1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hãy quên anh đi, em nhé (forget me go) chap 7

Chủ đề trong 'Manchester United (MUFC)' bởi bongdaword, 12/04/2014.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. bongdaword

    bongdaword Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/12/2013
    Bài viết:
    3.323
    Đã được thích:
    6
    Chap 7.
    Vào 1 quán kem ngon. Tôi lấy 1 vani còn gái thì ăn xong 1 sôcôla thỳ gọi 1 vani tiếp rồi thêm cả 1 hộp váng sữa nữa [​IMG]! Chờ gái ăn xong thì tôi cũng thanh toán và rủ gái đi xem phim. Cái khoản xem phim thì tôi và gái không hợp nhau nên đâm ra cãi nhau chí chóe.
    - Chúng ta sẽ xem phim… À đúng rồi G.I.Joe nhé!
    - Không! tui không xem phim hành động đâu, tui muốn xem Despicable Me cơ [​IMG]
    - Tôi không thích phim họat hình nên chúng ta sẽ xem G.I.Joe okey!
    - Còn tui thì không thích phim hành động nên phải xem Despicable MeI!
    - Không là không! Xem phim hành động...
    - Xem phim hoạt hình [​IMG]!
    Thấy cứ cãi nhau như vậy chắc đến tết mới xem được nên tôi mới dừng cuộc tranh luận ở đây để đổi sang đề tài khác.
    - Thôi! hay thế này đi, chúng ta sẽ đi xem phim 4D, vừa có hành động vừa có họat hình, được chứ!
    Gái nhăn mặt lại rồi gật đầu tỏ vẻ đồng ý! Tôi đến quầy bán vé mua 1 cặp rồi cùng gái bước vào. Đây là bộ phim dài 10p, nói là phim chứ thực chất là không phải phim vì nó không có cốt truyện, chỉ đơn giản là mọi người đang ở trên 1 con tàu lượn và lao đi với tốc độ nhanh rồi thì lao vào mồm khủng long, đâm xuống núi lửa, bị quái vật chặn đầu bla bla… Nó không đáng sợ như vậy đâu nhưng mà khốn nỗi là phim 4D nên phải đeo kính rồi cả cái ghế nó cũng rung lắc đủ các kiểu tạo cảm giác như thật dẫn đến việc tôi cũng phải thót tim mấy lần nhưng không biểu lộ cảm xúc ra bên ngoài, còn gái thì gái vẫn vậy, hét 1 cách điên cuồng, có khi còn át đi cả tiếng âm thanh trong phòng ý phát ra ý [​IMG]!
    Xem xong phim gái chạy lại chỗ tôi nhăn mặt bĩu môi bảo tôi:
    - Hic hic, phim 4d gì mà sợ hơn cả phim ma vậy T.T
    - Tại cậu chứ, tôi bảo cậu xem phim hành động thì không nghe cơ ==”
    - Tại cậu mới đúng, xem phim hoạt hình thì không xem lại xem cái phim này >””,<
    Cứ như thế này thì chắc là cái điệp khúc “Tại cậu” còn lâu mới đến hồi kết nên tôi đành phải xuống nước ra tay nhường gái:
    - Thôi! không nói nhiều nữa, tại tôi được chưa? giờ chúng ta đi chơi cái khác đi.
    Thấy tôi đã chịu khuất phục nên gái tạo vẻ mặt hình cún con với 2 mắt long lanh ngước lên bảo tôi:
    - Đi chơi đua xe ha [​IMG]!
    Tôi sững người nhìn gái với mắt hình chữ O, gái định dùng mĩ nhân kế mê hoặc tôi nhưng mà tôi đã kịp lấy lại vẻ mặt điềm tĩnh, lạnh lùng như xưa mà đáp:
    - Không! con gái con lứa ai lại chơi đua xe, chúng ta sẽ chơi trò… nhà ma okey! [​IMG]
    Gái nhắm mắt hét lên:
    - Không…..! Tui sợ ma lắm, thích thì cậu tự chơi 1 mình đi :[[
    - Kệ cậu thôi, tôi là người chủ tri lẫn chủ trì nên tôi có quyền quyết định!
