1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Hỏi - Đáp - các vấn đề liên quan đến Mỹ

Chủ đề trong 'Mỹ (United States)' bởi netwalker, 18/06/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. RoseQueen

    RoseQueen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/06/2006
    Bài viết:
    345
    Đã được thích:
    0
    Sorry, em không vote * được, server bị sao ấy. Sẽ vote cho anh sau nhé, em hứa rồi, không quên đâu.
    Được RoseQueen sửa chữa / chuyển vào 23:46 ngày 30/06/2006
  2. analyst

    analyst Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2004
    Bài viết:
    1.550
    Đã được thích:
    0
    Hi, RQ
    Anh sorry là mấy hôm rồi anh đã không trả lời cho em được. Anh cũng nhân tiện sorry có em hỏi anh trong topic tư vấn luật nhưng anh chưa trả lời được và sẽ quay trở lại câu hỏi đó sớm.
    Dựa trên những điều anh Net ghi cho em, em sẽ thấy rằng plan cho việc học đại học ở Mỹ không phải là một chuyện dễ dàng. Tuy nhiên, nó cũng không phải là không thể đạt được và, chính vì điều này, anh mới quay trở lại viết lại topic này cho em với hy vọng giúp em nhìn ra được vấn đề và plan cho thích hợp để mình sẽ plan cái mình có thể đạt được tuỳ theo hoàn cảnh của em. Việc mẹ chồng của em thành công và muốn em học luật hoặc tương đương cũng là một điều dễ hiểu vì cha mẹ nào, nhất là gia đình giàu hoặc có tiếng, cũng muốn con của mình học những ngành professional như thế cả. Tuy nhiên, điều mà anh thấy còn giới hạn mà thường hay thất ở những người cha người mẹ đó là họ chưa xét đến khả năng con của mình có làm được thế hay không và quan trọng nhất là nó có thích học cái đó hay không. Có tiền cho con vào học những trường nổi tiếng và ép buộc nó học trong khi nó không thích sẽ làm cho nó không happy trong cuộc sống và sau này nó sẽ buồn. Bạn bè anh cũng vậy, con cái hay bị cha mẹ ép buộc học luật hoặc bác sĩ và cha mẹ thì vui nhưng người con thì trong lòng rất buồn nhưng không dám nói (vì văn hoá và truyền thống của người Việt).
    Tất nhiên nếu em vẫn còn chí muốn học luật và muốn plan thì lên nói chuyện với anh anh sẽ chỉ cách học. Nếu không, anh thiết nghĩ em nên plan học một bằng đại học và theo anh thấy đây là điều hợp lý và có thể thực hiện được nhất. Anh chưa thấy người việt nào nói tiếng Anh second language (như em và anh) và tuổi hơn 25 gần 30 có thể bỏ ra 8 năm full-time + chăm lo gia đình để đi có giấy phép hành nghề luật hoặc bác sĩ. Để làm được điều đó bản lĩnh của người con gái đó phải gọi là đáng nể phục vì người đó phải liên tục bị stresses vì việc làm + gia đình + việc học và sức khoẻ phải cực kỳ tốt.
    Việc em muốn làm liên quan đến vn không có khó đâu không cần thiết phải làm cho NGO. Anh lấy một ví dụ, văn phòng luật employer của anh may mắn từ lâu đã có chi nhánh ở Việt Nam (cả Saigon và Hanoi) cho nên không cần phải làm NGO mới có thể làm liên quan đến vn.
