1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hãy quên anh đi, em nhé (forget me go) chap 9

Chủ đề trong 'Manchester United (MUFC)' bởi bongdaword, 12/04/2014.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. bongdaword

    bongdaword Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/12/2013
    Bài viết:
    3.323
    Đã được thích:
    6
    Chap 9.
    Ngày thứ 2 đến lớp. Tôi vẫn thấy em như mọi khi, vẫn ngồi đó nơi chiếc bàn cạnh cửa sổ. Em đang cắm cúi làm bài tập, em vẫn rất chăm chỉ.
    - Ê! An
    - Hả gì vậy?
    - À không có gì to tát đâu! tôi muốn hỏi cậu mấy chuyện thôi!
    - Ừ! cậu hỏi gì hỏi đi!
    Tôi muốn biết nguyên nhân mà khiến em hôm qua tức giận với tôi nên cũng không ngại mà hỏi thẳng em:
    - Hôm qua, cậu có chuyện gì mà giận kinh vậy?
    - À! mấy chuyện linh tinh ý mà.
    Em vừa đáp vừa hướng mắt ra bên ngoài cửa sổ mà nhìn cái gì đó. Nhìn em vẫn rất đẹp, hôm nay em để tóc buông dài, tia nắng sớm chiếu vào tóc em làm ánh nên màu nâu vàng. Mặt em tỏ ra buồn bã, mắt thì nhìn thật xa xăm, hình như em có tâm sự đang kìm nén trong lòng nhưng không biết nên nói với ai. Tôi đáp lại em:
    - Có chuyện gì vậy! cứ nói với tôi đi cậu sẽ nhẹ lòng hơn đấy!
    - Không có gì quan trọng thật mà! cậu đừng để tâm nữa!
    - Nếu cậu xem chúng ta là bạn thì cậu hãy chân thành kể cho tôi đi!
    Tôi cố gắng hỏi em, nhưng hình như là tôi đi hơi quá xa, vì em không muốn nói nên dù cho có nói thế nào chăng nữa thì em cũng sẽ không nói đâu. Em nổi gắt với tôi:
    - ĐÃ BẢO LÀ KHÔNG CÓ GÌ QUAN TRỌNG MÀ LẠI!
    Tôi sững người lại, chưa bao giờ em nặng lời như thế với tôi, tôi cảm thấy mình quá nhỏ bé, không thể làm gì tốt được cho em mà còn để em phát bực với mình. Tôi không hỏi nhiều nữa.
    - Ừ! cho tôi xin lỗi cậu nhé!
    Em cũng bình thường trở lại mà xin lỗi:
    - Mình cũng xin lỗi cậu!
    - Ừm! không sao, tại tôi mà, cũng sắp vào tiết rồi, tôi trở về chỗ đây!
    Chào em xong tôi trở về chỗ ngồi của mình. Tôi quá ngu ngơ, tôi biết là không nên gặng hỏi những vấn đề mà em không muốn nói vậy mà vẫn cứ hỏi. Có thể là tôi vẫn không đủ niềm tin trong em nên em không muốn nói với tôi chăng?
