1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

HỎI ĐÁP TÁC GIẢ - TÁC PHẨM

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi caunem, 15/12/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. dukooon

    dukooon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/03/2005
    Bài viết:
    25
    Đã được thích:
    0
    không có đồng chí nào help tớ à ?
  2. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Tui thì bó tay rồi.Thông cảm không giúp được bạn.Không lẽ chi mình tui kiếm dùm thôi hả trời???Home đâu,Lãnh Út đâu lên tiếng đi chứ
  3. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Nhân có người hỏi về bài thơ trên tui đã tìm khắp net nhưng không tìm được.Tuy vậy bài thơ này ít nhiều cũng có liên hệ tui post lại tặng bạn trước vậy
    NGUYỄN VĂN THẠC
    Đêm trắng
    (Tặng Như Anh - tác giả của 12 bài thơ Đêm)
    Đêm trắng trong là đêm của em
    Đèn thành phố và sao trời lẫn lộn
    Đêm của anh xếp kín đầy bom đạn
    Pháo sáng chập chờn trộn trạo với sao sa.
    ?oĐêm trắng trong như màu sắc thiên nga
    Đêm âu sầu như ngôi nhà đổ nát
    Đêm đen ấy mà vô cùng dịu mát...?
    Bâng khuâng gì trong ban đêm em ơi?
    Đêm của anh trong tầm bom rơi
    Không thể ngủ nên đêm thành đêm trắng
    Đêm bão thép chất chứa nhiều sâu lắng
    Bà mẹ sinh con trai trong mờ tối căn hầm.
    Những ban đêm thành cột mốc tháng năm
    Đêm xanh vợi cũng trở thành đêm trắng
    Đêm thao thức đón chờ ánh sáng
    Đêm của chúng ta ấp ủ những mặt trời.
    Quảng Bình, 11-7-1972

  4. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0
    Thôi đừng ra biển một mình
    Lần nữa van xin anh đấy
    Biển cô đơn như em vậy
    Ồn ào cho bớt lẻ loi...

    Bạn thân mến,
    tôi có một bài của Đàm Huy Đông, cũng về biển, nhưng ko có ốc, chỉ có vỏ sò cô đơn thôi
    Mình chuyển bài hỏi của bạn vào mục hỏi đáp nhé.
    Không đề
    Đàm Huy Đông
    Anh dữ dội như cơn bão biển
    Em con thuyền - không buồm lái mong manh
    Em van - đừng có làm em đắm
    Trong phút ồn ào, nông nổi của tình anh
    Con sóng bạc đầu rồi con sóng lại xanh
    Em không có hai lần con gái
    Khi bão tạnh và trời quang trở lại
    Cái vỏ sò bên bãi biển khóc cô đơn
    Yêu em, anh hãy giam giông bão vào tim
  5. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0

    up up up ( hộ bạn, vì mình cũng ko biết )
  6. 2910

    2910 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2004
    Bài viết:
    366
    Đã được thích:
    0
    bạn dukoon nếu ít tiền thì nên mua tập thơ to to của Bằng Việt (tập "ném câu thơ vào gió" đã ăn giải Bi (bô) của HNV), nhiều thêm chút nữa thì mua cuốn thơ chọn nhỏ nhỏ của bác ấy in ở Đông Tây. Tôi đảm bảo bạn sẽ đọc được nhiều bài hay gấp trăm lần bài bạn đang tìm ấy chứ. Hay thík thì bạn hỏi thử Bằng Việt luôn? ồ là những câu thơ cỏ may
  7. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Lần sau có hỏi bạn vào mục "Hỏi đáp tác giả tác phẩm" nhé.Bài thơ bạn cần đây
    BÀI THƠ CỦA MỘT NGƯỜI YÊU NƯỚC MÌNH
    Buổi sáng tôi mặc áo đi giày ra đứng ngoài đường
    gió thổi những bông mía trắng bên sông
    mùa tót khô còn thơm lúa mùa qua
    bầy chim sẻ đậu trước nhà
    những đứa trẻ đứng nhìn ngấp nghé
    tôi yêu đất nước này như thế
    mỗi buổi sớm mai
    bầy chim sẻ ngoài sân
    gió mát và trong
    đường đi đầy cỏ may và muộng chuộng
    tôi vẫn sống
    vẫn ăn
    vẫn thở
    như mọi người
    đôi khi chợt nhớ một tiếng cười lạ
    một câu ca dao buồn có hoa bưởi hoa ngâu
    một vết bùn khô trên mặt đá
    không có ai chia tay cũng nhớ một tiếng còi tàu
    mẹ tôi thức khuya dậy sớm
    năm nay ngoài năm mươi tuổi
    chồng chết đã được mười mấy năm
    thủa tôi mới học được i tờ
    mẹ thương tôi mẹ vẫn tảo tần
    nước sông gạo chợ
    ngay hai buổi nhà không khi nào vắng người đòi nợ
    sống qua ngày nên vẫn phải nghiến răng
    cũng không vui nên mẹ ít khi cười
    những buổi trưa buổi tối
    ngồi một mình hay khóc
    vẫn thở dài mà không nói ra
    thương con không cha
    hẩm hiu côi cút
    tôi yêu đất nước này xót xa
    Trần Vàng Sao

