1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

HỎI ĐÁP TÁC GIẢ - TÁC PHẨM

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi caunem, 15/12/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. alex_fsvn

    alex_fsvn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/07/2004
    Bài viết:
    1.411
    Đã được thích:
    0
    Bài thơ dài 169 câu.
    Tớ cũng đang nhờ người hỏi hộ. Hôm nay là thứ bảy mà vẫn không thấy hồi âm, hi vọng sẽ có tin trong tuần tới.
  2. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Chờ hồi âm thì lâu quá.Hôm nay search lại trên mạng chụp được "nó" từ 1 bài viết trên báo Tuổi trẻ.Ghi lại cho anh em vậy.
    Một thế kỷ mấy vần thơ
    Truy Phong
    Ánh hồng chói rạng chân trời mới,
    Ngọn lửa đao binh tắt lịm rồi.
    Có kẻ chiều nay về cố quán
    Âm thầm... không biết hận hay vui?!
    Chiều nay
    Kèn kêu tức tưởi nghẹn lời
    Tiếng ngân xúc động dạ người viễn chinh!
    Chiều nay trên nghĩa địa
    Có một đoàn tinh binh
    Cờ rủ và súng xếp
    Cúi đầu và lặng thinh.
    Nghẹn ngào giã biệt người thiên cổ
    Đất lạ trời xa sớm bỏ mình
    Thịt nát, xương tan, hồn thảm bại,
    Ngàn năm ôm hận cõi u minh!
    Những ai làm lính viễn chinh
    Chiều nay bước xuống tàu binh trở về...
    Tàu xúp lê!
    Tàu xúp lê!
    Cửa Hàm Tử lao xao sóng gợn,
    Bến Bạch Đằng lởn vởn hồn quê
    Bước đi những bước nặng nề,
    Ngày đi chẳng biết, ngày về chẳng hay...
    Một ngàn chín trăm năm sáu (1956)
    Một ngàn tám trăm sáu hai (1862)
    Giựt mình bấm đốt ngón tay
    Trăm năm một giấc mộng dài hãi kinh!
    Ngày anh đến đây:
    Thành Đà Nẵng tan hoang vì đại bác
    Xác anh hùng Đình Lý hóa tro bay.
    Giữ Gia Định, Duy Ninh liều mạng thác
    Ôm quốc kỳ tuẫn tiết giữa trùng vây!
    Phan Thanh Giản nuốt hờn pha thuốc độc
    Bởi xâm lăng bắt nhượng nước non này
    Và Thăng Long máu hòa ba lớp đất
    Thất kinh thành, Hoàng Diệu ngã trên thây!...
    Hỡi ơi! Xương máu dẫy đầy
    Chân anh giẫm tới, đất này tóc tang!
    Tay gươm, tay súng
    Bước nghinh, bước ngang
    Anh bắn!
    Anh giết!
    Anh đâm!
    Anh vằm!
    Anh đày Bà Rá, Côn Nôn
    Anh đọa Sơn La, Lao Bảo
    Anh đoạt hết cơm, hết áo
    Anh giựt hết bạc, hết vàng...
    Chặt đầu ông lão treo hàng thịt,
    Mổ mật thanh niên giữa chiến tràng,
    Cối quết trẻ thơ văng nát óc,
    Phanh thây sản phụ, đốt thành than...
    Con lìa mẹ
    Vợ xa chồng
    Cây rụi lá
    Nhà trống không
    Người chìm đáy biển
    Người tấp ven sông
    Người ngã trên núi
    Người gục trong rừng...
    Đây Cà Mau, đó Nam Quan
    Thôi rồi mảnh đất Việt Nam,
    Hung hăng anh bóp trong bàn tay tanh!
    Nước tôi đang độ yên vui sống
    Mít ngát hương mùa, bưởi ngọt thanh
    Lúa nặng tình quê, khoai luyến đất
    Không thương nhau, lại giết nhau đành
    Cắn răng tôi chịu cực hình
    Vuốt râu, anh hưởng công linh đồng bào.
    Anh phân ly Nam Bắc
    Anh chia rẽ nghèo giàu.
    Nước non anh quậy tan tành hết
    Cho ớn hoàn nhau, giết lẫn nhau...
    Người chết thì dại
    Người sống thì ngu.
    Dân ngu vì bị làm ngu
    Đặng dân làm ngựa, làm trâu suốt đời...
