1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

HN vào thu rồi....

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi boyabc, 04/09/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. caphemotminh

    caphemotminh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/06/2002
    Bài viết:
    244
    Đã được thích:
    0
    Một đêm mưa dữ dội ... anh muốn chạy tung ra ngoài, để những hạt mưa xối xả rửa sạch nỗi đau. Đêm mưa thu năm ngoái, là sự đồng cảm, là sợi dây tơ hồng gắn kết hai trái tim . Đêm mưa năm nay, những hạt mưa là những mũi dao cứa tim đau... Còn đâu những chiều thu ngắm mặt trời đỏ nặng trên mặt hồ Tây mờ sương khói ... Còn đâu những đêm thu gió se lạnh mơn man trên đôi môi nhau !!! Sao yêu em đến thế, sao ta yếu mềm đến thế, sao nỗi đau dai dẳng kéo dài ........
    Được caphemotminh sửa chữa / chuyển vào 21:44 ngày 18/09/2007
  2. aleaf

    aleaf Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/06/2001
    Bài viết:
    691
    Đã được thích:
    0
    yêu thu Hà Nội..
    yêu cảm giác đi xe chầm chậm trên đường để cảm nhận gió lạnh tạt qua mặt..lùa qua kẽ tóc..
    yêu mùi hoa sữa thoang thoảng trên đường..
    yêu lá vàng bay nhẹ trên vỉa hè..
    yêu cảm giác lãng mạn mỗi chiều thu..
    ...
    yêu Hà Nội..
  3. billy_the_kid

    billy_the_kid Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    117
    Đã được thích:
    0
    Mùa thu đến nhanh nhỉ... ko hiểu sao thời tiết thu lại làm cho người ta buồn... Mùa thu là mùa khai giảng, mùa thu có hoa sữa, ... mùa thu thì những cái ôm có giá trị hơn.... mùa thu thật là...
  4. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    ...tìm mãi mới thấy một Topic viết về Hà nội...thực ra những bài viết về Hà nội thì nhiều lắm. những cảm nhận về Hà nội thì mỗi người lại một cảm nhận, một góc nhìn khác nhau....nhưng tóm lại với mỗi người trong chúng ta, dù là những người gắn bó với Hà nội hay những người từ phương xa tới cũng có rất nhiều cảm xúc với Hà nội, nhất là vào mùa thu này......Hà nội và hoa sữa như gắn liền với nhau......Có biết bao bài thơ, biết bao bài hát về Hà nội, ví như bài Đoản Khúc Thu Hà Nội của nhạc sĩ: Trịnh Công Sơn
    Bởi vì mùa thu tôi ở lại
    Hà Nội mùa thu Hà Nội thu
    Hà Nội mùa thu tràn nỗi nhớ
    Không bởi vì em hay vì em
    Hà Nội mùa thu Hà Nội gió
    Xôn xao con đường xôn xao lá
    Nhoà phố mong manh nhoè phố mưa
    Chợt nắng long lanh chợt nắng thưa
    Bởi vì mùa thu tôi ở lại
    Hồng má môi em hồng sóng xa
    Vì một bàn tay không ngần ngại
    Tặng hết cho tôi một phố chờ
    Sẽ thêm một đời nhớ trăng Hà Nội Thu ơi!
    ...Nghe thật xao xuyến..... Tôi có lần đọc được một bài viết về Hà nội, rất hay, rất nhiều cảm xúc...tôi xin được post lên, chia sẻ với mọi người...

