1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hình mẫu phát triển Trung quốc!

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi cocsku, 13/11/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. kien098

    kien098 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    12/12/2004
    Bài viết:
    530
    Đã được thích:
    15
    Quả thực Tiểu Hồ Tiện nhân gia nói thế thì "bất tri lý" nhà em chịu không hiểu nổi là Tiện nhân gia định bảo Việt Nam nhà em phải học đỉnh cao nào. Thôi Tiện nhân gia không chỉ dạy thì nhà em cứ đường mình mình bước vậy.
    Còn chú gì "Ngốc 17 thành công lực" xách điếu cho Tiện nhân gia ở trên, chú lại chưa hiểu đúng nghĩa đen của "bất tri lý" rồi Hỏi lại Tiện nhân gia xem nó có nghĩa gì nhé
    Được kien098 sửa chữa / chuyển vào 08:01 ngày 02/12/2005
  2. vnhn

    vnhn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/05/2004
    Bài viết:
    840
    Đã được thích:
    0
    Bàn luận rôm rả quá, cho em góp một chút phát biểu hiểu biết về nền kinh tế TQ. Trong số hàng triệu doanh nghiệp của TQ thì chỉ có 10%là có đăng ký thương hiệu,bản quyền.90% còn lại không để ý lắm đến chuyện này. Đây cũng là một vấn đề rất quan trọng mà các doanh nghiệp Việt Nam không mấy để ý. Hiện tại VN mình cũng chỉ mới đăng ký thương hiệu được mấy thứ như mấy quả bưởi,cam,quýt và những thú đại loại như vậy, Xuất khẩu của TQ phần lớn đều thuộc loại gia công cho nước ngoài. 50% hàng xuất khẩu đều là gia công cho các hãng nước ngoài , 30% là những thương hiệu có tiếng của TQ, và 20% là chẳng có danh tiếng gì cả ( là những thứ hàng rẻ tiền,kém chất lượng được tuồn ra nước ngoài theo con đường buôn lậu ) Trong tổng số 500 xí nghiệp lớn nhất của thế giới thì TQ có 14 xí nghiệp, nhưng phần lớn những xí nghiệp này là của Chính phủ, được Chính phủ bảo hộ. như các công ty dầu khí TQ. Các công ty xí nghiệp TQ muốn hoạt động thuận lợi cũng phải biết cách hối lộ,đút lót các quan trên. Tình trạng cửa quyền không phải là không tồn tại ở TQ nên đây cũng là một cản trở cho sự phát triển Kinh tế TQ. Chính phủ vẫn muốn dùng các xí nghiệp, công ty quốc doanh để làm đầu tàu kinh tế.Nhưng chính các đơn vị KT ngoài quốc doanh mới có công lớn thúc đẩy KT phát triển.TQ làm rất tốt các ngành nghề dịch vụ, rất có bài bản,tác phong công nghiệp. Cái này VN mình hoàn toàn có thể làm được. Mình phải biết xác định được một ngành mũi nhọn để kéo đầu tàu, chứ nếu cứ tràn lan thì chẳng ra đâu vào đâu cả.
  3. tieu_ho_tien

    tieu_ho_tien Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    17/04/2004
    Bài viết:
    516
    Đã được thích:
    0
    Mọi sự so sánh đều khập khiễng.Nhưng sự trùng hợp là Edson và Việt Nam cũng từng có thời kỳ chung sức chung lòng nắm tay nhau tới ngai vàng Tiger Cup.Ít nhất trong thời kỳ trăng mật này Edson và Vn phải khá hợp nhau nhỉ.Nếu không thì sao lại ly hôn muộn thế.
  4. datvn

    datvn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    2.981
    Đã được thích:
    1
    Nếu mãi mà vẫn không Tri được lý, thì phải tự xem mình có phải là loại người "bất học" không!
    Mà quên hỏi thêm một chút, bạn có hiểu câu trên không!
  5. kien098

    kien098 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    12/12/2004
    Bài viết:
    530
    Đã được thích:
    15
    Chịu, chả hiểu. Tớ lo viết đúng chính tả với ngữ pháp tiếng Việt mà còn toát mồ hôi ra đây, chả có thời gian nghiên cứu tiếng tàu phiên âm!
    Đại khái là : người không học thì không hiểu được vật lý
    Đúng không nhỉ
    Được kien098 sửa chữa / chuyển vào 10:28 ngày 03/12/2005
  6. datvn

    datvn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    2.981
    Đã được thích:
    1
    Chợt trưa ấy, ở Điếu Ngư Đài
    Khách sạn Điếu Ngư Đài trưa 26 /2/1999. Đoàn khách quốc tế cao cấp đầu tiên xông đất Trung Hoa đầu xuân Kỷ Mão là Tổng Bí thư Lê Khả Phiêu và đoàn đại biểu cấp cao Việt Nam.
