1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hội cún - 1982- Vui vẻ, đáng yêu !

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi caocuongng, 24/04/2007.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0
    tao còn thấy ít í hix hix...
    nhưng thôi để bụng với bia
    hix hix ....
  2. caocuongng

    caocuongng Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2006
    Bài viết:
    1.256
    Đã được thích:
    0
    30k Chắc ko đủ đâu phải hơn đó
  3. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0
    phải gòi, còn bia bọt rượu chè nữa chứ
  4. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0
    đùa chứ 50k thì nhoè ôm cả nhà 1 cái thật nồng ấm cho bớt giá lạnh con ch(t)uym
    tao té đây cả nhà, té sấp té ngửa
    Chào thân ái và quyết thắng
  5. NamTuoc24

    NamTuoc24 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/05/2007
    Bài viết:
    119
    Đã được thích:
    0
    Anh Cường nói xấu gì em đó,, em xin lỗi các anh chị em rất muốn đi nhưng thứ 7 em đi phỏng vấn mất rồi,hẹn các anh chị lần sau vậy
    mà em thấy lắm món ngon nhẩy,thế 50k chắc mới đủ đó,tiện thể anh chị làm mối cho anh Cường nha em đi keke
  6. cannanesta

    cannanesta Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2004
    Bài viết:
    684
    Đã được thích:
    0
    Ca nha owi, veej tinh dang reply tu cai Motorola E680i cua veej tinh nay, ket noi GPRS thich qua di. Nhung hinh nhu ko go duoc tieng Viet. Cham but the nay moi tay & cham hon so voi go ban phim, ko sao. Vui qua roi, om hon tham thiet ca nha nha. Lien hoan nho fan ve tinh nghen
  7. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0
    trời trời, yêu nhau là thương nhớ thế này sao
    oh la la tao có một sự kiện trọng đại .. iu quá... vớ phải vệ tinh của ishi, tao ôm hôn tùm lum luôn
    Ngày mới nắng lên, em dang tay chào đón
  8. _bienyeu_

    _bienyeu_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2006
    Bài viết:
    1.362
    Đã được thích:
    0
    ui ui, có sự kiện gì đấy hả mày ? thấy mày vui vẻ, ôm hun tùm lum thế kia chắc lại rùi
  9. ishinohana