    Nếu em muốn học một bằng đại học, ngược lại với anh Net nói anh tin rằng em sẽ có sự hỗ trợ thật (true) từ gia đình chồng. Giả sử như net nói là chồng em chỉ nói vậy, anh nghĩ anh ấy sẽ nghe lời mẹ chồng và anh tin rằng mẹ chồng em sẽ happy cho em đi học đại học. Đó là một support có thật. Câu hỏi là em có đủ bản lĩnh và sự chịu khó hay không. Sự thông minh của em có nhưng anh nghĩ không phải là yếu tố quan trọng. Em cho anh biết em thích về lĩnh vực gì. Anh nghĩ sự thích thú sẽ giúp cho em. Sau đó anh sẽ có thể chỉ cho em học ngành đại học nào. Không cần thiết phải học về quản lý nhà nước và chính trị đâu. Anh lấy ví dụ, giả sử em học accounting là ngành mà con gái hay học nhất. Nếu em giỏi em làm cho big four accounting firms. Họ đều có chi nhánh ở vn cả. Em cũng có thể làm cho vn được.
    Nếu em muốn em thêm thông tin anh sẽ chỉ cho hướng sẽ phải giải quyết. Theo anh nghĩ, ngược lại với Net, chồng em rất có thể thật sự support cho em. Anh giả sử là anh lập gia đình với một người tương tự trường hợp của em, anh cũng sẽ support all the way nếu như anh thấy về khả năng người đó có thể học được và anh chỉ dựa vào một yếu tố bản lĩnh của người đó thôi. Những chuyện khác với tuổi của em là chuyện có thể thu xếp được. Đàn ông Mỹ giữ con không phải là lạ lùng đâu. Em có mẹ chồng như vậy, đó là sự may mắn đó. Show her that you can do as well as she did.
  3. RoseQueen

    RoseQueen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/06/2006
    Bài viết:
    345
    Đã được thích:
    0
    Chào anh Analyst,
    Em thực sự cảm ơn anh vì những lời hướng dẫn và động viên hết sức thiết thực. Ước gì anh là anh trai của em nhỉ.
    Anh ơi, em biết là học đại học ở Mỹ hoàn toàn không phải là việc dễ dàng nhưng em đã quyết tâm rồi anh ạ. Dù có vất vả, mệt mỏi và tốn nhiều công sức đến đâu thì em cũng quyết học cho được. Cái quan trọng là mình phải lượng sức mình anh nhỉ? Mẹ chồng em chỉ khuyên em nên học luật chứ quyết định học gì là ở em. Thật sự em đã muốn học luật từ lúc còn bé nhưng nghe anh phân tích em thấy em khó mà kham nổi vì em còn phải sinh con và nuôi dạy con và em thích được là người cận kề con cái và tự tay chăm sóc gia đình. Sống xa gia đình từ nhỏ và đi lại giao tiếp nhiều nên em hiểu cuộc sống gia đình rất là quan trọng cho sự phát triển của con cái. Tuy nhiên, theo anh nói là trước khi học LSAT thì em phải tốt nghiệp 1 trường đại học, không bắt buộc phải theo chuyên ngành nào đúng không anh? Vậy em có thể học 1 đại học nào trước rồi quyết định theo đuổi ngành luật sau có được không anh?
    Em có nói chuyện với gia đình chồng hầu như hàng ngày và ai cũng ủng hộ em đi học tiếp hết, nhất là má chồng và chồng em, khuyên em đừng lo lắng gì hết. Em nghĩ giờ em được hỗ trợ từ gia đình chồng rất nhiều không lẽ em không học được 1 đại học gì đó cho ra hồn trong khi trước đây em hoàn toàn không được hỗ trợ gì hết mà cũng đạt được nhiều thành quả tốt đẹp. Em không nghĩ mình thông minh như anh nói đâu nhưng khi quyết định bắt tay vào làm bất cứ việc gì em không bao giờ cho phép mình bỏ cuộc. Vậy anh ủng hộ em với nhé. Em thấy mình hơi tham lam, thích nhiều thứ lắm nhưng em thích nhất là hoạt động trong lĩnh vực nghiên cứu văn hóa xã hội hay giao lưu văn hóa (em đang dạy về văn hóa xã hội ở đại học). Em nói là em thích làm cho các tổ chức phi chính phủ là về nghiên cứu và giao lưu văn hóa cơ, chứ không phải là về vấn đề trẻ em, y tế, tỵ nạn hay gì gì đâu, anh Net đã hiểu nhầm ý em rồi. Đặc biệt nếu nghiên cứu hay giao lưu văn hóa có liên quan đến Việt Nam thì em càng thích. Em không thích dính líu đến chính trị nên cũng không thích học về quản lý nhà nước và chính trị như chồng em nói. Còn về accounting thì em rất sợ phải học, chả là em sợ mấy cái con số vô tri vô giác lắm anh ạ, dễ bị nhầm lẫn lắm. Nếu học mấy ngành theo ý thích của em mà khó quá thì xin anh cho em lời khuyên học cái gì để có thể giúp gia đình chồng em tốt nhất (cái này là bất đắc dĩ thôi vì em không muốn lệ thuộc gia đình chồng). Bên chồng em có mấy công ty chuyên về HVAC, nhỏ thôi nhưng đang ăn nên làm ra lắm, nghe đâu là vừa mua lại 1 công ty nào đó nữa và bà mẹ chồng em dự định 5, 7 năm nữa sẽ nghỉ hưu giao lại cho con cái.
