1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Học sinh ngày nay dốt sử - lỗi tại ai

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi starboard_side, 30/07/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. porthos

    porthos Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    12/10/2004
    Bài viết:
    964
    Đã được thích:
    0
    Cháu HVB nó nói phét tí mà bác bắt bẻ kinh quá.
    Cháu à, hồi xưa bọn học sinh các chú thập niên 80 gọi thế là thường. Chẳng phải là do có ý này ý nọ gì. Chỉ là mốt gọi thế. Như các cháu bây giờ dùng từ xì tin "hok, roài, seo, mún, bít..." Nếu cháu nổi máu HVB định đấm vỡ mũi ai thì chắc cháu phải đấm khoảng 20 thằng trong lớp chú. Hậu quả ra sao chắc cháu biết. Thế nên chú thông cảm tuổi trẻ hay nói phét tí ti chả sao
  2. LesvalsesdeVienne

    LesvalsesdeVienne Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/08/2007
    Bài viết:
    218
    Đã được thích:
    0
    Các em học vừa phải thôi, học nhiều quá sinh ra mất niềm tin như anh một thời thì nguy hiểm lắm.
  3. antiboy

    antiboy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/11/2001
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    0
    Nhồi sọ toàn vấn đề đạo đức quá nó chán, cho vài scandal lịch sử vào có phải là đứa nào cũng 9 -10 phẩy không
  4. caytrevietnam

    caytrevietnam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/10/2005
    Bài viết:
    1.839
    Đã được thích:
    1
    scandal trong lịch sử VN thì thiếu gì, có điều người ta có dạy ko, còn ko dạy thì các cháu tự mở sách mà đọc thôi
  5. lamthitdencung9999

    lamthitdencung9999 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/02/2006
    Bài viết:
    889
    Đã được thích:
    5
    cũng phải thừa nhận là sách giáo khoa ít ghi hoặc cho đuờng dẫn cho học sinh biết tìm tài liệu cần thiết ở đâu. nếu có thì chắc giờ học lịch sử chắc chẳng nhàm chán tý nào
    ví dụ
    các công tử ngày xưa có giống bây giờ không??
    các bà các cô hay dùng loại mỹ phẩm nào???
    mấy tuổi thì lấy chồng?? có những thiết chế xã hội gì bảo vệ phụ nữ???
    dân thường ngày ấy mặc quần đùi hay đóng khố?? các bà các cô mắc quần 1 ống hay hai ống???
    chỉ thấy sách sử ghi toàn ngày tháng năm giống như nghị quyết của đảng vậy
    Ví dụ:
    ngày.... tháng.... năm xxxx quân ta.. chiếm đuợc (hoặc thu đuợc) abc112345 quân địch dịch bị tiêu diệt hàng vạn tên
    nhờ ?<@$%^& mà cuộc sống của nhân dân dưọc ổn định, chính quyền đưọc củng cố...???
    vì @!~$%#^&<>?#$ mà đời sống nhân dân ngày càng đói kém, thiên tai mất mùa sảy ra liên miên, bọn vua quan chính quyền thì ngày một thối nát+@<>!!!!!!$%#@ >>>>>>>>
    >>>>>>>>>>>>>>>>> HỌC SINH NGÀY MỘT CHÁN VÀ DỐT MÔN LỊCH SỬ, MỘT MÔN QUAN TRỌNG TẠO NÊN NÈN TẢNG VĂN HOÁ CỦA MỖI NGƯỜI
  6. biboong

    biboong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/07/2007
    Bài viết:
    46
    Đã được thích:
    0
    Hay là bác muốn viết kiểu này à ;))

    [Lịch sử VN] Dương Vân Nga - Mối tình phim Hàn và mối tình phim Đài
    Bài lần này nói về một hoàng hậu gây tranh cãi nhất trong lịch sử. Ngày nay một chị hoa hậu cặp với một đại gia, đại gia sa cơ thất thế bị ... tử hình chị lại cặp với một đại gia khác, thế là đủ lên trang nhất các loại báo từ báo giấy đến báo màn hình roài, nữa là lại get married được với hai vị vua. Dương Vân Nga nổi tiếng là phải.
