1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hoàng sa- Trường sa biển đảo quê hương ( Phần 4 )

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi onamiowada, 10/05/2010.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. home124

    home124 Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/05/2009
    Bài viết:
    4.208
    Đã được thích:
    2.411
    Xuân Hương thị Mầu bán beo blog hả
  2. home124

    home124 Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/05/2009
    Bài viết:
    4.208
    Đã được thích:
    2.411
    CHÚNG NÓ - THẰNG THÔNG, CÙNG LŨ NHÀ IN QUẢNG ĐÀ ĐANG RA SỨC BƯNG BÊ LẤP LIẾM TẤT CẢ.

    CHÚNG NÓ ĐỊNH VIẾT LẠI LỊCH SỬ - TRONG KHI CHÍNH NGƯỜI THAM CHIẾN THỰC SỰ, NGƯỜI TRÊN HQ16 KỂ LẠI TỪNG CHI TIẾT MỘT THÌ CÂU CHUYỆN ĐẦY NGHI HOẶC VÀ HOÀN TOÀN KHÔNG GIỐNG BẤT KÌ THẰNG ĐUI NÀO CHÚNG NÓ ĐÃ ĐĂNG.

    BÁO THANH NIÊN BÁN ĐỨNG MÌNH CHO LŨ TAY SAI PHẢN BỘI TỔ QUỐC BẰNG NHỮNG LỜI ĐIẾM MỊ DÂN RẺ TIỀN VÀ NHỤC NHÃ.

    SỰ THẬT LÀ GÌ: SỰ THẬT LÀ CHÚNG BÁN ĐỨNG NHAU, BẮN ĐỨNG NHAU, BÁN ĐỨT HOÀNG SA CHO TRUNG QUỐC, ÂM MƯU TỪ TRƯỚC.... TUY NHIÊN, GIỜ CHÚNG NÓ VIẾT LẠI THEO LỐI KỂ NGƯỢC ĐỂ NGƯỜI ĐỌC CỐ TÌNH QUÊN ĐI.
  3. home124

    home124 Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/05/2009
    Bài viết:
    4.208
    Đã được thích:
    2.411
    Malogshuyphuc_ttvnol thích bài này.
  4. Romeos

    Romeos Thành viên rất tích cực Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    04/09/2013
    Bài viết:
    159
    Đã được thích:
    49
    Xin góp với cả nhà lý do KQVNCH & VNDCCH không tham chiến

    Theo em được biết thì VNCH có trên 150 loại F-5A/B và E (một số ít) chưa kể A-37, F-5A tuy chỉ có 190 dặm, nhưng mà nếu đeo thêm bình dầu thì dư bay ra HS, bay được trên 500km bán kính chiến đấu và còn mang thêm được bom ko điều khiển, hoặc 2 dàn rocket, với khả năng học ở Mỹ chắc các bác ch cũng phải đủ trình độ đánh tàu chứ ? ko rõ Mỹ có cấp cho vnch vài quả agm-65 thì em ko rõ, nếu có thì đúng là vnch quá hèn hạ bạc nhược. Bổ sung thêm là Mỹ trước năm 1975 họ sử dụng chủ yếu là F-5C

