1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hậu quả của stress ?

Chủ đề trong 'Tâm Lý Học' bởi Jube, 16/04/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Jube

    Jube Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/06/2006
    Bài viết:
    70
    Đã được thích:
    0
    Hậu quả của stress ?

    Chào các bác mong các bác giúp em thoát khỏi tình trạng này .Em hiểu khá rõ bản thân mình ,biết mình đang bị gì và muốn gì nhưng cả tháng nay em vẫn ko sửa đổi được nó.
    Gần đây em trở nên nóng nảy lạ thường ,gặp chuyện ko vừa ý em liền quát tháo ,buông câu chửi ngay lập tức ,đôi khi còn đập phá .Trước đây em có bị stress nặng ,đó là thời gian em đi học cấp 3 ,3 năm đi học của em chỉ biết học và học ,mọi cụoc vui chơi đều ko có ,thời gian ngủ được em tính tóan chi li từng phút một ,vì vậy em ngủ ko hề yên giấc ,lúc nào cũng bị tỉnh giấc bất ngờ vì lo lắng một điều gì đấy .Em chỉ ngủ khỏang 6 tiếng 1 ngày ,trong suốt 3 năm .Trong 3 năm đó em rất ít nói ,rất ít biểu lộ cảm xúc ,dù gặp chuyện ko vừa ý em vẫn im lặng .Dù biết rằng nếu chửi bới ,hay đi đâu đó sẽ tốt hơn nhiều .Vì em nghĩ rằng ,coi nó là bình thường thì mình sẽ thấy thanh thản ,và em giấu nó trong lòng .Nhưng thật sự nó vẫn nằm đó và ko đi đâu cả ,em ko thể hóa giải lòng hận thù trong con người em như Phật nói ,cách của em chỉ là ngụy trang mà thôi .
    Gần đây khi tinh thần đã thỏai mái (em ngủ rất nhiều ,bù đắp ấy mà ; ) ) ,dường như những tức tối ,những ưất ức trong suốt 3 năm đó nó đòi nợ em vậy .
    Bác nào giúp em hóa giải nó hòan tòan ko ?Cám ơn các bác.
  2. trietgia2006

    trietgia2006 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/11/2006
    Bài viết:
    1.052
    Đã được thích:
    0
    Mình sẽ suy nghĩ vấn đề này ;nhưng trước hết bạn vào Tôpic "Phát triển sức khỏe tổng thể & sức khỏe tâm lý" xem xem có gì khai thác được không


  3. coffeetime

    coffeetime Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2007
    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    0
    Theo mình thì bạn chưa thực sự hiểu bản thân mình đâu. Vì một người hiểu rõ mình thì sẽ biết tại sao mình lại phản ứng nóng như vậy
    không đúng bạn ạ. Những kiểu phản ứng này chỉ giải quyết cảm xúc nhất thời nhưng nó đã làm bạn bị tổn thương rồi.
    câu này thì đúng nhưng giấu trong lòng thì không đúng. Khi bạn giấu nó trong lòng thì bạn đang chứa chất nổ bên trong mình đấy. Và bây giờ nó bắt đầu phát nổ.
    Thế này nhé. Có một vòng tròn, đó là thế giới của bạn, và bạn đứng ở giữa vòng tròn đó. Rất yên ổn và bình yên. Nhưng rồi một ai đó đến và mắng chửi bạn hoặc làm việc gì đó làm bạn không vừa lòng. 3 năm trước, bạn phản ứng bằng cách chạy trốn khỏi vòng tròn đó bằng cách "giấu nó (cảm xúc, thái độ dành cho việc không vừa lòng) vào bên trong". Đương nhiên bạn đã để cho con người kia, sự việc kia xâm hại vào thế giới của bạn. Một vương quốc bị xâm lăng. Còn bây giờ bạn phản ứng lại bằng cách quát tháo, đập phá... Thế cũng có nghĩa là bạn để cho người kia, việc kia kiểm soát thái độ của mình. Lịch sử lặp lại, vương quốc bị xâm lăng.
    Thế thì là thế nào? Thế tức là bạn cứ chạy khỏi cái vòng tròn của mình để tình nguyện cho những con người, những sự việc ở bên ngoài điều khiển mình. Để cái vương quốc của mình trống trơn.
    Ngay cả việc học tập và tính toán chi li từng phút cho việc học cũng vậy. Đáng lẽ bạn phải kiểm soát chúng thì lại để chúng kiểm soát bạn. Bạn tự mình bắt ép mình làm dẫn tới strees trong khi như trietgia2006 đã có một bài viết đó, nếu bạn làm mà thấy thoải mái thì sẽ không hề mệt mỏi. Bạn để những tính toán ấy, những lo lắng ấy xâm hại vào thế giới của mình. Thế thì rốt cuộc bạn -vị vua trong vương quốc của mình- không bảo vệ được vương quốc của mình. Bạn thất vọng về mình. Để rồi lại phản ứng dữ dội hơn. Những phản ứng ấy là từ phía bạn chứ không phải từ người khác.
    Đó là ý kiến của mình, bạn tham khảo nhé.
    Được coffeetime sửa chữa / chuyển vào 12:26 ngày 17/04/2007
  4. Jube

