1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hic,gap phai "khuc go" thi biet lam the nao cho no biet cuoi,biet noi hay gioi?

Chủ đề trong 'Tâm Lý Học' bởi yakana_eyes, 30/03/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. dinhhungtt

    dinhhungtt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/06/2005
    Bài viết:
    178
    Đã được thích:
    0
    Oh, vào đọc lại bài này tớ có một ý kiến nho nhỏ thế này:
    - Theo những gì mà yakana_eyes kể thì thằng bé này có thể là trẻ chậm phát triển!
    + quá ít nói và ít tiếp xúc
    + Gần như thằng bé kô thể (hay đã trở thành thói quen) chỉ nói lúng búng ở trong miệng,hoàn toàn kô phát ra tiếng (cái biểu hiện này còn có thể liên quan tới cả khả năng ngôn ngữ của trẻ )
    + thằng bé lúc nào cũng phẳng lỳ,chẳng có tâm trạng
    + Thằng bé gần như chẳng có thời gian để xem truyền hình,hỏi chương trình gì trên TV nó cũng kô biết,hoặc chỉ mập mờ đoán,vì hầu hết là nghe lỏm đc ở trên gác khi đang làm BT về nhà!Thể thao thì gần như là chẳng chơi môn gì,người gì mà gầy khẳng như cây củi,lại bé như học sinh lớp 6 chứ chẳng phải là lớp 9 như đúng độ tuổi của thằng bé!
    Và có thể có một vài biểu hiện mà cậu có thể tìm thấy trong quá trình tiếp xúc với nó!
    Do vậy, không chỉ có dạy văn hoá cho nó, mà cậu cần có cả kĩ năng dạy cho trẻ....kiểu như vậy mới thành công!
    Cần thiết, có thể cho nó đi kiểm tra, đo IQ,....để cả gia đình biết thêm!
    Chúc cậu thành công!
  2. emgai_yeuanhzai

    emgai_yeuanhzai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/03/2006
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0
    Tui cũng gặp một đứa như vậy, là con trai. Tính cách có thể nói là quá trầm lặng và hơi lập dị. Tui quen nó ở lớp học tiếng anh, có một lần chỉ vì nó không thích cách dạy của cô nên đã bỏ ra ngoài lớp học. Mặt thì lúc nào cũng vô cảm, cảm tưởng như là mặt nó đóng băng vậy. Nó không cười, không nghịch, không giao tiếp, thậm chí còn chưa bao giờ đọc truyện tranh. Hix! Làm sao để giúp nó bi giờ. Tui muốn nó và cả lớp đc hòa hợp hơn
  3. mamthanh

    mamthanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/02/2006
    Bài viết:
    18
    Đã được thích:
    0
    Tôi thấy các bạn quá dễ dãi khi nói một ai đó bị trầm cảm,vì trầm cảm là một căn bệnh thực sự,cần được điều trị bởi bác sĩ,hoặc một nhà tâm lý học có kinh nghiệm.
    Để kết luận một người có trầm cảm hay ko cần dựa vào các triệu chứng cụ thể:
    Triêu chứng của trầm cảm
    -Hay buồn,dễ khóc,một số có thể che dấu tình cảm và trở nên lãnh đạm,vô cảm
    -Cảm thấy có lỗi mà ko biết lý do,mất tự tin.
    -Cuộc sống dường như vô nghĩa,những điều tốt đep sẽ không bao giờ đến với mình,luôm bi quan chán nản.
    -Không thích chơi thể thao,âm nhạc,đi chơi,bạn bè,luôn muốn được ở một mình.
    -Khó tập trung,hay quên.
    -Hay cáu giận,dễ mất bình tĩnh.
    -Rối loạn giấc ngủ,ngủ nhiều hơn,khó ngủ,hoặc thức dậy rất sớm và không thể ngủ trở lại
    -Thay đổi khẩu vị,chán ăn,hoặc ăn rất nhiều so với trước đây.
    -Luôn thấy mệt mỏi
    -Nghĩ về cái chết.cảm thấy như mình đã chết rồi hoặc có ý định tự tử.
    Nếu bạn thấy mình có từ 4 triệu chứng trở lên tức là bạn đã có dấu hiệu trầm cảm,bạn nên đi gặp bác sĩ có chuyên môn để có những lời khuyên hợp lý,xin nhắc lại trên đây chỉ là các dấu hiệu triệu chứng,chưa thể kết luận bạn đã mắc bệnh trầm cảm hay ko.
    Trong trường hợp của Takana,nếu bạn thực sự muốn giúp cậu
    "em trai" này,sẽ rất khó vì những điều quan trọng mà bạn chưa biết là những thông tin không dễ có được.Nó bao gồm:
    - Những biểu hiện như vậy có từ khi nào?,nó có xu hướng ngày càng tăng hay như vậy ngay từ đầu?
    - Cách nuôi dạy con của bố mẹ thằng bé?
    - Anh,chị em(nếu có) của nó có gì bất thường?
    - Những biến động lớn trong gia đình(bố mẹ cãi vã,mất người thân...)có thể gây nhưng chấn thương tâm lý.
    - Dị tật gây mặc cảm tự ti
    - Gia đình họ hàng có ai bị chứng trầm cảm hay mắc bệnh thần kinh ko
    - Tuổi thơ(hãy nói chuyện với nó về tuổi thơ,những trò trẻ con,việc này sẽ rất có ích).
    Hơi khó phải ko?tôi tin nếu bạn có thiện chí mọi người sẽ giúp đỡ bạn.Chúc thành công.
  4. yakana_eyes

