1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hoang Mang.

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi luckyxike, 19/05/2010.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. luckyxike

    luckyxike Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2008
    Bài viết:
    569
    Đã được thích:
    0
    Phải sống thế nào đây?, đã mười mấy năm rồi vẫn một câu hỏi.
    Hành trình của một con người: sinh ra-lớn lên-học mầm non- học tiểu học-trung học cơ sở-.................và cuối cùng là cái chết.
    Hạnh Phúc ít, Đau Khổ nhiều, lúc nào cũng canh cánh trong lòng câu hỏi không biết phải sống thế nào đây , phải sống thế nào để không có cảm giác khổ ải và đau đớn trong tâm hồn.
    Lang thang trước một rừng kinh sách không biết đâu là thật, đâu là giả, đâu là con đường đi cho bản thân. Cảm nhận mơ hồ đâu đó một Niết Bàn, nhưng lại không biết chính xác con đường đi đến đó, tất cả mọi thứ đều mơ hồ.
  2. hpcaro

    hpcaro Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2007
    Bài viết:
    1.562
    Đã được thích:
    0
    Làm nhiều việc mà mình thấy có ý nghĩa
    Tham gia nhiều hoạt động tập thể
    thế là sẽ thấy thoải mái
  3. hung7830hp

    hung7830hp Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/03/2009
    Bài viết:
    46
    Đã được thích:
    0
    Cố lên bạn, hãy làm một điều gì đó mới mẻ, mọi thứ hư vô mong manh lắm, làm một điều tốt cho gia đình và những người thân yêu sẽ làm ta thêm yêu cuộc sống hơn, chấm dứt những bon chen vặt vãnh của đời sống và nhìn về phía ánh sáng mặt trời rực rỡ..
  4. luckyxike

    luckyxike Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2008
    Bài viết:
    569
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn hai bạn đã động viên.
    Rõ ràng là thế giới bên ngoài không cho ta một hạnh phúc thực sự, nhưng liệu có một Niết Bàn để theo đuổi không. Những trải nghiệm sâu sắc thông qua việc thiền định thì chưa có, tự học khí công và đã biết sợ, đi tìm một người thầy nhưng chưa thấy.
    Có lẽ do quyết tâm và tình yêu thương của mình chưa đủ lớn, nhưng làm thế nào để có được tình yêu thương đó. Có những lúc tình yêu thương tràn ngập tự nó đến, đầu óc trở nên sáng suốt hơn, tâm hồn thoải mái, cởi mở với tất cả mọi người, trong tình yêu đó có tình thương vô bờ bến, tình thương dành cho tất cả, kể cả những đối tượng mà bình thường cho là độc ác, xấu xa nhất, lòng tham gần như biến mất,những lúc như thế này mới hiểu thế nào là một vị phật. Trạng thái đó tự đến rồi tự đi, liệu đó có phải là một cái gì đó gần tới thượng đế không, hay đơn giản nó cũng chỉ là một cảm xúc nhất thời bình thường?.
    Trong bạt ngàn những con đường để trở về với thượng đế trong các kinh sách vẫn chưa thấy con đường nào rõ ràng để đi, một vị thầy có thể cho ta cảm nhận về tự tính của ta, nếu chỉ cần một lần cảm nhận được tự tính, biết nó là thật thì niềm tin mới vững vàng để bước đi trên con đường trở về với cội nguồn bằng không, không có trải nghiệm thì tất cả chỉ là lý thuyết để nghiền ngẫm.
  5. sacmauhoavan

    sacmauhoavan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/11/2009
    Bài viết:
    274
    Đã được thích:
    0
    có vài đầu sách cho bạn đây:
    -du hành qua các miền tâm thức, tái bản với tên gốc của sách: một linh hồn nhiều thể xác
    http://minhkhai.vn/store/index.aspx?q=view&isbn=195867
    -các lạt ma hóa thân - người cõi tâm linh
    http://www.vinabook.com/cac-lat-ma-hoa-than-m11i27979.html
    cùng tác giả erơnơ mudasev:
    -chúng ta thoát thai từ đâu
    -bức thông điệp bi thảm của cổ nhân
    -trong vòng tay sambala
    -ma trận sự sống - sắp xuất bản
    http://www.xbook.com.vn/newsdetail.asp?CatId=320&NewsId=7239
    hơn cả sự trả lời cho những câu hỏi của bạn nằm trong đấy.
    ngoài ra, huyền thuật và các đạo sĩ tây tạng là cuốn sách rất đáng nhớ, nhất là cái tên tác giả, cùng với con đường mây trắng - hai nggười phương tây đã làm cho những kẻ phương đông tôn lòng kính ngưỡng.
  6. hpcaro

