1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hậu Duệ Lê Chiêu Thống

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi vietyouth007, 01/05/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. mixture

    mixture Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    25/04/2006
    Bài viết:
    1.255
    Đã được thích:
    311
    Nguyễn Hữu Bài đóng vai trò lớn trong việc đày vua. Đọc câu vè trên mới biết dân mình hơi thâm Nói trắng ra: " Khả đào mả, Bài đày vua " thì chắc phạm cấm. Đổi ngược lại như vậy vẫn hiểu ngầm được mà chẳng ai bắt bẻ nổi.
    Hai người này tuy không cùng "lý tưởng", nhưng được gán ghép cặp kè như vậy kể cũng lạ. NHB sau này còn nuôi dạy, bảo trợ cho các con của NĐK nữa. Cá nhân tớ cho rằng việc một người công giáo như cụ Khả được Pháp đưa vào gần vua, dạy vua thì thế nào chẳng có mưu đồ gì. Khí tiết của cụ Khả nếu thật thì rất đáng trân trọng, còn không thì... cũng là điều bình thường thôi.
    Được mixture sửa chữa / chuyển vào 17:55 ngày 03/05/2007
  2. Chitto

    Chitto Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    5.198
    Đã được thích:
    13
    Người cầu cứu, khóc lóc kêu gào ở dinh tổng đốc Lưỡng Quảng là bà Thái Hậu, mẹ của Lê Chiêu Thống. Không biết bà này tự ý mình hay được con trai tỉ tê nhờ cậy ?
  3. monarchy

    monarchy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/02/2005
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0
    Sao không nhắc đến một thằng vua cực hèn nữa là Tự Đức.
    Vì muốn ăn không ngồi rồi mà ký hiệp ước bán rẻ đất nước.
    Xét về danh dự thì LCT làm nhục quốc thể, nhưng hậu quả không lớn.
    Còn Tự Đức thì tạo cớ cho Pháp danh chính ngôn thuận đàn áp các cuộc khởi nghĩa nhân dân. Người trong nước thì đến thần Siêu thánh Quát cũng bị nó trù dập chả coi ra gì, thế mà với td Pháp thì như con chó ngoan ngoãn ... đúng là đê hèn. Điều này có hậu quả tai hại và lâu dài, khiến cho người Việt về sau đàn áp chém giết lẫn nhau, lại khiến người đời về sau coi chế độ phong kiến như kẻ thù nên từ bỏ mọi giá trị tốt đẹp có được của thời PK nên có một giai đoạn VN có một đời sống văn hoá cực kỳ nghèo nàn.
  4. datvn

    datvn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    2.981
    Đã được thích:
    1
    Đúng quá, đúng quá!!!!!!!
  5. Liv

    Liv Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/04/2003
    Bài viết:
    398
    Đã được thích:
    0