    Tổng Bí thư, ************* Trung Quốc Hồ Cẩm Đào (phải) và ************* Trần Đức Lương tại Bắc Kinh tháng 7/2005
    Mùa xuân năm ấy, ta xuất hành hướng Bắc...
    Sau cuộc hội kiến và làm việc với các đồng chí Lý Bằng - Chủ tịch Quốc hội và Lý Thụy Hoàn - Thường vụ Bộ chính trị phụ trách công tác tư tưởng là buổi làm việc với đồng chí Hồ Cẩm Đào.
    Từ nơi ở của Tổng Bí thư là lầu 18 sang lầu 12 của khách sạn Điếu Ngư Đài chả mấy đường đất mà cánh nhà báo quốc tế phải di chuyển khá lâu.
    Ngoài cổng đã là các vọng gác và những thiết bị soi chiếu 24/24 giờ mà đến phòng lớn của lầu 12, nơi diễn ra cuộc hội kiến giữa Tổng Bí thư và Phó ************* Hồ Cẩm Đào lại có thêm 3 điểm an ninh soi chiếu thiết bị hành nghề của phóng viên nữa.
    Kinh nghiệm cho hay rằng sự chặt chẽ chu đáo của an ninh Trung Quốc như là ?omách bảo?T?T chúng tôi đang chuẩn bị gặp một nhân vật VIP trong hàng ngũ lãnh đạo của Trung Hoa (?).
    ...Những chàng trai lực lưỡng hồng hào sơ mi trắng bong, quần màu tro, tóc húi ngắn vây bọc lấy một người tầm thước đang tươi cười sải những bước thong thả trên nền thảm màu nâu hồng.
    Hồ Cẩm Đào! Trông trẻ hơn cái tuổi năm bẩy? Mái tóc dầy xanh chải ngôi lệch trái thẳng tắp kia dường như chưa một lần viện đến thứ mỹ phẩm nào đó?
    Ngó lâu hơn một chút, chắc không ít người cũng chung ý nghĩ rằng, nếu như những trọng trách mà ông đương gánh hình như đang nhòa đi những nét trẻ trung sôi nổi của một thời gian dài ông là thủ lĩnh thanh niên?
    Cái ngày cuối năm 1982 ấy, Bí thư Tỉnh Đoàn Cam Túc Hồ Cẩm Đào được bầu vào Ban chấp hành TW Đoàn khi tròn 40 tuổi. Rồi năm 1985 ông trở thành Bí thư thứ nhất TW Đoàn. Sau đó chuyển hẳn sang công tác Đảng, là Bí thư Quý Châu.
    ...Phó ************* Hồ Cẩm Đào bắt tay suốt lượt các thành viên đoàn ta. Cái bắt tay và vòng ôm xiết thân mật ngay từ đầu với Tổng Bí thư chừng như chưa nói lên điều gì nội dung của buổi hội kiến nhưng cứ như trong chương trình vừa được thông báo, vị Phó ************* Trung Hoa ngay sau cuộc hội kiến sẽ mời cơm Tổng Bí thư và Đoàn đại biểu Việt Nam thì sự cởi mở thân tình ấy có lẽ đang được ?onâng cấp?T?T lên những bước mới?
    Tôi nhác qua khung cảnh của buổi hội kiến, ngoài Tổng Bí thư và 13 thành viên chính thức của đoàn ta còn bổ sung thêm 5 vị nữa. Bên bạn, hình như thành phần hội kiến cũng nhỉnh hơn 10 vị so với các cuộc hội kiến của Lý Bằng, Lý Thụy Hoàn, Lý Lam Thanh?
    Có lẽ thành viên trong cuộc hội kiến và trong bữa cơm thân mật kiêm làm việc này, duy có Phó Thủ tướng *************** là người gặp Hồ Cẩm Đào cũng nhiều nhất?
    Trong niên biểu về Hồ Cẩm Đào của Văn phòng TW Đảng Cộng sản Trung Quốc có ghi: Ngày 29 /2/1997, Hồ Cẩm Đào đã tiếp và mở tiệc chiêu đãi Thường vụ Bộ Chính trị TW ********************** ***************.
    Sau này tôi chỉ biết vắn tắt thông tin đằng sau những dòng niên biểu ấy là bữa chiêu đãi kiêm làm việc giữa Hồ Cẩm Đào và *************** đã diễn ra suốt 3 giờ đồng hồ.
    ...Cuộc hội đàm giữa đoàn đại biểu Trung Quốc và Việt Nam do Tổng Bí thư hai nước Giang Trạch Dân và Lê Khả Phiêu dẫn đầu, cánh báo chí trong lúc đợi kết quả hội đàm, bên ấm trà Long Tỉnh trong một phòng khách kế bên thôi thì vô khối những chuyện không tiền khoáng hậu.
