1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hoa Hồng Nở Nơi Trái Tim Hoang Vu

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi spy97, 04/06/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. spy97

    spy97 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/02/2006
    Bài viết:
    202
    Đã được thích:
    0

    Hôm nay gặp một người bạn gái , cô ấy rủ đi ăn , ko đủ tiền phải để cô ấy trả . Híc , thấy mà xấu hổ và ngại . Rút kinh nghiệm nhé, từ giờ ko có gặp con gái khi trong box cháy hết bác hồ .
  2. spy97

    spy97 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/02/2006
    Bài viết:
    202
    Đã được thích:
    0

    Đã đoạn tuyệt với người bạn tri kỉ bao năm . Đó là cigarette ...
    phải vậy thôi , mặc dù nó gần gũi bao nhiêu năm nay với những kỉ niệm buồn vui nhưng nó là thằng bạn đểu . Nó rất hiểu Đ , và khi dứt bỏ nó Đ cảm thấy thật khó khăn vì nhớ những vòng khói thuốc chia sẻ . Nhiều đêm tỉnh giấc , có lúc ngồi một mình lại muốn thấy khói thuốc lá bủa vây . Nhưng biết rằng phải từ bỏ ...
    *********
    Người ta hay nói , không trai qua thử thách không biết được lòng người , trong gian nan mới biết bạn hiền . Quả đúng vậy , ăn nhậu , cafe cà pháo thì dễ nói chuyện lắm nhưng trải qua một việc đã biết mặt anh em . Thật sự Đ không thể có giúp được M khi Đ cũng đang khó khăn , nợ nần quá nhiều . Số tiền Đ mượn cho M không thể đủ được cho M , vả lại lẽ ra việc của M , M phải chủ động là chính còn Đ chỉ hỗ trợ thôi , vậy mà nó lại giận mình . Và thôi , mình cũng chẳng tiếc làm gì tình bạn như vậy , dù vẫn cảm thấy buồn và nhớ những kỉ niệm . Nhưng những người bạn như cigarette thôi ! . Cả thằng H nữa , mình luôn biết được bản chất của nó những vẫn đối với nó như cigarette vậy , thôi cũng chẳng nên nuối tiếc gì ....
    *********
    Quyết định mùa hè này ở lại đi làm . Không về .
    Nào cố lên ta , rồi mọi khó khăn cũng sẽ qua !
    ********
    Nằm nghe được mình thở , cảm nhận được gương mặt , cảm thấy được chính mình , hình dung được bản thân ... một cảm giác khó tả
    29/6/2006

  3. spy97

    spy97 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/02/2006
    Bài viết:
    202
    Đã được thích:
    0
    Chào Mi


