1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hãy quên anh đi, em nhé (forget me go) chap 13

Chủ đề trong 'Manchester United (MUFC)' bởi bongdaword, 12/04/2014.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. bongdaword

    bongdaword Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/12/2013
    Bài viết:
    3.323
    Đã được thích:
    6
    Chap 13

    “Anh muốn lắm, muốn em luôn ở ngay đây..
    Muốn là người dậy sớm, để chuẩn bị bữa sáng khi em tỉnh dậy.
    Nhưng tất cả chỉ là ước muốn,
    Cuộc đời thật buồn khi cứ sống nhờ ước muốn
    Biết bao nhiêu tổn thương phải ôm trọn vào lòng vì đêm của em giờ đang có hơi thở khác lấp đầy..”


    Sáng hôm sau tôi đến lớp, vấn như những ngày bình thường thôi, tôi bước vào lớp và hình ảnh đầu tiên của tôi nhìn thấy vẫn là em, em vẫn ngồi đấy, vẫn chăm chú làm bài tập nhưng bây giờ bên cạnh em không phải là tôi mà là một người con trai khác, đó là thằng Miu bạn tôi, nó đang ngồi nói chuyện với em, em vừa làm bài vừa nghe nó nói và trả lời nó! Cái hình ảnh nữ tính, quyến rũ của em tối qua với váy trắng, tóc xõa, môi đỏ đã biến mất, tóc em buộc cao như mọi khi, môi em không 1 chút vết son đỏ! Nhìn em vẫn bình thường như vậy, em thấy tôi cũng ngước lên nhìn tôi rồi cười, tôi gật đầu đáp lại em. Em thay đổi rồi!
    Tôi bươc đến chỗ em và thằng Miu rồi bắt chuyện như chưa có gì xảy ra.
    Tôi cố gắng ra vẻ thật tự nhiên và bình thản như mọi ngày vậy:
    - Chào! An với Tuấn Anh! Hôm qua đi thuê đồ được chứ?
    Thằng Miu quay sang nhìn em, em mỉn cười với nó và nó quay sang trả lời tôi:
    - Cũng được ông ạ! Nhưng mỗi tội chỗ ý thuê giá hơi đắt thôi!
    Tôi mỉm cười đáp lại:
    - Thuê được rồi à? :] đồ đẹp không? Mang ra cho tôi xem đi!
    An nhìn tôi rồi trả lời!
    - Nhiều quần áo nên tớ không mang đến lớp được!
    Thằng Miu cũng quay sang bảo tôi:
    - Chiều đi tập thì tôi mang đi cho ông xem!
    - Ừm! Nhớ mang để thử đấy! Không vừa là ông xác cmn định nhé! :]]
    Tôi cố gắng cười đùa vui vẻ với nó nhưng trong lòng thì ghen tức với nó lắm! Nó cướp em khỏi tay tôi! Nó khiến em không muốn chơi cùng tôi! – Có lẽ là thế nhưng có lẽ là tôi nghĩ sai cho nó!
    Chiều nay chúng tôi lại đi tập như bình thường, hôm nay chúng tôi còn được mặc thử đồ nữa. Nói chung là đồ nó thuê cũng đẹp được cái là mặc vào là chất như GD.
    Trời mùa này nắng lắm! Chúng tôi tập trong công viên, dưới những tán cây to tán lá rộng mà vẫn không ngăn được cái nóng nực của mùa hè! Sau khi tập xong chúng tôi bàn nhau đi ăn kem và chúng tôi sẽ chọng một quán kem ở con phố Ngọc Lâm gần chỗ chúng tôi tập để ăn.
    Quán kem này hôm nay khá vắng vì là ngày thường nên ít người đến ăn.
