1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

HCMC Dancing Group (HDC)- Thông tin, "tám", lê la, làm quen, giới thiệu.....

Chủ đề trong 'Dancing' bởi forgetmenot, 08/10/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. metallica

    metallica Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/05/2001
    Bài viết:
    524
    Đã được thích:
    0
    Các bác cho mình hỏi địa chỉ đóng giày nhảy ở SG với.
    Các tiêu chí:
    - Chất lượng
    - Đẹp
    - Giá cả phải chăng
    Cảm ơn các bác nhiều
  2. metallica

    metallica Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/05/2001
    Bài viết:
    524
    Đã được thích:
    0
    Các bác cho mình hỏi địa chỉ đóng giày nhảy ở SG với.
    Các tiêu chí:
    - Chất lượng
    - Đẹp
    - Giá cả phải chăng
    Cảm ơn các bác nhiều
  3. apricoch

    apricoch Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/04/2004
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    ...hm...đọc bài tường thuật của anh 4GET mà em đây tiếc hùi hụi í...Hôm bữa đọc cái thông báo vội quá nên em nhầm địa điểm "tập kết", dắt cả tiểu đội đi khủng bố...hụt. Thay vì ở Hòa Bình thì lại xúm xít chạy tít sang Thanh Sơn. Đến bi giờ cũng còn thấy tiếc rẻ..
    Mà cũng tại cái anh 4GET, bộ hết ngày lành tháng tốt để forget điện thoại ở nhà hay sao mà rớt trúng vô bữa đó vậy huh? Trước khi chui vào Thanh Sơn em đã nghi ngờ rồi vì thấy không có vẻ gì la` đông vui nhộn nhịp của buổi giao lưu, em điện thoại vào di động của anh 4GET cà chục cú nhưng không ai nghe cả, sau đó lại ngồi hì hục nhắn tin, vẫn chẳng thấy reply... Bực mình wé!!!tụi em vào luôn vì đã trót dại ...mua vé. Bà con thấy có ai xài di động như anh Huy "béo" hông, đúng là anh 4GET chỉ được cái hay? forget. Không để quên nó ở nhà thì tụi em đâu có lỡ 1 buổi "rửa mắt".....thay mặt cả tiểu đội, em bắt đền anh 4GET vì tội...đãng trí, nỡ lòng nào để quên vật bất ly thân ở nhà!!!!
    T-rời ơi! cái hôm thứ 3 đó thiệt là chán, chán phèo phèo ấy!!! Sàn thì vắng hoe, chẳng có gì đáng để chiêm ngưỡng hết. Tụi em bị nhét vào cái bàn trước 1 cái quạt to đu`ng, tóc tai cứ dựng đứng hết cả lên, xù như con nhím. Hôm đó em chỉ có 2 tiểu yêu đi cùng thôi, mấy đứa kia bận rộn "vợ chồng con cái"nên ở nhà hết trơn.
    Trong lúc 2 đứa kia đang nhảy bebop thì em bị 1 tên to béo mời nhảy. Em cũng miễn cưỡng nhảy với hắn. Tên này rất chi là...ma giáo! ban đầu hắn nhảy cũng tạm ổn, sau đó hắn bắt đầu cho em quay như chong chóng, hòng làm em choáng váng!!!Cũng may là mấy cái chiêu quay tít mu` đấy em đã bị anh Bình "bóp" tơi tả ở NVHTN, lả lướt với anh 4GET hôm ở Kim Đô và quay đến xì khói ở Cống Quỳnh nên em chẳng bị xi-nhê miếng nào hết...hehehe...Thấy em chẳng bị làm sao, hắn ta còn hỏi nhỏ: "Em muốn quay nữa hông, anh cho quay tiếp?".
    Chán như con gián!!!!​
    Sau đó disco một tý rồI đi dzìa. Đang ngồI uống sinh tố và ?oếm xì bùa? để Huy ?obéo? tốI nay gặp ác mộng thì nhận được tin nhắn từ máy của hắn:?ngườI ta ở HB chứ có ở TSơn đâu?.
    Không còn gì để bàn!!!​
    Thôi dù gì cũng lỡ mất dịp này rồI, hy vọng tụI em sẽ còn dịp khác để ?orửa mắt? lạI !!!
    P/S: đề nghị anh 4GET thay ngay cái hình thế thân của anh đi, trông nó khủng khiếp và ?ophản dancing? dễ sợ. Tuy bị gọI là Huy ?obéo? nhưng xét lại cũng chưa đạt tớI cảnh giớI đó đâu!!!..hehehe?
