1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

HỎI ĐÁP TÁC GIẢ - TÁC PHẨM

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi caunem, 15/12/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nguoi_thuong

    nguoi_thuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/01/2004
    Bài viết:
    967
    Đã được thích:
    0
    Bài bạn muốn tìm:
    Ðất Nước
    Khi ta lớn lên Ðất Nước đã có rồi
    Ðất Nước có trong những cái "ngày xửa, ngày xưa" mẹ thường hay kể
    Ðất Nước bắt đầu với miếng trầu bây giờ bà ăn
    Ðất Nước lớn lên khi dân mình biết trồng tre mà đánh giặc
    Tóc mẹ thì bới sau đầu
    Cha mẹ thương nhau bằng gừng cay muối mặn
    Cái cột cái kèo thành tên
    Hạt gạo phải một nắng hai sương xay, giã, dần, sàng...
    Ðất Nước có từ ngày đó ...
    Ðất là nơi anh đến trường
    Nước là nơi em tắm
    Ðất Nước là nơi ta hò hẹn
    Ðất Nước là nơi em đánh rơi chiếc khăn trong nỗi nhớ thầm
    Ðất là nơi "con chim phượng hoàng bay về hòn núi bạc"
    Nước là nơi "con cá ngư ông móng nước biển khơi"
    Thời gian đằng đẵng
    Không gian mênh mông
    Ðất nước là nơi dân mình đoàn tụ
    Ðất là nơi chim về
    Nước là nơi rồng ở
    Lạc Long Quân và Âu Cơ
    Ðẻ ra đồng bào ta trong bọc trứng
    Những ai đã khuất
    Những ai bây giờ
    Yêu nhau và sinh con đẻ cái
    Gánh vác phần người đi trước để lại
    Dặn dò con cháu chuyện mai sau
    Hàng năm ăn đâu làm đâu
    Cũng biết cúi đầu nhớ ngày giỗ tổ
    Trong anh và em hôm nay
    Ðều có một phần Ðất Nước
    Khi hai đứa cầm tay
    Ðất Nước trong ta hài hòa, nồng thắm
    Khi chúng ta cầm tay mọi người
    Ðất Nước vẹn tròn, to lớn
    Mai này con ta lớn lên
    Con sẽ mang Ðất Nước đi xa
    Ðến những tháng ngày mơ mộng
    Em ơi em, Ðất Nước là máu xương của mình
    Phải biết gắn bó và san sẻ
    Phải biết hoá thân cho dáng hình xứ sở
    Làm nên Ðất Nước muôn đời ...
    Những người vợ nhớ chồng còn góp cho Ðất Nước những núi Vọng Phu
    Cặp vợ chồng yêu nhau góp nên hòn Trống Mái
    Gót ngựa của Thánh Gióng đi qua còn trăm ao đầm để lại
    Chín mươi chín con voi góp mình dựng đất tổ Hùng Vương
    Những con rồng nằm im góp dòng sông xanh thẳm
    Người học trò nghèo còn góp cho Ðất Nước mình núi Bút non Nghiên
    Con cóc con gà quê hương cũng góp cho Hạ Long thành thắng cảnh
    Những người dân nào đã góp đền ông Ðốc, ông Trạng, bà Ðen, bà Ðiểm
    Và ở đâu trên khắp ruộng đồng gò bãi
    Chẳng mang một bóng hình, một ao ước, một lối sống ông cha ?
    Ôi Ðất Nước bốn nghìn năm đi đâu ta cũng thấy
    Những cuộc đời đã hóa núi sông ta
    Em ơi! em
    Hãy nhìn rất xa
    Vào bốn nghìn năm Ðất Nước
    Năm tháng nào cũng người người, lớp lớp
    Con gái, con trai bằng tuổi chúng ta
    Cần cù làm lụng
    Khi có giặc người con trai ra trận
    Người con gái trở về nuôi cái cùng con
    Ngày giặc đến nhà thì đàn bà cũng đánh
    Nhiều người đã trở thành anh hùng
    Nhiều anh hùng cả anh và em đều nhớ
    Nhưng em biết không
    Có biết bao người con gái con trai
    Trong bốn nghìn lớp người giống ta lứa tuổi
    Họ sống và chết
    Giản dị và bình tâm
    Không ai nhớ mặt đặt tên
    Nhưng họ đã làm ra Ðất Nước
    Họ truyền và giữ cho ta hạt lúa ta trồng
    Họ truyền lửa qua mỗi nhà, từng hòn than qua con cái
    Họ truyền giọng điệu mình cho con tập nói
    Họ gánh theo tên xã, tên làng trong mỗi chuyến di dân
    Họ đắp đập be bờ cho người sau trồng cây hái trái
    Có ngoại xâm thì chống ngoại xâm
    Có nội thù thì vùng lên đánh bại
    Ðể Ðất Nước này là Ðất Nước nhân dân
    Ðất Nước của nhân dân. Ðất Nước của ca dao thần thoại
    Dạy anh biết "yêu em từ thuở trong nôi"
    Biết quý công cầm vàng những ngày lặn lội
    Biết trồng tre đợi ngày thành gậy
    Ði trả thù mà không sợ dài lâu
    Ôi những dòng sông bắt nước từ đâu
    Mà khi về Ðất Nước mình thì bắt lên câu hát
    Người đến hát khi leo đèo, kéo thuyền, vượt thác
    Gợi trăm màu trên trăm dáng sông xuôi
    Người dạy ta nghèo biết ăn cháo ăn rau
    Biết ăn ớt để đánh lừa cái lưỡi
    Cái cuốc , con dao đánh lừa cái tuổi
    Chén rượu đánh lừa cơn mỏi cơn đau
    Con nôm nang tre đánh lừa cái chết
    Ðánh lừa thuồng luồng xăm mình xăm mặt
    Ðánh lừa thằng giặc là truyện Trạng Quỳnh
    Lạ lùng thay nhân dân thông minh
    Không hề lừa ta dù ca dao cổ tích
    Ta lớn lên bằng niềm tin rất thật
    Biết bao nhiêu hạnh phúc có trên đời
    Dẫu phải khi cay đắng dập vùi
    Rằng cô Tấm cũng về làm hoàng hậu
    Cây khế chua có đại bàng đến đậu
    Chim ăn rồi trả ngon ngọt cho ta
    Ðất đai cỗi cằn thì người sẽ nở hoa
    Hoa của đất người trồng cây dựng cửa
    Khi ta đến gõ lên từng cánh cửa
    Thì tin yêu ngay thẳng đón ta vào
    Ta nghẹn ngào Ðất Nước Việt Nam ơi!...
    ( Trích Trường ca Mặt Ðường Khát Vọng của Nguyễn Khoa Ðiềm )
    chúc vui!
    Được nguoi_thuong sửa chữa / chuyển vào 20:58 ngày 08/09/2005
  2. caunem

