1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hãy cho em một lối thoát.........

Chủ đề trong 'Tư vấn tình yêu' bởi dau_tay, 13/05/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nd_long_mobile

    nd_long_mobile Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    13/09/2006
    Bài viết:
    873
    Đã được thích:
    1

    Được nd_long_mobile sửa chữa / chuyển vào 19:54 ngày 14/05/2007
  2. kecungdauso1

    kecungdauso1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/04/2007
    Bài viết:
    1.851
    Đã được thích:
    0
    Bạn nì chắc chưa đọc tiểu thuyết bao giờ.
    Hồi lớp 8 tớ đọc tiểu thuyết 3 cuốn, mỗi cuốn dày 3cm, vừa đọc vừa khóc sướt mướt, mãi rồi mới hiểu đó chỉ là chuyện bịa, ngoài đời cóc có, ai mà yêu lại đến nỗi ngu đến thế được.
  3. chanquayxoan

    chanquayxoan Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/04/2004
    Bài viết:
    1.011
    Đã được thích:
    1
    Bắt đầu từ đoạn này, thấy rởm rởm sách vở báo chí kiểu gì ý.
  4. dau_tay

    dau_tay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2007
    Bài viết:
    226
    Đã được thích:
    0
    Em xin mọi người, nếu không tin câu chuyện của em thì ko nên đọc tiếp, vì em ko biết nói dối những gì thuộc về người mình yêu thương nhất, như vậy tâm hồn mình thật quá ngu si và dốt nát, mang tình yêu ra làm trò cười cho thiên hạ........ cuộc sống đã diễn ra y như thế, và em chỉ biết kể lại đúng sự thật, tôn trọng sự thật.........Văn học phản ánh cuộc sống con người, vì lẽ đó mà họ sống tốt hơn, hoặc tiêu cực hơn, quan trọng là do cách cảm nhận của mỗi người, ở đây em không có ý định bôi bác giống mấy cuốn tiểu thuyết lâm ly chuyện tình của chính mình, bởi làm như vậy chẳng hoá ra mình đang làm rẻ hoá cái mình luôn nâng niu trân trọng hay sao? Tất nhiên chỉ những người đã từng yêu, từng gặp trắc trở, em biết những người ở đây hầu hết là 8x, hiếm gặp những mối tình của thế hệ 7x, vì thế các anh chị hiểu nhầm nó thành cải lương tiểu thuyết rẻ tiền cũng là điều dễ hiểu. Em mạn phép post tiếp, ai tin cũng được, ko tin cũng được, em chỉ cần viết bằng tất cả những gì mình nghĩ và bản thân em thấy vui là được. Thanks all
  5. billkiller

    billkiller Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/04/2007
    Bài viết:
    43
    Đã được thích:
    0
    Mẹ ơi!Bà định làm cái trường ca trong diễn đàn này hay sao ấy.Nên vào trường viết văn Nguyễn Du đi.Đọc cả buổi tôi chẳng hiểu bà định nói gì.
  6. Paradise_Lost

    Paradise_Lost Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    01/04/2006
    Bài viết:
    682
    Đã được thích:
    4
    Kiểm tra IQ đi.
  7. dau_tay

    dau_tay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2007
    Bài viết:
    226
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn bạn gì ở trên vì đã ko hiểu, nếu bạn hiểu chuyện của tôi lại là một điều bất hạnh cho tôi, thanks!
  8. dau_tay

    dau_tay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2007
    Bài viết:
    226
    Đã được thích:
    0