    Qua các đồng nghiệp Trung Hoa chúng tôi được mở thêm kiến văn về Hồ Cẩm Đào, vị Phó ************* đang được coi là nhà lãnh đạo sáng giá hiện tại...
    Bảo là các đồng nghiệp Trung Hoa hào phóng cởi mở thông tin với đồng nghiệp Việt Nam cũng có một phần, nhưng ở Trung Quốc thời điểm ấy, trên các phương tiện thông tin đại chúng, người ta thường công khai lý lịch của các lãnh đạo cao cấp khá là chi tiết.Phải chăng ấy là thước đo là biểu hiện sinh động cho tiến trình dân chủ?
    Có người nói ông Hồ Cẩm Đào thuộc... số khổ? Khổ mà bây giờ ông là Phó *************, Bí thư ban Bí thư TW Đảng, Thường vụ Bộ Cính trị kiêm Hiệu trưởng trường Đảng TW?
    Nhưng cũng có duyên do cả! Ông sinh tháng 12 /942. Tháng 12 chắc là dương lịch chứ tháng âm thì ông là tuổi Mùi chứ không phải tuổi Ngọ? Người ta nói đàn ông tuổi Ngọ tuổi Mùi hơi truân chuyên một tí,nhưng là có tài?!
    Quá nửa đời người ông sống ở các vùng biên viễn. Lúc trẻ thì ở sa mạc Gôbi giáp với Mông Cổ. Rất lâu mới về Bắc Kinh. Chưa được 3 năm lại phải điều đi Tây Nam đều là những nơi nghèo khổ, khó khăn nhất Trung Quốc.
    Quãng thời gian khi ở Quý Châu với cương vị Bí thư Tỉnh ủy, trong 2 năm ông đã đi khắp 86 huyện trong tỉnh. Ông hơi giống Hồ Diệu Bang, cũng Cựu Bí thư TW Đoàn sau này là Tổng Bí thư, là thích đi thực tế.
    Hồ Cẩm Đào không chuyên về lãnh đạo kinh tế mà chuyên ngành của ông là thủy lợi thủy điện. Nhưng ở Quý Châu một sáng kiến của ông được coi là đại mưu kế là đã xóa được nghèo ở khâu giáo dục. Với sáng kiến ấy, ông làm thay đổi bộ mặt kinh tế cũng như giáo dục của Quý Châu.
    Rồi 2 năm sau, ông được điều về Tây Tạng. Đây chẳng phải là chuyến du hành trên nóc nhà của thế giới như dân du lịch vẫn thường kháo nhau mà là thời gian thử thách cam go nhất trong sự nghiệp chính trị của Hồ Cẩm Đào.
    Đơn cử mấy việc. Ngày mồng 10/12/1988, bạo loạn nổ ra ở Laxa, Tây Tạng... Có tài liệu thuật lại việc này. Hôm đó Hồ Cẩm Đào đang làm việc tại trụ sở Tỉnh ủy Quý Châu bàn việc bàn giao chức Bí thư Tỉnh ủy cho một đồng chí khác còn ông được bổ nhiệm làm Bí thư Khu ủy Khu tự trị Tây Tạng thì bỗng nhân viên cơ yếu đưa một bức điện khẩn của TW Đảng.
    Đó là việc ở Laxa đang xảy ra một cuộc bạo động khá nghiêm trọng. Cảnh sát bắn cảnh cáo nhưng một Lạt ma bị chết, 13 người khác bị thương. TW Đảng cử Hồ Cẩm Đào đến ngay đó...
    Vụ bạo động vừa được bàn tay khéo léo của Hồ Cẩm Đào và tập thể Thường vụ Khu ủy Tây Tạng thu xếp ổn thỏa thì đùng một cái xảy ra cái chết do bạo bệnh của Bàn Thiền (Đạt lai) Ơcđơni.
    Nhà sư vốn là một trong hai lãnh tụ lớn của giới Phật giáo Tây Tạng, là người duy nhất có thể ?onói chuyện? được với Bàn Thiền Lạt ma đang lưu vong ở nước ngoài.
    Cũng nói qua về Bàn Thiền Ơcđơni một chút. Ông sinh năm 1938, lúc mới lên 3 đã được nuôi dưỡng theo chế độ linh đồng - một chế độ đặc biệt để nối ngôi Phật sống Tây Tạng. Ông được Hội đồng Tối cao Phật giáo Tây Tạng quyết định làm linh đồng để nối ngôi.
  7. datvn

    datvn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    2.981
    Đã được thích:
    1
    [Năm 1951, mới 15 tuổi, Bàn Thiền Ơcđơni dẫn đầu các quan chức của Hội đồng Tối cao đến Bắc Kinh ủng hộ chủ trương của Trung ương ?ohòa bình giải phóng Tây Tạng?.
