1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hoài Niệm

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi kimgiangn, 29/08/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. thanhtruc03

    thanhtruc03 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/06/2004
    Bài viết:
    712
    Đã được thích:
    0
    Hai bài này khá chuẩn, tiến bộ nhiều. Trong đó, bài của hoatina có vẻ khá hơn của kimgiang một chút.
    Các bạn đọc lại phía dưới, anh có sửa vài lỗi chính tả cho chuẩn: "Cứ ngỡ" thì nên đối với "nào ngờ", chứ không thể đối với "ai ngờ". "Nỗi nhớ" thì phải đối với "ý thơ" chứ không thể đối với "vào thơ".
    Còn nhiều điểm nữa nhưng anh bận. Mai tiếp nhé ?
  2. bomarito

    bomarito Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/05/2006
    Bài viết:
    124
    Đã được thích:
    0
    Ngài Thanh Trúc này nói cứ như là ông thánh đấy nhỉ. Tuôn rồng, rắn ra xem như thế nào? Phây phây ngồi phán thì ai chẳng làm được . Trên này sao lắm thằng hâm thế nhỉ?
    Ku kon
  3. hoatina_hn

    hoatina_hn Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/07/2006
    Bài viết:
    239
    Đã được thích:
    0
  4. vukimThanh

    vukimThanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/04/2006
    Bài viết:
    397
    Đã được thích:
    0
  5. thanhtruc03

    thanhtruc03 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/06/2004
    Bài viết:
    712
    Đã được thích:
    0
    Xin chào cả nhà , thấy các bạn bình luận về bài thơ này làm cho mình không lên tiếng thì cũng áy náy quá , nên có đôi lời sau , rất mong các vị thông cảm nhé .
    Nói chung bài thơ naỳ Kim Giang viết theo thể thơ Ðường luật bằng có vần . Nếu dùng từ ( cứ ngỡ ) mà đối với (Ai ngờ ) hay (nào ngờ ) cũng đều được cả . Nhưng (ai ngờ) thì thực tế hơn , gần gũi hơn với thời nay thường dùng . Còn câu 8 cuối cùng , theo niêm luật của bài này là (BBTTTBB)thì cho từ( ý thơ )vào sẽ phá luật , lạc vận mất rồi . thà cứ để là (vào thơ ) còn đúng hơn , hoặc (hồn thơ )còn sinh động hơn, hoàn chỉnh hơn .(Ai ngờ thống thiết dội hồn thơ ) .đừng nghe (Phán ) linh tinh mà (lợn lành chữa thành lợn què )đấy . Chào thân aí vũ kim Thanh.
    [/quote]
    Chuẩn!
    Tuy nhiên, nếu cứng nhắc luật, thì chẳng còn gì là sáng tạo. Quan trọng là ý của tác giả, và việc diễn ý có đạt hay không?
    ... Sao còn đứng mãi nơi giang đầu...
  6. thanhtruc03

    thanhtruc03 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/06/2004
    Bài viết:
    712
    Đã được thích:
    0
    Thánh nhân thì ngàn năm sau vẫn có người phán xét. Thánh nhân với người này, nhưng lại là quái nhân với người kia...
    ... cho thiên thu là một giây ...
  7. kimgiangn

    kimgiangn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/08/2006
    Bài viết:
    239
    Đã được thích:
    0
    Chào các bạn !
    Kim Giang cảm ơn vì đã được quan tâm. Sẵn sàng đón nhận sự mổ sẻ, phán xét, chẳng sao cả. Miễn là ta không uống nhầm thuốc độc là được; Còn vị thuốc đắng thường dã tật mà ...!
    Chúc các bạn hạnh phúc, vui vẻ!
    Kim Giang
  8. kimgiangn