    Nhưng thôi!
    Hận thù nhắc lại bao giờ dứt
    Bút mực làm sao kể hết lời
    Nhắc mãi, kể hoài thêm tủi nhục
    Linh hồn thơm ngát Tổ tiên tôi.
    Bao năm khói lửa
    Ta hiểu nhau rồi
    Cái gì bạn ngược và phi nghĩa
    Là trái lòng dân, nghịch ý trời.
    Sắt thép tinh ròng, binh tướng dữ
    Không sao thắng được trái tim người!
    Anh về là phải, anh ơi!
    Về bây giờ để cho đời nhớ anh.
    Những cái gì tôi hận
    Những cái gì tôi khinh
    Giờ đây anh xuống tàu binh
    Trăm năm chuyện cũ, thôi mình bỏ qua!
    Bao giờ tôi chẳng nhớ
    Nước Pháp rộng bao la
    Thành Paris rực rỡ
    Ánh văn minh chói lòa...
    Cốt "Đazua" (Côte d''Azur) người thanh và cảnh lịch
    Bờ Mạc xây (Marseille) xinh đẹp nhất sơn hà
    Khí sông núi đúc nên trang tuấn kiệt
    Bực anh hùng cứu quốc "Giốp" (Joffre), "Giăn Đa" (Jeanne d''Are)
    Tôi nhớ lắm một ngày năm tám chín (1789)
    Anh vùng lên phá ngục "Bát ti" (Bastille) nhà
    Anh giải phóng cho giống nòi được sống
    Được vinh quang trong "Đệ tứ cộng hòa"
    Anh vui, anh sướng
    Anh hát, anh ca...
    Tôi là người ở phương xa
    Ngày anh sáng lạn cùng hòa niềm vui!
    Anh về nước Pháp xa xôi
    Chắc anh bao giờ quên được
    Những là đường đi nước bước
    Những là tên tuổi Việt Nam:
    Suối Yên Thế tuôn trào hậm hực
    Đất Thái Nguyên căm tức nổi vồng
    Tháp Mười hận nước mênh mông
    U Minh mấy trận bão lòng chưa nguôi.
    Việt Nam, nước của tôi:
    Sông sâu, đồng rộng
    Trái tốt, hoa tươi...
    Hà Nội kinh thành trang chiến sử
    Sài Côn đô thị rạng anh tài
    Phú Xuân bừng chói gương ưu quốc
    Nghĩa nặng tình thâm vạn thuở nay!
    Việt Nam, nước của tôi:
    Già như trẻ
    Gái như trai
    Chết thì chịu chết
    Không cúi lòn ai!
    Tham lam ai muốn vô xâm chiếm
    Thì ?ogiặc vào đây, chết ở đây?!
    Việt Nam, nước của tôi:
    Ruộng dâu hóa biển
    Lòng chẳng đổi thay!
    Dầu ai cắt đất chia hai
    Cho trong đau khổ, cho ngoài
    thở than
    Dầu ai banh ruột, xé gan
    Cho tim xa óc, cho nàng xa tôi
    Thì anh hãy nhớ một lời:
    ?oNgày mai thống nhứt liền đôi
    bến bờ?...
    Đã đến giờ
    Chia tay cách biệt
    Anh lìa nước Việt
    Vừa tủi vừa mừng
    Bên nhà vợ đợi con trông
    Vắng anh, tình mặn nghĩa nồng cũng phai
    Tàu xúp lê một!
    Tàu xúp lê hai!!
    Siết tay anh nhé, anh về nước
    Biển lặng, trời êm nhớ lấy ngày.
    Và chẳng bao giờ quên nhắc nhở
    Cho ai đừng đến đọa đày ai!
    Tự vấn lương tâm rồi tự đáp:
    - Đánh cho ai và chết cho ai???
    Bóng ngã trời tây
    Gió ***g biển cả...
    Phúy giây từ giã
    Trang sử trăm năm!
    Tàu anh rời bến Việt Nam
    Hãy xuôi một ngã, một đàng mà đi!
    Xin tàu đừng ghé Bắc Phi,
    Sóng to gió lớn chắc gì đến nơi.
    Đừng gây oan trái, tàu ơi!
    Hãy xuôi về Pháp cho người hát ca...
    Tàu xúp lê hai!!
    Tàu xúp lê ba!!!
    Anh về mạnh giỏi.
    - Ô rờ voa! (aurevoir)
    15-4-1956
    ------------------------
    (Bài thơ dài 169 câu, viết về cuộc rút lui của quân đội viễn chinh Pháp khỏi đất nước VN, xác định chủ quyền độc lập thống nhất của Tổ quốc)