    Sau đó được Trung ương cử làm Phó chủ tịch Hội nghị chính trị Hiệp thương và Phó chủ tịch Ủy ban Thường vụ Quốc hội. Năm 1959, Tây Tạng lại xảy ra bạo động, Đạt lai Lạt ma trở thành lãnh tụ của quân nổi loạn. TW đưa quân đội đến khôi phục lại trật tự ở cao nguyên Tây Tạng.
    Tình hình sau đó yên hàn trở lại. Nhưng Bàn Thiền Ocđica vẫn cảm thấy tình hình Tây Tạng bất ổn như một đợt sóng ngầm... Năm 24 tuổi, ông viết cho Mao Trạch Đông một bức thư dài 7 vạn chữ nói về tình hình Tây Tạng và chính sách dân tộc của Đảng Cộng sản Trung Quốc.
    Điều bi đát là trong cuộc Đại *****************, bức thư ấy bị coi là tội trạng lớn và ông bị bắt giam. Chín năm sau, vào mùa xuân năm 1979, ông mới được thả. Đảng lại cử ông làm Phó Chủ tịch Hội nghị chính trị Hiệp thương khóa V và năm sau lại cử thêm chức Phó Chủ tịch Quốc hội.
    Nhà khó mới biết con hiếu thảo, lúc nguy nan mới biết mặt anh tài, Hồ Cẩm Đào đã cùng Khu ủy về gặp gỡ các chức sắc tôn giáo và bà con dân tộc Tây Tạng rồi tổ chức lễ tang Bàn Thiền Ơcđơni cực kỳ chu đáo.
    Trong điếu văn đọc tại lễ truy điệu, ông khẳng định tư tưởng yêu nước của vị chức sắc tôn giáo Tây Tạng và kêu gọi bà con dân tộc tăng cường đoàn kết...
    Chưa hết, chỉ hai ngày sau lại xảy ra vụ bạo động nghiêm trọng làm chết 11 người bị thương 199 người. Bọn bạo động phá hủy hơn 20 xe của cảnh sát vũ trang và xe chữa cháy.
    Được sự chi viện giúp sức kịp thời của TW, bằng nhiều biện pháp mềm dẻo lẫn kiên quyết, mấy tháng sau những vụ bạo động như thế đã được dẹp tan. Phiên tòa xét xử những tội trạng phản cách mạng ấy đã được tổ chức tại Tây Tạng.
    Qua phiên tòa công luận rộng rãi đã hiểu thêm tình hình, sau đó uy tín Hồ Cẩm Đào ngày một nâng cao bằng một loạt biện pháp để tăng cường an ninh cũng như phát triển kinh tế ở khu tự trị Tây Tạng.
    Năm 1992, Đặng Tiểu Bình đi tuần du miền Nam Trung Hoa đã ghé qua Thượng Hải thăm Chu Dung Cơ và ghé qua Tây Tạng thăm Hồ Cẩm Đào. Chắc chuyến thăm này đã khiến vị kiến trúc sư vĩ đại ấy quyết định những bước hệ trọng về nhân sự?
    Sau đó tại Đại hội 14, Hội nghị đầu tiên mà Ban Chấp hành TW Đảng Cộng sản Trung Quốc quyết định tạo ra bước thay đổi thế hệ về nhân sự cho cấp lãnh đạo cao nhất của Trung Quốc. Chu Dung Cơ và Hồ Cẩm Đào đều được bầu vào Thường vụ Bộ Chính trị. Chu là Phó Thủ tướng, Hồ được phân công công tác Đảng và công tác tổ chức.
    Có thể nói những năm cuối đời của Đặng Tiểu Bình, những ?osự kiện?T?T lớn diễn ra hoặc xảy ra đều có mặt (mà không phải ai muốn có mặt cũng được!) Hồ Cẩm Đào với vị thế của người chủ chốt trong cuộc tang lễ Đặng Tiểu Bình.
    Rồi sau đó, cuộc đi rải tro xương Đặng Tiểu Bình bằng máy bay xuống biển ngày mồng 2/3/1997 cùng với những người nhà của ông đều có mặt của Hồ Cẩm Đào. Đặng Tiểu Bình vốn là một người cực kiệm lời trong việc nhận xét ai đó. Nhất là đối với lứa cán bộ do ông phát hiện đào tạo. Kiệm nhưng không đến mức cụt...
    Chẳng hạn như với Chu Dung Cơ: ?oBây giờ người hiểu kinh tế không nhiều, Chu Dung Cơ còn tạm được?. Với Kiều Thạch: ?oCon người này có đầu óc tỉnh táo?. Với Lý Thụy Hoàn: ?oLàm việc ở Thiên Tân tốt. Nhân dân thấy có hy vọng?. Còn với Hồ Cẩm Đào thì cô đọng ở mấy chữ: ?oCon người này khá đấy?.