    P/s:Nhắn mod,làm ơn chuyển hộ 2 bài viết này vô topic "Hỏi đáp" giùm tui được không?
  8. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Tuy nhiên có vẻ như chưa đủ.Bạn đọc 1 chút đỡ buồn.Thơ của nhà thơ Trần Vàng Sao hay lắm,ông cũng có nhiều bài tui thích nữa.
  9. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Hic,cha mẹ ơi con đã kiếm ra bài này rồi.Nó đây này-hì Google không phải lúc nào cũng tốt
    Bài thơ của một người yêu nước mình
    Buổi sáng tôi mặc áo đi giày
    ra đứng ngoài đường
    gió thổi những bông mía trắng bên sông
    mùa tót khô còn thơm lúa mùa qua
    bầy chim sẻ đậu trước sân nhà
    những đứa trẻ đứng nhìn ngấp nghé
    tôi yêu đất nước này như thế
    mỗi buổi mai
    bầy chim sẻ ngoài sân
    gió mát và trong
    đường đi đầy cỏ may và muộng chuộng
    tôi vẫn sống
    vẫn ăn
    vẫn thở
    như mọi người
    đôi khi chợt nhớ một tiếng cười lạ
    một câu ca dao buồn có hoa bưởi hoa ngâu
    một vết bùn khô trên mặt đá
    không có ai chia tay
    cũng nhớ một tiếng còi tàu
    mẹ tôi thức khuya dậy sớm
    năm nay ngoài năm mươi tuổi
    chồng chết đã mười mấy năm
    thuở tôi mới đọc được i tờ
    mẹ thương tôi mẹ vẫn tảo tần
    nước sông gạo chợ
    ngày hai buổi nhà không khi nào vắng người đòi nợ
    sống qua ngày nên phải nghiến răng
    cũng không vui nên mẹ ít khi cười
    những buổi trưa buổi tối
    ngồi một mình hay kóc
    vẫn thở dài mà không nói ra
    thương con không cha
    hẩm hiu côi cút
    tôi yêu đất nước này xót xa
    mẹ tôi nuôi tôi mười mấy năm không lấy chồng
    thương tôi nên ở góa nuôi tôi
    những đứa bà con hằng ngày chửi bới
    chúng cho mẹ con tôi áo quần tiền bạc như cho một đứa hủi
    ngày kỵ cha, họ hàng thân thích không ai tới
    thắp ba cây hương
    với mấy cái bông hải đường
    mẹ tôi khóc thút thít
    cầu cha tôi phù hộ tôi nên người
    con nó còn nhỏ dại
    trí chưa khôn chân chưa vững bước đi
    tôi một mình nuôi nó có kể chi mưa nắng
    tôi yêu đất nước này cay đắng
    những năm dài thắp đuốc đi đêm
    quen thân rồi không ai còn nhớ tên
    dĩ vãng đè trên lưng thấm nặng
    áo mồ hôi những buổi chợ về
    đời cúi thấp
    giành từng lon gạo mốc
    từng cọng rau hột muối
    vui sao khi còn bữa đói bữa no
    mẹ thương con nên cách trở sông đò
    hàng gánh nặng phải qua cầu xuống dốc
    đêm nào mẹ cũng khóc
    đêm nào mẹ cũng khấn thầm
    mong con khôn lớn cất mặt với đời
    tôi yêu đất nước này khôn nguôi
    tôi yêu mẹ tôi áo rách,
    chẳng khi nào nhớ tuổi mình bao nhiêu
    tôi bước đi
    mưa mỗi lúc mỗi to
    sao hôm nay lòng thấy chật
    như buổi sáng mùa đông chưa thấy mặt trời mọc
    con sông dài nằm nhớ những chặng rừng đi qua
    nỗi mệt mỏi rưng rưng từng con nước
    chim đậu trên cành chim không hót
    khoảng vắng mùa thu ngủ trên cỏ may
    tôi yêu đất nước này những buổi ban mai
    không ai cười không tiếng hát trẻ con
    đất đá cỏ cây ơi
    mười ba năm có héo mòn
    đất đá cỏ cây ơi