    Cô giáo bước vào, điều đầu tiên cô nói đến đó là vấn đề chuyên đề, lớp tôi sắp có chuyên đề nên cô muốn lớp tôi chuẩn bị nó thật kĩ càng vì đây là năm đầu học cấp 3, vấn đề này thì tôi không quan tâm nhưng mà lại có liên quan đến gái nên tôi cũng để ý đến nó. Cô muốn lớp tôi có 1 bài nhảy để trình bày cho chuyên đề nên cô bảo gái giữ chức quản lý team nhảy rồi hỏi có những ai tham gia, có mấy đứa con trai giơ tay nên trong đó có 2 đứa bạn cấp 2 của tôi, bọn nó ngày trước cũng học nhảy mà, rồi tôi cũng giơ theo vì muốn được bên gái nhiều hơn và cô đồng ý! Mấy ngày trong tuần, chúng tôi hẹn nhau những buổi chiều ra vườn hoa Ngọc Lâm, vậy là chúng tôi bắt đầu tập tành nhảy nhót với nhau. Buổi đầu tiên tập, gái bảo trong chúng tôi ai biết nhảy hay đã từng biết nhảy thì báo danh cho gái biết và có mấy đứa giơ tay, và gái chọn ra thằng Miu - bạn cấp 2 của tôi để bảo nó dẫn nhảy vì nó có thân hình cân đối, mấy thằng kia thì đứa thấp đứa gầy nên gái không chọn. Gái và thằng Miu ngồi bàn với nhau nên tập cái gì, còn bọn tôi thì ngồi chơi. Sau 1 hồi thì bọn nó cũng quyết được, chúng tôi sẽ tập nhảy choreography bài Turn up the music và cho mấy đứa Bboy - Poping - Cwalk ra dual team với nhau, tập thì cũng khó thật đấy vì chẳng có ai dạy chúng tôi cả, chúng tôi toàn tự phải lên youtube xem video rồi học lại động tác mà tập, nhưng may mắn thay là thằng Miu lớp tôi nó có kinh nghiệm tập nhảy cũng lâu rồi nên chúng tôi chỉ mất có vài ngày là thuộc động tác và chỉ cần thêm thời gian để bắt nhạc chuẩn thôi! Những lúc tập nhảy cùng bạn bè ở vườn hoa, tôi thấy em không tỏ vẻ mệt mỏi như những buổi sáng ở trường, em luôn cố gắng thật nghiêm túc và luôn mỉm cười như để động viên chúng tôi tập cho thật tốt, tôi biết là tâm trạng em đang rất rối bời, em đang gặp phải chuyện gì đó mà không hề muốn cho mọi người biết! Tôi muốn giúp em vui lên nhưng không biết cách nào để làm em trở lại với em của trước đây nên tôi chỉ có thể hy vọng là đưa em đi chơi thì tâm trạng của em sẽ được cải thiện.
    Thứ 7 ở trường, tôi đến bên bàn em hỏi han em vài câu, em thì đang chăm chú làm bài tập gì đó. Nhưng mục đích chính của tôi vẫn là muốn rủ em chủ nhật đi chơi để cho tâm trạng em khuây khỏa đi chút!
    - An à!
    - Có chuyện gì không Thiên Thắng?
    Em xưng hộ lạ thật đấy, em gọi thẳng tên của tôi ra luôn mà [​IMG]
    - À! dạo này tâm trạng của cậu thế nào rồi, tôi thấy cậu không ổn chút nào cả?
    - À! không có gì đâu ý mà, tớ vẫn bình thường thôi, nhưng dạo này bận nhiều việc quá nên hơi mệt!
    - Vậy thì… chủ nhật này tôi sẽ đưa cậu đi chơi cho tâm trạng ổn định lại nhé! được không?
    Em suy nghĩ 1 hồi rồi cũng mỉm cười gật đầu đồng ý với tôi!
    - Ừm! cũng được! nhưng do tớ quyết định nhé!
    Em đã có chút gì đó vui lên rồi, vậy là tôi cũng bớt đi phần nào sự lo lắng khi thấy nụ cười trên gương mặt em.
    - Ừ! chắc chắn thế rồi! nhân vật chính là cậu mà!
    Gái mỉm cười với tôi lần nữa và đáp:
    - Thế thỳ chúng ta đi sở thú được không? đã lâu rồi mình chưa đến đó [​IMG]
    - Ừm! được rồi! để mai tôi đến đón cậu nhé!
    - Thôi! đừng sang nhà tớ, để tớ sang nhà cậu rồi mình đi.
    - Sao vậy? tôi đến đón cậu cho tiện đường luôn mà?
    - Thôi đừng! có 1 số chuyện linh tinh ý mà nhưng đừng đến đây!
    Tôi thấy có gì đó khúc mắc ở đây nên cũng gật đầu đồng ý với em.
    - Ừm! vậy mai 8h30 nhé!
    - Ừm!
    Rõ ràng là gia đình em có chuyện gì đó hay sao hoặc có việc gì đó mà gái đang giấu tôi mà bảo tôi không nên sang nhà em? Tại sao mọi chuyện lại khó hiểu như vậy chứ?
    Sáng hôm sau, tôi vẫn dậy thật sớm, 6h tôi dậy, vscn rồi xỏ giày vào chạy bộ sau đó trở về nhà và vào bồn tắm. Hôm nay đi cùng em tôi sẽ chọn cho mình 1 phong cách nhẹ nhàng không quá màu mè. Áo raglan, quần jean đen xắn ống, đôi New balance rồi thêm cả chiếc cặp chéo bằng vải nữa. Tôi ở nhà chờ em tới. Đúng 8h30 em có mặt tại nha tôi, em bấm chuông, tôi chạy ra mở cổng và dắt hộ xe em vào nhà. Hôm nay em vẫn mặc như mọi khi đi chơi! sơ mi dài caro xanh, quần jean, giày lười nhưng lần này em đeo them cái balo màu neon ở sau lưng nữa!
