1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hãy kể Giấc mơ của Em! - Mỗi ngày một giấc mơ!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi BeeWitch, 20/01/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. BeeWitch

    BeeWitch Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2007
    Bài viết:
    2.199
    Đã được thích:
    0
    Hãy kể Giấc mơ của Em! - Mỗi ngày một giấc mơ!

    Bên Box TLH có một topic mổ xẻ giấc mơ! Tớ chả thích bị phân tích gì. Chỉ thích lưu lại những gì hàng ngày mình thấy trong mơ!
    Có những giấc mơ đẹp, mở mắt ra còn thòm thèm đi đến kết thúc. Có những cơn ác mộng choàng tỉnh giữa đêm, thảng thốt kinh hoàng #:-s.
    Có cái nhớ. Có cái quên.

    Tìm một mảnh đất kể lại.

    Allons_y!
  2. BeeWitch

    BeeWitch Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2007
    Bài viết:
    2.199
    Đã được thích:
    0
    Mở hàng!
    Đêm qua thức khuya, dậy muộn. Mơ một giấc mơ y như thật!
    Hic... dù chả thể lý giải vì sao.
    Mơ thấy linh lương tháng đầu tiên!
    Một tệp tiền cộng đủ các khoản A B C vào được gấp đôi lương dự đinh! 8->
    Úi! Giấc mơ tiền!
  3. BeeWitch

    BeeWitch Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2007
    Bài viết:
    2.199
    Đã được thích:
    0
    Chát với Em Hà Miêu iêu iêu lại nhớ ra là có mơ thấy cả em và DX! Kể với em là mơ thấy em đấy. Cả Dx nữa. EM mặt buồn :( bảo đúng là mơ. Thường ko thành thực.
    Nhưng đôi khi chị lại mơ thấy nó thành thực đấy!
  4. tranttlinh

    tranttlinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/10/2007
    Bài viết:
    835
    Đã được thích:
    0
    Hì, đêm qua chả mơ gì, mệt mỏi và thao thức mãi mới ngủ được, 1 phần vì nôn nao hôm nay con bạn thân nhất đi lấy chồng - gớm, cứ làm như là đám cuời mình ấy.
    Có ai rành thì giúp em tư vấn này với ^^
    Hơn 11 năm nay, em mơ đi mơ lại 1 giấc mơ liên tục, em là em nhưng là em năm 4,5 tuổi, mặc đồ ngủ, ôm cái gối ôm cũ lúc bé của em - cái gối nào mẹ em vứt từ hồi lâu lắm rồi. Em mơ thấy em đi lạc, khi ở bến xe, khi ở bến tàu, những gương mặt thấp thoáng và khung cảnh thì nửa quen, nửa lạ. Có 1 người thân ở phía trước - ko biết là ai, chỉ biết cảm giác thân quen nên em cứ ôm cái gối ôm ấy đi theo, vừa đi vừa khóc mà lúc nào cũng chậm hơn cái người ấy. Mà cất tiếng gọi thì cổ họng ko ra tiếng. Trung bình là 1 tháng 1 lần, có khi 1 tuần mấy lần mơ thấy thế. thực sự là sao, em ko hiểu?
    ai giúp em với, em vote 5*
  5. fangdi

    fangdi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2007
    Bài viết:
    2.371
    Đã được thích:
    0
    Title topic giống tên một tác phẩm của Sidney Sheldon nhỉ . Tớ đọc tác phẩm này hồi cấp II và vẫn ám ảnh tới giờ . Anw , tối qua tớ mơ về một đám cưới thú vị của đứa bạn thân và em gái (chưa kết nghĩa ) của tớ . Một giấc mơ ngây thơ được chắp vá từ những điều xảy ra hàng ngày . Thật sự hạnh phúc
  6. BeeWitch

    BeeWitch Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2007
    Bài viết:
    2.199
    Đã được thích:
    0
    Tớ cũng hay gặp bạn bên box VH hoặc TPVH. Chắc bạn cùng nghiền sách lắm! Thế thì thỉnh thoảng ghé vào link ở chữ ký của tớ xem có cuốn nào hợp gu bạn hok nhé!
    Vừa đi dạo về. Đi đg, êm du, thế mà bật nhớ ra một giấc mơ nữa cũng từ giấc ngủ dài đến trưa nay. Mơ thấy 1 em ("emiêu") nằm viện. (#:-s chắc tại hay phải đèo mẹ vào bệnh viện đg sắt thăm bác thông gia) lần này đi cùng mẹ. Mẹ ngồi chờ ở ghế. Mình vào thăm em iêu í. (chưa gặp em bao giờ) Lúc gặp em, thấy em xinh ơi là xinh. Mặt trái xoan bầu bĩnh, dịu dàng, nhẹ nhàng, tóc dài duyên dáng, khó hình dung khuôn mặt thế lại gắn với giọng nói rất mạnh mẽ, cá tính - vì ngoài thực tế chỉ bít có giọng nói.
    Hi... lúc mơ, nhớ là mình rất xúc động. Có hơi rơm rớm nc mắt thương em í hay sao í.
    Đấy, có lúc mơ cái nhớ ra luôn ( nhất là cái giấc mơ Tiền đầu tiên) có cái bỗng dưng mới giật mình nhớ ra
  7. luckyman6

