1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hãy cho em một lối thoát.........

Chủ đề trong 'Tư vấn tình yêu' bởi dau_tay, 13/05/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. dau_tay

    dau_tay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2007
    Bài viết:
    226
    Đã được thích:
    0
    Ngoài paste em còn lục lại trí nhớ, xem tổng cộng có mí chục người đi qua đời iem, hị hị
  2. dau_tay

    dau_tay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2007
    Bài viết:
    226
    Đã được thích:
    0
    Anh ấy nói chuyện rất có duyên, đặc biệt là không bao giờ hỏi về những chuyện riêng tư của em, vô tình gợi cho em trí tò mò về con người này và gợi lên những nỗi băn khoăn vô cớ. Chính điều đó thôi thúc em muốn đc online, muốn gặp anh ấy, chẳng biết vì lý do gì. Rồi lần hẹn đầu tiên đã đến....
    Em thực tình chưa bao giờ hẹn ai trên net cả, tự ti về bản thân ư? cũng một chút, vì em quả nhiên ko xinh nổi bật ,thậm chí quá thường, sợ sệt ư? tất nhiên, vì nhỡ đâu đó là một tên bặm trợn răng vâu mắt diều hâu rạo rực thú tính thì sao? Chat chit thì hay đấy, nhưng biết đâu.......Rồi cái tò mò đã chiến thắng, với lại, em cũng khá thích cách nói chuyện của anh, hấp dẫn cuốn hút lạ kì, ngay cả cách anh dùng icon cũng làm em bật cười hay cau mày giận dữ Lần đó trò chơi vào đến vòng chung kết, nghĩa là sẽ có giải thưởng lớn: nếu em thua thì sẽ phải gặp anh ấy, nếu em thắng thì sẽ được đi ăn tất cả các món em thích quanh thành phố/ Kết cục là em thua trắng trợn, vừa bực vừa sợ, vì em phải dấn thân vào một chuyến phiêu lưu vài tiếng với một người xa lạ rồi
    Được dau_tay sửa chữa / chuyển vào 20:52 ngày 13/05/2007
  3. dau_tay

    dau_tay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2007
    Bài viết:
    226
    Đã được thích:
    0
    Lần này là hết gu áo phông dài tới gối nhé, quần thụng chằng chịt túi, balô to tổ bố nhé....Thường thì ở lớp cũng có đứa thick thick em, vì trông em lạ lạ, da em trắng, lại toàn chơi áo đỏ, tuy mặc quần thụng nhưng vẫn khá cao, tạo nên phong cách rất chi hip hop (mà hip hop 2004 trong giới SV thì vẫn chưa rầm rộ như hiện nay), nhưng lần này thì dẹp hết lũ bao tải đó
    Em cố chọn, chọn mãi mới đc một cái áo màu xanh đậm bó người khá đẹp, còn quần? Lục tủ của mẹ có cái quần bó, thế là em diện luôn. Son thì đã có Lipice đểu 30k rồi, kem kiếc phấn phiếc thì em ăn trộm một ít của mẹ, trông cũng khá ra dáng thiếu nữ
    Người đó hẹn em 7h tối ở trường, vì nhà gần trường nên em ăn uống ngủ nghỉ thả phanh, đến chiều xin mẹ vào thư viện trường đọc sách, thực tế là em nói dối để hẹn bạn chat, hư đốn chưa ?
    6h chiều mà đột nhiên trời lại đổ mưa tầm tã, bóng người đi trong trường thưa thớt, em đến sớm và trú vào hàng hiên trước cửa thư viện, cố gắng không để giọt mưa nào tấp vào mặt, vì như thế sẽ trôi hết son và phấn trên mặt .Cảm giác đợi người dưới cơn mưa thật buồn, tất nhiên chưa đến giờ hẹn, em cố nhét vào đầu những lời thoại trong quyển truyện tranh nhưng không thể, tự dưng lại nhớ đến câu hát: " tôi đã yêu em bao mùa gió, khi lá cây khô bay đầy ngõ......yêu trong nỗi vui đợi chờ" .
    Gần 7h, em vào WC của thư viện để thoa lại ít môi son, chỉnh lại đầu tóc cho đỡ bù xù, đến giờ hẹn rồi, sao tim lại đập nhanh hơn thế này
    Được dau_tay sửa chữa / chuyển vào 20:55 ngày 13/05/2007
  4. dau_tay