    Thực sự em rất là băn khoăn nhưng cứ nói mấy chuyện này với chồng là lại bảo em đừng có lo, không có gì là không làm được, cứ nghỉ ngơi thoải mái chuẩn bị sang Mỹ sống là được rồi. Còn má chồng em thì chuyện học luật khó như vậy mà bà nói cứ dễ như xách giỏ đi chợ rồi nhắc em đi học ... bơi cho đầu óc thư giãn. Thiệt là ngộ
    Mà anh ơi, cứ nói mấy cái chuyện của em vầy lên mạng ngại quá. Em có thể có cách nào khác liên hệ để hỏi anh không?
    Chúc anh 1 ngày làm việc hiệu quả và luôn yêu đời.
  4. giodongtay

    giodongtay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2005
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    1
    Bạn Rosequeen thân,
    Tôi nghĩ bạn đừng nên nghĩ ngợi nhiều trước khi qua đây . Thực tế bên đây khác hẳn với cái những người Việt trong nước suy luận . Bạn ráng luyện kỹ năng Anh Ngữ cho thật giỏi . Qua đây bạn sẽ đi học ESL hay tiếng Anh upper level và quan sát thực tế + phân tích tình gia đình mình trong vài tháng, bạn sẽ có quyết định lúc đó cũng không muộn. Tôi đã có những băn khoăn tương tự giống bạn trước khi đi. Sau vài tháng hay vài năm sống ở đây, cái "plan" của bạn sẽ có thể thay đổi vì đối diện thực tế và hoàn cảnh cá nhân . Chồng tương lai của bạn sẽ support cho bạn đến mức độ nào khi đi học và có con cái ? Cái đó cũng khó nói, đến lúc ấy hay khi sang đây bạn sẽ có câu trả lời thật sự Những cái tôi viết xuất phát từ quan sát và thực tế bên đây để có vài lời khuyên giúp bạn, không hề có ý "discourage" bạn hay nghi ngờ tình cảm của bạn và chồng. Ý chí và "real" support từ gia đình rất quan trọng nếu bạn muốn theo đuổi việc học luật hay những ngành học tương tự ! Thân mến !