    - Chào cậu!
    - Ừm! vào nhà tôi chơi lát rồi đi [​IMG]
    Gái gật đầu đồng ý! gái không còn ngượng ngùng như những lần đầu đến nhà tôi nữa, gái lần này tự nhiên lắm nhưng ít nói và cười đùa hơn trước.
    - Bố mẹ cậu đi làm cả ngày à mà sao cậu toàn ở nhà 1 mình vậy?
    - Ừm! pama tôi phải bận nhiều chuyện lắm nên ít khi ở nhà, toàn tôi ở nhà 1 mình cùng chị…[​IMG]
    Tôi suýt nữa lại nói ra 2 từ chị giúp việc nhưng mà may đã kìm lại được và tôi lại nói thêm nữa:
    - Nhưng giờ chị tôi đi du học rồi nên tôi đành ở nhà 1 mình [​IMG]
    - Tội nghiệp cậu ghê! [​IMG]
    Nói thật là chị tôi đi du học thật mà, chị ấy du học ở Singapo, chị ấy là con người mạnh mẽ và kiên cường, chị bảo là bên đây có môi trường trong lành và coi trọng nhân tài kèm theo thái độ làm việc của nước họ rất nghiêm túc, chị còn muốn được đi khắp thế giới để trải nghiệm mọi thứ nên chị sang đấy tiếp tục việc học cho thật tốt cố gắng thành 1 doanh nhân. Mà cũng đã lâu rồi đấy, từ cuối năm tôi học lớp 8 thì chị ý đã thi tốt nghiệp xong và pama tôi làm thủ tục nhập học đủ kiểu cho chị và lúc tôi được nghỉ hè cũng là lúc chị bay sang nước bạn, đến nay cũng đã 2 năm rồi đâu ít, thỉnh thoảng những ngày nào được nghỉ dài chị cũng về nhưng mà ít lắm, tôi nhớ chị lắm, ngày xưa chị quý tôi lắm, chiều tôi hơn cả chị giúp việc bây giờ cơ, lúc nào cũng chở tôi đi chơi rồi mua sắm đủ thứ cùng chị!
    Lan man 1 hồi thì tôi mời gái vào nhà.
    - Vào nhà đi...
    Nói rồi tôi dẫn gái vào phòng khác ngồi còn tôi vào tủ lạnh lấy ra đĩa bánh và mời em ăn.
    - Ăn bánh đi này! ngon lắm đấy
    - Oài! bánh đẹp vậy? mua ở đâu đấy?
    - Tự làm đấy cô ạ ==”
    - Gì mà cậu cũng biết làm bánh á?
    Không giấu gái nữa, nên tôi cũng thẳng thắn đáp:
    - Chị giúp việc nhà tôi tự làm được chưa ==”
    - Hả? giúp việc á? cậu bảo cậu sống 1 mình mà? [​IMG]
    Tôi cười cười mà đáp lại gái:
    - Tôi nói dối đấy, hehehe [​IMG]
    - Vậy có nghĩa là bữa ăn lần trước là do chị giúp việc nấu à?
    - Không? cả tôi cũng nấu cùng 1 ít mà hahaha…
    Gái nói với vẻ mặt tức giận:
    - Cậu dám lừa tui à? [​IMG]
    Tôi thấy vẻ mặt gái có vẻ nghiêm trọng nên chuyển chủ đề:
    - Thôi ăn đi, có tý việc bé xíu mà cũng làm lớn ==”
    Gái ngoan ngoãn nghe lời tôi mà ăn bánh, tôi cũng ăn bánh rồi bất chợt gái hỏi tôi:
    - Chị giúp việc nhà cậu đâu rồi?
    - Đi học rồi chứ sao nữa?
    Hỏi mỗi 1 câu thôi rồi lại cắm đầu vào ăn tiếp, rồi tôi bỗng nảy ra ý tưởng muốn trêu gái để cho gái vui lên chút chứ trông mặt gái cứ buồn buồn kiều gì ý! Tôi lấy 1 ít kem rồi cho vào đầu ngón tay và gọi:
    - An ơi!