  4. apricoch

    apricoch Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/04/2004
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    ...hm...đọc bài tường thuật của anh 4GET mà em đây tiếc hùi hụi í...Hôm bữa đọc cái thông báo vội quá nên em nhầm địa điểm "tập kết", dắt cả tiểu đội đi khủng bố...hụt. Thay vì ở Hòa Bình thì lại xúm xít chạy tít sang Thanh Sơn. Đến bi giờ cũng còn thấy tiếc rẻ..
    Mà cũng tại cái anh 4GET, bộ hết ngày lành tháng tốt để forget điện thoại ở nhà hay sao mà rớt trúng vô bữa đó vậy huh? Trước khi chui vào Thanh Sơn em đã nghi ngờ rồi vì thấy không có vẻ gì la` đông vui nhộn nhịp của buổi giao lưu, em điện thoại vào di động của anh 4GET cà chục cú nhưng không ai nghe cả, sau đó lại ngồi hì hục nhắn tin, vẫn chẳng thấy reply... Bực mình wé!!!tụi em vào luôn vì đã trót dại ...mua vé. Bà con thấy có ai xài di động như anh Huy "béo" hông, đúng là anh 4GET chỉ được cái hay? forget. Không để quên nó ở nhà thì tụi em đâu có lỡ 1 buổi "rửa mắt".....thay mặt cả tiểu đội, em bắt đền anh 4GET vì tội...đãng trí, nỡ lòng nào để quên vật bất ly thân ở nhà!!!!
    T-rời ơi! cái hôm thứ 3 đó thiệt là chán, chán phèo phèo ấy!!! Sàn thì vắng hoe, chẳng có gì đáng để chiêm ngưỡng hết. Tụi em bị nhét vào cái bàn trước 1 cái quạt to đu`ng, tóc tai cứ dựng đứng hết cả lên, xù như con nhím. Hôm đó em chỉ có 2 tiểu yêu đi cùng thôi, mấy đứa kia bận rộn "vợ chồng con cái"nên ở nhà hết trơn.
    Trong lúc 2 đứa kia đang nhảy bebop thì em bị 1 tên to béo mời nhảy. Em cũng miễn cưỡng nhảy với hắn. Tên này rất chi là...ma giáo! ban đầu hắn nhảy cũng tạm ổn, sau đó hắn bắt đầu cho em quay như chong chóng, hòng làm em choáng váng!!!Cũng may là mấy cái chiêu quay tít mu` đấy em đã bị anh Bình "bóp" tơi tả ở NVHTN, lả lướt với anh 4GET hôm ở Kim Đô và quay đến xì khói ở Cống Quỳnh nên em chẳng bị xi-nhê miếng nào hết...hehehe...Thấy em chẳng bị làm sao, hắn ta còn hỏi nhỏ: "Em muốn quay nữa hông, anh cho quay tiếp?".
    Chán như con gián!!!!​
    Sau đó disco một tý rồI đi dzìa. Đang ngồI uống sinh tố và ?oếm xì bùa? để Huy ?obéo? tốI nay gặp ác mộng thì nhận được tin nhắn từ máy của hắn:?ngườI ta ở HB chứ có ở TSơn đâu?.
    Không còn gì để bàn!!!​
    Thôi dù gì cũng lỡ mất dịp này rồI, hy vọng tụI em sẽ còn dịp khác để ?orửa mắt? lạI !!!
    P/S: đề nghị anh 4GET thay ngay cái hình thế thân của anh đi, trông nó khủng khiếp và ?ophản dancing? dễ sợ. Tuy bị gọI là Huy ?obéo? nhưng xét lại cũng chưa đạt tớI cảnh giớI đó đâu!!!..hehehe?
  5. forgetmenot

    forgetmenot Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    250
    Đã được thích:
    0
    chào Mê....bạn chịu khó vào đây đọc để lấy thông tin nhé: trang 11 của bài HCMC Dancing Group đó bạn
    http://www.ttvnol.com/f_93/276185/trang-11.ttvn
    Chúc vui !!!
  6. forgetmenot

    forgetmenot Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    250
    Đã được thích:
    0
    chào Mê....bạn chịu khó vào đây đọc để lấy thông tin nhé: trang 11 của bài HCMC Dancing Group đó bạn
    http://www.ttvnol.com/f_93/276185/trang-11.ttvn
    Chúc vui !!!