    Đúng đấy, khi quân Tây Sơn kéo ra xâm lược nước An Nam, giết Nguyễn Hữu Chỉnh, thì vua Chiêu Thống chạy lên mạn Kinh Bắc tổ chức kháng chiến, đóng ở Lạng Giang; sau đó đình thần nhà Lê cùng bà Thái hậu sang Lưỡng Quảng cầu viện quân Thanh. Khi quân Thanh vào cõi thì vua đang ở Bắc Giang. Như vậy từ khi vua Chiêu Thống bỏ Thăng Long chạy ra ngoài, đến khi quân Thanh vào cõi, thu phục Thăng Long, thì nhà vua đã tổ chức kháng cự quân Tây Sơn đến một năm trời, chưa hề chạy qua đất Trung Quốc. (Kể ra cũng may cho nhà vua, nội bộ Tây Sơn khi ấy lủng củng, chém giết lẫn nhau, nên chưa dồn lực để "tính sổ" với nhà vua được). Trong Hoàng Lê Nhất Thống Chí, tuy là tiểu thuyết, nhưng cũng có tả cảnh vua Chiêu Thống lìa bỏ Thăng Long, rồi lặn lội núi sâu rừng thẳm, chiêu mộ người chí sĩ, mưu việc kháng chiến để cứu nước. Như thế đủ thấy chủ trương của nhà vua, việc cầu viện là cần thiết, nhưng không thể không dựa vào sức mình. Hơn nữa, vua bỏ Thăng Long cuối năm 1787, mà đến tháng 7 (âm lịch) mùa thu năm 1788 Thái hậu mới sang Lưỡng Quảng, thử hỏi sao nhà vua không cầu viện ngay từ đầu đi?
    Vua Chiêu Thống mất ở Yên Kinh năm 28 tuổi, không có con, chỉ có một người con nuôi là Lê Duy Khang để kế tự. Ý các vị bằng hữu nói về hậu duệ của vua Chiêu Thống, là ý nói từ vị này trở đi chăng?
    Ôi, vua Chiêu Thống vào thời bình trị cũng có thể là một ông vua tốt, nhưng khổ thay không thể đủ tài lực làm vua thời loạn. Tuy có lòng, nhưng không đủ đức. Khi vua bôn tẩu còn được nhân dân hỗ trợ, đủ thấy lòng người chưa tuyệt, nhưng khổ thay thế nước đã suy, biết ngồi giữ một cái nước trống không bằng gì? Trong lịch sử nước ta dễ thường có vị vua nào số phận lại đắng cay chừng ấy, khi còn nhỏ thì cha bị giết oan, mẹ con bị giam cầm khổ sở, khi lên ngôi chưa đầy năm thì gặp thời loạn, vận nước suy vong, phiêu linh vất vả, rừng thẳm núi cao, cũng không xoay chuyển được thế cuộc, cuối cùng chết nơi đất khách quê người, đến bao nhiêu năm sau mối uất hận ấy vẫn chưa tan. Các bằng hữu chỉ nhìn thấy hành động cầu viện của vua Chiêu Thống, việc ấy đúng là sai, nhưng các bằng hữu có đặt mình vào hoàn cảnh của nhà vua, của một người nhìn thấy cảnh đất nước bị giặc Nam xâm lấn chưa? Lại nữa, khi quân Thanh bị đánh tan, thế lực vua Chiêu Thống cũng tan theo, vua lại phải bỏ Thăng Long lần nữa chạy lên mạn bắc, rồi chia tay Tôn Sĩ Nghị ở cửa ải (tiễn y về nước, còn mình ở lại An Nam tiếp tục tranh đấu), nếu họ Tôn không thuyết phục nhà vua, thì nhà vua có sang nước Thanh để rồi chịu đủ uất hận như thế không? Nhà vua quả thật tài không đủ mà đức cũng thiếu, vậy thì việc vua bị thời thế xô đẩy, kẻ gian lừa dối cũng không lạ...
    Nói tóm lại: việc nhà vua cầu quân Thanh vào cõi thật đáng trách; nhưng ngàn đời xỉ vả một con người đau khổ đáng thương nhường ấy, thì quả thật là không có cái tâm, nhất là con người ấy không gây ra hậu quả nghiêm trọng lắm, không ảnh hưởng nhiều đến lịch sử... Tất nhiên chửi rủa ai là quyền tự do ngôn luận của các bằng hữu (thật ra tại hạ cũng không rõ trong cái forum này có cái quyền tự do ấy không) nên xin cứ tự tiện...
    Được Liv sửa chữa / chuyển vào 16:30 ngày 05/05/2007
  6. mabun

    mabun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/03/2005
    Bài viết:
    1.036
    Đã được thích:
    1
    Uổng cho công đọc sách của bạn - một trời bao biện.
    Kể cả khi Trịnh-Nguyễn phân tranh hàng trăm năm, quan điểm của nhân dân cũng như giới phong kiến đương thời - Đàng trong và Đàng ngoài chưa bao giờ coi là 2 nước riêng biệt. Nhưng đồng thời, người dân VN chưa bao giờ coi mình là 1 bộ phận của TQ kể cả khi xưng thần với Thiên triều vì lí do ngoại giao mềm dẻo:
    Núi sông bờ cõi đã chia
    Phong tục Bắc Nam cũng khác.