  5. Tu_Hu

    Tu_Hu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/07/2005
    Bài viết:
    135
    Đã được thích:
    0
    Nếu có ý chí và cương quyết thì làm được hết, BX tôi qua Mỹ khi đã trên 30 tuổi, dù có vài cái bằng đại học ở VN rồi nhưng vì không thể dùng mấy cái bằng đại học đó nên phải làm lại từ đầu, lúc đầu muốn học dược vì là ngành của
    BX làm việc ở VN, nên học dự thi PCAT rồi thì PCAT xong, cũng đạt điểm cao nhưng không may nơi tôi ở cái trường
    Dược là 1 trong top 10 trường ở Mỹ dù được qua vòng 1 tức là được trường gọi đi interview nhưng bị loại vì tiếng
    Anh vì BX tôi qua Mỹ chưa được 2 năm dù đã tốt nghiệp cử nhân Anh-Văn ở VN, nếu mà xin vào trường Dược ở bang
    khác thì có lẽ BX tôi đã được nhân vào, nhưng vì công việc của chồng và có 2 đứa con nên không thể di chuyển qua
    bang khác học được nên mộng làm Dược Sỹ phải bỏ qua. Nhưng BX tôi nhất định không chịu ngồi nhà và quyết tâm
    lấy 1 cái bằng ở Mỹ nên đã chuyển ngành. Vâng tôi phải khâm phục ý chí của BX tôi, bận rộn chuyện gia đình và có 2 con
    mà vẫn làm được tháng 6/07 này thì BX ra trường, nếu tôi là BX thì chắc chắn làm không được, thử hỏi từ 6:30 AM
    là rời nhà đến trường, về đến nhà là 5:00PM, sau đó lo chuyện gia đình cơm nước, con cái dù là tôi giúp cho BX ít
    nhiều nhưng tánh đàn bà thì cái gì BX nhúng tay vào thì mới yên tâm, nên đến 10:00 PM mới đi ngủ rồi 2:30 AM hay
    3:00AM dậy học bài cho đến lúc đi học, làm liên tục như vậy đã hơn 3 năm, năm nay thì đỡ hơn chỉ phải luyện thi
    state broad thôi. Tôi phải cúi đầu khâm phục BX, đôi lúc phải khen BX là "anh phục sự chịu đưng và cố gắng của
    em"
    Nếu RQ mà cố gắng thì làm được vì tôi đã thấy BX có 2 con (4 và 2 tuổi) đã làm được, tôi vẫn còn nhớ khi BX đi
    interview vào trường Dược trong lúc chỉ còn có vài tuần nữa là sinh con . Wow .. phục BX hết mình
  6. mandarhy

    mandarhy Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/08/2005
    Bài viết:
    262
    Đã được thích:
    0
    Bạn RQ nên học tiếp về lĩnh vực văn hoá, bởi đó là lợi thế của bạn và có thể gia đình chồng bạn chưa nghĩ tới việc bạn hoạt động trong lĩnh vực đó có thể đem lại nhiều lợi ích cho gia đình. Tôi không ngạc nhiên nếu mẹ chồng bạn nếu có đủ điều kiện, sẽ ra tranh cử làm cái gì đó ở cái bang đó, nếu không được, thì cũng tự xem gia đình mình khá danh giá và muốn mọi cá nhân trong gia đình phải kiệt xuất, nên yên tâm, cái support mà dành cho bạn là có thật, thậm chí bạn ko muốn học, người ta cũng bắt học. Bạn có lợi thế nữa là làm giảng viên ĐH, thưòng xuyên phải tham khảo thêm tài liệu nên việc học trở lại cũng không có nhiều khó khăn như những người đi làm việc khác rồi trở lại học, thấy như bị tra tấn ấy . Nếu mẹ chồng bạn có tham vọng trở thành công dân danh dự trong cái community đấy, bên cạnh hệ thống công ty gia đình, không thể thiếu người hoạt động xã hội được, và nhớ là hoạt động về văn hoá, giáo dục sẽ được lòng của phần lớn cộng đồng hơn là hoạt động trong lĩnh vực chính trị, quản lý nhà nước, bởi những ông này phần lớn là những ông ngồi nói phét ăn tiền. Cái kinh tế là cái chuyên sâu tạo tiềm lực và cái hoạt động xã hội là cái bề nổi tạo ảnh hưởng. Chúc mừng sự lớn mạnh của gia đình bạn trong tương lai.
