1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hội Cafe 8x : 17h thứ7 hàng tuần,Học GDGT-thầy Tomato,Cafe Lâm,60 Nguyễn Hữu Huân ( Thực hành - SC)

Chủ đề trong '1984 Hà Nội' bởi sap_chet_van_yeu_doi, 03/10/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. QuyenTieuMuoi

    QuyenTieuMuoi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/10/2002
    Bài viết:
    2.227
    Đã được thích:
    0
    Oài thằng này nó đi nhanh thật mày ah,nghe mày nói mà tao bùn lây,chả biết bao giờ nó về nhờ
    Mày uống cafe mất ngủ ah?Chả bù tao,càng uống càng dễ ngủ mới hay chứ

              ...Misery...
     
  2. bce_pabho

    bce_pabho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/12/2003
    Bài viết:
    9
    Đã được thích:
    0
    Có cafe nhưng không có fin thì phải làm thế nào? Bỏ cafe vào cốc, cho nước nóng, khuấy đều rồi đổ nước ra cốc khác, lấy miếng bìa hay cái gì đại loại thế có thể tìm thấy dưới gầm giường để giữ lại cặn cafe (1 nghệ thuật). Thưởng thức cafe với mùi vị mới mẻ và kinh dị cùng ít cặn còn sót lại.
    Tell P I love her
  3. sap_chet_van_yeu_doi

    sap_chet_van_yeu_doi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/10/2002
    Bài viết:
    1.516
    Đã được thích:
    0
    Hờ hờ,hôm qua cũng đang định thử,nhưng mà lại thôi hehe,nhưng mà tớ nghe nói ấy còn vài kiểu uống cafe kinh dị hơn nữa cơ mà
    Giấu M vào nỗi nhớ của A điĐể tránh cái nhìn nghi ngờ của bốĐể mẹ khỏi tò mò về bông hồng đỏ...
    Giấu M vào nỗi nhớ của A điĐể trong mơ khi mình không được khoẻThấy vai M tựa mái đầu!!
    TTTTTTTTT
  4. tomatovn2

    tomatovn2 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/05/2003
    Bài viết:
    1.444
    Đã được thích:
    0
    ********* nào mà lại làm SC của mình mất ngủ thế nhờ bực thật
    Tiền không có
    Tình không có
    Ngồi trong xó
    Nhục như con chó
  5. sap_chet_van_yeu_doi

    sap_chet_van_yeu_doi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/10/2002
    Bài viết:
    1.516
    Đã được thích:
    0
    ********* nào chửi cái thằng làm SC mất ngủ!!

    Người đi còn mãi bóng dáng ấy,ánh mắt ấy,tiếng nói ấy trôi dần xa nơi chân mây khắp phương trờiLệ tuôn rơi sao không thôi,thời gian bao đêm trôi,mình em ôm đơn côi tình xa xôiDù cho tình đó đã mất hết vẫn nhớ mãi phút ấm áp chỉ chỉ mình em riêng nơi đây nhớ thương ngườiTình đôi ta nay chia xa,thầm mong anh yên vui và quên em
    TTTTTTTTT
  6. long_bong

    long_bong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/02/2003
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    Hôm qua mệt quá không ở lại đến lúc tàn canh được!!
  7. ff7810

    ff7810 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/02/2002
    Bài viết:
    1.323
    Đã được thích:
    0
    keke............hoá ra cũng có ngời giống mình.............uống cafe lại buồn ngủ mới chết chứ

    Nothing's gonna change my love for you!

    Một lần thôi,khi tình yêu phản bội
    Còn mong gì tim nở lại hoa xưa
  8. sap_chet_van_yeu_doi

    sap_chet_van_yeu_doi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/10/2002
    Bài viết:
    1.516
    Đã được thích:
    0
    Không chỉ buồn ngủ đâu,,,,mà còn buồn...khối thứ đấy,,,,

    Người đi còn mãi bóng dáng ấy,ánh mắt ấy,tiếng nói ấy trôi dần xa nơi chân mây khắp phương trờiLệ tuôn rơi sao không thôi,thời gian bao đêm trôi,mình em ôm đơn côi tình xa xôiDù cho tình đó đã mất hết vẫn nhớ mãi phút ấm áp chỉ chỉ mình em riêng nơi đây nhớ thương ngườiTình đôi ta nay chia xa,thầm mong anh yên vui và quên em
    TTTTTTTTT
  9. Pinkf