    Còn VNDCCH của ta thì sao, năm 1988 lúc đó LX, đông âu đang khủng hoảng, cái uy cũng đã hạn chế, lúc đó TQ tiến hành cải cách mạnh mẽ qs, được sự trợ giúp của Âu Mỹ, hầu hết 3 tàu khinh hạm năm 1988 ra đánh TS/Gạc ma của ta là công nghệ của Pháp và Mỹ, Kiểu 053 gồm động cơ, radar, vũ khí, tên lửa phòng không HQ-61. Hơn nữa có 1 yếu tố nhập nhằng là ta nhận được Su-22M từ năm 1987, mà kì thực Su-22M là bản nào ? vì Su-17/20/22 có nhiều bản, trang bị có radar hoặc cảm biến hoặc bản huấn luyện điểm chung chủ yếu là đối đất bằng các loại bom ko điều khiển, lúc đó ta rất cần cho biên giới phía bắc và tây nam, vì ta nhận được gần cuối năm 1987 thì lúc đó khó mà đào tạo kịp, cũng như ko lường trước khả năng địch sẽ đánh chiếm TS/Gạc ma, một phần nữa là ta có thể chưa quen với vũ khí thông minh, nên LX viện trợ vẫn là với các loại bom ko điều khiển, phục cho bgtn. Nên em nghĩ tháng 3 năm 1988 ta có vài chiếc Su-22M, nhắc lại là ko rõ bản nào cũng ko thể làm được gì, tới tháng 4 sau trận Gạc Ma ta mới có tổng cộng 10 chiếc Su-22M và cũng nhờ đó mà có lẽ đã bay tuần tiễu ra đe dọa tàu TQ theo 1 vài ghi nhận, khiến chúng rút lui sau khi bao vây tàu đổ bộ ta xông thẳng lên Cô Lin. Có tin ta cũng dùng cả F-5 ko rõ bản nào A hoặc E để bay ra TS, nhưng đây có lẽ là thông tin cần kiểm chứng vì tầm bay đó chỉ có F-5E mới đủ bay ra TS, mà trong biên chế ta chỉ còn vài chiếc F-5A/B/E bay được, phần lớn bị vnch phá hoại trong năm 1975 hoặc thiếu phụ tùng, vũ khí, giai đoạn đó còn là khủng hoảng dầu lửa.... nên ta bay đánh polopot cũng có thể ko đủ bán kính chiến đấu như đề ra, khó mà nói ta dùng loại đã cũ từ trước năm 1975 ra TS.

    Em suy đoán 1 phần cũng do cả 2 miền VN ko muốn leo thang chiến sự, cũng như là ko nắm rõ thực lực địch, thời đấy làm gì có internet mà chúng ta lên xem địch có bao nhiêu tàu, bao nhiêu máy bay, phần lớn vẫn là suy đoán, nếu có sự trợ giúp từ tình báo Mỹ hoặc LX thì may ra
  5. Lieu_Phong

    Lieu_Phong Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    14/06/2013
    Bài viết:
    140
    Đã được thích:
    24
    Á định mệnh, ngộ phe Trung Hoa đây nầy còn thấy mắc ói trước mấy cái mớ bậy bạ chém gió của tụi cộng hành quá thể. Nào là MiG-23 oanh tạc rồi MiG-21 tàu Komar trang bị P-15 ra hộ tống, Trung Hoa năm 1974 mà mạnh như vậy thì cần *** gì cải cách quân sự nữa
    huyphuc_ttvnolechditxanh thích bài này.
  6. Lieu_Phong

    Lieu_Phong Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    14/06/2013
    Bài viết:
    140
    Đã được thích:
    24
    heorung1609, huyphuc_ttvnolechditxanh thích bài này.
  7. echditxanh

    echditxanh Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    02/02/2008
    Bài viết:
    110
    Đã được thích:
    32
    Hừm, vậy là rõ quá òy ! Trang bị của Hạm đội Hải Nam lúc nầy ở dưới mức Cái Bang, chỉ có hai tàu quéc mìn No. 271 và No. 274 là ở trạng thái có thể chiến đấu được, trong khi Hải quân Mỹ-nguỵ tàu to súng lớn vược trội mà bị đánh cho bẹp mặt, thốn thãi bấn loạng đến mức phải tự tay bóp giái để tìm đường tẩu thoác !!! Tài liệu mới đây còn tiết lộ thằng cố vấn Mỹ tên là Giê-ra I Cốt chỉ huy cả đại đội nguỵ phòng thủ HS còn bị Hải quân giải phóng bắc sống trên đảo ngày 20/1/1974 nữa chứ.