    Mối tình #1: oánh nhau/ ghét nhau + sau đó yêu nhau= phim Hàn
    Nhân vật nữ: Tất nhiên là Dương Vân Nga, nickname thuở thiếu thời là Dương Nương, xinh nhưng nghịch ngợm và hiếu động như em Jin Huyn trong phim Cô nàng ngổ ngáo.
    Nhân vật nam: Đinh Bộ Lĩnh, sau này xưng vương lấy tên là Đinh Tiên Hoàng, nghịch và đầu gấu giống anh gì mắt híp trong phim Giày thủy tinh (cái anh yêu cô nhân vật chính rùi ngủm củ tỏi í).
    Nội dung: Dương Nương xinh đẹp nhưng nghịch ngợm tập trung được một lũ trẻ chăn trâu, lập đội bảo kê khu vực bãi cỏ núi Nga My (Ninh Bình, cấm tưởng tượng sang Tàu), chẳng được bao lâu thì có một toán bảo kê từ địa bàn khác cưỡi trâu bơi dọc theo sông Hoàng Long lên cướp đất. Cầm đầu toán này là Đinh Bộ Lĩnh, cưỡi con trâu đầu bạc cắm bông lau quanh mình, tục gọi là thủ lĩnh cờ lau. Địa bàn cắt cỏ bị thu hẹp, Dương (cô) Nương tức khí, kêu gọi đệ tử đan tre nứa thành những chiếc thuyền thúng, hai bên buộc các ống nứa khô. Đệ tử được trang bị thêm đao kiếm bằng tre nứa, quyết trả thù "bọn cưỡi trâu". Trận đó, đội quân thuyền thúng thắng to.
    Đinh Bộ Lĩnh không chịu thua, rút quân về, quyết đầu tư một đoàn thuyền bằng lá tre, nhỏ nhưng chắc chắn, để địch lại quân của Dương Nương. Mới trận đầu ra quân, đội quân thuyền tre thằng giòn giã. Dương Nương tức lắm, về trên núi, tập hợp thêm lũ trẻ trâu ở núi Vân Long. Nàng trở thành nữ tướng núi Nga My và Vân Long, do tên dài quá, tự đổi tên thành Vân Nga cho ... tiện.
    Đổi tên rồi, thêm quân rồi cũng chẳng ăn thua, đội quân thuyền thúng vẫn thua dài dài. Oánh nhau chí tử mấy năm như thế, chả hiểu Đinh Bộ Lĩnh "ngon ngọt" thế nào, vào một ngày đẹp trời, người ta thấy cô nàng Vân Nga ngổ ngáo ngày nào e lệ.... cầm gươm làm nữ tướng cho Đinh Bộ Lĩnh.
    Mà rồi chả hiểu vì lý do gì, dân gian gọi mối tình của hai người bằng cái tên "Tích thuyền tre đè thuyền thúng". (*censor*)Tớ cố gắng giải thích nhưng đoạn này bị kiểm duyệt. Thôi mọi người tự hiểu nhá.
    Mối tình #2: Chồng chết + vợ muốn lấy chồng mới+gia đình và con cái không đồng ý+ cuối cùng vẫn lấy=phim Đài.
    Nói qua về chuyện cũ, Đinh Bộ Lĩnh lên ngôi xưng là Đinh Tiên Hoàng năm 968, đổi tên nước là Đại Cồ Việt, đóng đô ở Hoa Lư, Gia Viễn, Ninh Bình. Làm vua được 11 năm, đến năm 979, ĐInh Tiên Hoàng bị Đỗ Thích sát hại. Mười lăm phút trước khi chết, Đinh Tiên Hoàng vẫn... còn sống (!!!).
    Sau khi vua Đinh chết, triều đình họp và bỏ phiếu nhiều lần, cuối cùng bầu Vệ Vương Đinh Toàn mới 6 tuổi lên làm vua, thái hậu Dương Vân Nga buông rèm nhiếp chính.