    HÀ NỘI VÀ TÔI
    Với tôi Hà nội thật là kỳ lạ. Nhiều khi tôi tự cười mình tại sao mình lại có thể yêu đến thế một nơi mà mình chẳng sinh ra, cũng chẳng lớn lên ở đó? Tôi thật sự không hiểu nổi lòng mình, chỉ biết rằng trong tôi, Hà nội luôn như một cô thiếu nữ bước ra từ cái thời cổ tích rất xa xua, vừa dịu dàng, thanh tao, vừa quyến ru đến mê hoặc lòng nguời?
    Không phải chỉ khi dã xa rồi, tôi mới yêu Hà nội.Từ rất lâu rồi, khi tôi còn là cậu sinh viên năm thứ nhất ngu ngơ đặt chân lên mảnh đất ngàn năm văn hiến ấy, tôi đã ?othầm yêu trộm nhớ? Hà nội rồi. Bây giờ tôi cung không thể lý giải được tại sao một cậu bé sinh viên trong túi chỉ có vài đồng với một cái xe đạp lóc cóc mà vẫn có một nhu cầu rất sang trọng là đạp xe dọc đường Nguyễn Du trong tiết cuối thu dể sống trong cái thứ hương thơm ngọt ngào thăm thẳm của hoa sữa, để nghe hơi gió lạnh đầu đông tràn qua hồ Thuyền Quang trong ánh chiều tà?Khi đã ra truờng, đi làm, tôi vẫn không từ bỏ thói quen ấy. Chẳng thể đếm được đã bao nhiêu buổi chiều tôi thả hồn mình lang thang vô định trên những con phố nhỏ của Hà nội, đã bao nhiêu lần ngồi một mình bên hồ Thủ Lệ ngắm nhìn dòng nguời nguợc xuôi qua lại, đã bao nhiêu lần mơ màng bởi tiếng nhạc dìu dặt trong cái quán nhỏ ven đuờng Nguyễn Du để nghe phảng phất trong gió lời tự tình dịu ngọt của hương sữa ven hồ?và cũng đã không ít lần tôi thầm cám ơn cuộc sống kỳ diệu đã cho tôi được gắn bó với mảnh đất này?
    Nhưng rồi tôi cũng phải chia tay Hà nội. Ngay trong cái đêm đầu tiên xa Hà nội để đến mảnh đất Bắc Mỹ phồn hoa này, tôi đã không ngăn được nuớc mắt khi nghe ?o?Hà nội ơi, mỗi khi lòng xác xơ, tôi vội vã trở về, lấy cho mình dù chỉ là chút bóng đêm trên duờng phố quen, dù chỉ là một chiều sương giăng lối cũ??, và tôi chợt thấy như quanh quẩn đâu đây, gần dến nỗi như có thể nắm bắt được những hình ảnh thân quen của những con đường tôi đã đi qua, của những con nguời mà tôi đã gặp, tất cả những điều bình dị dó bỗng nhiên trở nên thiêng liêng quá, và bỗng nhiên tôi hiểu thế nào là Tổ quốc. Tổ quốc đối với tôi bây giờ không còn xa vời như trong những bài học thời thơ ấu nữa, Tổ quốc giờ dây đơn giản chỉ là những con đường, những gương mặt, những ánh mắt ai nhìn thăm thẳm gió hồ Tây, là tiếng hát Quốc ca của hơn hai mươi ngàn con nguời trên sân Hàng Ðẫy rực màu cờ dỏ, là những đêm xuống đường trong men say chiến thắng bất tận?Và Tổ quốc đã hiện hữu trong tôi qua trái tim Nguời - Hà nội.
    Cuộc sống khắc nghiệt luôn đòi hỏi con nguời ta phải nhìn về phía truớc, nhớ nhung rồi cũng bị phủ mờ theo tháng năm dài của những đòi hỏi gần như vô tận, mình như trở thành kẻ nô lệ cho chính những uớc mơ của mình, như phải chui sâu hon vào trong cái vỏ của mình để mà tồn tại?Nhưng hôm nay, vô tình tôi lại được ?ovề? Hà nội, được cảm nhận cái mùa đông dịu ngọt với ?o..màn sương giăng phố vắng?, với ?onhững hàng cây lặng câm, tháp cổ mặc trầm..?. Tôi lại gặp hình ảnh Hà nộI thân quen trong album ảnh của IIE Family, những hình ảnh của mùa đông Hà nội, và bỗng nhiên cảm thấy như mùa đông đang về mặc dù cái nóng 35 độ C của miền Viễn Tây nuớc Mỹ vẫn dang cháy bỏng. Hơn bao giờ hết, tôi hiểu rằng vuợt qua tất cả những khoảng cách về không gian, thời gian, vuợt lên trên những giấc mơ đôi khi dã trở thành quá nặng nề, vẫn còn một điều, một điều không gì có thể làm lu mờ đuợc: sâu thẳm tận cùng trong tâm hồn tôi, Hà nội vẫn nguyên vẹn, em vẫn còn trong tôi?
  5. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    Phố yên tĩnh