    caunem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/02/2004
    Bài viết:
    1.262
    Đã được thích:
    0
    cho tớ hỏi bài [ Cỏ May trên sân thượng ] của nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo với
  3. NguyenSa

    NguyenSa Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    197
    Đã được thích:
    0
    Tớ chỉ nhớ bài thơ đó có 2 câu
    Hình như em giận hình như thương....
    .......
    Hình như khói thuốc của anh vương
    Có ai có nguyên bài này không? Hình như có 4 câu..Tớ chỉ nhớ có 2 câu...
  4. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Cái này phải không nhỉ?
    HÌNH NHƯ
    Hình như mây mà lại hình như sương
    Hình như em giận, hình như thương
    Mắt em, anh thấy hình như khóc
    Không, hình như khói thuốc của anh vương...
    Nguyễn Thái Dương

  5. NguyenSa

    NguyenSa Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    197
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn bạn nhiều nhé vote tặng bạn 5* lun
  6. konnhamatjay

    konnhamatjay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2005
    Bài viết:
    530
    Đã được thích:
    0
    cậu lỹ hẫp, cho tớ hỏi, cậu biết bài nào phù hợp với cái nick của tớ không ?
    nếu có cho tớ xin tiểu sử tác giả, hỏi nghiêm túc ý!
    hứa trước sẽ vót * cho cậu
  7. nguoi_thuong

    nguoi_thuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/01/2004
    Bài viết:
    967
    Đã được thích:
    0
    Tìm được một mẩu nhỏ trên eVan, chắc caunem cũng có rồi.
    Cỏ may khâu áo làng quê
    Cớ chi gió thổi bay về trời cao
    Ta lên sân thượng chạm vào
    Cỏ may. Ta cúi xuống chào? Cỏ may!
  8. hoangvan09