    Mặt gái sụ xuống 1 đống, đầu thì cúi xuống đáp:
    - Rồi thì đi, hix hix [​IMG]
    Tôi nở 1 nụ cười nham hiểm không để lộ cho gái biết rồi kéo gái ra chỗ nhà ma. Mục đích tôi đến nhà ma là vì tôi muốn dọa gái cho gái sợ thui ý mà chứ không có ý đồ gì đen tối, tôi có âm mưu là sau khi dẫn gái vào nhà ma rồi bỏ gái ở trong ý mà khóc thét rồi đến 1 lúc nào đó tôi sẽ lao ra cứu gái và đưa gái ra ngoài, rồi sau đó gái sẽ quá xúc động mà ôm hôn tôi thắm thiết [​IMG])
    Đứng trước cửa ngôi nhà ma, tôi đặt 2 bàn tay lên vai gái, đôi mắt tôi thì nhìn thẳng vào ánh mặt đầy sự lo sợ của gái mà nói:
    - Đừng sợ nhé! cầm chắc lấy tay tôi đừng buông ra đấy, nếu bị lạc mất tôi thì hãy hét lên nhé!
    Gái gật đầu đồng ý rồi nhỏ nhẹ đáp lại:
    - Nhưng cậu.. không được buông tay tớ ra đâu đấy [​IMG]
    Tôi nhìn gái mỉm cười rồi gật đầu để tạo niềm tin về tôi cho gái. Tôi nắm chặt lấy tay gái (à không phải mà là gái nắm chặt tay tôi mới đúng chứ) kéo gái vào trong nhà ma, tôi bước đi từ từ chẫm rãi để còn kịp phản ứng với mọi diễn biến trong này. Đi được 1 đoạn rồi, cũng chẳng có gì gọi là thực sự sợ cả, rồi bỗng nhiên từ trong 1 tấm rèm bên tường có 1 người phụ nữ máu me đầy mình, tóc xõa buông dài cầm theo con dao lao ra miệng thì gầm gừ làm gái hốt hoảng hét lên rồi nép sát vào tôi, tôi thì kéo người gái sang bên phải mình rồi chạy. Đùa chứ vào đây tôi cũng sợ lắm ý, sợ đến mức cái âm mưu của tôi còn phải bỏ qua không thực hiện nữa, lỡ tôi bỏ gái ra mà chạy gặp con ma khác chắc là tôi cũng hú hồn hú vía, đi 2 người bao giờ cũng cảm thấy an toàn hơn 1 mình mà. Chạy được mấy bước thì từ trên trần nhà có con người nộm bị treo cổ rơi từ trên trần nhà xuống lủng lẳng trước mặt mà cười khanh khách khiến gái lại lần nữa hoảng hồn nhắm mắt lại rồi chúi vào sau lưng tôi nhưng tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa mà. Gái vừa chúi vào lưng tôi thì lại hét toáng lên rồi chạy nhanh về phía trước.
    - AAAA……
    Thì ra là ở tường có mấy bàn tay chui ra tóm chân tóm tay gái. Tôi chạy theo gái rồi bỗng lại nghe thêm tiếng hét thất thanh nữa, tôi lo lắng chạy đến thì thấy gái đang ngồi thụp xuống đất mà ôm mặt như không muốn nhìn vào thứ trước mắt mình. Trước mặt gái là 1 con zombie đang gầm gừ, phía sau là 1 đứa trẻ con hình như là búp bê mất 1 nửa đầu bên trái nhìn thấy cả não bên trong đang cười hehehe… (hình như là thế không nghe rõ nữa)
    Tôi tiến đến gái định kéo gái đứng dậy thì gái khua tay đánh loạn lên mà thất thanh:
    - AAA… TRÁNH XA TÔI RA, TRÁNH XA TÔI RA!!!!!!!!!!!
    Tôi giữ hai tay gái lại:
    - An! Nhìn này! là tôi đây, đừng sợ nữa, có tôi ở đây rồi!
    Gái ngước mắt lên khóe mắt thì long lanh như sắp khóc rồi ôm chầm lấy tôi. Tôi sững người vì hành động đó của gái, nhưng tôi cũng để yên như thế. Tôi cảm nhận được lỗi sợ hãi trong gái, tôi biết được gái đang rất sợ và gái cần có người che chở cho gái để vượt qua sự sợ hãi đó, trong sự sợ hãi, gái đã cố gắng tìm ra 1 tia hi vọng để giải thoát cho mình và lúc tôi chạy đến bên gái thì tôi chính là tia hi vọng đó nên tôi hiểu được hành động của gái.
    - Đừng sợ, có tôi ở đây rồi! - Tôi nói.