    Không rõ mình đã giữ lại được chút gì của mùa thu, của con phố lang thang buổi chiều đạp xe một mình và bất chợt cười như kẻ khùng? Lối cũ dịu dàng, xôn xao bên những vòng xe quay mê mải. Gió cuốn theo một chiếc lá đỏ dễ thương. Này em, cô bé tóc ngắn đừng vội nghĩ rằng chỉ riêng em mới biết níu dài thêm con đường tan học để được đi qua phố- yên- tĩnh.
    Phố-yên-tĩnh trải dài hai hàng cây xa tít tắp như chờ người xa về lại hay làm cho có kẻ không dứt nổi để ra đi. Phố nhiều hoàng lan và hoa sữa, hai thứ cây chỉ mùa thu mới biết mình duyên dáng. Bây giờ không phải vô cớ mà giờ tan trường nào học trò của mấy ngôi trường trung học kế đấy Chu Văn An - Hoàng Diệu - Phan Đình Phùng cũng có nhóm đạp xe dọc theo phố nhẩn nha thong dong, ngắm hè phố quen và những ngôi nhà không đổi khác. Ừ, mấy năm rồi nhà bên đường không có gì đổi khác. Bờ rào ngang vai mình xanh rêu, vôi tường cũ kỹ và khu vườn yên , tôi ngày xưa chỉ dám đứng ngắm, rồi lặng lẽ đi qua. Để lại đây và mang theo khá nhiều kỷ niệm. Những con bồ câu ngày xưa đã đi đâu mất, bóng đôi cánh trắng còn vướng lại trên gióng ngang treo đèn đường.
    Hồi ấy, con đường buổi chiều thân mật thả lá rụng từ bên này sang mái phố bên kia. Xác lá khô dạt bên hè đường, tiếng lăn nghe gai gai buồn. Phố chia hình xương cá, hàng loạt phố nhỏ chạy ngang qua giống như những gân lá xinh xinh. Ngõ hẹp hoa sữa thơm về đêm. Hoàng lan cũng thơm đêm, ký ức nôn nao và nghe lòng mình trĩu nặng. Kỷ niệm góp nhặt bằng dư âm của nốt nhạc trong trẻo ngân thầm nơi ký ức. Đêm về trên phố, tôi vẫn khe khẽ hát bản tình ca một mình. Gió của hồ thảng hoặc gõ cửa một giấc mơ đêm nào đó, kẻ độc hành đôi khi nghe thấy tiếng sóng trong lòng, buồn buồn và không rõ nét.
    Ngày xưa còn đường ray, xe điện chạy túc tắc giữa phố làm người khách lạ nhiều khi ngẩn ra.Tôi đi giữa phố, để mặc nỗi nhớ xuôi về những năm nào tuổi thơ xa lắc, nghe tiếng chuông tàu điện leng keng mỗi sáng, chở những lao xao dọc phố, và hoa, và mùa thu đi vào trong phía trung tâm. Bây giờ không còn xe điện, lòng đường không còn dấu tích hai vệt đường ray in hằn tháng năm nữa. Đã mấy mùa thu hoa sữa lẫm chẫm sắc bông li ti tri suốt từ đầu phố Thụy Khuê đến vườn hoa Hàng Đậu. Hoàng lan vườn ai cong cành lá, đu đưa mơ màng. Học trò qua đây ít người nghển cổ nhìn vào tận trong vườn nhà người như tôi xưa. Buổi chiều, tôi đạp xe dọc phố, ngửa mặt nhìn bầu trời xanh yên bình một thủa, tìm đến nơi mà kỷ niệm đã sinh ra. Tôi cố tìm gió, nắng, hoa của mùa thu ấy, dù biết rằng mình đã xa lắm tuổi mười bảy. Nhớ có lần nghe Nam kêu: Phố của hương hoàng lan... Tôi không chịu thế: Đó là hương hoa sữa!... Giờ đi lạc giữa đám học trò tan trường mới thấy mình lạc lõng, thấy mình buồn bã và nuối tiếc cồn cào. Mới hay mình giờ như cơn gió cô độc, chẳng bao giờ hiểu rằng mùa thu nào cũng vẫn dịu dàng như thế, duy chỉ có những người thân yêu là xa, ngày tháng cũ cũng đã cách xa. Tôi buồn, và cười như kẻ khùng, thấy mình đánh mất hết thứ này đến thứ khác quý giá.
    Phố - yên - tĩnh chìm nửa trong chiều. Hoa sữa non màu xanh, nở ra trắng ngà. Hoàng lan trong vườn ai cũng đã nở hoa vàng, kín đáo trong chùm nụ non xanh. Mái phố ấp ủ hương thơm, tán lá che chở bình yên cho hồi tưởng âm thầm, đêm xuống mới hào phóng ban phát tất cả cho kẻ độc hành. Mùa thu tóc dài - mùa thu yêu thương, và còn mùa kỷ niệm cho những kẻ cũ tìm về nhận ra nhau dưới những hàng cây đan nhau trong lòng phố.