  7. silverclog

    silverclog Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/12/2003
    Bài viết:
    73
    Đã được thích:
    0
    Để chấp bút cùng Forgetmenot về bài tường thuật buổi biểu diễn vừa qua, thứ nhất, về những tin đồn thứ thiệt và thất thiệt về Trường An. Theo lời An nói, cô đã sống ở Taiwan 05 năm và theo học vũ sư Chen Yu Tsun, chị đã gặp và làm quen với ông, hơn 50 tuổi nhưng rất nhanh nhẹn và phong độ với kỹ thuật khá chuẩn về trục và xử lí cô lập cơ thể. An đã thừa hưởng rất nhiều từ thầy và có thể nói chìa khóa của cô là lực chân cực tốt, làm nên cả một sự khác biệt cho tổng thể thân dáng. An đã chọn anh Trị làm partner và ''''truyền nhân'''' tại Vietnam vì An có dự định sẽ mở lớp riêng. Phải thừa nhận rằng chị chưa công nhận một nữ nào ở trong nước như đối với An. Thêm một bí mật insider nữa: đáng lẽ An đã rất có thể chọn giữa Huy và anh Trị nhưng đáng tiếc hôm ấy Forgetmenot nhà ta bận đi...câu cá nên An đã không có dịp ''''thử tay thử chân''''. Cô cũng đã đặt đề nghị được tập và diễn chung với anh Lâm vì có sự khuyến khích của ông Chen (ông rất đề cao anh Lâm) và bản thân chị cũng đã ''''duyệt'''' vì cho rằng tập với An, anh Lâm sẽ không phải tốn thời gian lo cho nữ như đối với chị và trứơc một thuận lợi như vậy, chị không muốn tự biến mình thành chướng ngại vật của anh ấy chỉ vì tình cảm cá nhân, nhưng chị duyệt xong rồi thì anh Lâm lại không duyệt.
    Sau đây là thông tin về các đôi nhảy trẻ của phần 2 chương trình hôm 27-04: cặp biểu diễn Tango là Sơn hải-Như quỳnh, học trò của Quốc việt-Hồng yến, á quân giải thi hằng niên vừa qua, hai bạn trẻ này cũng vừa thành thân vào hồi đầu tháng. Cặp bé xíu xiu diễn Bebop là Giang châu-Tường vy, đã đạt á quân 2003 (năm ấy chị vô địch, nhớ không?) và tụt hạng năm 2004. Chị rất qúy hai bạn trẻ này, đặc biệt là Châu, cậu ấy rất đam mê và khiêm tốn, chỉ rất đáng tiếc sau kỳ tụt hạng vừa rồi, Châu có phần bị ''''mất lửa''''. Theo chị thì kỹ thuật Latin của Châu có phần khá hơn Sơn Hải nhưng do BGK lại chấm theo độ ''''sáng sân khấu'''' của nữ (điều này rất phổ biến ở các cuộc thi hằng niên, chắc còn không lạ gì) nên năm nay Châu phải tụt hạng so với Sơn Hải. Họ là học trò của thầy Lê-Nguyệt. Cặp Chacha Trường và Thanh tuy nghiêm túc nhưng còn khá non nớt, bài dựng lại theo lối ''''lấp đầy'''' tức là ngòai việc đi chasse ra thì khó có thể nhận ra đó là một bài chacha chuẩn mực do hầu như hòan tòan không có một figure nào của chacha cả, một điều đáng tiếc hơn nữa là nếu quan sát kỹ, em sẽ thấy rằng Trường có một tật về thân dáng không thể khắc phục, khi xem lại băng, hãy chú ý đến vai và lưng.
