1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hoài Niệm

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi kimgiangn, 29/08/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. kimgiangn

    kimgiangn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/08/2006
    Bài viết:
    239
    Đã được thích:
    0
    HẠNH PHÚC
    Có những người giường dải đệm Đô la
    Hạnh phúc lỡ rơi bới tìm vất vả.
    Đường ai nấy đi mỗi người một ngả
    Đêm tối trời chới với tựa nhện sa.
    Bình dị thôi mà như một bài ca
    Hạnh phúc đẹp hơn sau lần anh ngã
    Chị có thầm mong: Một điều ước lạ
    Được bên anh dìu bước cả cuộc đời.
    Kim Giang
  2. kimgiangn

    kimgiangn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/08/2006
    Bài viết:
    239
    Đã được thích:
    0
    NHỚ CHA!
    An ủi con trước lúc đi xa,
    Người bảo: chết là do tạo hoá.
    Nhưng nỗi đau nào hơn nỗi mất Cha
    Đau thắt tâm can, con mất Cha rồi.
    Cha ơi Cha con biết làm sao
    Khi thầy thuốc bó tay, bệnh ngày mỗi nặng;
    Con cố giữ Cha mà không giữ nổi,
    Đành để Cha đi, đi mãi không về.
    Còn đâu nữa được dâng Cha chén nước,
    Nâng cho Cha ly rượu thuốc thơm.
    Vuốt mái tóc Cha mượt mà đen bóng,
    Xoa làn da Cha dày dạn gió sương.
    Còn đâu nữa, để đón Cha lên, xuống
    Thăm cháu ở xa, Cha lại nhớ cháu gần.
    Nhìn cháu nhìn con Cha mừng rơi lệ.
    Chưa được mấy hôm Cha lại đòi về.
    Cha ơi Cha! Cha đã đi rồi
    Bấy nhiêu xuân sáng trong như ngọc,
    Mộc mạc đời Cha mà ngào ngạt hương thơm,
    Để nỗi tiếc thương vô cùng vô hạn.
    Từ nhỏ Cha là người hiếu thaỏ,
    Thương Cha dưỡng mẹ mấy ai bằng,
    Chăm học chăm làm tiếng vang cả xóm,
    Kính già yêu trẻ, trên dưới đều khen.
    Lớn lên Cha là người ít nói
    Mà văn hay, chữ tốt nhất vùng.
    Lúc nhục lúc vinh Cha đâu có nản.
    Khi đói khi no chỉ thấy Cha cười.
    Cha là người có tình yêu đẹp nhất
    Thương vợ thương con, thương chết còn thương.
    Cha đã đi mải miết dặm trường
    Tìm thuốc cứu Mẹ con lúc lâm bệnh nặng
    Cha cõng con đi bao nhiêu bệnh viện,
    Đứa mổ ruột thừa, đứa gãy chân.
    Cha thức thâu đêm, mất ăn, mất ngủ.
    Sinh con ra sinh lại mấy lần.
    Thương các con Cha cố suốt đời,
    Giỏi việc nhà nông, dạn dày sông nước.
    Cha đổ mồ hôi, Cha trào nước mắt,
    Cha bị thương đau, chảy máu bao lần.
    Cha lặn bao hơi, Cha bơi bao sải
    Đã bao lần chết hụt ở đáy sông,
    Để cho con bao cá ngon, vật lạ
    Và bao nhiêu của nổi, nghĩa chìm.
    Cha là người có trái tim nhân hậu
    Nặng chĩu yêu thương, không gợn oán thù,
    Cha cảm hóa bao người lầm lỗi
    Bởi tâm Cha trong sáng tuyệt vời.
    Cha đã viết bao nhiêu văn tự
    Viết hộ thư cho biết bao người,
    Chẳng ngại đường xa, lặn lội ngược xuôi
    Dựng vợ gả chồng cho bao đôi trai gaí.
    Cha là cây cầu nối vòng tay nhân aí,
    Cho đôi bên nội, ngoaị gần hơn
    Không phân biệt nghèo hèn, cao thấp,
    Cho nghĩa tình thêm nặng thêm sâu.
    Cha quý con dâu, Cha thương con dể,
    Con trai, con gái Cha lại càng thương.
    Cha như cánh chim bay không biết mỏi,
    Mải miết tha mồi, nuôi cháu nuôi con.
    Cha ru con hay nhất trần gian
    Lời cổ lời kim, câu Kiều ra riết
    Lời ru của Cha ngấm vào máu thịt,
    Cho con, cho cháu lớn nên người.
    Cha là người thủy chung son sắt,
    Sống trân thành có trước có sau.
    Việc chung việc riêng Cha lo trọn cả
    Hạnh phúc đời Cha - Cha được gặp Bác Hồ.
    Cha là người tận trung cao cả,
    Cha là người tận hiếu với dân
    Con muốn gọi hồn thiêng sông nước
    Cho Cha về, thêm nữa những mùa xuân!
    Tháng 9/2004
    Nguyễn Anh Xuân - Kim Giang
  3. kimgiangn