    Như ông nguỵ Lê Văn Thự hạm chưởng HQ-16 nói đúng wá òy, chẳng có dấu hiệu gì cho thấy Mỹ ngầm bán HS cho TQ cả. Chỉ bởi vì những người lính hải quân TQ một khi đã chạm cháng với Mỹ-nguỵ bỗng dưng lại ùm xoè thành anh dũng quá độ, kiêu hùng vô song !

    Càng nghĩ lại càng thấy phục cái dũng cái tài của Hải quân giải phóng nhân dân Trung Hoa anh hùng !!!
    huyphuc_ttvnol, Malogshome124 thích bài này.
  8. cu-bo

    cu-bo Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    03/05/2012
    Bài viết:
    388
    Đã được thích:
    322
    Chuyện đã qua thì qua rồi,mọi chuyện nhắc lại đều do lịch sử phán xét!
    Nhưng ngay bây giờ,mọi người dân Việt Nam cần có:

    Ý chí, kiến thức và hành động

    “… Mặc dù việc giành lại Hoàng Sa là rất khó khăn, hiện nay người duy nhất có thể làm cho chúng ta mất chủ quyền là chính chúng ta”. Tiếp tục chuyên đề 40 năm Hải chiến Hoàng Sa, Thanh Niên Online xin giới thiệu bài viết của tiến sĩ Dương Danh Huy, một nhà nghiên cứu Biển Đông sống tại Anh.


    http://www.thanhnien.com.vn/Pictures201401/Cong_Thang/*******.jpg
    Bãi Xà Cừ (phải) trong nhóm Lưỡi Liềm của quần đảo Hoàng Sa - Ảnh Google Maps

    Cần loại bỏ những quan niệm lệch lạc và hão huyền

    Cho tới nay Trung Quốc đã chiếm đóng nhóm An Vĩnh thuộc q
    uần đảo Hoàng Sa của Việt Nam khoảng 60 năm, và đã đánh chiếm nhóm Lưỡi Liềm (còn gọi Nguyệt Thiềm), tức là đã xâm lăng toàn bộ Hoàng Sa, 40 năm.

    Có quan niệm cho rằng bị một nước mạnh hơn chiếm đoạt lãnh thổ, nhất là sau bấy nhiêu năm, thì coi như là đã mất chủ quyền, chúng ta hãy chấp nhận và quên đi. Nhưng đối với dân tộc Việt Nam, một dân tộc mà một trong những niềm tự hào đáng kể nhất chúng ta có là tinh thần quật cường chống ngoại xâm, bảo vệ lãnh thổ, thì quan niệm đó có sai sót. Nếu so sánh với các dân tộc khác thì cũng khó tự hào về quan niệm đó. Thí dụ, người Tây Ban Nha sau nhiều thế kỷ vẫn đòi chủ quyền đối với Gibraltar, người Argentina sau vài thế kỷ vẫn khẳng định chủ quyền đối với quần đảo Falklands/Malvinas. Không những thế, quan niệm đó là không phù hợp với thế giới hiện đại hay với việc Hiến chương Liên Hiệp Quốc không cho phép thụ đắc chủ quyền lãnh thổ bằng bạo lực. Mặc dù Trung Quốc đang chiếm đóng Hoàng Sa bằng bạo lực, theo luật quốc tế thì chủ quyền vẫn thuộc về Việt Nam trừ phi chúng ta bị cho là đã bỏ rơi chủ quyền đó.

    Ngược lại, cũng có quan niệm cho rằng tới ngày nào Trung Quốc bị loạn lạc thì chúng ta sẽ đánh chiếm lại Hoàng Sa. Thứ nhất, quan niệm đó là hoang tưởng. Không biết tới ngày nào thì Trung Quốc mới loạn lạc đủ để cho chúng ta có thể chiếm lại và giữ Hoàng Sa. Thứ nhì, tư duy “chờ sung rụng” đó chỉ làm cho chúng ta thụ động thêm, với hệ quả là Hoàng Sa ngày càng xa thêm.

