
    Đã được thích:
    0
    em đọc phần quảng cáo của báo Tuổi trẻ nghe nói hôm nay Harry Potter 7 phát hành trên thế giới với ở Việt Nam nữa nhưng lên mạng chẳng nghe thông tingì cả là sao???cho em hỏi là tin chính xác hay tin vịt đó ạ?không lẽ báo cũng láo hay sao???hix.mất công chờ đợi!
  2. iamvtn

    iamvtn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/03/2006
    Bài viết:
    2.797
    Đã được thích:
    0
    Từ 5g sáng nay (21-7), nhiều độc giả đến đợi trước nhà sách Nguyễn Huệ (TP.HCM), mong là người đầu tiên cầm cuốn sách cuối cùng về cậu bé phù thủy. Tại Hà Nội, nhà sách Tràng Tiền cũng náo động khi "Harry Potter" được phát hành đồng loạt với thế giới.
    .........................................
    Hà Nội: Một sáng thứ bảy khác thường
    Người đi đường đã phải ngoái lại nhìn khi thấy gần 50 bạn trẻ đứng xếp hàng trước cửa nhà sách Tràng Tiền vẫn đang đóng cửa. Đến 7g30 phút, các "thượng đế" được ùa vào, chen nhau chạy lên tầng 2 theo hướng dẫn của các nhân viên mặc áo phông đen in dòng chữ bằng tiếng Anh Chương cuối cùng đang đến... và đội mũ phù thủy.
    http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=100983&ChannelID=10
    Được iamvtn sửa chữa / chuyển vào 16:39 ngày 21/07/2007
  3. Nhimcon1982

    Nhimcon1982 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/03/2004
    Bài viết:
    1.620
    Đã được thích:
    0
    Ở blog này cho đến lúc này đã dịch được 3 chương HP 7.
    http://blog.360.yahoo.com/blog-xML5AyAlc6frNwzNMZz.1VZJeTR2deHm?tag=hp7
  4. Nhimcon1982

    Nhimcon1982 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/03/2004
    Bài viết:
    1.620
    Đã được thích:
    0
    Còn trong blog này thì có tóm tắt các chương của HP 7 các bạn đọc cho đỡ tò mò.
    http://tumickey.wordpress.com/
    Đang ngồi nghiền ngẫm bằng bản tiếng Anh mà bây giờ mới bực bội về trình độ tiếng Anh của mình.
  5. con_meo_ngu

    con_meo_ngu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/10/2006
    Bài viết:
    157
    Đã được thích:
    0
    Đề nghị mọi người chung tay góp sức để dịch Harry 7 một cách nhanh nhất tại đây http://www.hp7vn.com/home/
  6. hoasua2000

    hoasua2000 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    24/04/2007
    Bài viết:
    569
    Đã được thích:
    0
    Mấy ngày mất ăn mất ngủ vì trình độ tiếng anh không đủ để đọc bản chính, cơ mà tò mò quá, đợi đến tháng 10 thì chiụ hết nổi vì lo Harry chết, nhưng bây giờ đọc kết cục rồi thì nhẹ nhàng hẳn cơ mà sao tiêng tiếc. he he..
    Không biết sau Harry Porter biết đọc truyện gì đây. ??
  7. Gold_apple

    Gold_apple Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/01/2004
    Bài viết:
    830
    Đã được thích:
    0
    Đợi bản dịch... đợi bản dịch...bản dịch ơi !!!!