    Còn về phần 1 của chương trình gồm các couple Qúy lâm-Hòai anh, Thái bảo-Thương linh, Quang lục-Bảo bình, Chí hậu-tuyết sơn, có lẽ chị không dám đại diện các bạn ấy đưa ra lời nhận xét nhưng chị sẽ mạn phép họ tâm sự với các member ở đây một chút: buổi diễn đêm hôm ấy là một sự thất bại. Trừ Chí hậu và Tuyết sơn, 03 couple còn lại đều chào làng các bài mới dựng, chẳng hạn như bài Tango của chị chỉ được hoàn tất vào buổi chiều trước đó một hôm. Sau đêm hôm đó, trừ cặp Chí hậu-Tuyết sơn, bọn chị đã gặp nhau tại nhà Quang lục-Bảo bình và mỗi đôi đã ''''kiểm và tự kiểm'''' gay gắt đến 4 giờ sáng rồi ngủ lại luôn. Thương Linh xuất hiện với đôi mắt thâm quầng vì khóc, cô ấy đã ''''tự phá hỏng một bữa tiệc diễn'''' theo lời Thái Bảo khiển trách vợ mình (Forgetmenot mừng hụt nhé, Linh là gái một con rồi đấy em giai ạ!), Lục và Bình bị bọn chị cạo đầu tơi tả vì cái tội bảo thủ trong phong cách biên đạo nên dẫu là bài mới mà chính cả Forgetmenot cũng không nhận ra, họ đang đi vào lối mòn đầy bướng bỉnh đến ấu trĩ. Là bạn thân và đồng nghiệp, chi rất qúy họ nhưng mỗi lần nói đến chuyện này là lại điên tiết lên chửi vung váng cả. Còn riêng bài Tango của chị, anh Lâm đã không cần phải khiển trách lấy một lời vì trông chị quá thiểu não khi về đến nhà. Chị đã không thể hiện được đến dù chỉ 30% hiệu quả trên sàn tập, chị chính là nguyên nhân cho sự lúng túng thiếu tự tin và căng thẳng của Lâm trong suốt quá trình diễn vì anh ấy đã phải luôn lo lắng cho bộ khung của chị và không thể biết trước khi nào thì chị sẽ quên bài bất tử. Điều đáng nói ở đây là chị đã không được phép quên bài vì chị đã cùng anh ấy làm việc trong suốt quá trình sắp xếp biên đạo. Đêm ấy chị đã đến sàn diễn với một hành trang được Lâm chuẩn bị cực kỳ chu đáo, và chị đã không thể hiện được dù chỉ 30%. Có lẽ đến đây thì các em hiểu vì sao chị tự cho mình là chướng ngại vật của anh ấy, chị đã không thể đáp ứng kỳ vọng của Lâm, đúng ra anh ấy đã có thể lấy làm hãnh diện về chị. Điều duy nhất chị có thể làm là làm bằng mọi cách sao cho lần diễn sau, nếu có phải tự dằn vặt bản thân, nếu có thất bại thì chí ít cũng sẽ không thất bại vì cùng một lý do. Giá các em hiểu được cảm giác của chị khi ráp vào khung, chị đã KHÔNG THỂ tìm được lực leading của anh ấy trong khi nhạc cứ trôi đi, figure tiếp figure và hàng trăm cặp mắt dõi nhìn, mỗi người trong vũ trường đêm ấy đã phí công trang điểm trang phục cho mình và bỏ ra hàng chục ngàn để đến xem chị thể hiện một khả năng không đáng hai xu. Anh Lâm đã tốn gần 3 triệu tiền trang phục giày dép cho cả hai chỉ để partner mình bôi bẩn lên. Nếu Forgetmenot hỏi chị lời nhận xét về bài diễn của mình thì đơn giản là đêm ấy chị đã thất bại thê thảm. Có thể một số khán giả không nhận thấy điều này nhưng chị biết và Trời biết là đã quá đủ.
    Hôm ấy ngay cả Khổng Đệ cũng gặp rắc rối trong bài diễn, chẳng lẽ em không thấy ông ấy out bài rumba với mông quay ra khán giả, cụ thể hơn là chĩa thẳng vào mặt nhà tài trợ Lý Chính Văn đấy sao?
    Sau đợt lễ này, bọn chị sẽ họp nhau lại nấu nướng làm một bữa cúng tổ, thực chất cũng là để cùng nhau chì chiết bản thân một lần cho chừa và rút kinh nghiệm trong biểu diễn và cả công tác tổ chức.
    Đêm họp mặt ở nhà Lục-Bình ấy quả đúng là một kỷ niệm khó quên, tự xỉ vả mình chán chê, mỗi người lại tức khí đứng phắt dậy nhìn vào gương (đang ngồi tại phòng tập ở nhà của đôi ấy mà lị) và tự nhái cái dáng lố bịch của mình khi diễn rồi lặp đi lặp lại như một lũ tâm thần, đứa cười đứa khóc (đương nhiên mấy đứa ngồi xem thì cười, đứa bị cười thì khóc). Bọn chị cũng đã góp ý với Quang Lục rất nhiều, không biết ông ấy có chịu bỏ cái thói bảo thủ ấy không, anh Lâm và anh Bảo cũng đã hỗ trợ ông ấy rất nhiều về tư liệu băng đĩa mà không thấy cái lão ấu trĩ ấy thay đổi chi cả, chính Bảo cũng đã rất bất mãn khi xem bài diễn mới của Lục, và chị cũng có cùng cảm nhận.
    Mùa lễ này chị thề sẽ không nhận show diễn nào cả.