    Chúng ta cũng phải biết rõ về những khó khăn thực tế trong việc giành lại Hoàng Sa. Giải pháp quân sự là không thể, giả sử như nếu có thể thì chắc chắn sẽ là rất đắt, và đó là chưa nói đến trên nguyên tắc thì sẽ không phù hợp với thế giới văn minh. Trong tương lai có thể thấy được, giải pháp ngoại giao song phương với Trung Quốc cho Hoàng Sa chỉ là hy vọng hão huyền.

    Dựa vào chính mình

    Giải pháp ngoại giao đa phương cho Hoàng Sa cũng vô cùng khó khăn. Trong khi thế giới có thể phê phán Trung Quốc về chủ trương hiện thực hóa đường chữ U trên Biển Đông, và trong khi một số nước trong khu vực có thể phản đối các động thái của Trung Quốc trong khu vực Trường Sa, thì đối với Hoàng Sa chủ yếu là Việt Nam sẽ đơn độc trong cuộc đối kháng với Trung Quốc. Trong tranh chấp đảo, các nước bên thứ ba thường không quan tâm về lý lẽ chủ quyền của các bên trong tranh chấp, và thường chọn vị trí trung lập. Vì vậy, không có nước bên thứ ba nào lên án việc Trung Quốc đang chiếm đóng Hoàng Sa bằng vũ lực. Trung Quốc cũng không bị nước bên thứ ba nào lên án khi họ tăng cường đàn áp ngư dân Việt Nam từ năm 2009 nhằm đẩy các ngư dân này ra khỏi vùng biển Hoàng Sa. Trong tương lai, khi Trung Quốc xây cất thêm trên đảo và khai thác khoáng sản trong vùng biển Hoàng Sa, khả năng là Việt Nam sẽ đơn độc trong phản đối. Không những thế, không loại bỏ được khả năng trong tương lai các nước ASEAN khác sẽ gây áp lực đòi Việt Nam rút vấn đề Hoàng Sa xuống khỏi bàn nghị sự, để cho ASEAN có thể đi đến thỏa thuận nào đó với Trung Quốc về những tranh chấp khác.

    Vì Trung Quốc không chấp nhận để cho bất cứ tòa án quốc tế nào phân xử tranh chấp Hoàng Sa, hiện nay cũng không có điều kiện cho giải pháp pháp lý.

    Tóm lại, chúng ta không thể nào dựa vào niềm tin Trung Quốc sẽ đàm phán về Hoàng Sa và sẽ có nhượng bộ, và cũng không thể dựa vào niềm tin các nước khác sẽ hỗ trợ chúng ta nhiều. Điều chúng ta cần phải nhìn nhận là trong vấn đề Hoàng Sa chúng ta phải dựa vào chính mình hơn cả so với trong những tranh chấp biển đảo khác.

    Dựa vào chính mình không thể là dựa vào ngư dân kiên trì bám biển Hoàng Sa. Ngư dân và gia đình của họ là những con người bằng da bằng thịt. Dù dũng cảm đến bao nhiêu, họ khó có thể chịu đựng mãi tình trạng tàu thép và đạn đồng Trung Quốc đè người. Có thể một ngày nào đó họ sẽ không còn bám biển Hoàng Sa nổi nữa.

    Dựa vào chính mình là mỗi người chúng ta, từ cá nhân đến nhân viên nhà nước và lãnh đạo cao nhất, phải làm điều đúng và đúng với nghĩa vụ của mình để làm cho đất nước tốt hơn. Đất nước càng tốt thì khả năng đấu tranh cho Hoàng Sa càng cao. Chúng ta không quên rằng việc Trung Quốc chiếm nhóm An Vĩnh, Lưỡi Liềm của quần đảo Hoàng Sa, cũng như một số đảo của quần đảo Trường Sa, đã xảy ra trong những ngày tháng khó khăn của Việt Nam.

