1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hội 3C tầng 4 (Chim cụt cánh) - Hội của những người đã ly hôn - Ngôi nhà của tình yêu thương và trác

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi Monkey2004, 26/05/2008.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. dieukyla

    dieukyla Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/12/2007
    Bài viết:
    332
    Đã được thích:
    0
    Nếu Tôi không đốt lửa
    Nếu Tôi không đốt lửa
    Nếu Anh không đốt lửa
    Nếu Chúng ta không đốt lửa
    Thì làm sao
    Bóng tối
    Có thể trở thành

    ÁNH SÁNG!
    Tối nay, ĐKL có tham dự lễ tưởng niệm cặp vợ chồng tài hoa Lưu Quang Vũ và Xuân Quỳnh, lễ kỷ niệm đã để lại những xúc động về những tài hoa của xã hội. Lưu Quang Vũ khi sống đã rất thích những câu thơ trên của thi sĩ cách mạng người Thổ Nhĩ Kỳ, Nadim Hitmét. Mình nghe thấy thích quá post vào nhà mình cho mọi người đọc. Những câu thơ này có thể hiểu theo nghĩa hẹp của nhà mình cũng đã thấy ý nghĩa. Nếu anh không đốt lửa, nếu tôi không đốt lửa thì làm sao có lửa nhiệt tình nhỉ?
  2. mhtn

    mhtn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/11/2004
    Bài viết:
    2.494
    Đã được thích:
    0
    @ August: Chúc mừng sinh nhật anh! Chúc anh sớm tìm được một nửa vầng trăng còn lại, để mỗi ngày bên laptop, cảm xúc tràn đầy:
    Anh lấy tên em làm Password
    Để hàng ngày mỗi bận Login
    Kể từ Yahoo cho đến Word
    Rộn lòng anh theo mỗi nhịp tim
    Lúc nhớ em anh tìm đến Help
    Mở nỗi lòng cánh cửa Window
    Anh trao em trọn mối tình đầu
    Mãi mãi không bao giờ Insert
    Em với anh là cả ngàn trang Web
    Đã khuya rồi vẫn muốn ghé thăm
    Là bản nhạc tình không trang kết
    Nghe hàng giờ anh vẫn còn Run...
    Em ơi em hàng ngày Update
    Dù Excel hay là Access
    Hãy nhận tình anh mỗi bận Login
    Trọn vẹn, tràn trề như mỗi tập Tin...

    Và khép lại những cuối cùng của tháng Tám:
    Tháng Tám, em trở lại chính em
    Cho anh nồng nàn yêu, nhớ
    Tháng Tám, thuở mình bỡ ngỡ
    Trao nụ hôn... đầu tiên
    Tháng Tám, em trở lại chính em
    Sông Hồng - bên bồi bên lở
    Chữ ký em anh thấy còn dang dở
    Giờ đã tròn vẹn chưa?
    Tháng Tám, em trở lại chính em
    Cho cuộc đời vui, cho mắt môi cười, ửng đỏ
    Vòng tay ôm... nghẹt thở.
    Mình yêu nhau, nhé em!
    Tháng Tám, em trở lại chính em...

  3. talinh

    talinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/06/2006
    Bài viết:
    121
    Đã được thích:
    0
    Chị ơi, cả nhà ta đã thống nhất là bỏ món bít tết rồi, vì vậy chị chỉ mua thịt bò cho món phở cuốn thôi nhé, em sẽ mua 2kg bánh phở. Ngoài ra, chị mua thêm món xào như chị gợi ý ấy, và chị sẽ phụ trách món đó nha!
    Số lượng người chính thức tham gia chỉ là 10 người lớn thôi cả nhà nhé!
    @ August: Chúc mừng sinh nhật bác August! Chúc bác có nhiều niềm vui và tìm được cánh thật khớp với mình!

  4. mhtn

    mhtn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/11/2004
    Bài viết:
    2.494
    Đã được thích:
    0

    Được mhtn sửa chữa / chuyển vào 17:51 ngày 11/10/2008
  5. mhtn

    mhtn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/11/2004
    Bài viết:
    2.494
    Đã được thích:
    0

    Được mhtn sửa chữa / chuyển vào 17:52 ngày 11/10/2008
  6. dieukyla

    dieukyla Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/12/2007
    Bài viết:
    332
    Đã được thích:
    0
    ĐKL đang tìm tư liệu về nhà viết kịch Lưu Quang Vũ, vô tình đọc những dòng thơ thổn thức của Xuân Quỳnh.Mối tình của cặp vợ chồng nghệ sĩ tài hoa bạc mệnh này thật đẹp. Họ sống nghèo lắm, khổ lắm nhưng sao họ có thể nuôi cho mình những cảm xúc thật thăng hoa. Đó là điều mà ĐKL cũng không thể hiểu được... Nên mình rất khâm phục mối tình này. Cóp lại một vài bài thơ của Xuân Quỳnh nhé!
    Chỉ Một Mình Anh