  8. o0cuctim0o

    o0cuctim0o Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/07/2007
    Bài viết:
    64
    Đã được thích:
    0
    ^_^ Blog của em có bản dịch từ chương 1 đến chương 10 (^_^ )
    Quảng cáo tí ... em copy từ bên này sáng http://www.hp7vn.com/home bác nào rảnh thì vào đọc rùi ủng hộ ^_^
    Blog của em hoang vu ^_^
  9. GiaReBatNgo

    GiaReBatNgo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/03/2007
    Bài viết:
    1.609
    Đã được thích:
    0
    tớ cũng đợi bản dịch hihi tiếng Anh tớ kém vừa đọc vừa tra từ mết qué huhu
  10. NhamAnhTuan

    NhamAnhTuan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/04/2006
    Bài viết:
    521
    Đã được thích:
    0
    Bản dịch tiếng Việt
    Chương I: Chúa Tể Tung Hoành
    Hai người đàn ông hiện ra từ vô định, đứng cách nhau không xa trong một con hẻm nhỏ sáng lờ mờ dưới ánh trăng. Trong một vài giây họ đứng lặng yên, đũa phép chỉ vào ngực đối phương; và rồi, nhận ra người còn lại, họ thu cây đũa phép về phía dưới chiếc áo chùng và cùng rảo bước đi về một hướng.
    ?oCó tin gì không?? người đàn ông cao hơn hỏi cộc lốc.
    ?oThứ tuyệt vời nhất,? Severus Snape đáp lại.
    Bên trái con hẻm là một vùng hoang vu, đầy những cây bụi gai lùn tịt mọc sát sạt, còn ở phía bên phải lại là một hàng rào cao được dựng lên công phu. Hai chiếc áo chùng dài bay nhẹ, phấp phới tầm mắt cá chân theo mỗi bước đi.
    ?oTôi nghĩ rằng có lẽ tôi bị muộn rồi,? Yaxley nói, sự thô kệch của hắn hiện rõ mồn một từ trong ra ngoài chả khác gì những nhánh cây dại kia đang cố tình vươn ra và xé toạc ánh trăng. ?oViệc đó thực sự không được tốt đẹp như mong muốn của tôi, nhưng hi vọng chủ nhân sẽ hài lòng. Còn ông trông có vẻ tự tin với những gì ông mang đến nhỉ??
    Snape gật đầu một cách qua quýt. Họ rẽ phải, rời khỏi con hẻm và đi trên một con đường lớn. Cái hàng rào cao bây giờ cong vút về phía họ, chạy dọc theo khoảng không bên cạnh cánh cổng sắt bọc kim loại bệ vệ chắn ngang đường đi. Không ai trong số hai người dừng bước: Trong im lặng, cả hai cùng giơ cánh tay trái như một lời chào và xuyên thẳng qua cánh cửa, tựa như tất cả chỗ kim loại đen sì đó chỉ là một làn khói.
    Hàng rào cây thủy tùng như bọc lấy bước chân của 2 người. Có một tiếng xào xạc đâu đó bên phải họ: Yaxley nâng cây đũa phép qua đầu người đồng hành với hắn, nhưng những âm thanh đó không phát ra bởi một vật gì khác ngoài một con công trắng muốt, đi lại đầy khệnh khạng trên đỉnh hàng rào.
    ?oLuôn làm ra vẻ như mình tốt đẹp lắm, lão Lucius. Công với chả kiếc ?? Yaxley lại cất cây đũa phép đi, kèm theo một tiếng kịt mũi.
    Một trang viên dần hiện lên trong bóng tối ở cuối con đường, với ánh sáng tỏa ra từ những ô cửa sổ kim cương ở tầng dưới. Đâu đó trong khu vườn tối om, bên cạnh cái hang rào là tiếng một con suối đang róc rách chảy. Tiếng sỏi lạo xạo theo từng bước nhanh của Snape và Yaxley tiến về phía cái cửa chính đang từ từ hé ra khi họ lại gần dù cho chẳng có ai hữu hình mở nó.
    Hành lang dẫn vào sảnh rộng lớn, sáng lờ nhờ, và được trang trí đầy xa hoa, với một tấm thảm lộng lẫy che phủ hết sàn nhà - vốn được lát đá. Ánh mắt của những bức chân dung nhợt nhạt trên tường gắn chặt vào từng bước chân của Snape và Yaxley khi họ lướt qua. Hai kẻ đó dừng lại trước một cánh cửa gỗ lớn dẫn vào căn phòng tiếp theo, do dự một chút, rồi Snape vặn cái nắm đấm cửa bằng đồng.
