1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hoa thơm **** lượn - Fansipan 2/9

Chủ đề trong 'Du lịch' bởi onggiachayratnhanh, 09/07/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Guitar_9

    Guitar_9 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/10/2004
    Bài viết:
    149
    Đã được thích:
    0
    Ma cô chủ tịch lười đi họp, không nắm được tình hình Kiểu này có khi phạt gánh Pelixilin lên đỉnh Fan thôi
    Ma cô chủ tịch không lo chuyện dừng ở 2900m. Lịch trình bên Tour đưa ra rất rõ ràng rồi. Hơn nữa đoàn ta có Mẫu Dạ Xoa Pham Mỹ Hạnh là dân trong nghề, quen biết hầu hết giang hồ trên đó, không lo, không lo
  2. samsonite

    samsonite Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/02/2006
    Bài viết:
    462
    Đã được thích:
    0
    Vậy à???_đáng ngại ghê_chưa lên đến đỉnh mà đã fải leo xuống rùi.thanks nhé_mình fải chú ý đến điểm này.
    Mình đi trước đoàn các bạn 1 hôm _sẽ ăn Quốc khánh trên đỉnh Fan nha... hi vong khi mình leo xuống sẽ gặp mọi người đi lên _he he_chắc sẽ nhận ra ngay mừ.Sẽ nhờ các bạn chụp ảnh giúp vì đoàn mình chỉ có...2 member.Thanks topic của các bạn đã cho mình nhìu kinh nghiệm quý báu.
    Nhân tiện cho mình hỏi có ai biết tuor đi Bắc Hà ra sao ko ???BH cách Lào Cai ?km,liệu có thể ngủ đêm lại đó đc ko vậy? ở đó có thể đi đc những đâu vào buổi tối , sáng (vì đến trưa mình fải về Lc)_hi hi _chẳng là bọn mình leo Fan xong ở lại Sapa 1 ngày rùi xuống LC ...đi Bắc Hà 1 chuyến_1 công 3,4 việc mà.
    Xin cảm ơn và hậu tạ sau
  3. bluetoothmirrow

    bluetoothmirrow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/07/2006
    Bài viết:
    84
    Đã được thích:
    0
    AE có ai biết mua viên khử nước Aquatabs ở đâu ko nhỉ ? Tìm mãi mà ko thấy nơi nào bán .
  4. chibarua

    chibarua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/11/2005
    Bài viết:
    324
    Đã được thích:
    0
    Hum nay tui vừa ra Lê Duẩn hỏi mua giầy bộ đội.Trùi ui là nặng.Không hiểu mang đôi giầy đấy +balô 5kg nữa có leo được ko???Mà đi giầy bộ đội bị cọ xát đầu mũi chân chắc là sẽ bị đau và phồng rộp chân đấy.Tui mới nhét thử chân vào bước 2 bước thấy rát rát và nặng chình chịch.Đang tính đi giày Thượng Đình cao cổ cho dễ đi.43kg+balô 5kg+1đôi giầy 2kg nữa chắc không lê đi nổi.Bác nào đi rồi có phương án nào hay hơn cho tui bít với
  5. windysmile

    windysmile Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2004
    Bài viết:
    3.261
    Đã được thích:
    2
    hị hị, tui đã viết vào topic một lần về vụ giày bộ đôi
    giày đó có ưu điểm là bám rất tốt, chắc chắn ngay cả trên nhưng tảng đá nhiều rêu, tuy nhiên không tốt tí nào: quá nặng, và to, cứng, lại khong có số cho nữ
    túm lại bạn không cần thiết phải mua giày đó, thượng đình cũng tốt, miễn sao bạn chọn được cái đế giày có nhiều khía ngang và các vết nhám, đế cao su càng tốt, phải mềm, nhẹ.
  6. ngo_hong_phuong

    ngo_hong_phuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/08/2006
    Bài viết:
    343
    Đã được thích:
    0
    Giầy thượng đình kiếm được đôi nào có đế để leo núi được cũng khó phết hay sao ý. Bạn thấy chỗ nào bán thì chỉ cho tớ với nhé. Hum qua tớ đi mua giầy bộ đội rồi nhưng đúng là nó nặng lắm, cộng thêm tất chống vắt nữa nên là phải mua giầy size 40 (bt đi giầy có 38) :( Mí lị là nếu bạn mua giầy TĐình thì chắc vẫn phải đi tất chống vắt vào trước rồi hẵng thử đấy, vì tất đó dày lắm.
  7. thienvuongtuonglinh

    thienvuongtuonglinh Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    27/03/2006
    Bài viết:
    143
    Đã được thích:
    0
    Các bạn ơi cho mình tham gia với, mình đọc thông tin này quá muộn, mình cũng lên sapa mấy lần roài nhưng chưa có dịp trèo FXF, bây giờ mình đăng ký có đuợc kô?????????? nếu muộn quá về mặt thời gian thì cho mình xin làm chân Backup .. có bạn nào vỡ kế hoạch kô đi được thì nhường lại cho mình nhá...cảm ơn nhiều.
    emêrgency contact: 0983304416 - Lâm
  8. Basten