  7. analyst

    analyst Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2004
    Bài viết:
    1.550
    Đã được thích:
    0
    Hi, RQ và mọi người. Cám ơn mọi người đã tham gia vào chủ đề của RQ để em RQ có thể thấy được nhiều ý kiến khác nhau và nhiều vấn đề khác nhau. Informed decision lúc nào cũng là một trong những điều tốt nhất. Trước khi anh quay trở lại vấn đề của RQ xin nghiêng mình bái phục trước khả năng và ý chí của bx bạn tuhu. Rõ ràng là bạn là một trong những người may mắn có một người vợ như vậy. Một trong những lý do mình luôn từ chối lập gia đình (áp lực từ chị của mình vì cha mẹ mình không còn) là cũng vì khi đi học mình không tin rằng có gia đình sẽ giúp ích gì hơn. Gia đình là một nơi mà nó sẽ tốn cho bạn rất nhiều thời gian. Chính vì vậy mới thấy rằng bx của TH có một nghị lực rất là lớn và tin rằng chị ấy đã phải đấu tranh với stress rất nhiều.
    RQ, anh không thích nói chuyện qua PM hay email cho dù anh có thể hiểu được một số thông tin cá nhân không được ghi lên đây (public) nhưng chúng ta phải xét đến tính quân bình của vấn đề. Khi em post lên đây em sẽ có nhiều ý kiến hơn của các anh chị. Em cũng thấy ý kiến của anh là luôn luôn ủng hộ bà xã học đi lên (nếu có bản lĩnh làm được như thế) cho nên cách viết của anh lúc nào cũng bàn vào. Tuy nhiên, cái đó phải là do giá trị của bản thân người đó. Có anh chị trong đây nói theo hướng khác đó là vì các anh chi đó nhìn vấn đề và kinh nghiệm cuộc sống khác đi và không có cái nào là đúng hoặc sai chỉ có nó có thể áp dụng được cho mình hay không. Bản thân anh, anh luôn ủng hộ việc học và bản thân anh cũng đã cố gắng với chính mình vì anh tin rằng một người học đại học (hoặc học cao) ở xã hội bên này sẽ được tôn trọng hơn. Đó là suy nghĩ của anh nhưng những suy nghĩ khác đi không phải là anh đúng và cac bạn khác sai. Anh đi trước cho nên luôn muốn chỉ lại cho các em những người có strong will sau này và chia sẻ kinh nghiệm bản thân và sự ủng hộ để họ có thể làm được điều mà bình thường có thể họ không làm được. Là một người late immigrant, tất nhiên em sẽ gặp nhiều thách thức. Chính vì vậy, cả anh và TH đều quan niệm rằng nếu em có bản lĩnh em sẽ làm được. Theo anh học 8-10 năm cho luật hoặc bác sĩ còn khó chứ học 4 năm một bằng đại học, đối với anh, không có gì là khó khăn cả. Học không khó, cái khó là em có chịu tự kỷ luật mình và ngồi vào bàn học sau một ngày cực nhọc hay không. Học bằng thứ hai (cho ngành luật hoặc bác sĩ) sẽ khó chứ theo anh học bằng thứ nhất anh cho rằng về mặt thông minh mà nói em hoàn toàn có thể học được (dựa trên facts của em cung cấp). Vì vậy, anh đã nói là plan học luật như em là không cụ thể và viễn vông trong khi plan học một bằng đại học là có thể thực hiện được. Mẹ chồng của em nói rằng học luật dễ dàng. Theo suy nghĩ của riêng anh, nó không phải như mẹ em nói. Anh viết ở đây có nhiều bạn biết anh ở ngoài đời. Họ sẽ thấy rằng để viết một bài essay về luật anh đã phải dành khoảng 20 đến 30 giờ đọc sách để viết bài. Nếu em có khả năng phân tích (analytical skill - đó là một trong những lý do em thấy vì sao anh có tên nick là analyst) anh tin rằng em không có khó khăn về mặt thông minh để học luật nhưng thời gian dành cho nó sẽ rất nhiều. Cái này em cần phải plan kỹ lại. Nhiều lúc mấy em ở chung nhà của anh nó nói cũng tội nghiệp lắm, nó nói có lúc nó thấy anh về nhà mặt trông rất mệt mỏi không nói chuyện với ai cứ lầm lì tụi nó cũng không dám đến nói chuyện. True, đó là những lúc anh mệt vì bài vở (trong bằng luật) và anh "quạo" không muốn nói chuyện với ai chỉ muốn một mình. Anh tin rằng vợ của TH cũng như vậy, vào những năm cuối, khi cơ thể bắt đầu thấm mệt, lúc đó họ rất là gắt gỏng và not very nice to be close to. Nói ra để cho em thấy rằng sức con gái + chồng + con + học + đi làm (if any) sau khoảng chừng 4 năm cho bằng đại học đầu tiên, em sẽ thật sự có cảm giác về khả năng chịu đựng của mình rồi sẽ quyết định học tiếp hay không. Phần của anh, em trừ ra vợ + con và anh có sức khoẻ rất tốt mà anh còn muốn chết luôn (as seen above). Học mấy cái ngành này đọc "kinh dị" luôn.
