1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hô??i ký hạm trươ??ng Tameichi Hara - Như?fng trận đánh lịch sư?? trên Thái Bi??nh Dương

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi anheoinwater, 30/09/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. onamiowada

    onamiowada Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/06/2007
    Bài viết:
    6.401
    Đã được thích:
    20
    Xin lỗi bác Heo, nhưng có lẽ cũng nên có 1 vài lời bàn về bản chất cuộc chiến mà nhân vật chính của cuốn hồi ký tham gia.
    Với tư duy 1 bộ phận người Việt, chiến tranh vệ quốc là chính nghĩa, còn việc tiến hành chiến tranh xâm chiếm các quốc gia và vùng lãnh thổ khác là phi nghĩa.
    Nhưng trong lịch sử Việt nam, cũng có nhiều người Việt đã tự hào với những thắng lợi trong các cuộc chiến tranh nhằm "mở rộng bờ cõi". Do lối tư duy trên đây mà các cuộc chiến mở rộng bờ cõi đã không được các nhà sử học đương đại khai thác.
    Chốt lại 1 câu: muốn hiểu người khác thì mình phải đặt bản thân mình vào chỗ đứng của người đó.
    Quân đội không có chỗ giành cho những người lính chống lệnh cấp chỉ huy với những lý do mang tính chính trị.
  2. Mig19Farmer

    Mig19Farmer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/03/2004
    Bài viết:
    1.465
    Đã được thích:
    1
    Hì hì, phải gọi cho đúng thuật ngữ là "đem gươm đi mở cõi" bác à. Chẳng qua nước ta trong hơn trăm năm gần đây toàn chiến tranh vệ quốc nên cần đề cao tính "chính nghĩa" của chiến tranh vệ quốc và nâng cao quan điểm về tính "phi nghĩa" của các cuộc chiến bành trướng, xâm lấn lãnh thổ, can thiệp nội bộ hay chống khủng bố hộ nước khác, lật đổ độc tài hộ người khác, đem độc tài đến dùm nước khác, bắt buôn lậu hộ nước khác (cho dù là tổng thống nước đó cũng bắt)... mà thôi. Cuộc chiến nào mà các phe tham chiến chả cố gắng nhồi sọ dân mình về tính chính nghĩa của nó chứ. Mấy con @ ở bển cũng bị nhồi sọ nặng về tính chính nghĩa của các cuộc chiến của Mẽo cả mà, đến nỗi chúng suốt ngày nghĩ rằng chúng nó có trách nhiệm về khai khóa văn minh dùm người khác ở quê nhà.
    Quay về sự tham chiến của Nhật ở WWII, thật ra với tham vọng về cái gọi là Khối thịnh vượng Đại Đông Á của chúng nó vào thời điểm đó (thực chất là kế hoạch sát nhập toàn bộ các quốc gia khu vực châu Á Thái Bình Dương vào lãnh thổ Nhật) thì Nhật không thể không ra tay vì kế hoạch đó động chạm đến quá nhiều quyền lợi của các nước phe Đồng Minh. Mấy khu vực loanh quanh ven Nhật như Triều Tiên, Mãn Châu Lý thì không nói làm gì chứ muốn nuốt trọn Trung Quốc (quyền lợi của ty tỷ thằng xâu xé), Đông Dương (Pháp), Đông Ấn (Hà Lan),... Nhật thừa hiểu nếu Nhật chiếm mấy thằng này thì bọn kia tuyên chiến với nó ngay tức khắc. Điểm yếu lớn nhất của người Nhật nằm ở nhiên liệu lỏng: Nhật Bản cóc có nguồn nhiên liệu lỏng nào đủ cho duy trì kế hoạch thôn tính lâu dài do không có mỏ dầu lớn nào trong nước, chỉ có 1 số mỏ rất nhỏ và thêm mỏ đá phiến dầu ở Mãn Châu. Nhật hoàn toàn phụ thuộc vào nguồn nhập khẩu dầu từ ...Mẽo. Ngay khi Nhật gây hấn với Trung quốc, Mẽo cắt xuất khẩu dầu cho Nhật dù không tuyên chiến. Nhật chỉ còn dữ trữ dầu đủ trong 2 năm và lâm vào tình thế bị cắt dạ dày mà chết. Nếu Nhật dừng tham vọng thì không nói, nhưng nếu nó vẫn muốn chiếm châu Á, nó phải làm chủ được đường biển để đến được khu vực nhiều dầu mỏ ở Đông Ấn. Với thế lực hải quân Mẽo ở Thái Bình Dương, Nhật chỉ có cách ra tay độc thủ bất ngờ để tạm chiếm thế thượng phong.