    Căn phòng này đầy những người ngồi lặng yên quanh một chiếc bàn dài với hoa văn tinh xảo. Các đồ nột thất thường ngày trong phòng thì được dựng vào tường một cách cẩu thả. Căn phòng được thắp sáng duy nhất bằng ngọn lửa đang tí tách trong chiếc lò sưởi bằng đá hoa cương, ánh sáng phản chiếu qua một chiếc gương mạ vàng. Snape và Yaxley ngập ngừng trong vài giây ở bậc cửa. Trong khi đôi mắt chưa kịp quen với cái thứ ánh sang mờ nhạt này, hai gã bị cuốn vào một cảnh trông thật dị thường: một người trong trạng thái vô thức rõ ràng đang lơ lửng ngược hướng xuống cái bàn, quay chầm chậm như đang bị treo bởi một sợi dây thừng vô hình ?" hình ảnh này phản chiếu ở trong gương, trên trần nhà và trên cái mặt bàn nhẵn bóng ở phía dưới. Không có một ai trong những người ngồi bên dưới nhìn về phía cái cảnh tượng này ngoài trừ một gã trẻ tuổi, mặt tái xanh ngồi gần ngay phía dưới. Gã dường như không thể ngăn mình cứ ngước nhìn chằm chằm mỗi phút một lần hay đại loại như vậy.
    ?oYaxley. Snape,? một giọng nói rõ cao và lạnh vút phát ra từ đầu bàn. ?oHai ngươi gần như rất muộn rồi.?
    Người vừa nói ngồi trực diện với ngọn lửa, cho nên lúc đầu, thật khó cho những người mới đến có thể nhận ra điều gì ngoài hình dáng của hắn. Mặc dù vậy, khi hai người tiến lại gần, gương mặt hắn sáng lên trong bóng tối căn phòng, trọc lóc, trông giống một con rắn, với lỗ mũi chìa ra và đôi mắt đỏ quạch với hai đồng tử dựng thẳng đứng. Hắn nhợt nhạt đến nỗi có vẻ như đang phát ra thứ ánh sáng màu ngọc trai.
    ?oSeverus, lại đây,? Voldemort nói, chỉ vào cái ghế ngay sát bên phải hắn. ?oCòn Yaxley ?" ngồi bên cạnh Dolohov.?
    Hai gã ngồi vào đúng vị trí được định sẵn. Đa số những ánh mắt trong căn phòng đều đổ dồn vào Snape, người được Voldemort cất lời trước.
    ?oVậy??
    ?oThưa chủ nhân, Hội Phượng hoàng có ý định sẽ đưa Harry từ nơi trú ẩn hiện tại đến nơi an toàn vào thứ 7 tới, lúc hoàng hôn.?
    Sự chú ý trong căn phòng dâng lên đến mức có thể cảm thấy được: Một số người nhảy dựng lên, số khác thì bồn chồn, tất cả đều đổ dồn về phía Snape và Voldemort.
    ?oThứ bảy? lúc hoàng hôn,? Voldemort nhắc lại. Đôi mắt đỏ quạch của Voldermort hướng về phía đôi mắt đen của Snape, nhìn chăm chăm đến nỗi mà một vài kẻ đã hốt hoảng quay đi, cái nhìn đó đáng sợ, thực sự đáng sợ đến như có thể thiêu rụi, luồn lách vào mọi ngõ ngách trong tâm trí của chúng. Snape, tuy nhiên, nhìn một cách bình tĩnh vào khuôn mặt của Voldemort, và, sau một hoặc vài phút, cái miệng không môi của Voldemort cong lên như một nụ cười.
    ?oTốt. Quá tốt. và cái thông tin này đến ?"?o
    ?o ?" từ nguồn mà chúng ta đã bàn luận,? Snape tiếp lời.
    ?oThưa Chủ nhân.?
    Yaxley khẽ nghiêng người, cúi mặt xuống chiếc bàn dài chỗ Voldemort and Snape. Tất cả mọi khuôn mặt đổ dồn về phía hắn.