    Trên phương tiện truyền thông, một số báo thường hay đề cập đến câu nói ấn tượng của vị Phó ************* rằng: Thành công phụ thuộc vào sự điềm đạm. Chú ý đến các vấn đề cụ thể và sự dũng cảm khi ra các quyết định! Đây là phương châm của riêng Phó ************* hay là phương thức hành xử của lãnh đạo các cấp Trung Hoa?
    Bữa cơm thân mật Hồ Cẩm Đào chiêu đãi Tổng Bí thư và đoàn ta diễn ra gần 2 tiếng đồng hồ...
    Tại một phòng ăn bên cạnh, câu chuyện của chúng tôi với những đồng nghiệp Tân Hoa xã và báo Xing nẻn rư bao (Thanh niên nhật báo) cũng kết thúc. Chiều hôm ấy, lại được biếu không những tài liệu cần thiết khác...
    Kể từ lần thăm để hai bên cùng nhau đặt 16 chữ vàng Láng giềng hữu nghị, ổn định lâu dài, hợp tác toàn diện, hướng tới tương lai làm nền tảng cho quan hệ song phương tới nay đã 6 năm qua đi.
    Trung Hoa đã trở thành đối tác thương mại hàng đầu ở Việt Nam với trao đổi thương mại hai chiều đạt 7,2 tỷ USD và 44 văn kiện hợp tác về nhiều lĩnh vực mang lại lợi ích trước mắt và lâu dài cho cả hai bên.
    Sớm nay đọc dòng tin Tổng Bí thư kiêm ************* CHND Trung Hoa Hồ Cẩm Đào sắp sang thăm hữu nghị chính thức Việt Nam, tôi chợt nhớ đến buổi trưa mùa xuân năm Kỷ Mão ấy ở Điếu Ngư Đài...
    30/10/2005
    Ghi chép của Xuân Ba
  8. datvn

    datvn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    2.981
    Đã được thích:
    1
    Môi trường suy thoái - cái giá của tăng trưởng?
    17:03'' 05/12/2005 (GMT+7)
    Thế giới ''''loá mắt'''' trước sự phát triển kinh tế thần kỳ của Trung Quốc trong vài năm gần đây. Tuy nhiên, nó cũng phải trả cái giá khổng lồ cho môi trường. Ô nhiễm là một vấn đề nghiêm trọng và tốn kém. Trong cuộc trả lời phỏng vấn tờ Spiegel, Thứ trưởng Môi trường Trung Quốc Pan Yue cho biết, những vấn đề này sẽ sớm ''''lũng đoạn'''' đất nước và biến hàng triệu người thành ''''những kẻ tị nạn môi trường''''.
    Spiegel: Trung Quốc đang làm loá mắt thế giới bằng nền kinh tế bùng nổ của mình với tỷ lệ tăng trưởng đạt 9,5%. Ông có hài lòng với tốc độ tăng trưởng này?
    Thứ trưởng Pan: Tất nhiên tôi hài lòng với sự thành công của nền kinh tế Trung Quốc. Tuy nhiên, đồng thời tôi cũng rất lo lắng. Chúng tôi đã sử dụng quá nhiều nguyên liệu thô để duy trì tốc độ tăng trường này. Ví dụ, để sản xuất những sản phẩm có giá trị khoảng 10.000 USD, chúng tôi cần số lượng các nguồn lực lớn gấp 7 lần so với Nhật Bản, gấp 6 lần so với Mỹ và có lẽ là xấu hổ nhất là gấp gần 3 lần so với Ấn Độ. Mọi thứ không được phép diễn ra như vậy.
    Một quan điểm như vậy rõ ràng không phổ biến ở đất nước ông.
    Có nhiều yếu tố kết hợp ở đây: chúng tôi thiếu nguyên liệu thô, không có đủ đất và dân số ngày một tăng. Hiện tại, có khoảng 1,3 tỷ người đang sinh sống tại Trung Quốc, gấp đôi so với 50 năm trước. Trong năm 2020, dân số Trung Quốc có thể lên tới 1,5 tỷ người. Các thành phố đang phát triển, nhưng đồng thời các khu vực hoang mạc cũng lan rộng; diện tích đất sử dụng và cư trú giảm một nửa trong vòng 50 năm qua.
    Tuy nhiên, mỗi năm Trung Quốc đều cố nâng cao tiếng tăm của mình như một ''''vùng đất diệu kỳ'''' về mặt kinh tế?
    Sự kỳ diệu này sẽ sớm kết thúc bởi môi trường không còn bắt kịp với tốc độ tăng trưởng kinh tế. Mưa a-xít đã đổ xuống 1/3 lãnh thổ Trung Quốc, một nửa lượng nước tại 7 con sông lớn hoàn toàn không thể sử dụng, trong khi 1/4 dân số không được tiếp cận với nước sạch, 1/3 dân cư đô thị phải hít thở không khí bị ô nhiễm, chưa tới 20% rác thải tại các đô thị được sử lý bằng các biện pháp thân thiện môi trường. Cuối cùng, 5 trong số 10 thành phố bị ô nhiễm nặng nhất thế giới thuộc về Trung Quốc.