    Sự thua trận của nước Nhật tất nhiên có nhiều lý do từ các điểm yếu cố hữu của nước Nhật lúc đó như công nghệ còn lạc hậu, tư duy chiến tranh đề cao danh dự... thì còn một lý do rất lớn đến từ sự cạn kiệt nhiên liệu. Nước Nhật đã tính sai về khả năng sản xuất nhiên liệu của mình:
    - Các mỏ dầu ở khu Đông Ấn chiếm được hết và tăng sản lượng nhanh chóng nhưng không sao chở về được chính quốc do sự hoạt động quá hiệu quả của tàu ngầm Mẽo. Các tanker Nhật bị đánh chìm quá nhiều nên nguồn cung này nhanh chóng trở thành vô nghĩa.
    - Người Nhật tính sai về khả năng hóa lỏng than đá của mình. Nếu như các nhà máy F-T và hydogenation của Đức quốc xã giúp nước Đức hoàn toàn độc lập về nhiên liệu cho đến khi chúng bị đánh bom phá hủy năm 1945 thì các nhà máy này của Nhật hỏng lên hỏng xuống và không đóng góp được gì nhiều.
    - Người Nhật chỉ còn mỗi công nghệ chưng cất dầu đá phiến và LTC cực kỳ lạc hậu và hiệu suất thấp. Sản lượng chỉ đạt dưới 10% nhu cầu thực tế
    Càng về cuối chiến tranh, người Nhật càng thiếu nhiên liệu trầm trọng. Các phi công kinh nghiệm chết nhiều đã đành, phi công trẻ cũng cóc được đào tạo đủ vì không có xăng mà bay tập. Các chiến hạm Nhật trong những năm cuối chiến tranh có lúc phải sử dụng mọi nguồn nhiên liệu có thể vơ vét được. Trong một số chiến hạm bị chìm của Nhật, người Mẽo thấy có cả dầu đậu nành trong khoang nhiên liệu.
  3. HITS

    HITS Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2004
    Bài viết:
    53
    Đã được thích:
    0
    Chán thật, xem truyện thì cứ xem cho hết đã. Cứ có gì là nhảy vào phát biểu linh tinh cả lên làm ngắt đoạn người xem ko ra làm sao cả. Hèn gì người ta lập ra các phòng đọc sách luôn luôn tránh xa tiếng ồn. Thật là khó chịu quá đi mất.
  4. anheoinwater

    anheoinwater GDQP - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    25/10/2007
    Bài viết:
    2.811
    Đã được thích:
    1.208
    Đêm xuống khi chúng tôi tiến va?o Vịnh Hollmann, nă?m ơ? cực Bắc cu?a bán đa?o Willaumez, khoa?ng nư?a đươ?ng giưfa Rabaul va? Tuluvu. Khu trục hạm Shigure đang tiến va?o vu?ng nguy hiê?m.
    Pho?ng truyê?n tin cho biết đaf bắt được la?n sóng vô tuyến cu?a một phi cơ địch la?ng va?ng đâu đây. Tin tức na?y đaf đến sớm hơn sự dự đoán cu?a chúng tôi. Tôi ra lệnh cho các quan sát viên trông chư?ng phi cơ địch, cho du? mây mu? va? trơ?i tối đen, khiến thị độ quan sát rất yếu kém.
    Một giơ? sau, nhân viên truyê?n tin báo cáo: ?oMột phi cơ địch lại gư?i công điện. Ngay trên đâ?u. Chúng tôi không thê? gia?i đoán công điện maf hóa na?y, nhưng hi?nh như phi cơ địch báo cáo vị trí, hướng đi va? tốc độ cu?a chúng ta.? Chúng tôi tiếp tục chạy vê? hướng Tây. Thơ?i tiết đột nhiên xấu hơn không thê? na?o nhi?n thấy vật gi? trước mặt được nưfa. Không khí trơ? nên oi bức. Mô? hôi rịn đọng trên mặt tôi. Va?i phút trôi qua, pho?ng truyê?n tin lại gọi: ?oMột phi cơ địch tiếp tục theo dofi hướng tiến cu?a chúng ta.?
    Lặng yên va? căng thă?ng gia tăng trên đa?i chi? huy. Tôi lấy khăn tay ra lau mặt. Chưa lâ?n na?o không khí lại ngưng đọng như thế na?y. Đại úy Tsukihara, sif quan hoa tiêu cho biết sắp có một trận mưa. Anh ta đaf tiên đoán đúng. Lúc 20h, cơn mưa trút xuống, ngăn hă?n tâ?m nhi?n trong vo?ng một hai mét. Chúng tôi cho ta?u gia?m tốc độ, quay mufi vê? hướng Tây Nam va? tiến va?o bơ? biê?n đâ?y đá ta?ng.
    Pho?ng truyê?n tin báo cáo không co?n bóng dáng một phi cơ na?o cu?a đối phương được ghi nhận. Đại úy Tsukihara nói: ?oTốt, thơ?i tiết quy? quái na?y đaf la?m cho địch quân na?n chí.?