    luckyman6 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2007
    Bài viết:
    1.239
    Đã được thích:
    0
    cà? tuĂ?n nhẶu gĂ?n chẮt, tẮi vĂ? leo lĂn phò?ng là? ngù? vù?i, sàng mai dẶy 'au 'Ă?u và? mẶt, ko biẮt cò mơ gì? ko
  8. BeeWitch

    BeeWitch Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2007
    Bài viết:
    2.199
    Đã được thích:
    0
    Bạn thử kể giấc mơ của bạn sang bên Box TLH í, có hẳn 1 topic Phân tích các Giác mơ đấy!
    Còn việc giấc mơ của bạn lặp đi lặp lại thì ko có gì nghiêm trọng cả. Dần dần sẽ mở nút bí ẩn đc thôi. Ai cũng có của riêng mình một giấc mơ lặp lại nhiều lần, theo một hoặc một vài kiểu nhất định: có ng đi thì đi lạc, có ng bị muộn, có người là đến một địa điểm nào đó, bước hụt chân, bay, rơi xuống vực... nói chug là nhiều lắm. :)
    Kể ra những người gặp giấc mơ và nhớ được cũng có cái hay, chứ nhiều ng ngủ tít là chả mơ gì đâu

  9. towsml

    towsml Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/12/2007
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    0
    đúng là witch. Mơ Tiền nhiều thế k sợ bị đánh thuế à
    Nhắc nốt lần nầy thui đấy
    Ngày dài mịt mỏi lại còn đau đầu , đau bụng , ngủ sớm thui
  10. mot_nua_mua_thu