    Không biết Forgetmenot và các bạn có biết về chương trình cuối khóa ở Cung gần đây không? Hôm ấy chị diễn nhưng cảm thấy không khỏe, đúng ra nên trình bày và không diễn, nhưng chị đã quá háo thắng và quyết định vẫn ra diễn bình thường. Kết quả là một bài diễn tệ hại dù chị đã diễn trót lọt đến cuối bài nhưng trong tình trạng hầu như không đứng vững. Tệ hơn nữa, chị đã xỉu thẳng cẳng ngay sau bài diễn, báo hại một số thầy cô còn đứng lại lúc ấy một phen hoảng loạn. Một số người lấy chị ra làm gương ''''bà mẹ Vietnam anh hùng'''' cho học viên của họ, nhưng chị thì chị hiểu rằng hôm ấy chị đã hời hợt và coi thường khán giả chỉ vì háo thắng. Đáng lẽ chị đã phải rút lui, thà xin lỗi không ra diễn còn hơn để chào đời một đứa con tật nguyền như thế.
    Gần đây chị có quá nhiều bài học, forgetmenot ơi, có nhiều khi tưởng như không đủ kiên nhẫn để tiếp tục. Chị cứ nhớ mãi những lần xem lại trên băng những chương trình đã diễn, chị đã khóc mà ném cái gối ôm vào màn hình (ha, vẫn còn khôn, ném gối thì chả sao, tivi vẫn xem được), có lúc cả tuần chị chả buồn nhìn vào dáng mình trong gương. Bất lực! Bó hand! Nhiều lúc Lâm phải lay chị mà quát chị là đồ hèn, đồ thối chí. Nhiều, nhiều vết đau lắm, nhưng chị vẫn biết rằng, như chị đã nói, dẫu không thể đạt đến perfect accomplishment đi chăng nữa thì lần sau, chí ít chị sẽ không thất bại với cùng một lí do.
    A, ta chán ta quá, ta ơi.
    À quên, sáng chủ nhật tới vẫn không có gì thay đổi, rất hoan nghênh các em đến tham gia, nhưng báo trước, đây chỉ là buổi giao lưu giới thiệu khái niệm nên sẽ là những gì các em đã được học. Tư liệu dựa chính vào các figure trong hệ thống ISTD và một số kỹ thuật cá nhân của Corky và Shirley. Vừa đánh xong giáo trình. Nếu đủ thời lượng thì hướng dẫn sơ qua về Open hip Tiwst và Hockey Stick. Nếu tham gia, chị mong các em sẽ ở lại vào phần giao lưu để làm một minh chứng rằng International Style hoàn toàn có thể được thực hiện bởi bất cứ ai luyện tập đúng phương pháp, việc này sẽ giúp chị rất nhiều đấy. Cám ơn trước đó nghe!
    Được silverclog sửa chữa / chuyển vào 11:59 ngày 30/04/2004
  8. silverclog

    silverclog Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/12/2003
    Bài viết:
    73
    Đã được thích:
    0
    Để chấp bút cùng Forgetmenot về bài tường thuật buổi biểu diễn vừa qua, thứ nhất, về những tin đồn thứ thiệt và thất thiệt về Trường An. Theo lời An nói, cô đã sống ở Taiwan 05 năm và theo học vũ sư Chen Yu Tsun, chị đã gặp và làm quen với ông, hơn 50 tuổi nhưng rất nhanh nhẹn và phong độ với kỹ thuật khá chuẩn về trục và xử lí cô lập cơ thể. An đã thừa hưởng rất nhiều từ thầy và có thể nói chìa khóa của cô là lực chân cực tốt, làm nên cả một sự khác biệt cho tổng thể thân dáng. An đã chọn anh Trị làm partner và ''''truyền nhân'''' tại Vietnam vì An có dự định sẽ mở lớp riêng. Phải thừa nhận rằng chị chưa công nhận một nữ nào ở trong nước như đối với An. Thêm một bí mật insider nữa: đáng lẽ An đã rất có thể chọn giữa Huy và anh Trị nhưng đáng tiếc hôm ấy Forgetmenot nhà ta bận đi...câu cá nên An đã không có dịp ''''thử tay thử chân''''. Cô cũng đã đặt đề nghị được tập và diễn chung với anh Lâm vì có sự khuyến khích của ông Chen (ông rất đề cao anh Lâm) và bản thân chị cũng đã ''''duyệt'''' vì cho rằng tập với An, anh Lâm sẽ không phải tốn thời gian lo cho nữ như đối với chị và trứơc một thuận lợi như vậy, chị không muốn tự biến mình thành chướng ngại vật của anh ấy chỉ vì tình cảm cá nhân, nhưng chị duyệt xong rồi thì anh Lâm lại không duyệt.