    "Hãy vứt hết nỗi buồn
    Xoá tan đi bao đêm trường
    Bước ung dung trong cuộc đời ..."
    Bạn có bao giờ thấy đời là một chuỗi ngày buồn chán không ? Bạn có bao giờ thấy mình là một con mọt gặm nhấm nỗi buồn, dù rất ngán thứ "thức ăn" khó chịu này, nhưng chính tiềm thức của bạn lại vô tình khiến bạn trung thành với nó , bạn cho rằng mình không thể thay đổi được gì, bạn cho rằng mình không xứng đáng với niềm vui? bạn cho rằng niềm vui chối từ bạn ?Rằng nỗi buồn ngự trị cuộc sống của bạn như một tên bạo chúa chuyên quyền mà bạn khó lật đổ ?
    Bạn ơi , bạn có thể nhầm không nhỉ ?
    Khi nỗi buồn cứ bám riết lấy bạn , tôi tin rằng bạn muốn vứt bỏ nó đi, nhưng bằng cách nào ? Bạn thử những cách làm mà tôi đã học được, chắc chắn không gây hại cho bạn đâu , tin tôi đi !
    1)Bạn hãy luôn tự nhủ " tôi luôn yêu đời vì cuộc sống thật tươi đẹp" !
    Nghe sến quá chăng? trong hoàn cảnh bạn đang thất nghiệp, tiền khô cháy túi , công ty của bạn đang trên bờ vực phá sản , trong gia đình có chuyện chẳng lành , hay chia tay với người yêu ...bạn thấy thật buồn. Thường thôi ! Thậm chí nếu bạn là đấng nam nhi mà ôm mặt khóc hu hu như đứa trẻ thì cũng ... thường thôi !
    Buồn vui là tình cảm tự nhiên của con người, những kẻ vô cảm khác gì gỗ đá ? Phải không bạn ?Trên báo Tuổi Trẻ có một bài viết , ví Niềm Vui Nỗi Buồn như hai vị khách luôn đến trong cuộc đời . Nỗi buồn tất nhiên là vị khách chẳng ai yêu mến và mong đợi cả, vì thế ta sẽ cảm thấy nặng nề, khó chịu và thời gian nó ở lại trong căn nhà tâm hồn ta thật lâu. Nhưng dù muốn hay không , ta bắt buộc phải chấp nhận nó hiện diện trong cuộc sống của mình(Tất nhiên rồi !) .
    Vậy thì hãy chấp nhận nó, đối mặt với nó , và tin rằng cuộc sống vẫn thật tươi đẹp .Hạnh phúc xuất khởi từ niềm tin như vậy ! Có những người mà ta cho rằng rất hạnh phúc nhưng chính bản thân họ lại tin rằng họ bất hạnh nhất trên đời này . Biết làm sao được , vì họ có niềm tin như vậy?
    Tôi có quen một anh bạn con nhà giầu có, đẹp trai phong độ , học cũng khá và có cô bạn gái rất dễ thương . Nhưng anh ta luôn than chán đời , anh ta nghĩ mình bất hạnh chỉ vì bố mẹ anh ta thường xuyên cãi vã, vì anh ta được nuông chiều một cách thái quá nên không cảm thấy được tự chủ ...
    Lại có một anh chàng bị vợ bỏ ,lại mất hết tiền bạc, anh ấy nghĩ mình chỉ còn đôi bàn tay trắng ... và tuyệt vọng lắm, Anh ấy quyết định tự tử , trên đường đến ...Cầu Sài Gòn để nhảy xuống sông . Anh ấy gặp một bác bán vé số bị mù mắt , què chân , cụt một tay nhưng vẫn kiên trì lét trên vỉ hè ...Anh ta nhận ra "mình còn một cơ thể lành lặn ,mình vẫn hạnh phúc ...cuộc đời thật tươi đẹp " . Vậy đó , Khi người ta "Biết những giới hạn của hạnh phúc và yêu nó, đó là hạnh phúc" -Romain Roland . Hạnh phúc là khái niệm rộng nhưng hạnh phúc của bạn là sự tổng hoà của những gì bạn đang có và những gì bạn đang tin .
    Nếu bạn không tin cuộc đời tươi đẹp , làm sao bạn có thể vứt đi nỗi buồn đây ?
    2) Hãy tận hưởng niềm vui
    Như đã nói , niềm vui đến với cuộc sống của chúng ta như những vị khách , sẽ không có vị khách nào ở lại mãi mãi và nỗi buồn hay niềm vui sẽ không là vĩnh cửu .
