1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hết đạo văn rồi đến đạo thơ! Em Ngọc Khuê đạo thơ...

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi vietfonevn, 07/08/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. vietfonevn

    vietfonevn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/05/2006
    Bài viết:
    111
    Đã được thích:
    0
    Hết đạo văn rồi đến đạo thơ! Em Ngọc Khuê đạo thơ...

    Ca sĩ Ngọc Khuê có đạo thơ?


    Ca sĩ Ngọc Khuê.
    Sau khi bài thơ ?oCha và mùa thu? của ca sĩ Ngọc Khuê đăng trên Báo Tiền Phong đặc san số cuối tháng 12/2005, Nguyễn Thị Minh Thương, sinh viên năm 3, Đại học Sư phạm Hà Nội, rất bức xúc vì theo cô, Ngọc Khuê đã đạo thơ của cô.


    Để rộng đường dư luận, chúng tôi đã có cuộc phỏng vấn hai tác giả này.



    Ca sĩ Ngọc Khuê: Tôi làm bài thơ này vào năm 2004



    Ca sĩ Ngọc Khuê khẳng định: ?oBài thơ này của em, chính em làm chứ chẳng nhờ vả ai làm hộ hay lấy của ai?.



    ?oBài thơ đăng trên Báo Tiền Phong đặc san cuối tháng 12/2005 là do bố em đưa cho một chị bên báo đó, chị ấy thấy hay cho đăng luôn chứ em cũng không có ý định gửi đăng báo?, Khuê cho biết.



    Phóng viên: Bài thơ đó khá xúc động. Khi đăng kèm bài báo phỏng vấn bố em, họa sĩ Phạm Ngọc Khôi, ông có bảo em làm bài này tặng riêng bố...



    Ca sĩ Ngọc Khuê: Em làm vào năm 2004, lúc đó gia đình em có một chuyện buồn-chị em mất. Bố em rất buồn, em nghĩ phải làm một cái gì đó động viên bố nên em đã xúc cảm làm bài thơ này. Lần ấy, em định không tham dự Sao Mai - Điểm hẹn 2004 vì chuyện buồn đó. Trước khi vào Sài Gòn tham dự cuộc thi, em có làm bài thơ này để trong phòng bố và bố em đã giữ trong ví rất lâu cho đến ngày Báo Tiền Phong phỏng vấn.



    Khi bài thơ xuất hiện, hẳn nhiều ý kiến ngạc nhiên về ca sĩ Ngọc Khuê?



    Khi báo ra, họa sĩ Lê Thanh Sơn làm ngay một bài thơ để chúc mừng em. Anh Sơn nghĩ, bình thường trông em vô tư thế, ít nghĩ ngợi thế không ngờ lại làm được một bài thơ tràn trề xúc cảm như vậy.



    Có người cho rằng, bài thơ này không phải do em làm mà đại khái là em nhờ ai đó làm hộ, hay ảnh hưởng của ai đó...?



    Em khẳng định, bài thơ này của em, chính em làm chứ chẳng nhờ vả ai làm hộ hay lấy của ai.



    Nhưng có một cô nữ sinh trong cuộc thi Nữ sinh và tương lai trên Đài Truyền hình Việt Nam đã đọc bài thơ này và cô ấy cũng nói là viết tặng cha mình... Và bài thơ này đã được đăng báo trước đó?



    Thế à? Bài này em làm từ năm 2004 cơ mà. Hôm bố em đưa bài thơ cho báo, em cũng không đồng ý lắm. Em nghĩ rằng, những tâm sự riêng không nên đưa lên báo. Em đã từng chịu nhiều tin đồn không hay. Em không muốn người khác đưa thơ em ra mổ xẻ, bình luận.



    Chẳng ai xuyên tạc những tình cảm thật, khi bài thơ đó lại là một lời an ủi của chính Ngọc Khuê với cha mình ?



    Biết đâu được anh. Em chưa lấy chồng mà anh đã nghe tin đồn là em cưới từ lâu rồi đó thôi.



    Anh nghĩ, tin đồn thì cứ mặc nó. Người của công chúng mà. Vấn đề mình sống chân thành là được?