  3. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Chờ hồi âm thì lâu quá.Hôm nay search lại trên mạng chụp được "nó" từ 1 bài viết trên báo Tuổi trẻ.Ghi lại cho anh em vậy.
    Một thế kỷ mấy vần thơ
    Truy Phong
    Ánh hồng chói rạng chân trời mới,
    Ngọn lửa đao binh tắt lịm rồi.
    Có kẻ chiều nay về cố quán
    Âm thầm... không biết hận hay vui?!
    Chiều nay
    Kèn kêu tức tưởi nghẹn lời
    Tiếng ngân xúc động dạ người viễn chinh!
    Chiều nay trên nghĩa địa
    Có một đoàn tinh binh
    Cờ rủ và súng xếp
    Cúi đầu và lặng thinh.
    Nghẹn ngào giã biệt người thiên cổ
    Đất lạ trời xa sớm bỏ mình
    Thịt nát, xương tan, hồn thảm bại,
    Ngàn năm ôm hận cõi u minh!
    Những ai làm lính viễn chinh
    Chiều nay bước xuống tàu binh trở về...
    Tàu xúp lê!
    Tàu xúp lê!
    Cửa Hàm Tử lao xao sóng gợn,
    Bến Bạch Đằng lởn vởn hồn quê
    Bước đi những bước nặng nề,
    Ngày đi chẳng biết, ngày về chẳng hay...
    Một ngàn chín trăm năm sáu (1956)
    Một ngàn tám trăm sáu hai (1862)
    Giựt mình bấm đốt ngón tay
    Trăm năm một giấc mộng dài hãi kinh!
    Ngày anh đến đây:
    Thành Đà Nẵng tan hoang vì đại bác
    Xác anh hùng Đình Lý hóa tro bay.
    Giữ Gia Định, Duy Ninh liều mạng thác
    Ôm quốc kỳ tuẫn tiết giữa trùng vây!
    Phan Thanh Giản nuốt hờn pha thuốc độc
    Bởi xâm lăng bắt nhượng nước non này
    Và Thăng Long máu hòa ba lớp đất
    Thất kinh thành, Hoàng Diệu ngã trên thây!...
    Hỡi ơi! Xương máu dẫy đầy
    Chân anh giẫm tới, đất này tóc tang!
    Tay gươm, tay súng
    Bước nghinh, bước ngang
    Anh bắn!
    Anh giết!
    Anh đâm!
    Anh vằm!
    Anh đày Bà Rá, Côn Nôn
    Anh đọa Sơn La, Lao Bảo
    Anh đoạt hết cơm, hết áo
    Anh giựt hết bạc, hết vàng...
    Chặt đầu ông lão treo hàng thịt,
    Mổ mật thanh niên giữa chiến tràng,
    Cối quết trẻ thơ văng nát óc,
    Phanh thây sản phụ, đốt thành than...
    Con lìa mẹ
    Vợ xa chồng
    Cây rụi lá
    Nhà trống không
    Người chìm đáy biển
    Người tấp ven sông
    Người ngã trên núi
    Người gục trong rừng...
    Đây Cà Mau, đó Nam Quan
    Thôi rồi mảnh đất Việt Nam,
    Hung hăng anh bóp trong bàn tay tanh!
    Nước tôi đang độ yên vui sống
    Mít ngát hương mùa, bưởi ngọt thanh
    Lúa nặng tình quê, khoai luyến đất
    Không thương nhau, lại giết nhau đành
    Cắn răng tôi chịu cực hình
    Vuốt râu, anh hưởng công linh đồng bào.
    Anh phân ly Nam Bắc
    Anh chia rẽ nghèo giàu.
    Nước non anh quậy tan tành hết
    Cho ớn hoàn nhau, giết lẫn nhau...
    Người chết thì dại
    Người sống thì ngu.
    Dân ngu vì bị làm ngu
    Đặng dân làm ngựa, làm trâu suốt đời...
    Nhưng thôi!
    Hận thù nhắc lại bao giờ dứt
    Bút mực làm sao kể hết lời
    Nhắc mãi, kể hoài thêm tủi nhục
    Linh hồn thơm ngát Tổ tiên tôi.
    Bao năm khói lửa
    Ta hiểu nhau rồi
    Cái gì bạn ngược và phi nghĩa