    Khi niềm vui đến với bạn , bạn hãy trân trọng và tận hưởng trọn vẹn. Một bài báo ví sự tận hưởng như cây kem ,dù có thể ngắn ngủi và dễ tan nhưng bạn hãy cảm nhận hết hương vị ngọt ngào nhé ! Làm được như vậy , Niềm vui sẽ quý mến và quyến luyến với bạn hơn, niềm vui hay đến với bạn thì dẫu bạn không đuổi ,nỗi buồn cũng tự rút lui thôi ...
    3) Một thanh sắt cong,bạn muốn nó thẳng lại , làm thế nào nhỉ?
    Uốn theo chiều ngược lại ! Tất nhiên rồi, theo chiều ngược lại ...Nếu nỗi buồn ngự trị trong tâm hồn bạn , bạn phải tìm cách làm cân bằng cuộc sống .
    Thay vì ngồi nhâm nhi ly cafe đen gặm nhấm nỗi buồn một mình? Đi đâu đó giải trí cùng bạn bè được không ? Thay gương mặt bí xầm xì bằng nét rạng rỡ , vui tươi được không ? Không thể à? lại thế rồi , bạn phải có niềm tin , phải tin là có thể ...tại sao bạn không coi phim hài trong lúc buồn thay vì những bi kịch khi bạn buồn ?
    3) Tìm thấy niềm vui trong chính sự buồn chán
    Nghe qua , bạn có thể cười vì ý tưởng đó phải không bạn? Nhưng bạn thân mến , chẳng có điều gì là tuyệt đối cả . Niềm vui và nỗi buồn cũng vậy thôi . Có thể chứ , chính trong nỗi buồn bạn sẽ biết thế nào là niềm vui ,chỉ cần bạn biết chấp nhận sự thật, không né tranh nỗi buồn , bạn nên đối diện và vượt qua nó. Bạn sẽ thấy chính điều đó cũng là một niềm vui rồi . Thêm nữa , những niềm vui mới sẽ được bạn phát hiện trong chính hoàn cảnh và tâm trạng của bạn khi bạn buồn chán .
    Một anh chàng bạn tôi , tính tính vốn phóng khoáng , ham tự do theo ý mình , ghét sự gò bó lắm . Nhưng hiện nay anh ta buộc phải ở trong tình trạng "bị giam lỏng" , nghĩa là bị gia đình theo dõi và quản thúc gắt gao mọi mặt . Những ngày đầu với anh ấy là một cực hình , nhưng anh ấy nhận ra rằng phải biết thích nghi hoàn cảnh( Vì anh ấy không muốn gia đình buồn )... Giờ thì anh ấy thấy không buồn chán vì việc đó nữa, thay vì đi chơi , anh ta thấy ở trong phòng đọc sách thật thú vị , ngồi thiền cũng là một môn học rất hay , rồi thỉnh thoảng vẽ những bức tranh ... sống có kỷ luật cũng là một niềm vui , phải không?
    3) Nỗi buồn chia sẻ ...
    Bạn quan niệm rằng trước nỗi buồn , khó khăn trong cuộc sống phải tự mình đối đầu và giải quyết , sao lại ích kỷ kéo thêm người khác vào ?
    Bạn sẵn sàng lắng nghe , chia sẻ và giúp đỡ người khác nhưng với mình ,bạn lại tự mình chịu trận trước mọi khó khăn, buồn đau.
    Ok ! Một người cá tính đó , nhưng có thể bạn đã sai lầm ?
    Dù bạn thuộc tuýp người nào chăng nữa cũng không phủ nhận rằng bạn mong được an ủi , động viên của người thân yêu. Nếu phải là vậy , tại sao bạn không tâm sự ?
    Bạn thử xem ... nếu còn ngại , bạn ...tự chia sẻ với mình cũng là một cách hay. Chính bạn là người bạn tri kỷ nhất của bạn đó ! Tại sao không viết cho bạn một lá thư nhỉ ? Hihi bạn sẽ thấy hiệu quả không ngờ cho mà xem . Một lá thư bắt đầu thế này " ngày ...tháng ...năm ... tiếp theo là "Tôi ơi ..." và tiếp theo là ... bạn hãy động viên chính mình nha . Hay là làm một cái Topic trong này như một khoảng trời riêng của bạn . Được đó !
    4) Nỗi buồn có nguyên nhân không?