    Nhưng chính từ trong rèm nhìn ra nên không ai biết, (kiểu đeo kính râm í), thái hậu Dương Vân Nga đã chú ý đến Thập đạo tướng quân Lê Hoàn, một phần lớn vì Lê Hoàn có công lớn với vua Đinh và là người tài giỏi, nhưng một phần không nhỏ là vì Lê Hoàn được ghi chép trong sử là một "vị tướng trẻ trung, vóc dáng đường bệ". (Đấy, hoàng hậu còn thích trẻ trung cao to đẹp giai)
    Đã rất nhiều lần thái hậu Dương Vân Nga bàn quốc sự với Lê Hoàn, mong Lê Hoàn một lòng "vì nước quên thân, vì dân phục vụ": "Từ hôm tiên đế băng hà, ta trăn trở, suy nghĩ kỹ điều này. Nếu ngài không vì ta thì cũng vì sinh linh trăm họ, vì giang sơn Đại Cồ Việt mà gánh vác trách nhiệm. Trăm sự ta tin tưởng cả ở ngài, xin đừng từ chối". Chả hiểu tướng quân trả lời thế nào mà từ đó "Lê Hoàn ra vào cung cấm tuỳ nghi".
    Gia đình Dương Hậu giận dỗi, mấy người đòi thí mạng các kiểu mà không ăn thua. Cuối cùng, họ bỏ đi nơi khác, đổ thành họ Giang, không coi Dương hậu là ruột thịt nữa.
    Trong triều chính dấy lên những điều dị nghị, không khí triều chính căng thẳng tột đỉnh khi Lê Hoàn thẳng tay đàn áp cuộc nổi dậy của Định Quốc Công Nguyễn Bặc và Ngoại Giáp Đinh Điền, vốn cũng là tướng giỏi nhà Đinh. Trong triều chính cũng như trong dân gian dậy lên sự phản đối gay gắt, Lê Hoàn bị gọi là "nghịch thần thoán đoạt", Vân Nga bị gọi là "dâm phụ". Vượt trên mọi điều tiếng thế gian, Dương Vân Nga tuyên bố "Ai vỗ yên được trăm họ, đánh dẹp được quân xâm lược Tống triều, thì ngôi Thiên tử thuộc về người đó".
    Năm 980, Dương Vân Nga trao áo long cổn cho Lê Hoàn, Lê Hoàn lên ngôi hoàng đế năm 40 tuổi. Năm 981, Lê Hoàn đánh bại quân Tống ở Chi Lăng và Bạch Đằng. (May mà thắng, thua bị đòi lại áo thì toi.Akak)
    Ngày Lê Hoàn đại thắng trở về, Dương hậu ra đón tận ngã ba sông Cái. Dân gian kể lại, hai mép thuyền ghé sát vào nhau, Lê Hoàn đỡ Dương Hậu sang thuyền rồng, hai người bái tạ trời đất rồi cùng bước vào phòng hôn lễ mà Dương Hậu đã chuẩn bị sẵn. Bỗng trên trời có đám mây ngũ sắc bay theo thuyền, giữa đám mây có hai con rồng bay quyện vào nhau. Từ đó khúc sông được đổi tên thành Vân Sàng Giang, tức là sông Giường Mây Hạnh Ngộ. (*censor*)
    SGK thì phải mô phạm, chứ viết kiểu vui vui như em viết có thể làm học sinh thấy thik, nhưng như vậy chắc không gọi là SGK nữa rồi ^^
  7. handvn

    handvn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2007
    Bài viết:
    369
    Đã được thích:
    0
    (Sưu tầm)
    Lịch sử-Cần lắm những câu chửi thề...