    Là trái lòng dân, nghịch ý trời.
    Sắt thép tinh ròng, binh tướng dữ
    Không sao thắng được trái tim người!
    Anh về là phải, anh ơi!
    Về bây giờ để cho đời nhớ anh.
    Những cái gì tôi hận
    Những cái gì tôi khinh
    Giờ đây anh xuống tàu binh
    Trăm năm chuyện cũ, thôi mình bỏ qua!
    Bao giờ tôi chẳng nhớ
    Nước Pháp rộng bao la
    Thành Paris rực rỡ
    Ánh văn minh chói lòa...
    Cốt "Đazua" (Côte d''Azur) người thanh và cảnh lịch
    Bờ Mạc xây (Marseille) xinh đẹp nhất sơn hà
    Khí sông núi đúc nên trang tuấn kiệt
    Bực anh hùng cứu quốc "Giốp" (Joffre), "Giăn Đa" (Jeanne d''Are)
    Tôi nhớ lắm một ngày năm tám chín (1789)
    Anh vùng lên phá ngục "Bát ti" (Bastille) nhà
    Anh giải phóng cho giống nòi được sống
    Được vinh quang trong "Đệ tứ cộng hòa"
    Anh vui, anh sướng
    Anh hát, anh ca...
    Tôi là người ở phương xa
    Ngày anh sáng lạn cùng hòa niềm vui!
    Anh về nước Pháp xa xôi
    Chắc anh bao giờ quên được
    Những là đường đi nước bước
    Những là tên tuổi Việt Nam:
    Suối Yên Thế tuôn trào hậm hực
    Đất Thái Nguyên căm tức nổi vồng
    Tháp Mười hận nước mênh mông
    U Minh mấy trận bão lòng chưa nguôi.
    Việt Nam, nước của tôi:
    Sông sâu, đồng rộng
    Trái tốt, hoa tươi...
    Hà Nội kinh thành trang chiến sử
    Sài Côn đô thị rạng anh tài
    Phú Xuân bừng chói gương ưu quốc
    Nghĩa nặng tình thâm vạn thuở nay!
    Việt Nam, nước của tôi:
    Già như trẻ
    Gái như trai
    Chết thì chịu chết
    Không cúi lòn ai!
    Tham lam ai muốn vô xâm chiếm
    Thì ?ogiặc vào đây, chết ở đây?!
    Việt Nam, nước của tôi:
    Ruộng dâu hóa biển
    Lòng chẳng đổi thay!
    Dầu ai cắt đất chia hai
    Cho trong đau khổ, cho ngoài
    thở than
    Dầu ai banh ruột, xé gan
    Cho tim xa óc, cho nàng xa tôi
    Thì anh hãy nhớ một lời:
    ?oNgày mai thống nhứt liền đôi
    bến bờ?...
    Đã đến giờ
    Chia tay cách biệt
    Anh lìa nước Việt
    Vừa tủi vừa mừng
    Bên nhà vợ đợi con trông
    Vắng anh, tình mặn nghĩa nồng cũng phai
    Tàu xúp lê một!
    Tàu xúp lê hai!!
    Siết tay anh nhé, anh về nước
    Biển lặng, trời êm nhớ lấy ngày.
    Và chẳng bao giờ quên nhắc nhở
    Cho ai đừng đến đọa đày ai!
    Tự vấn lương tâm rồi tự đáp:
    - Đánh cho ai và chết cho ai???
    Bóng ngã trời tây
    Gió ***g biển cả...
    Phúy giây từ giã
    Trang sử trăm năm!
    Tàu anh rời bến Việt Nam
    Hãy xuôi một ngã, một đàng mà đi!
    Xin tàu đừng ghé Bắc Phi,
    Sóng to gió lớn chắc gì đến nơi.
    Đừng gây oan trái, tàu ơi!
    Hãy xuôi về Pháp cho người hát ca...
    Tàu xúp lê hai!!
    Tàu xúp lê ba!!!
    Anh về mạnh giỏi.
    - Ô rờ voa! (aurevoir)
    15-4-1956
    ------------------------
    (Bài thơ dài 169 câu, viết về cuộc rút lui của quân đội viễn chinh Pháp khỏi đất nước VN, xác định chủ quyền độc lập thống nhất của Tổ quốc)