    Không có cái gì tự nhiên mà có .Nỗi Buồn cũng vậy , bạn phải tự nhìn nhận về mình , về nỗi buồn của mình và hỏi "tại sao"? Hỏi là trả lời , khi biết nguyên nhân , bạn hãy cắt xoẹt nó đi , không cho nó nuôi dưỡng nỗi buồn của bạn
    Tôi có thằng bạn , tính nó không được nam nhi cho lắm, nó buồn vì những chuyện thỏn mọn , cãi nhau với bạn cùng phòng ưh? Bị bạn chửi là "điên" ưh? có cái sẹo trên mặt ưh ? Nó sẽ buồn lắm , thậm chí ảnh hưởng đến việc học tập . Nó muốn không buồn nữa . Nó đã thấy "bệnh" rồi nhưng bốc thuốc chưa đúng. Nó tránh tranh luận bạn , nhường bạn áp đặt . Nó đi thẩm mỹ viện để tẩy sẹo . Nhưng việc làm của nó vô ích ... vì chỉ giải quyết hiện tượng thôi .Nó tâm sự với tôi , tôi khuyên nó nên thay đổi phong cách sống đi . Nó nghe lời và giờ thì khác hẳn ...(Không "ngán" thằng kia nữa , không quá ...."chải chuốt" và coi trọng hình thức nữa ...). Qua việc này , bạn rút được kinh nghiệm gì không?
    5) Thường thôi ...
    Người ta thường có có hai thái độ cực đoan trước nỗi buồn, hoặc là bi kịch hoá , hoặc là làm bình thường hoá ...
    Một anh chàng si tình bị người yêu bỏ, anh ta nghĩ "thiếu em anh chẳng còn gì, cả thế giới này vô nghĩa " . Một anh chàng khác trong hoàn cảnh tương tự lại nghĩ " chuyện thường ấy mà, sao phải tự làm khổ mình chứ " ... tình cảm không dễ nghe lời lý trí đâu . Nhưng trước một nỗi buồn bạn thật sự quyết tâm dứt bỏ mà cảm thấy khó khăn . Bạn chọn cách cực đoan này có thể tốt cho bạn . Hãy cứ tự nhủ "Thường thôi ..." với mình trong đầu khi nỗi buồn ấy chiếm cứ tâm hồn bạn .
    "Thường thôi ..." . Có thể chỉ là một câu nói đơn giản nhưng lại là phương pháp tự kỷ ám thị tốt ! Đã là phương pháp cực đoan thì nó cũng là con dao hai lưỡi . Nếu bạn lạm dụng , nó quay lại hại bạn bạn ...bạn có thể trở nên trơ lỳ và vô cảm!
    6) Biết tha thứ cho bạn nếu nỗi buồn là sự tự dằn vặt ...
    Bạn đã đọc cuốn "đời thay đổi khi chúng ta thay đổi " ( Follow your heart ) chưa? Cuốn sách khuyên ta phải biết tự tha thứ cho mình . Nếu bạn có tội lỗi, nếu bạn đã sai lầm làm buồn lòng mọi người và chính bạn bị dày vò , buồn chán với bản thân vì những việc thuộc về quá khứ. Bạn nên tha thứ cho mình đi .
    Trong cuộc sống , phải có lòng tha thứ , bao dung. Muốn tha thứ cho người , phải biết tha thứ cho mình .Bạn sống vì hiện tại và sống cho tương lai chứ đâu sống vì quá khứ? Tha thứ cho mình là để sống tốt hơn và không có nghĩa là dễ dãi với bản thân nếu bạn chắc chắn rút kinh nghiệm , không lặp lại những sai lầm cũ ...
    7) Cách tốt nhất để không bị nỗi buồn ám ảnh
    Đó là tìm cho mình công việc và niềm say mê. Thậm chí chỉ cần một niềm say mê lành mạnh thôi cũng đủ sức công phá một nỗi buồn khổng lồ luôn ! Bạn không tin à?Bạn có thật sự say mê môn karate không? Nếu có bạn luyện tập nghiêm túc nó ..Bạn có thật sự yêu cô A không? Nếu cô ấy cũng yêu bạn và bạn cảm thấy cô ấy là niềm say mê bất tận bạn sẽ thấy nỗi buồn nào hạ gục bạn ....hơi bị khó !
    Những điều tôi chia sẻ cùng các bạn chỉ là lý thuyết . Suy nghĩ mà mà không thực hành thì suy nghĩ trở nên mơ hồ , hành động mà không có suy nghĩ sẽ lầm lạc .
    **********
  4. spy97