    Anh! Chỉ một mình anh
    Biết trả cho em những ngày đã mất
    Và mang đến mùa xuân trong những giờ lạnh nhất
    Là anh, chỉ một mình anh
    Có phải vì anh
    Khi nghe anh nói
    Mà tim em xao xuyến bồi hồi
    Có phải chỉ vì anh mà cỏ xanh im lặng
    Bỗng xôn xao xuân đến cựa mình
    Có phả vì anh mà muà xuân đến vội
    Mà mây mù trên nuoc bập bùng trôi
    Có phải vì anh mà lòng em bừng nắng
    Và diụ dàng, tất cả vì anh
    Nhưng không, anh nói không
    Là mặt trời rơi ngay xuống đất
    Là tất cả trên đời em mất
    Khi anh nói Không...


    Có Một Thời Như Thế

    Có một thời vừa mới bước ra
    Mùa xuân đã gọi mời trước cửa
    Chẳng ngoái lại vết chân trên cỏ
    Vườn hoa nào cũng ở phía mình đi
    Đường chẳng xa, núi không mấy cách chia .
    Trong đáy mắt trời xanh là vĩnh viễn
    Trang nhật ký xé trăm lần lại viết
    Tình yêu nào cũng tha thiết như nhau
    Có một thời ngay cả nỗi đau
    Cũng mạnh mẽ ồn ào không giấu nổi
    Mơ ước viễn vông, niềm vui thơ dại
    Tuổi xuân mình tưởng mãi vẫn tươi xanh
    Và tình yêu không ai khác ngoài anh
    Người trai mới vài lần thoáng gặp
    Luôn hy vọng để rồi luôn thất vọng
    Tôi đã cười đã khóc những không đâu
    Một vầng trăng niên thiếu ở trên đầu
    Một vạt đất cỏ xanh rờn trước mặt...
    Mái tóc xanh bắt đầu pha sợi bạc
    Nỗi vui buồn cũng khác những ngày xưa
    Chi chút thời gian từng phút từng giờ
    Như kẻ khó tính từng hào keo kiệt
    Tôi biết chắc mùa xuân rồi cũng hết
    Hôm nay non, mai cỏ sẽ già .
    Tôi đã đi mấy chặng đường xa
    Vượt mấy núi mấy rừng qua mấy biển
    Niềm mơ ước gửi vào trang viết
    Nỗi đau buồn dồn xuống đáy tâm tư
    Em yêu anh hơn cả thời xưa
    (Cái thời tưởng chết vì tình ái)
    Em chẳng chết vì anh, em chẳng đổi
    Em cộng anh vào với cuộc đời em
    Em biết quên những chuyện đáng quên
    Em biết nhớ những điều em phải nhớ
    Hoa cúc tím trong bài hát cũ
    Dẫu vẫn là cung bậc của ngày xưa
    Quá khứ đáng yêu, quá khứ đáng tôn thờ
    Nhưng đâu phải là điều em luyến tiếc.
    11-1984

  7. August70

    August70 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2007
    Bài viết:
    591
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn các em về những lời chúc mừng SN anh nhé
  8. thuytien2004

    thuytien2004 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/10/2004
    Bài viết:
    2.368
    Đã được thích:
    0
    hi anh, tình hình là mai đã tchức roài mà em và 1số ng khác chưa biết địa chỉ cụ thể nhà anh, đề nghị anh cho địa chỉ cụ thể đi
  9. dieukyla