    hpcaro Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2007
    Bài viết:
    1.562
    Đã được thích:
    0
    Trư nay ăn canh hến rất ngon
    Mình làm sinh tố, mẹ mình thì ko thik ăn những thứ hỗn độn sợ đau bụng, Mình nịnh mãi, mẹ thử uống một chút thôi, thế là mẹ mình thấy thích. Em gái mình thì đang nhiệt, sợ nóng, nên ăn dứa.
    Đến 2 hôm ko ăn cơmơở nhà, hôm thì do hai chị em đi sửa răngg cho em (đi xe nên hàng tiền đạo gẫy một chiéc, và một cái mẻ...:P), mẹ chẳng nấu cơm, hôm qua thì lúc đầu mất điện nữa, cả nhà ko ăn cơm, quyết địn aăn bánh
    he he
    Buồn cười nhất là con em mình với thằng cháu bé tí, rất hay cãi nhau: mít láo toet...rồi cô bé láo toét, ha ha.
    Cứ khi nào ơớ êề nhà là lai: Cô Phươn,...nói ko ra câu, ôồi chạy lên nhà ớ choơi
    Thấy bố gọi là cô ...nó gọi theo (ở nàh toàn trêu tớ thế)
    ....
    Lại còn suốt ngày bấm đt, tổng đài trả lời ko có số chứ,... Anh Cân đây mà (tên là Quân), ...trẻ con,
    Rất thích nhìn cái ăặt cười yahoo lúc sign in, toanngồnio ấn phím, đặc biệt chơi trò bắn bóng, có biết gì đâu
    ...
    Bé tý mà biết bật cây máy tính...mẹ ns toàn xui là enter (là dùng mt)
    Nhà có trẻ con rất vui
    Ính vào ngày nhà giáo việt Nam mà bướng lắm
  7. luckyxike

    luckyxike Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2008
    Bài viết:
    569
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn bạn, chắc bạn cũng đọc rất nhiều sách, sẽ rất vui nếu bạn trao đổi với mình về vấn đề này.
    @hpcaro: Cảm ơn bạn đã chia sẻ. Bạn có biết rằng bảo một tâm hồn loạn động trở nên đơn giản thì cũng gần giống với đức phật bảo loài người đừng có tham lam nữa không.
  8. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.869
    Đã được thích:
    710
    Nếu bạn đã nghĩ vậy, có lẽ nên đi tu.
    Có điều, bạn tu cũng chẳng thoát. Nhưng biết đâu, cũng học được một vài điều gì đó.
    Con người, ít nhất alf luôn xác định được mình muốn gì, và sẽ làm gì. Loanh quanh luẩn quẩn tìm câu trả lời cho việc sống phải almf gì, và sống như thế nào. có khi lúc đó gần die rồi.
    Cuộc sống ngắn lắm.
  9. luckyxike

    luckyxike Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2008
    Bài viết:
    569
    Đã được thích:
    0
    Bạn nói đúng rồi mình đang đi tu, xin bạn đừng hiểu nhầm tu nghĩa là phải cạo đầu lên chùa hay lên rừng, lên núi, tu theo mình là tìm sự giải thoát khỏi nỗi khổ. Nếu bạn bảo để giải thoát khỏi nỗi khổ thì nên kiếm nhiều tiền, nên có nhà lầu xa hơi, vợ đẹp con ngoan thì mình không đồng ý, mỗi người có một niềm tin. Mình tin vào sự giải thoát, nếu nó không có thực thì mình cũng phải khám phá ra là nó không có thực. Mục tiêu của mình là khám phá đâu là sự thực trong cõi đời mơ hồ này.
    Hôm nay định viết một cái gì đó về quan sát, tìm hiểu tâm hồn mình nhưng bây giờ đầu óc đang tối tăm tại nó suy nghĩ nhiều quá dẫn đến mệt mỏi vậy nên chưa viết thêm gì.
  10. luckyxike