  4. nhietmacsinh

    nhietmacsinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2004
    Bài viết:
    765
    Đã được thích:
    0
    cảm ơn nhiệt tâm của lyhap, chúc vui .
  5. nhietmacsinh

    nhietmacsinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2004
    Bài viết:
    765
    Đã được thích:
    0
    cảm ơn nhiệt tâm của lyhap, chúc vui .
  6. morpheus

    morpheus Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/12/2001
    Bài viết:
    89
    Đã được thích:
    0
    Anh chị nào biết hai câu thơ này nằm trong bài thơ nào của Đồng Đức Bốn không chỉ dùm với
    "Ðừng buông giọt mắt xuống sông.
    Anh về dẫu chỉ đò không cũng chìm"
    Nếu có luôn thể bài thơ thì hay quá
    Cảm ơn mọi người
  7. morpheus

    morpheus Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/12/2001
    Bài viết:
    89
    Đã được thích:
    0
    Anh chị nào biết hai câu thơ này nằm trong bài thơ nào của Đồng Đức Bốn không chỉ dùm với
    "Ðừng buông giọt mắt xuống sông.
    Anh về dẫu chỉ đò không cũng chìm"
    Nếu có luôn thể bài thơ thì hay quá
    Cảm ơn mọi người
  8. ihuhu4u

    ihuhu4u Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/06/2003
    Bài viết:
    95
    Đã được thích:
    0
    Tôi có đôi lần được nghe một đoạn của bài: "Đất nước hình tia chớp" của Trần Mạnh Hảo, không rõ là thơ hay trường ca. Có bác nào có bài này không post lên giúp tôi với!
  9. ihuhu4u

    ihuhu4u Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/06/2003
    Bài viết:
    95
    Đã được thích:
    0
    Tôi có đôi lần được nghe một đoạn của bài: "Đất nước hình tia chớp" của Trần Mạnh Hảo, không rõ là thơ hay trường ca. Có bác nào có bài này không post lên giúp tôi với!
  10. 2910

    2910 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2004
    Bài viết:
    366
    Đã được thích:
    0
    Cậu thích nghe đoạn nào? Trường ca ?oĐất nước hình tia chớp? của Trần Mạnh Hảo viết từ 1975 đến 1993 gồm mười chương.
    Chương I: Trong nhà có mẹ
    Hình ảnh người mẹ Việtnam cần cù chịu thương chịu khó mò cua bắt ốc nuôi con hiện lên trong mắt người trai sắp ra trận.
    ?Khi mẹ ru con đất nước hình guốc võng
    Khi mẹ ru con đất nước hình mũi sóng
    Khi mẹ ru con đất nước mang hình chim Lạc đang bay
    Khi mẹ ru con đất nước cong hình cái cày
    Đất nước mãi là hình chữ S
    Đất nước kẽo cà kẽo kẹt
    Đất nước là mẹ đây?

    Chương II: Khúc đàn bầu
    Hình ảnh mẹ lại trở lại trong âm hưởng tiếng đàn bầu của mẹ ru con qua ngàn năm lịch sử.
    ?Có bao dòng suối trên đời
    Về đây mà chảy qua dây dây đàn bầu
    Mẹ ru đất nước nghìn câu
    Những người đi lạc từ lâu đã về?

    Chương III: Mẹ cho con trái thị
    Cầm trái thị trên tay, người con trai nghĩ về những câu truyện cổ tích, những truyền thuyết ngàn đời dẫn dắt dân tộc đi qua bao cuộc chiến tranh đau thương của
    ?một dân tộc sống hồn nhiên
    Ở bên một kẻ đảo điên dối lừa?