    Môi trường suy thoái ảnh hưởng thế nào đến nền kinh tế?
    Ảnh hưởng rất lớn, bởi vì không khí, nước đều bị ô nhiễm, chúng tôi mất từ 8-15% Tổng thu nhập quốc nội (GDP). Đấy là chưa tính những thiệt hại đối với sức khoẻ. Chỉ tính riêng ở Bắc Kinh, 70-80% các ca ung thư phổi đều có liên quan đến môi trường. Ung thư phổi đã trở thành nguyên nhân số một gây tử vong.
    Người dân phản ứng với các vấn đề về sức khoẻ trên như thế nào? Liệu mọi người có chuyển tới những khu vực trong sạch hơn ở Trung Quốc?
    Ngay cả bây giờ, nhiều khu vực phía Tây và những vùng sinh thái ở Trung Quốc cũng không còn hỗ trợ được những người hiện đang sinh sống tại đó. Trong tương lai, chúng tôi sẽ phải tái định cư cho khoảng 186 triệu dân tại 22 tỉnh thành phố. Trong khi đó, các tỉnh và thành phố khác chỉ có thể tiếp nhận được khoảng 33 triệu người. Điều đó có nghĩa Trung Quốc sẽ có hơn 150 triệu người di cư sinh thái hoặc nếu bạn thích thì có thể gọi là ''''những người tị nạn môi trường''''.
    Chính phủ Trung Quốc có cố gắng kiểm soát tình trạng ô nhiễm?
    Có, tại nhiều thành phố như Bắc Kinh, chất lượng không khí đã được cải thiện. Và, nước tại một số sông, hồ sạch hơn trước. Giờ đây, đã có thêm nhiều khu bảo tồn và một số thành phố điểm đang tập trung đặc biệt tới bảo vệ môi trường. Chúng tôi đã thông qua các luật và quy định bổ sung chặt chẽ hơn và được tuân thủ mạnh mẽ hơn.
    Tuy nhiên, một số nhân vật ủng hộ phát triển kinh tế ở Bắc Kinh sẽ vẫn bảo lưu quan điểm như trước?
    Hiện, họ vẫn đóng vai trò đầu tầu. Đôi với họ, GDP là tiêu chuẩn duy nhất để đo năng lực của Chính phủ. Tuy nhiên, chúng tôi cũng mắc sai lầm: Chúng tôi tin rằng, nền kinh tế phồn thịnh tự động sẽ ''''tay trong tay'''' với ổn định chính trị. Và tôi nghĩ rằng, đó là một sai lầm lớn. Kinh tế tăng trưởng càng nhanh, chúng ta càng gần với nguy cơ khủng hoảng chính trị nếu các kế hoạch cải cách không bắt được nhịp. Nếu khoảng cách giàu nghèo bị nới rộng, thì các khu vực ở Trung Quốc và xã hội nói chung sẽ trở nên bất ổn. Nếu nền dân chủ và hệ thống pháp luật của chúng tôi bị tụt hậu so với phát triển kinh tế, nhiều nhóm trong dân chúng sẽ không thể bảo vệ được những lợi ích của chính họ. Và còn có sai làm nữa trong cách nghĩ này....
    Là gì vậy?
    Đó là giả định rằng, tăng trưởng kinh tế sẽ cho chúng tôi những nguồn lực tài chính để đối phó với các cuộc khủng hoảng môi trường, nguyên liệu thô, và gia tăng dân số.
    Tại sao lại không được?
    Sẽ không có đủ tiền và đơn giản chúng tôi đang mất thời gian. Các nước phát triển với Tổng thu nhập quốc dân tính trên đầu người từ 8.000 USD đến 10.000 USD mới có thể đáp ứng được, nhưng chúng tôi thì không. Trước khi chúng tôi đạt tới con số 4.000 USD, nhiều cuộc khủng hoảng được hình thành sẽ tác động chúng tôi. Xét về mặt kinh tế, chung tôi không đủ mạnh để vượt qua các cuộc khủng hoảng đó.
    Ông là người khởi xướng cái gọi là ''''Tổng thu nhập quốc nội xanh''''. Nó là cái gì vậy?
    Đây là một mô hình đánh giá những chi phí cho tăng trưởng, như ô nhiễm môi trường là một ví dụ, và nó là chủ đề mà chúng tôi đang thảo luận với các chuyên gia Đức. Chúng tôi muốn năng lực của các cơ quan chức năng không chỉ được đo bằng tăng trưởng kinh tế mà còn bằng cách họ giải quyết các vấn đề về môi trường và xã hội.