    Bâ?u không khí căng thă?ng trên đa?i chi? huy đaf được gia?i to?a. Sif quan va? thu?y thu? bắt đâ?u nói chuyện lao xao. Họ ngáp da?i va? duôfi tay chân, sau khi mươi phút trôi qua ma? không có liên lạc vô tuyến na?o cu?a địch quân được ghi nhận trong vu?ng lân cận.
    Tuy nhiên, nhưfng cánh tay bôfng hóa tê cứng trong không khí, nhưfng cái miệng chợt há hốc sưfng sơ? trước tiếng động đinh tai nhức óc cu?a các oanh tạc cơ chúi xuống trút bom. Mọi ngươ?i đê?u bo? ca?ng. Với một tiếng rít lạnh xương sống, một chiếc phi cơ chúi mufi thă?ng xuống đa?i chi? huy va? tiếp theo đó la? tiếng nô? đô?ng loạt cu?a nhiê?u qua? bom. Một phi cơ khác đang gâ?m thét trên cột buô?m.
    Tôi la?o đa?o đứng dậy, tự ho?i phi cơ địch ơ? hướng na?o? Tôi nhi?n thấy Yamagami đang sơ? soạng ti?m nút báo động va? ấn mạnh. Tiếng co?i báo động vang lên một cách muộn ma?ng. Chiếc Shigure xoay hă?n vê? phía ta?. Một cột nước mọc lên ngay trong nư?a vo?ng tro?n cu?a chiếc ta?u vư?a xoay, cách không đâ?y 10m. Cột nước chụp lên tháp canh va? đô? ập xuống đa?i chi? huy. Tôi vư?a giuf nước vư?a hét: ?oCố be? lái qua bên pha?i! Tốc độ tối đa! Gia tăng tức khắc!?
    Trung úy Tsukihara nhi?n tôi một cách sư?ng sốt, va? ho?i lại: ?oGia tăng tốc độ tối đa tức khắc??
    ?oTức khắc!? Tôi ga?o lên. Tsukihara, mặt tái xanh va? tay run lâ?y bâ?y, ấn mạnh nút liên lạc pho?ng máy, va? nhắm nghiê?n mắt lại. Cu?ng lúc, Yamagami gọi pho?ng máy ra lệnh gia tăng tốc độ tối đa tức khắc, va? kêu lên nho nho?: ?oTrơ?i ơi!?
    Pha?n ứng cu?a họ hoa?n toa?n tự nhiên. Trước đây, tôi chưa bao giơ? ra một mệnh lệnh như vậy, va? cufng có thê? nói hâ?u hết sif quan Ha?i quân trong suốt cuộc đơ?i binh nghiệp cu?a họ cufng chưa ai tư?ng ra mệnh lệnh na?y. Dưới các điê?u kiện thông thươ?ng, một chiếc ta?u muốn gia tăng vận tốc tư? 12 ha?i lý lên vận tốc tối đa 30 ha?i lý pha?i mất nư?a giơ?. Dưới các điê?u kiện chiến đấu, việc gia tăng vận tốc như vậy cufng mất ít nhất 16 phút.
    Lệnh gia tăng vận tốc ?otức khắc? cu?a tôi đaf vượt qua tất ca? các phương thức thông thươ?ng, va? có thê? la?m nô? turbin cu?ng guô?ng máy chiếc Shigure thân yêu cu?a chúng tôi. Lệnh na?y đaf gây ra sự náo động không thê? tươ?ng tượng được dưới hâ?m ta?u. Mối lo âu lớn cu?a toán pho?ng máy la? la?m sao thi ha?nh được mệnh lệnh na?y ma? tránh cho các sợi dây cu?a turbin kho?i bị đứt tung khi nhưfng cái van trong máy nơ? ra. Tất ca? mọi ngươ?i đê?u thi ha?nh mệnh lệnh một cách khâ?n cấp nhưng trong thâm tâm đê?u nghif tai họa chắc chắn sef xa?y ra.
    Nhưfng ngươ?i đứng trên đa?i chi? huy chơ? đợi phi cơ địch tái xuất hiện không biết phút giây na?o. Yamagami, đang hướng mặt vê? phía sau lái bôfng la to va? đưa tay chi? ống khói ta?u. Tư? miệng ống khói đang tuôn ra nhưfng do?ng lư?a có ngọn kéo da?i theo chiê?u gió. Nhiên liệu dư quá nhiê?u, máy đốt không kịp nên tuôn ra ống khói va? bốc cháy. Ngọn lư?a sáng rực ca? phâ?n sau chiếc ta?u.