    Như đã bớt sợ hãi, gái từ từ buông tôi ra mà trách:
    - Sao cậu bỏ tay tớ ra vậy [​IMG] cậu bảo sẽ không để tớ bị lạc mà!
    - Là do cậu sợ quá nên buông tay tôi ra đấy chứ!
    Vừa nói tôi vừa cầm tay gái lên nắm chặt lại mà tiếp lời:
    - Đừng buông ra nữa đấy!
    Gái gật đầu nhỏ nhẹ trả lời:
    - Cậu cũng không được buông đấy!
    Nói rồi tôi lại cùng gái đi tiếp các cửa tiếp theo cố gắng ra khỏi cái nơi này. Đến chỗ có mấy phòng bệnh thì gái lại run run, 2 tay bám chặt vào vào tôi mà núp ở phía đằng sau. Rồi bỗng trên giường bệnh có 1 người bật dậy mà la hét thất thanh, gái giật mình, tôi thì trấn an gái:
    - Đừng sợ, chỉ là hình nộm giả thôi mà!
    Nói rồi tôi lại cùng gái đi tiếp thì ở trong gầm giường có 1 đứa trẻ con bò ra, mặt đầy máu me, mắt thì bị mất 1 bên đang bò ra chắn đường mà luôn miệng kêu: “Mama.. mama..” Tôi và gái cũng giật mình và sợ nhưng cũng bước qua nhanh. Đi đến gần cửa thì gặp 1 mụ y tá tóc rũ, áo dính đầy máu me, tay đang cầm cái xi lanh đang nhìn nhìn chúng tôi, tôi kéo gái nép sang phía bên phải của mình và từ từ đi qua mụ y tá đó, nhưng mới đi được 3 bước thì mụ ý tá đó cười rống lên và đuổi theo bọn tôi, lúc ý gái nghe thấy tiếng cười thì giật mình quay lại, thấy mụ ta đang đuổi theo thì gái thét lên bảo tôi chạy. Tôi kéo tay gái chạy thật nhanh ra ngoài cửa rồi đóng sầm cánh cửa lại. Sắp ra được rồi, còn nốt chỗ này thôi vì tôi đã thấy có chút ánh sáng ở cuối con đường. Cái nơi này thật là u ám, 2 bên là những bia mộ rồi con đường thì rải đầy lá khô còn có cả tiếng quạ kêu nghe mà rùng mình. Tôi cầm tay nàng chắc lắm, tôi không muốn nàng phải sợ hãi khi lạc mất tôi như vừa nãy, tôi muốn tôi là người mà nàng có thể tin tưởng để bảo vệ và che chở cho nàng. “Cạch” Bên cạnh tôi là 1 ngôi mộ đang bị đổ ra sau và từ dưới có 1 cánh tay xương thò lên và từ từ ngóc cái sọ lên, tôi lại kéo gái chạy nhanh “cố lên, sắp tới cửa rồi” – Tôi tự nhủ khi tôi đã thấy ánh sáng ở phía xa xa. “Ruỳnh” Tôi tuột khỏi tay gái, thì ra là gái chạy nhanh quá mà bị vấp ngã, tôi chạy lại:
    - Cậu có sao không vậy!
    gái thì vừa sợ vừa đau mà nói với tôi:
    - Hic hic, chết rồi, tớ không đi được rồi! đau quá, huhu..
    Tôi quỳ xuống xem thì ra là vì chạy quá nhanh mà gái bị ngã đến chẹo chân, tôi quỳ xuống, tháo giày gái ra mà xem. Hình như là vì bị nỗi đau át đi cả sự sợ hãi mà gái không còn sợ nữa. Tôi nhấc chân gái nên nói:
    - Sẽ ổn thôi mà! Nhớ chịu đau nhé!
    Nói rồi tôi nắn lại khớp cho gái thật nhanh, “rắc” chân gái giờ đã vào khớp nhưng kèm theo đó là tiếng la của gái, tôi cũng hiểu vì khi bẻ lại khớp như thế đau lắm, tôi cũng bị mấy lần rồi:
    - Huhu.. đau quá! T.T
    - Xin lỗi nhé! Làm thế thì cậu mới đi được!
    Tôi kéo gái mà đứng lên nhưng mà đồng thời tôi cũng nhận thấy là cái cỗ quan tài ở bên cạnh đã mở ra và con ma cà rồng đã đứng ở ngay đằng sau gái, tôi thì sững người không nói được gái thấy vậy thì quay lại rồi la lên, con ma cà rồng đang tóm lấy tay gái giả bộ như muốn hút máu, gái thì vùng vẫy cố gắng tháo tay ra khỏi con ma kia, tôi sực tình người rồi cố gắng kéo gái lại phía bên mình.