    Bộ của ông có khả năng tấn công các trường hợp vi phạm môi trường?
    Mới đây, chúng tôi đã đóng cửa 30 dự án, trong đó có một số nhà máy điện - một trong số đó ở Đập Tam Hiệp. Các công ty tham gia đã không đánh giá được những ảnh hưởng của các vụ đầu tư mới đối với môi trường.
    Tuy nhiên, 26 dự án khác vẫn được phép tiến hành. Họ chỉ phải đóng một ít tiền phạt - chỉ là hạt đỗ so với số tiền tỷ họ đổ ra đầu tư.
    Thật không may, điều đó là sự thật. Đó là lý do luật pháp của chúng tôi cần cải cách. Dù chúng tôi có ít quyền, nhưng chúng tôi sẽ đóng cửa các dự án bất hợp pháp, trong đó có cả các nhà máy mang lại lợi ích kinh tế lớn như giấy, nhôm, xi măng và thép...
    *
    Trần Kiên (gt)
  9. datvn

    datvn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    2.981
    Đã được thích:
    1
    Tác động của nền kinh tế Trung Quốc tới Việt Nam
    11:40'' 15/05/2004 (GMT+7)
    (VietNamNet) - Sức nóng tăng trưởng Trung Quốc đang ảnh hưởng không nhỏ tới nền kinh tế Việt Nam. Đó là nhận xét của một nhà kinh tế khi bàn về tác động của kinh tế Trung Quốc đến Việt Nam.
    Thành phố Thượng Hải Trung Quốc.
    Trên thực tế, sự phát triển quá nóng của kinh tế Trung Quốc thời gian qua tác động mạnh mẽ đến toàn bộ nền kinh tế thế giới. Với Việt Nam, một quốc gia láng giềng có nhiều nét tương đồng thì những ảnh hưởng cũng có khác biệt. Một số chuyên gia kinh tế Việt Nam đã phân tích về vấn đề này tại Diễn đàn cải cách kinh tế Việt Nam - Trung Quốc diễn ra trong 2 ngày 13 và 14/5 tại Hà Nội.
    Theo TS. Lê Đăng Doanh, Trung Quốc chỉ chiếm có 4% GDP toàn thế giới, nhưng lại tiêu thụ tới 19% sản lượng dầu mỏ, 21% sản lượng xi măng và gần 30% sản lượng thép toàn thế giới... Như vậy cũng có nghĩa là nó đang tạo ra những hiệu ứng rất mạnh với các nền kinh tế.
    Trong thời gian qua, giá một loạt nguyên liệu đầu vào cho sản xuất như hạt nhựa, clinke (sản xuất xi măng), dầu mỏ, phôi thép, than coke (luyện thép), sợi dệt, bột giấy, armoniac (sản xuất phân bón)...tăng mạnh trên thị trường thế giới đều có chung nguyên nhân là bị sức hút mạnh từ thị trường Trung Quốc. Với những quốc gia có các sản phẩm này để xuất khẩu thì thu lợi lớn, còn với Việt Nam thì ngược lại. Hầu hết những nguyên liệu đầu vào đó, chúng ta không tự sản xuất được mà phải nhập khẩu. Chính sự lệ thuộc này đã làm cho sản xuất trong nước bị tác động mạnh. Với các ngành sản xuất thép, ximăng, phân bón, giấy, nhựa, dệt may... thời gian qua chi phí đầu vào đã tăng cao, làm cho nhiều DN bị giảm lợi nhuận và thua lỗ. Nhiều mặt hàng xuất khẩu bị mất thị trường do sức cạnh tranh giảm, hoặc không còn lợi nhuận do giá đầu vào tăng mà đầu ra không tăng được (vì những sản phẩm tương tự của các DN Trung Quốc vẫn có giá rẻ hơn). Các DN Việt Nam vốn đã thua DN Trung Quốc về năng lực cạnh tranh, năng lực thiết bị và qui mô sản xuất nay lại bị đội giá đầu vào, làm tăng thêm phần khó khăn.
    Với nền kinh tế nói chung thì giá cả tăng làm cho tốc độ lạm phát tăng, một số ngành sản xuất sẽ phát triển chậm lại, nguồn vốn đầu tư sẽ giảm hiệu quả và mức sống tăng thấp.
    Nhìn từ góc độ tín dụng, ông Lê Xuân Nghĩa - Vụ trưởng Vụ Chiến lược Phát triển Ngân hàng cho biết, trong vòng 20 năm qua Trung Quốc có mức tăng trưởng bình quân 9,4 %/năm, trong đó có năm tăng tới 12%. Khu vực tài chính của Trung Quốc cải cách chậm so với các lĩnh vực khác. Trung Quốc vẫn chưa tự do hóa lãi suất và tỷ giá ngoại hối. Nợ xấu của các ngân hàng cao ước tính khoảng 350 tỷ USD, rất dễ bị mất khả năng thanh toán và có khả năng sinh lời thấp.