    Dựa vào chính mình cũng là nhà nước và người dân quan tâm phải làm những gì cần thiết và có thể trong những gì liên quan trực tiếp đến Hoàng Sa.

    Ý chí và kiến thức

    Điều cần thiết để chúng ta bảo vệ chủ quyền Việt Nam, cần thiết cho danh dự của mỗi người chúng ta, cũng như cho nghĩa vụ vủa chúng ta với các thế hệ trong tương lai, là ý chí, kiến thức và những hành động cần thiết.

    Về ý chí, chúng ta phải giữ vững ý chí của mình, và phải giáo dục cho thế hệ sau giữ vững ý chí của họ. Chúng ta cần phải xây dựng một ý chí quốc gia về Hoàng Sa. Thế nhưng có lẽ trong 40 năm qua Hoàng Sa vẫn chưa có vị trí xứng đáng trong nền giáo dục, tâm thức của chúng ta. Nếu chúng ta quan niệm rằng 40, 60 hay 100 năm là quá lâu thì chúng ta có thể noi gương những dân tộc khác vẫn giữ vững ý chí của họ về đòi lại lãnh thổ, dù là sau hàng trăm năm.

    Kiến thức về lịch sử và địa lý Hoàng Sa sẽ làm cho Hoàng Sa gần gũi với chúng ta hơn, và sẽ giúp cho chúng ta giữ vững ý chí. Chúng ta sẽ thấy Hoàng Sa không phải là những đảo xa vô nghĩa mà là những kỳ quan thiên nhiên tuyệt đẹp, với xương máu của tổ tiên và thế hệ cha, anh.

    Kiến thức pháp lý sẽ là cần thiết để chúng ta tranh biện về Hoàng Sa trên các diễn đàn học thuật, chuyên gia và truyền thông quốc tế, và hy vọng một ngày nào đó sẽ là trước một tòa án quốc tế. Chúng ta không nên chủ quan rằng thế giới sẽ thấy một cách dễ ràng rằng chính nghĩa là thuộc về ta, mà chúng ta phải xây dựng khả năng tranh biện ở mức cao nhất, và phải bỏ công sức ra để tranh thủ dư luận. Đặc biệt, chúng ta phải xử lý một cách triệt để những nghi vấn phía đối phương có thể đặt ra cho lập luận của chúng ta. Như một thí dụ, việc Pháp tạm im lặng một thời gian khi tổng đốc Lưỡng Quảng Trương Nhân Tuấn phái Lý Chuẩn đem pháo thuyền đến Hoàng Sa tuyên bố chủ quyền năm 1909 có ảnh hưởng gì đến chủ quyền Việt Nam hay không? Hay là, khi Việt Nam Cộng Hòa còn tồn tại thì chính thể đó có phải là một chủ thể trong luật quốc tế có thẩm quyền để khẳng định chủ quyền lãnh thổ, và bao gồm cả đối với Hoàng Sa, hay không?

    Làm đúng với nhiệm vụ và biến sự quan tâm thành công việc

    Về mặt đối nội thì nhà nước cần có chính sách để xây dựng ý chí, kiến thức và khả năng tranh biện, tranh thủ dư luận quốc tế. Về mặt đối ngoại thì nhà nước cần có chính sách hiệu nghiệm để duy trì chủ quyền và giữ cho thế giới không quên rằng Hoàng Sa là lãnh thổ trong tình trạng tranh chấp chủ quyền, để cho thế giới không ứng xử như thể Hoàng Sa là của Trung Quốc.

    Tuy Trung Quốc đã chiếm đóng toàn bộ các đảo 40 năm, họ chỉ mới bắt đầu tiến hành siết chặt sự kiểm soát trong vùng biển lân cận từ năm 2009. Trong những năm tới, họ sẽ tiếp tục siết chặt thêm sự kiểm soát và mở rộng vùng họ kiểm soát như vết dầu loang. Điều đó có nghĩa nhiệm vụ của chúng ta đối với Hoàng Sa không chỉ là duy trì chủ quyền để một này nào đó có thể giành lại sự quản lý đã mất trên đảo, mà còn là đấu tranh để chống lại nỗ lực của Trung Quốc để siết chặt và bành trướng sự kiểm soát trên biển.