    Quán kem chỉ có mấy cái bàn 2 chỗ ngồi nên chúng tôi phải chia nhau ra theo cặp để ngồi. Tôi chiếm 1 cái bàn ở gần quạt ngồi cho mát , tôi gọi em vào ngồi cùng.
    - Ê! An ơi! Vào đây ngồi cùng tôi này!
    Nhưng em cứ đứng e ngại cái gì đó không vào. Lúc sau thì thằng Miu nó gọi em ra ngồi cùng nó, em nhìn tôi, tôi nhìn em, 2 người nhìn nhau không nói được gì! Rồi em cất lời trước:
    - Thôi! Cậu ngồi với người khác nhé! Ở đây có quạt tớ sợ chưa ăn kem đã chảy hết rồi [​IMG]
    Vậy là em không muốn ngồi cạnh tôi. Em có hiểu là em cứ như vậy càng làm khoảng cách giữa em và tôi càng xa nhau không? Em cứ bình thường với tôi dù chỉ 1 chút cử chỉ ân cần hay quan tâm tới tôi chỉ 1 phút thôi cũng không được sao hả em?
    Em bước đi, tiến tới chỗ thằng Miu và ngồi đó! Em và nó cùng nhau ngồi một bàn ở trong, còn tôi thì ngồi 1 mình ở một bàn ở ngoài gần cửa! Em bỏ mình tôi ở lại đây để đến với tên Miu kia, lý do đơn giản là ngồi đây không ăn được kem ==!
    Nhưng rõ ràng lý do đó chỉ là ngụy biện thôi em à! Anh biết hết mà!
    Tôi ngồi mà vẫn nghe loáng thoáng được cuộc nói chuyện:
    - Cậu ăn gì vậy An?
    - Ăn gì cũng được hì :]
    - Ừm! Ăn kem thập cẩm nhé!
    - Okey!
    - Chị ơi cho em 2 thập cẩm!
    Em thật là khác lạ, đi chơi với tôi em đâu có bao giờ chịu nghe lời tôi gọi kem cho em đâu? Em toàn thích tự gọi mà? Đi cùng tôi em luôn ăn Socola và Vani nhưng giờ thì em lại để cho người khác chọn? Ý em là sao? Chẳng lẽ em chỉ đơn giản coi tôi là bạn nên đi chơi với tôi em luôn bộc lộ cảm xúc tính cách thật của mình? Còn với nó, em đã thích nó nên em e thẹn, rụt rè!
    Tôi ngồi đây, tôi đấy 1 ly kem cacao. Mùi vị của nó rất hợp với tôi lúc này, vừa ngọt ngào mà cũng rất cay đắng! Giờ thì chỉ có 1 mình tôi ngồi đây nhâm nhi ly kem trong khi bọn bạn tôi và em đang cười nói vui vẻ! Em như đã không còn quan tâm đến thái độ và cảm xúc của tôi nữa! Tôi ngồi nhìn dòng người đi qua nơi đây, thời gian trôi qua thật nhanh và uổng phí! Dòng người cứ tấp nập di chuyển hối hả còn mình tôi là đang ngồi yên ngắm nhìn tất cả mọi thứ đang đi vút qua mình! Kể cả tình cảm của em cũng đã vụt qua khỏi tay tôi!
    Tôi chán nản đứng lên thanh toán tiền và ra về! Mấy thằng bạn thì vội hỏi tôi:
    - Ê! Mày đi đâu đấy?
    - Tao đi về! Có chút việc bận!
    Tôi nói dối bọn nó và bước đi, hòa mình vào dòng người tấp nập! Tôi ra đi nhưng em không giữ tôi, em không hỏi tôi, em không quan tâm tôi! Tôi như một người xa! Em và nó nói chuyện gì với nhau mà không thể thấy tôi đứng lên chứ? Em quá chú tâm tới nó! Em thích nó đúng không? Tôi chẳng là gì đáng để em quan tâm cả!