    mot_nua_mua_thu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/08/2005
    Bài viết:
    588
    Đã được thích:
    0
    Hà hà nửa đêm tớ kể lại cho mọi người nghe giấc mơ của tớ nhé
    Tớ mơ kinh dị suốt, mơ ly kỳ, gay cấn, cụ thể chi tiết như là phim cơ, đến nỗi nửa đêm phải bật dậy, tim đập thình thịch, tay chân run lẩy bẩy, cổ họng khát khô, run run tìm côn tắc đèn bật lên vì sợ . Những giấc mơ gần nhất trong tháng còn nhớ được:
    1. tớ là 1 bệnh nhân trong 1 bệnh viện khá đông đúc , rồi đột nhiên trong buổi đêm tối tăm ko trăng ko sao bệnh viện ấy bị mất điện, mất toàn bộ, thế là cả 1 khu rộng lớn trở lên tối om ko chút ánh sáng vì bệnh viện ấy rất rộng và lắt léo nhiều lối đi hành lang, cầu thang, cửa vào, lối đi lên đi xuống..... Tớ tò mò rời giường bệnh đi lang thang tìm hiểu xem chuyện gì thì rất kỳ lạ là bệnh viện im ắng 1 cách khác thường, ko thấy người đi lại hay nói chuyện đông đúc như bình thường nó vẫn thế. Tớ thậm chí đi vào mấy phòng, sờ vào từng giường bệnh mà ko thấy bệnh nhân nào cả, y tá, bác sĩ cũng ko thấy ai. Tớ bắt đầu thấy nghi ngờ và nổi da gà!
    tớ đang lang thang ngoài 1 hành lang tối om ko bít dẫn đi đâu thì đụng phải 1 cái xe lăn của bệnh viện vẫn dùng để chuyển bệnh nhân ấy, trên xe ấy là 1 đống vải như là quần áo bệnh nhân và ga trải giường hay sao ấy. Theo phản xạ tớ giơ tay ra chạm vào đống vải ấy, rồi tớ thấy tay tớ ươn ướt, đưa lên mũi ngửi (vì trời tối qua ko nhìn được) thấy có mùi tanh tanh như là máu
    Tớ đi nhanh như chạy, thở hồng hộc và sợ! Rồi tự dưng tớ nghe thấy giọng nói: đi theo hướng này, vào đâu nhanh lên. Cũng hơi nghi ngờ nhưng rồi vẫn đi theo tiếng nói ấy. Vào 1 căn phòng có kha khá người, tất cả là bệnh nhân và chỉ có 1 cô y tá cũng là người gọi tớ vào căn phòng đó. Theo lời phân công của cô y tá là phải sơ tán bệnh nhân ra ngoài vì toàn bộ bệnh viện đã ngừng hoạt động do mất điện, những bệnh nhân ko di chuyển được đã được xe đưa ra trước, và mỗi cô y tá phụ trách đưa 1 nhóm bệnh nhân ra cổng chính để lên xe tạm di dời sang chỗ khác.
    Đoàn người đi trong bóng tối, tớ đi đầu còn cô y tá đi ngay sau. Trước khi tớ còn thống nhất với mọi người là điểm danh quân số và mỗi lần đi qua cái cửa nào thì người thuộc vị trí số mấy phải hét to lên số của mình, người mang số cuối cùng phải hét thêm là HẾT. Rồi bọn tớ đi nhanh dần, cuối cùng là gần như chạy, chẳng hiểu sao rất lo sợ, tiếng hét to hoà lẫn trong bóng đêm: 1,2,3,4......n HẾT!
    Vì mọi người chạy rất nhanh nên tiếng hét mỗi lần qua cửa nhiều lúc bị chồng chèo lên nhau, ko mấy ai để ý nhiều, nhưng tớ đặc biệt quan tâm đến tiếng hét cuối cùng HẾT! và tớ nhận ra 1 điều kỳ lạ: mỗi lần qua 1 cánh cửa, tuy tiếng HẾT này vẫn gắn liền với số cuối khi điểm quân số là n, nhưng chất giọng mỗi lần lại khác nhau. Tớ bắt đầu sợ thật sự và căng đầu ra tư duy, rồi bất ngờ chạy qua cái của kính to, lúc này đã có tí xíu ánh trăng yếu ớt chiều vào, tớ liếc nhanh nhận ra đoàn người ít hơn lúc đầu tớ thấy khá nhiều
    Rồi tớ hiểu ra, mỗi lần qua cửa là 1 bênh nhân bị biến mất nhưng trên quãng đường chạy dường như vẫn có gài người ở các cửa để điểm danh cho đủ quân số. Tớ rùng mình và tớ nghĩ là bằng mọi cách phải thoát ra khỏi đoàn người này, đặc biệt là cô y tá đáng sợ phía sau tớ, vì tớ ngờ cô ấy là đồng mưu trong vụ này, cô ấy chỉ đường mà đi mãi ko tới, tớ nghĩ cô ấy chỉ kiếm cách kéo dài thời gian.
    Tớ chạy vụt nhanh để thoát khỏi tầm kiểm soát của cô ta, tớ lạc vào 1 phòng có ánh sáng lờ mờ đủ để tớ nhận ra trong đó máu me bắn khắp nơi và ngổn ngang các bộ phận của người bị đứt rời vất lung tung rồi lại lạc đến 1 hành lang khác, hình như trong hành lang có phòng tắm vì tớ nghe thấy tiếng nước chảy của vòi, tớ nghe thấy cả tiếng nói chuyện rầm rì, tớ áp sát tai vào, tớ thấy tiếng nói nhỏ nhỏ "rửa cho sạch máu vào"
    Tớ sắp điên rồi, tớ hoảng lắm, nhất là khi tớ nghe tiếng chạy rầm rập đâu đây rất gần và giọng nói của cô y tá chạy sau tớ, nội cung giọng nói cho tớ biết là họ đã phát hiện tớ bỏ trốn và đang đi lùng dấu vết của tớ , tớ càng chạy thì họ càng đuổi đến gần, tớ chạy đến hết cả hơi để thở và sắp kiệt sức vì hoảng loạn thì tớ thấy bên tay trái của mình 2 cái cầu thang có dán chữ dạ quang sáng: lối đi lên dán EXIT và mũi tên đi lên, lối đi xuống dán NHÀ XÁC và mũi tên đi xuống
    Tớ suy nghĩ chóng vánh, tớ nghĩ có thể họ đã gài người đón lõng hoặc họ chắc chắn chạy đuổi theo lối EXIT vì cho rằng tớ lựa chọn hướng này và sẽ bắt được vì đã cực gần rồi, họ thì khoẻ mà tớ yếu lắm! Thế là tớ mở to mắt đọc trong đầu lần nữa chữ NHÀ XÁC và nhắm mắt cầu nguyện định chạy theo mũi tên chỉ xuống thì.....tớ tỉnh dậy
    Tỉnh dậy tớ mệt rã rời cả người vì phải chạy và thần kinh căng thẳng cực độ trong giấc mơ

Chia sẻ trang này