  6. boyabc

    boyabc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/03/2006
    Bài viết:
    530
    Đã được thích:
    0
    http://vietnamnet.vn/thuhanoi/2007/09/742251/
    mình nghi ngờ bài viết này lấy cảm xúc từ topic của mình quá..hi`...
    dù sao thì tâm hồn người HN và hồn thu HN thật tuyệt...
    ...Chẳng thể nào qua hết từng con phố
    Nhưng còn đó mùa thu, mùa thu đầy gió
    Và rêu phong bên những gốc cây già ....
    đúng là tuyệt... vời cho tâm hồn cho cảm xúc.....
  7. thichmod

    thichmod Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2007
    Bài viết:
    553
    Đã được thích:
    0
    Hà Nội mùa thu, cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ,
    Nằm kề bên nhau, phố xưa nhà cổ, mái ngói thâm nâu.
    Hà Nội mùa thu, mùa thu Hà Nội,
    Mùa hoa sữa về thơm từng ngọn gió,
    Mùa cốm xanh về, thơm bàn tay nhỏ,
    Cốm sữa vỉa hè, thơm bước chân qua.
    Hồ Tây chiều thu, mặt nước vàng lay bờ xa mời gọi.
    Màu sương thương nhớ, bầy sâm cầm nhỏ vỗ cánh mặt trời.
    Hà Nội mùa thu đi giữa mọi người, lòng như thầm hỏi, tôi đang nhớ ai,
    Sẽ có một ngày trời thu Hà Nội trả lời cho tôi,
    Sẽ có một ngày từng con đường nhỏ trả lời cho tôi.
    Hà Nội mùa thu, mùa thu Hà Nội, nhớ đến một người
    Để nhớ mọi người.
    đêm thu, tớ hát ca chút xíu để bớt đi sự lạnh lẽo
  8. MissFieu

    MissFieu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/09/2007
    Bài viết:
    1.282
    Đã được thích:
    0
    Thu Hà Nội sẽ rất đẹp với những ai có đôi, có cặp, có niềm vui phơi phới
    Nhưng những ai đang cô đơn, đang chịu tang 1 nỗi buồn nào đó thì lại e sợ mùa thu. Cảnh thu, con người, đường phố Hà Nội vẫn vậy nhưng lòng người thì lại se sẽ nỗi buồn hiu quạnh lo sợ mùa đông lạnh giá, hiu quạnh sắp đến.
    Năm nay, thu Hà Nội buồn quá...
  9. besua_xx

    besua_xx Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2006
    Bài viết:
    3.409
    Đã được thích:
    17
    nó hok thick mùa thu ........ buồn
    rồi nó sẽ đi bỏ lại sau lưng là mùa thu Hn
  10. hanoimiennho

    hanoimiennho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/06/2007
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0
    Có ai ra Hn ăn thu ko nhỉ? Làm một phóng sự HN thu cho mọi người xa HN được thưởng thức với. Tớ nhớ Hà Nội quá...

Chia sẻ trang này