    Nay quay trở lại tiêp tục advice cho em cái gì em cần phải học
    (1) Anh tin rằng việc support của gia đình chồng là có thật (như bạn trên đã khẳng định với em as well - cám ơn bạn đó). Họ muốn em có bằng đại học và họ sẽ support cho em chỉ chở bản lĩnh của em.
    (2) Em có thể học được IT không (đó là ngành xã hội)? Khi học em phải quyết định học cái gì mà em có thể học được (thích for example) nhưng phải dễ kiếm việc làm. Sau 4 năm em sẽ cần phải có tiền. Nếu em học được IT thì anh sẽ có thể chỉ cho em học như thế nào vì bằng đại học đầu tiên của anh trước bằng luật là IT (anh là một web programmer as well). Nếu không thì em học business management cũng được. Học ngành social science kiếm việc làm, theo hiểu biết của anh là khó đó. Học về quản lý có thể sau này sẽ giúp cho gia đình chồng. Nếu em muốn sau bachelor đó em đi làm lấy kinh nghiệm rồi vào học MBA như bagai học. Cái này sẽ giúp cho quản lý nhiều và chắc chồng em cũng thích. Em cần phải học cái gì họ thích để có full support.
    Nếu có thông tin gì ngại thì PM cho anh (anh sẽ giữ kín) và sẽ cho em biết thông tin nào theo anh em nên post lên đây để các anh chị khác chia sẻ với em. Các bạn post trong chủ để của em theo suy nghĩ của anh toàn là trên 30 với tuổi đời như vậy sẽ rất là good để giúp cho em. Vì vậy, post lên đây là có lợi hơn là hại và sau này có bạn nào cũng như em sẽ đọc được và tự giúp cho mình. Chúng ta giúp cho nhau cả.
    Chúc em may mắn. Có gì ngại thì PM cho anh. Anh không biết em thế nào chứ nếu thật sự như em nói em là người độc lập và có bản lĩnh thì anh tin rằng 1 bằng đại học ở Mỹ sẽ là reachable cho em thôi ah (dễ lắm). Cái thứ hai thì ... anh không sure ah.
  8. RoseQueen

    RoseQueen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/06/2006
    Bài viết:
    345
    Đã được thích:
    0
    Hi, chào mọi người.
    Cho RQ gửi lời cảm ơn đến tất cả các anh chị đã có những lời khuyên chân thành với trường hợp của RQ. RQ đọc những dòng advice của các anh chị mà muốn rơi nước mắt, dường như từ nhỏ đến giờ RQ mới được quan tâm khuyên nhủ nhiều như vậy, nhất là từ những người mà RQ chưa hề quen biết. Những lời khuyên hay những góp ý của các anh chị dù là động viên hay dội gáo nước lạnh như anh Net nói đều quý giá đối với RQ và RQ rất hân hoan đón nhận.