    kimgiangn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/08/2006
    Bài viết:
    239
    Đã được thích:
    0
    MÙA THAY ÁO
    Như thấy đó mà ngàn xa cách biệt
    Lời yêu thương chẳng biết lối đi về
    Còn nhớ không lời hẹn bước triền đê
    Làm quặt quẹo tái tê người đứng đợi.
    Bóng ai xa, cứ xa dần vời vợi
    Mây lê thê phủ tím cả chân trời
    Chẳng cho đầy sao nỡ trách rằng vơi
    My khép hờ, đừng ai biết lệ rơi.
    Bước lảng tránh! Chợt thấy lòng chới với
    Chợt hiểu thuyền đã vượt sóng ngàn khơi
    Chợt bẽ bàng thương thương quá đi thôi
    Chợt cười mình đại ngốc ngốc đại ơi.
    Xao xác lá cành thu gầy nhẫn nại
    Như nhủ thầm còn có nữa ngày mai
    Như nhắn còn hy vọng búp non tươi
    Hoa thắm cây xanh gìn giữ cho đời.
    Chưa một đường! Đâu buồn phải rẽ đôi
    Thu rụng lá, đừng ràu ràu nghĩ ngợi
    Chút vàng bay để mùa thay áo mới
    Trời thêm trong biêng biếc thật tuyệt vời...
    Kim Giang
  4. kimgiangn

    kimgiangn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/08/2006
    Bài viết:
    239
    Đã được thích:
    0
    BUỒN HAY VUI
    Em chẳng biết nên buồn hay vui nữa
    Từ nơi anh con chữ đẫm hương yêu
    Em thầm mong khuya sớm trưa chiều
    Giờ bỗng sợ hình như... mình chẳng hiểu.
    Tai chợt nóng phải đâu vì men rượu
    Miệng hát ca chim khiếu phải ghen lời
    Trên đường đi hoa nắng nhảy nhót vui
    Cuộc sống có biết bao điều tuyệt diệu.
    Em thận trọng chấm hỏi vào chữ Nếu
    Tình nơi anh không phải để trao em
    Lời bâng quơ như chiếc bánh vẽ kem
    Không buồn nữa chỉ xem là bài học...
    Điều trân quý nâng niu như ngà ngọc
    Cất vào riêng một góc trái tim mình
    Kim Giang
  5. kimgiangn

    kimgiangn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/08/2006
    Bài viết:
    239
    Đã được thích:
    0
    MÂY TƯƠNG TƯ
    Em vẫn nhìn lên áng mây bay
    Ước thuyền thơ có ngày trở lại
    Trách con thuyền cứ lơ lửng mãi
    Bến ngập rồi nỗi nhớ nào hay.
    Em ước mình hóa áng mây bay
    Theo cánh buồm đi khắp đó đây
    Trách cánh buồm vô tình đến vậy
    Mây tương tư thành kiếp lưu đày.
    Kim Giang
  6. kimgiangn

    kimgiangn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/08/2006
    Bài viết:
    239
    Đã được thích:
    0
    Em ở một nơi rất xa
    Em ở một nơi xa rất xa
    Có nghe tiếng gọi của lòng ta
    Tiếng của dòng sông đêm tịch lặng
    Tiếng rơi đều của hạt mưa sa
    Em xa quá ngoài tầm tay với
    Nên tình buồn tình mãi xót xa
    Ở chổ nhân gian không thể tới
    Trăm năm tình chắc cũng phôi pha
    Sgecstasy
    NGƯỜI CON GÁI TRONG TRANH
    Như gió như mây như hoang tưởng
    Em của lòng, tình hóa đại dương
    Em cây cầu, bờ bến yêu thương
    Em vóc ngọc làn sương rất mỏng.
    Anh mải miết đi tìm trong mộng
    Em xa vời như có như không
    Cõi trần gian hư ảo mênh mông
    Hương quanh em rơm mới gió đồng.
    Bàn tay ngà vuốt mảnh trăng trong
    Vành nón quê hương quạt trưa nồng
    Nơi em thuyền anh về tránh sóng
    Neo nhân gian Thơ với tang bồng.
    Anh hỡi em chỉ là hư ảnh
    Che hạnh phúc, một làn voan mảnh
    Xoa niềm đau ru giấc mơ lành
    Hãy vén màn, cho cuộc hồi sinh.
    Người bên anh, đích thực của mình
    Đừng sao lãng lỡ làng rơi mất
    Tin nhé trái tim lời nói thật
    Tình yêu đời - Rất rất cần anh.
    Em tan vào con sóng biển xanh
    Em từ đời nghiệt ngã vào tranh
    Em hóa vào trăng sáng lung linh
    Treo miền quê tĩnh lặng- Ân tình...!
    KimGiang
  7. kimgiangn