    Chương IV: Ngọn lửa
    Theo ngọn lửa đi từ Việt Bắc đầy sương lam về đến đồng bằng vào đến miền Đông chiến đấu anh dũng. Ngọn lửa nào từ thuở vua Hùng châm điếu thuốc nặng mang trong tim hinh ảnh:
    Mẹ ơi, mẹ hãy ngắm hình đất nước
    Sao giống vô cùng ngọn lửa con soi?

    Chương V: Thương nhau cởi áo cho nhau
    Từ một câu ca dao anh đi tìm em sau cuộc chiến tranh. Em hiện ra trong không gian của ca dao, của những mối tình đầu dịu nhẹ trong những câu chuyện kể ngày xưa (Chử Đồng Tử- Tiên Dung, Thúc Sinh- Thuý Kiều?) Sao hình em mà cũng dáng tình đất nước?
    ?Dẫu làm cô Tấm, cô Tiên
    Vẫn coi bếp núc dành riêng phần mình
    Dẫu làm bà Triệu Thị Trinh
    Khi ru nôi vẫn một hình dáng em?

    Chương VI: Bài ca về chiếc đòn gánh
    Đất nước bước vào cuộc chiến, đất nước lại hiện lên hình đòn gánh oằn cong eo biển. Người trai vào trận bỏ lại sau lưng người con gái không dám cưới về (nào ai ra đi dám buộc hẹn một tình chờ mòn mỏi?), một trang sách dở và những giấc mơ chưa trọn vẹn. Lần lượt hiện những chân dung đồng đội đã hy sinh trong chiến trường?
    Chương VII: Những lời mẹ ru
    Qua những khốc liệt của cuộc chiến, chỉ giấc mơ ngắn cũng hướng về những lời ru của mẹ. Lời ru ngấm dần từ thuở trong nôi. Rồi như mê mệt mãi trong những giấc ngủ chẳng bao giờ biết thức
    ?Người hy sinh tự ngàn xưa
    Khi nằm xuống đất vẫn mơ chuyện đời
    Mẹ ru người đã khuất rồi
    Ngủ say trong đất những lời tái sinh.

    Chương VIII: Ngọn gió của mẹ
    Những ngọn gió từ mẹ, từ em đưa người trai về giải phóng thành phố.
    Chương IX: Thời chúng con yêu nhau
    ?Sài Gòn với anh như là không có thật
    Và tình yêu như thể chuyện dông dài
    Ta chỉ biết yêu nhau trong tưởng tượng
    Và hình dung ra con cái cửa nhà
    Trong mơ thấy người yêu không còn sống
    Tỉnh dậy rồi mới biết quá chừng xa
    Thời ta sống một cái thời ghê gớm
    Đi qua rồi mới hiểu hết lòng ta...

    Chương X: Mẹ sinh nhiều con trai.
    Hình ảnh mẹ xuyên suốt trường ca. Mẹ sinh nhiều con trai trong nỗi đau đất nước vẫn còn cần quá nhiều tiếp sức. Một số câu hay:
    ?Thế hệ chúng con chưa kịp tròn mười tám
    Như đất nước nghìn năm chưa một kỷ nguyên già?
    ?Thế hệ chúng con đi như gió thổi
    Quân phục xanh đồng sắc với chân trời
    Chưa kịp yêu một người con gái
    Lúc ngã vào lòng đất vẫn con trai?

    So với ?oBa cặp núi và một hòn núi lẻ? thì trường ca này của Trần Mạnh Hảo kém xa về bố cục cũng như khả năng dàn dựng trận đồ chữ nghĩa. Và so với trường ca nào thì cũng thấy quá đơn giản, sơ sài và quá ít những câu thơ ?ora chất Trần Mạnh Hảo?, đó là sắc nét và đập thẳng vào tâm trí người đọc bằng những câu thơ tưởng như lộng ngôn, đanh đá chua ngoa mà cũng chẳng kém trữ lượng tinh tế gợi cảm. Ấy thế mà trường ca này cũng được in đi in lại đến 2 lần thì phải biết thơ bao cấp có một lượng độc giả (tạo) lớn như thế nào.
    Hiện Lãnh Út vẫn có ý định tìm mua trường ca ?oĐiện Biên Phủ? và tập thơ ?oGiáng Tiên? cũng của Trần Mạnh Hảo, ai có thông tin gì xin cho biết.

Chia sẻ trang này