    RQ cũng như anh Analyst, xin được gửi lời ngưỡng mộ đến BX của anh Tuhu . RQ nghĩ chỉ cần RQ được 1 phần nhỏ thôi của chị là cũng đạt thành mơ ước của mình. Sau này đi học có vất vả quá thì RQ sẽ nhớ đến trường hợp của chị mà động viên mình đấy. Đúng là anh Tuhu may mắn thiệt

    Anh Analyst ơi, anh giải thích giờ em đã rõ rồi, chỉ tại em còn tính con gái Việt nhiều quá, cứ sợ nói về mình trước bàn dân thiên hạ hoài thị dị thôi. Anh cũng biết là ở Việt Nam mà cứ nói về mình thì bà con ghét lắm nhưng ở đây thì khác anh nhỉ, mọi người góp ý rất chân tình và dễ thương, em sẽ không ngại nữa.
    Về việc đi học tiếp, em cũng nghĩ như anh Analyst và BX anh Tuhu, phải học hành đàng hoàng thì mới có cuộc sống tốt đẹp, chỉ sợ mình thiếu quyết tâm mà thôi. Em cũng không cho những suy nghĩ khác đi là không đúng vì chẳng phải Bill Gates đâu có học xong đại học sao? Mẹ chồng em cũng kể cho em nghe sự vất vả khó khăn của bà lúc phải vừa đi học, vừa đi làm, vừa phải chăm sóc 3 đứa con nhỏ thế nào. Bà cũng nói là mệt mỏi lắm và stress lắm nhưng được cái có ba chồng em giúp nên rồi bà cũng vượt qua được hết nhờ biết sắp xếp công việc hợp lý, thậm chí bà còn tranh thủ giờ nghỉ trưa để thỉnh thoảng chở con đi ăn ngoài. Bà không ép buộc em gì hết nhưng em hiểu những gì bà nói là ngầm động viên để em không nản chí và em tin là sự support là có thật hay nói cách khác, em không học thì bên chồng cũng bắt em học. Buồn cười nhất là em hỏi đi hỏi lại chồng em về chuyện này thì anh ấy cáu, cúp điện thoại rồi mà còn viết 1 bức mail lâm ly rằng em không tin anh ấy, cứ nghi ngờ anh ấy không nói thật. Tính em hay thích chuyện gì cũng rõ ràng và cũng hay trêu ghẹo người khác thôi chứ em luôn tin chồng em lắm.
    Anh Analyst khuyên em đi học cái gì cũng hợp ý với bên chồng em hết. Má chồng em ngày xưa cũng học IT giống anh đó còn chồng em thì học business management. Em đã tốt nghiệp business management ở đây năm 2003, transcript rất đẹp, không biết có được giảm phần học nào khi học ở Mỹ không anh, có tùy theo bang, tùy theo trường không? Chồng em đúng là nhiệt liệt ủng hộ em đi học ngành này và nói là sẽ đợi em để cùng đi học MBA nếu em muốn học. Ảnh còn dụ dỗ em rằng học social science khó lắm, đến anh ấy tiếng Mỹ là tiếng mẹ đẻ còn không dám học nhưng em chắc là anh ấy muốn em giúp anh ấy sau này và không muốn em đi đây đó quá nhiều thôi. Nhưng đúng là em rất mê văn hóa. xã hội, hổng lẽ em phải từ bỏ chuyên môn và ước mơ của mình
    Một lần nữa em xin cảm ơn anh Analyst và các anh chị ở đây. Mong sẽ nhận được nhiều lời khuyên của các anh chị hơn nữa.