    luckyxike Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2008
    Bài viết:
    569
    Đã được thích:
    0
    Theo Krishnamurti
    chúng ta phải tìm ra chúng ta có ý gì qua từ ngữ một ý tưởng. Chúng ta có ý gì qua qui trình suy nghĩ? Bởi vì, rốt cuộc, khi chúng ta hình thành một ý tưởng, chúng ta hãy nói ví dụ như ý tưởng về Thượng đế, công thức hay ý tưởng của chúng ta là kết quả của tình trạng bị quy định của chúng ta, phải không? Nếu chúng ta tin tưởng Thượng đế, chắc chắn niềm tin của chúng ta là kết quả của môi trường sống của chúng ta. Từ niên thiếu có những người được dạy bảo để phủ nhận Thượng đế và những người được dạy bảo để tin tưởng Thượng đế, giống như hầu hết các bạn. Vì vậy chúng ta hình thành một ý tưởng về Thượng đế theo sự dạy dỗ của chúng ta, theo nền tảng quá khứ của chúng ta, theo cá tính riêng của chúng ta, những ưa thích và không ưa thích, những hy vọng và những sợ hãi. Vậy thì rõ ràng là, chừng nào chúng ta còn chưa hiểu rõ qui trình suy nghĩ riêng của chúng ta, thuần túy những ý tưởng về Thượng đế không có giá trị gì cả, phải không? Bởi vì tư tưởng có thể chiếu rọi bất kỳ điều gì nó thích. Nó có thể sáng chế và phủ nhận Thượng đế. Mỗi người có thể sáng chế hay hủy diệt Thượng đế tùy theo những khuynh hướng, những vui thú, và những đau khổ của anh ấy. Vì vậy chừng nào tư tưởng còn năng động, đang hình thành, đang sáng chế, cái vượt khỏi thời gian không thể được khám phá. Thượng đế, hay sự thật, được khám phá chỉ khi nào tư tưởng kết thúc.
    Bây giờ, khi bạn hỏi, ?oSuy nghĩ của ông về Thượng đế là gì?? bạn đã hình thành sẵn tư tưởng riêng của bạn, phải không? Tư tưởng có thể tạo ra Thượng đế và trải nghiệm cái đó mà nó đã sáng chế. Nhưng chắc chắn đó không là trải nghiệm thực sự. Nó chỉ là sự chiếu rọi riêng của chính nó mà tư tưởng trải nghiệm, và vì vậy nó không thực sự. Nhưng nếu bạn và tôi thấy sự thật của điều này, vậy thì có lẽ chúng ta sẽ trải nghiệm một cái gì đó lớn lao hơn một chiếu rọi thuần túy của tư tưởng.
    Vào thời điểm hiện nay, khi có sự mất an toàn mỗi lúc một nhiều hơn ở bên ngoài, rõ ràng có một khao khát tìm ra an toàn ở bên trong. Bởi vì chúng ta không thể tìm được an toàn ở bên ngoài, chúng ta tìm kiếm nó trong một ý tưởng, trong tư tưởng, và thế là chúng ta tạo ra cái đó mà chúng ta gọi là Thượng đế, và ý tưởng đó trở thành sự an toàn của chúng ta. Bây giờ một cái trí tìm kiếm an toàn chắc chắn không tìm ra sự thật, chân lý. Muốn hiểu rõ cái vượt khỏi thời gian, những giả tạo của tư tưởng phải kết thúc. Tư tưởng không thể tồn tại mà không có những từ ngữ, những biểu tượng, những hình ảnh. Và chỉ khi nào cái trí yên lặng, tự do khỏi những sáng chế riêng của nó, mới có thể tìm ra điều gì là sự thật. Vì vậy chỉ hỏi liệu có hay không có Thượng đế là một phản ứng không chín chắn đến vấn đề, phải vậy không? Hình thành những quan điểm về Thượng đế là rất ngây ngô.
