1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hic,gap phai "khuc go" thi biet lam the nao cho no biet cuoi,biet noi hay gioi?

Chủ đề trong 'Tâm Lý Học' bởi yakana_eyes, 30/03/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. yakana_eyes

    yakana_eyes Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/03/2006
    Bài viết:
    55
    Đã được thích:
    0
    Tình hình là thế này!Tớ đang đi gia sư cho 1 thằng bé học lớp 7,nói chung là ngoan và có chịu khó học!Nhưng vấn đề là nó quá ít nói và ít tiếp xúc,dạy nó xong mà tớ có cảm tưởng là mình học xong lớp giao tiếp với người câm!Gần như thằng bé kô thể (hay đã trở thành thói quen) chỉ nói lúng búng ở trong miệng,hoàn toàn kô phát ra tiếng!Tớ chỉ có thể nhìn vào cử động của miệng để biết nó đang nói gì!
    Tình hình lại thêm tình hình bởi mặt thằng bé lúc nào cũng phẳng lỳ,chẳng có tâm trạng,các bác cảm tưởng rằng nếu mà có lúc nào đó tớ làm nó cười hoặc nhăn mặt 1 lần trong buổi học là tớ đã nhảy cẫng lên vì vui mừng rồi!
    Thằng bé này sinh ra ở Đức,lớn lên mới về nước,đi học chậm 2 năm,có phải vì thế mà nó có những biểu hiện như bi h không nhỉ?
    Đi dạy kiểu này cũng hơi ức chế vì kô làm sao tiếp cận nó đc!Các bác có cao kién gì góp ý mình với nhé!
  2. Jebee

    Jebee Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/03/2004
    Bài viết:
    489
    Đã được thích:
    0
    Thử nói chuyện này với phụ huynh em đấy xem thế nào ?
    Hoặc warm up các buổi học bằng cách vẽ ra cho nó một tương lai của những người " ăn nói rõ ràng " ( ví dụ làm leader chả hạn). Tất nhiên phải khéo léo !
  3. RAGNAROK

    RAGNAROK Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/07/2002
    Bài viết:
    3.891
    Đã được thích:
    1
    Chẳng ai là khúc gỗ cả bạn ạ. Chua biết khuyên bạn thế nào, nhưng thực tế tôi đã từng quen người mà thời gian đầu tôi cũng có cảm giác như bạn, nhưng bây giờ thì tuy chưa được ... sôi nổi lắm nhưng cũng rất thoải mái.
    Bạn hãy nên nghĩ theo hướng là mình làm thế nào mà lại khiến người ta ko muốn nói gì với mình.
    Quan điểm của tôi: mọi việc cần có điều kiện cần và đủ để thực hiện được. Điều kiện cần thì gần như rất dễ có, nhưng nó là yếu tố khách quan, còn điều kiện đủ quan trọng hơn nhiều, và trong mọi trường hợp, ta luôn có khả năng tạo điều kiện cho mình.
    Với trường hợp của bạn, em bé của bạn biết nói, tức là điều kiện cần đã có, còn lại bạn có thể làm được, hãy nghĩ xem khi nào thì con người ta muốn phát biểu, chứ đừng bao giờ nghĩ là mình phải nói gì để làm người ta phải trả lời.
  4. yakana_eyes

    yakana_eyes Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/03/2006
    Bài viết:
    55
    Đã được thích:
    0
    Tất nhiên là tớ đã có nói chuyện với phụ huynh-mẹ thằng bé chứ,ngay từ đầu bác ấy đã chủ động gợi chuyện và nói rõ cái tình hình là rất tình hình của thằng bé!
    Tớ cũng đã gặp 1 vài người "có thể gọi là khúc gỗ" ròi,chẳng nói đâu xa,con bạn giờ đang là bạn thân của mình ở lớp-nó nói nhiều hơn,cười nhiều hơn khi có người trêu choc,nhưng bình thường thì cái mặt vẫn "đần thối và kô có phản ứng gì"-có lẽ đã thuộc về bản chât rồi-nhưng dù sao thì thế cũng đã tốt hơn nhiều !
    Ngay bản thân tớ trước đây cũng là 1 người bị mắc bệnh trầm cảm,chỉ nói khi đc hỏi,...nhưng lên cấp 3 gặp được những người bạn tâm đầu ý hợp và nghịch ngơm,tớ dần thoát ra khỏi cái vỏ bọc tưởng chừng an toàn mà hết sức tẻ nhạt đó ...Tớ cũng đã kể chuyện này với thằng bé,cũng khuyên thằng bé nhiều điều nhưng có vẻ nó kô thể kết thân với ai ở trên lớp cũng như kô có thời gian để kết thân bên ngoài vì lịch học của bọn trẻ bây giờ,mọi người biết rồi đấy,dù rất cố gắng sắp xếp nhưng vẫn kín mít!
  5. yakana_eyes