    - Buông ra, buông ra, huhuhu…
    Gái hét lên với cái giọng như đang khóc, tôi không thể kéo gái qua mình được vì nó quá khỏe, tôi tức giận gạt phăng tay tên giả ma kia ra rồi đạp vào bụng nó làm nó ngã ra sàn. Gái lại lần nữa ôm chầm lấy tôi mà khóc:
    - Mau… mau đưa tớ ra khỏi chỗ này đi hichic! [​IMG]
    - Tôi sẽ không để cậu bị làm sao đâu!
    Nói rồi tôi quỳ xuống dưới chân nàng rồi bảo nàng leo lên lưng tôi, nhưng nàng vẫn rụt rè ngượng ngùng không dám leo lên. Tôi hét lên:
    - LEO MAU LÊN KHÔNG TÔI BỎ CẬU LẠI ĐẤY!
    Nàng cũng sợ hãi mà nghe theo lời tôi. Tôi cõng nàng ra ngoài! Nàng thì vẫn lấy 2 tay choàng qua cổ tôi mà thút thít. Tôi cảm nhận được từng hơi thở ấm nóng của nàng phả vào má tôi, mái tóc nàng toát ra 1 mùi thơm dễ chịu khiến đầu óc của tôi cảm thấy u mê. Tôi muốn phút giây này dừng lại mãi mãi. Tay nàng bám chặt vào cổ tôi, tôi nghe được từng tiếng nấc vang lên “hức””hức” rồi thỉnh thoảng lại có những giọt nước mắt của nàng lăn xuống má tôi. Tôi biết nàng đang rất sợ, Tôi thấy tôi thật là tồi tệ, vì tôi nghĩ ra cái trò này nên nàng mới ra nông nỗi này, tôi rất ân hận, tôi đã không bảo vệ được em mà còn để cho em khóc. Tôi xin lỗi em nhiều nhé!
    Ra được ngoài cửa rồi, tôi buông gái xuống, gái như vẫn còn sợ nên mắt vẫn nhắm tịt lại, tôi đặt 2 tay vào vai gái an ủi:
    - Chúng ta ra ngoài rồi, đừng sợ nữa.
    Từ từ gái mở mắt ra, tôi nhận thấy mắt gái đỏ hoe, tôi hiểu được điều đó, em khóc nhiều lắm.
    - Xin lỗi cậu nhé! Vì tôi mà cậu mới sợ như vậy!
    Gái như đã bớt sợ hẳn nên cũng chịu đáp với giọng nhỏ nhưng pha chút tức giận:
    - hix hix biết người ta sợ ma mà còn vào đây, cậu cố tình làm thế để cho tui khóc chứ gì!
    - Thôi! Cho tôi xin lỗi mà, lần sau tôi sẽ không thế nữa mà [​IMG]!
    Tôi đáp lại với cái giọng nài nỉ
    - Tưởng xin lỗi là xong à?
    Mặt nàng phũng phịu đáp nhìn yêu cực ^^!
    - Ặc, thế này nhé! Để đền bù, tôi sẽ….
    Tôi ngập ngừng nói, giọng nói cũng pha chút ngượng ngùng trong đó nhưng đó là tấm lòng chân thành của tôi. Tôi biết em yếu đuối nên muốn che chở cho em. Nhìn cái vẻ mặt sợ hãi đầm đìa nước mắt vừa nãy của em là tôi chỉ muốn bên nàng để bảo vệ nàng đến hết đời.
    - Tôi sẽ… bảo vệ cậu đến hết cuộc đời này, được chứ!
    Nàng đỏ mặt đáp rồi bước đi luôn.
    - Không thèm!
    Thấy gái đi thì tôi cũng chạy theo gái, không nhắc lại vấn đề vừa nãy nữa, tôi đổi sang chủ đề khác.
    - Tối rồi, giờ mình đi ăn nha!
    Gái quay mặt lại, cười hớn hở!
    - Ăn á? Đi luôn! Hihi..
    - Đúng là lợn mà, nghe đến ăn là cười híp cả mắt!