    Các oanh tạc cơ địch không bao giơ? bo? bom trật một mục tiêu như thế na?y. Sự lo âu chi? kéo da?i trong va?i phút, nhưng đối với mọi ngươ?i như kéo da?i ha?ng nhiê?u giơ?, va? ngay lúc đó, pho?ng truyê?n tin báo cáo: ?oSư? dụng ngôn ngưf thông thươ?ng, phi cơ địch báo cáo đaf oanh tạc va?o ngay giưfa một khu trục hạm. Chiếc ta?u bốc cháy va? đang chi?m.?
    Tôi sợ tai mi?nh nghe lâ?m, tôi yêu câ?u đọc lại công điện một lâ?n nưfa. Khi nghe xong công điện đáng kinh ngạc na?y, Yamagami va? Tsukihara reo lên vui mư?ng.
    Không khí háo hức bị phá tan, một tiếng nói tư? pho?ng máy vọng lên, ho?i xem có câ?n pha?i tiếp tục thi ha?nh lệnh gia tăng tốc độ cấp tốc nưfa không? Tôi sung sướng tra? lơ?i ră?ng lệnh na?y không co?n câ?n thiết nưfa, va? bây giơ? có thê? gia?m tốc độ xuống 12 ha?i lý trơ? lại. Ngọn lư?a ơ? miệng ống khói ta?u hạ xuống mau chóng, va? chúng tôi tiếp tục di chuyê?n trong bóng đêm một cách bi?nh yên.
    Không co?n chiếc phi cơ na?o theo đuô?i chúng tôi nưfa. Đối phương xem ra đaf xóa tên chiếc Shigure trên biê?n ca?. Đoạn ha?i tri?nh co?n lại cu?a chúng tôi thông suốt va? thoa?i mái sau nhưfng phút giây dựng tóc gáy. Chúng tôi đô? ha?ng tiếp tế xuống Tuluvu va? quay ra khơi trong không khí vui mư?ng náo nức cu?a binh sif đô?n trú trên đa?o.
    Một lâ?n nưfa, chúng tôi trơ? vê? căn cứ Rabaul bi?nh an. Nga?y hôm sau, tôi tri?nh diện Đê? đốc Ijuin. Ông cufng trơ? vê? bi?nh an va? tha?nh công trong chuyến đi Retaka cu?a ông.
    Lúc tôi kê? chuyện với ông vê? nhưfng việc đaf xa?y ra, ông cươ?i muốn đứt hơi, va? nói: ?oXem ra bây giơ? chúng tôi có thê? gọi anh la? Đại tá Hara Huyê?n diệu. Hara, ngoa?i anh, không ai có thê? nghif ra chiến thuật ky? dị va? tha?nh công đến như vậy trong giơ? phút nguy nan đó.?
    Tôi sung sướng trước lơ?i khen tặng cu?a ông. Tôi nói: ?oChiến tranh dươ?ng như có liên quan đến thế giới huyê?n nhiệm. May mắn cufng la? một phâ?n lớn trong sự huyê?n nhiệm na?y. Tôi nghif ră?ng sư? dụng cu?ng mưu mẹo đó sef khó tha?nh công trong ky? khác.?
    Ngay sau khi Đê? đốc Ijuin đọc ba?n phúc tri?nh cu?a tôi vê? chuyến đi Tuluvu, ông ra lệnh xem xét lại chiếc Shigure. La? một chuyên viên hoa tiêu, ông lo ngại nhưfng hậu qua? gây ra tư? việc gia tăng tốc độ cấp tốc ma? chiếc ta?u pha?i chịu đựng.
    Sau khi đaf chạy thư? va? xem xét câ?n thận, các kyf sư ba?o tri? đaf đệ lên Ijuin một báo cáo hoa?n toa?n đúng với điê?u lo ngại cu?a ông. Theo đó, chiếc Shigure không co?n đu? kha? năng đê? dự trận được nưfa. Ba?n báo cáo ghi nhận ră?ng chiếc Shigure bo? qua ky? hạn tu bô? quá lâu, máy móc đaf đến mức tô?i tệ, bánh lái va? tay lái sai lệch. Thân ta?u đóng đâ?y vo? so? hến, va? các cơ quan câ?n pha?i có sự chính xác khác đê?u không thê? sư?a chưfa hoặc điê?u chi?nh được. Ba?n báo cáo kết luận: ?oXin cho phép sư?a chưfa tạm thơ?i tại Rabaul đê? khu trục hạm Shigure có thê? di chuyê?n sớm chư?ng na?o hay chư?ng ấy đến Sasebo đê? hoa?n tất công việc tu bô?.