    spy97 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/02/2006
    Bài viết:
    202
    Đã được thích:
    0

    Nói Chung là ,,,,
    Nói chung là ...
    Chán chẳng buồn chết , ngày hôm nay hơi bị chán !
    Và mình sẽ đi uống cáfe thôi , ta àh
  5. spy97

    spy97 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/02/2006
    Bài viết:
    202
    Đã được thích:
    0

    Chiều nay , trời mưa to lắm . Ngồi một mình trong căn gác nghe tiếng mưa rơi rào dạt ngoài trời mà vẫn văng vẳng giai điệu một bài hát nhạc Trịnh " Mưa vẫn mưa bay ..." , Đó là giai điệu tưởng tưởng ra , thầm thì trong D thôi, chứ đâu có ai mở nhạc ? Thấy nỗi buồn nặng trĩu.
    Chợt nghe tiếng gọi "D ơi ..." từ dưới nhà . Thì ra là thằng T nó đến chơi . Trời mưa ướt sũng nước , chảy tong tả trên gương mặt nó . Uhmm ... Có thằng bạn đến nhà lúc này thật vui .
    Ngồi trong phòng , hai thằng luyên huyên đủ thứ chuyện , rồi lại bàn chuyện thế giới , Worlcup , Khủng bố quốc tế , tình báo của Do Thái ... và cuối cùng nói chuyện "Yêu" . Nó bảo " D ơi , tao cô đơn qúa mày" , và bắt đầu kể lể về cảm xúc của sự cô đơn ... D chỉ cười . Nó hỏi cười gì mà cười. D quặc lại "Thế nào là cô đơn, cứ từ từ , đâu có đó thịt chó có mắm tôm mà" . Nói thì nói vậy thôi chứ ngỡ ngàng từ câu chuyện của nó tôi thầm nghĩ '''' Ừh nhỉ , lâu rồi mình cũng có yêu đương gì đâu " . Nghĩ vậy , nhưng vẫn đang nghe nó nói về cảm giác cô đơn ( Trong tình yêu , tất nhiên là vậy ) .
    Cô đơn là lúc mình bên người yêu mà như hai đường kẻ song song trong ý niệm về cuộc sống...
    Là lúc bên chỉ còn lại một chiếc bóng làm lũi ta với ta làm bạn trên mặt đường loang lổ nắng...
    Là lúc ta thấy nắng hoàng hôn đang tàn úa trên khoé mắt trời chiều...
    Là lúc ta thấy cái "Tôi" đang lạc bước... và vấp ngã trong chính nó...
    Là lúc ta lạc giọng đời mà không thể tìm kiếm cho mình một sự đồng "ca" trong tâm hồn với ai đó...
    Là lúc ta cố gắng một mình trong cuộc chiến tìm kiếm và giữ gìn hạnh phúc và tình yêu...
    Là lúc ta nhận ra mình lại đầu hàng trước bản thân vì những ham vui tầm thường cuộc sống để rồi lạc bước làm đau những người ta thực sự thương yêu...
    Là lúc ta lang thang trên những con phố quen thuộc, những lối cũ đã nát mèm trong tiềm thức để góp nhặt những cảm xúc riêng em để có thể ấm lòng hơn...
    Là lúc ta thấy vị trí của mình trong lòng người khác không như mong đợi của ta ...
    Là lúc em cho đi thật nhiều nhưng...
    Là lúc em làm trái tim mình đau , làm trái tim những người thương yêu phải vỡ ra vì lo lắng...
    Là lúc em gieo mình trong những dòng hoài tưởng để hành hạ bản thân trong cảm giác mong manh và chênh vênh này...
    Là lúc em bật khóc cho riêng những nỗi buồn trong em...
    Là lúc em cảm nhận thấy mình bị lừa dối...
    Là lúc em...
    Tôi nói với nó những câu đại ý như vậy về sự cô đơn . Tất nhiên là bằng một giọng tếu táo chứ ai nói sén như viết vậy ? Nó hỏi " thế mày có cảm thấy cô đơn không ? Tôi thừa nhận là có ... cười bảo với nó rằng "Tuổi này mà không thỉnh thoảng chát bùm bụp thì sao lại không cô đơn? ". Lại là giỡn vậy, chứ thực ra tình yêu chỉ như vậy nó thật tầm thường .