    ....Vì ở đâu, thời nào, thì cuộc sống cũng không thể thiếu được những tiếng chửi như thế. Ví dụ như Phạm Ngũ Lão khi ngồI đan sọt ở phố Phù Ủng bị lính đâm thủng đùi. Đáng lẽ khi đó, một câu ?o******!? phát ra, thì đó mớI đúng là khẩu khí của một lực điền ứ thừa ý chí. Hay khi Lê Lai dụ địch giãn vòng vây ở núi Chí Linh, sau khi rút mũi tên ra khỏI cổ, câu cuốI cùng của ngườI anh hùng thứ 21 này phảI là ?otiên sư bố thằng nào xô ông ra!?o.
    Vậy mà tịch khống một tiếng chửi thề, suốt 4 nghìn năm lịch sử. Đấy là nguyên nhân của sự kiện 70% điểm số môn lịch sử ở duớI mức kém.
    Từ thuở hồng hoang, cha tổ của chúng ta là Lạc Long Quân- thuộc dòng thủy quái. Xì căng-đan cụ để lạI là vụ sinh nở dị thường và sau đó là cuộc ly hôn đầu tiên trong lịch sử. Dấu hiệu của một tương lai mờ mịt và một bản sắc âm tính cho con Lạc cháu Hồng!
    Em lớn lên trong câu hát ru của mẹ, trong thủ thỉ chuyện cổ tích bên bếp lửa nồng đượm của bà, (đoạn này cô giáo bảo phảI chép y nguyên như thế, bất kể ****** có không cho mày bú tý vì sợ xấu mất ti, hay bà mày có còn hay đã chết). Trong giấc mơ hiện về một hình ảnh Thạch Sanh hiền lành chất phác, một Lang Liêu thuần hậu hiếu thảo, một Thánh Gióng 3 tuổI cưỡI ngựa sắt đua lên giời. Đó là những biểu tượng đỉnh cao về hình ảnh ngườI đàn ông đích thực của con cháu Lạc Hồng. Một Thạch Sanh biết nấu cơm bằng niêu vạn năng để đuổI giặc, biết bắn gục đạI bàng và chém chết chằn tinh (dek biết là con gì?) những đần vẫn hoàn ngu khi để anh Lý phỉnh phờ lừa cho hết lần này đến lần khác. Tục ngữ hiện đại nên bổ sung câu : Ngu như Thạch Sanh! mới là đầy đủ. Một Lang Liêu khù khờ nhờ quý nhân đãi mà nặn ra được một sản phẩm ẩm thực- một năm chỉ nên ăn mấy ngày nếu không muốn chết vì ngán -sau thành quốc hồn quốc tuý. Ngán-nhờ đó mà được lên làm vua. Mà sao qua mấy lần thi với lại dài dài hội thảo, không thấy ai lấy hình tượng trên tròn dướI vuông làm cái logo cho du lịch nước nhà nhỉ ???
    Hình ảnh âm tính nhất của ngườI đàn ông Nam Việt có lẽ là bộ trang phục áo dài khăn đóng. Em đồ rằng nhà tạo mẫu bộ thời trang này có nguồn gốc xuất thân từ thái giám đoàn. Từ đường chít eo bên hông đến cái khăn đóng siết chặt màu đen *** trâu, đó không thể là biểu tượng cho một trang Nam tử được. Vậy mà em vẫn thấy hình ảnh đó qua những văn nhân ưỡn ẹo phe phẩy quạt nan Dương Lễ, Lưu Bình; qua anh hùng đả cướp cứu mỹ nhân Lục Vân Tiên, qua cả những thần tưưọng âm nhạc thời nay là các anh Quang Linh, Minh Thuận trên sân khấu Lan Anh. Có lần em còn thấy cả anh Quốc Khánh của VTV3 cũng bận như thế.Nghe nói còn suýt được chọn làm quốc phục vào các ngày đại lễ.