    Khi một phó ba?n cu?a báo cáo được gư?i đến chiếc Shigure, mọi ngươ?i đaf chuyê?n tay nhau đê? xem. Pha?n ứng cu?a thu?y thu? đoa?n môfi ngươ?i một khác, nhưng đê?u giống nhau trên căn ba?n: Không ngươ?i na?o muốn trơ? vê? Nhật. Sau khi tham dự nhiê?u trận đánh ma? không một ai thương vong, tinh thâ?n cu?a thu?y thu? đoa?n Shigure lên cao tột đi?nh. Tất ca? đê?u la lên giận dưf khi đọc qua ba?n báo cáo. Họ reo ho? pha?n đối, hết lơ?i thóa mạ va? có ngươ?i co?n vung tay đe dọa ?omấy tên thợ máy to đâ?u? ám chi? mấy viên kyf sư. Tất nhiên, Đê? đốc Ijuin chấp thuận khuyến cáo cu?a các viên kyf sư.
    Khi nhưfng chuyên viên sư?a chưfa lên ta?u, thái độ cu?a thu?y thu? đoa?n thay đô?i mau chóng. Họ to? ra thân thiện va? vui ve?, vui lo?ng hợp tác với các chuyên viên trên mọi phương diện. Đại úy Hiroshi Kayanuma, cơ khí trươ?ng cu?a Shigure, co?n to? ra một cách thân thiện đặc biệt hơn. Với bộ râu da?i, Kanayuma giống như một ngươ?i tiê?n sư?, nhưng trái lại anh ta la? một ngươ?i khôn khéo va? thông minh, va? cufng la? một tay uống rượu cư? khôi nhất trên ta?u. Kanayuma bắt bô? ngay với mấy viên cai trông coi toán sư?a chưfa, lôi họ đi nhậu nhẹt môfi nga?y, cố gắng tán ti?nh đê? họ xúc tiến công việc sư?a chưfa nhanh chóng. Anh ta nói với họ: ?oRabaul đang thiếu ta?u chiến. Ngay cái chậu cuf kyf xộc xệch na?y xem ra co?n xa?i được hơn mấy cái chậu mới, chi? biết đưa lưng ra đơf đạn. Chúng tôi muốn chiến đấu. Xin giúp chúng tôi cơ hội nhận chi?m ta?u địch ca?ng sớm ca?ng tốt.?
    Thái độ đó cufng la? thái độ chung cu?a thu?y thu? đoa?n Shigure. Chi? trong vo?ng 6 tháng qua ma? họ đaf thay đô?i biết bao! Hiện thơ?i họ đaf khiến cho tôi kiêu hafnh. Với tinh thâ?n cao như vậy, tôi biết nếu tham dự bất ky? trận đánh na?o họ cufng đê?u có thê? gặt hái tha?nh công dêf da?ng.
    Công việc sư?a chưfa mất nhiê?u nga?y giơ? hơn dự tính cu?a chúng tôi. Vi? có thêm nhiê?u chôf hư ho?ng câ?n pha?i sư?a chưfa thật câ?n thận.
    Trong tuâ?n lêf đâ?u tiên ăn không ngô?i rô?i tôi ngaf bệnh. Suốt tháng 8 đâ?y sôi động, tôi không bao giơ? được nghi? ngơi lâu da?i sau các trận đánh dưf dội. Qua các trận đánh kéo da?i nhiê?u giơ? na?y, cộng thêm nhiê?u đêm không chợp mắt, khiến bao nhiêu sức lực cu?a tôi đê?u tiêu tán. Trong giai đoạn nghi? ngơi như thế na?y tôi lại uống quá nhiê?u rượu. Va?o cuối tháng 8, tôi đaf tiêu thụ ca? thu?ng sake môfi đêm trước khi ngu?. Sau một tuâ?n nha?n rôfi va? quen thói quen nhậu nhẹt, tôi sợ mi?nh trơ? tha?nh một con sâu rượu nên cố gắng gia?m xuống. Nhưng sức kho?e tôi gia?m sút khu?ng khiếp, không đu? trâ?m trọng đê? tôi nă?m liệt giươ?ng, nhưng nó đu? sức gây cho tôi tính khí thất thươ?ng va? hay tức bực.
    Tôi ngâfm nghif vê? ti?nh thế cu?a cuộc chiến. Tại sao Nhật Ba?n không chịu thương lượng ho?a bi?nh trước khi việc na?y quá trêf tra?ng? Tôi không thê? na?o ngu? yên giấc. Môfi khi tôi chợp mắt, nhưfng cơn ác mộng u?a đến va? tôi bư?ng dậy, mô? hôi lạnh toát đâ?y thân.
    Nghif lại, tôi nhớ ơn Đê? đốc Ijuin. Ông biết tôi câ?n pha?i nghi? ngơi, nên ông đaf da?nh cho tôi thơ?i gian na?y. Nhiệm vụ chi? huy một chiếc ta?u trong thơ?i chiến la? một nhiệm vụ đâ?y mệt mo?i, đó la? không nói giưfa lúc tôi co?n kho?e mạnh, tuô?i mới trên 40. Chi? câ?n tươ?ng tượng tôi cufng thấy các vị sif quan cao cấp hơn đaf gặp pha?i biết bao khó khăn. Các sư? gia, nhưfng ngươ?i thươ?ng hay chi? trích nhưfng sif quan chi? huy, pha?i nhi?n một cách thích đáng nhưfng căng thă?ng va? nhưfng trách nhiệm nặng nê? cu?a một vị chi? huy chiến đấu.