    Trước thực trạng này, vừa qua Trung Quốc đã có nhiều động thái tích cực về cải cách tín dụng. Cụ thể là họ đã thành lập cơ quan thanh tra giám sát ngân hàng độc lập nằm ngoài Ngân hàng Trung ương; áp dụng chuẩn mực giám sát ngân hàng theo Công ước Basel; làm sạch bảng cân đối tài sản của các ngân hàng thương mại; xóa nợ quá hạn với biện pháp rất mạnh là dùng dự trữ ngoại tệ để tái cấp vốn cho các ngân hàng thương mại quốc doanh mà không sợ lạm phát; xây dựng các thể chế mới; cổ phần hóa 2 ngân hàng thương mại lớn và sẽ tiến tới tự do hóa lãi suất vào 2008... Những chính sách này hiện đang mang lại thành công và góp phần làm cho sự phát triển kinh tế lành mạnh, cũng như giảm thiểu những rủi ro do tăng trưởng quá nóng có thể gây ra.
    Với những động thái tích cực đó, cộng với một tỷ giá thấp đã tạo ra sức cạnh tranh toàn cầu lớn. Các mặt hàng truyền thống của Việt Nam hiện đang bị cạnh tranh mạnh.
    Bên cạnh đó, với môi trường kinh doanh tốt hơn nên việc thu hút đầu tư nước ngoài của Trung Quốc mạnh mẽ hơn. Trung Quốc mở cửa thị trường tài chính mạnh mẽ hơn Việt Nam, nhất là với các giao dịch tài khoản vãng lai, tài khoản vốn. Chẳng hạn Trung Quốc cho người nước ngoài đầu tư vào thị trường chứng khoán mạnh hơn, cho giữ tỷ lệ cổ phần trong các DN theo qui định cũng cao hơn Việt Nam. Chính vì vậy mà dòng vốn đầu tư chảy vào đây rất mạnh. Hiện các tập đoàn xuyên quốc gia đang muốn biến Trung Quốc thành công xưởng sản xuất cho cả thế giới. Quý 1 vừa qua, nước này thu hút tới 43 tỷ USD đầu tư nước ngoài, trong khi lượng đầu tư vào Việt Nam rất thấp.
    Trong một phân tích khác, ông Đặng Đức Đạm Phó trưởng Ban nghiên cứu của Thủ tướng Chính phủ cho biết, sự phát triển nóng của kinh tế Trung Quốc sẽ kéo theo nhiều rủi ro tiềm ẩn, trong đó có việc khó kiểm soát được chất lượng và hiệu quả đầu tư.
    Có nhiều dự án khi đi vào hoạt động sẽ cho những sản phẩm chất lượng thấp, hoặc đầu tư quá nhiều vào một số lĩnh vực sẽ dẫn đến dư thừa công suất làm cho lượng tồn kho lớn. Việt Nam ở cạnh Trung Quốc dễ phải hứng chịu những đợt sóng hàng kém chất lượng và hàng tồn kho này. Bên cạnh đó do sức hút mạnh mà các tài nguyên của Vệt Nam rất dễ chảy sang Trung Quốc như hiện tượng chảy máu quặng sắt, thiếc trong thời gian vừa qua. Nếu chúng ta chủ yếu vẫn xuất thô và bừa bãi như hiện nay thì những nguồn lực để phát triển các ngành sản xuất trong tương lai bị cạn kiệt và gây nên tác động xấu với môi trường. Nói cách khác tức là chúng ta trở thành nơi cung cấp tài nguyên, khoáng sản để... phát triển Trung Quốc.
    Tuy nhiên, các nhà kinh tế cũng có chung một suy nghĩ là bên cạnh những tác động tiêu cực thì ngược lại, sự phát triển nóng của Trung Quốc cũng tạo ra những tác động tích cực khác. Chúng ta sẽ ý thức được sự lệ thuộc của nhiều ngành sản xuất vào thị trường nước ngoài, từ đó sẽ tìm cách cơ cấu lại các ngành này cho hợp lý hơn để tự chủ động trong sản xuất. Chúng ta sẽ có những chính sách tích cực hơn trong thu hút đầu tư, tránh để dòng vốn chảy hết vào Trung Quốc. Chúng ta sẽ quản lý các nguồn lực, tài nguyên tốt hơn và nắm bắt được cơ hội để trở thành nhà cung cấp nhiều sản phẩm (đã qua chế biến) làm đầu vào cho thị trường lớn này; cũng như luôn phải đẩy mạnh phát triển kinh tế để không bị tụt hậu....Như vậy kinh tế Việt Nam cũng có khả năng phát triển tốt.
    *
    Trần Thủy

Chia sẻ trang này