    dau_tay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2007
    Bài viết:
    226
    Đã được thích:
    0
    7h tối, ở cổng trường....
    7h 3 phút, bóng một chiếc áo mưa màu xanh, dáng cao cao, áo màu trắng, xe biển số XXXX kia rồi, đích thị là anh ấy. Gặp nhau, biết nói thế nào nhỉ? Em chỉ nhớ đã chào rất lí nhí, không dám nhìn thẳng vào mặt người ấy, nhưng nụ cười của anh đã khiến em chững lại mất 2 giây, nụ cười ma lực đã khiến em răm rắp trèo lên xe, răm rắp trùm áo mưa qua người, răm rắp trả lời những câu hỏi của người đèo đằng trước. Thực tình mới đầu em thấy người này chả đẹp trai tẹo nào, mặt nhọn nhọn, xương xương, môi thì mỏng quẹt, miệng cười quá cỡ, dĩ nhiên giọng nói thì rất ấm áp và thân thiện. Mưa càng lúc càng to, phố phường ngập nước, người ta lao vù vù trong cơn mưa, nước bắn tung toé hai bên đường. Tụi em vừa nói chuyện, thi thoảng lại á, ối, chân em co quắp lên và vô tình chạm sườn anh ấy, cái sườn hơi khúc khuỷu, chắc là thể trạng người ko đc mập mạp ....Em đề nghị đến quán cafe em mới đến một lần nhưng rất thích, (h em mí biết ngoài cái quán Nhạc Tranh đó còn khối quán hay ho hơn) vậy mà.... tìm hoài không thấy....mưa cứ tấp vào mặt như trêu ngươi, da em cũng tím tái cả vì mưa, phấn son trôi đâu hết. Anh dừng xe bên đường để trú mưa, và em được thể diện kiến tổng thể.....Đúng là không đẹp trai thật, miệng cười rộng quá, lại có răng khểnh nữa....Cuối cùng cả hai quyết định đi về, vì cũng gần 9h mà không tìm thấy quán ấy đâu, anh đã hứa sẽ cố tìm ra tung tích để lần sau tạnh ráo rủ em đi chơi. Không hiểu sao cái cảm giác ấm áp trong áo mưa, giọng nói hiền lành đằng trước kia khiến em mong muốn được gặp người ấy một lần nữa, dù không nói ra.......
    Được dau_tay sửa chữa / chuyển vào 20:58 ngày 13/05/2007
  5. arsenal_afcvn

    arsenal_afcvn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2006
    Bài viết:
    330
    Đã được thích:
    0
    Nhanh đi bạn hiền ơi. Hấp dẫn đấy
  6. dau_tay

    dau_tay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2007
    Bài viết:
    226
    Đã được thích:
    0
    Những kẻ đội lốt học thức thường không bao giờ nhìn thẳng vào sự thật về nhu cầu sinh lý, đơn giản như việc bàn tán về "chuyện bạn gái" hay chuyện yêu đương trong lớp, phe áo dài hiền lành thường tỏ ra kinh sợ hoặc cố tình lảng đi chỗ khác, em thì không đi, cũng ko tham gia, em chỉ có đôi tai thỏ .....Nào thì đến tuổi yêu đương, thiếu nữ có nhu cầu được ôm ấp vuốt ve, khi ấy toàn thân rung lên điệu nhạc cảm xúc của hai nam châm trái dấu đang hút nhau cực mạnh, mỗi dấu vân tay đàn ông chạm vào lớp biểu bì nào cũng làm những nơ ron thần kinh run lên bần bật, nhịp tim phùm phụp lên xuống như icon này , cả những sợi lông tơ mềm mại trên khuôn mặt, trên làn da cũng theo nhau dựng đứng lên như được vuốt keo.......Em chưa một lần được ôm, được hôn theo đúng nghĩa, dù đã gần 20 mùa trăng rằm....chỉ nhớ lần nắm tay đầu tiên ấy có mùi mồ hôi mằn mặn, có vị ấm nóng thổn thức của nước mắt......Tất nhiên em căng tai lên để nghe chúng nó kể, sao mà hấp dẫn đến lạ, chẳng lẽ đàn ông lại thú vị đến vậy ư, môi họ có mềm không? ánh mắt họ khi hôn là âu yếm nhìn hay là nhắm tịt lại như trên tivi? khi hôn thì hai mũi có vắt chéo nhau không? Em tưởng tượng và nghĩ chắc mình sẽ hôn kiểu cọ mũi vào nhau, vì mũi em chẳng cao ráo sáng sủa gì, nó hếch một cách trâng tráo
    Được dau_tay sửa chữa / chuyển vào 21:02 ngày 13/05/2007
  7. dau_tay

    dau_tay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2007
    Bài viết:
    226
    Đã được thích:
    0