    Tư chất yếu đuốI của đàn ông được bù trừ bằng bản tính cứng rắn của ngườI phụ nữ Việt Nam. Cổ tích cho các cháu bé có kể rằng, cô Tấm dịu hiền sau khi hoàn lương qua bao kiếp, trở thành hoàng hậu đã không ngần ngạI dùng đòn thù, dộI nước sôi vào ngườI em gái, lột da lóc thịt làm mắm gửi về cho mẹ kếi của mình. Một kịch bản mà Edgar Poe sau này đã đạo về đẻ mông thành truyện ngắn Black Cat. Anh gì ở bên Mỹ qua nghiên cứu lịch sử Việtnam chắc không loạI trừ mục đích như thế. Cuộc khởI nghĩa chống Tàu đầu tiên được ghi nhận là của hai chị Trưng, sau đó là của chị Triệu. Truyền thống trọng nam khinh nữ của hai ngàn năm Nho giáo muốI mặt thừa nhận rằng: vào những năm đầu tiên của Công Nguyên, nuớc Việt không tồn tạI đàn ông.
    Sử ta, chèo (miền bắc) và cảI lương (miền Nam) đã tôn vinh Thái Hậu Dương Vân Nga, người đàn bà được ghi nhận là ngườI vi phạm luât hôn nhân gia đình rõ ràng khi chưa mãn tang chồng mà đã theo giai, rồi tình nguyện để dã trai ấy đào mỏ. Lịch sử cũng ca ngợI Ỷ Lan, cô thôn nữ dám xiên cả Hoàng hậu lẫn một đạI độI phi tần đem nướng trên giàn thiêu. Lại còn bịa ra một khái niệm rất vớ vẩn là Tứ bất tử: Có ai biết Chử Đồng Tử, Liễu Hạnh có công lao gì cho sự nghiệp đấu tranh chống ngoạI xâm hay trong phong trào xóa đói giảm nghèo của dân tộc???. Hình tượng Mẫu của văn hóa Việt chủ yếu phục vụ nhu cầu cúng bái và lên đồng, một sân chơi lành mạnh cho cộng đồng gay. Như thế, nói một cách mất nết, lịch sử Việtnam chẳng sinh ra được một người phụ nữ nào cho nên hồn. May mà sau này còn có chị Dậu, người đã dám ?obán chó bán con lấy tiền vào hang thăm anh TrỗI? (@ văn Trò).
    Nhân vật kỳ vĩ nhất của lịch sử trung cận đạI Việt Nam có lẽ là Nguyễn Văn Ánh. Hai mươi năm nếm mật nằm gai không sờn chí. Xoay xở nhờ cậy từ Xiêm La đến Phú Lãng Sa rồI cuốI cùng biết huy động nộI lực để khôi phục nhà Nguyễn. Kỳ công hơn việc dẹp tan dư đảng Tây Sơn của nẫu Thơm, là việc bóp mũi sĩ phu Bắc Hà, dựng nên một kinh đô Phú Xuân nền nã mà thuần Việt- tuy vẫn nhuốm màu âm tính- để rồI 190 năm sau dễ dàng trở thành di sản thế giớI mà không tốn một xu nào Lobby. Về điểm này, anh Lưu Bị bên Tàu phảI gọI bằng cụ. Vĩ đạI hơn cả là cuộc khẩn hoang Nam kỳ biến Chiêm Thành, Thủy Chân Lạp chính thức trở thành những bóng ma sờsoạng( @Chế Bồng Hoan). Biến An Nam từ hình chữ I sang chữ S. Trong lịch sử kinh bang của 2000 năm trước đó, đố có cụ nào quy hoạch giảI phóng mặt bằng mà được một diện tích nhiều rộng và nhiều mặt tiền như thế???. Triều Nguyễn không phảI chỉ biết xây nhiều lăng tẩm đẹp như anh Thiệp nói, mà là xây cái cơ chế quân chủ thích hợp nhất cho công cuộc thuộc địa hóa tất yếu của Báđalộc. Thế mà?lịch sử !!!! Anh Ánh ở bên kia thế giớI, nếu biết công lao của mình bị con cháu phỉ nhổ như thế nào chắc chắn sẽ văng một câu: ?oĐù má, không có tía, lấy đâu ra Sàigòn để bây đi Tây????.