    lòng vẫn thương mẹ nhớ cha
    ăn quán nằm cầu
    hai hàng nước mắt chảy ra
    mỗi đêm cầu trời khẩn phật tai qua nạn khỏi
    ngày mai mua may bán đắt
    tôi yêu đất nước này áo rách,
    căn nhà dột phên không ngăn nổi gió
    vẫn yêu nhau trong từng hơi thở
    lòng thương cây nhớ cội hoài
    thắp đèn đêm ngồi đợi mặt trời mai
    tôi yêu đất nước này như thế
    như yêu cây cỏ ở trong vườn
    như yêu mẹ tôi chịu khó chịu thương
    nuôi tôi thành người hôm nay
    yêu một giọng hát hay
    có bài mái đẩy thơm hoa dại
    có sáu câu vọng cổ chứa chan
    có ba ông táo thờ trong bếp
    và tuổi thơ buồn như giọt nước trong lá sen
    tôi yêu đất nước này và tôi yêu em
    thuở tóc kẹp tuổi ngoan học trò
    áo trắng và chùm hoa phượng đỏ
    trong bước chân chim sẻ
    ngồi học bài và gọi nhỏ tên tôi
    hay nói chuyện huyên thuyên
    chuyện trên trời dưới đất rất lạ
    chuyện bông hoa mọc một mình trên đá
    cứ hay cười mà không biết có người buồn
    sáng hôm nay gió lạnh vẫn còn
    khi xa nhà vẫn muốn ngoái lại
    ngó cây cam cây vải
    thương mẹ già như chuối ba hương
    em chưa buồn
    vì chưa rách áo
    tôi yêu đất nước này rau cháo
    bốn ngàn năm cuốc bẫm cày sâu
    áo đứt nút qua cầu gió bay.
    Tuổi thơ em hãy giữ cho ngoan
    Tôi yêu đất nước này lầm than
    mẹ đốn củi trên rừng cha làm cá ngoài biển
    ăn rau rìu rau éo rau trai
    nuôi lớn người từ ngày mở đất
    bốn ngàn năm nằm gai nếm mật
    một tấc lòng cũng trứng Âu Cơ
    một tiếng nói cũng đầy hồn Thánh Gióng
    tôi đi hết một ngày
    gặp toàn người lạ
    chưa ai biết chưa ai quen
    không biết tuổi không biết tên
    cùng sống chung trên trái đất
    cùng nỗi đau chia cắt Bắc Nam
    cùng có chung tên gọi Việt Nam
    mang vết thương chảy máu ngoài tim
    cùng nhức nhối với người chết oan ức
    đấm ngực giận hờn tức tối
    cùng anh em cất cao tiếng nói
    bản tuyên ngôn mười bốn triệu người đòi độc lập tự do
    bữa ăn nào cũng phải được no
    mùa lạnh phải có áo ấm
    được nói cười hát ca yêu đương không ai cấm
    được thờ cúng những người mình tôn kính
    hai mươi năm cuộc đời chưa khi nào định.
    tôi trở về căn nhà nhỏ
    đèn thắp ngọn lù mù
    gió thổi trong lá cây xào xạc
    vườn đêm thơm mát
    bát canh rau dền có ớt chìa vôi
    bên hàng xóm có tiếng trẻ con khóc
    mẹ bồng con lên non ngồi cầu Ái Tử
    đất nước hôm nay đã thấm hồn người
    ve sắp kêu mùa hạ
    nên không còn mấy thu
    đất nước này còn chua xót
    nên trông ngày thống nhất
    Cho người bên kia không gọi người bên này là người miền Nam
    Cho người bên này không gọi người bên kia là người miền Bắc.
    Lòng vui hôm nay không thấy chật
    Tôi yêu đất nước này chân thật
    Như yêu căn nhà nhỏ có mẹ của tôi
    Như yêu em nụ hôn ngọt trên môi
    Và yêu tôi đã biết làm người
    Cứ trông đất nước mình thống nhất
    Trần Vàng Sao
    19-12-1967

  10. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn nguoi_thuong nhé.

Chia sẻ trang này