    Dựa vào chính mình cũng là dùng những phương tiện mình có. Như một thí dụ, vì Trung Quốc hoàn toàn không đếm xỉa đến các nỗ lực ngoại giao của Việt Nam liên quan đến chủ quyền đối với Hoàng Sa, Việt Nam nên công khai yêu cầu Trung Quốc ra tòa. Mặc dù chắc chắn Trung Quốc sẽ không chấp nhận ra tòa, việc đó cũng làm cho thế giới thấy họ sợ lẽ phải và dựa vào bạo lực. Nếu Trung Quốc thật sự tin rằng không tồn tại tranh chấp Hoàng Sa, họ cần dũng cảm để cho tòa xét có tồn tại tranh chấp hay không.

    Đối với các cá nhân thì người quan tâm nên vừa đặt vấn đề nhà nước có thể làm gì cho Hoàng Sa, Trường Sa và Biển Đông, vừa đặt vấn đề bản thân mình có thể làm gì. Nhà nước thi hành đầy đủ nghĩa vụ của mình đối với Hoàng Sa là cần thiết, nhưng không đủ. Sự quan tâm của người dân là cần thiết, nhưng không đủ. Nói cho nhau nghe Hoàng Sa là của Việt Nam là cần thiết nhưng không đủ. Phải có đủ người quan tâm biến sự quan tâm của mình thành sự sáng tạo, công sức, hành động, hay thành những đóng góp khác cho tranh chấp Hoàng Sa, nhất là trên trường quốc tế.

    Mặc dù Trung Quốc đã xâm chiếm một phần của Hoàng Sa khoảng 60 năm, và phần còn lại 40 năm, mặc dù việc giành lại Hoàng Sa là rất khó khăn, hiện nay người duy nhất có thể làm cho chúng ta mất chủ quyền là chính chúng ta. Và chúng ta phải giữ vững ý chí và duy trì chủ quyền đó bằng kiến thức và hành động, bằng cách làm đúng với nhiệm vụ của mình, và bằng cách biến sự quan tâm thành đóng góp thiết thực.

    Trong trận hải chiến Trafalgar, khi hạm đội Anh đối đầu với hạm đội phối hợp Pháp - Tây Ban Nha mạnh hơn, đô đốc Anh Horatio Nelson đã giăng lên soái hạm một khẩu hiệu không lời hay chữ đẹp, chỉ với câu “Nước Anh mong đợi mỗi người sẽ làm nhiệm vụ của mình”. Trong bối cảnh tranh chấp Hoàng Sa nói riêng, và bối cảnh của đất nước nói chung, Việt Nam cần mỗi người chúng ta làm đúng với nhiệm vụ và sự quan tâm của mình để cho đất nước tốt hơn, cũng như về những gì liên quan trực tiếp đến tranh chấp biển đảo.
    HaNoiOld, DrGoathuyphuc_ttvnol thích bài này.
  9. huyphuc_ttvnol

    huyphuc_ttvnol Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    30/05/2012
    Bài viết:
    1.490
    Đã được thích:
    1.047





    ----------
















    ------------

    bạn ạ. Năm 1988 chúng ta không như năm 1974.

    Lúc đó, các chiến sĩ của chúng ta đã đắm tầu.

    Những người lính của chúng ta đứng trên đảo chìm. Nửa thân thể họ đã ngập nước.

    Nước biển đang dâng.

    Họ vẫn giương cao Quốc Kỳ.

    Địch gọi hàng.

    Địch bắn pháo liên thanh.

    Ngọn Quốc Kỳ chỉ ngã xuống sau khi người cuối cùng chết.

    Sóng biển tràn lên xóa nhòa máu họ và thân thể họ.