    hoangvan09 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/12/2003
    Bài viết:
    1.027
    Đã được thích:
    0
    Có ai biết tác giả bài thơ này ko?
    Trái tim phụ nữ.
    Chỉ nhỏ bé khiêm nhường khi đã yêu thương
    Chỉ khuất phục khi lòng mong ước thế
    Sự kiêu hãnh xa vời - lòng hi sinh tận tuỵ
    Niềm hạnh phúc đắng cay - những giọt lệ u buồn.
    Có lúc rộng mênh mông vẫn chẳng mang nổi mình
    Có lúc nhớ vô cùng vẫn ôm trùm hết thảy
    " Mắc điều tình ái " .... như nàng Kiều thuở ấy
    Suốt cuộc đời đâu dễ thấy chàng Kim .
    Có bờ vai nào đủ rộng không anh
    Cho mái đầu nhỏ thôi - của một người phụ nữ
    Để đừng bao giờ, đừng người mẹ nào phải nhủ
    " Hãy thương con gái mình hơn, vì mai sau nó sẽ cô đơn"
    Vâng - đúng như từ thưở xa xưa, như lẽ thông thường
    Trái tim của đàn bà - lòng mong muốn khó san bằng như biển
    Nhưng trong tất cả cuộc đời em, những gì anh mang đến
    Em xin 1 điều thôi : đươc mãi mãi yêu anh!
  9. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Nhà thơ Trịnh Bích Ba (1952, Hà Nội)
    Nếu nghĩ thơ là một nghề với tất cả những "công phu" của nó thì tôi luôn thấy mình là một người " nghiệp dư ". " ngoại đạo ". Nếu nghĩ về thơ như một niềm riêng để mình sống với mình thì nhiều lúc lại thấy nó quá chừng nhỏ bé trước bao nhiêu điều cáp bách hơn của cuộc sống hàng ngày. Lúc tôi không chủ tâm làm thơ nhất lại chính là lúc tôi có được những bài được người khác gọi là thơ.
    Tôi tin rằng thời gian và cuộc sống rất công bằng, sẽ giữ được lại những gì cần thiết và một mai, sẽ có người nói đầy đủ và chính xác hơn tôi nhiều về thơ hôm nay.
    Trịnh Bích Ba