    ....Nàng ngồi đó, ánh mắt vô hồn nhìn vào khoảng không gian chuyển động vun vút của những chiếc xe máy ô tô nườm nượp hối hả....Phía dành cho người đi bộ cũng có vẻ chật chội, mấy bà bán hàng cam quýt cứ chen lấn xe thồ của mình ra mặt đường, những bước chân dường như nhanh hơn, ai cũng có vẻ vội vã muốn về nhà vào căn bếp ấm cúng. Hơn một năm qua nàng chắp vá yêu thương trong vô vọng...lúc nào cũng thấy yếm thế, rụt rè......tự tin vì thế theo nhau đội nón ra đi hết. "Tay con gầy và da xanh quá rồi" mẹ nàng nói giọng vừa xót xa, vừa như trách móc. Mười......mười một.......mười hai.......không nhớ nổi bao nhiêu chuyến xe qua.....nàng không tài nào nhấc chân lên nổi dù cái lạnh đã thấm sâu vào da thịt. Chợt mắt nàng sáng bừng lên......mọi khoảng trống đều có bóng dáng người đàn ông ấy......chiếc xe của người này.......chiếc áo khoác.....dáng vóc của người kia, nàng cứ định đứng lên đi theo rồi lại thôi.
    Biển mênh mông và cao cả.........biển sẽ ôm ấp những giọt nước mắt của nàng, sóng và gió ve vuốt tấm thân nàng........ Đêm biển tối sẫm......những quán lá ven biển đã vặn nhỏ đèn...không gian chìm trong màu đen đặc huyền bí. Nàng tựa hồ như lớp lớp sóng bạc kia là hàng trăm quân lính mũ trắng nhọn đang thi nhau tràn lên bờ biển........nàng không thấy cô đơn nữa. Có lần nàng đọc thấy đâu đó một câu chuyện tình về cô gái thành thị và chàng trai biển đêm nào cũng ngồi gỡ cá trong lưới. Họ yêu nhau say đắm trên tảng đá trơn nhẵn, mùi nồng mặn của muối, của mồ hôi, nụ hôn mang theo hơi gió biển......Rồi sáng ra cô gái tỉnh dậy trên sàn nhà lạnh lẽo trong khách sạn. Đến đêm lại đi gặp chàng.........mơ hay thực đây? Cô vẫn nhớ rõ vồng ngực rắn như lim....vòng tay xiết chặt của chàng....mơ mà sao chiếc váy lại lấm tấm cát biển
    Sao nàng không thể tìm thấy chàng trai biển của mình......."không có tình yêu thì chàng không xuất hiện đâu cô gái nhỏ ạ" biển đáp. Làm sao nàng có thể tham lam khi trái tim đặt trên đất liền mà tâm hồn lại muốn yêu trọn biển cả, nàng hãy tỉnh ngộ đi, sống vất vơ tiều tuỵ và kiếm tìm những gì không thuộc về mình liệu có quá ngu ngốc không? Nàng yêu người đàn ông ấy như người mù yêu ánh sáng......nhưng lại nhận nhầm ánh đèn pha là mặt trời chói lọi.........Chao ôi, cô gái nhỏ ngốc nghếch..........cuộc đời này còn nhiều nỗi đau lắm........
  9. dau_tay

    dau_tay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2007
    Bài viết:
    226
    Đã được thích:
    0

    Tết năm sau........
    30 Tết em say bí tỉ......ngồi trong nhà uống rượu và nói luyên thuyên qua điện thoại nên không có điều đáng tiếc xảy ra. Anh đã định sẽ phi thẳng đến nhà em.......cơ mà em chả cần ai thương hại.......ê chề quá nhiều rồi......nỗi đau anh dành cho em chưa đủ lớn để em phải tự hào rằng mình từng trải, nhưng em không đủ sức mạnh để vực lại tự tin sau ngần ấy chuyện. Mùng 4 Tết........cãi nhau kịch liệt, em điên loạn chửi rủa anh như một đứa mất tự trọng, tưởng như không thể cài số lùi, tưởng như sau cuộc cãi vã này sẽ là dấu chấm hết, tưởng như ngần ấy tháng khóc thoả thuê em sẽ được trả tự do, vậy mà........
    Tháng 5....
    Từ sau chuyện đó em ít cười hơn, chỉ lầm lũi đi học đi làm như cái máy. Hạnh phúc là gì chứ.......đến miếng ăn còn thấy đắng ngắt thế này..... Em tự tạo cho mình niềm kiêu hãnh trong sự cô đơn trống trải vô bờ bến, nghĩ đến anh như nghĩ đến một cái hố tuyệt vọng, em khóc bao nhiêu cũng không làm đầy cái hố sâu đó, nhưng còn nghĩ tới là còn yêu.......Lắm lúc nghĩ dại chỉ cần anh đưa vào tay em một sợi tóc, em cũng sẽ bám lấy mà cố sống cố chết......Giống người sắp chết đuối vớ được cọc ý.........có là cục gỗ cháy vì sét đánh lềnh bềnh cũng bám thật lực......rồi chìm lúc nào không hay.
    Em cũng không hiểu anh đã nghĩ gì mà lại gọi điện cho em, lại muốn gặp em, lại che mắt em lần nữa......Gặp rồi hôn nhau, anh đã thấy nhớ em biết bao nhiêu........Gần 1 năm trời nữa ở bên anh, em cứ hết bị tung lên thiên đường rồi lại bị đẩy xuống địa ngục tăm tối. "Anh cũng cố gắng quá nhiều rồi.......muốn yêu em........muốn làm em hạnh phúc. Nhưng anh không thể làm được, về tới nhà là mọi cảm giác lại xuội lơ đi, anh không làm thế nào để mình thấy nhớ em mỗi tối, nghĩ về em những lúc yếu lòng, những lúc công việc trắc trở.......Anh đã cố nhưng không thể, tình yêu đích thực chỉ có 1 còn những thứ na ná như nó lại có nhiều........."
  10. ntn87

    ntn87 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/10/2006
    Bài viết:
    56
    Đã được thích:
    0
    Tớ sẽ luôn dõi theo câu chuyện của cậu ! Kể ra sẽ thanh thản hơn đấy Dâu ạ ! ( tớ cũng thik dâu tây lắm nè ) :)

Chia sẻ trang này