    ?oChủ nhân, tôi lại nghe khác với như thế?
    Yaxley đợi, nhưng Voldermort không nói gì cả, nên hắn ta tiếp tục, ?oDawlish, tên Thần Sáng, đã để lộ ra rằng Harry Potter sẽ không dời đi đâu cả cho tới ngày 31, sinh nhật lần thứ 17 của nó.?
    Snape mỉm cười.
    ?oNguồn của tôi nói rằng có nhiều kế hoạch nhằm tạo ra các dấu vết giả; chắc là như vậy rồi. Không có nghi ngờ gì việc Dawlish đã bị ếm bùa lú. Và đây không phải lần đầu; hắn ta được biết là một kẻ dễ bị sai khiến.?
    ?oTôi đảm bảo với ngài, chủ nhân, Dawlish dường như rất chắc chắn,? Yaxley nói.
    ?oNếu hắn trúng bùa lú thì đúng là hắn luôn chắc chắn rồi,? Snape nói. ?oTôi dám chắc với ông, Yaxley, Văn phòng Thần sáng sẽ không tiếp tục đi xa hơn nữa trong việc bảo vệ Harry Potter. Hội Phượng Hoàng tin rằng chúng ta đã xâm nhập được bộ.?
    ?oCái Hội đó chỉ biết có mỗi vậy thôi mà, nhỉ?? một gã béo ngồi không xa Yaxley nói; cái câu hỏi của hắn mang đến những tiếng cười khúc khích và những tiếng khò khè đây đó khắp chiếc bàn dài.
    Voldermort không cười. Hắn chăm chú nhìn về phía cái thân thể đang xoay tròn chậm chạp phía bên trên, dường như đang suy nghĩ mông lung lắm.
    ?oChúa tể của tôi,? Yaxley tiếp tục, ?oDawlish tin rằng toàn bộ lực lượng thần sáng sẽ được huy động để bảo vệ cho thằng nhỏ?o
    Voldemort giơ một bàn tay trắng bệch lênh, và Yaxley im bặt, nhìn một cách tức tối, Voldemort hướng cái nhìn đến Snape.
    ?oChúng sẽ giấu thằng bé ở đâu??
    ?oỞ nhà của một thành viên trong Hội,? Snape nói. ?oỞ một nơi mà ?" theo như nguồn tin ?" được sự kết hợp bảo vệ của cả Bộ Pháp thuật và Hội Phượng Hoàng. Tôi nghĩ rằng sẽ không có mấy cơ hội để tóm được thằng nhỏ khi chúng đã đến đó, thưa chủ nhân, trừ phi, tất nhiên rồi, Bộ Pháp thuật sẽ mắc một sai lầm nào đó trước thứ bảy tới, điều đó sẽ tạo một cơ hội đầy thuận lợi cho chúng ta trong việc tìm hiểu và gỡ bỏ đủ những phép thuật bảo vệ để có thể phá vỡ những rào cản còn lại trong việc tóm lấy thằng bé.?
    ?oCòn Yaxley?? Voldemort gọi xuống cái bàn, ngọn lửa bùng lên trong đôi mắt đỏ quạch của hắn. ?oLiệu bộ pháp thuật có mắc sai lầm vào thứ 7 tới chứ??
    Một lần nữa, những cái đầu lại ngoái lại. Yaxley điều chỉnh lại hai vai.
    ?oChủ nhân, tôi có thông tin tốt về việc đó. Tôi đã vượt qua những khó khăn, và bằng những nỗ lực phi thường thành công trong việc ếm Lời Nguyền Độc Đoán lên Pius Thicknesse.?
    Rất nhiều người xung quanh Yaxley nhìn hắn đầy thán phục; ngồi cạnh hắn, Dolohov, kẻ với khuôn mặt dài, xoắn vặn, vỗ nhẹ vào lưng hắn.
    ?oĐó mới là sự khởi đầu,? Voldemort nói. ?oNhưng Thicknesse chả có ý nghĩa gì cả. Scrimgeour buộc phải bị vây bởi người của ta trước khi ta hành động. Mỗi một sự sai lầm trong cuộc sống của lão bộ trưởng sẽ khiến chúng ta phải lùi lại những bước dài.?