    Trái tim phụ nữ
    Trịnh Bích Ba
    Chỉ nhỏ bé khiêm nhường khi đã yêu thương
    Chỉ khuất phục khi mình mong ước thế
    Sự kiêu hãnh xa vời - lòng hy sinh tận tụy
    Niềm hạnh phúc đắng cay - những giọt lệ u buồn
    Có lúc rộng mênh mang vẫn mang chẳng nổi mình
    Có lúc nhỏ vô cũng vẫn ôm trùm tất thảy
    "Mắc điều tình ái" như nàng Kiều thuở ấy
    Suốt cuộc đời đâu dễ thấy chàng Kim!
    Có bờ vai nào đủ rộng không anh?
    Cho mái đầu nhỏ thôi - của một người phụ nữ
    Để đừng bao giờ, người mẹ nào phải nhủ
    "Hãy thương con gái mình hơn, vì mai sau nó sẽ cô đơn"
    Vâng- đúng từ thuở xa xưa, như lẽ thông thường
    Trái tim người đàn bà-lòng ham muốn khó san bằng hơn biển
    Nhưng trong tất cả cuộc đời em, những gì anh mang đến
    Em xin một điều thôi: Được mãi mãi yêu anh!
    Những buổi trưa vàng thu
    Những trưa vàng thu vắng
    Phố rộng dài trong nắng
    Đường xa trưa càng xa
    Nơi nào mùa thu qua
    Mùa thu trời trong gió
    Mùa thu đời trong em
    Xanh ngắt trời mây rộng dài đường phố
    Em trên đường. Không bình yên trong em
    Không dễ quên? một ngày thu ấy
    Như từ thuở xa xưa đất trời vẫn vậy
    Chưa một lần hiểu được vì đâu
    Những buổi trưa vàng? sao con người
    không thể tìm nhau
    Mùa thu trời qua đi trong gió
    Để lại vàng thu trên đường phố
    Mùa thu đời qua đi trong em
    Để lại buồn trong sâu xa bình yên
    Nghe lặng im tan đi trong không gian
    Những mong ước của mùa thu da diết
    Nghe tuổi trẻ đang cùng mình chia biệt
    Trong bình yên của vàng thu trưa nay./.
    Trịnh Bích Ba
    MÙA ĐÔNG ĐẾN SỚM
    Trịnh Bích Ba
    Nắng hanh vừa mới đến
    Hoa cúc vẫn chưa vàng
    Mùa thu còn ẩn hiện
    Bất ngờ đông đã sang
    Vừa kịp trở heo may
    Trời đã mưa dâng đầy
    Mưa bay mờ hàng cây
    Phố mờ mưa giăng bay
    Lòng mong chi chiều nay
    Có gì đâu để nói
    - Mưa vẫn là mưa bụi
    Cây vẫn là hàng cây -
    Cho mùa đông đến sớm
    Giữa tuần tự tháng ngày
    Cho lời lên thành tiếng
    Trong lòng yêu lâu nay...?
    Trịnh Bích Ba
    Khuyến mãi thêm vài bài thơ hay nữa:
    Đoản khúc tôi
    Tháng chuyển mùa
    Ta đi ra phố
    Bất chợt!
    Gặp mình,
    Trong câu thơ
    Của ngươì xưa cũ
    Buồn đau,
    Rạo rực,
    Hân hoan và vui sướng
    Ta trầm mình
    Trong vực đơì sâu thẳm
    Luồng ánh sáng nhỏ nhoi
    Xuyên thấu tận tim mình
    Đời vẫn thắm xanh
    Như cánh đồng
    Thênh thang và ngút ngàn
    Nhưng!
    Một bóng cây già cổ thụ
    Ngả bóng,in hình
    Nghiêm trang
    Và đơn côi
    Tận đáy sâu tâm hồn
    Ta không hiểu...
    Ta và ngươì
    9/2003
    Ami
    Khuôn mặt em
    Giữa những ngày dài dằn dặt
    Chỉ cọ̀n khuôn mặt em
    Sáng trong và bình lặng
    Dù hai đứa chúng ta
    Chưa lúc nào sung sướng
    Những ngày đau khổ ấy
    Khuôn mặt em
    Như mảnh trăng những đêm rừng cháy
    Trên đường đi
    Anh đặt em trên đồng cỏ
    Thấy đẹp măi màu xanh cỏ dại
    Trên đường đi
    Anh đặt em trên dốc núi
    Để tìm lại những đường mềm của núi
    Trên đường đi
    Khuôn mặt em làm giếng
    Để anh tìm lấy đáy ngọc châu
    ôi khuôn mặt sáng trong và bì́nh lặng
    Tôi được đầu tiên và cọ̀n lại cuối cùng
    Văn Cao
    Hát một mình
    Không cùng ai một chuyến đò
    Ai sang sông trước chẳng chờ đợi nhau?
    Ngẩn ngơ dải nắng bắc cầu
    Ai đưa ai đón về đâu giữa trời?
    Em tìm, tìm suốt bãi bồi
    Dấu chân của sóng, cát vùi ở đâu?
    Đánh rơi rồi một nỗi đau
    Nhặt về một vỏ ốc màu xanh xanh.
    Anh về bến lở về anh
    Em tha thẩn hát một mình ở đây
    Xâu vỏ ốc làm vòng tay
    Mang tình yêu đến lấp đầy dòng sông
    Có khi nào anh đếm không?
    Còn bao vỏ ốc nằm trong cát vàng...
    Nguyễn Bảo Chân
    Thế mà em lại quên
    Hãy ghi nhớ điều đó
    tình yêu ngủ ngoan trên đám mây mùa hạ
    đừng đánh thức tình yêu dậy.
    thế mà em lại quên
    như tia chớp tuổi mười bảy
    như ngọn phong ba tuột khỏi tay
    như cơn giông bất thình lình
    tình yêu mở mắt.
    trời xanh bị xé rách
    đám mây như thuỷ tinh vỡ
    trút cơn đau xuống vườn trần
    lẽ ra,
    giấc ngủ sẽ trăm năm.
    lẽ ra,
    tình yêu mãi chỉ là chú nhóc ba tuổi
    ngái ngủ giữa nôi trời.
    Trần Kim Hoa

  10. hoangvan09

    hoangvan09 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/12/2003
    Bài viết:
    1.027
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn LH nhiều. You are so lovely friend.

Chia sẻ trang này