    Đó mới là tiếng nói đích thực của lịch sử. Nếu như Sử ta có chép được nhũng lờI nói trần tục như thế, thì có lẽ điểm Sử năm nay khá hơn rồI!
    Ờ, mà có ai, có chỗ nào ghi lại sự kiện lịch sử ở Thái Bình cách đây gần chục năm không nhể? Ngày ấy em về thăm Thái Bình và được tận mắt chứng kiến khí thế sục sôi của nhân dân trong phong trào trừng trị lũ tham quan sâu mọt hại dân hại nước. Dưng cơ mà chả ai đưa tin nên đại đa số con Lạc cháu Hồng không hề biết đến sự kiện lịch sử naỳ. Giá như khi ấy cả nước cùng hưởng ứng với nhân dân Thái Bình thì nay đám tham quan đâu còn đất để lộng hành! Giá như các nhà sử học cỡ như Dương Trung Quốc, Lê Văn Lan... có chút ít trung thực và dũng cảm ghi lại sự kiện lịch sử naỳ ,thì có nhẽ, môn sử cũng chả bị tủi thân đến nhường ấy.
    Mà noí đếk gì đến mấy thí sinh thi đại họct Sử. Đến phóng viên của 1 tờ báo điện tử lớn hàng đầu đất nước, tên tuổi bay sang tận Mỹ tận Anh mà còn hăng hái chú thích ảnh "Quân đội Xô Viết đổ bộ ở Normandy", gắn cái ảnh lính Việt nam cộng hoà vào đoạn văn tả cảnh tiễn bộ đội ta vào Nam chiến đấu cơ mà. Có việc dek gì đâu! Báo của anh lại còn có bài chính luận về lịch sử thế này:
    Ai bảo Sử ta không hấp dẫn?
    Lịch sử hàng ngàn năm dựng nước và giữ nước của một dân tộc nhỏ bé mà quật cường không thể không hấp dẫn đối với hậu thế. Một dân tộc thủa xa xưa nằm ở đâu đó phía biển Nam của Trung Hoa rộng lớn mà không hề nhạt nhòa hoặc bị đồng hoá hẳn không thể khiến người sau nói là: "không có gì đáng quan tâm".
    Bao thế hệ chúng ta lớn lên mang theo trong lòng niềm tự hào dân tộc - yếu tố nuôi dưỡng tinh thần yêu nước qua những huyền thoại Sơn Tinh - Thuỷ Tinh, Mỵ Châu - Trọng Thuỷ, Thánh Gióng. Những câu chuyện có thể làm nên giấc mơ lớn lao, đẹp đẽ của những đứa trẻ Việt tuổi lên ba khi còn nắm tay bà nội, bà ngoại.
    Lịch sử Việt Nam cận - hiện đại với những cột mốc sừng sững có thể khiến bao nhiêu nhà viết sử xứ khác phải ao ước: Cuộc viễn chinh sang Đông Dương của thực dân Pháp, Cách mạng tháng Tám năm 1945, chiến thắng Điện Biên Phủ, chiến thắng 30/4/1975... Lịch sử trăm năm của nước Việt gắn với tên tuổi Hồ Chí Minh có thể làm nên nhiều cuốn tiểu thuyết lịch sử hấp dẫn.
    Bởi thế mới có chuyện, trong những thư viện của các trường Đại học tại Pháp, Mỹ hiện lưu trữ nhiều tư liệu lịch sử Việt Nam để sinh viên nghiên cứu. Bởi thế, hẳn sẽ không có gì đáng ngạc nhiên khi thỉnh thoảng chúng ta lại gặp một người nước ngoài thuộc sử Việt Nam hơn cả người Việt, và nghề chính của họ là: nghiên cứu về Việt Nam, trong đó đa phần là nghiên cứu Lịch sử. Đã có những cuốn sách viết về nhân vật lịch sử Việt Nam thành nổi tiếng trên thế giới.