    ?oVâng ?" chủ nhân, điều đó chính xác ?" nhưng ngài biết đấy, với vai giò là giám đốc Sở Thi Hành Luật Pháp Thuật, Thicknesse không chỉ tự mình tiếp xúc thường xuyên với lão Bộ Trưởng Minister, mà còn với rất nhiều giám đốc của các sở khác. Điều đó sẽ, theo tôi nghĩ, sẽ trở nên dễ dàng hơn bao giờ hết khi có một quan chức cấp cao nằm dưới quyền điều khiển của chúng ta, để tiếp tục chinh phục nhưng kẻ còn lại, và rồi chúng sẽ cùng nhau hành động để nhấn chìm lão Scrimgeour.?
    ?oMiễn là ông bạn Thicknesse của chúng ta không bị phát hiện trước khi kịp thay đổi mọi chuyện.? Voldemort nói ?oBằng giá nào,vẫn phải chắc chắn rằng Bộ Pháp Thuật là của ta trước thứ bảy tới. Nếu chúng ta không thể đụng được thằng nhóc đó tại đích đến của nó, thì phải làm được việc đó trong khi nó đang di chuyển.?
    ?oChúng ta có lợi thế ở điểm đó, thưa ngài? Yaxley nói. Hắn dường như chắc chắn nhận được vài sự tán thành.?Hiện tại, chúng ta có vài người được cài vào Bộ Vận Tải Pháp Thuật. Nếu Potter độn thổ hay dùng mạng Floo, chúng ta sẽ biết ngay lập tức.?
    ?oNó sẽ không làm thế đâu? Snape đáp ?oHội đang cố tránh bất kỳ hình thức vận chuyển nào được kiểm soát hay có liên quan đến Bộ. Bọn chúng không tin tưởng bất cứ thứ gì từ nơi đấy.?
    ?oCàng hay? Voldemort lên tiếng ?oNó sẽ phải di chuyển lộ liễu. Dễ tóm hơn nhiều.?
    Một lần nữa, Voldemort nhìn lên thân người đang quay chầm chậm. Hắn ta nói tiếp ?oĐích thân ta sẽ gặp mặt thằng oắt ấy. Harry Potter đã xớ rớ vào quá nhiều lỗi lầm. Một vài trong số những lỗi ấy là từ phía ta.Việc Potter vẫn còn sống là do những sơ suất của ta hơn là do những thắng lợi của nó.?
    Đám người ngồi quanh bàn quan sát Voldemort một cách lo lắng, mỗi người trong số đó, bằng sự biểu lộ của mình, lo sợ rằng chúng có thể bị khiển trách vì Harry Potter vẫn còn sống. Tuy vậy, Voldemort dường như đang tự nói với mình hơn là bất kì ai trong số bọn chúng.Vẫn chăm chú vào cái thân người bất tỉnh trên đầu, hắn nói:
    ?oTa đã bất cẩn, đồng thời cũng bị thời vận và sự tình cờ phá đám, những kẻ phá hoại này từ mọi phía nhưng lại là sự phá hoại ghê gớm nhất kế hoạch. Nhưng giờ ta đã khôn ra. Ta hiểu được những điều mà trước đây ta mù tịt. Ta phải là người giết Harry, và ta sẽ làm thế!?
    Đúng lúc nói ra những từ này, như để đáp lại chúng, một tiếng khóc thét thình lình vang lên,tiếng kêu khóc khủng khiếp, kéo dài của sự khổ ải và đau đớn. Nhiều người ngồi trên bàn nhìn xuống, giật nảy mình , dường như tiếng khóc phát ra từ dưới chân của họ.
    ?Đuôi Trùn? Voldemort gọi, vẫn không thay đổi cái giọng nhẹ nhàng của hắn, giọng nói thâm trầm, và cũng không rời mắt khỏi cái thân người xoay tròn ở trên đầu. ?oCó phải là ta đã không nói gì với ngươi về việc giữ cho tù nhân của chúng ta im lặng ??
