1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hãy để cho nỗi buồn có chỗ đứng.

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi Deutsche_Kiban, 01/01/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. mithn

    mithn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/12/2003
    Bài viết:
    4.775
    Đã được thích:
    0
    Mình thì lúc nào cũng thấy buồn.Có những lúc tự hỏi chả biết đến bao h mới hết...nhưng mà chắc là chả bao h,hết buồn cái này thì lại buồn cái khác thôi.
    Ngày trước mỗi đêm khi nằm xuống giường,chả ra đâu vào đâu cả nước mắt cứ chảy dài xuống.Nhớ gia đình,nhớ người yêu,nhớ bạn bè,nhớ những ngày vô tư cắp sách tới trường....Giờ thì mình đã tìm ra được một cách để làm mình ngủ ngon hơn,đó là trước khi ngủ ,mình nằm trên giường lôi nhật ký ra viết vài dòng,khi viết mình có thể thả vào đó tất cả những gì mà mình buồn,mình kô vui...Mình thì có một đặc điểm là chỉ muốn người thân và bạn bè ở bên cạnh khi mình vui mà thôi.Còn khi buồn mình muốn được một mình,kô muốn ai hết(lúc đó nếu có ai thì chỉ thấy có cảm giác như mình sắp phải nghe những lời giáo huấn đáng ghét vậy)
    Chúc cho mình một năm mới sẽ vơi dần đi những nỗi buồn
  2. eyes_0f_devil

    eyes_0f_devil Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2004
    Bài viết:
    290
    Đã được thích:
    0
    Trung bình mỗi ngày mỗi người buồn một lần..là buồn...ngủ
    Còn buồn vì chuyện khác hả? Tìm chỗ giải quyết đi, lên đây than thở cũng là phương pháp tốt đấy, không phiền ai cả, mà lại giải toả được cảm xúc
  3. Deutsche_Kiban

    Deutsche_Kiban Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2004
    Bài viết:
    192
    Đã được thích:
    0
    cảm ơn bác mith, sevendaffodlis và nara
    thực ra tớ viết bài này chẳng có mục đích cao siêu gì nhưng chỉ là thực tế tớ thấy thanh niên vn không hiểu sao bị căn bệnh này ngày càng nhiều. vừa là bệnh truyền nhiễm ( bọn bạn tớ hình như chẳng đứa nào không một vài lần than thở ) ai chịu khó ngồi an ủi ( vd như tớ ) lâu lâu thì thấy hình như mình thành cái thùng rác để chúng nó chút vào. ( mà thực ra có tác dụng gì đâu ) hoặc như gặp một ai đó trên yahoo chẳng hạn thì thường câu mở đầu là : tớ đang buồn mình nói chuyện một lúc được không--> có nhiều người bị thật. đấy là một thực tế.
    bạn nara bảo là không quăng nó đi đâu được á ? chả lẽ lại thế. bạn có bi quan quá không đấy. hoặc tớ nghĩ đơn giản có lẽ ban chưa tìm ra một sở thích, niềm vui nào đó của mình thôi. vd như bạn fly moon nói đấy mỗi người có một cách khác nhau để giải quyết nỗi buồn, bạn í thì thích vào siêu thị ( hê hê nhắn bác fly moon tớ cũng thích vào siêu thị lắm nhưng chỉ là ngắm đồ thôi chứ không có xiền mua ) tớ thường thích chơi thể thao, hoặc đọc sách có thể bạn cũng có niềm vui của mình có cái là bạn chưa tìm ra thôi. chúc bạn sớm tìm ra nó nhé.
    túm lại là tớ ghét nó lắm. tuổi 20 không thể để nó gặm nhấm được, tuổi 20 là phải sống, phải làm việc say mê, phải yêu đời, đôi khi tớ muốn nổ tung trên trời như pháo hoa vậy, bạn có bao giờ tin chính bạn là một thiên tài thực thụ chưa, bạn có bao giờ nghì bận là người số một trong những người làm việc cùng mình, bạn chính là người giỏi giang nhất trong số bạn bè của mình có bao giờ bạn đặt một kế hoạch để tự mình có một vẻ ngoài thật đỉnh, hay đơn giản là tin là mình sẽ thành công với con đường bạn đã chọn chưa. hãy làm thế bạn nhé. nhất định như thế.
    gửi mith : đời du học còn khổ hơn chăn trâu là cái chắc. hê hê cả đàn trâu ấy chứ.
  4. a4u

    a4u Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/07/2004
    Bài viết:
    292
    Đã được thích:
    0
    Buồn nhiều, vui ít. Không sống quá bi quan nhưng thấy đời luôn bạc. Con người luôn chất chứa nỗi buồn. Nó không những "đứng" mà còn "nằm" chềnh ềnh choán hết cả trái tim. Với người như tớ, có cách nào "xả" được nỗi buồn không?
    Phi thương bất phú, phi phụ bất sinh, phi người tình....bất mãn!
  5. ngoainhi

    ngoainhi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.415
    Đã được thích:
    0
    Bác, lâu rồi không nói chuyện với bác. Sao bác lại có nhiều cái buồn thế. Chềnh ềnh giữa tim thì chỗ đâu mà nhớ chị nữa hả bác? Em thì em tin đồ thị hình sin của bác đang xuống chút thôi. Rồi nó sẽ lại lên ngay ấy mà. Mà em đoán cũng vì bác xa chị yêu dấu mà ra thôi. Chứ bình thường khó khăn cũng tìm đến bác hằng ngày có thấy bác kêu ca gì đâu. Hãy biến nhớ thương thành sức mạnh đi chứ.
    Chúc cái đồ thị của bác mau chóng đi lên lại
  6. tamieren

    tamieren Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/01/2005
    Bài viết:
    1
    Đã được thích:
    0
    hi hi that la kho hieu
    tai sao luc thuong de tao ra con nguoi lai tao ra cai day than kinh buon nhi, ma lai con to tuong nua chu, lam cho no chen het tat ca nhung day than kinh con lai .
    theo y tui buon thi cung ok nhung buon vua vua thoi chu ko nguoi an ui lai thay nham chan ( vi cu phai an ui mai)
    co nguoi cu bao than tho la de giam stress nhung thuc ra (theo kinh nghiem ban than) thi cang than tho cang co nhieu stress vi thay cuoc song luc nao cung day bat hanh
    vuot qua kho khan nay kho khan khac se den vi day la cuoc song ma
    di du hoc van biet la kho nhung da chap nhan thi phai dam duong dau
    NẾU ĐI DU HỌC LÀ SUNG SƯỚNG THÌ SẺ KHÔNG TỚI LƯỢT MÌNH
    theo tui suy nghi da di du hoc la phai :
    buoc chan di cam ki tro lai ( nghia la phai hoc xong moi ve)
    quay tro lai cho dai can dau
    tamieren.
  7. Deutsche_Kiban

    Deutsche_Kiban Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2004
    Bài viết:
    192
    Đã được thích:
    0
    gửi a4u không hiểu bạn có tâm trạng giống nara không. bạn có thể đọc lại một lần nữa cả hai trang 1 và 2 được không. có thể bạn tìm thấy một cái gì đó mới mẻ chăng. nếu không thì cũng mong đừng hiểu lầm mục đích viết bài này của tớ nhé.
    cảm ơn bạn đã tham gia.
  8. superheavytank

    superheavytank Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/07/2003
    Bài viết:
    216
    Đã được thích:
    0
    Cuộc sống không được có chỗ cho nỗi buồn

Chia sẻ trang này