    dieukyla Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/12/2007
    Bài viết:
    332
    Đã được thích:
    0
    Trước tiên có lời chúc "Đại ca" August - 1 trong những thành viên tích cực nhất của nhà 3c bước vào tuổi mới gặp thật nhiều nhiều niềm vui, may mắn và tìm được một nửa thực sự cho mình.
    Khi tôi quen anh, cả tôi và anh đều ở trong 1 trạng thái tâm lý không bình thường, 1 kẻ vừa mới ly dị (là tôi) và anh (1 người sắp ra tòa)... Những mất mát, hụt hẫng của sự tan vỡ trong hôn nhân đã khiến tôi chia sẻ với anh. Kể từ lần đầu tiên tôi bước vào nhà 3c lại chính là ngôi nhà của August để liên hoan thì tôi mới gặp vẻn vẹn 4 lần trong gần 2 năm anh em quen nhau. Lúc vui, thì cả tôi và anh chẳng nhớ gì tới nhau. Nhưng buồn thì lại gọi nhau ời ời. Chẳng phải để tìm 1 lời khuyên mà chỉ để trút đi những bức xức u sầu của những kẻ cô đơn đang vật vã đi tìm TY. Có một lý do khiến chúng tôi ngay từ đầu chỉ có tình bạn, đó là tuổi của anh đồng tuổi với cái tuổi của người chồng đã chết (trong tâm tưởng của tôi). Tuổi tôi và anh không hợp nhau nên thi thoảng chúng tôi vào nick và nói: Anh ơi, em buồn quá (hoặc ngược lại) và tòn tòn kể cho nhau những nỗi buồn. Có lẽ tôi là người không may mắn khi chứng kiến những cái đã qua của anh vì nếu may mắn tôi sẽ được nghe nhiều hơn niềm vui từ anh...
    Ngày hôm nay sinh nhật anh, tôi trở lại căn nhà màu xanh của anh lần thứ 2. Căn nhà đó tôi đã từng cảm thấy ngượng ngập khi bước chân vào vì một lý do, không biết 3c có đón nhận mình không nhỉ? Có lẽ nếu hôm ấy không có Vertu cứ khuyến khích tôi tới thì chắc có lẽ không bao giờ tôi trở thành người của nhà 3c. Chỉ buồn cười là August nói Vertu ra đón tôi ở đầu đường nhà anh với một loạt những lời mô tả về tôi. Đâu có biết là Vertu đã biết tỏng tòng tong roài. Và bây giờ tôi trở lại với sự tự tin đã là người của "nhà mình", không còn cái cảm giác e ngại nữa. Và hơn thế, lần này tôi có anh, Vertu (người đã, đang và "hi vọng" sẽ tiếp tục mang cho tôi những cảm giác muốn yêu và muốn được yêu)
    Ngôi nhà của August thật đẹp, thật lãng mạn với mầu xanh hi vọng. Nó như nói lên cái ước vọng của chủ nhân của nó muốn tìm cho mình 1 sự bình yên và chốn bình yên... Chúc cho chủ nhân của nó sớm được bình yên và vui vẻ! 38 bông hồng tặng anh nè
  10. August70