    kimgiangn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/08/2006
    Bài viết:
    239
    Đã được thích:
    0
    MỦI TÊN TÌNH ÁI
    Hãy niệm buồn đau hận trả trời
    Xoa lòng lắng dịu lệ đừng rơi
    Vô tình trúng mũi tên bay lạc
    Bạc nghĩa thôi đành phận nổi trôi
    Vạn mối tơ vương dần lựa gỡ
    Nghìn sầu gửi lại trốn xa xôi
    Miền băng lạnh giá từ phương bắc
    Ướp đá con tim hết ngậm ngùi.
    Tri Kỷ Kim Giang
    TRỜI NAM LẠNH GIÁ
    Đã cách càng xa cách đất trời
    Hoa tàn, tuyết rụng, lệ tuôn rơi
    Chim bay bỏ lại nhành cây lạc
    Nước chảy xô về đám củi trôi
    Đứt mối tơ vò tơ khó gỡ
    Như bào chín khúc ruột càng xôi
    Trời long đất lở thành nam bắc
    Chửa hợp mà tan những ngậm ngùi.
    Kim Giang
  8. kimgiangn

    kimgiangn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/08/2006
    Bài viết:
    239
    Đã được thích:
    0
    NGỘ NHẬN
    Cái ngã ba sinh vẫn điếng người
    Mà cười héo rụng mảnh trăng vơi
    Đành tâm chịu kiếp lòng đơn bạc
    Mặc đá đau đời dạ gắn vôi
    Cảm mến sinh tình thêm cảm mến
    Thương vì ngộ nhận thấm đơn côi
    Xuân hồng sắc thắm bao giờ tới
    Mộng điệp pha màu hóa cuộc chơi!
    Kim Giang
  9. kimgiangn

    kimgiangn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/08/2006
    Bài viết:
    239
    Đã được thích:
    0
    BAO DUNG
    Tại sao em buồn thế
    Cứ nhìn vào xa xôi
    Bàn tay ấm vỗ về
    Với bao điều muốn hỏi.
    Em lặng không dám nói
    Nỗi buồn càng không vơi
    Trái tim có nuốt lời
    Mà làm em bối rối!
    Xiết chặt em chờ đợi
    Em đau đớn rã rời
    Muốn tan vào anh lắm
    Lệ cứ dâng đầy vơi.
    Cái nhìn anh đằm thắm
    Tấm lòng anh bao dung
    Làm cho em ngượng ngùng
    Giận mình sao nông nổi.
    Tình anh như biển gọi
    Kéo buồm em dong khơi
    Bỏ lại nỗi bời bời
    Của bao lần mắc lỗi.
    Mỗi khi em chới với
    Lại tìm bàn tay anh
    Bàn tay em giá lạnh
    Anh ấp vào nơi tim!
    Em không thể lặng im
    Cái lỗi chẳng thể xin
    Biết làm sao cho được...
    Cứ ngước nhìn không thôi.
    Kim Giang
  10. kimgiangn

    kimgiangn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/08/2006
    Bài viết:
    239
    Đã được thích:
    0
    PHÂN VÂN
    (thân gởi đến ai tự biết là mình)
    Chưa biết thơ nầy sẽ gởi ai
    Phân vân ray rức đã bao ngày
    Á Âu khó thể cùng chung mắt
    Mới cũ đành cam chỉ một người
    Đây có một con gần bốn chục
    Đó còn chút trẻ dưới đôi mươi
    Ước gì được hóa thân thành gió
    Sáng viếng thôn đông tối xóm đoài !
    Lá chờ rơi
    Kính hoạ:
    BƯỚC NỮA
    Người đi kẻ ở giữa trần ai
    Chỏng lỏng, chơ vơ, đếm tháng ngày
    Chiếc Lá Chờ Rơi chồi nứt mắt
    Cành sầu đợi rụng hõm hem người
    Trăm năm muốn trọn, thêm vài chục
    Một bóng sao đành, những mấy mươi
    Nhã ý Vợ đền Chồng bước nữa
    Còn Đông há phải tặng thêm Đoài!
    Kim Giang
    LÀM MAI
    Chúng cháu sum vầy trạnh tới ai
    Mong làm Nguyệt Lão để mai ngày:
    Trời Âu tuyết phủ không che mắt
    Biển Á triều dâng chẳng chắn người
    Bác Lá chưa già xuân mấy chục
    Cô mình má thắm tết vài mươi
    Xe duyên bắt mối thành đôi lứa
    Để Lá về Đông đón gió Đoài!
    Kim Giang

Chia sẻ trang này