    Thơ?i gian nghi? ngơi ngắn ngu?i la?m cho tôi hô?i sinh. Hai tuâ?n lêf na?y đaf khôi phục đâ?y đu? năng lực tiêu tán cu?a tôi. Va?o giưfa tháng 9, khi công việc sư?a chưfa chiếc ta?u cu?a chúng tôi xong xuôi, tôi mạnh hă?n vê? ca? thê? xác lâfn tinh thâ?n.
    Trong khi đó, ti?nh thế cuộc chiến vê? phía Nhật Ba?n trơ? nên tô?i tệ. Do đó, Bộ Tư Lệnh Tối Cao quyết định một cuộc ha?nh quân triệt thoái khác. Lực lượng Nhật ơ? Kolombangara được di ta?n.
    Tôi hoạt động trơ? lại đúng thơ?i gian có cuộc ha?nh quân chuyê?n vận Buka. Ho?n đa?o thuộc quâ?n đa?o Solomon na?y nă?m gâ?n Rabaul nhất. Đê? đốc Ijuin cho ră?ng cuộc ha?nh quân dêf da?ng na?y sef lấy lại phong độ cho tôi.
    Cuộc di ta?n ơ? khu vực Kolombangara bắt đâ?u va?o nga?y 21 tháng 9. tất ca? binh sif Nhật trấn đóng trên hai đa?o Arundel va? Gizo, ơ? mạn phía Nam va? Đông Nam cu?a Kolomban gara, được rút hết cu?ng nga?y. Va?o nga?y 27, cuộc ha?nh quân chuyê?n vận Buka hoa?n tất, tôi gia nhập va?o cuộc di ta?n gâ?n 10.000 binh sif trú pho?ng ngay trên đa?o chính la? Kolombangara. Cuộc di ta?n na?y tha?nh công hoa?n toa?n va?o đâ?u tháng 10, chi? có 66 binh sif thương vong.

    Chương tri?nh triệt thoái kế tiếp la? Vella Lavella. Tư? đây giống như tư? các địa điê?m di chuyê?n khác, binh sif được rút đi đê?u mang hết vê? Bougainville. Ijuin được lệnh điê?u khiê?n cuộc di ta?n 600 binh sif ơ? đa?o Horaniu, thuộc Vella Lavella.
    Đê? thực hiện cuộc ha?nh quân triệt thoái na?y, Ijuin đaf vạch một kế hoạch công phu, đo?i ho?i 3 nhóm hộ tống gô?m 9 khu trục hạm?
  5. anheoinwater

    anheoinwater GDQP - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    25/10/2007
    Bài viết:
    2.811
    Đã được thích:
    1.208
    Khi di tà?n càc 'à?o trĂn, mòi sự 'Ă?u dĂf dà?ng. Nhưng cuẶc di tà?n chì? 600 binh sìf ơ? Horaniu thuẶc Vella Lavella nà?y, Tameichi Hara bước và?o mẶt trẶn hà?i chiẮn dưf dẶi. Kèo dà?i 'Ắnâ? 15 trang sàch.
    Càc bàc hĂf trợ hì?nh à?nh và? bà?n 'Ă? nhè. Nhơ? chuyĂn gia Nhựt BĂ?n ominoawacàigì?da hiẶu chì?nh giùp, bàc giò?i tiẮng Nhựt mư?, càm ơn bàc.
  6. SPL

    SPL Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2006
    Bài viết:
    88
    Đã được thích:
    0
    Chửi người khác nhận giặc làm cha thì nhìn lại coi mình thế nào, rước voi về giầy mả tổ mà cũng còn tự khen mình thơm mình ngọt. Ông bạn người Mỹ à, sinh ở Mỹ à, các đấng sinh thành cũng người Mỹ à? Vậy tổ tiên thì là người Mỹ hay Việt vậy? khi Mỹ nó mang bom đến VN nó thả thì hỏi là bom nó có chường mồ mả cha ông của ông bạn ra không hay nó chỉ nhằm vào của người khác? Nói phải suy nghĩ chứ, sao cứ học trẻ sơ sinh bi bô tập nói thế. VN không đánh thắng Mỹ thì sao Mỹ phải xin ký vào cái hiệp định Paris rồi cắp đuôi cút về Mỹ thế. Chê thằng Nhật là tàn bạo là dã man thì nhìn lại thằng Mỹ xem nó thế nào nhé, nó có giết hại dân thường không (vụ thảm sát Mỹ Lai là điển hình, vụ bệnh viện Bạch Mai là minh chứng và rất nhiều vụ khác nữa). Mỹ không tàn bạo, dã man mà hàng chục triệu người dân VN đã chết, tàn tật và mang di chứng Dioxin đến mấy đời vẫn chưa hết thì được gọi là anh hùng cứu thế giới à? Về mà cứu chính cái nước Mỹ đang phân biệt chủng tộc, giết người như ngóe ở chính cái "nôi của nền dân chủ" nhà ông bạn ấy. Chưa thấy ở đâu trên thế giới này lại có nhiều kẻ bệnh hoạn, giết người hàng loạt như ở Mỹ cả, công nhận đất Mỹ có nhiều thứ cần phải "ngưỡng mộ" thật. Mod cho em xả giận với cái loại bám váy sen đầm húp bơ sữa tí
  7. Viet_Youth

    Viet_Youth Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/05/2006
    Bài viết:
    695
    Đã được thích:
    0
    Trong khi chờ bác Heo đánh bài tiếp, tớ xin phép tranh thủ có vài lời.