    Lần đi chơi thứ 2, 3, 4.....
    Lịch hẹn hò cứ thế dày lên theo thời gian, tủ quần áo của em cũng có phần thay đổi rõ rệt, em vĩnh biệt đống bao tải lùng bùng để bó mình trong những chiếc áo sơ mi cách điệu, có cái còn gắn hai bông hồng trắng rất đẹp ở cổ, em mặc quần bó, đi sandal, vì thế lại đc thể khoe dáng. Có lúc anh hẹn em sau giờ học trưa, chỉ đèo em về nhà thôi, lòng vòng qua mấy con phố bụi bặm, bụng thì đói meo mà ko dám tấp lại quán nào, mẹ em biết là ăn đòn nát đít . Một tháng rồi hai tháng trôi qua, anh cũng không thay đổi thái độ, vẫn giữ một khoảng cách nhất định khi gặp em, anh vẫn cười, nụ cười ấm áp với chiếc răng khểnh duyên tệ, em đã thấy anh rất đẹp trai, đẹp tới mức nhiều khi đêm ngủ, em còn mơ thấy khuôn mặt ấy đang nhìn em âu yếm và đôi môi thì khẽ chạm vào môi em.......
    Như người khác nói thì anh thuộc típ đẹp trai, chỉ mỗi tội dưới con mắt thẩm mỹ non trẻ ngờ nghệch của em thì anh ko đẹp như Đan Trường hay Nick Carter, anh đẹp kiểu rắn rỏi và góc cạnh, nụ cười như hút hồn mọi ánh mắt và giọng nói như tiếng chuông nhà thờ gieo vào lòng em từng giọt cảm xúc mong nhớ....Vâng, em đã nhớ khi chưa kịp nhận lời yêu...có lẽ em thích anh trước mất rồi
  8. dau_tay

    dau_tay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2007
    Bài viết:
    226
    Đã được thích:
    0