    - Dạ!
    Gái ngước mắt lên nhìn tôi còn tôi thì lại lấy tay dính kem mà đưa tới má gái mà quệt vào rồi chạy! Gái đưa tay lên lau thấy kem dính trên mặt nên tức tối quát tôi và đuổi theo tôi.
    - Tên kia đứng lại, cậu tưởng cậu bôi kem vào mặt tôi là ổn à? [​IMG]
    - Có giỏi thì bắt tôi đi! plè! [​IMG]
    - Được rồi! chờ đấy!
    Gái đuổi tôi từ tầng 1 lên tầng 2 rồi từ tầng 2 lên tầng 3, lên đến tầng ba tôi hết chỗ chốn liền chạy lên sân thượng núp sau đống quần áo đang phơi mà trốn. Gái chạy lên tầng thượng rồi đứng trước chỗ phơi quần áo mà nói:
    - Cậu ở đâu rồi ra đây mau không tôi bắt được đừng trách! [​IMG]
    Tôi không nói gì mà vẫn đứng ôm miệng cười. 1 lúc sau không nghe thấy tiếng động gì nữa thì tôi tưởng gái đi xuống rồi nên thò đầu ra và bắt gặp gái đứng trước mặt tôi, hai tay chống vào eo mà nhìn tôi với ánh mắt nảy lửa.
    - Giỏi cho cậu nhỉ! dám trốn ở đây mà không lên tiếng à?[​IMG]
    Nói rồi gái túm cổ tôi mà lấy cái tay dính kem mà bôi vào mặt tôi, còn tôi thì cũng muốn để gái vui nên không chống cự mạnh.
    - Thôi thôi, tôi biết lỗi rồi, tha cho tôi đi!
    Rồi gái cũng ngừng tay, gái nhìn mặt tôi mà cười, tôi cũng nhìn mặt gái mà cười, hai đứa cứ cười nhau như vậy mà không lau đi vết kem dính trên đó. 1 lúc sau khi tôi và gái thôi cười tôi nói:
    - Ê này, tôi cho cậu xem cái này đẹp cực!
    - Gì vậy?
    - Cứ xem đi thì biết, nhưng cậu phải nhắm mắt vào cơ!
    Gái gật đầu đồng ý và nhắm mắt lại, tôi sợ em ti hí nên lấy 2 tay che lại rồi dẫn em ra đằng sau sân thượng. Tôi từ từ bỏ 2 tay ra và bảo em mở mắt ra!
    - Oaaa…. đẹp quá!!!!!!!! [​IMG]
    Em thốt lên với vẻ mặt rất ngạc nhiên và sung sướng!
    Từ trên tầng 4 này, chúng tôi có thể nhìn thấy được toàn cảnh của cái vùng đất Long Biên nhỏ bé này, trước mắt chúng tôi là toàn bộ khung cảnh của sân bay dài rất dài cùng với những dặm cỏ xanh mướt 2 bên đường băng, bên cạnh là sân gôn cùng với hồ sen, những bông sen đang nở khắp hồ giữa những chiếc lá xanh màu rêu nhìn như những đốm lửa nhỏ hồng. Xa kia là những cánh đồng xanh ngắt trải dài bao la, xa tít xa phía chân trời là những ngọn núi ở tít bên Sóc Sơn! Ánh nắng dịu nhẹ của buổi sớm nhẹ nhành bao phủ lên khuôn mặt 2 đứa đem cái cảm giác rất ấm áp. Chúng tôi như được thoát khỏi cái nơi thành phố đông đúc nhộn nhịp này mà hòa mình với vẻ đẹp của thiên nhiên. Em vẫn đang đứng ngắm nhìn nó, tay tôi thì nắm lấy tay em từ lúc nào không biết, gió cứ thổi vi vu bên tai, phả vào người mát rượi làm cho lòng tôi càng thấy thanh thản và hạnh phúc hơn khi được ở đây ngắm cảnh đẹp cùng người mình yêu. Cảm giác rất tuyệt vời, ước chi tôi có đồng hồ ngưng đọng thời gian để giữ mãi cái phút giây đẹp đẽ này!
    BONG DA NHAN DINH BONG DA NHAN DINH BONG DA MIEN PHI NHAN DINH BONG DA TRUC TUYEN CHUYEN GIA BONG DA NHAN DINH

Chia sẻ trang này