    Basten Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/05/2004
    Bài viết:
    665
    Đã được thích:
    0
    Post tặng đoàn mình trước khi đi một đoạn, trích trong cuốn "Con đường mây trắng" của tác giả Anagarika Govinda - Nguyễn Tường Bách dịch.
    Không biết. đứng trước thiên nhiên của Fanxipan, chúng ta có thể có những chiêmj nghiệm về Thời gian - không gian - Bản ngã như cụ Anagarika không nhỉ :)
    "? Dù cảm giác nhỏ nhoi trước cảnh hùng vĩ của núi non, dù biết cái giới hạn và sjư phụ thuộc của con người trước nắng mưa, với nước cỏ, với thức ăn, chất đốt và các điều kiện vật chất khác, thế nhưng tôi chưa từng có một cảm giác về tự do và độc lập lớn hơn thế này,. Chưa từ bao giờ tôi rõ cái mà ta gọi là đời sống văn minh lại chật hẹp và hạn chế như thế, và để cso một đời sống an toàn, ta phải trả giá cao thế nào về tự do và độc lập thật sự trong tư tưởng và hành động.
    Một khi mỗi chi tiết đời sống đã được tính toán và qui định, mỗi khoảnh thời gian ngắn nhất đã được định trước phải làm gì, thì dấu vết cuối cùng của sự tự tính vốn phi thời gian và vô tận của ta cũng biến mất; mà từ tự tính đó tự do được sinh ra. Tự do không phải là muốn làm gì thì làm, nó không phải là sự tuỳ tiện, bỏ mặc, chẳng phải là sự phiêu lưu, mà tự do là khả năng có thể chấp nhận được cái bất ngờ, thu liễm và chuyển hoá nó; tức là với tâm mở rộng đối diện với mọi tình huống bất ngờ của đời sống - tốt cũng như xấu. Đó là khả năng có thể phù hợp với muôn hình vạn trạng của điều kiện sống mà không đánh mất niềm tin nơi các mối liên hệ sâu xa giữa thế giới bên trong và bên ngoài. Đó là niềm xác tín, không bị thời gian lẫn không gian hạn chế, khả năng chứng thực cả hai mà không chấp trước vào một khía cạnh nào, không tìm cách chiếm đoạt chúnh bằng cách chia chẻ chúng ra từng mảnh.
    Thời gian bị chia chẻ một cách cơ giới và giả tạo của con người hiện đại đã không làm con người thành chủ của nó mà ngượic lại, thành nô lệ; càng muốn tranh thủ thời gian, ta lại càng mất nó. Điều đó giống như ta bắt dòng sông ép vào trong một cái chậu mà quên rằng chính sự trôi chảy, chính sự tương tục của vận động mới làm ra dòng sông. Điều này đúng cho thời gian; chỉ ai chấp nhận nó trong toàn bộ kích thước, trong nhịp điệu vô tận và sáng tạo đời sốngm cái làm nên tính tương tục của nó, thì kẻ đó mới làm chủ được nó, biến nó thành của mình được. Khi ta chấp nhận thời gian như thế, sẵn sàng thu liễm vào ta mà không ngăn chặn dòng chảy của nó thì nó sẽ mất uy lực đối với ta. Chúng ta sẽ như được nó chuyên trở trên đỉnh cao, không bị nuốt trọn, không bị kéo xuống vực và nhờ thế mà không mất tầm nhìn về những cái phi thời gian.
    Không nơi nào mà tôi cảm nhận điều này sau xa hơn bằng bầu trời Tây Tạng, trong sự trầm lắng sâu thẳm, sự trong suốt của bầu không khí, cái rực rỡ của màu sắc và cái thanh tịnh hình như trừu tượng của dáng núi. Cuộc sống hữu cơ đã thu lại thật nhỏ nơi đây, không có vai trò gì trong cảnh quan chung, bản thân cảnh quan lại là biểu trưng của sự sống, của sức mạnh uyên nguyên từ trời đất. Níu đá vắng cây cho thấy một cách trọn vẹn qui luật của trọng trường ?" có đôi chút thay đổi thì cũng chỉ vì tác động của mưa gió - của cấu trúc địa chất và tính cách cảu đất đá, biểu hiện bằng màu sắc và hình dáng.
    Trời và đất đã đổi vai trò cho nhau. Nếu bầu trời thường sáng hơn cảnh vật dưới chân mình thì ở đây bầu trời thường tối và sâu hơn; trong lúc đó, cảnh vật thưuờgn nổi bật trên bầu trời bằng sắc màu rực rỡ, hầu như chúng là nguồn sáng. Sắc đỏ và vàng bập bùng như lửa cháy truớc bức màn xanh đen của trời.