    Theo em biết thì chị tác giả bài này được coi là cây bút đinh của báo đấy. Chắc chị đang đi nghỉ mát ở Quất Lâm thì bị giục trả baì nên chị viết,quả thật, chuối đếk tả được. Tất nhiên cái trí tưởng tượng của em nó khác trí tưởng tượng của trẻ con năm 2005, nhưng em cũng ko tin là đứa trẻ 2005 sau khi đọc, nghe, xem huyền thoaị Sơn Tinh-Thủy Tinh, Mỵ Châu-Trọng Thủy xong sẽ được...giáo dục về tinh thần tự hào dân tộc và lòng yêu nước! Em cũng đíu hỉu chị tác giả "bởi thế" cái giề? Chuyện tìm được người nước ngoài biết sử VN hơn người VN... là do chuyên môn của họ là Việt Nam học, có cái gì là lạ? Cũng như bây giờ nếu chị bấm điện thoaị 1088*8*1 hoặc 1900561570 thì đương nhiên các em trực tổng đài sẽ cho chị biết kết quả trận bóng đá bất kì. Vì đơn gian đấy là nghề của các em í. Còn trong thư viện ở Pháp, Mỹ nó có tư liệu về VN vì Pháp Mỹ nó có đánh nhau ở VN, chứ báu bở đếk giề? Nói chị biết, ít nhất 3 tỷ người trên trái đất nó còn đếk biết VN ở đâu, độ 1 tỷ nữa nghe máng máng VN dính đến vụ đánh nhau với Mỹ, trong đó có khoảng 1 nửa nghĩ giờ vẫn đang đánh nhau! Em thật với chị, nếu chị đi thi đợt vừa rồi chắc chắn chị sẽ thuộc nhóm 0 điểm môn Sử. Sơn Tinh - Thủy Tinh, Thánh Gióng ... toa?n la? truyê?n thuyết, bịa tư? đâ?u đến cô? mà chị xếp vào "Sử" thì bảo học tập noi guơng cái gì. Rồi Mỵ Châu - Trọng Thu?y" mà phát huy lo?ng yêu nuớc thì em chắc cái lòng của chị bị thả mịa nó vào nồi nước luộc rồi. Chủ tịch Hồ Chí Minh là một con người như thế nào mà chị ghép Nguời với 100 năm lịch sử Việt?Lịch sử Việt trăm năm tính từ thời điểm nào? Nguyễn Sinh Cung -> Nguyễn Tất Thành -> Nguyễn Ái Quốc -> Hồ Chí Minh, thế Hồ Chí Minh có từ khi nào? Đến nay là bao nhiêu năm? Chắc chị cũng chã hiểu chi đang viết cái gì, nghe người ta bẩu thế thì chị viết thế, chị nhể.
    Con gái em nó học lớp 4. Một hôm đi học về , em thấy nó dấm dúi khóc. Hỏi, nó bảo bị cô mắng là dốt như bò vì môn sử dễ thế mà cũng bị điểm kém. Mở bài kiểm tra của nó ra xem em thấy có câu hỏi thế này: Em hãy cho biết sự khác nhau giữa nền giáo dục thời Lý Trần với thời Lê? Nào, các anh chị nhà báo trả lời hộ em câu hỏi này cái. Nếu không trả lời được thì mời xem cái đáp án của cô giáo nó: giáo dục thời Lý Trần chú trọng đến Phật giáo, còn thời Lê chú trọng đến Nho giáo!!!
    TSB chúng nó chứ. Một học sinh lớp 4, một đưa trẻ 9 tuổi liệu có thể hiểu thế nào là "nền giáo dục", "Nho giáo", "Phật giáo" không? Có hiểu được Phật giáo và Nho giáo khác nhau thế nào không? Có hiểu "nền giáo dục chú trọng vào Nho giáo, Phật giáo" nghĩa là thế nào không? Ngay đến cả các anh giáo chị giáo, các anh nhà báo chị nhà báo, chán vạn anh còn cha hiểu được nữa , nói gì đến con trẻ. Vậy mà những người viết sách giáo khoa, những giáo sư tiến sỹ, những nhà đại tri thức, vẫn cứ vô tư nhồi nhét vào đầu óc non trẻ mớ kiến thức lịch sử ?ohàn lâm? đến vớ vẩn như vậy. Mẹ kiếp, đúng là nền giáo dục giáo điều ,vô cảm. Sử ta cũng phải chép y nguyên cả câu chửi này nữa.