    Sau đây là thông tin về các đôi nhảy trẻ của phần 2 chương trình hôm 27-04: cặp biểu diễn Tango là Sơn hải-Như quỳnh, học trò của Quốc việt-Hồng yến, á quân giải thi hằng niên vừa qua, hai bạn trẻ này cũng vừa thành thân vào hồi đầu tháng. Cặp bé xíu xiu diễn Bebop là Giang châu-Tường vy, đã đạt á quân 2003 (năm ấy chị vô địch, nhớ không?) và tụt hạng năm 2004. Chị rất qúy hai bạn trẻ này, đặc biệt là Châu, cậu ấy rất đam mê và khiêm tốn, chỉ rất đáng tiếc sau kỳ tụt hạng vừa rồi, Châu có phần bị ''''mất lửa''''. Theo chị thì kỹ thuật Latin của Châu có phần khá hơn Sơn Hải nhưng do BGK lại chấm theo độ ''''sáng sân khấu'''' của nữ (điều này rất phổ biến ở các cuộc thi hằng niên, chắc còn không lạ gì) nên năm nay Châu phải tụt hạng so với Sơn Hải. Họ là học trò của thầy Lê-Nguyệt. Cặp Chacha Trường và Thanh tuy nghiêm túc nhưng còn khá non nớt, bài dựng lại theo lối ''''lấp đầy'''' tức là ngòai việc đi chasse ra thì khó có thể nhận ra đó là một bài chacha chuẩn mực do hầu như hòan tòan không có một figure nào của chacha cả, một điều đáng tiếc hơn nữa là nếu quan sát kỹ, em sẽ thấy rằng Trường có một tật về thân dáng không thể khắc phục, khi xem lại băng, hãy chú ý đến vai và lưng.
    Còn về phần 1 của chương trình gồm các couple Qúy lâm-Hòai anh, Thái bảo-Thương linh, Quang lục-Bảo bình, Chí hậu-tuyết sơn, có lẽ chị không dám đại diện các bạn ấy đưa ra lời nhận xét nhưng chị sẽ mạn phép họ tâm sự với các member ở đây một chút: buổi diễn đêm hôm ấy là một sự thất bại. Trừ Chí hậu và Tuyết sơn, 03 couple còn lại đều chào làng các bài mới dựng, chẳng hạn như bài Tango của chị chỉ được hoàn tất vào buổi chiều trước đó một hôm. Sau đêm hôm đó, trừ cặp Chí hậu-Tuyết sơn, bọn chị đã gặp nhau tại nhà Quang lục-Bảo bình và mỗi đôi đã ''''kiểm và tự kiểm'''' gay gắt đến 4 giờ sáng rồi ngủ lại luôn. Thương Linh xuất hiện với đôi mắt thâm quầng vì khóc, cô ấy đã ''''tự phá hỏng một bữa tiệc diễn'''' theo lời Thái Bảo khiển trách vợ mình (Forgetmenot mừng hụt nhé, Linh là gái một con rồi đấy em giai ạ!), Lục và Bình bị bọn chị cạo đầu tơi tả vì cái tội bảo thủ trong phong cách biên đạo nên dẫu là bài mới mà chính cả Forgetmenot cũng không nhận ra, họ đang đi vào lối mòn đầy bướng bỉnh đến ấu trĩ. Là bạn thân và đồng nghiệp, chi rất qúy họ nhưng mỗi lần nói đến chuyện này là lại điên tiết lên chửi vung váng cả. Còn riêng bài Tango của chị, anh Lâm đã không cần phải khiển trách lấy một lời vì trông chị quá thiểu não khi về đến nhà. Chị đã không thể hiện được đến dù chỉ 30% hiệu quả trên sàn tập, chị chính là nguyên nhân cho sự lúng túng thiếu tự tin và căng thẳng của Lâm trong suốt quá trình diễn vì anh ấy đã phải luôn lo lắng cho bộ khung của chị và không thể biết trước khi nào thì chị sẽ quên bài bất tử. Điều đáng nói ở đây là chị đã không được phép quên bài vì chị đã cùng anh ấy làm việc trong suốt quá trình sắp xếp biên đạo. Đêm ấy chị đã đến sàn diễn với một hành trang được Lâm chuẩn bị cực kỳ chu đáo, và chị đã không thể hiện được dù chỉ 30%. Có lẽ đến đây thì các em hiểu vì sao chị tự cho mình là chướng ngại vật của anh ấy, chị đã không thể đáp ứng kỳ vọng của Lâm, đúng ra anh ấy đã có thể lấy làm hãnh diện về chị. Điều duy nhất chị có thể làm là làm bằng mọi cách sao cho lần diễn sau, nếu có phải tự dằn vặt bản thân, nếu có thất bại thì chí ít cũng sẽ không thất bại vì cùng một lý do. Giá các em hiểu được cảm giác của chị khi ráp vào khung, chị đã KHÔNG THỂ tìm được lực leading của anh ấy trong khi nhạc cứ trôi đi, figure tiếp figure và hàng trăm cặp mắt dõi nhìn, mỗi người trong vũ trường đêm ấy đã phí công trang điểm trang phục cho mình và bỏ ra hàng chục ngàn để đến xem chị thể hiện một khả năng không đáng hai xu. Anh Lâm đã tốn gần 3 triệu tiền trang phục giày dép cho cả hai chỉ để partner mình bôi bẩn lên. Nếu Forgetmenot hỏi chị lời nhận xét về bài diễn của mình thì đơn giản là đêm ấy chị đã thất bại thê thảm. Có thể một số khán giả không nhận thấy điều này nhưng chị biết và Trời biết là đã quá đủ.