    yakana_eyes Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/03/2006
    Bài viết:
    55
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn bạn dinhhungtt đã góp ý,nhưng mình hoàn toàn có thể khẳng định thằng bé này không hề bị chậm phát triển chút nào đâu!
    Cũng cám ơn bạn mamthanh,mình thấy bạn phân tích rất là cụ thể,chặt chẽ và logic.Qua đó mình cũng kô ngờ là để có thể kết luận 1 người mắc bệnh trầm cảm chỉ cần có từ 4 triệu chứng trở lên mà bạn đưa ra,nếu như vậy,mình cảm giác,con người ta vào 1 lúc nào đó đều có thể bị trầm cảm thì phải,những triệu chứng mà bạn đưa ra,con người ta vaò 1 thời điểm nào đó đều phải đối diện hay sao đó!
    Về những vấn đề bạn đưa ra để hướng và giúp mình, đúng là mình mới chỉ bắt đầu đi gia sư cho thằng bé này đc 2 tháng nhưng tình hình gia đình nó mình có thể nắm đc.Dọc xong bài viết của bạn,mình giật mình khi đọc được câu:"- Những biểu hiện như vậy có từ khi nào?,nó có xu hướng ngày càng tăng hay như vậy ngay từ đầu?"Phải rồi,mình đã bỏ qua vấn đề này,cám ơn bạn đã nhắc nhở mình
  5. mamthanh

    mamthanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/02/2006
    Bài viết:
    18
    Đã được thích:
    0
    Bạn có thể chia sẻ thêm thông tin ko ?đây là một trường hợp ko hiếm gặp,rất đáng quan tâm vì nó có thể sảy ra với bất kỳ ai xung quanh chúng ta.Bạn sẽ giúp rất nhiều người
    nếu bạn chia sẻ những thông tin mình biết được(đặc biệt khi bạn thành công trong việc cải tạo "khúc gỗ" của bạn).
    Bạn nên lưu ý thêm một số chi tiết:
    - khả năng phát âm tiêng Việt của "em trai"
    - quá trình học tập bên Đức(kể cả lớp mẫu giáo)
  6. tranxuanbachthm

    tranxuanbachthm Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/03/2006
    Bài viết:
    501
    Đã được thích:
    2
    Với một khúc gỗ thì mình phải vừa là lửa vừa là nước.
    Lửa là sao và gỗ là sao?
    Bạn có đủ thời gian giành cho nó không?