    Rồi:
    Như Hà nghịch lỗ lai xâm phạm
    Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.

    Bạn đã cố tình nhập nhèm khái niệm "xâm lược" đánh đồng nhà TS và nhà Thanh. Việc nội chiến tranh giành quyền lực trong nước hươu vào tay ai chưa bàn vội bàn ai đúng ai sai. Nhưng kẻ vì lợi ích tập đoàn cá nhân mình mà rước voi về giày mả tổ thì dùng bất cứ lí do nào để biện minh cũng k được chấp nhận.
    HLNTC là tác phẩm của Ngô gia văn phái - bề tôi nhà Lê dù có tư tưởng chính thống đến đâu cũng phải đặt bút viết câu: Dân Thăng Long xưa than thở:"nước Nam ta từ khi có đế, có vương đến nay,chưa thấy bao giờ có ông vua luồn cúi đê hèn đến thế".
    Bạn cố bám chi tiết người sang nhà Thanh cầu viện là Thái Hậu và các đại thần chứ k phải là LCT vì ông ta đang bận...tổ chức kháng chiến càng nực cười hơn. Chẳng khác nào tên kẻ cắp biện hộ: tôi k ăn cắp mà thủ phạm là cái ... tay của tôi. Điều này tôi k nói thêm, người học rộng biết nhiều như bạn chắc cũng tự hiểu ai là kẻ chủ trương, ai là thủ phạm chính. Chưa kể sau này, đường đường là "An nam quốc vương" mà ngày ngày phải vào chầu TSN để nghe y sai khiến. Thậm chí, y coi thường đến mức k thèm tiếp mà cho người ra bảo: hôm nay k có việc gì, xin quốc vương về cho (HLNTC) - thật k còn nhục nhã nào hơn.
    Thái độ dân Việt khá rõ ràng. Khi còn là tranh chấp giữa các thế lực lãnh đạo trong nước, người dân Bắc hà 1 bộ phận còn mang tư tưởng "phù Lê". Các chí sĩ còn theo về, quân nghĩa dũng còn lên đến vài vạn giúp LCT cầm cự 1 thời gian. Nhưng khi vị vua này rước giặc ngoại xâm về, nhân dân Bắc hà đã hưởng ứng lời kêu gọi:
    Đánh cho để dài tóc
    Đánh cho để đen răng
    Đánh cho nó chích luân bất phản
    Đánh cho nó phiến giáp bất hoàn
    Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ

    Theo luận điểm của bạn: Đem quân đi đánh mà khua chiêng gióng trống, bố cáo thiên hạ, nêu cao nghĩa lý thì gọi là phạt. Đem quân đi đánh mà không đánh trống thì gọi là xâm. Vậy trong cuộc chiến này, ai thực chất là xâm, ai chính danh là phạt?
    Trận rồng lửa Thăng Long giúp QT chỉ trong mấy ngày quét sạch cả quân bán nước và cướp nước. Từ đây, "nhà Lê" đã hoàn toàn k còn vai trò lịch sử. Cho dù LCT có ở lại để tiếp tục...tranh đấu thì chắc giống anh ....Mộ Dung Phục trong truyện KD mà thôi.
    Dù bạn có hạ vai trò LCT, ôn nghèo kể khổ: "không thể đủ tài lực làm vua thời loạn", "số phận lại đắng cay chừng ấy, khi còn nhỏ thì cha bị giết oan, mẹ con bị giam cầm khổ sở, khi lên ngôi chưa đầy năm thì gặp thời loạn, vận nước suy vong, phiêu linh vất vả, rừng thẳm núi cao" rồi "nhất là con người ấy không gây ra hậu quả nghiêm trọng lắm, không ảnh hưởng nhiều đến lịch sử", để rồi kết luận: "việc nhà vua cầu quân Thanh vào cõi thật đáng trách; nhưng ngàn đời xỉ vả một con người đau khổ đáng thương nhường ấy, thì quả thật là không có cái tâm" thì quả thực tôi thực sự k hiểu công đọc sách của bạn để làm gì.
    Người VN rất công bằng khi đánh giá lịch sử. Vị anh hùng dân tộc quét sạch ngoại xâm Lê Lợi muôn đời nhân dân ngưỡng vọng, nhưng kẻ cõng rắn cắn gà nhà, rước voi giày mả tổ được lịch sử nêu đích danh - LCT dù có hoa ngôn, xảo ngữ biện hộ thế nào vẫn chỉ được xếp cùng loại: Trần Ích Tắc, Trần Kiện...để nhân dân phỉ nhổ mà thôi.
    05/05/2007
    Được mabun sửa chữa / chuyển vào 20:23 ngày 05/05/2007
  7. binto