    * Tớ có thể thông cảm và hiểu được tâm tư của tác giả tập hồi ký này. Như đã nói, quân đội của nước nào cũng có anh hùng/quân tử/thiên tài và kẻ tiểu nhân/hèn hạ/vô dụng....
    Tớ không thù ghét gì ông ta trên phương diện cá nhân. Cũng không thù ghét gì dân Nhật trên phương diện chủng tộc.
    Nhưng nếu có ai tô sùng Quân Phiệt Nhật (WWII) thì kẻ đó nên học thêm về lịch sử nước nhà, và tự vấn lương tâm xem cái gọi là tinh thần dân tộc đem bỏ nơi đâu.
    Dân nước nào cũng có tinh thần dân tộc của họ.
    Còn những tên tay sai, cõng rắn cắn gà nhà thì đời đời sẽ bị nguyền rủa. Đừng so đo tao cõng rắn Đỏ, mày cõng rắn Xanh...
    Trở về Kỹ Thuật Quân Sự của Nhật trong WWII:
    Như có bác đã nói, trình độ Nhật vẫn còn sau Mỹ một bậc: Không có chương trình hạt nhân, khộng có hệ thống Ra Đa, không có máy bay phản lực (HK đã bắt đầu thử nghiệm), không có Bombers chiến lược, hệ thống Mật Mã truyền tin đã bị hóa giải từ lâu...
    Còn nói về tổng thể, thì ngoài cái tài liều mạng, Nhật có gì để so với Mỹ:
    - Hậu Cần - Tiếp Liệu: Cái này đòi hỏi mnhững nhà quản trị tài giỏi, biết nhìn xa, trông rộng, không phải chỉ biết húc bừa.
    - Ổn Định/Bảo Vệ Hậu Phương: Bảo vệ những Cơ Sở Sản Xuất, bảo đảm được nguồn tiếp tế cho quân đội.
    - Cứu Hộ: Bảo vệ nguồn nhân lực cũng như kinh nghiệm của quân nhân và quân cụ... (Hara tưởng đã "tiêu diệt" bao nhiêu tàu Mỹ, thật ra là chỉ tạm thời loại những chiếc này ra khỏi vòng chiến một thời gian mà thôi. Hai TT của HK Kennedy & Bush Cha đều được vớt lên từ biển)
    - Cung Cách Điều Động Quân Đội: Giống Đức Quốc Xã, BTTM của Quân Phiệt Nhật cũng rất là độc tài/ngu dốt, muốn quyết định mọi chuyện, ngay cả những việc xảy ra trên chiến trường (trong khi kỹ thuật truyền tin còn lạc hậu, không như bây giờ). vÌ thế, khi xâm chiếm những quốc gia dưới cơ mình, thì ĐQX & QPN đã dễ dàng giành chiến thắng. Nhưng đến cuối cuộc chiến (khi đụng phải đối thủ cùng tầm), thì hệ thống lãnh đạo độc tài trên đã phơi bày ra hết sự sơ cứng, những bất cập, và tư duy ấu trĩ của nó.
    Quân Đội Mỹ thì ngược lại. Khi mới xuất trận, thường là thiếu kinh nghiệm và lúng túng. Nhưng càng về sau, càng tỏ ra linh động và cơ mưu, đã có thể tận dụng mọi tình huống trên chiến trường để giành thắng lợi, nhờ vào tư duy "Dân Chủ" của Quân Đội Đồng Minh...
    ...
    Nếu xem lại tài liệu lịch sử, ta có thể dễ dàng thấy rằng Nhật Bản chắc chắn sẽ phải thất trận. Chính Hara và Yamamoto cũng đã biết điều này.