    Nếu cháu nó vẫn tiếp thu bài và làm bài với kết quả tốt thì chẳng thể kết luận cháu nó có vấn đề về IQ được. Cháu nó lớn lên mới quay về VN thì một trong những điều cần quan tâm đó là nó chưa thích nghi được với cuộc sống trong nước hoặc giả nó đã bị một stress nào đó trong khi còn đang ở bên đó. Tui không biết bố mẹ cháu làm nghề gì khi ở Đức nhưng có khi nào cháu nó bị nhốt trong nhà một mình quá dài ngày không. Giả dụ có sự kiện gì trong nhà mà nó đã chứng kiến không?
    Sau khi không thể tìm hiểu vè nguyên nhân thì một vấn đề đặt ra là nếu nó cục cằn thô lỗ và đôi khi có những biểu hiện tâm lý hành vi độc ác (như đánh mèo chó một cách thô bạo, bất thình lình cầm compa đâm xuống mặt bàn, tự hành hạ mình, nổi khùng vô cớ...) thì nó có vấn đề về tâm lý cần chấn chỉnh ngay trước khi những phát triển tâm lý lệch lạc biến thành tội ác dã man. Địa chỉ: Khoa Sức khoe Tâm thần Trẻ em Bệnh viện Nhi Quốc Gia - Đường Đê La Thành Hà Nội.
    Nếu không có gì đặc biệt (tui hy vọng là như vậy) và như bạn mô tả , tui sơ bộ đánh giá thì cháu nó cần gia tăng các hoạt động ngoài trời. Để làm được điều này thì bạn phải có thời gian và sự thương yêu chân thành đối với cháu bé. Một minh bạn không thể giải quyết được vấn đề mà phải có sự chủ động từ phía bố mẹ của trẻ. Bạn có thể trao đổi trực tiếp với bố mẹ của cháu về kế hoạch tạo nên sự thích nghi với cuộc sống ở Việt Nam cho cháu.
    Cụ thể, hàng ngày bố cháu bé phải cùng cháu bé đi tập thể dục vào buổi chiều - ban đầu đi bộ, sau chuyển sang chạy bộ rồi dần dần các môn thể thao khác như bơi, đi xe đạp... để cuối cùng cho nó đi tập một môn võ để nó có thể tự lập được trong sinh hoạt.
    Cuối mỗi tuần bạn hoặc bố mẹ cháu cho cháu bé đi ra vùng ngoại ô chơi - nằm trên bãi cỏ yên tĩnh ở một miền quê yên tĩnh ngắm nhìn mây trời và nói ra mơ ước của mình sau này muốn gì ... sẽ là một bài tập tâm lý lý tưởng cho trẻ thích nghi với cộng đồng.
    Nếu không thể thì bạn trong chừng mực có thể hãy tạo ra cho cháu bé những hoạt động liên quan đến môi trường ngoài trời như học bài ngoài sân ngoài ban công trên sân thượng. Hoặc đơn giản là sau mỗi buổi học cô trò cùng nhau đi bộ ra khỏi nhà tới một địa điểm nào đó cách nhà vài ba trăm mét (nhớ là chỉ đi bộ thôi) để ăn kem, ăn chè, vào hiệu đồ lưu niệm , hiệu sách để tự cháu nó lựa chọn truyện tranh sách hay đại loại một món quà gì đó tặng cho người thân hay tặng cho chính bản thân cháu bé... mỗi hôm bạn bịa ra một lý do chính đáng nào đó để lôi cổ nó ra khỏi nhà là được. Tất nhiên mua bán gì phải có sự thống nhất kế hoạch với bố mẹ cháu và có hóa đơn hay biên nhận để bố mẹ cháu nó trả tiền.
    Đừng thúc ép cháu nó phải theo gương thành công của một ai cả. Hãy để nó tự định hình nhân cách của nó theo định hướng: Hãy trở thành một người có ích cho Xã hội là ổn thỏa.
    Một số trao đổi như vậy không biết có thể mang lại cho bạn điều gì thiết thực phù hợp với hoàn cảnh thực tế của bạn không!
    Chào bạn! Hy vọng mọi sự sẽ được bạn điều chỉnh dần dần theo chiều hướng tốt đẹp!
  7. bochet

    bochet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/07/2003
    Bài viết:
    1.003
    Đã được thích:
    3
    hi`h`i, nghe topic tớ tưởng chuyện con trai - con gái gì cơ. Ah, mà ở đây cũng có con trai con gái ah`/!!. đùa tí! Tớ nghĩ 1 trong những nhân tố tạo lập tính cách là môi trường đang sống - học tập. h`ihi`, có thể việc quá trăm lo cho con của các bặc phụ huynh đã ảnh hưởng ko tốt đến tính cách con của họ.(hi`hi`, điều này dựa vào kinh nghiệm bản thân đó nhe). Thế nên cần thay đổi chăng!
    ví dụ: nếu bạn đang dạy học ở nhà chú bé đó, ---> hãy yêu cầu phụ huynh: minh`dạy ở nơi khác, và thứ 2 là đề nghị chú bé đó tự đi xe đạp đi học. ---hi`hi`, thật sự là mình thấy những ai hay vận động thể dục thì tính tình thoải mái hơn.
  8. konhu_loaicodai_85

    konhu_loaicodai_85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/11/2004
    Bài viết:
    2.047
    Đã được thích:
    0
    Các bác viết dài quá làm em ngại đọc, em là em chỉ thắc mắc, liệu vấn đề thay đổi môi trường sống (lớn mới về nước) có ảnh hưởng gì đến thái độ của trẻ thơ ko.
  9. thankyou1209

    thankyou1209 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/03/2006
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    Có đấy , ko chừng thằng ku này về Vn chán quá đổ bệnh cũng nên
  10. mamthanh

    mamthanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/02/2006
    Bài viết:
    18
    Đã được thích:
    0

    [/quote]
    Có đấy , ko chừng thằng ku này về Vn chán quá đổ bệnh cũng nên
    Một ý tưởng thông minh,nói vậy thì cho thằng ku này sang Đức là xong chuyện.

Chia sẻ trang này