    Lần thứ n......
    Hôm nay trời oi bức qúa, nắng nóng dữ dội như đổ lửa, trời xanh ngăn ngắt không một gợn mây, nắng cứ thế chiếu thẳng vào đỉnh đầu. Đợt này em được nghỉ hè nên cứ thoả sức ăn ngủ đã đời, ngày nào cũng rửa bát xong là lăn quay ra sàn nhà đánh một giấc đến chiều....
    4h chiều, trời đang nắng gắt bỗng chuyển màu xám xịt, gió nóng thốc vào hiên nhà cuốn theo bụi tung mù mịt. Trên trời, từng đụn mây vần vũ thi nhau kéo về che lấp mặt trời, tất cả như vỡ tung ra sau một ngày nắng nóng. Thế rồi mưa đến.....Ban đầu là những giọt to như giọt mực rơi lộp bộp trên mái hiên, em chạy ba chân bốn cẳng lên cất quần áo, mùi hơi nóng, mùi thơm nắng của quần áo làm em thấy sảng khoái dễ sợ, mưa sẽ dai đây, đêm nay thế là ngủ ngon rùi pà con ui
    Em vo gạo chuẩn bị nấu cơm, ngày nào cũng vậy, cứ chiều là hai mẹ con thủ thỉ dưới bếp bên cạnh rau thịt mắm muối, nấu xong cũng là một trận tắm sảng khoái rồi mới ngồi vào bàn ăn cơm. Nhưng hôm nay em không ăn ở nhà, vì có chuông điện thoại reo:
    - ALÔ!!!
    - Alô, dạ thưa bác cho cháu gặp H..
    - Ừ, bác đây, thế cháu là ai nhở? (lếu láo quá)
    - H.. à, anh đây, em nhận ra anh không?
    - Úi, anh N à, em xin lỗi, em cứ tưởng đứa bạn em (ngượng chít đc)
    - Em đang làm gì vậy?
    - Em nấu cơm thôi....
    - Chăm quá ta, anh đang giờ làm, đói quá nè, em nấu cơm cả phần anh nhé
    - Nhà em hết gạo rồi, anh chịu đc thì em nấu mì cho, anh mua mì đến nhé
    - Cũng đc, nhưng mà này....trời đang mưa đấy ...
    - Mưa thì sao ạ?
    - Em có nhớ lần đầu tiên tụi mình gặp nhau không, cũng mưa rào như thế này..
    - Vâng, mưa to quá ...
    - H.... à, mỗi lúc trời mưa như này, anh lại thấy rất nhớ em, chẳng hiểu sao nữa....
    - Dạ.....
    - Hôm nay H có thể gặp anh không, anh muốn đc nhìn thấy em, chứ ko chỉ nghe giọng nói thế này
    - Nhưng mà em đang nấu cơm, nhỡ.....
    - Em có thể vì anh một lần này đc không? Anh ko thể ngồi trong phòng mà chịu đựng cơn mưa rào như này
    - Gặp bây giờ ạ?
    - Ừ, được không em?
    - Em sẽ về sớm chứ ạ?
    - Tất nhiên, anh không bắt cóc con gái ngoan của mẹ em đâu
    - Vâng, vậy thì anh em mình sẽ gặp nhau một lát cũng được ....
    Thế là anh và em gặp nhau, hẹn nhau dưới cái cổng đặc biệt ấy, anh vẫn áo mưa lụ khụ như ông cụ, em thì nhanh nhẹn hơn, tự mình trùm áo mà không cần anh giục. Lại cái cảm giác ấm áp sau yên xe ấy, lắng nghe những câu anh nói, em còn cố hít hà cái mùi mồ hôi nơi áo anh sau một ngày làm việc vất vả. Mưa vẫn vô tình rơi mãi, cả hai anh em cứ đi lang thang như thế trên phố phường, chẳng cần trú mưa, dẫu có ướt nửa gối thì em vẫn thấy ấm áp lắm.......Rồi anh đèo em về, lúc đó là gần 7h 30 p.
    Khi sắp đến nhà em, đột nhiên anh quàng tay ra sau và nắm tay em thật chặt rồi kéo vào lòng mình, em ngỡ ngàng và rụt lại ngay tắp lự, Người đâu mà bạo dạn thế, chắc là thích ăn tát đây . Anh nói trong màn mưa: " Để anh sưởi ấm cho em, lạnh cóng cả tay rồi này". Sau hai ba lần giằng co thì tay em nằm trọn trong bàn tay anh, mưa sao dễ chịu và mát lành đến vậy, em chợt ước quãng đường về nhà dài như đường lên cung trăng, để đc mãi trọn trong bàn tay ấy....
  9. dau_tay

    dau_tay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2007
    Bài viết:
    226
    Đã được thích:
    0
    Em có đứa bạn thân khá xinh xắn, mắt môi như vẽ vậy, mũi lại cao nữa. Nó có người yêu từ hồi lớp 3, cái thằng thích nó ngày nào cũng đứng bên bờ đầm sen gần trường để chờ nó đi học. Thằng ấy viết tên con bé lên bất cứ cái gì nó có thể viết đc, bàn ghế tường vôi, rồi cả những thân bạch đàn uốn lượn dọc theo con đường đến trường.......Ngay từ thuở tay chân mặt mũi còn lấm len mực tím, ngoáy mũi cậy dỉ rồi bôi xuống ngăn bàn, nó đã bao lần bị mấy thằng to con học đúp vồ lấy để ôm, em thì chỉ hay bị giựt tóc với đẩy ngã từ trên ghế xuống đất....
    Lên lớp 7, nó bắt đầu lên trường điểm để học, bắt đầu chơi với dân sành điệu, có xe đạp Nhật đi học, lại còn được đi chơi công viên thường xuyên nữa. Lần nào nó về là lần ấy em được mở mang đầu óc, vì ở cái xó xỉnh nhà quê này, chúng em đâu biết đến vứt cặp sách lên thảm cỏ công viên và cùng mút kem....Ở khối 7 có thằng Trường rất đẹp trai, mái tóc rẽ ngôi đều tăm tắp như bờ ruộng được dọn cỏ, thằng ấy toàn đứng ở lan can lớp nó, mắt nhìn con bé bạn em đắm đuối mỗi khi nó đứng ở cửa lớp, đại khái chúng nó tán tỉnh nhau như trên tivi...Rồi bỗng một hôm, mẹ con bạn em đùng đùng đưa nó về nhà, bắt nghỉ một tuần và bảo em sang chơi cho khuây khoả. Hoá ra con bạn ngu ngốc của em bị phụ tình, thằng Trường kia tán nó vì một âm mưu đc định sẵn...trong cơn phẫn uất nó đã chơi ngay 15 viên thuốc ngủ, may mà mẹ nó ở nhà, ko thì giờ này đã mồ yên mả đẹp rùi .....
    Nó càng lớn càng xinh, các nét trên khuôn mặt càng cuốn hút, tính đến giờ nó yêu ko dưới chục thằng....Em không ghen tị nhưng nhiều lúc cũng thấy tủi thân vì ngày lễ tết hay valentine toàn nó mang quà cho, ngồi buồn thi thoảng còn nghĩ cách đặt điện hoa rồi gửi cho riêng mình . Nhưng bắt đầu từ giây phút này, em đã nghĩ tình yêu sắp gõ cửa, khi anh nắm tay em thật chặt trong tối mưa ấy. Phải chăng cũng vì "thiếu thốn" tình cảm hay chưa bao giờ yêu nên em đã ngấm ngầm chấp nhận những hành động cử chỉ của anh ấy một cách dễ dãi, giá lúc này anh ngỏ lời yêu, chắc em gật đầu như bổ củi ngay
  10. dau_tay