    4 ngàn năm xứ sở Rồng Tiên bất diệt vì tinh thần đó. Kẻ thù kinh sợ cảnh đó. Chúng quay phim. Rồi bây giờ chúng kinh sợ post lên nét để chính chúng tôn thờ. Nét mặt hiền hậu trước khi chết của các Liệt Sỹ làm kẻ thù tởn đời hàng ngàn năm như thế.
    ----------------



    ===============
    Mình muốn tách ra vì mình không muốn hơi chó đẻ lở gần các Liệt Sỹ.

    Sự thật là thế các bạn ạ.

    Từ nhiều năm rồi, đảng đã buôn lậu chính trị qua đường bán hàng đa cấp là các cấp ủy. Đảng chửi các Liệt Sỹ năm 1988 là hèn nhát, không nhảy lên cắn nhau với tầu chiến địch.

    Chúng ta hãy nhìn rõ bộ mặt chó đẻ.

    -----------





    -------------

    Các bạn hãy xem lại clip này của kẻ thù, để chứng kiến sức mạnh Rồng Tiên. Các bạn hãy xem lại clip đó để biết tại sao 2 ngàn năm qua chúng ta không bị thôn tính. Các bạn hãy post lại cái clip đó khắp nơi, dịch ra khắp các thứ tiếng, để thế giới này nhìn thấy sức mạnh của chúng ta. Sức mạnh hiền hậu khi sắp chết dưới Quốc Kỳ.

    Nguyễn Quốc Thước đang đòi những người đó sánh với những kẻ liếm đít ngoại bang uống máu đồng bào.

    Các bạn hãy kể mặt vạch tên từng cán bộ, từng nhà báo, từng tờ báo đang tham gia vào sự bội phản chó đẻ này.
    karate_hn, DKSH, Malogs6 người khác thích bài này.
  10. huyphuc_ttvnol

    huyphuc_ttvnol Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    30/05/2012
    Bài viết:
    1.490
    Đã được thích:
    1.047
    Các bạn hãy nhìn những Nghĩa trang Liệt Sỹ.
    Các bạn hãy nghĩ đến lớp lớp những người nằm đó, thây bọc Quốc Kỳ, dưới chân đài Tổ Quốc Ghi Công.

    Những người đó đã giành cái chính quyền ngày nay cho giun sán gì bọ hay sao ? Cha anh bạn chiến đấu vì bạn ? Hay cha anh bạn đã ngã xuống hy sinh cuộc đời cho giun sán giòi bọ ?

    Những Liệt Sỹ của chúng ta có bao nhiêu triệu người, bao nhiêu người không kịp có con cái, bao nhiêu người mãi mãi chức binh nhì... Có ai trong số họ được lên Tướng không ? Có ai trong số họ được con cái đề huề ăn lộc mấy đời cái đất nước này không ? Thế mà Nguyễn Quốc Thước, đại biểu quốc hội, chỉ huy quân khu 4, Nguyễn Quốc Thước dám đặt những kẻ bán nước, đặt những kẻ liếm đít ngoại xâm uống máu đồng bào, đặt chính những kẻ đã bắn chết các liệt sỹ, Nguyễn Quốc Thước dám đặt chúng lên bàn thờ dành cho cha anh chúng ta.

    Nguyễn Quốc Thước ôm hôn với những kẻ bán nước hai lần. Một lần liếm đít thực dân uống máu đồng bào. Một lần làm tay sai bành trướng bắn lén đồng bọn.

    Các ban hãy vach măt chỉ tên từng kẻ, từng việc, trong cái chiến dich chó má này.

    Các ban hãy nhìn rõ biển đảo đông Á chó dại.

    Các ban hãy nhìn rõ cái đảng ta, cái nhà nước công hòa xã hôi chủ nghĩa Việt Nam của chúng ta.
    Lần cập nhật cuối: 13/01/2014
    karate_hn, DKSH, Malogs4 người khác thích bài này.

Chia sẻ trang này