    Dân ta phải thuộc sử ta. Đã đành rồi. Nhưng trước hêt, sử ta phải đúng là sử đã.
  8. licklack

    licklack Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/08/2004
    Bài viết:
    122
    Đã được thích:
    0
    Đọc câu hỏi xong, em sờ quần thấy ướt ướt. Thì ra là giật mình đánh đổ cốc nước cam.
    Lâu rồi không nhìn lại sách cho trẻ con tiểu học. Câu hỏi đưa ra thế này đúng là bố chúng nó không trả lời được hết nữa là chúng nó. Học giống vẹt thế này thì dốt là phải.
  9. nguyenhhdang

    nguyenhhdang Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    28/02/2006
    Bài viết:
    327
    Đã được thích:
    0
    Con mình thì mình tự dạy, đi mong chi ai dậy dùm cho, dù trong lớp có khi bị cho là cá biệc, kỳ lạ nhưng về sau tâm ý lo trước cái lo của mọi người thì mới gọi là dạy con. Học sử cốt ở hiểu rõ chuyện xưa, hiểu cả chuyện được ghi lại cũng như biết được chuyện giấu đi, thế thì mới nhìn rõ , tiên liệu được việc ngày nay. Biết bao giờ cha mẹ biết dậy con như vậy thì nước Nam mới có thể mở mặt mở mày
  10. napoleon16

    napoleon16 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2006
    Bài viết:
    25
    Đã được thích:
    0
    Vấn đề này chắc không khó để trả lời đâu các pác ạh. Đơn giản là môn lịch sử của mình còn khô khốc, còn chán quá, quá thiếu sự kiện và quá thiếu "cái-mà-em-gọi-là-sự-thật". Khô khốc vì sao chắc các pác đã thấy rõ qua các câu hỏi lịch sử vớ vẩn đã được đưa lên ở trên. Bảo rằng nó quá thiếu sự kiện cũng chẳng ngao. Dạy lịch sử là dạy cho học sinh về tinh thần tự hào dân tộc nhưng môn lịch sử của ta đã làm được việc đó chưa khi chính sách sử là kẻ đã góp tiếng nói lớn nhất trong cái hình ảnh "TQ là người anh em Đỏ đáng yêu". Suốt 12 năm học sử, nếu em nhớ không nhầm thì lúc nào cũng chỉ có một bộ khung "Sử VN-Sử TG-Sử chống Pháp, Mỹ" thế là hết, bảo sao học sinh nó không chán. Trong khi những thứ học sinh nó muốn tìm hiểu thì lại giấu nhẹm đi, ví như thằng em từng được nghe kể qua về cuộc chiến VN-TQ từ những năm 2000, thế mà mãi đến những năm 2006-2007 <khi được thấy ánh sáng văn minh của Internet> mới biết rõ sự thật. Cả một thời kỳ chiến tranh bi tráng thế mà sách sử cũng chỉ nhắc tới 2 lần, nửa trang năm lớp 9 và nửa trang lớp 12. Sách sử đã không thể đáp ứng được nhu cầu tìm hiểu lịch sử Tổ Quốc của học sinh thì làm sao mà học sinh muốn đọc nó.
    Nghĩ đến lần chính chính quyền Tàu nó cho SV biểu tình chống Nhật vì người Nhật đã không dùng từ "xâm lược" TQ trong chiến tranh Thái Bình Dương 1931-1945 mà thèm các pác ạh. Dạy thế hệ trẻ tương lai về lịch sử phải dạy cho bọn chúng về tinh thần tự hào dân tộc chứ đâu phải dạy bọn nó những thứ không cần đọc cũng ra rả hàng ngày trên TV.

Chia sẻ trang này