    August70 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2007
    Bài viết:
    591
    Đã được thích:
    0
    Câu chuyện cho những ai đã là vợ chồng (Sưu tầm)
    Chồng chị là một kỹ sư giỏi, chị yêu anh vì sự vững chãi, chín chắn của anh, chị yêu cái cảm giác ấm áp mà chị có mỗi khi chị tựa đầu vào vai anh. Và sau 3 năm tìm hiểu, anh chị đã đi đến hôn nhân.
    Nhưng đến hôm nay, sau hai năm là vợ chồng, chị bỗng thấy mệt mỏi với những cảm giác mà chị phải trải qua khi chung sống với anh.
    Những lý do khiến chị yêu anh trước đây, bỗng biến thành những lý do tạo nên sự đổi thay trong chị. Chị là một phụ nữ nhạy cảm, và rất dễ bị thương tổn trong tình yêu, chị luôn khao khát những khoảnh khắc lãng mạn, giống như là bé gái nhỏ thèm khát kẹo ngọt. Nhưng anh lại trái ngược với chị, anh không có sự nhạy cảm, và hoàn toàn không quan tâm đến những khoảnh khắc lãng mạn trong cuộc sống vợ chồng, điều này đã làm cho chị càng chán nản hơn.
    Và chuyện gì đến phải đến, một hôm chị quyết định cho anh biết rằng chị muốn ly dị, rằng chị không thể chung sống với anh thêm một giờ phút nào nữa. Rất bất ngờ khi nghe chị yêu cầu như thế, anh chỉ biết hỏi ?oTại sao??. ?oEm cảm thấy mệt mỏi, không có lý do nào cho mọi thứ trên thế gian này!? - chị trả lời. Anh không nói gì thêm nữa, nhưng suốt đêm đó, anh không ngủ, và chìm sâu vào những ưu tư, khắc khoải với ánh sáng lập lòe của điếu thuốc gắn trên môi. Sự im lặng của anh càng làm cho cái cảm giác thất vọng trong chị tăng lên, đấy là một người đàn ông không thể biểu lộ gì ngay cả đến lúc gặp tình huống khó khăn như lúc này, còn gì nữa để mà chị hy vọng ở anh?
    Cuối cùng rồi anh cũng lên tiếng, anh hỏi chị :?oAnh có thể làm gì để thay đổi ý định của em??. Ai đó đã nói đúng: ?oRất khó khăn để thay đổi tính cánh của một con người?, và chị nghĩ rằng chị không thể nào thay đổi cách sống của anh. Nhìn sâu vào mắt anh, chị chậm rãi trả lời: ?oĐây chính là câu hỏi, nếu câu trả lời của anh có thể thuyết phục em, em sẽ thay đổi ý định ly dị. Nếu em nói, em muốn bông hoa ở phía bên kia vách núi, và cả hai chúng ta đều biết rằng khi anh cố hái bông hoa đó cho em thì anh sẽ chết, anh có vẫn cố làm cho em hài lòng chứ??. Anh đáp ?o Ngày mai anh sẽ trả lời câu hỏi cho em??. Những hy vọng của chị hoàn toàn bị chìm xuống khi nghe câu trả lời của anh.
    Sáng hôm sau, chị tỉnh giấc và nhận ra anh đã đi rồi. Chị nhìn thấy một mảnh giấy với dòng chữ ngoệch ngoạc của anh, được dằn dưới ly sữa, trên chiếc bàn ăn gần cửa?. và chị bắt đầu đọc.
    ?oEm yêu,
    Anh sẽ không thể nào hái bông hoa đó cho em, nhưng hãy cho anh giải thích những lý do mà anh không thể?.
    Ngay những dòng đầu đã làm tan nát trái tim chị, chị tiếp tục đọc.
    ?o? Khi em sử dụng máy vi tính, anh luôn sắp xếp phần mềm cho em dễ sử dụng, và khi em kêu lên trước màn hình khi có sự cố, anh luôn chuẩn bị những ngón tay để có thể giúp em phục hồi lại những chương trình. Em thường bỏ quên chìa khóa cửa, nên anh luôn chuẩn bị đôi chân để sẵn sàng chạy về mở cửa cho em. Em rất thích đi du lịch, nhưng lại thường hay bị lạc đường trong những thành phố xa lạ, nên anh phải chuẩn bị đôi mắt của mình để chỉ đường về cho em. Em thường đau bụng trong mỗi lần gần đến tháng, nên anh luôn chuẩn bị lòng bàn tay mình để sẵn sàng xoa bụng cho em để em dịu cơn đau.
    Khi thấy em luôn thích ở nhà, anh lo rằng em sẽ có thể bị mắc bệnh tự kỷ, vì thế anh phải luôn pha trò và chuẩn bị những câu chuyện vui để em quên đi nỗi buồn chán. Khi em luôn chăm chú vào màn hình vi tính, anh sợ như vậy có hại cho đôi mắt của em, nên anh phải để dành đôi mắt của anh để khi chúng ta già, anh sẽ có thể giúp cắt móng tay, và nhổ những sợi tóc bạc cho em. Anh có thể nắm bàn tay em đi tản bộ trên bãi biển, để em thưởng thức cảnh mặt trời mọc và bãi cát xinh đẹp? và anh sẽ cho em biết rằng màu sắc của những bông hoa cũng rực rỡ như gương mặt tươi tắn của em? Vì vậy, em yêu, trừ phi em chắc chắn rằng có ai đó yêu em hơn anh đã yêu em? nên bây giờ anh không thể hái bông hoa đó cho em, và chết?/.?Nước mắt của chị không ngừng rơi trên trang giấy, làm nhạt nhòa những dòng chữ của anh? Chị đọc tiếp: ?o?Bây giờ, nếu em cảm thấy hài lòng thì hãy mở cửa ra, vì anh đang đứng đó với bánh mì và sữa tươi cho buổi sáng của em, những món ăn mà em thích??.
    Chị lao đến cửa và mở bung nó ra, trông thấy anh với gương mặt lo lắng, chị nắm chặt tay anh, cùng với ổ bánh mì và chai sữa, bây giờ chị biết chắc rằng không ai yêu chị như anh đã yêu chị, và chị quyết định quên đi bông hoa ở bên kia vách núi? đó là cuộc sống và tình yêu.
    Khi được sống trong sự đầy đủ, dư thừa của tình yêu, thì cái cảm giác sôi nổi trong tình yêu thường bị khô héo đi, và người ta không còn có thể nhận thức được đâu là tình yêu chân thật và đâu là tình yêu giả dối, giữa cảm giác bình yên và buồn chán đó.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này