    Jube Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/06/2006
    Bài viết:
    70
    Đã được thích:
    0
    Anh nói đúng ,em ko hề thỏai mái khi làm việc đó .Nhưng rất tiếc muốn bảo vệ được vương quốc của mình thì em nghĩ rất khó .Ngay từ khi còn cấp 2 ,những sở thích lành mạnh của em đều bị bố mẹ cấm : Chơi thể thao ,đọc truyện (tiểu thuyết nhe'' ,ko phải truyện tranh đâu) ,đôi khi còn viết văn,em ko hề thấy chuyện đó ảnh hưởng đến việc học .
    Bây giờ đã lớn đã tự có thể quyết định ,bố mẹ ko còn cấm cản được nữa nhưng có lẽ đã muộn rồi ,nói tóm lại ,em ko còn hứng thú để làm việc gì cả .Cái từ đam mê đã xa vời rồi .Ko có lo được về kinh tế thì sẽ rất khổ ,bây giờ em chỉ hiểu vậy ,mà bố em cũng muốn vậy .
    Em cũng chẳng trách ai ,nhưng có lẽ do sự cách biệt của 2 thế hệ quá xa .
  5. coffeetime

    coffeetime Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2007
    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    0
    Nếu bạn nghĩ rằng đã muộn rồi thì nó sẽ là muộn thật. Nếu bạn không tự chịu trách nhiệm về mình thì ai sẽ chịu trách nhiệm đây? Hãy cứ nghĩ rằng mọi chuyện đang xảy ra tốt nhất với mình. Ngày xưa bố mẹ cấm vì đó là lúc mình cần thời gian cho việc học. Còn bây giờ bố mẹ không cấm nữa là vì mình đã đủ lớn để bắt đầu với những gì mình muốn. Mọi việc đều diễn ra rất tuyệt. Tất cả những gì bạn cần bây giờ chỉ là suy nghĩ tích cực lên thôi.
  6. bookshunter

    bookshunter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/02/2004
    Bài viết:
    253
    Đã được thích:
    0
    Thế những sở thích này không phải cho việc học và phát triển năng khiếu hay sao "Ngay từ khi còn cấp 2 ,những sở thích lành mạnh của em đều bị bố mẹ cấm : Chơi thể thao ,đọc truyện (tiểu thuyết nhe'''' ,ko phải truyện tranh đâu) ,đôi khi còn viết văn,em ko hề thấy chuyện đó ảnh hưởng đến việc học"
    Việc phát hiện và khuyến khích tài năng từ sớm là rất quan trọng.
    Tôi nghĩ việc mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái, ảnh hưởng của cha mẹ đến con cái là một vấn đế tâm lý lớn cần nghiên cứu một cách nghiêm túc.
    Nếu chỉ tự mình suy nghĩ tích cực lên thôi mà làm được thì dễ quá. Chúng ta có tồn tại một mình đâu mà đang trong cả một Matrix đầy rối rắm.
  7. cool_8x

    cool_8x Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/04/2004
    Bài viết:
    165
    Đã được thích:
    0
    Stress chẳng có gì là tốt cả, đó chỉ là dấu hiệu cho bạn biết bạn cần phải thay đổi điều gì đó.
    Nếu bạn chưa biết về Tư Duy Tích cực thì bạn suy nghĩ tích cực hơi khó, mình biết có một tổ chức phi chính phủ, họ cung cấp các khóa học về Tư Duy Tích Cực và Giãm Stress miễn phí.
    www.giatricuocsong.org
    Neu ban ở tpHCM thì đến 85 Phó Đức Chính, P1 Q Bình Thạnh
    để đăng ký học
  8. Jube

