1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

HÃY NÓI _ ĐỂ CHÚNG TÔI HIỂU BẠN

Chủ đề trong 'Câu lạc bộ Hoa Phượng (HP Club)' bởi lch_h, 04/02/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. lch_h

    lch_h Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/04/2002
    Bài viết:
    785
    Đã được thích:
    0
    HÃY NÓI _ ĐỂ CHÚNG TÔI HIỂU BẠN

    Cuộc sống luôn luôn có những điều mà tôi và bạn không thể nói, những điều đó làm chúng ta cảm thấy bức xúc . Phải làm gì đây khi xung quanh ta không có ai hiểu mình ?Bạn yêu một người và bạn không thể nói ?...........
    Hãy để chúng tôi biết và hiểu các bạn hơn , hãy để chúng tôi giúp các bạn nếu mọi người đang gặp khó khăn , hãy nói và bởi chúng ta đang là một gia đình , hãy nói để chúng ta thật sự là HPC.

    tôi thì chẳng là gì cả nhưng tất cả lại là tôi
  2. ngoisao_datcang

    ngoisao_datcang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/07/2002
    Bài viết:
    2.260
    Đã được thích:
    0
    Em có một người chị kết nghĩa là người Hải Phòng đang học Đh trên Hà Nội. Chị là một thành viên của BGFC và FFCB. Em muốn chị cùng tham gia HPC bởi chị cũng là một người yêu thành phố Hải Phòng. Chị đã đồng ý nhưng rồi mãi chưa thấy tham gia bởi chị yêu Bayern Munich và nền bóng đá nước Đức hơn, chị bận nhiều việc ở bên đó . Chị đã nhiều lần hứa với em mà chưa thực hiện được lời hứa đó. Em phải làm gì đây?
    Chữ ký không hợp lệ!
  3. lch_h

    lch_h Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/04/2002
    Bài viết:
    785
    Đã được thích:
    0
    BỐ TÔI
    5 tuổi tôi đứng trên hành lang nhìn theo bố mỗi lần ông xách balo đi công tác , 6tuổi tôi bắt đầu được nhận từ ông những quyển truyện tranh mà khi tôi bắt đầu tập đọc và viết. 10 tuổi bố dẫn tôi đi xem triển lãm sau mỗi lần trở về tôi được nghe những câu chuyện về ông nội về gia đình . Tôi 12 , 13 .... 16 tuổi ông luôn bế ẵm tôi mỗi lần tôi ngủ nhầm giường , và luôn gọi tôi "con gái diệu". 18 tuổi ông luôn cho tôi những đồng tiêu vặt bởi vì ông nói rằng con gái lớn đi học phải có tiền để lúc này lúc kia......
    Giờ tôi 20 tuổi , trong mắt bố tôi không còn bé nhỏ , cũng từ lâu bố không còn gọi tôi là "con gái diệu" , cũng chẳng còn cho tôi những đồng tiêu vặt và càng không bao giờ đưọc bố bế mỗi lần ngủ nhầm giường , tôi thay đổi vì tôi đã lớn và bố cũng chẳng là bố của tôi ngày xưa. Giờ mỗi lần tôi đi ra đường trở về bố cáu gắt , lạnh lùng và ......khó chụi
    Khi tôi 18 , bố mất viẹc làm , gia đình tôi không giàu có chẳng khá giả trở lên khó khăn , lớp 12 học kỳ 2 tôi bắt đầu kiếm việc làm để khỏi nghỉ học .Mẹ tôi , buôn bán quanh năm cũng chỉ đủ ăn cho cuộc sống gia đình hàng ngày 2 đứa con đi học
    2 năm trôi qua , giờ tôi đã lớn, tôi có việc làm dù cuộc sống chẳng vất vả như trước xong bố cũng chẳng còn là bố của ngày trước ( ngày tôi còn bé), bố chẳng kiếm việc làm , bố cũng chẳng còn lo lắng cho tương lai cuộc sống của gia đình . Tôi luôn nghĩ rằng nếu như gia đình tôi giàu có , nếu như tôi có thể làm được điều gì đó cho bố và cho gia đình tôi thì bố sẽ là bố của ngày xưa? Điều đó có đúng??????????/
    tôi thì chẳng là gì cả nhưng tất cả lại là tôi
  4. ngoclong80

    ngoclong80 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/12/2002
    Bài viết:
    1.070
    Đã được thích:
    0