    ?oDạ, thưa.. chủ nhân? một gã đàn ông nhỏ thó ngồi ở nửa cuối chiếc bàn hổn hển. Hắn ngồi lọt thỏm trong cái ghế mà khi nhìn thoáng qua trông như có vẻ như bị bỏ trống. Bây giờ hắn bò ra khỏi chỗ ngồi của mình và vội vã rời khỏi phòng, chẳng để lại gì sau lưng hắn ngoài một tia sáng bạc lập lòe trông rất kì dị.
    ?oNhư ta đã nói.? Voldemort tiếp tục, nhìn lại những gương mặt căng thẳng của đám đệ tử, ?oBây giờ ta đã hiểu biết hơn. Ta sẽ cần, cụ thể là mượn một cây đũa phép của một trong số các ngươi trước khi đi khử thằng Potter.?
    Những gương mặt xung quanh hắn không biểu lộ gì ngoại trừ vẻ sửng sốt; cứ như thể là hắn vừa thông báo rằng hắn muốn mượn một cánh tay của bọn chúng.
    ?oKhông một ai tình nguyện ư?? Voldemort hỏi ?oĐể xem nào ? Lucius, ta thấy không có lý do gì để ngươi có một cây đũa nữa?.
    Lucius Malfoy ngước nhìn lên. Nước da vàng bủng của hắn trông nhợt nhạt dưới ánh lửa, đôi mắt gã trũng sâu và tăm tối. Khi lên tiếng, giọng của gã đã khản đặc.
    ?oDạ, thưa ngài??
    ?oĐũa phép của ngươi, Lucius. Ta yêu cầu đũa phép của ngươi.?
    ?oTôi ??
    Malfoy liếc ngang sang vợ hắn. Bà ta nhìn chằm chằm thẳng về phía trước, cũng tái nhợt đi như hắn. Mái tóc vàng hoe dốc xuống lưng, nhưng bàn những với ngón tay mảnh mai của bà ta khẽ nắm vào cổ tay hắn trong một thoáng. Sau cái chạm tay của mụ, Malfoy đặt tay vào trong áo chùng, rút ra một cây đũa phép và dâng nó lên cho Voldemort. Hắn giữ cây đũa phép trước đôi mắt đỏ ké , kiểm tra một cách tỉ mỉ.
    ?oChất liệu gì??
    ?oGỗ Dâu, thưa chủ nhân.? Malfoy run rẩy nói.
    ?oCòn lõi??
    ?oRồng? gân tim của rồng.?
    ?oTốt.? Voldemort nói. Hắn rút cây đũa phép của mình ra và so sánh độ dài. Lucius Malfoy vô tình làm một cử chỉ; trong một tích tắc, dường như gã mong chờ được nhận đũa phép của Voldemort để đổi lại cái của hắn. Cử chỉ đó không qua được Voldemort, hắn mở rộng đôi mắt một cách thâm hiểm.
    ?oĐưa ngươi đũa phép của ta ư, Lucius? Đũa phép của ta chứ gì??
    Vài tên trong đám cười khẩy.
    ?oTa đã ban cho ngươi sự tự do của ngươi, Lucius, thế vẫn chưa đủ sao? Ta để ý thấy dạo này ngươi và gia đình của ngươi có vẻ không được vui? Có gì liên quan đến việc ta đến nhà ngươi và hất cẳng ngươi ra không Lucius??
    ?oKhông có gì, không có chút gì đâu ,thưa chủ nhân!?
    ?oMột sự dối trá, Lucius??
    Giọng nói nhẹ nhàng dường như vẫn rít lên ngay cả khi cái miệng tàn bạo đã ngừng lại. Một hay hai pháp sư cố ngăn cơn rùng mình một cách lộ liễu khi tiếng rít lớn dần lên lên; một cái gì đó nặng nề có thể nghe thấy là nó đang trườn ngang qua sàn nhà bên dưới gầm bàn.

Chia sẻ trang này