    Tôi trêu nó " Mày là Pede mà cũng cảm thấy cô đơn hay sao?", Nó tức lắm . Ưh , nó thuộc thế giới thứ 3. Nhưng chẳng sao cả, tôi chơi với nó không lý gì phải lựa chọn giới tính của bạn cả . Miễn là tôn trọng nhau . Điều đó nó làm được . H , M , HA, C nói với tôi ; " D à , chơi với nó làm quái gì , nó bị Pede đó ...." , Pede thì có sao? Tôi nghĩ vậy ! Bọn nó hỏi , thế nó có " Mần mò" gì mày không ? Thành thực mà bọn nó không tin , T hoàn toàn tôn trọng tôi , dù có những lần ngủ cùng . Bọn kia nói " Nó có tha gì bọn tao đâu , lý gì mà ...tha mày" . Nhưng sự thật là không T không hề có biểu hiện sàm sỡ . "Cướp nhìn từng mặt ,Ma bắt từng người " Tôi nghĩ vậy .
    Nhưng có lẽ không chỉ như vậy , có những tình bạn hoàn toàn trong sáng dù khác biệt giới tính ....
    Tôi kể cho mấy thằng bạn nghe về V, và tình bạn với V nhưng tụi nó cười phá lên hoang dại,ra điều là "Làm gì có chuyện đó" . Ừh, đối với chúng nó , hay đối với đa số bây giờ thì làm gì có một tình bạn hoàn toàn sáng trong , không gợn chút động lòng ham muốn giữa một bạn trai và bạn gái .
    V có đôi mắt rất đẹp . Trong sáng . Hiền Dịu . Bình Yên . Đôi mắt của đức mẹ Maria . Tôi hay nói với V " Có lẽ vì V theo đạo , khi nguyện cầu hay ngước mắt lên nên đôi mắt đẹp một vẻ huyền bí ... V chỉ cười .
    Tôi quen V từ năm thứ 2 ĐH do đi lễ nhà thờ . Tôi không theo đạo Kito nhưng thỉnh thoảng cũng đi cùng đứa bạn, vào nhà thờ tôi cũng rất nghiêm túc theo các nghi lễ , còn thuộc một vài đoạn thánh ca nữa .
    Hồi đó V đã học ra trường và đi làm rồi, V học tại chức lên Đh vào buổi tối . Có lần Vy nói " D sao đi xe chậm rì rì thế " , tôi chẳng mấy khi phóng xe nhanh cả...
    Tôi nhớ những lần hai đứa đi chơi về trời khua, trời cũng mưa tầm tã , có nhiều lần hai đứa nằm trên vạt cỏ ướt đẫm sương đêm, tôi được nghe V tâm sự nhiều và ngược lại , cũng có thể nói chuyện rất thoả mái với V về mọi vấn đề , kể cả *** . Có lần đợi V thay đồ, chợt nghe tiếng kêu thất thanh, gọi tôi vào cứu... thì ra là kéo khóa quần kẹt vào ... lúc đó tôi cũng ngại nhưng nhìn gương mặt méo mó , khóc lóc như trẻ con của V tôi quên hết cả ngại ngần trong giây phút . Giờ nghĩ lại thấy tình bạn đó thật hồn nhiên . Có những lúc kề rất sát nhưng chỉ là bạn , một tình bạn thật sự theo đúng nghĩa .Không gợn chút bụi trần ...
    Rồi V cũng đi lấy chồng ở Nha Trang . V hỏi tôi , đi lấy chồng D buồn không? D đâu có buồn? Vui cho V chứ nhưng không biết có phải thế không ? Hình như cũng có buồn hay sao ấy ... V tổ chức đám cưới , cả trên Kon Tum , cả ở Nha Trang , rồi Sài Gòn ... lần nào cũng thừa cả hàng chục mâm. Vắng khách quá V buồn , dựa vào D khóc huhu . N chợt thấy , giật V ra quát tháo ... từ đó chẳng còn được gặp V nữa .
    Chiều nay nhận được tin nhắn của V .... . N giờ vẫn chưa có việc làm, mà hai vợ chồng sắp có baby ... Có lẽ đây là tin nhắn hiếm hoi suốt 2 năm nay . Số dt của Vy cũng đã thay đổi từ độ đó .
    Mong V hạnh phúc và hai vợ chồng làm ăn ngày một khấm khá hơn , cuộc sống sẽ đổi thay
    Cái gì rồi cũng qua . Cái gì cũng có thời của nó ? Tình bạn cũng vậy , nhất là tình bạn khác phái ...?
  6. spy97