    Xin lỗi bạn ách chờ nha. Mình nhào vô để hỏi cho rõ ràng trước khi có ý muốn post bài ...(theo đúng nghĩa , theo đúng nội dung của chủ đề) lên topic.
    Ngoclong hỏi khí không phải, topic này là dành để chúng ta hỏi đáp nhưng câu chuyện hàng ngày...(ví dụ như làm thế nào để ứng xử trong trường hợp A, trường hợp B, hoặc là đối với một mục tiêu đề ra thì chúng ta phải làm thế nào... vv...) hay là topic này dùng để làm nơi chúng ta có thể tâm sự ...(hay còn gọi là thổ lộ nỗi niềm í mà...:) ) ?
    Theo như tiêu đề "Hãy nói để chúng tôi hiểu bạn" thì nó mang tính tâm sự nhiều hơn (Tất nhiên rộng hơn, trên góc độ của những người bạn thì "tâm sự" cũng được ....nới rộng phạm vi). Nhưng khi đọc 3 bài vừa qua thì ngoclong lại thấy xuất hiện hai chủ đề như trên. Vậy thì nên post loại chủ đề nào là đúng nhất....??
    Hihhihii. Đây cũng coi là hỏi đáp đó nha. Liệu mọi người có hiểu thêm gì về ngoclong chưa nhỉ???

    Ngoclong80
  5. ngoisao_datcang

    ngoisao_datcang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/07/2002
    Bài viết:
    2.260
    Đã được thích:
    0
    Theo em thì bố chị chưa chắc sẽ trở trở lại như trước nếu gia đình chị khá giả nhưng sẽ trở nên vui vẻ khi chị làm được một việc gì đó cho bố và cho gia đình bởi điều đó chứng tỏ là chị đã khôn lớn. Mọi ông bố đều mong muốn con cái mình khôn lớn và trưởng thành.
    Em nói ở trên là chưa chắc bởi bố chị đã buông xuôi, đã đi theo một lối sống ích kỷ , không nghĩ đến người khác. Do đó gia đình ra sao cũng sẽ không khiến ông quan tâm nữa
    Signature never legal
  6. lch_h

    lch_h Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/04/2002
    Bài viết:
    785
    Đã được thích:
    0
    to ngoclong80: topic này là chỗ dành để tâm sự , bạn không hiểu nó ở chỗ nào ? tâm sự hay thổ lộ cũng đều là cách con người vẫn làm để hiểu nhau hơn mà thôi!
    tôi thì chẳng là gì cả nhưng tất cả lại là tôi
  7. forgive_forgive

    forgive_forgive Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/07/2002
    Bài viết:
    1.469
    Đã được thích:
    0
    Mình hình như có cái gì đó giống ich_h
    8 tháng tuổi mẹ bị chuyển công tác ra đảo.. hồi ấy điều kiện không có như bây giờ... bố giữ mình lại đất liền để chăm sóc cho dễ.. thế là mình cai sữa mẹ từ ấy... ở với bố ..con đầu lòng... bố cưng và chiều lắm...
    2 tuổi mẹ lại được chuyển về đất liền ..khi ấy mẹ có em bé... mình vẫn lại trong vòng ấp ủ của bố...Lớn hơn 1 chút Mẹ chuyển qua buôn bán cứ đi suốt.. chẳng gần..gặpvận phất lên nhanh chóng.... bố ngoài giờ trong cơ quan phụ thêm vào với mẹ... 2 đứa em 1 đứa về bà nội 1 đứa về bà ngoại.. bố cưng mình nên để mình ở lại... nhưng cả ngày có người trông ,đêm tối mịt khi bố mẹ về dón mình đã ngủ say lắm rồi... lúc lơ mơ tỉnh thấy nằm yên trong cánh tay bố.. thấy bố xoa đầu... vuốt vuốt mũi thích lắm... mỉm cười rồi nhắm mắt ngủ tiếp....Không biết có phải gần bố từ thủa ấy mà mình cho đến tận bây giờ lúc nào cũng xa cách với mẹ... có chuyện gì cũng chỉ tìm bố mà thôi?
    .....Thời thế thế thời... vì tin người mà bố mẹ tay trắng... công sức bao năm đổ sông đổ bể.. những ngày yên ấm không còn.... nay cãi nhau mai đánh nhau.... càng biết nghĩ mình càng bế tắc và khủng hoảng thậm chí còn mong bố mẹ sớm chia tay nhau...