    Pinkf Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2003
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    0
    Càphê Út Nhỏ​
    Đỗ Nguyên
    Sáng sớm, quán càphê vắng hoe. Gió từ hồ thổi vào, khô và lạnh. Tôi hơi thu người lại, rít một hơi thuốc đợi càphê nhỏ từng giọt. Chiếc phin inox sáng bóng, chiếc thìa inox và cả khuôn mặt trắng xanh của cô chủ quán ngồi sau quầy như cũng được làm bằng inox. Còn đôi môi của cô thì không. Khoé trên vểnh một đường cong mềm mại như thế, không thứ inox nào tạo thành được. Chính khoé môi vểnh ấy của cô chủ qÚn và mùi càphê đang nhẹ nhàng toả ra lại làm tôi nhớ lại...
    Năm 1973. Mặt trận miền Đông. Lần ấy, tôi và Tung, Hoành nhận nhiệm vụ đi trinh sát bãi đổ quân mới của một trung đoàn nguỵ. Ba ngày đêm ròng rã "bẻ cò", cắt rừng, chúng tôi kiệt sức. Chiều hôm đó mưa trắng rừng. Chúng tôi phát hiện ra một chiếc lán phía xa, mái nâu đỏ, giữa bạt ngàn xanh xẫm, liền chạy ào tới...
    Chủ lán tên Út Nhỏ, gầy đen, chỉ có bộ ngực nhú lên ngang bướng sau vạt áo lính dày cộp, và đặc biệt là cặp môi vểnh trông cũng ương bướng không kém. Ba thằng chúng tôi lột bộ đồ sũng nước, tắm giặt ì oạp, mặc quần áo khô ấm áp vào thì mâm cơm đã được Út dọn ra. "Mấy anh ăn tới đi! Ăn xong, em sẽ có món đặc biệt đãi mấy anh. Chuẩn bị tinh thần nghe!".
    Thế rồi, một mùi thơm đậm đà loang ra khắp căn lán nhỏ. Càphê! Dù có "chuẩn bị tinh thần" tôi cũng không tưởng được tôi lại gặp càphê ở cái vùng heo hút này. Mấy nắp ănggô càphê bốc hơi nghi ngút đặt trước mặt chúng tôi: "Mấy anh ngạc nhiên hả? Càphê quê em đấy! Mấy anh đã sang đất Lộc Ninh được một ngày đường rồi. Nhà em cách đây chỉ hai chục cây đi tắt rừng...".
    Mắt Út Nhỏ chợt rưng rưng, khoé môi vểnh trông không còn ương bướng nữa. Nhưng chỉ một thoáng. "Thôi! Mừng dịp mấy anh em gặp gỡ. Mai các anh đi rồi...". Chợt Hoành hỏi: "Cô Út lọc càphê bằng cái chi mà ngon thế?". Một thoáng lúng túng nhưng cặp môi vểnh lại tỉnh không: "Em lọc bằng vải xô mùng. Cứ gấp tư lại là không lo bị cặn...". "Xô mùng?" - Thằng Tung chồm dậy hỏi dồn. "Dạ! Mà sao mấy anh mắt tròn mắt dẹt thế? À... - Út Nhỏ chợt hiểu ra điều chúng tôi nghi ngờ, cô đỏ bừng mặt nhưng rồi lại nghiêm giọng - Thôi mấy "ông Tào Tháo" ạ. Người ta dùng xô mùng mới tinh mà. Thề danh dự quân nhân đó!" - Cô nắm tay giơ lên theo thói quen, cánh tay gày xanh, nắm tay bé xíu...
    Chúng tôi tin ngay. Bốn anh em xuỵt xoạt uống càphê, khói thuốc rê phun đầy lán... Mờ sáng hôm sau chúng tôi lên đường. Út đứng trước lán, nhỏ bé trong bộ quân phục bạc phếch, nhạt nhoà trong sương sớm, gọi với theo: "Lúc về, nhớ qua em uống càphê nữa nhé!".
    Mấy ngày sau, chúng tôi luồn về được cánh rừng có "qÚn càphê Út Nhỏ". Tất cả đã tan hoang vì pháo bầy. Linh tính điều gì không hay, chúng tôi hồng hộc chạy về chiếc lán nhỏ và sững người: Chiếc lán gần như không còn dấu vết. Chắc một quả đạn pháo đã rơi trúng nó. Lẫn trong bãi đất nhão nhoét là những mảnh tăng, võng bị xé tan, xoong nhôm bẹp rúm, quăn queo... Cách đấy không xa là ngôi mộ đắp vội, một vạt gỗ đẽo bằng dao găm có ghi hàng chữ: "Liệt sĩ Trần Thị Nhỏ tức Út Nhỏ - 1953 - 21.12.1973". Thế có nghĩa là đơn vị của Út đã chôn cất cô, rồi vội vã rút đi. Bỗng tôi phát hiện trên một cành cây cao gần đấy, một tấm xô màu nâu xỉn, rách bươm. Tôi trèo lên, gỡ xuống. Mùi càphê vẫn còn ngan ngát...
    Tôi không nghiện càphê, chỉ uống mỗi lúc cần suy nghĩ. Nhưng tôi hiểu rằng, ở Hà Nội dù càphê Nhân, càphê Giảng, càphê Hói, càphê Trung Nguyên hay càphê gì đi chăng nữa, không bao giờ tôi còn được uống một tách càphê ngon bằng thứ càphê nồng nàn của Út Nhỏ mà tôi đã uống trong đêm mưa rừng năm ấy.
    lao động số 355 ngày 21.12.2003
    shine on ur crazy diamond...
  10. tomatovn2

    tomatovn2 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/05/2003
    Bài viết:
    1.444
    Đã được thích:
    0

    lại ********* nào làm SC của mình buồn thế này nhỉ, bực mình thật
    Tiền không có
    Tình không có
    Ngồi trong xó
    Nhục như con chó

Chia sẻ trang này