    yakana_eyes Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/03/2006
    Bài viết:
    55
    Đã được thích:
    0
    Tớ đi dạy chẳng phải do lý do tài chính,tớ đi dạy là vì cứu cánh cho đứa bạn,vì vậy tớ dồn hết tâm sức cho thằng bé này!Tớ coi nó như em mà,thấy nó khó gần tớ mới ức chế chứ,nếu kô thì chỉ việc nghỉ quách đi và dạy đứa khác,sống vô trách nhiệm 1 chút nhưng đc cái mình thoải mái cái đầu.Thế nào cũng có bác phản đối cái suy nghĩ này!
    Mà bác RAGNAROK ơi,bác nói khó hiểu bỏ xừ,cần với chả đủ,tất nhiên mọi chuyện đều nên nhìn từ 2 phía,có thể do tớ tiêp cận vẫn chưa đúng cách,thế mới cần sự góp ý của mọi người.
    Mà qua đó cũng thấy rằng việc hiểu và "dạy" 1 người cũng rthật khó khăn,sau này dạy con chắc khó còn hơn leo lên nóc nhà thế giới!
  6. thankyou1209

    thankyou1209 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/03/2006
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    Mình cũng đồng ý không ai là khúc gỗ cả , chắc tại bạn chưa khám phá ra điểm thú vị của thằng bé này thôi .
    Theo như bạn mô tả thì em này ít nói và gần như bất động , nhưng mình nghĩ ít nhất cũng có một lảnh vực nào đó khiến em hứng thú , bạn nên để ý tới thái độ của em đối với những tác động ngoại cảnh , có thể đó không nằm trong phạm vi bài học nhưng lại khiến em chú ý , chẳng hạn em này thích xem 1 chương trình nào đó trên truyền hình , thích sưu tập một cái gì đó , hay đá banh chẳng hạn . Sau khi nắm bắt được rồi bạn cũng nên tìm hiểu sơ qua về lãnh vực đó để có thể lân la trò chuyện với em . Khi thấy một người cũng có cùng hứng thú với mình thì em ấy sẽ tự tin hơn và cố gắng diễn đạt ngôn ngữ của mình để dễ dàng cho việc giao lưu tư tưởng .
    Còn việc em này lúng búng , nói ko rõ chữ cũng một phần do em sinh sống ở nước ngoài từ bé , lại đi học chậm 2 năm . Bạn nên kiên nhẫn với em ấy , nói năng thật diễn cảm , tròn vành rõ chữ để em có thể tiếp thu và bắt chước dễ dàng .
    Còn vẻ mặt em này đần thối , phẳng lỳ như bạn nói có lẽ do em thuộc tuýp người ít xúc cảm . Cái này thuộc về bản chất nên có lẽ cũng khó thay đổi . Tuy nhiên điều này lại ảnh hưởng lớn đến việc giao lưu kết bạn của em , thế cho nên bạn càng phải tỏ ra linh hoạt , vui vẻ để em ấy học hỏi theo , vì các xúc cảm có tính lây lan từ người có xúc cảm mạnh sang người có xúc cảm yếu hơn. Nói tóm lại bạn nên là người chủ động trong mọi tình huống , tránh không để em ấy rơi vào tình trạng bối rối , khó xử và im lặng .
    Và đợi một lúc thân mật nào đó , bạn có thể nói : " Em có biết em đáng yêu nhất khi nào ko ? đó là khi em cười đấy " . Một câu nói đơn giản nhưng biết đâu lại khích lệ em ấy nhiều hơn bạn tưởng .
    Chúc hai chị em thân và hiểu nhau hơn
  7. yakana_eyes

    yakana_eyes Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/03/2006
    Bài viết:
    55
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn bạn thank you đã góp ý!
    Hic,những vấn đề mà bạn gợi ý,mình đều đã thử rùi!Tất nhiên mình đã có tìm hiểu xem vấn đề và lĩnh vực nào mà thằng bé quan tâm chứ!Nhưng như mình đã nói,ngày nay bọn trẻ phải chịu sức ép học hành quá,mặc dù đã cố gắng sắp xếp nhưng thật sự có quá ít thời gian để xem truyền hình hay chơi thể thao..Thằng bé gần như chẳng có thời gian để xem truyền hình,hỏi chương trình gì trên TV nó cũng kô biết,hoặc chỉ mập mờ đoán,vì hầu hết là nghe lỏm đc ở trên gác khi đang làm BT về nhà!Thể thao thì gần như là chẳng chơi môn gì,người gì mà gầy khẳng như cây củi,lại bé như học sinh lớp 6 chứ chẳng phải là lớp 9 như đúng độ tuổi của thằng bé!
    Còn việc khen và đưa ra cho nó biết những ưu điểm của bản thân thằng bé thì mình làm kô ít!Người ta vẫn nói tiếc gì 1 lợi khen,nhất là khi lời khen đó lại đúng và chân thành nữa thì người nghe sẽ cảm thâys tự tin hơn nhìu!
    Hì,nhưng đúng là cách này cũng có chút hiệu quả,lần trước mình nói với thằng bé là:"Em có biết là em rất có tư chât,thông minh đấy,và trông em cũng rất ổn,em biết diễn viên nam chính trong phim "Cô Kim muốn làm triệu phú ở kênh Hâ Nội kô?Em mà tự tin và cố gắng thể dục thể thao thêm nữa thì em cũng sẽ có đc ngoại hình mạnh mẽ và đàn ông như vây!Nói tóm lại chỉ cần em tự tin,mạnh bạo hơn thì em sẽ rất tuyêt!"
    Hic,chẳng biết nói mấy câu đó với 1 thằng bé lớp 9 các bác có nói t ớ ăn nói lung tung không nhỉ?
    Nhưng có lẽ đúng là tớ vẫn chưa tìm ra đc điểm chung để có thể tiếp cận gần với thằng bé hơn nữa!Các bác góp ý thêm nhé!Cám ơn nhìu!
  8. RAGNAROK