  8. TrymAiToThe

    TrymAiToThe Guest

    Đây là chỗ post hồi kí chứ không phải chỗ quý ngài "Biết Tuốt" khai sáng cho anh em bằng cái mớ kiến thức cũ rich ai cũng biết của ngài, đề nghị trả lại topic cho bác heo, muốn khai sáng thì lập topic khác mà khai sáng . Mod xóa bài nhà em với mấy bài trên nhé, rác hết cả mắt
  9. namrover

    namrover Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/11/2008
    Bài viết:
    4
    Đã được thích:
    0
    Tôi thấy bác Viet_youth càng ngày càng đi xa chủ đề chính rồi.
    Chẳng ai tôn sùng chủ nghĩa quân Phiệt của Nhật, tại sao bác cứ chụp mũ mọi người trong khi giọng điệu bác lúc nào cũng tâng Mỹ lên.
    Chúng ta chỉ ngưỡng mộ người Nhật về ý chí cũng như tinh thần dân tộc của họ, cái này khác với tôn sùng.
    Nếu như bác Viet_youth nói chúng ta nên tự hào về dân tộc ta thì nói thật dân tộc ta ngoài truyền thống đánh giặc giữ nước bất khuất kiên cường cùng với 4000 năm văn hóa lâu đời thì chúng ta còn gì.
    Không nói nhiều vì ai cũng biết, thống nhất nước nhà hơn 30 năm mà cũng 30 năm đó chúng ta vẫn chưa phát triển bằng một góc Nhật Bản lúc thua trận xong đất nước không còn một cái gì vậy mà người ta đã vươn lên thứ 2 thế giới, sao lại không khâm phục. Nguyên nhân chủ yếu là do con người, khỏi phải nói người Việt (đặc biệt là cán bộ Nhà Nước) ta vẫn còn hơi bị tham lam và dốt hơn cả Nhật, cả Mỹ.
    Ba tôi là cựu chiến binh đi đánh Polpot ở Campuchia, ba tôi nói Việt Nam có ý định giải phóng Campuchia khỏi Polpot để chiếm đóng Campuchia, làm bàn đạp nốc luôn Thái Lan, bành trướng bờ cõi. Nhưng cuối cùng vì dư luận thế giới và tổ chức ASIAN gây sức ép Việt Nam mới không làm thế nhưng một bộ phận quân Việt Nam vẫn ở lại Campuchia cho đến ngày nay và đợi một ngày nào đó.
    Mỗi đất nước có một truyền thống và bản sắc khác nhau, chẳng hạn như Mỹ thì dân chủ tự do, Việt Nam thì tuân lệnh vua chúa, còn Nhật Bản thì tôn thờ Nhật Hoàng. Trong lúc Pháp đánh Việt Nam, triều đình nhà Nguyễn đã nhiều lần sai các công thần kí các Hòa ước dâng cho Pháp từng miếng đất để đổi lấy sự bình yên, sau này nhiều sử gia đã cho các công thần đó là kẻ bán nước nhưng xét cho công bằng, họ đã phải nén lòng để tuân lệnh vua chứ thực tâm không hề muốn.
    Vậy nên bác Viet_youth đừng có phán xét những người lính và bác cũng đừng có đem những cái giọng điệu dở hơi để dạy đời người khác. Tôi đoán chắc bác là Đảng viên nhưng dù là gì thì không thể che đậy sự thật ai cũng biết nước Việt Nam vẫn thua nước Nhật, 1 đất nước thua trận, đã bị cai trị và sụp đổ tất cả sau chiến tranh.
  10. Viet_Youth

    Viet_Youth Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/05/2006
    Bài viết:
    695
    Đã được thích:
    0
    Trong diễn đàn mà chỉ post truyện lên để đọc thì có hơi bị giống Tàng Kinh Các, Thư Viện Online quá không?
    Tớ cũng không biết nếu chỉ nói thuần túy về Lịch Sử Chiến Tranh (Quân Sử) thì có hợp lệ trong đây không.... nên lâu lâu phải chêm vào tí "Kỹ Thuật Quân Sự" để MOD khỏi càm ràm.
    Dưng mà tờ nghĩ thảo luận về Quân Sự hoặc Lịch Sử.... thì tựu chung lại cũng chỉ nhằm đề cao Tinh Thần Dân Tộc và học hỏi Kinh Nghiệm Chiến Đấu thôi, phải không ạ?
    Tớ chẳng có ý đề cao gì tên Sen Đầm Quốc Tế, chỉ nhưng mà nêu ra sự thật thôi... thì nó quả đúng là đang trùm thiên hạ.
    Bác nào nghe thấy thế mà đâm ra bức xúc (vì tinh thần tự ái dân tộc) thì tớ cũng đành chịu.
    Xin lỗi đã chiếm nhiều thời gian và đất trong đây của bác Heo, nhưng tại cuốn hồi ký của Hara này cũng là nói về Quân Phiệt Nhật đánh nhau với Đế QUốc Mỹ... nên tớ mới dám mạo muội có ý kiến.

Chia sẻ trang này