    Vâng. Em nghĩ, về cá nhân em là người của công chúng thì luôn luôn phải trau dồi các khả năng giao tiếp, những kiến thức đời thường làm sao để dễ hòa đồng nhất và không để khán giả dị nghị mới là điều quan trọng. Còn thơ văn chỉ là một thoáng suy nghĩ thôi và chỉ viết cho riêng mình chứ không có ý định chia sẻ đâu ạ.






    Minh Thương

    Nguyễn Thị Minh Thương: Ngọc Khuê đã ?othuổng? thơ tôi!



    Minh Thương khẳng định rằng bài thơ Cha và mùa thu là của cô, đã từng đăng Báo Văn Nghệ Trẻ, số 33, ra ngày 17/8/2003.



    ?oHồi đó, gia đình em đang gặp chuyện buồn, anh trai em bị tai nạn. Bố em là người thương con một cách thầm lặng và cũng thường giấu nỗi buồn thầm lặng như thế. Em ngồi viết nhật ký một chuyện buồn, tự nhiên cảm xúc lại thành thơ. Em không có ý định đưa bài thơ này cho bố em đọc, lại càng không bao giờ có ý định đem ra để đăng báo?, Minh Thương kể lại xuất xứ tác phẩm của mình.



    Phóng viên: Nhưng sao bài thơ đó vẫn xuất hiện trên báo?



    Minh Thương: Chuyện như thế này, hè năm 2003, Trường chuyên Hùng Vương mà em đang học có phối hợp với Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Phú Thọ mở một lớp năng khiếu sáng tác văn học hè. Em nằm trong danh sách được chọn và cô giáo em bảo phải nộp 1 tác phẩm. Từ trước tới giờ em chẳng có sáng tác nào, chỉ mỗi bài thơ đó, đành lấy bài thơ tặng bố đem đi nộp.



    Đầu tháng 8, lớp sáng tác đó bế mạc. Nhà thơ Đỗ Bạch Mai, nhà thơ Đoàn Thị Lam Luyến ở báo Văn Nghệ Trẻ có đến dự. Cô Bạch Mai có chọn trong 36 bài thơ của cả lớp một số bài để đăng báo Văn Nghệ Trẻ và cô thích bài thơ của em nên chọn đăng ở vị trí đầu tiên trong chùm thơ, cũng trong tháng 8 năm ấy. Năm 2005, Báo Truyền hình (của Đài Truyền hình VN) có đăng bài thơ này của em.



    Thế, đến khi đọc tờ Báo Tiền Phong cuối tháng 12/2005 em biết là có chuyện ?otrùng hợp phi lý? này ?





    Không ạ. Cô giáo em phát hiện và gọi điện cho em nhưng không gặp được. Em gọi điện về cho cô, cô bảo có một bài thơ của cô ca sĩ Ngọc Khuê đăng trên báo Tiền Phong rất giống thơ em và bảo em tìm đọc, cô còn trêu hay là em ?obán bản quyền??. Bận thi nên em chưa đi tìm tờ báo ngay.



    Sau khi thi xong, đúng dịp nghỉ tết em vào thăm cô giáo và cô có đưa cho em tờ báo Tiền Phong. Em bị sốc thực sự: Sao thơ mình mà Ngọc Khuê lại bảo là thơ của Ngọc Khuê. Đọc kỹ, em thấy Ngọc Khuê không nhận bừa đâu mà cố ý sửa chữa cho nó hợp với hoàn cảnh của cô ấy như Mây trắng phiêu đời nghệ sĩ của cha còn thơ em là Mây trắng phiêu trôi một đời cha phiêu bạt và một số từ nữa. Còn lại là y chang.



    Sao chuyện lâu như vậy rồi mà bây giờ em mới phản ứng?



    Thực ra, em định im lặng cho qua chuyện vì em nghĩ Ngọc Khuê còn trẻ, sự nghiệp còn dài, còn mình cũng chỉ là một sinh viên, em không muốn làm ảnh hưởng đến cô ấy. Nhưng đã đến nước này thì em nghĩ cô ấy không tôn trọng tác giả khi cô ấy khẳng định bài thơ này do cô ấy sáng tác. Ngọc Khuê là người của công chúng nên sự trung thực là điều cần thiết.