  9. mandarhy

    mandarhy Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/08/2005
    Bài viết:
    262
    Đã được thích:
    0
    Bạn RQ nên tham khảo lại ý kiến của chồng và gia đình chồng về việc có muốn bạn tham gia vào việc quản lý, điều hành các công ty không. Chứ chồng bạn muốn bạn học về quản lý nhà nước hay chính trị gì gì đó thì chắc một mặt là không muốn bạn can thiệp trực tiếp vào các công ty, mặt khác đó cũng là thứ mà gia đinh đó còn thiếu, nên chắc mẹ bạn muốn bạn học luật để gia đình họ nắm trọn mọi công việc trong gia đình. Nếu bạn ko học luật thì có thể thuê ông anh online analyst về làm luật sư riêng cũng được đấy . Ngoài ra thì chỉ bất đắc dĩ mình mới học cái họ muốn, nhưng cũng phải phù hợp với mình, còn không thì mình có đủ lý lẽ thuyết phục là cũng có thể có full support của họ cho lĩnh vực mình muốn học. Statement of purpose convincing một chút thì cái gì chẳng okie được. Mình là con gái, làm gì thì làm, miễn đạt được mục đích mà nhẹ nhàng nhất. Nếu gia đình chồng có thể thu xếp được công việc quản lý xã hội cho mình là tốt nhất, còn nếu không mình cũng có phải là đứa vứt đi đâu mà không kiếm được việc gì làm, nhất là có hậu thuẫn gia đình như vậy. Gia đình đấy chắc không cần tiền đâu, bạn chẳng cần kiếm nhiều tiền, chỉ cần góp phần vào cho danh tiếng của gia đình đó thì vị trí của bạn không thể bị suy suyển. Thích nhất của mấy anh làm công tác xã hội là ít áp lực, được giao tiếp nhiều loại người, đi làm thì có thể tạt ngang tạt dọc, về nhà hoặc qua chỗ chồng cùng chồng đi ăn, quá ổn. Bạn có điều kiện bạn phải khai thác tối đa bạn ạ.
    Hầy, mà mình có một thắc mắc là tại sao phải bỏ hết bằng đại học VN để học lại nhỉ, bao nhiêu ngưòi sang đấy chỉ học sau đại hoc thôi có phải học lại đại học đâu, hay là định cư thì phải học lại under. Có sự khác biệt gì ở đây vậy, nếu bạn học ở VN, sang đấy học sau đại học thôi thì người ta công nhận thế nào. Bỏ đi thì cũng lãng phí, sao ko kiếm cái học bổng 322 sang đó mà học tiếp có phải hơn ko, ngành của bạn, bạn học International Relations hơi bị ổn? Mình không hiểu cái này, ai giải đáp được không vậy.
    Còn nữa, ông analyst hơi bị võ đoán trong việc đoán tuổi mọi ngưòi, tôi phải chờ thêm mấy năm nữa mới đến được cái độ tuổi dzừ dzừ mà ông nói đó, nếu không tôi còn lông bông làm sao nổi Ah mà bạn RQ yên tâm, tôi thấy cái gia đình chồng bạn được đấy, bạn kha khá một chút, chắc sẽ chẳng được "vất vả" chăm sóc gia đình đâu, không chừng lúc đấy lại đòi ôm lấy mọi việc ấy chứ. Chúc mừng bạn đấy, lâu lâu mới thấy một nguời có điều kiện tốt như vậy, chứ còn lại ai cũng toàn than thở. Cứ tuần tự mà tiến thôi .
  10. hdp4B

    hdp4B Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/03/2005
    Bài viết:
    9
    Đã được thích:
    0
    Mình chia sẻ thắc mắc này. Rất nhiều người cũng tốt nghiệp Đại học từ Việt Nam và sang đó học cao học, thậm chí là Tiến sĩ ở rất nhiều ngành ... từ khoa học xã hội đến khoa học tự nhiên. Thậm chí có bạn không có bằng Đại học Luật, sang đó vẫn có thể học Thạc sĩ Luật (LL.M.). Đọc qua các trang web và ý kiến của nhiều người làm trong lĩnh vực tiếp nhận hồ sơ, mình thấy bằng Đại học của Việt Nam được công nhận để học tiếp (tương đối). Vậy sao bạn không xem xét đến khả năng này?
    Hay như Mandarhy thắc mắc, đã sang định cư thì phải học lại under?
    Thanx :)

Chia sẻ trang này