    dau_tay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2007
    Bài viết:
    226
    Đã được thích:
    0

    "Ngày đó ta yêu nhau.........."
    "Và em sẽ nhớ mãi phút giây nói yêu ngày ấy, góc phố nỗi nhớ nụ hôn ấm nồng. Giọt mưa thấm ướt những bước chân đôi ra nhỏ bé. Giờ xa vắng thuyền trôi, em bước trên con đường.... lặng thầm..."
    Những ngày giữa tháng 7 thật oi bức, sắp hoàng hôn mà nắng vẫn chói chang gay gắt, cảm giác như chỉ ngồi trong nhà thôi mà da dẻ cứ đen thui đi, uống bao nhiêu nước mà chả đỡ khát gì cả. Từ khi quen em, ngày nào anh cũng gọi ít nhất một lần, chỉ cần nghe thấy giọng anh là tim em rộn ràng hẳn, nóng mấy em cũng chịu đc. Vậy mà gần 3 tuần trôi qua vẫn không thấy anh điện, em cứ vừa buồn buồn vừa giận giận, lại nhớ nữa. Cảm giác không nhớ da diết điên dại như những người yêu nhau, em chỉ nhớ tiếng chuông điện thoại ngày nào cũng reo lên khoảng 8h tối, như một thói quen uống trà sau bữa cơm vậy, không có cứ thấy thiếu thiếu.......Rồi bỗng một ngày chuông điện thoại rung lên inh ỏi, anh ùa về như cơn gió hè mát rượi, anh nói anh đi công tác miền trung 2 tuần, không kịp báo cho em đc, anh hỏi em có nhớ anh không, em đáp "Không" chắc nịch, anh chỉ cười và hẹn gặp......
    Hôm nay anh báo sếp cho nghỉ làm sớm, anh sẽ đến đón em đi vòng quanh thành phố và ra khỏi khu vực nội thành để hít thở bầu không khí trong lành, bớt ngột ngạt của khói bụi và nắng nóng. Hẹn nhau 5h chiều mà mãi 5h45 vẫn chưa thấy anh đến "chiếc cổng đặc biệt", em cứ đi đi lại lại, lòng thầm trách tại sao anh lại trễ hẹn với em? Chưa yêu mà đã vậy thì còn nước non gì nữa? Anh cũng chỉ như những gã trai vô trách nhiệm khác mà thôi.....Khi mắt em bắt đầu đỏ hoe và môi bặm lại vì giận dữ thì anh đến, lý do cũng chỉ vì sếp bắt họp đột xuất. Em trèo lên xe và không nói gì cả, anh hỏi linh tinh em cũng chỉ đáp qua loa. Anh biết là em rất giận anh rồi đây....Qua khỏi khu vực nội thành lên đường Âu Cơ, đi một đoạn là đến bãi tre, có bờ đê sông Hồng gió mát ***g lộng, lúc anh em đến nơi thì hoàng hôn sắp buông xuống trên mặt sông. Trời về chiều yên ả và mát rượi, những chú chim hối hả bay về tổ, mấy tia nắng cuối ngày còn cố sót lại trên mặt sông, ráng chiều rực rỡ, sông yên bình....nhưng lòng em thì đang rất bực bội, anh chẳng coi em ra gì cả, anh quan tâm đến em vậy mà lần này anh lại để em chờ gần 1 tiếng .
    Chỗ anh và em đứng là bờ đê bên cạnh bãi tre, phía tay trái là sân bóng, mọi người cũng về hết, chỉ có mấy bà làm service võng chiếu ở bãi thì bắt đầu mang công cụ ra hành nghề, lần đầu tiên ra bãi em không biết điều đó, hic. Đến nơi anh dừng xe lại, em tụt ngay xuống xe và ngước nhìn bờ sông cho anh đỡ thấy mắt em ậng nước, lúc ấy thực tình em chỉ muốn khóc ầm lên rồi bỏ về nhà, anh tưởng chỉ mỗi xin lỗi là xong à? Thế rồi anh bỗng ôm chầm lấy em thật chặt, em lại cọ quậy chui ra, nhưng vòng tay anh sao mà rắn chắc như gọng kìm :