    Hôm ấy ngay cả Khổng Đệ cũng gặp rắc rối trong bài diễn, chẳng lẽ em không thấy ông ấy out bài rumba với mông quay ra khán giả, cụ thể hơn là chĩa thẳng vào mặt nhà tài trợ Lý Chính Văn đấy sao?
    Sau đợt lễ này, bọn chị sẽ họp nhau lại nấu nướng làm một bữa cúng tổ, thực chất cũng là để cùng nhau chì chiết bản thân một lần cho chừa và rút kinh nghiệm trong biểu diễn và cả công tác tổ chức.
    Đêm họp mặt ở nhà Lục-Bình ấy quả đúng là một kỷ niệm khó quên, tự xỉ vả mình chán chê, mỗi người lại tức khí đứng phắt dậy nhìn vào gương (đang ngồi tại phòng tập ở nhà của đôi ấy mà lị) và tự nhái cái dáng lố bịch của mình khi diễn rồi lặp đi lặp lại như một lũ tâm thần, đứa cười đứa khóc (đương nhiên mấy đứa ngồi xem thì cười, đứa bị cười thì khóc). Bọn chị cũng đã góp ý với Quang Lục rất nhiều, không biết ông ấy có chịu bỏ cái thói bảo thủ ấy không, anh Lâm và anh Bảo cũng đã hỗ trợ ông ấy rất nhiều về tư liệu băng đĩa mà không thấy cái lão ấu trĩ ấy thay đổi chi cả, chính Bảo cũng đã rất bất mãn khi xem bài diễn mới của Lục, và chị cũng có cùng cảm nhận.
    Mùa lễ này chị thề sẽ không nhận show diễn nào cả.
    Không biết Forgetmenot và các bạn có biết về chương trình cuối khóa ở Cung gần đây không? Hôm ấy chị diễn nhưng cảm thấy không khỏe, đúng ra nên trình bày và không diễn, nhưng chị đã quá háo thắng và quyết định vẫn ra diễn bình thường. Kết quả là một bài diễn tệ hại dù chị đã diễn trót lọt đến cuối bài nhưng trong tình trạng hầu như không đứng vững. Tệ hơn nữa, chị đã xỉu thẳng cẳng ngay sau bài diễn, báo hại một số thầy cô còn đứng lại lúc ấy một phen hoảng loạn. Một số người lấy chị ra làm gương ''''bà mẹ Vietnam anh hùng'''' cho học viên của họ, nhưng chị thì chị hiểu rằng hôm ấy chị đã hời hợt và coi thường khán giả chỉ vì háo thắng. Đáng lẽ chị đã phải rút lui, thà xin lỗi không ra diễn còn hơn để chào đời một đứa con tật nguyền như thế.
    Gần đây chị có quá nhiều bài học, forgetmenot ơi, có nhiều khi tưởng như không đủ kiên nhẫn để tiếp tục. Chị cứ nhớ mãi những lần xem lại trên băng những chương trình đã diễn, chị đã khóc mà ném cái gối ôm vào màn hình (ha, vẫn còn khôn, ném gối thì chả sao, tivi vẫn xem được), có lúc cả tuần chị chả buồn nhìn vào dáng mình trong gương. Bất lực! Bó hand! Nhiều lúc Lâm phải lay chị mà quát chị là đồ hèn, đồ thối chí. Nhiều, nhiều vết đau lắm, nhưng chị vẫn biết rằng, như chị đã nói, dẫu không thể đạt đến perfect accomplishment đi chăng nữa thì lần sau, chí ít chị sẽ không thất bại với cùng một lí do.
    A, ta chán ta quá, ta ơi.