    Thế nhưng với mình bố là 1 người tuyệt vời...dù chẳng bao giờ mình nói điều ấy với bố cả... bố chán mẹ lắm nhưng lại nghĩ cho chúng mình nhiều lắm.... 1 mình bố cáng đáng cả gia đình... 3 chị em ăn học.... mình bắt đầu biết nghĩ.... chẳng năm nào khai giảng mà mình chịu đi mua sách giáo khoa cả... mọi thứ nhường cho bọn em... mình nói mình học ké với bạn..... mình sợ làm bố nặng thêm.... trượt DH với mình là 1 điều không tưởng.... không dám nhìn bố.. bố tin tưởng vào mình lắm... Năm ấy bố bảo... nếu mình muốn thì cứ cố.. mình cố được thì bố cũng cố..... mình nghĩ ngợi rồi lắc đầu... đi học trung cấp thôi... 1 8 tuổi.. tự học tự làm... mặc kệ sự phản đối của bố... mình muốn giảm cái gánh nặng trên vai bố.... mình cố tự lập.. đôi khi mệt mỏi quá muốn dừng bước nhưng mà nghĩ đến sự cố gắng của bố lại cố gắng để bước.... Đến bây giờ mọi thứ đã ổn định rồi ... nhìn lại cái chặng đường đã qua... thấy phục bố nhiều lắm.... nếu không có bố có lẽ cả mấy chị em mình đã chẳng được như cái ngày này... Và mình không có đủ nhiều tự tin mạnh mẽ để đứng vững mà không ngã.... Có thể ai đó chomình là nói sáo thôi... nhưng thực sự đó là câu chuyện của mình...
    the woman give and forgive
    the man get and forget ........
  8. lch_h

    lch_h Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/04/2002
    Bài viết:
    785
    Đã được thích:
    0
    Chị nghĩ là em hãy để chị ấy tự đến với chúng ta , hoặc em hãy kể thêm cho chị ấy biết một lần nữa về HPC , cố gắng nhưng đừng ép buộc chắc chắn bạn em sẽ là thành viên của HPC trong một ngầy gần nhất
    tôi thì chẳng là gì cả nhưng tất cả lại là tôi
  9. libra_angel

    libra_angel Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/08/2003
    Bài viết:
    3.897
    Đã được thích:
    1
    Có ai hiểu tớ đang nghĩ gì khi gặp cái topic này không nhỉ ?
    Đã muốn viết một cái gì đó đại loại như kiểu tâm sự nhưng viết không nổi nữa rồi , ngồi hý hoay đọc những bài các bạn đã viết ở trên thì tôi thấy cuộc đời mình cũng có nhiều cái đáng viết hơn thế nhiều nhưng luận thành văn thì lại không được . hì ... buồn cười không ? Tôi không cố giấu đi bản thân mình , phần tình cảm trong tôi luôn sống đúng với tôi . Chỉ phần lý trí ...nó đã làm tôi đi một con đường hơi sai lệch và cho đến bây h nó vẫn chưa thể quay về quỹ đạo của nó .. tôi đã sai , ừ ... trong cuộc sống tôi đã sai hơn một lần , đã có người chỉ ra cái sai đó cho tôi ..nhưng rồi chính họ cũng rời xa tôi .... tôi thấy mình xấu xa quá , tôi thấy mình đã làm họ buồn , thất vọng và đúng là như họ đã nói: đã ảo tưởng trong khi không được phép . ĐÁNG THƯƠNG ! ĐÁNG HẬN cho mọi sự ngộ nhận . Cái giá phải trả cho nó quá đắt ...cứ ám ảnh mãi thì có lẽ cuộc sống này chỉ còn là một cái bóng... vui đó , buồn đây ...lúc nào cũng phải xoay mình đối phó với nó mà không thấy được chốn bình yên , chốn dừng chân của mình .. tựa như ta đang lênh đênh trên biển một mình mà không nhìn thấy bờ vậy đó . Cuộc sống này cần lắm một người hiểu và yêu thương mình . Tình thương đó hãy đừng là phù du , hãy cho nhau ý nghĩa thực sự của hai từ Tình Yêu !

    p/s: viết lan man đọc xong bùn ngủ wé ... Có ai hiểu được rì về tớ qua cái bài này không dzợ
    Được libra_angel sửa chữa / chuyển vào 09:16 ngày 22/11/2004
  10. nguoigiandi

    nguoigiandi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2004
    Bài viết:
    10
    Đã được thích:
    0

Chia sẻ trang này