    kimgiangn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/08/2006
    Bài viết:
    239
    Đã được thích:
    0
    NHỚ CHA!
    An ủi con trước lúc đi xa,
    Người bảo: chết là do tạo hoá.
    Nhưng nỗi đau nào hơn nỗi mất Cha
    Đau thắt tâm can, con mất Cha rồi.
    Cha ơi Cha con biết làm sao
    Khi thầy thuốc bó tay, bệnh ngày mỗi nặng;
    Con cố giữ Cha mà không giữ nổi,
    Đành để Cha đi, đi mãi không về.
    Còn đâu nữa được dâng Cha chén nước,
    Nâng cho Cha ly rượu thuốc thơm.
    Vuốt mái tóc Cha mượt mà đen bóng,
    Xoa làn da Cha dày dạn gió sương.
    Còn đâu nữa, để đón Cha lên, xuống
    Thăm cháu ở xa, Cha lại nhớ cháu gần.
    Nhìn cháu nhìn con Cha mừng rơi lệ.
    Chưa được mấy hôm Cha lại đòi về.
    Cha ơi Cha! Cha đã đi rồi
    Bấy nhiêu xuân sáng trong như ngọc,
    Mộc mạc đời Cha mà ngào ngạt hương thơm,
    Để nỗi tiếc thương vô cùng vô hạn.
    Từ nhỏ Cha là người hiếu thaỏ,
    Thương Cha dưỡng mẹ mấy ai bằng,
    Chăm học chăm làm tiếng vang cả xóm,
    Kính già yêu trẻ, trên dưới đều khen.
    Lớn lên Cha là người ít nói
    Mà văn hay, chữ tốt nhất vùng.
    Lúc nhục lúc vinh Cha đâu có nản.
    Khi đói khi no chỉ thấy Cha cười.
    Cha là người có tình yêu đẹp nhất
    Thương vợ thương con, thương chết còn thương.
    Cha đã đi mải miết dặm trường
    Tìm thuốc cứu Mẹ con lúc lâm bệnh nặng
    Cha cõng con đi bao nhiêu bệnh viện,
    Đứa mổ ruột thừa, đứa gãy chân.
    Cha thức thâu đêm, mất ăn, mất ngủ.
    Sinh con ra sinh lại mấy lần.
    Thương các con Cha cố suốt đời,
    Giỏi việc nhà nông, dạn dày sông nước.
    Cha đổ mồ hôi, Cha trào nước mắt,
    Cha bị thương đau, chảy máu bao lần.
    Cha lặn bao hơi, Cha bơi bao sải
    Đã bao lần chết hụt ở đáy sông,
    Để cho con bao cá ngon, vật lạ
    Và bao nhiêu của nổi, nghĩa chìm.
    Cha là người có trái tim nhân hậu
    Nặng chĩu yêu thương, không gợn oán thù,
    Cha cảm hóa bao người lầm lỗi
    Bởi tâm Cha trong sáng tuyệt vời.
    Cha đã viết bao nhiêu văn tự
    Viết hộ thư cho biết bao người,
    Chẳng ngại đường xa, lặn lội ngược xuôi
    Dựng vợ gả chồng cho bao đôi trai gaí.
    Cha là cây cầu nối vòng tay nhân aí,
    Cho đôi bên nội, ngoaị gần hơn
    Không phân biệt nghèo hèn, cao thấp,
    Cho nghĩa tình thêm nặng thêm sâu.
    Cha quý con dâu, Cha thương con dể,
    Con trai, con gái Cha lại càng thương.
    Cha như cánh chim bay không biết mỏi,
    Mải miết tha mồi, nuôi cháu nuôi con.
    Cha ru con hay nhất trần gian
    Lời cổ lời kim, câu Kiều ra riết
    Lời ru của Cha ngấm vào máu thịt,
    Cho con, cho cháu lớn nên người.
    Cha là người thủy chung son sắt,
    Sống trân thành có trước có sau.
    Việc chung việc riêng Cha lo trọn cả
    Hạnh phúc đời Cha - Cha được gặp Bác Hồ.
    Cha là người tận trung cao cả,
    Cha là người tận hiếu với dân
    Con muốn gọi hồn thiêng sông nước
    Cho Cha về, thêm nữa những mùa xuân!
    Tháng 9/2004
    Nguyễn Anh Xuân - Kim Giang
  9. kimgiangn

    kimgiangn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/08/2006
    Bài viết:
    239
    Đã được thích:
    0
    MỦI TÊN TÌNH ÁI
    Hãy niệm buồn đau hận trả trời
    Xoa lòng lắng dịu lệ đừng rơi
    Vô tình trúng mũi tên bay lạc
    Bạc nghĩa thôi đành phận nổi trôi
    Vạn mối tơ vương dần lựa gỡ
    Nghìn sầu gửi lại trốn xa xôi
    Miền băng lạnh giá từ phương bắc
    Ướp đá con tim hết ngậm ngùi.
    Tri Kỷ
    TRỜI NAM LẠNH GIÁ
    Đã cách càng xa cách đất trời
    Hoa tàn, tuyết rụng, lệ tuôn rơi
    Chim bay bỏ lại nhành cây lạc
    Nước chảy xô về đám củi trôi
    Đứt mối tơ vò tơ khó gỡ
    Như bào chín khúc ruột càng xôi
    Trời long đất lở thành nam bắc
    Chửa hợp mà tan những ngậm ngùi.
    Kim Giang
  10. kimgiangn

    kimgiangn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/08/2006
    Bài viết:
    239
    Đã được thích:
    0
    NGỘ NHẬN
    Cái ngã ba sinh vẫn điếng người
    Mà cười héo rụng mảnh trăng vơi
    Đành tâm chịu kiếp lòng đơn bạc
    Mặc đá đau đời dạ gắn vôi
    Cảm mến sinh tình thêm cảm mến
    Thương vì ngộ nhận thấm đơn côi
    Xuân hồng sắc thắm bao giờ tới
    Mộng điệp pha màu hóa cuộc chơi!
    Kim Giang

Chia sẻ trang này