    “lại 1 ngày vội trôi qua
    1 lần nữa anh nghĩ về đôi ta
    khi em đến và mang đi tất cả cùng niềm tin đã vất vả để tìm kiếm và giờ thì ..?
    em đi ko có 1 lý do gì
    đốt cháy hết yêu thương thành tàn tro em vẫn còn đắn đo rằng nên lựa chọn anh hay 1 cuộc sống mới để em bớt âu lo
    **************
    Đôi khi nỗi nhớ em là vô hạn
    dù từng dòng cảm xúc trong anh vẫn chưa từng khô cạn
    em , đã từng đến rồi đi , đã muốn quên dù nhiều khi , vẫn phải nếm thêm nhiều vị ngọt đắng
    lỗi lầm anh trót mang , kỉ niệm đẹp về nhau bỗng dưng biến tan
    làm sao anh biết được điều gì là cần thiết
    giữa cuộc sống nhiều phân biệt tình yêu và nhiều hơn thế nữa
    em tìm về đâu về đâu
    khi đôi mắt ko nhìn về nhau
    vì có lẽ trong anh tình yêu này đã trôi qua nhanh giới hạn đó quá mong manh để anh nhìn lại , sao em vẫn mãi chìm mãi vào 1 ký ức buồn đâu đây ko tồn tại , em sẽ ra sao vào ngày mai”