    - Tha lỗi cho anh, chỉ vì việc đột xuất mà anh làm em phải đợi.
    - Sao anh lại ôm em, buông ra.........
    - Anh rất nhớ em, hãy để anh ôm em một lúc
    - Không được! Nam nữ thụ thụ bất thân, anh đang lợi dụng em thì có
    Dù nói vậy nhưng em đã bắt đầu nguôi nguôi, trong vòng tay đàn ông mà em rùng cả mình, tim lại phùm phụp roài
    - Em biết không, ngay từ khi gặp em, anh đã tìm lại được những cảm xúc đã mất từ lâu
    - Vậy là anh đã từng yêu, và giờ anh lấy em làm vật thế mạng chứ gì?
    - Trời ạ, nhóc con mà suy diễn quá, cảm xúc về tình yêu em ạ, lâu lắm rồi anh không thấy nhớ ai da diết như này, có lẽ anh đã yêu.......
    - Chuyện đó chả liên quan gì đến em cả (cựa quậy )
    - H ơi, anh yêu em, em có biết không?
    - Em chả biết, em còn nhỏ, phải đi học
    - Vừa học vừa yêu cũng được chứ sao, khi nào anh cưới em anh vẫn sẽ đưa em đi học
    - Hừ, đi chơi còn trễ hẹn nữa là....đưa đi học kiểu anh chắc em đúp lớp dài dài
    - Thôi mà, đừng giận anh nữa.......
    Thế là anh xoay người em đối diện với người anh, đặt lên môi em một nụ hôn sâu khủng khiếp, em thì cứ đờ ra chả biết phải làm thế nào, môi cứng quèo để mặc môi anh cứ nhịp lên nhịp xuống, em sợ quá giằng ra và nhè ngay vai áo anh chùi lấy chùi để, sao mà ướt át ghê quá
    Anh thôi không hôn và bế em ngồi lên xe trước anh, anh ngồi sau và vuốt tóc em, thi thoảng lại thơm vào gáy em, giờ nghĩ lại em vẫn thấy buồn buồn, hay thật! Rồi thì hoàng hôn chảy tràn ra không gian, bóng tối lờ mờ xuất hiện, anh và em vẫn cứ thủ thỉ chuyện của những đôi tình nhân. Anh cứ mân mê bàn tay với những ngón tuy dài nhưng hơi bị mập của em, anh bảo mai này sẽ mua bánh xe để làm nhẫn cưới, báo hại bị em cào rách mặt . Cảm giác được ở trọn trong vòng tay người đàn ông giữa một vùng trời mây sông nước thật dễ chịu, trăng đã bắt đầu lên, mảnh trăng lưỡi liềm màu sữa mỉm cười nhìn em như động viên cổ vũ: " Nào cô bé, hãy bước chân vào vườn tình yêu để tận hưởng hoa thơm trái ngọt". Em đã yêu anh ngay từ nụ hôn đầu tiên ấy, em yêu cả cái cách anh cứ rình rình em lúc em ko để ý là tóm lấy mặt em để hôn, em thì cố tránh, hôn ghê bỏ xừ, toàn nước bọt (ặc!), em ngất ngây trong cái mùi mồ hôi nồng ấm của anh, anh không bị viêm màng cánh nhưng rõ là có mùi đàn ông, rúc mãi vào ngực anh mà em thấy thời gian như ngưng đọng lại, giá cứ hít thở khí trời và ôm nhau mãi như thế này, giá cứ mãi là đêm trăng ngọt ngào lụa là ngày ấy, giá như anh không nhẫn tâm để em một mình type những dòng chữ này, một mình hồi tưởng lại cái ngày xa xưa ấy, anh ác quá........

Chia sẻ trang này