    ishinohana Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/12/2005
    Bài viết:
    2.005
    Đã được thích:
    0
    Đừng chần chừ
    Trong một lớp học dành cho người lớn mà tôi phụ trách, mới đây, tôi đã làm một việc mà thật khó lòng tha thứ. Đó là bài tập về nhà mà tôi ra cho lớp, bài tập như sau: Nội trong tuần tới, hãy đến gặp một người mà bạn yêu thương và bày tỏ tình cảm của mình với người đó. Đó phải là người mà đã lâu lắm rồi hoặc từ trước tới nay bạn chưa bao giờ thổ lộ điều đó với họ.
    Nghe ra thì đó chẳng phải là một bài làm khó khăn gì mấy, nhưng nghĩ lại thì chuyện đó quả là quá khó đối với một số người vì hầu hết những người đàn ông trong lớp tôi đều đã bước qua cái tuổi ba mươi lăm và thế hệ của họ đưsợc nuôi dạy rằng bày tỏ tình cảm hay khóc lóc thì không đáng mặt đàn ông tí nào.
    Đến buổi học sau, tôi hỏi cả lớp xem có ai muốn chia sẻ câu chuyện sau khi họ thổ lộ tình cảm với một người thân của mình hay không. Và như thường lệ, tôi chờ đợi cánh tay của một phụ nữ, nhưng lạ thay hôm nay lại là một người đàn ông xung phong phát biểu. Anh ấy có vẻ xúc động, giọng nói hơi run run.
    Anh ta đứng dậy và nói: Dennis, tuần rồi tôi đã thực sự rất giận thầy khi thầy cho chúng tôi bài tập về nhà này. Tôi không nghĩ là mình có một ai để bày tỏ tình cảm, hơn nữa, thầy là ai mà dám bảo chúng tôi phải làm những việc hoàn toàn riêng tư như thế. Thế nhưng, trên đường lái xe về nhà, lương tâm tôi mách bảo rằng tôi cần nói những lời đó với một người. Cách đây năm năm, giữa tôi và cha tôi xảy ra sự mâu thuẫn gay gắt mà không có cách nào giải quyết. Chúng tôi tránh gặp mặt nhau tối đa, ngoại trừ những lần họp mặt gia đình hay lễ lộc. Mà dẫu có gặp thì cũng hiếm khi nào nói chuyện với nhau. Vì vậy, tôi nghĩ, người mà mình sẽ bày tỏ tình cảm chính là cha tôi.
    Kỳ lạ thay, dường như quyết định đó đã giúp tôi trút đi gánh nặng trong lòng bấy lâu nay.
    Vừa về đến nhà, tôi vội vã chạy đi tìm vợ để nói cho cô ấy biết dự định của mình. Nghe xong, cô ấy ôm chầm lấy tôi và lần đầu tiên kể từ ngày lấy nhau, vợ tôi mới nhìn thấy tôi khóc. Chúng tôi đã thức quá nửa đêm uống cà phê và tâm sự với nhau mọi chuyện. Điều đó quả thật là tuyệt diệu!
    Sáng hôm sau, tôi dậy thật sớm, hay đúng ra là tôi cảm thấy quá sảng khoái đến mức không thể chợp mắt. Đến 9 giờ, tôi gọi điện cho cha. Ông nhấc máy, tôi nói: Cha, sau giờ làm con đến nhé? Con có chuyện cần nói!Lại chuyện gì nữa đây?, ông trả lời bằng một giọng gắt gỏng. Tôi bảo rằng ông hãy cố chờ đến lúc gặp nhau và ông đã đồng ý.
    5: 30, tôi bấm chuông cửa nhà cha mẹ, cầu cho người mở cửa sẽ là cha vì nếu mẹ ra tôi sẽ lóng ngóng và sẽ nói luôn với mẹ thay vì phải nói với cha tôi. May thay, cha tôi đã xuất hiện trước ngưỡng cửa.
    Con không làm mất thời gian của cha đâu, tôi bước một chân vào cửa và nói: Cha à, con đến chỉ để nói rằng con rất yêu cha.
    Dường như có một sự biến đổi diễn ra trong ông. Trước mắt tôi, gương mặt cha dịu lại, các nếp nhăn dường như biến mất và ông bắt đầu khóc. Ông bước đến, ôm chầm lấy tôi và nói: Cha cũng yêu con, con trai ạ! Chỉ là từ trước đến giờ cha không thể nói ra.
    Đó quả là một khoảnh khắc quý giá mà tôi không bao giờ muốn mất đi. Đã từ lâu rồi, tôi chưa có một cảm giác tuyệt diệu đến thế.
    Nhưng đó chưa phải là điều mà tôi muốn nói. Hai ngày sau chuyến viếng thăm đó, cha tôi bị một cơn đau tim phải nhập viện và hiện nay đã rơi vào tình trạng hôn mê. Tôi không biết liệu ông có thể qua khỏi hay không.
    Điều mà tôi muốn nói với tất cả các bạn ở đây là: Đừng chần chừ đối với những việc mà bản thân mình biết mình phải làm. Nếu tôi không kịp nói với cha những lời đó ?" có lẽ tôi sẽ không còn cơ hội thứ hai.

    Câu chuyện này một người gửi cho tớ cách đây hơn 2 năm, tự dưng hôm nay lục trong hòm thư và đọc lại. Chắc ngày xưa vì thế, mà người ta không chần chừ, nhưng kể cả là dù biết như thế, tại sao đôi khi sự kiêu hãnh vẫn lớn hơn?
    Nhà mình có ai muốn làm bài tập này không?
    Được ishinohana sửa chữa / chuyển vào 13:27 ngày 19/07/2007
  10. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0

    yêu thương nhau thì đâu cần phải kiêu hãnh, đổ rạp cho chết cỏ cây đê Ko chần chừ chuym bồ câu đã đưa thư Bài văn còn có một bức hình vẽ con bé cầm ô dưới mưa chờ đợi nhưng ko kịp
    thôi để lần sau fù fù ... vẫn thèm hix hix
    bienyeu nói gì mình thế nhểy
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này