1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

hfưibjkjoilktthykjthjkgkjs

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi tieu_yen_tu84, 30/10/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. uyenly

    uyenly Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/11/2004
    Bài viết:
    597
    Đã được thích:
    0
    ôi giời ạh, chị sinh năm 84, lớn chưa fải là lớn nhưng ko fải là chưa có kinh nghiệm sống, có fải chị là nít lên 3 đâu mà sợ ko xoay sở được. Sống 22 năm, tuỉ nhục , khổ cực đã chồng chất ứ họng rồi ( nếu đúng như chị nói), thì chẳng việc gì chị fải gồng mình thêm 1 fút giây nào nữa, đi đi, tương lai của chị, của cả em chị nó nằm ở cái bản lĩnh của chị chứ ko fải ai khác, khuyên nhiều vào mà chị ko có đủ can đảm thì fỏng ích gì.
    cảm tưởng tôi lúc này là chị bất mãn thì có đấy, chán chường thì có đấy, nhưng cái mãnh lực dứt ra thì ko có, ý chí vươn lên ko có, thế thì cứ sống thế đi chị, thôi ko fải đi đâu đâu, chịu được đến đâu thì chịu.
    Thật là...., ko biết có wá lời ko, nhưng đọc những bài đầu tiên chị tâm sự, đã căm fẫn hộ chị rồi, đọc tiếp thấy anh nguyenduyanh gì đấy khuyên những lời khuyên rất hợp với ý mình, chắc mẩm chị này rồi sẽ có cách xoay sở, nào ngờ bây giờ vào đọc lại thấy chị ...sợ với chẳng ngại này nọ.
    Nếu tự nhắm dắt em mình theo chưa nuôi nổi thì để nó ở nhà( tự nó cũng biết cách sống chứ ko fải chị đi thì nó tiêu hoàn toàn nhé), đủ khả năng rồi liên lạc dắt nó theo chưa muộn.
    Nếu khẳng định sẽ đi thì hãy nói tiếp, ko thì chấm dứt ở đây, khỏi than vãn.
    Còn nếu cuộc sống ở nhà chưa đến nỗi trầm trọng như chị diễn tả trong những bài trước, thì thôi, cứ vậy mà sống, chẳng ai giàu 3 họ, chẳng ai khó 3 đời, 2 người kia cũng chẳng trường sinh.
    Chấm hết!!!!!!

Chia sẻ trang này