    Tôi bước đi, cứ bước đi mà không biết mình đang đi về đâu! Tôi không biết tại sao tôi lại đến đây! Tôi đang đứng trước cổng trường THCS Ngọc Lâm, tôi nhớ lớp 6 và cấp 1 tôi học ở đây, tôi có mấy thằng bạn thân ở đây! Lớp 6 bọn nó rủ tôi chơi bóng rổ và tôi biết chơi từ đó! Tôi tiến vào sân bóng rổ ở trong trường! Tôi từ từ bước vào, nhìn từ xa thấy có mấy bóng hình quen thuộc đang chơi! Vẫn là mấy thằng bạn của tôi đang chơi ở đó! Bọn nó vẫn chơi hăng hái mà không hề biết tôi đang đứng ở xa nhìn bọn nó! 1 lúc sau thì có đứa đưa mắt nhìn về phía tôi và mặt nó hớn hở khi thấy tôi, nó hét lên:
    - Thiên Thắng!
    Mấy đứa khác nghe thấy thế cũng quay ra và mừng rỡ khi thấy tôi! Tôi thì cũng mỉm cười rồi tiến lại gần sân bóng!
    - Thằng này sao mày dạo này mất tích đâu đấy chẳng thấy chơi bóng rổ nữa?
    - Hề Hề Dạo này tao học hành vất vả quá nên quên mất chúng mày luôn [​IMG]
    - Thằng khốn này! Dám quên bọn tao à? Anh em đâu xử thằng này đê!
    Có mấy đứa khác cũng hùa theo.
    - Chuẩn đấy mày! Xử nó đê, cái tội quên anh em mình!
    - Ê ê các đồng chí! Làm gì mà căng vậy? Tao bận thật mà? Quên thì đã không đến đây với bọn mày [​IMG]
    - Tạm ghi nhận! Okey! Vào làm ván cho giãn gân cốt nào [​IMG] lâu lắm tao chưa đánh với mày!
    - Tao có mang giày đâu mày?
    - Thằng khốn này, mày bảo ra đây với bọn tao mà không mang giày hóa ra mày chém gió à?
    - Tao đâu dám chứ? Nói thật là lần này tao đi ngang qua đây thôi [​IMG]
    - Á! ********* mày nói dối à? Xử nó anh em [​IMG]
    - Ê Ê! Dừng tay, đánh tao là tao không chơi đc bóng đâu đấy!
    - Hề hề! đùa đấy chú [​IMG] Ra đây bọn anh cho mượn giày này!
    Tôi cười rồi vào phòng thay đồ lấy giày, lấy quần áo của bọn nó lắp vào người rồi ra sân khởi động vài vòng và vào chia đội đánh với bọn nó! Dạo này không chơi nên chơi kém quá! Chẳng ghi điểm được quả nào, toàn đi kiến tạo với yểm trợ, nhưng may là tôi cao nên Rebound cũng khá khủng lên team tôi không thua được, và kết quả sau 5p đấu là chiến thằng với tỉ số sát nút 26-24 [​IMG] cũng không tệ cho một người vừa chơi lại.
    - Ê! Mày chơi cũng tốt đấy, lâu không chơi mà phong độ vẫn không xuống [​IMG]
    - Xời! Tao mà lại [​IMG] phong độ là nhất thời nhưng đẳng cấp là mãi mãi mà lại [​IMG]
    - Cái đậu! ==” sao dạo này mày tự sướng ghê vậy?
    - Sướng cái cmm à? [​IMG] Tinh thần đang tệ nên tự sướng cho cho cuộc đời thêm vui thôi [​IMG]
    - Mà dạo này mày có yêu con nào nữa không?
    Lại là vấn đề nhạy cảm, cái vấn đề tình cảm này tôi không muốn nhắc đến nữa đâu mà thằng bạn lại nhắc đến nó nên thôi cũng đành phải trả lời thành thực cho nó biến vậy:
    - Haiz.. cái vấn đề này nó khốn nạn lắm mày ạ :(
    - Kể tao nghe xem tao giúp được không?
    Tôi kể hết mọi sự việc từ đầu đến cuối cho nó nghe nhưng chỉ là tóm tắt lại thôi vì nó quá dài dòng. Xong thằng bạn của tôi nó ngồi nghĩ 1 lúc rồi phán ngày câu:
    - Thôi! Mày ạ! Yêu làm éo gì cho khổ? Cứ chán thì chơi game rồi chơi bóng rổ như bọn tao này có phải sướng không [​IMG]
    - Sướng cái cmm ý @@! Nói chuyện với mày tao thà tự nói chuyện 1 mình còn hơn [​IMG]
    - Á à? Cái ** cái thằng khốn nạn này! Lâu ngày không gặp mà mày cũng hỗn ra phết đấy đấy! Để tao dạy lại mày!
    Xong rồi nó lao vào cưỡi cổ tôi mà đấm túi bụi vào người! Nhưng may mà tôi có khinh công nên đã kịp thời đẩy nó ra và nhảy 1 phát lên người nó tóm cổ nó mà đấm lại [​IMG]
    - Ế Ế! Thôi thôi nhé! Éo đùa đâu!
    - Xin lỗi bố đi con [​IMG]
    - Tao xin lỗi mày! – nó vừa giãy giụa vừa nói.
    Tôi buông nó ra và bắt đầu trở lại nói chuyện như bình thường.
    - Ê này mày!
    - Cái giề? [​IMG]
    - Lần sau tao ra sân chơi cùng bọn mày nhé! Dạo này chán quá!
    - Ừm! cứ ra đi, mày với bọn tao cùng 1 đội mà [​IMG]
    - Okey! Thế nhé! Cảm ơn bọn mày vì hôm nay! Thôi tao về đây, bye nhé!
    - Ừm bye mày, lần sau nhớ đến tiếp nhé!
    Tôi chở về nhà trong một tâm trạng vui vẻ hơn lúc nãy khi vừa được gặp bọn bạn cũ, tôi thấy bọn nó rất tốt với tôi. Đúng là anh em hoạn nạn có nhau [​IMG]
    Về nhà tôi tắm và ăn cơm! Tôi lại nghĩ đến em! Giờ này em đang làm gì vậy? Em đang đi chơi cùng thằng Miu hay đang ở nhà? Em có nhớ đến tôi không? Em có quan tâm đến cảm xúc của tôi không? Em có nhớ mọi thứ tôi đã làm cho em không? Em quên hết rồi à? Tôi đang ở đây nhớ em nhiều lắm! Em không cảm nhận được nỗi nhớ của tôi nhưng tôi có thể cảm nhận được cảm xúc của em, tôi biết lúc này em đang rất vui, em đang vui vẻ bên người đó mà quên tôi. Nhưng tôi thề là em sẽ là của tôi thôi! Tôi sẽ nghĩ kế chiếm lại em! Tôi sẽ làm thế đấy em ạ! Làm mọi điều để có được em!

    BONG DA NHAN DINH BONG DA NHAN DINH BONG DA MIEN PHI NHAN DINH BONG DA TRUC TUYEN CHUYEN GIA BONG DA NHAN DINH

Chia sẻ trang này