    binto Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2007
    Bài viết:
    789
    Đã được thích:
    0

    Bác định nghĩ cho em nước An Nam với,người Việt đâu có tự gọi mình là an nam,đó là cái tên do bọn tàu đặt đấy chứ,bác nghe an nam đô hộ phủ bao giờ chưa.Dù có trịnh nguyễn phân tranh nhưng vua Lê vẫn biểu hiện cho sự thống nhất cơ mà,người Việt có chia làm 2 nước đâu,tính tự hào tự tôn và đòi hỏi thống nhất vẫn rất lớn cơ mà.
    Bác nói giết Nguyễn Hữu Chỉnh,thế NHC ko phải là tướng TS à,sai quân lệnh,phép nước thì giết thôi,bác nhắc NHC mà lại bảo TS "xâm lược an nam"thì mâu thuẩn quá.
    Hình như bác còn khá mơ hồ về đoạn lịch sử này của dân tộc thì phải?
  8. masktuxedo

    masktuxedo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/02/2002
    Bài viết:
    1.625
    Đã được thích:
    1
    Các bạn nên tham khảo phát biểu của cụ Võ Văn Kiệt trên BBC đi. Bao nhiêu năm rồi việc gì phải khoét thêm nỗi đau của mỗi bên nữa. Những kẻ cuồng khích ở hải ngoại than van quốc hận thì rõ là tệ hại rồi, nhưng không nhẽ các bạn lại tự hạ mình xuống thấp giống như vậy sao?
    http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/story/2007/05/070504_vo_van_kiet_part_two.shtml
  9. CoDep

    CoDep Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    9.559
    Đã được thích:
    11
    Lê Chiêu Thống từ lúc còn sống đã bị chê cười .
    Nguyễn Ánh cũng vậy.
    Nhưng cả hai người này đều được có người Việt tôn thờ .
    Lý do Nguyễn Ánh được tôn thờ:
    Là Đại Đế, thống nhất cả nước, kinh tế phồn vinh.
    Lý do Nguyễn Ánh không bị phê phán:
    - Nguyễn Ánh không trực tiếp cầu Pháp, mà là tay chân ông .
    - Bè đảng Nguyễn Ánh không cầu Pháp, thì Pháp hay Tây
    Ban Nha, hay Bồ Đào Nha, hay Anh cũng xâm lược ViệtNam .
    Dù đúng đến đâu, sai đến đâu, chúng ta cũng nên nhìn nhận
    những suy nghĩ này còn trong người Việt đến nhiều đời nữa.
  10. 9635741

    9635741 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/09/2005
    Bài viết:
    1.067
    Đã được thích:
    0
    Tôi có điều không hiểu là suốt trong cái đám loạn Hửu Chỉnh và Văn Nhậm thì Lê Chiêu Thống chỉ là con rối của Tây Sơn thờ trong miểu để yên dân. Điều gì thúc đẩy họ Lê không sớm không muộn đợi đến sau khi Quang Trung dẹp họ Trịnh, Hữu Chỉnh làm loạn, Văn Nhậm làm loạn rồi Quang Trung đem binh ra dẹp lần nữa thì hắn mới cầu viện Thanh đình nhỉ? hay là cầu viện từ sớm rồi mà quân Thanh bận họp và tiệc tùng nên đến trễ chăng?

Chia sẻ trang này