    À quên, sáng chủ nhật tới vẫn không có gì thay đổi, rất hoan nghênh các em đến tham gia, nhưng báo trước, đây chỉ là buổi giao lưu giới thiệu khái niệm nên sẽ là những gì các em đã được học. Tư liệu dựa chính vào các figure trong hệ thống ISTD và một số kỹ thuật cá nhân của Corky và Shirley. Vừa đánh xong giáo trình. Nếu đủ thời lượng thì hướng dẫn sơ qua về Open hip Tiwst và Hockey Stick. Nếu tham gia, chị mong các em sẽ ở lại vào phần giao lưu để làm một minh chứng rằng International Style hoàn toàn có thể được thực hiện bởi bất cứ ai luyện tập đúng phương pháp, việc này sẽ giúp chị rất nhiều đấy. Cám ơn trước đó nghe!
    Được silverclog sửa chữa / chuyển vào 11:59 ngày 30/04/2004
  9. roll

    roll Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/04/2004
    Bài viết:
    128
    Đã được thích:
    0
    Đúng la? ba? chị khó tính, khó tính với chính ba?n thân mi?nh.Có lef đó cufng la? lý do ma? chị va? nhưfng ngươ?i bạn cua? chị đaf có được nhưfng tha?nh công như nga?y hôm nay.
    Đê? có đưọc "nhưfng đứa con tật nguyê?n" như chị nói thi? đaf la? niê?m mơ ước cu?a bao nhiêu ngươ?i rô?i (chắc chắn không chi? mi?nh em đâu ).
    Việc mọi ngươ?i biê?u diêfn không đưọc như ý có thê? do nhiê?u lý do lắm , như tâm lý (cái na?y chắc hơi ít xa?y ra vi? mọi ngươ?i la? lafo la?ng ca? ma?- hi hi), sức kho?e (có thê? do la?m việc, tập luyện quá sức nên...), thậm chí ca? thơ?i tiết nưfa. Mấy nga?y ngâ?n đây, thơ?i tiết rất khó chịu, em ca?m thấy mi?nh không thê? tập trung la?m việc hết công suật được, rất hay phạm sai lâ?m. Đúng la? lôfi la? do mi?nh không câ?n thận nhưng không thê? cu?ng lúc bị nhiê?u như vậy. Lúc tối đi tập cufng vậy, em chi? tập được nư?a buô?i la? thấy đuối rô?i. Cufng như chị nói đó, chị không thê? hiện được nhưfng gi? chị đaf la?m trên sa?n tập, vậy không pha?i hoa?n toa?n do ba?n thân ma? co?n chiụ tác động tư? ben ngoa?i. Vấn đê? nó la? gi? đê? ta co?n trấnh sau na?y.
    Nga?y mai tụi em sef lên NVH Lao Động chơi, đi u?ng hộ, cô? vuf cho "ba? chị khó tính nhưng dêf thương" cua? tụi em. hihi
  10. roll

    roll Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/04/2004
    Bài viết:
    128
    Đã được thích:
    0
    Đúng la? ba? chị khó tính, khó tính với chính ba?n thân mi?nh.Có lef đó cufng la? lý do ma? chị va? nhưfng ngươ?i bạn cua? chị đaf có được nhưfng tha?nh công như nga?y hôm nay.
    Đê? có đưọc "nhưfng đứa con tật nguyê?n" như chị nói thi? đaf la? niê?m mơ ước cu?a bao nhiêu ngươ?i rô?i (chắc chắn không chi? mi?nh em đâu ).
    Việc mọi ngươ?i biê?u diêfn không đưọc như ý có thê? do nhiê?u lý do lắm , như tâm lý (cái na?y chắc hơi ít xa?y ra vi? mọi ngươ?i la? lafo la?ng ca? ma?- hi hi), sức kho?e (có thê? do la?m việc, tập luyện quá sức nên...), thậm chí ca? thơ?i tiết nưfa. Mấy nga?y ngâ?n đây, thơ?i tiết rất khó chịu, em ca?m thấy mi?nh không thê? tập trung la?m việc hết công suật được, rất hay phạm sai lâ?m. Đúng la? lôfi la? do mi?nh không câ?n thận nhưng không thê? cu?ng lúc bị nhiê?u như vậy. Lúc tối đi tập cufng vậy, em chi? tập được nư?a buô?i la? thấy đuối rô?i. Cufng như chị nói đó, chị không thê? hiện được nhưfng gi? chị đaf la?m trên sa?n tập, vậy không pha?i hoa?n toa?n do ba?n thân ma? co?n chiụ tác động tư? ben ngoa?i. Vấn đê? nó la? gi? đê? ta co?n trấnh sau na?y.
    Nga?y mai tụi em sef lên NVH Lao Động chơi, đi u?ng hộ, cô? vuf cho "ba? chị khó tính nhưng dêf thương" cua? tụi em. hihi

Chia sẻ trang này