    Jube Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/06/2006
    Bài viết:
    70
    Đã được thích:
    0
    Ôi ,cám ơn bạn nhiều lắm ,mình ko ngờ trong TPHCM lại có những buổi thảo luận như thế này .Dù hơi xa (nhà mình ở Q5) nhưng cũng ráng lên cho bằng được .Nếu biết sơm hơn thì mình đã ko để nó tác động vào suy nghĩ luôn rồi.Dù sao cũng cám ơn bạn nhiều
  9. konhu_loaicodai_85

    konhu_loaicodai_85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/11/2004
    Bài viết:
    2.047
    Đã được thích:
    0
    Minh chưa bị street bao giờ nên ko hiểu cảm giác đó. Nhưng chắc là cũng khó chịu lắm. Tâm trạng ko vui thì làm việc gì cũng hỏng, đã hỏng thì ko muốn làm đâm ra thời gian cứ lê thê, giống như kẻ mộng du.
  10. muabongmay2207

    muabongmay2207 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/10/2006
    Bài viết:
    515
    Đã được thích:
    0
    1. Text
    nếu ko có nhưng ngày tháng chăm chỉ đó, liệu bây giờ ban đang ở đâu và làm gì.......?
    2.khoảng trống
    theo như bạn nói. làm mình hình dung ra 1 cô gái (dễ thương) rất chăm chỉ ^_^
    và đuổi theo con thỏ kiến thức ( có lúc say mê đuổi, có lúc vì người khác mà làm vậy, có lúc vì thấy tất cả mọi người cùng đuổi nên cũng tranh thủ hùa theo :D )
    vì quá mải mê đuổi nên quyên mất rằng mình đang chay bằng chân đất, ko quần áo.........
    quần áo ở đây là : kỹ năng sống
    nó là khoảng trống của bạn cũng như nhiều người mải mê lao vào kiến thưc hay tiền bạc hay ........
    cũng như 1 đúa trẻ , dẫu nó có to xac và trương thành,dẫu nó có nhiều tri thức kiến thức, được nhiều người tôn trọng
    thì nó vẫn là 1 đúa trẻ
    và vẫn phải mang nhu cầu cùng bản chất của 1 đứa trẻ
    3. vậy nên phải thế nào đây

    vấn đề đầu tiên là bạn nên tự hào rằng mình đã cố gắng hơn mọi người khi còn học cấp 3, mình chăc rằng có nhiều lúc bạn cũng cảm thấy tự hào vì điều đó
    bạn dù cho có muốn loại bỏ những cảm giác khó chịu ấy thì cung ko thể đc đâu, bởi nó là tất yếu.
    nhờ nó mà người ta mới chín chắn, điềm đạm, khoan dung với người khác được sau đó mới có thể khoan dung với bản thân mình
    người ta chỉ dừng chách móc bản thân mình khi dừng trách móc người khác
    ĐIều cuối cùng mình muốn nói là: rất nhiều người trong hoàn cảnh như bạn, tuy có thể từ nhiều nguyên nhân khác nhau
    đặc biệt ở độ tuổi 21 đên 23 (ở việt nam) là thời kỳ
    "dạy thì tinh thần" (cung như đối với cơ thể tuổi dạy thì vậy)
    một người bạn của mình, mà mình cho là ổn định nhất cũng không ngoại lệ
    "các bài học của cuộc sống sẽ lặp đi lặp lại cho đến khi ban nhận ra và công nhân nó " nhưng nó sẽ im lặng và ít khi nói với bạn điều gì
    ^__^
    4.nên bạn cư thong rong và học hỏi từ nó nhé
    1 lúc nào đó bạn cảm thấy bế tắc và hoang mang
    thì hãy nghĩ nó như là 1 cơn bão vậy
    mà bão thì nó qua nhanh thôi, khi nó qua đi rồi bạn sẽ thấy mình mạnh mẽ hơn
    người thủy thủ giỏi nhất là người qua nhiều cơn bão ác liệt nhất
    5. mâu thuẫn
    1 lúc nào đó bạn cảm thấy ngay trong bản thân mình cũng chất chứa nhưng điều trái ngược mâu thuẫn cũng đừng cồ găng loại bỏ 1 trong 2. bởi điều đó là điều không thể
    bạn phải tìm cách dung nạp nó, khi dung nạp đc rồi bạn sẽ thấy nó rất ý nghĩa đấy
    càng tinh tế, nhạy cảm sâu sắc bạn càng cảm thấy điều này sâu sắc

Chia sẻ trang này