    spy97 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/02/2006
    Bài viết:
    202
    Đã được thích:
    0
    Bến Vắng
    Một mình qua sông vắng
    Lặng nhìn nắng mênh mang
    Sóng dưới chân trùng điệp
    Ngỡ hồn mình xốn xang
  7. spy97

    spy97 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/02/2006
    Bài viết:
    202
    Đã được thích:
    0
    ?oNếu xa nhau vẫn gọi người dấu... Mà hồn anh tiếng yêu còn vang mãi. Nên anh sẽ đến dù chúng ta không còn nhau. Anh sẽ đến dù biết ra sao ngày sau...? ...
    Tiếng gọi thổn thức , thiết tha trong lòng của một gã trai si tình, mà có thể tình yêu chỉ là ảo mộng thì lời yêu còn vang vọng mãi trong tâm khảm , cho dù không còn có nhau trong đời , cho dù chẳng biết ngày mai..
    Ngày mai rồi sẽ ra sao nhỉ? Cuộc đời vần vũ , phận đổi sao rời mấy ai biết trước định mệnh , nhưng kẻ đang yêu tha thiết lại biết tình yêu của mình sẽ vang vọng để lắng đọng trong tâm hồn mãi mãi , dù có thể giai điệu tình yêu đó thấm đẫm nỗi buồn ...
    Mỗi lần nghe bài này lại thấy mình lặng lẽ trong cảm xúc và những suy tưởng . Tự nhủ mình : Xin hãy can đảm để hi vọng , Xin ước nguyện để rồi mộng mơ . Tình yêu vẫn thế ,những điều hằng ấp ủ, ta đau khi yêu một người mà không được yêu trở lại. Nhưng nỗi đau lớn nhất, là khi yêu một người mà không đủ can đảm để cho người đó biết bạn đã yêu như thế nào , và vì thế tại sao lại câm lặng khi yêu. Yêu là không bao giờ phải nói lời hối tiếc và yêu bằng cả trái tim , niềm mơ ước là lớn lao thúc giục anh sẽ đến .Ừh, có còn gì hơn nữa đâu em ? Anh nguyện cầu bên em trọn đời , trọn kiếp mà trái tim em không có chỗ chất chứa cho ước vọng của anh . Xin yêu là không cần được yêu lại .Nên anh sẽ đến dù bóng em xa dần xa , dù ngày tháng phôi pha tình ta, dù có đêm đêm lệ rơi .Anh sẽ đến dù chỉ bên em một phút thôi ...
    Anh sẽ đến ...
    Đường phố hoang vắng lúc đôi ta biệt ly
    bóng em đi phai tàn theo năm tháng
    từng ngày qua lẻ loi trong thu vàng heo hắt
    Mình anh thôi bước khuya trên đường côi
    Lời hứa năm đó, nhớ hay anh vội quên
    nếu xa nhau vẫn gọi ngưới yêu dấu
    Dù tình ta co phai sau bao ngày xa cách
    Mà hồn anh tiếng yêu còn vang mãi
    Nên anh sẽ đến dù chúng ta không còn nhau
    Anh sẽ đến dù ra sao ngày sau
    Anh sẽ dến dù nói lên câu biệt ly
    Anh sẽ đến dù nước mắt hoen bờ mi
    Nên anh sẽ đến dù bóng em xa dần xa
    Anh sẽ đến dù ngày tháng phôi pha tình ta
    Anh sẽ đến dù có đêm đêm lệ rơi
    Anh sẽ đến dù chỉ bên em một phút thôi
    http://vnthuquan.net/nhac/loinhac.aspx?tid=2qtqv3m3237n1nvn0n0n31a343v3n3nqm3m3237nvn3nvn31n3v3nqm3m3237nvn1nvn

Chia sẻ trang này