    RAGNAROK Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/07/2002
    Bài viết:
    3.891
    Đã được thích:
    1
    Thông cảm vậy, tôi không có thói quen nêu chi tiết một trường hợp nào mà chỉ thường nói dưới khía cạnh tổng quát. Ngoài diễn đàn này tôi còn công việc quản lí khác và quan hệ xã hội thì khá nhiều nên thường phải có những lối tư duy tổng quát như thế để làm việc cho hợp lí.
    Chúc bạn thành công
  9. thankyou1209

    thankyou1209 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/03/2006
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    Chào bạn ,
    Có lẽ bạn nên có một số thỏa thuận nhất định với phụ huynh em này trong việc bố trí thời gian học và chơi của em . Ngoài việc học thì em cũng cần được nghỉ ngơi thư giãn và nhất là vui chơi hoạt động ngoài trời . Điều này rất quan trọng cho sức khoẻ cũng như trí tuệ của em í, vì lợi ích của chính em mà các phụ huynh phải tôn trọng những ý kiến của bạn với tư cách là một gia sư .
    Về cách khen ngợi và khích lệ của bạn với em này mình thấy cũng chưa ổn . Việc khen ngợi nên trực tiếp và rõ ràng hơn . Chẳng hạn như khi em ấy giải ra một bài toán hay đưa ra một ý kiến hay thì bạn nên khen ngay : " Giỏi lắm , rất thông minh " .Hay khi em tỏ ra nhanh nhẹn , tháo vát trong một công việc gì , bạn có thể khen : " Em làm tốt lắm , rất nhanh nhẹn . Lần sau cũng như vậy nhé ! " Những câu nói đó sẽ khiến em này cảm thấy tự hào và sẽ nỗ lực thêm rất nhiều . Còn những lời khen mơ hồ kiểu như : Em có biết là em rất có tư chât,thông minh đấy,và trông em cũng rất ổn,em biết diễn viên nam chính trong phim "Cô Kim muốn làm triệu phú ở kênh Hâ Nội kô?Em mà tự tin và cố gắng thể dục thể thao thêm nữa thì em cũng sẽ có đc ngoại hình mạnh mẽ và đàn ông như vây!Nói tóm lại chỉ cần em tự tin,mạnh bạo hơn thì em sẽ rất tuyêt!" có lẽ sẽ chẳng có tác dụng mấy , vì nó đưa ra ko đúng thời điểm , hơn nữa những từ như " tư chất " , " rất ổn " khá mơ hồ trừu tượng mà mình nghĩ em này có thể ko hiểu hết được . Việc so sánh lại lấy hình ảnh của một nam diễn viên trên truyền hình thật ko hợp lý , vì theo như bạn nói em này cũng chẳng hề xem truyền hình nữa . Nói tóm lại việc khen ngợi của bạn khá dài dòng và có phần hơi giả tạo nữa , đừng giận nhé
    Còn một chi tiết nữa là bạn nên tìm hiểu thêm về tình hình học tập trên lớp cũng như bạn bè của em naỳ để qua đó hiểu rõ và có những biện pháp dạy học thích hợp hơn , bởi theo như bạn nói bạn tính dồn hết tâm sức cho thằng bé này . OK ?
    Mà ku này học lớp mấy vậy bạn
    Được thankyou1209 sửa chữa / chuyển vào 23:16 ngày 31/03/2006
  10. yakana_eyes

    yakana_eyes Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/03/2006
    Bài viết:
    55
    Đã được thích:
    0
    Hihi,bít ngay là khen kiểu đó sẽ có bạn bảo hơi giả tạo và có vấn đề mà!
    Không giân đâu,tại mình thấy câu khen đó là kô ổn nhất nên nêu ra thôi,chứ mấy câu khen :"thông minh,...gioỉ lắm"khi em nó làm tốt bài thì kô ít,vì nó là :"1 phần tất yếu của cuộc sống" mà...
    Về việc nói chuyện với phụ huynh tớ cũng có góp ý chứ...hiihi,nhưng mà càng nói càng thấy mình toàn phải bác ý kiến góp ý quý báu của mọi người-->bảo thủ khó ưa quá!

Chia sẻ trang này