    Muốn trải nghiệm, muốn nhận ra cái vượt khỏi thời gian, rõ ràng chúng ta phải hiểu rõ qui trình của thời gian. Cái trí là kết quả của thời gian, nó được đặt nền tảng trên những kỷ niệm của ngày hôm qua. Và liệu có thể được tự do khỏi vô số kỷ niệm của những ngày hôm qua mà là qui trình của thời gian hay không? Chắc chắn đây là một vấn đề rất nghiêm túc; nó không là vấn đề của niềm tin hay không niềm tin. Tin tưởng và không tin tưởng là qui trình của dốt nát, trái lại hiểu rõ chất lượng gây trói buộc vào thời gian của tư tưởng mang lại tự do mà tự trong chính nó có thể có khám phá. Nhưng hầu hết chúng ta muốn tin tưởng bởi vì nó thuận tiện hơn nhiều; nó cho chúng ta một ý thức của an toàn, một ý thức của thuộc về một nhóm. Chắc chắn chính niềm tin này cô lập chúng ta; bạn tin tưởng một sự việc và tôi tin tưởng một sự việc khác. Vì vậy niềm tin hành động như một chướng ngại; nó là một qui trình của không hội nhập.
    Vậy thì, điều quan trọng là, không phải sự vun quén niềm tin hay không niềm tin, nhưng hiểu rõ qui trình của cái trí. Chính cái trí, chính tư tưởng tạo ra thời gian. Tư tưởng là thời gian, và bất kỳ điều gì tư tưởng chiếu rọi phải thuộc thời gian; vì vậy, tư tưởng không thể vượt khỏi chính nó. Muốn khám phá cái gì vượt khỏi thời gian, tư tưởng phải kết thúc, và đó là một sự việc khó khăn nhất bởi vì sự kết thúc tư tưởng không xảy ra qua kỷ luật, qua kiểm soát, qua phủ nhận hay đè nén. Tư tưởng kết thúc chỉ khi nào chúng ta hiểu rõ toàn qui trình của suy nghĩ, và muốn hiểu rõ suy nghĩ phải có hiểu rõ về chính mình. Tư tưởng là bản ngã, tư tưởng là cái từ ngữ mà gắn kết chính nó như cái ?otôi? và, dù bản ngã được đặt ở bất kỳ mức độ nào, cao hay thấp, nó vẫn còn trong lãnh vực của tư tưởng.
    Muốn tìm được Thượng đế, cái vượt khỏi thời gian, chúng ta phải hiểu rõ qui trình của tư tưởng ?" đó là, qui trình của chính mình. Bản ngã rất phức tạp, nó không ở một mức độ, nhưng được tạo thành bởi nhiều tư tưởng, nhiều thực thể, mỗi một cái đối nghịch với những cái khác. Phải có một tỉnh thức liên tục được tất cả chúng, một tỉnh thức trong đó không chọn lựa, không chỉ trích hay so sánh; đó là, phải có thể thấy những sự vật như chúng là mà không làm biến dạng hay diễn giải chúng. Khoảnh khắc chúng ta nhận xét hay diễn giải cái gì được thấy, chúng ta làm biến dạng nó tùy theo nền tảng quá khứ của chúng ta. Muốn khám phá sự thật hay Thượng đế, không thể có niềm tin bởi vì chấp nhận hay phủ nhận là một ngáng trở cho sự khám phá. Tất cả chúng ta đều muốn được an toàn cả bên trong lẫn bên ngoài. Và cái trí phải hiểu rõ rằng sự tìm kiếm an toàn là một ảo tưởng. Chỉ có cái trí không an toàn, hoàn toàn được tự do khỏi bất kỳ hình thức nào của sở hữu mới có thể khám phá ?" và đây là một công việc gian nan. Nó không có nghĩa là rút lui vào rừng rú, hay đến một tu viện, hay tự cô lập chính mình trong một niềm tin đặc biệt nào đó; trái lại không cái gì có thể tồn tại trong tách rời. Tồn tại là liên hệ; chỉ trong những liên hệ ngay đó chúng ta mới khám phá được chính chúng ta như chúng ta là. Chính sự khám phá được chính chúng ta như chúng ta là này, mà không có bất kỳ ý thức của chỉ trích hay khen ngợi, mới mang lại một thay đổi cơ bản trong cái gì chúng ta là. Và đó là khởi đầu của thông minh.
    Hôm nay tìm thấy cái này tron thư viện hoa sen, bản thân mình suy nghĩ tìm hiểu về tâm hồn bao năm rồi nhưng chưa đạt được một cái gì cả. Dù sao cũng như người chết đuối vớ được cọc, tất nhiên nó cũng chỉ là cảm nhận, suy nghĩ tạo nên niềm tin này, nó vẫn là sự dốt nát nhưng có thể từ sự dốt nát này mà bắt đầu trở nên không còn dốt nát nữa.
    Được luckyxike sửa chữa / chuyển vào 16:58 ngày 27/05/2010

Chia sẻ trang này