    Nhưng Ngọc Khuê cũng có một cảnh ngộ tương tự em?



    Thà là cô ấy cứ trung thực mà nói là cô ấy chép bài thơ này tặng bố, chứ không thể ngồi sửa sang lại rồi nói dối bố là cô ấy làm.



    Em muốn nói với Ngọc Khuê điều gì không?



    Em biết, khi biết chuyện này người buồn nhất là bố của Ngọc Khuê, chứ không phải là em hay là Khuê. Nhưng em không thể im lặng. Có người không biết sẽ nghĩ rằng em là người ?othuổng? thơ của Ngọc Khuê thì sao? Em muốn một lời xin lỗi ở Khuê!




    Cha và mùa thu

    Nguyễn Thị Minh Thương

    Con chẳng gặp lá rơi vàng trước ngõ

    Khi mùa thu giăng lối trước hiên nhà

    Chỉ gặp dáng cha ngồi lặng lẽ

    Chẳng bao giờ thanh thản với thời gian

    Chẳng biết bao giờ mùa thu cứ mênh mang

    Cho trời xanh thêm và gió đưa lời hát

    Cho ngày con sinh chẳng bao giờ

    nắng nhạt

    Để cha cười ấm áp một vầng mây

    Mùa thu gầy như khói xanh bay

    Cay cay mắt con dối lòng không khóc

    Cha trở mình từng đêm khó nhọc

    Khát vọng ngày xưa dạt mãi phía chân trời

    Trách làm gì mùa thu cũ xa xôi

    Mây trắng phiêu trôi một đời cha

    phiêu bạt

    Lặng giấu nỗi buồn sau ánh nhìn đã nhạt

    Cha tìm gì trong sâu thẳm trời xanh?

    Đi qua mùa thu không qua được nỗi buồn

    Ám ảnh thời gian điều còn, điều mất

    Dẫu ngày con sinh nắng vàng, gió hát

    Nụ cười cha không trọn vẹn bình yên.



    Cha và mùa thu

    Ngọc Khuê

    Con chẳng gặp lá rơi vàng trước ngõ

    Khi thu qua giăng lối trước hiên nhà

    Chỉ gặp dáng cha ngồi lặng lẽ

    Chẳng bao giờ thanh thản với thời gian

    Chẳng biết bao giờ mùa thu cứ mênh mang

    Chân trời xanh thêm và gió đưa lời hát

    Ngày chị con đi vào một chiều nắng nhạt

    Để cha ngồi man mác một vầng mây

    Mùa thu gầy như khói xanh bay

    Cay cay mắt con dối lòng không khóc

    Cha trở mình từng đêm trằn trọc

    Khát vọng ngày xưa dạt mãi phía chân trời

    Trách làm chi khi mùa đông đã tới

    Mây trắng phiêu đời nghệ sĩ của cha

    Lặng giấu nỗi buồn sau những điều đã mất

    Cha tìm gì trong sâu thẳm trời xanh?

    Mùa thu qua nỗi buồn cha chưa dứt

    Ánh mắt cha không trọn vẹn bình yên

    Chị con đi ngày trời xanh, gió hát

    Khúc hát buồn sâu thẳm nơi tim cha.

    (Phần chữ in đậm là điểm khác của hai bài thơ)