    Thế nhưng khi chiều buông thì màn đêm ập đến, cho một cái nhìn vào chiều sâu của vũ trụ. Ngàn sao sáng rực và gần gũi, hầu như chúng là một phần của cảnh vật, ta thấy chúng như từ trên cao sa xuống chân trời, loé lên mọt cái rồi biến mất, như một người cầm đèn biến mất sau cánh cửa. Vũ trụ không còn chỉ là một cái gì trừu tượng mơ hồ mà một thực tại có thể thấy rõ và vì thế ở đây không ai nghĩ về ?othời gian? mà không nhớ đến mặt trời, mặt trăng và những vì sao. Các thiên thể chệ ngự nhịp điệu của đời sống; nhờ thế và thời gian mất khía cạnh tiêu cực của nó, nó trờ thành một kinh nghiệm cụ thể của một sự vận hành miên viễn, quy hoàn, sáng tạo, là tự tính của muôn vật. Vì bầu trời hầu như không bao giờ bị mây che phủ hoàn toàn, con người luôn luôn thấy được tiếp xúc với các thiên thể và chiều sâu xa của không gian. Cả ban đêm cũng không bao giờ tối hoàn toàn, một thứ ánh sáng lờ mờ kỳ lạ chiểu cảnh vật trong những đêm không trăng, một thé ánh sáng toả ra từ các vì sao. Trong thứ ánh sáng đó, mọi vật và cảnh quan hiện ra tương đối rõ nét không màu không bóng.
    Mực nước trong sống suối cũng dâng hạ với nhịp vận hành của thiên thể, vì trong mười hai giờ của ngày hè thì tuyết trên núi bắt đầu tan khi mặt trời rọi, tối đến thì đông cứng lại. Thế rồi nước lại cần khoảng mười hai giờ để chảy từ núi xuống suối, nên khoảng chiều tối nước suối dâng cao và sáng hôm sau lại hạ xuống. các dòng suối nhỏ thường khô kiệt trong các giờ ban ngày, ban đêm lại trở thành dòng thác chảy xiết. Vì thế nếu ai cắm trại bên cạnh một dòng sông tưởng kho ráo có thể ban đêm bị nước cuốn. (Điều này đã xảy ra cho tôi nhưng rất may giờ cuối đã cứu được cả người lẫn hành lý).
    Nhịp điệu lớn lao của thiên nhiên xuyên suốt mọi thứ và con người đan kết nó về vật chất lẫn tinh thần. Ngay cả lí trí tưởng tượng hay sự cảm xúc cũng ít tuỳ thuộc vào lĩnh vực của cá thể mà nó còn tuỳ thuộc vào cảnh vật, trong đó nhịp điệu của vũ trụ tinh đọng thành một tiếu điệu với sức thu hút không cưỡng lại được. Nơi đây trí tưởng tượng chính là biểu hiện của thực tại trên bình diện ý thức con người và ý thức này dường như nối mọi cá thể với nhau và cho cả vùng một không khí tâm linh.
    Dưới ảnh hưởng của miền đất lạ lùng này, trong đó lũng còn cao hơn cả những đỉnh núi tại châu Âu, và núi non vươn đến những không gian siêu nhân thế; nơi đây đã sảy ra một sự du hành tâm linh kỳ lạ. Điều này dường như một tảng đá nặng đã được ai đỡ lên hay một cổng rào tâm linh đã được ai mở ra. Tư tưởng xuất hiện tự nhiên và nhẹ nhàng, nhưng không mất đi mối liên hệ và phương hướng của chúng. Một sự chú tâm và sáng sủa cao độ được đạt đến, không chút cố gắng và một niềm vui cao cả giữ tâm trong trạng thái sẵn sàng sáng tạo. Tâm thức như được nâng lên một bậc cao hơn, nơi đó các chướng ngại quấy nhiễu của đời sống bình thường không còn hiện diện hay chỉ hiện ra như những ký ức lờ mờ, không còn quan trọng hay thu hút gì nữa. Đồng thời người ta ý thức về những dạng mới của thực tại, thấy nhạy cảm, mở rộng hơn với nó, Khả năng trực giác được đánh thức và kích thích: nói ngắn gọn, đã hình thành tất cả các điều kiện để chứng được đại định (dhyana) cũng như các dạng thiền quá cao hơn".
    (Tr. 95 - 96)
  9. windysmile

    windysmile Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2004
    Bài viết:
    3.261
    Đã được thích:
    2
    hị hị, chúc các bạn có chuyến đi vui vẻ, về nhà là thân nhau lắm đấy
  10. anxin_05

    anxin_05 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/02/2005
    Bài viết:
    425
    Đã được thích:
    0
    Chào các bạn.
    Chúc các bạn có một chuyến leo PHAN thành công, vui vẻ. Đoàn các bạn hơi bị đông... khi đi lại cẩn thận nát cỏ các bạn nhé. Đặc biệt là đừng có bậy bạ lung tung cho người khác còn đi nhé.

Chia sẻ trang này