    Gái giận dỗi đáp lại:
    - Ờ đấy! thì sao?[​IMG]
    Tôi thì cười nhưng không đáp lại, có lẽ bên nàng thì tôi mới có thể cười 1
    cách thoải mái như vậy, cười 1 nụ cười không hề giả tạo, nụ cười xuất phát
    từ sâu trong tâm hồn đầy cảm xúc rối loạn của tôi, và chắc có lẽ chỉ có
    người tôi yêu mới có thể thấy được cái nụ cười đó. Tôi cười thật nhiều để
    nàng có thể hiểu được là chỉ có bên nàng mới có thể khiến tôi vui vẻ, nàng
    rất quan trọng đối với tôi. Nàng chính là ánh nắng xua tan đi cái lạnh lẽo trong tôi, bằng mọi giá tôi phải giữ thật chặt nàng, tôi không muốn trở nên lạnh lẽo lần nữa, tôi muốn được cảm nhận cái ấm áp của tình yêu khi có nàng bên mình. Tôi thầm cảm ơn ông trời đã mang nàng đến bên tôi!
    Tôi cùng nàng vào 1 quán ăn bên đường, vẻ mặt của nàng đã vui nên nhiều, tôi nhận thấy nàng có nụ cười rất tươi và đẹp, tôi muốn ngắm mãi cái khuôn mặt rạng ngời cùng cái nụ cười tươi của nàng. Nàng ăn rất từ tốn, không hề vội vã, vậy mà vừa nãy nàng nghe thấy đi ăn là sáng mắt lên làm tôi tưởng nàng ham ăn lắm cơ :]]
    - Ăn đi! Nhìn cái gì vậy?
    Nàng sau 1 hồi ăn chán chê thì ngước mắt lên hỏi tôi
    - Nhìn đồ con lợn ăn chứ sao nữa?
    - Lợn á? Ờ đấy, không ăn tui ăn hết nhá! Haha…
    Tưởng nàng sẽ giận vậy mà nàng còn vui mới khốn chứ, nhìn xuống mấy đĩa thức ăn công nhận là đã gần hết rồi, tưởng ăn từ tốn thì không phải lợn hóa ra là ăn rõ khỏe, khỏe hơn cả lợn ý ==”
    Tôi cũng nhanh chóng lao vào xâu xé chút thức ăn cuối cùng. Ăn chán xong thì chúng tôi đi về, chân gái bị đau, tôi sợ đi đường có chuyện nên lấy xe gái hộ tống gái về nhà.
    - Chân cậu đau thế này để tôi đưa cậu về nhé!
    - Cậu định đưa tớ về bằng gì?
    - Xe của cậu chứ gì nữa.
    - Vậy cậu đi cái gì về?
    - Xe bus hoặc taxi, xe ôm..đủ thứ!
    - Thôi, để tớ tự về, nhà tớ xa lắm!
    Tôi dứt khoát đáp:
    - Không nói nhiều! Lên xe đi rồi đọc địa chỉ cho tôi!
    - Thôi! Cảm ơn cậu! tớ không phiền đến cậu đâu! – Gái nói mà mặt cứ ỉu xìu.
    - Cậu mà không nghe theo tôi thì tôi sẽ cho cậu ở đây không về được đấy!
    Nói rồi gái cũng tỏ vẻ mặt cam chịu mà leo lên xe để tôi đưa gái về. Nhà gái công nhận xa thật, ở tít phía mạn Tư Đình chỗ đê ý, tôi còn nhớ là ở cái đường phía cuối sân bay cơ, xa như vậy thảo nào pama gái sắm xe điện cho gái đi học. Về tới cổng nhà gái thì tôi cũng xuống xe trả cho gái rồi chào gái ra về.
    - Chào cậu nhé! Tôi về đây, ở nhà đừng chạy nhảy nhiều không đau chân đấy!
    - Ừm! mình nhớ rồi! chào cậu nhé! Hôm nay phiền cậu quá!
    - Ờ! Làm phiền người khác nên lần sau trả nợ nhé!
    Mặt gái lại xị ra khi nghe thấy 2 chữ trả nợ!
    - Hic hic.. lại trả nợ gì nữa đây, mệt với cậu quá!
    - Cái này chờ cậu khỏi tôi sẽ tính sau nhé! Bye, tôi về đây!
    Nói rồi tôi đi bộ lên đê bắt xe bus về, may mà nhà nàng ở ngoài mặt đường chứ không phải cuốc bộ về rồi [​IMG]

    TIP TIP FREE FREE TIP TIP MIEN PHI TIP MIEN PHI HOM NAY TIP BONG DA MIEN PHI

Chia sẻ trang này