    Theo Hoàng Nguyên Vũ

    Người Lao Động
  2. KI_EN

    KI_EN Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/11/2005
    Bài viết:
    73
    Đã được thích:
    0
    Hết vụ nhạc sĩ đạo nhạc, nhà văn đạo văn, giờ đến ca sĩ đạo ... thơ, nghe rõ nực cười. Bài này đã đọc trên trang .... (không trả tiền quảng cáo nhất định không nêu) rồi. Em Ngọc Khuê chả nên thanh minh thanh nga nhiều mệt người, đến con gà khờ đọc cũng rõ bản chất vấn đề là như thế nào. Thật ra hai bài thơ (thực chất là một) kia cũng chẳng sắc nước hương trời gì đến nỗi phải tranh cãi nhiều. Vụ việc được đưa ra tranh cãi chẳng qua có yếu tố "người nổi tiếng" là Sao Mai Ngọc Khuê ở đấy. Em Khuê có lớn mà chẳng có "khôn", giá như em ấy chẳng lôi thơ ra đăng báo, mà sửa sửa đi dăm ba lời, phổ thành một bài hát, thế có phải lòe được thiên hạ dễ hơn không, như các nhạc sĩ tài năng của ta vẫn thường làm đấy thôi... Đừng tưởng các "nhạc sĩ trẻ" của ta ghê gớm, tớ cá với các bạn có quá nhiều những bài hát ấy (kể cả của các nhạc sĩ ko kém nổi tiếng nhá) lấy ý tưởng từ thơ và lời thơ của... người khác. Thêm mắm dặm muối vào thế là thành bài ca thời thượng. Các anh / chị thợ hát ca ra rả cả ngày, còn nhà thơ chỉ biết ngồi... vêu...
  3. Codaikhongten

    Codaikhongten Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/04/2006
    Bài viết:
    493
    Đã được thích:
    0
    Xin lỗi các mod cho tớ văng tục tí (quen mồm từ hồi vào "Những nhà văn nữ..." mất rồi).
    Đé o mẹ cái tâm lý tiểu nông thì xxx bao giờ bỏ được. Cái kiểu mày nghiện hả, bố léo nghiện---> bố sạch sẽ hơn mày (!?).
    Đồng thời vợ chồng mày giàu có mà suốt ngày chửi nhau hả? Vợ chồng bố léo thế, hê hê, hạnh phúc ấm êm nhể?
    Bài thơ trên thì cũng quá tầm thường---> đạo hay không đạo thì làm éo gì mà nhộn nhịp trên vnexpress.net thế?
    Cái tốt đẹp thì đe*o cần nhìn đến, chỉ hở ra cái gì léo hay là vồ ngay lấy để hạ bệ người ta.
    Bên box "Văn học" thì có 1 tô bích chửi Nguyễn Huy Thiệp lăng xê con. Đe*o hề suy nghĩ rằng nhờ có NHT & "Nỗi buồn chiến tranh" mà thế giới biết đến văn học VN hiện đại không đến nỗi "ngu vừa thôi, ngu quá đe*o ai chịu được".
    Khi người ta thịnh thì ngồi im trật tự, đe*o dám cả cười khi đúng lúc. Khi người ta suy thì cbn xúm vào xâu xé như những con chó bọ. Cứ thế này mãi thì ngồi đấy mà mơ đất nước đổi dời.
    Ngọc Khuê là một chất giọng riêng biệt & lạ lẫm, đèo mẹ gấp vạn lần cái bọn thậm chí 7 nốt nhạc đe*o rành đang nhảy tung tăng trên sân khấu hằng đêm...
    Thấy ông/bà gì lập ra topic này từ hôm qua, cũng không định nói gì. Nhưng vừa rượu xong hấp cbn rồi. Chỉ có copy & paste cũng đe*o nên thân. Chỗ in đậm đâu? Hay chỉ để quảng cáo chữa ĐTDĐ?
    Lần sau bố/mẹ cứ đưa đường link là đủ rồi, con tự tìm lấy. Sốt cả ruột.
  4. pentaxk1000

    pentaxk1000 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/07/2006
    Bài viết:
    68
    Đã được thích:
    0
    Hơi manh động nên nhầm lẫn hay kiến thức có hạn vậy bạn . Lại muốn tai tồ đỏ đấy à???
  5. Codaikhongten

    Codaikhongten Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/04/2006
    Bài viết:
    493
    Đã được thích:
    0
    Dạ, vầng!
    Ông/bà nào đó nói đại ý "Khi NHT viết truyện ngắn thì người ta không thể viết TN như trước được nữa. Khi Bảo Ninh viết "Nỗi buồn chiến tranh" thì người ta không thể viết về chiến tranh như trước được nữa".
  6. ErnKhongXinh

    ErnKhongXinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/07/2006
    Bài viết:
    32
    Đã được thích:
    0
    Chị thấy bài của cưng Ngọc Khuê sửa còn hay hơn bài gốc, khẹc khẹc... Cưng Có zdái không tên sao khoái chửi bậy vậy ha? Cưng định chứng minh cái gì đây?
  7. arcvubale

    arcvubale Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/11/2002
    Bài viết:
    2.676
    Đã được thích:
    0
    Ông nói chán bỏ mẹ . Nói như ông mấy thằng đã từng cứu người ( ví dụ cứu người chết đuối ) là có quyền cầm dao đâm chết người khác à? Thế giới biết đến văn học hiện đại VN đé''''''''''''''''''''''''''o phải chỉ mình NHT . Đạo thì nói mẹ là đạo , đến Bộ trưởng GD Hàn '' cuốc '' còn từ chức bỏ mẹ kia kìa . Suy nghĩ như ông thảo nào dân mình đé''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''o khá được là phải .
    Tôi là tôi cứ nói thẳng tưng là con dở hơi đấy nên tổ chức họp báo và xin lỗi tác giả lẫn độc giả của Báo Tiền phong , chứ cái kiểu đánh cắp chất xám đó đé''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''o thể nào chấp nhận được
  8. tuthihan

    tuthihan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/07/2006
    Bài viết:
    279
    Đã được thích:
    0

    Đạo là đạo
    Không đạo là vô đạo.
    Mấy vấn đề này có gì mới mẻ đâu mà om sòm thế nhỉ ?
    Chẳng gì lạ lẫm.
    Chỉ một câu " Không biết xấu hổ à ? " - ( Câu này mượn cô Kiều)
    Vậy là đủ.
  9. ga_nhep_trui_long

    ga_nhep_trui_long Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/07/2006
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0

    Chẹp! Ngọc Khuê nhất định là sai rồi. Sai thì phải nhận, đấy là điều ko ai có thể chối cãi. Nghệ sỹ sinh ra là để sáng tạo, nếu không sáng tạo thì tự tước bỏ đi cái danh hiệu nghệ sỹ của mình.
  10. chan_dat_dau_tran

    chan_dat_dau_tran Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/10/2004
    Bài viết:
    264
    Đã được thích:
    0
    Các tiên sinh cứ bình tĩnh. Đừng trách em NK vội, tớ khuân từ diễn đàn Vietnamnet một ý kiến khá hay đây:
    Trước tiên là cứ phải chửi (theo truyền thống phố ròm) là TSB anh Hoàng Nguyên Vũ. anh Vũ trích dẫn thơ của người ta éo gì mà cả bài thơ dài như đoàn tàu Thống Nhất thế mà có mỗi 1 cải dấu chấm hỏi (?) và 1 cái chấm cuối bài (.), đọc thế thì làm sao cảm nhận được hết những cảm xúc của bài thơ?
    Thứ hai là theo nhà em thì em "Thị Maù" Ngọc Khuê (còn có tên khác là Khuê điên @dotrungquan, Khuê hâm) này làm éo gì có trình mà thơ với thẩn, cứ xem quả em này trả lời ở Sao Mai 2004 thì suy ra văn của em ngay. Nhưng khổ cái là em lại thích bày vẽ, tặng Cha. Vì tặng Cha nên em mới cóp pi quả này về chữa lại cho nó hoành tráng và chỉ tặng riêng Cha thôi nhưng éo ngờ Cha em lại tưởng con mình ngon quá nên gửi báo cho nó nổi lềnh bềnh. Thành ra...
    Xét ra thì em Khuê có chỉ có lỗi với Cha em ấy thôi, éo có lỗi với bạn Thương. (VD: Các cụ lấy thơ Xuân Quỳnh hay Xuân Diệu sửa lại tặng bạn gái thì cũng éo ai trách các cụ được nhaỷ?
    Cha em Khuê vừa là nạn nhân lại vừa là thủ phạm (nếu như chưa hỏi lại em Khuê mà đã mang đăng baó).<BR>Bọn Báo Tiền Phong là tội to nhất, bài thơ kia đã đăng trên báo Văn Nghệ Trẻ số 33 năm 2003 rồi mà không kiểm tra kỹ laị, vẫn cho đăng tiếp gây tranh chấp. (@the_phantom, diễn đàn VNN)
    Được chan_dat_dau_tran sửa chữa / chuyển vào 20:45 ngày 08/08/2006

Chia sẻ trang này